Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh – Chương 22-24

    Thuộc truyện: Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

    Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh [22]

    *****

    Hà Tử Tường cảm thấy dạo này Cố Hướng Bồi có chút không thích hợp, thái độ đối với cậu có chút kì quái, cứ luôn nhìn cậu, loại ánh mắt sâu thẳm tối tăm kia làm cậu hoàn toàn không thể nhìn thấu, nhưng mỗi lần mở miệng hỏi thì Cố Hướng Bồi lập tức khôi phục bình thường, cười cười nói không có gì.

    Tuy Hà Tử Tường rất nghi hoặc, không biết Cố Hướng Bồi đã xảy ra chuyện gì, bất quá tạm thời cậu không có nhiều thời gian chú ý việc này. Cậu đang nhắm tới vị trí trưởng phòng, hiện giờ cũng chính là thời điểm quan trọng nhất.

    Mấy hôm trước phía trên giao xuống một case lớn, trưởng phòng đại khái đã xác định việc thăng chức nên vui vẻ cho đám nhân viên có cơ hội biểu hiện, giao case này cho Hà Tử Tường cùng hai nhân viên khác rất được ông coi trọng.

    Đời trước cũng vậy, case lớn này trưởng phòng sẽ giao cho nhân viên phụ trách, tương tự, cũng là ba người này, mà anh bạn đồng nghiệp vào công ty trước cậu ba ngày kia cũng chính là một trong số này.

    Sau đó, anh bạn đồng nghiệp này đã dùng phương pháp hoàn mỹ xử lý, cũng vì thế mà trở thành trưởng phòng.

    Mà sự thực, người phụ trách case này rõ ràng là ba người nhưng cuối cùng công lao lại bị anh bạn này độc chiếm.

    Đời này, Hà Tử Tưởng tuyệt đối sẽ không để chuyện này phát sinh, bởi vì những biểu hiện cực kỳ xuất sắc trong khoảng thời gian này nên trưởng phòng đã để cậu làm trưởng nhóm, này cũng là điểm bất đồng nho nhỏ. Đời trước, trong ba người không có ai làm trưởng nhóm cả, mỗi người đều có ý kiến của riêng mình, rất kiên trì, mỗi khi xử lý vấn đề gì cũng cần tranh cãi kịch liệt một phen mới cho ra quyết định cuối cùng, quá trình quả thực là gian nan.

    Bất quá, hiện giờ Hà Tử Tường trở thành trưởng nhóm, kia tình huống sẽ không còn giống vậy nữa, hướng đi phải do cậu chỉ dẫn, phương án cũng do cậu chọn lựa, vấn đề phụ trách của mỗi người do cậu phân chia, mà những lúc thảo luận, Hà Tử Tường cũng nắm giữ quyền quyết định tuyệt đối.

    Đương nhiên, trách nhiệm cùng áp lực cũng rất lớn, nếu case này có sai lầm gì, Hà Tử Tường là người nhận trách nhiệm nặng nhất, nhưng nếu thành công thì cũng là người có công lớn nhất. Bất quá hiện giờ Hà Tử Tường hoàn toàn không có chút lo lắng hay áp lực nào, không nói tới bản thân từng tham gia case này, đời trước từng là một giám đốc cao cấp, muốn giải quyết những case thế này hoàn toàn không khó khăn.

    Hà Tử Tường không tính toán rập khuôn theo phương pháp đã làm đời trước, đứng ở vị trí cao hơn thì tất nhiên sẽ có phương thức xử lý khác biệt.

    Từ sau khi nhận case, Hà Tử Tường bắt đầu tăng ca, đặt hết toàn bộ tinh lực vào công việc, cậu không tính toán tìm kiếm trợ giúp từ Cố Hướng Bồi, có một chỗ dựa vững chắc thế này, nhóm người tầng trên chắc chắn sẽ có chút cố kỵ, sẽ cho cậu một cơ hội cạnh tranh công bằng.

