Bác sĩ nhanh cứu con trai ta – Chương 9-10

    Thuộc truyện: Bác sĩ nhanh cứu con trai ta

    Chương 9: Lần thứ hai (lầm) hẹn hò

    Ngày hôm nay bác sĩ Lãnh rất để tâm ăn diện một chút, xịt nước hoa, tự tin mà đi ra cửa.

    Bạn học Chúc vẫn mặc trang phục đơn giản, thế nhưng địch không nổi nhan sắc trời sinh lại có vẻ đặc biệt đẹp đẽ.

    Chúc Liên Chi thấy biểu tình “Cảm giác đệ đệ phải lập gia đình ” trên mặt chị ưu thương mà ngồi vào Lãnh Thích xe.

    “Ta thắt giây an toàn cho ngươi!”

    Ngày hôm nay Chúc Liên Chi nhìn thấy Lãnh bác sĩ rõ ràng đặc biệt nhiệt tình, gật đầu ra hiệu, ngược lại có thể đỡ tốn sức.

    Lãnh bác sĩ tháo hết dây an toàn trên người mình, sau đó cúi người tới gần, tay trái đem bên kia dây an toàn kéo, cả người dường như đem Chúc Liên Chi ôm vào trong lòng.

    Lãnh Thích: Khà khà khà ~

    Chúc Liên Chi: Bác sĩ ngày hôm nay thật giống như xịt nước hoa… Có điều rất thơm.

    “Ngày hôm nay đưa ngươi ăn đủ loại món ngon, đầu tiên chúng ta đi ăn sớm một chút ~ ”

    Xuất phát nào!

    Sau 2 giờ chiều ánh mặt trời rơi xuống tủ kính, uyển chuyển uốn lượn tới dưới chân hai người. Lãnh Thích nhìn Chúc Liên Chi cau mày ăn kem hắn cố ý mua, cười đến rất là hài lòng.

    “Thế nào? Ăn ngon không?” Lãnh bác sĩ chống cằm, mắt tràn đầy ý cười.

    “Ừm.”

    Lãnh bác sĩ không khỏi lại khinh bỉ: “Ngươi không thể dùng hai chữ hình dung sao?”

    “Ừ.”

    “… Đệt.”

    Chúc Liên Chi rốt cục giải quyết xong cái thứ vừa ngọt ngào vừa lạnh lẽo ngẩng đầu lên nhìn, đối với Lãnh bác sĩ dù bận vẫn ung dung nhìn chằm chằm tình trạng của hắn biểu đạt một hồi nghi hoặc.

    Có lẽ vì bầu không khí quá tốt, vốn là muốn ôm cây đợi thỏ nhưng tương lai còn dài nên Lãnh Thích đứng lên đi tới bên cạnh hắn phủ quá thân, lấy thân hình chính mình che chắn hành động hai người —— Chúc Liên Chi lại ngửi thấy mùi hương đó, chính là khi Lãnh bác sĩ thay hắn thắt dây an toàn.

    Môi lưỡi quấn quýt ngọt ngào chán lại nhu nhu.

    “…” Chúc Liên Chi trợn mắt lên nhìn Lãnh Thích ngồi dậy.

    Lãnh Thích thẳng thắn hỏi: “Thích không?”

    “… Ân.”

    Lần này đổi thành Lãnh bác sĩ trợn mắt, “??”

    Chúc Liên Chi không tiếp tục nói nữa, đẩy cái ghế ra đứng lên đi vòng qua Lãnh Thích đến quầy hàng tính tiền.

    Trên đường trở về bầu không khí giữa hai người vẫn vô cùng hài hòa, Lãnh Thích chủ động thay Chúc Liên Chi đeo dây an toàn, thỉnh thoảng trò chuyện một câu, lúc xuống xe Chúc Liên Chi đáp lại bằng nụ hôn chuồn chuồn lướt.

