Ngài quản lý diễn sâu

Tác giả:Ngũ Quân
Thể loại: Cường cường, giới giải trí, thánh diễn sâu não bổ tổng tài công x “cáo mượn oai hùm” chua ngoa xéo sắc người đại diện thụ, HE
Tag: Cường cường – Đô thị tình duyên – Giới giải trí – Tương ái tương sát
Nhân vật chính: Lục Tiệm Hành x Trần Thái.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (104 chương CV + 2 PN)
Biên Tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Nguồn:lamlamnhanha.wordpress.com

Văn Án

Trần Thái đến nay đã được 28 tuổi, thích “nắm bắt trends”, ngủ với ‘dzai bao’.

Đến khi mọi thứ xong xuôi mới phát hiện, lai lịch của “dzai bao” này “bự” hơn y tưởng.

Trần Thái: Tổn thọ rồi…

Đánh giá sơ bộ:

Trần Thái vừa chia tay bạn trai, sau đó không hiểu trời xui đất khiến thế nào mà vào giới giải trí, lại còn làm người đại diện nữa, tất nhiên là đại diện của nghệ sĩ khác, không thể nào là vị ảnh đế bạn trai cũ kia được rồi.

Con người của Trần Thái thật sự rất thông minh, nhanh nhạy, khéo léo, tinh tế, lại còn tính tình khá cay (không chịu thiệt, đá đểu hoặc châm chọc người khác). Nhờ biết cách tích luỹ nhân mạch và quen biết người có quyền trong giới, nên công việc cũng thuận buồm xuôi gió. Chỉ có điều, y cảm thấy vị đại lão này có chút khó nắm bắt, khiến người cảm thấy khó hiểu.

Tác giả viết truyện bắt đầu từ một cuộc hiểu lầm giữa người đại diện và tổng tài, rồi từ đó dần dần kể rõ hơn về hai nhân vật chính. Văn phong của truyện tổng thể là hài hước hóm hỉnh, đọc tương đối dễ chịu. Nhân vật thụ được xây dựng rất xéo sắc, không bao giờ để bản thân chịu thiệt, lại có gia đình hạnh phúc bạn bè đông đảo. Còn tiểu công là người hay “diễn sâu” lại thường não bổ, thân thế phức tạp nhưng rất tốt bụng.

Giữa hai người: một người có thể não bổ một người thích “diễn sâu”, cứ gặp nhau là lại gây nên một trận huyên náo, diễn thế nào mà cuối cùng lại từ đùa thành thật trở thành kịch bản “tổng tài yêu ta~”.

Tác giả hành văn lưu loát, ngôn từ khôi hài, xây dựng nhân vật vô cùng tự nhiên, rất đáng đọc.

Warning!!!

Công Thụ đều không phải lần đầu.

Những điều liên quan đến Showbiz là chém gió, không phải thực tế, không nên tra cứu.

Mục Lục

Chương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 – Chương 5

Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 – Chương 9 – Chương 10

Chương 11 – Chương 12 – Chương 13 – Chương 14 – Chương 15

Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20

Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 – Chương 25

Chương 26 – Chương 27 – Chương 28 – Chương 29 – Chương 30

Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 – Chương 34 – Chương 35

Chương 36 – Chương 37 – Chương 38 – Chương 39 – Chương 40

Chương 41 – Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45

Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 – Chương 50

Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 – Chương 54 – Chương 55

Chương 56 – Chương 57 – Chương 58 – Chương 59 – Chương 60

Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 – Chương 64 – Chương 65

Chương 66 – Chương 67 – Chương 68 – Chương 69 – Chương 70

Chương 71 – Chương 72 – Chương 73 – Chương 74 – Chương 75

Chương 76 – Chương 77 – Chương 78 – Chương 79 – Chương 80

Chương 81 – Chương 82 – Chương 83 – Chương 84 – Chương 85

Chương 86 – Chương 87 – Chương 88 – Chương 89 – Chương 90

Chương 91 – Chương 92 – Chương 93 – Chương 94 – Chương 95

Chương 96 – Chương 97 – Chương 98 – Chương 99 – Chương 100

Chương 101 – Chương 102 – Chương 103 – Chương 104

HOÀN