    Mấy ngày này Hà Tử Tường bận rộn không thôi, mà Cố Hướng Bồi thì trải qua những ngày nôn nóng thống khổ, anh nhớ rõ khi mình hỏi thân phận đối phương, Tử Tường chỉ nói người nọ là bạn của Giang Lâm Nhi, quen biết trong buổi họp bạn đại học, thời gian nhận thức không lâu… căn bản giao tình sẽ không sâu lắm.

    Kia, vì sao Hà Tử Tường lại để một người đàn ông ngồi gần mình như vậy, cơ hồ sắp dựa hẳn vào người cậu, mà biểu tình hứng thú của đối phương anh lại càng không nhìn nhầm.

    Hiện giờ, Cố Hướng Bồi để ý chính là thái độ của Hà Tử Tường về đối phương, hoặc nên nói là về chuyện đồng tính này.

    Cố Hướng Bồi hẹn Hà Tử Tường cùng ăn cơm, nào ngờ lại bị cự tuyệt, bởi vì tối nay cậu cần tăng ca. Tuy không cần gian nan tranh luận như đời trước, nhưng vẫn có rất nhiều chi tiết cùng sự tình phát sinh cần xử lý.

    … ….

    Buổi tối tại quán bar, Chương Nghi vừa ngắm nhìn những cô nàng xinh đẹp lướt qua trước mắt vừa nghe bạn tốt tâm sự, nghe xong, tổng kết lại, vấn đề Cố Hướng Bồi để ý nhất chính là: Hà Tử Tường rốt cuộc có khả năng yêu thích một người đàn ông hay không?

    Được rồi, tuy nhìn thấy Hà Tử Tường thân thiết với nam giới khác anh thực sự rất tức giận, nhưng sau khi phẫn nộ qua đi, Cố Hướng Bồi liền bình tĩnh trở lại, cũng hiểu được, cho dù Hà Tử Tường thích đàn ông, cũng không thể trong một khoảng thời gian ngắn phá bỏ luân lý đạo đức của mình mà nảy sinh tình cảm với đàn ông, hơn nữa còn có hành vi thân thiết như vậy ở nơi công cộng.

    Theo anh biết, Tử Tường cùng cái kẻ Lý gì đó chỉ mới quen biết không lâu, chuyện này căn bản không có khả năng phát sinh.

    Cho nên mọi chuyện vẫn tiếp tục phủ đầy những điểm đáng ngờ, Cố Hướng Bồi muốn truy xét rõ ràng xem Hà Tử Tường có thể tiếp nhận tình yêu của hai người đàn ông hay không, đương nhiên, một trong hai chính là cậu.

    Chương Nghi hiểu rõ tâm tính Cố Hướng Bồi, cho dù Hà Tử Tường thật sự có quan hệ mờ ám với Lý Duệ kia thì nó cũng là một tin tức tốt, nó đại biểu Cố Hướng Bồi vẫn còn một cơ hội cạnh tranh công bình. Khi trước, Hà Tử Tường chỉ thích nữ giới, Cố Hướng Bồi căn bản không có chút khả năng nào, chỉ giới tính thôi đã khác biệt một trời một vực, có cố gắng thế nào cũng vô ích.

    Mà hiện giờ, nếu Hà Tử Tường thật sự có thể tiếp nhận một người tình nam giới, như vậy, cho dù trên đường có đầy hoa hoa cỏ cỏ ngăn cản, Cố Hướng Bồi cũng nắm chặt dao, diệt hết toàn bộ.

    Dám chắn đường, đúng là muốn chết!

    “Tôi nhớ khoảng thời gian này em họ cậu khá bận rộn đúng không?” Chương Nghi nhớ hình như như có thấy một phần văn kiện, mà case đó do bộ phận nhân sự phụ trách, lão Lưu bên đó đã sắp thăng chức, phỏng chừng sẽ nhường cơ hội biểu hiện cho nhân viên trong phòng, nếu muốn bắt lấy cơ hội này, Hà Tử Tường phải bận rộn một phen.

    “Ừ, gần nhất mỗi ngày đều tăng ca.” Cố Hướng Bồi gật đầu, anh cũng biết Hà Tử Tường rất bận.

    “Cho nên, vì không thể tìm em họ truy hỏi đáp án nên mới chạy tới hỏi tôi đúng không?”