    Lãnh bác sĩ mãi đến khi về đến nhà vẫn cứ tưởng mình đang nằm mơ.

    Quả thực quá thuận lợi, hơn nữa Chúc Liên Chi thản nhiên mà ngoài ý muốn, trong ý nghĩ của hắn, hoặc là hắn theo đuổi nửa năm một năm, hoặc là hai người vừa yêu vừa hận, đúng là không nghĩ kết quả lại tốt đến thế.

    Cuối cùng Lãnh bác sĩ vẫn là không nhịn được bụm mặt ở trên giường lăn.

    Đúng rồi, trước tiên phải nhắn một cái tin.

    Lấy tốc độ cực nhanh nhắn ra một cái tin dài cho Chúc Liên Chi, Lãnh bác sĩ tiếp tục ở trên giường lăn.

    Vù ——

    Hồi âm! Lãnh Thích vội vàng cầm điện thoại di động mở ra xem.

    Chúc Liên Chi: Ân, rất vui vẻ, chờ mong lần gặp mặt sau.

    Trước đó hắn nhắn tới Chúc Liên Chi để xác định quan hệ, lại nhìn hồi âm Chúc Liên Chi… Lãnh Thích sống hơn hai mươi năm mối tình đầu cư nhiên là HE?!

    Bất quá đứa nhỏ này làm sao có thể bình tĩnh như thế, chính mình tuổi tác khá lớn vẫn là hắn tuổi tác khá lớn a.

    Lãnh Thích: =3= lần sau đi nơi nào

    Chúc Liên Chi: Theo ta dạo học viện điện ảnh X

    Lãnh hích: Ân được!

    Quả nhiên quan hệ bất đồng lời nói liền nhiều hơn. Lãnh bác sĩ chà chà sách mà nhìn tin nhắn, đặc biệt là câu nói này, cỡ nào chủ động hẹn hò a.

    Chúc Liên Chi: Ta là lần đầu in relationship (hẹn hò), rất nhiều chỗ ta không hiểu, tính cách ta ngươi biết, vì lẽ đó ta sẽ cồ gắng nói nhiều không cho ngươi cảm thấy là đơn phương tình nguyện

    Lãnh Thích: Ta cũng là mối tình đầu, nhiều năm như vậy vẫn là lần đầu, muốn đi cùng với ngươi, ngươi không nói lời nào ta cũng yêu!

    Chúc Liên Chi: Ta cũng yêu ngươi

    Lãnh Thích: (*/ω*)

    Đôi này: mới tiến cấp thành cặp tình nhân ngớ ngẩn →_→

    Lãnh Thích lại cân nhắc đến rất nhiều chuyện sau này, ví dụ như tương lai chăm sóc như thế nào, khi đó Chúc Liên Chi có khả năng làm diễn viên, kết hôn thì đi đâu hưởng tuần trăng mật,.. đương nhiên hắn hiện tại chú trọng nhất vẫn là vấn đề gần nhất của họ —— bố mẹ hai bên.

    Hắn nghĩ tới mẹ mình tái hôn nửa năm trước, thở dài, rảnh rỗi come-out một lần vậy. Hắn sẽ cố gắng.

    Muốn tăng độ thiện cảm với bố vợ (Claude tiên sinh) mẹ vợ (Lâm nữ sĩ) chị vợ (Chúc tiểu thư) a.

    Chỉ là hắn không ngờ tới bên kia Chúc Liên Chi so với hắn còn muốn hành động nhanh hơn.

    Bữa tối, Chúc Liên Chi thả bát đũa xuống.

    “Ta với Lãnh bác sĩ cùng nhau.”

    Nhất thời, người nhà họ Chúc cảm nhận được thiên lôi cuồn cuộn đến từ ác ý của Chúc Liên Chi.

    WTF?

    Chương 10: Lâm nữ sĩ biểu thị nàng không nghe nàng không nghe

    Khóe miệng Lâm nữ sĩ co rút: “Con mới vừa nói cái gì?”