    Cố Hướng Bồi nâng cốc hớp một ngụm cocktail, nghe thấy lời trêu chọc của Chương Nghi, anh chỉ thản nhiên liếc mắt một cái: “Cậu cũng đâu phải Tử Tường, có thể thay em ấy trả lời cái gì chứ.”

    Chương Nghi cười khẽ, không để ý tới phản kích của bạn tốt: “Kỳ thực, tôi cảm thấy khả năng em họ cậu thăng chức trưởng phòng rất lớn.”

    Nói tới vấn đề có liên quan tới Hà Tử Tường, Cố Hướng Bồi đó giờ vẫn rất nghiêm túc, huống chi lại là vấn đề tiền đồ, đặt cốc rượu xuống, sắc mặt nghiêm nghị gật đầu hồi đáp: “Tôi cũng nghĩ vậy, cậu cũng biết, Tử Tường vào công ty cũng hơn một năm, biểu hiện công việc rất xuất sắc, lão Lưu cùng Trương tổng rất thưởng thức, hơn nữa case lần này, ta đã xem sơ qua phương án xử lý, thực sự hoàn mỹ vô cùng.”

    “Ừ, tôi cũng có nghe nói, tuy không xem qua phương án nhưng theo hành động thì khá lớn, hơn nữa cũng không tệ.” Kỳ thực không phải hành động của nhóm Hà Tử Tường quá lớn, chẳng qua bọn họ vẫn luôn chú ý tới cậu, tự nhiên cũng để tâm tới phòng nhân sự nhiều hơn, một khi có chút tiếng gió liền biết ngay. Hơn nữa lần này Hà Tử Tường quả thực xử lý quá xuất sắc, hiệu quả cũng cao, vì thế hai người vốn đã chú ý quan sát lại càng biết rõ hơn.

    Nghĩ tới vẻ mặt chuyên chú làm việc của Hà Tử Tường, Cố Hướng Bồi không khỏi mỉm cười: “Đương nhiên, Tử Tường vốn rất giỏi.”

    Hoàn Chương 22.

    Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh [23]

    ******

    Trải qua cố gắng, nhóm Hà Tử Tường nhận được kết quả đáng mừng, xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, được nhóm cấp trên nhất trí khen ngợi.

    Lúc dùng cơm, Hà Tử Tường, Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân bưng cơm tới bàn, bởi vì được trưởng phòng chỉ định cùng thực hiện case, khoảng thời gian qua có rất nhiều vấn đề cần thảo luận, ngay cả lúc ăn cơm cũng tranh thủ bàn bạc, vì thế số lần ăn cơm chung cũng nhiều hơn, giao tình cũng theo đó mà thân thiết, từ quen biết trở thành thân thiết.

    “Cậu có thấy qua bạn gái của Chi Đồng không? Là một cô gái rất xinh đẹp.” Chiêm Lịch ngồi xuống hỏi Nhạc Thanh Vân cùng Hà Tử Tường.

    Lưu Chi Đồng là một đồng nghiệp ở phòng nhân sự bọn họ, khá thân với Nhạc Thanh Vân, mà Hà Tử Tường cùng Chiêm Lịch vì bắt đầu thân thiết với Nhạc Thanh Vân nên cũng nhận thức những bạn bè xung quanh.

    “Không có, trước đó chỉ nghe nói là có quen bạn gái mà thôi.” Nhạc Thanh Vân lắc đầu, gần nhất cậu không tham gia tụ hội với đám Lưu Chi Đồng. Hà Tử Tường cũng lắc đầu, cậu cũng không biết.

    Nói tiếp thì có chút kì quái, đại khái bởi vì thân phận bất đồng, Hà Tử Tường là trưởng nhóm nên tình cảm của Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân không tồi. Đời trước, bởi vì không có ai làm lãnh đạo nên bầu không khí cạnh tranh khá khốc liệt, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tuy tình cảm tốt hơn xưa nhưng không hề trở thành tình hữu nghị như bây giờ.

    Sau đó phát sinh chuyện Chiêm Lịch ẵm hết công lao, thành công thăng chức thì chút giao tình cỏn con kia cũng hóa thành tro bụi.

    Có lẽ vì vị trí không giống, phương thức xử lý không giống, cũng có lẽ vì tình cảnh giống nhau nên hai người càng dễ dàng đồng cảm hơn, Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân thân thiết với nhau hơn với Hà Tử Tường rất nhiều.

    Kỳ thực, trong mắt Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân, năng lực làm việc của Hà Tử Tường rất xuất sắc, nhất là mấy tháng gần đây, lại thêm phương án xử lý case này, tuy không đến mức bị quy phục đến cúi đầu quy phục nhưng rung động tâm phục khẩu phục thì có.

    Chiêm Lịch mơ ước vị trí trưởng phòng không phải chỉ mới ngày một ngày hai, mà gã biết rõ, Hà Tử Tường chính là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của mình, không nói tới người anh họ là giám đốc tài chính, năng lực của bản thân Hà Tử Tường đủ làm người ta e dè. Sau lần hợp tác với Hà Tử Tường, Chiêm Lịch chân chính kiến thức năng lực Hà Tử Tường, gã thực sự phiền muộn cùng ghen tỵ.

    Bất quá, Chiêm Lịch nâng mắt liếc nhìn Hà Tử Tường ngồi ở đối diện, thực lực không bằng thì có thể dùng các phương pháp khác bù lại, tỷ như quan hệ giao tiếp hoặc tiền tài, này là một biện pháp tốt.

    “Cậu gặp rồi à?” Nhạc Thanh Vân hỏi Chiêm Lịch.

    “Ừ, tối qua đi uống rượu, tình cờ gặp Chi Đồng với bạn gái cậu ta.” Chiêm Lịch nhìn Nhạc Thanh Vân ngồi bên cạnh, năng lực cá nhân của Nhạc Thanh Vân không tồi, bất quá thái độ ứng xử quá cứng nhắc, không hiểu xoay chuyển, cũng không có quen biết gì, căn bản không đáng lo.

    “Ồ, thật sự rất đẹp à?” Trong ba người bọn họ, chỉ có mình Hà Tử Tường đã kết hôn, hai người còn lại vẫn một thân một mình.

    “Ừ, rất đẹp.”

    Hà Tử Tường vừa nghe bọn họ nói chuyện phiếm vừa ăn cơm, có lẽ người khác cảm thấy tình cảm bọn họ không tồi, nhưng Hà Tử Tường biết, sự thực không phải như vậy, chẳng qua chỉ là chút xã giao ngoài mặt mà thôi, có lẽ đời trước cậu còn chưa biết cách xử lý, nhưng đời này, cậu sẽ không bao giờ lặp lại những sai lầm ngu ngốc kia nữa.

    “Vẫn là Tử Tường tốt nhất, vợ đã lấy được, về nhà liền có người ân cần hỏi han, cơm canh nóng hôi hổi chờ sẵn.” Nhạc Thanh Vân có chút hâm mộ nói.

    Hà Tử Tường chỉ yên lặng ăn cơm, nghe thấy chủ đề chuyển thành mình thì ngẩng đầu lên, làm ra bộ dáng âu sầu cảm thán: “Ai, kỳ thật độc thân tốt hơn, được tự do, không giống tôi bây giờ, trói buộc a.” Nói xong, Hà Tử Tường không khỏi thầm cười khổ, hôn nhân như vậy quả thực là trói buộc.

    Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân đều là người từ tỉnh vào, không thể so với dân bản xứ như Hà Tử Tường, có sẵn nhà cửa của cha mẹ, còn mấy kẻ độc thân như bọn họ, công ty không tồi, diện mạo không tồi, cũng khá thu hút nữ giới, nhưng mỗi lần đề cập tới chuyện kết hôn, mới vừa nói mình không có nhà, bạn gái liền biến sắc, nói hai người vẫn còn trẻ không nên cưới sớm như vậy, tiếp đó không bao lâu thì liền vì đủ nguyên nhân mà chia tay.

    Chiêm Lịch cùng Nhạc Thanh Vân hiểu rõ, bản thân không có nhà thì đừng nghĩ tới chuyện kết hôn làm gì, vì thế luôn hâm mộ Hà Tử Tường.