    Chúc Liên Chi thái độ khác thường lời ít mà ý nhiều, lúc này nói chuyện trôi chảy, “Lãnh bác sĩ rất chăm sóc ta, ta có thể phát hiện mục tiêu của mình là nhờ có hắn, có hắn ở bên người ta mới có thể thành bộ dáng hiện tại này. Ta rất thích hắn, ta nghĩ đến bên với hắn, xin các ngươi tha thứ.”

    Lâm nữ sĩ biểu thị nếu như lúc trước biết trị liệu cho con mình sẽ biến thành đem con gả đi, nàng… Ríu rít hu hu hu QAQ Lâm nữ sĩ chạy vội đi ra ngoài.

    Chúc tiểu thư tương đối bình tĩnh, tiếp tục ăn cơm, phảng phất như đã sớm dự liệu được một ngày này.

    Đệ khống* lòng đang chảy máu đang chảy máu… Không thể ngăn cản em trai hạnh phúc mới là hảo đệ khống hảo đệ khống… Nàng muốn làm một người chị ưu tú người chị ưu tú…

    (*yêu em trai)

    Claude tiên sinh đã ngây người, coi như hắn từ nhỏ ở hoàn cảnh khá là mở ra, đối với con cái của chính mình cũng thực hiện giáo dục độc lập, tuyệt đối không can thiệp giấc mơ của con cái.

    “What?”

    “Ta nói muốn muốn cùng Lãnh bác sĩ bên nhau, bố, ngươi có thể đồng ý đúng không? Không có các ngươi-những người thân chấp nhận, chúng ta cùng nhau cũng không thể hạnh phúc.”

    Claude tiên sinh tiếp tục ngây ngốc qua như thế, một lát sau đột nhiên hướng bên ngoài hô to, “Lão bà về dùng cơm!”

    Chúc Liên Chi ở Chúc Trường Cửu sợ hãi (đúng, không sai) dưới ánh mắt lộ ra một nụ cười.

    Chúc tiểu thư nhanh chóng cơm nước xong xuôi, biểu thị ngày hôm nay thức dậy phương thức không đúng, em trai nói chuyện dài như vậy mà còn có thể cười, còn biểu thị muốn cùng một người đàn ông chạy… Trái tim nàng chảy máu đang chảy máu.

    Sau khi Lãnh Thích biết hành vi của Chúc Liên Chi liền sững sờ tại đầu bên kia điện thoại, “Ngày mai đến nhà bái phỏng bà bà công công?”

    “Ừm.”

    “Đừng động ta, để ta một người nghĩ một lúc.”

    “…”

    Đương nhiên ngày thứ hai Lãnh Thích vẫn mặc trang phục lịch sự vô cùng khéo léo mang theo lễ vật tới cửa.

    Lâm nữ sĩ bưng ra trà rồi che mặt đi về nhà bếp, lưu lại Claude tiên sinh cùng Lãnh Thích Chúc Liên Chi ba người.

    Lại cảm nhận được cha mẹ vợ 囧 manh, Lãnh Thích biểu thị rất thân thiết.

    “Lạnh bác.. khụ, Lãnh tiên sinh, ngươi khỏe.” Claude tiên sinh cảm giác mình làm công công cũng là đưa cô dâu lên kiệu lần đầu tiên, “Uống trà uống trà.”

    Như là cảm nhận được Lãnh Thích căng thẳng, Chúc Liên Chi liếc mắt nhìn hắn, đem trà bưng đến trong tay hắn.”Đưa.”

    Lãnh Thích đối với hành động của Chúc Liên Chi không khỏi nở nụ cười, ừ một tiếng uống trà.

    Nhìn hai người đầu mày cuối mắt nội tâm Claude tiên sinh reo hò: Hai người này không phải lừa ta là sự thật a!