    Nghe Hà Tử Tường cảm khái, Chiêm Lịch mỉm cười xem thường: “Tử Tường, cậu đúng là có phúc mà không biết, bọn tôi gặp chị dâu rồi a, xinh đẹp như vậy, quả thực làm tụi này hâm mộ không thôi.”

    “Ừ, ừ…” Nhạc Thanh Vân gật gù đồng ý, bởi vì công việc nên cậu cùng Chiêm Lịch có ghé qua nhà Hà Tử Tường một lần, cũng vì thế mà gặp mặt Giang Lâm Nhi: “Bất quá, Tử Tường nói cũng đúng, kết hôn có chỗ tốt của kết hôn, mà độc thân thì cũng có chỗ tốt của nó.”

    Ba người vui vẻ trò chuyện, Hà Tử Tường cùng Chiêm Lịch đều có chút không yên lòng.

    Hà Tử Tường gần nhất có chút buồn phiền, dạo gần đây lúc cậu tan tầm về nhà, Giang Lâm Nhi vẫn chưa về, hỏi đi đâu thì cứ nói ăn xong cơm chiều muốn ra ngoài vận động một chút. Bởi vì tăng ca nên luôn về sau giờ cơm, bất quá Hà Tử Tường vẫn cảm thấy vẻ mặt Giang Lâm Nhi lúc nói chuyện có chút bất an, giống như đang dối gạt gì đó. Hà Tử Tường có chút nghi ngờ, Giang Lâm Nhi đang lén lút làm gì sau lưng mình?

    Mà Chiêm Lịch thì đang nghĩ tới chuyện thăng chức, gã vốn là người ngoài tỉnh, còn tốt nghiệp ở một trường đại học bình thường, có thể tiến vào công ty lớn thế này bởi vì chú họ đang làm quản lý ở đây, lợi dụng chức quyền đưa gã vào, mà gã cũng hiểu rõ, ở một môi trường cạnh tranh khốc liệt thế này, muốn có tiền đồ tốt, quan trọng nhất là năng lực của bản thân.

    Vì thế gã vẫn luôn cố gắng làm việc, nhưng thật không ngờ lại có một người trẻ tuổi có bằng cấp tốt hơn gã, năng lực tốt hơn gã, ngay cả bối cảnh cũng tốt hơn, hết thảy mọi thứ của Hà Tử Tường đều làm gã ghen tị. Mặc kệ gã cố gắng thế nào cũng không vượt nổi phong thái của Hà Tử Tường, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương ngày càng tỏa sáng, ngày càng được trưởng phòng yêu thích, mà mình thì cách vị trí kia ngày càng xa.

    Chiêm Lịch có chút lo lắng, nhất là hiện giờ trưởng phòng Lưu đã sắp thăng chức. Hà Tử Tường tuy đã lập công lớn nhưng gã nhất quyết không nhường vị trí kia cho bất kì ai. Chiêm Lịch nghiến răng nghiến lợi nghĩ, gã không thể cứ ngồi chờ chết như vậy, nhất định phải nghĩ biện pháp xoay chuyển tình thế.

    Hoàn Chương 23.

    Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh [24]

    ******

    Buổi chiều tan tầm về nhà, Hà Tử Tường một tay cầm cặp sách, một tay cầm hộp bánh mua được sau cả buổi xếp hàng chờ đợi ở tiệm bánh ngọt nổi tiếng. Hà Tử Tường không thích đồ ngọt, bất quá tiệm bánh này có vài món khá ngon, cả nhà bọn họ đều yêu thích. Bà Hà thích, Giang Lâm Nhi thích, ngay cả đứa con trai Hà Thần chưa chào đời của cậu cũng rất thích.

    Đời trước, vào những ngày công việc nhẹ nhàng, lúc trở về cậu sẽ lái xe tới tiệm xếp hàng, mua bánh Puffs mà Giang Lâm Nhi thích, bánh Tart Hà Thần thích, bánh Mousse mẹ thích cùng bánh Cookies mình thích.

    Bất quá từ khi sống lại tới nay, đây là lần đầu tiên Hà Tử Tường tới mua, không phải cậu không muốn hay không tưởng niệm, mà là tới giờ cửa tiệm mới bắt đầu khai trương, mà hôm nay cũng là ngày đầu tiên Hà Tử Tường không cần tăng ca, lúc chờ xe bus vừa vặn ngửi thấy mùi thơm, liền dựa theo lộ tuyến trong kí ức tìm tới.

    Về tới nhà, mở cửa bước vào liền nhìn thấy một hình ảnh làm Hà Tử Tường sững sờ tại chỗ, đột nhiên có cảm giác tỉnh ngộ, hiểu ra ra vì sao dạo gần đây Giang Lâm Nhi hành động kỳ lạ như vậy.

    Có lẽ âm thanh mở cửa của Hà Tử Tường không lớn, hoặc là đang quá chú tâm, hai người đang ngồi trong phòng khách nói chuyện không hề chú ý có người tới gần, vẫn cười nói như cũ, Giang Lâm Nhi cười tới run rẩy cả người, bộ dáng vô cùng vui vẻ.

    Hà Tử Tường nhìn Giang Lâm Nhi tươi cười, dường như cậu chưa bao giờ thấy Giang Lâm Nhi vui vẻ tới vậy, tươi sáng, rạng rỡ không chút cố kỵ. Hà Tử Tường nhìn ra Giang Lâm Nhi ở trước mặt Lâm Tuấn rất tự nhiên, hoàn toàn lộ ra bộ mặt thực sự của mình.

    Biểu tình Hà Tử Tường u ám, hộp bánh trong tay đột nhiên nặng ngàn cân, một tay không thể nào cầm nổi, phải dồn hết sức lực toàn thân mới miễn cưỡng cầm chắc. Hà Tử Tường hơi cúi đầu, khóe miệng châm chọc nhếch lên, cậu thực sự cảm thấy bản thân mình là một kẻ ngu đần! Dốt nát! Xếp hàng mua bánh gì chứ, còn không bằng ở công ty tăng ca, nếu vậy cũng không cần nhìn thấy hình ảnh ghê tởm này.

    “A! Tử Tường, anh về rồi à?” Đột nhiên, âm thanh kinh ngạc của Giang Lâm Nhi vang lên.

    Hà Tử Tường ngẩng đầu, nhìn thấy biểu tình cứng ngắc của Giang Lâm Nhi, nhìn thấy Lâm Tuấn đứng dậy, tươi cười chào hỏi với mình: “Tử Tường, cậu về rồi.”

    Hà Tử Tường hơi nheo mắt, cố đè nén không để ánh mắt mình lạnh như băng, chỉ thản nhiên liếc nhìn Lâm Tuấn, gật đầu nhếch môi đáp lại, sau đó quay qua nhìn Giang Lâm Nhi: “Mẹ đâu?”

    “Mẹ ra ngoài mua chút đồ ăn làm sẵn.” Giang Lâm Nhi có chút bất an, âm thanh cũng hơi luống cuống, hai tay không ngừng vò vạt áo làm nó trở nên nhăn nhúm.

    “Ừ.” Hà Tử Tường gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

    Lâm Tuấn lập tức nhân cơ hội chuyển đề tài: “Tử Tường, không biết cậu còn nhớ tôi không, lần trước chúng ta từng gặp mặt ở trung tâm mua sắm đồ trẻ em. Tôi là bạn học của Lâm Nhi.”

    “Ừ, nhớ rõ.” Hà Tử Tường thờ ơ lạnh nhạt, không để ý tới phản ứng khác thường của Giang Lâm Nhi, đồng thời đáp có lệ với Lâm Tuấn, mà Lâm Tuấn tựa hồ không phát hiện dị trạng của Giang Lâm Nhi, vẫn tươi cười nhiệt tình tìm chủ đề nói chuyện với Hà Tử Tường.