    “Ta cũng không nói thêm cái gì, hai người các ngươi cùng nhau cố gắng sinh sống là được… Nhớ tới thăm chúng ta nhiều một chút, tuy rằng không có cháu để ôm thế nhưng chúng ta vẫn là sẽ đối với các ngươi đau lòng, chúng ta cũng không có phản đối, khỏe mạnh a…” Claude nói nói hai mắt đẫm lệ, một mét chín to con lôi kéo khăn tay lau nước mắt.

    Lãnh Thích lần đầu cảm nhận được bố vợ 囧 manh.

    “Ngài yên tâm, ta rất yêu Liên Chi. Sau này các ngươi chính là người nhà của ta, chỉ cần các ngươi không chê, ta sẽ cùng Liên Chi đồng thời chăm sóc các ngươi, coi ta là một đứa con trai khác sai bảo liền hảo.”

    Cho dù hoàn cảnh không đúng lắm, Lãnh Thích thấy phần bố mẹ vợ đã xong, quay đầu hỏi Chúc Liên Chi “Chị vợ đây?”

    Ngay lúc hỏi, Chúc tiểu thư khoan thai từ trên lầu đi xuống, lúc nhìn thấy hắn hữu hảo gật đầu một cái, “Ăn được uống tốt.” Trái tim chảy máu đang chảy máu nhỏ máu huyết…

    “…”

    Bữa trưa nói thật vẫn ăn rất vui vẻ, lướt qua vài cái không nói, người nhà họ Chúc vẫn rất chấp nhận hành vi Chúc Liên Chi, cũng không cho Lãnh Thích khó coi.

    Còn nữa Lâm nữ sĩ vốn là rất yêu thích tin cậy Lãnh bác sĩ, sau một hồi Lãnh bác sĩ liền biến thành người nhà, có chút không quen, thế nhưng vẫn là cấp Lãnh bác sĩ đĩa rau yểu thang.

    Người một nhà tán gẫu náo nhiệt hồi lâu liền hài lòng đứng dậy, đây là việc Chúc Liên Chi trước đây không làm được, vì lẽ đó người nhà họ Chúc vẫn cảm thấy Lãnh bác sĩ tuy rằng tên hơi lạnh thế nhưng rất có thể làm không khí náo nhiệt, không tồi không tồi.

    Sau khi cơm nước xong, Lâm nữ sĩ liền để Lãnh Thích và Chúc Liên Chi tự chơi (?), liền đẩy hai người lên lầu.

    Lần đầu tiến vào phòng Chúc Liên Chi Lãnh Thích biểu thị rất mới mẻ, nơi này nhìn nơi đó nhìn.

    Trong phòng Chúc Liên Chi trang trí rất là đơn giản, chính là giường, bàn học, tủ quần áo, chiếm tuyệt đại đa số diện tích là một cái giá sách mới, hắn có thể nhìn thấy các loại sách liên quan đến đóng phim.

    Chúc Liên Chi nhìn Lãnh Thích vỗ về những cuốn sách vở kia, có chút hoảng hốt mà mở miệng nói, “Ta đang suy nghĩ.”

    “Hả?” Lãnh Thích dừng lại động tác nhìn người mình thích.

    “Nếu như không có ngươi, ta có hay không có khả năng phát hiện việc mình muốn làm, nhưng ta nghĩ nếu như ta gặp phải một bác sĩ khác, cũng không thể như ngươi.”

    Lãnh Thích không lên tiếng tiến tới ôm, thân ái nhà hắn nói lời tâm tình đẳng cấp MAX a.

    “Gần đây có còn mơ tới gì không?”

    Chúc Liên Chi nở nụ cười ôn nhu, vỗ vỗ ôm Lãnh Thích, “Không có.”

    “Bởi vì ta bây giờ đã được biểu diễn.”

    _________________________HẾT___________________________

    Thuộc truyện: Bác sĩ nhanh cứu con trai ta