    Hai người cứ vậy đứng ở phòng khách tán gẫu, Lâm Tuấn mỉm cười tươi rói, nhiệt tình chủ động, mà Hà Tử Tường thì lạnh nhạt hờ hững, càng chói lọi hơn chính là trong tay Hà Tử Tường còn cầm một hộp bánh vàng ươm có in logo tiệm bánh ngọt xx nào đó.

    Lúc này, không có ai trong ba người muốn phá hỏng tình huống kì quái này, người nói chuyện thì típ tục nói chuyện, người vò áo thì típ tục vò áo, mà người cầm hộp bánh lại típ tục cầm.

    “Ơ, này là sao?” Bà Hà vừa mở cửa vào nhà liền nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, không khỏi hoảng sợ, con trai bà cùng một thanh niên đứng trong phòng khách nói chuyện, con dâu bà thì đứng sau sô pha, vẻ mặt mờ mịt lo sợ.

    Không nói tới khoảng cách khá xa giữa con trai cùng con dâu, cả ba đứa cứ đứng như vậy không mệt à, sao không ngồi xuống cho thoải mái mà nói chuyện! ?

    “Mẹ, mẹ về rồi.” Hà Tử Tường quay đầu lại, thực tự nhiên đặt hộp bánh xuống bàn trà, đi tới cạnh bà Hà, nhận thấy thức ăn trong tay bà, đồng thời tùy ý hỏi: “Mẹ mua gì vậy?”

    “Tiểu Lâm, con ngồi đi.” Bà Hà mỉm cười nói với Lâm Tuấn, cũng vẫy vẫy tay bảo Giang Lâm Nhi đừng đứng mãi, sau đó mới trả lời vấn đề của Hà Tử Tường: “Mua cánh gà con thich, còn có giò heo Lâm Nhi thích.” Quay lại liền thấy con trai đã gặm một cái canh gà, ăn ngon lành.

    “Ưm…” Hà Tử Tường gặm cánh gà, hàm hồ nói: “Mẹ, con vào bếp lấy chén dĩa.” Suốt khoảng thời gian này, cậu hoàn toàn không nhìn tới Giang Lâm Nhi.

    Bà Hà buồn cười lắc đầu, quả thực không có cách nào với hành vi trẻ con cùng thái độ thờ ơ của con trai với Lâm Tuấn.

    … …

    Lý Duệ vẫn luôn là người Lâm Tuấn muốn bám lấy, bất quá nghĩ hết mọi cách vẫn không thể nào tiếp cận, cục diện giằng co rốt cuộc cũng xuất hiện một khe hở, Hà Tử Tường.

    Mới đầu, Lâm Tuấn định thông qua Hà Tử Tưởng làm thân với Lý Duệ, bất quá rất nhanh, Lâm Tuấn phát hiện biện pháp này không ổn! Không thể thực hiện được, không biết vì lý do gì, Hà Tử Tường rất lạnh nhạt, thậm chí là xa cách, lần trước gã cố ý tạo ra tình huống gặp gỡ ngẫu nhiên ở trung tâm mua sắm, thế nhưng còn chưa tới mười phút Hà Tử Tường lại đột nhiên rời đi, mục đích muốn kết bạn không có cách nào hoàn thành.

    Ngược lại, vợ Hà Tử Tường, cũng chính là bạn học cũ lại rất hữu hảo. Sau vài lần thử kết thân không thành, Lâm Tuấn thử kết nối với Giang Lâm Nhi, gã phát hiện, Giang Lâm Nhi rất nhiệt tình. Tuy biện pháp này khá vòng vèo nhưng ít ra cũng có tiến triển, bất quá tạm thời cũng không còn cách nào khác.

    Lâm Tuấn nghĩ, cho dù chỉ một thời gian ngắn Lý Duệ đã mất hứng thú với Hà Tử Tường thì mình cũng chẳng tổn thất gì, đối với gã tâm sự ngon ngọt với phụ nữ đơn giản như uống nước mà thôi, uống nước chỉ cần há miệng nuốt, còn nói chuyện thì chỉ cần há miệng phun lời.

    Nhưng, nếu hứng thú của Lý Duệ kéo đủ dài thì gã lời to.

    Hà Tử Tường là một người đối đãi với vợ không tồi, chỉ riêng chuyện cố ý xin nghỉ phép bồi vợ tới trung tắm mua sắm là đủ hiểu, bình thường, những người thế này rất có tình nghĩa, đối xử với vợ thật tình thế nào thì với bạn cũng thế. Cho nên gã có thể thông qua Giang Lâm Nhi giới thiệu mà làm quen cùng trở thành bạn thân của Hà Tử Tường, kế tiếp bảo Hà Tử Tường mở miệng bảo Lý Duệ bố trí cho mình vài công trình.

    Lâm Tuấn thấy qua không ít bạn giường của Lý Duệ, lúc Lý Duệ có hứng thú, bọn họ dễ dàng có được chức vị cao, thậm chí còn được tặng xe thể thao đồ hàng hiệu.

    Vốn Lâm Tuấn không tính toán nhanh như vậy đã tới gặp Hà Tử Tường, dù sao ở sau lưng gặp gỡ vợ người ta, mặc kệ là người đàn ông nào cũng có chút suy nghĩ miên man, bất quá điều may mắn làm Lâm Tuấn có thể yên tâm thực thi kế hoặc là Giang Lâm Nhi hiện giờ đang có thai. Cho dù Hà Tử Tường có chút khó chịu nhưng không có khả năng nghi ngờ, mà sự thực cũng không có gì.

    Bất quá mấy ngày trước gã tìm được một cơ hội, mặt dày tham gia tiệc rượu do Lý Duệ tổ chức ở một quán bar, vô tình nghe thấy một bằng hữu hỏi Lý Duệ đã truy đuổi được người kia chưa. Lâm Tuấn vừa nghe thấy tin này thì lập tức vãnh tai, nhất nhất chú ý các tin tức liên quan tới Lý Duệ, gần nhất ngoại trừ Hà Tử Tường thì còn ai nữa!

    Lâm Tuấn nghĩ, nếu Lý Duệ mất hứng thú với Hà Tử Tường, gã lập tức cắt đứt liên hệ với Giang Lâm Nhi, nếu vẫn còn ôm hứng thú nồng nhiệt, gã phải nhanh chóng tiến hành kế hoạch, thừa dịp Lý Duệ chưa đắc thủ trở thành bạn tốt của Hà Tử Tường, sau khi Hà Tử Tường có quan hệ với Lý Duệ, gã có thể nhờ Hà Tử Tường mở miệng giúp đỡ.

    Nghĩ tới đây, Lâm Tuấn đột nhiên có chút thương cảm với Giang Lâm Nhi, gã đã thấy không ít bạn giường của Lý Duệ, nếu đã có bạn gái, không ít người lựa chọn chia tay, còn đã kết hôn thì liền ly hôn. Không biết có phải bọn họ thực sự thích mùi vị đàn ông hay không, nhưng có thể khẳng định bọn họ rất thích kẻ có tiền, không muốn trở về những ngày nghèo khó trước kia.

    Kết quả, Lý Duệ dùng giọng điệu say khướt nhưng vẫn rành mạch nói: “Không có, vẫn chưa theo đuổi được, ừm, cậu ta không chịu. Bất quá, tôi sẽ không từ bỏ, khó lắm mới gặp được người tôi thích như vậy.”

    Một câu cuối của Lý Duệ quả thực chính là liều thuốc an thần, thoáng chốc những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu Lâm Tuấn đều bình ổn lại, chút thương hại đối vơi Giang Lâm Nhi đã sớm bay tới nơi nào rồi, bắt đầu tính toán làm sao tiếp cận Hà Tử Tường kết thân.

    Vì thế mới có một màn hôm nay.

    Hà Tử Tường bưng chén dĩa trong phòng bếp ra, bà Hà cùng Giang Lâm Nhi đang giữ Lâm Tuấn ở lại ăn cơm, mà Lâm Tuấn ngoài mặt uyển chuyển từ chối nhưng không hề nhấc chân rời đi, ánh mắt vẫn liếc về phía nhà bếp, hi vọng Hà Tử Tường mở miệng mời mình ở lại.

    ….

    Hoàn Chương 24.

    Thuộc truyện: Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh