Home Đam Mỹ Bỗng Dưng Thành Tra Công – Chương 2

    Bỗng Dưng Thành Tra Công – Chương 2

    Thuộc truyện: Bỗng Dưng Thành Tra Công

    ———— diễn đàn trường————

    [818] Trường chúng ta có một gã tra công

    NO.27

    Lâu chủ: Fuck Fuck Fuck Fuck!

    Tin hot tin hot, tra công đã có chủ!

    Chuyên đoạt lầu hai: Lầu hai

    FA số 1 vườn trường: WTF?

    Chuyên hấp diêm lầu hai: Di……@Chuyên đoạt lầu hai cậu xem kìa, lầu ba kẹp giữa chúng ta có giống một nhà ba người không chứ lị?

    Chuyên đoạt lầu hai reply: 🔫 🔫
    Chầu cơm này vốn dĩ diễn ra rất suôn sẻ, có điều Cố Tư Cai từ đầu đến cuối chỉ ăn cơm trắng. Tôi đoán có lẽ cậu ta ngại nên tự động đũa gắp đồ ăn cho cậu ta, sau vài lần như vậy, rõ ràng có hiệu quả, cậu ta liền thả lỏng nói chuyện phiếm với tôi.

    Nói chuyện phiếm với Cố Tư Cai khá là thoải mái, tuy rằng câu được câu chăng nhưng nội dung lại rất sâu sắc, chẳng qua có đôi khi cậu ta lại thẹn thùng…… Chuyện này thì tôi chẳng hiểu ra làm sao cả, nói vài câu đơn giản như thế có gì mà phải thẹn thùng nhỉ?

    Tôi chỉ bảo còn nhiều thời gian, lát nữa tôi mang cậu đi dạo quanh trường, thế mà cậu ta lại đỏ mặt……

    Tell me why?

    Nhưng rất nhanh tôi đã phát hiện, có lẽ vấn đề không nằm ở chỗ tôi.

    Mà là…… Luôn có người nhìn lén chúng tôi =_=

    Mẹ chứ ngày thường dòm ngó thì tôi còn tha thứ được, giờ tôi đang bồi dưỡng tình cảm với bạn cùng phòng mới đến, mấy người còn chạy tới quấy rối?!

    Cố Tư Cai có vẻ rất mẫn cảm với tầm mắt của những người khác, lúc nói chuyện thường xuyên thất thần nhìn đông nhìn tây.

    Tôi thầm nghĩ dù gì người ta cũng là bạn học mới, sao có thể để cậu ấy vừa mới đến liền cảm thấy không thoải mái được?

    Tôi liền đứng dậy cười cười: “Chờ tôi một lát.”

    Cậu ta trưng ra cái vẻ mặt mờ mịt nhìn tôi, theo bản năng liền đi theo tôi.

    Tôi dám khẳng định lúc đó những tầm mắt xung quanh càng thêm dày đặc, toàn bộ đều quét tới quét lui trên người chúng tôi.

    Tôi tùy tiện tìm đến nữ sinh nhìn trộm chúng tôi từ lúc mới đầu bước vào, gõ gõ bàn của cô ta: “Bạn học này, tôi có chuyện muốn hỏi chút.”

    Cô nàng lập tức tỏ vẻ sợ hãi.

    Má nó chứ sợ hãi cái trứng cút á, cũng đâu phải tôi nhìn lén cô……

    Sao lại cảm giác tôi bắt nạt người ta thế nhỉ?

    Nghĩ đến đây, trong lòng tôi thầm than không được, nếu bạn cùng phòng cho rằng tôi là một gã thô lỗ ăn hiếp phụ nữ, thì sẽ có ấn tượng xấu cỡ nào chứ?

    Tôi lập tức ôn tồn, ghé sát vào tai cô nàng: “Haiz, tôi chỉ muốn hỏi chút thôi, vì sao các người cứ nhìn tôi miết vậy?”

    Nữ sinh nọ đột nhiên cứng đờ, thoạt nhìn y hệt như sắp bị cưỡng gian vậy đó.

    = = ông đây chưa làm gì cả mà!

    Cố Tư Cai nhíu mày, chọc chọc eo tôi: “Cung Trát……”

    Được rồi được rồi, tôi nào biết hiện giờ các cô gái lại mảnh mai như vậy…… Đã bảo đầu năm nay nữ hán tử nhiều như chó chạy ngoài đường cơ mà  ̄へ ̄

    Nữ sinh kia lúc này mới hồi thần, vẻ mặt gấp gáp: “Cậu nghe tôi giải thích, thật ra bọn tôi chỉ là thấy hai cậu đẹp trai. Umh, nãy đến giờ muốn mời các cậu chụp ảnh chung, nhưng lại sợ quấy rầy các cậu……”

    À ~ thì ra là vậy, cô nàng này sao thành thật thế nhỉ?

    Cố Tư Cai vẻ mặt ngây ngẩn.

    Tôi thì tập mãi thành quen, gần đây đi đâu cũng có người nhìn, bị tôi bắt được lại ấp úng, thẳng đến cuối cùng mới ngượng ngùng xoắn xuýt nói ra mục đích.

    Hâm mộ người đẹp trai chẳng phải có gì là sai cả, nhưng vì sao bọn họ cứ một hai phải chụp ảnh chung nhỉ? Có người được lần một lại muốn lần hai, có thể cầm đi bán hay là thế nào?

    Tôi nhìn vào mắt Cố Tư Cai, lắc đầu: “Ngại quá, hôm nay không được.”

    Nữ sinh trông hơi chút mất mát, cúi đầu. Tôi tiện thể quét xung quang một vòng, những người khác có vẻ cũng nghe được rõ ràng, vội thu lại tầm mắt.

    Đến khi tôi chuẩn bị quay về bàn ăn nốt bữa cơm, nữ sinh lại đột nhiên ngẩng đầu: “Chờ một chút, tôi có thể hỏi cậu một chuyện được không?”

    …… Tôi thì có cái gì để mà hỏi?

    Tuy rằng chẳng hiểu ra làm sao nhưng xuất phát từ phong độ, tôi vẫn gật đầu: “Đương nhiên là được.”

    “Các cậu có phải là……” Nữ sinh có chút chần chờ, ấp a ấp úng.

    Tôi nhíu mày: “Là cái gì?”

    “Có phải là… bạn cũ không?” Nữ sinh xấu hổ nhìn tôi, chợt đổi sang một danh từ khác.

    Tôi ăn ngay nói thật: “Không phải, cậu ấy vừa chuyển đến ở chung với tôi.”

    Cố Tư Cai: “……”

    Nữ sinh: “……”

    Tôi cảm thấy tôi đã giải thích rất rõ ràng, nữ sinh kia cũng bày ra vẻ mặt thấu hiểu, vì thế tôi yên tâm lôi kéo Cố Tư Cai trở về tiếp tục ăn cơm.

    Tôi còn cố ý giải thích: “Ngại thật đấy, không hiểu vì sao gần đây ai cũng hỏi tôi xin chụp ảnh chung, nhưng lại không nói thẳng, tôi nghĩ cậu không thích bị người khác nhìn chằm chằm……”

    Cậu ta vẫn liệt mặt, duy chỉ có khoé miệng là hơi trề xuống.

    Đây rõ ràng là không tin tôi, nhưng tôi cũng không nhiều lời, đổi đề tài tiếp tục nói chuyện phiếm với cậu ta.

    Đáng tiếc sau vụ việc đó cậu ta vẫn cứ luôn hoảng hốt một cách khó hiểu.

    Không thể phủ nhận, có bạn cùng phòng vào rồi nhìn đâu cũng thấy khác hẳn.

    Trong ký túc xá đột nhiên có hơi người, ít nhất…… Nhiều người thì phòng sẽ ấm hơn á!

    Cơm nước xong, tôi rảnh không có việc gì làm liền đưa Cố Tư Cai đi dạo quanh trường.

    “Mọi trường đại học đều có ít nhất một rừng cây nhỏ.” Tôi chỉ vào đống cây ven đường, cười cười với Cố Tư Cai, ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.

    Cố Tư Cai gật đầu, nhìn “Rừng cây nhỏ”, lại nhìn tôi, có vẻ cạn lời.

    Cái ánh mắt kia rõ ràng là muốn viết đây là cái quái gì.

    Tôi nhún vai: “Đùa chút thôi mà, nhưng nghe nói rừng đào này mà đến mùa nở hoa sẽ rất đẹp, học kỳ sau chúng ta cùng nhau đi ngắm nhé.”

    Sau khi ở chung một đoạn thời gian ngắn, Cố Tư Cai đã thả lỏng hơn rất nhiều: “Tôi nhớ không nhầm thì rừng đào ở đại học X được mệnh danh là thánh địa tỏ tình.”

    Tôi bỗng có chút tiếc nuối, thở dài: “Lại nói, tôi lớn bằng này rồi mà vẫn chưa được ai tỏ tình…… lãng phí gương mặt này ghê.”

    Cành đào trụi lủi, vỏ cây cũng thô ráp, thật sự không có gì để xem cả, tôi liền dẫn bạn cùng phòng tiếp tục đi về phía trước.

    Cậu ta có vẻ không tin, buột miệng thốt ra: “Thật à?”

    Sau đó dừng một chút: “Thấy cậu giỏi tán tỉnh thế kia mà, không thể nào.”

    “……”

    Tôi tán tỉnh?

    WTF?!

    Tôi từng tán tỉnh ai vậy cà?

    Cố Tư Cai thấy vẻ mặt tôi quá khiếp sợ, mờ mịt: “Sao vậy?”

    Tôi vỗ vỗ vai cậu ta, nhìn mặt cậu ta chằm chằm.

    Cố Tư Cai hơi cứng ngắc, trên mặt nhanh chóng nổi lên một mạt đỏ ửng. Da cậu ta rất trắng, thế nên tốc độ lan rộng của “rặng mây hồng” cũng khá rõ ràng.

    Đến lượt tôi mờ mịt.

    Tôi chỉ là muốn xem xem cậu ta nói giỡn hay là nghiêm túc thôi mà, cậu ta đỏ mặt cái gì…

    “Cậu……” Cố Tư Cai có chút xấu hổ, lui về phía sau một bước: “Làm gì thế?”

    Tôi cũng là kiểu biết quan sát tình hình, nên cũng không hỏi cậu ta sao lại đỏ mặt, bâng quơ cười ha ha: “Cậu đang đùa tôi đấy à? Tôi làm người thành thật thế này, nào biết tán tỉnh ai bao giờ.”

    Cố Tư Cai lại nhìn tôi bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, thình lình hỏi một câu: “Cung Trát, cậu có phải là gay không?”

    Tôi nghĩ nghĩ, trả lời thật mơ hồ: “…… Cái đó thì không hẳn.”

    Cố Tư Cai: “……” Có ý gì?

    Có lẽ cậu ta nhận ra mình lỡ miệng, đỏ ửng trên mặt vội vàng rút xuống.

    Tôi thở dài, có phải gay hay không quan trọng lắm à?

    Dù sao tôi vẫn là một con chó độc thân ㄟ( ▔, ▔)ㄏ

    Đi qua rừng đào, cuối con đường là thư viện – một trong ba bảo vật của đại học X.

    Ôm mục đích chuyển đề tài, tôi tiếp tục giới thiệu toà nhà nguy nga…… à không toà kiến trúc đơn giản này với cậu ta.

    Tuy rằng thư viện nhìn ngoài vô cùng cũ kĩ, nhưng bên trong vẫn rất tân tiến, dù sao thì rất nhiều tài liệu sách báo vô giá đều đặt ở đây, lỡ may gặp hoả hoạn hay trộm cắp gì đó thì đúng là phiền phức thật.

    “Hầu hết sách trong thư viện có thể xem trực tiếp, còn có vài cuốn sách cổ đặt trong kệ thủy tinh để triển lãm, bên cạnh cũng có sách tái bản.” Tôi dẫn Cố Tư Cai bước vào thư viện, vội chạy lên lầu trước ánh nhìn chăm chú của bác gái quản lý.

    Mãi đến khi đã thoát khỏi tầm mắt của bác gái, tôi mới dám thấp giọng giải thích với Cố Tư Cai: “Sau này cậu mà đến thư viện thì cẩn thận một chút, bác gái ban nãy rất khoái, khụ khụ, mấy thanh niên đẹp trai. Bị bác ý ngăn lại là thảm phải biết, cô dì chú bác bảy đời đều hỏi được ra hết, sau cùng còn muốn giới thiệu mấy cô gái xinh xắn trong trường cho cậu đó!”

    Cố Tư Cai cười nhạt: “Xem ra cậu rất có kinh nghiệm.”

    Tôi chỉ đành cười khổ: “Tôi cũng đâu có hứng thú…… Nhưng nếu đổi thành cậu, thật ra tôi rất vui lòng.”

    Cố Tư Cai: “……” Cái tên này nói câu nào là chí mạng câu đó.

    Lầu 5: Tiếp tục đi người đâu rồi

    Lâu chủ: Hiện tôi đang ở một quán cơm gia đình bên ngoài trường học, cái quán mà tra công hay ghé nhất đó, mọi người đều biết cả mà, chủ quán từng có một chân với cậu ta đó……

    Stop, quan trọng là, cậu ta rước một anh chàng vô cùng đẹp trai đi vào!

    Nếu chỉ có vậy thì lâu chủ không kích động đến nông nỗi này đâu, đáng sợ nhất là sau khi bọn họ ngồi xuống, tra công cực kỳ dịu dàng cực kỳ săn sóc, thay anh chàng này rửa sách bát đũa!

    Mà anh chàng này thì mặt lạnh như tiền.

    Lầu 8:…… Hình như tui vừa bổ não ra một vở drama.

    FA số 1 vườn trường: Chu choa mẹ ơi, đây là tình tiết tiện thụ hết hy vọng từ bỏ tra công, nên tra công lại muốn quay đầu ăn cỏ đây mà!

    Lầu 20: Đệt, đang chuẩn bị đi ăn trưa thì thấy tin hot, lâu chủ đợi tôi với, tôi đến ngay đây!

    Lầu 21:+1

    Lầu 22: Mẹ nó sao các bác nhanh chân vầy, đã yên vị ở quán khác rồi QAQ, cầu livestream.

    Lầu 23: Tổ chức thành đoàn đi hóng hớt nào

    Lâu chủ: Mẹ các ông đừng đến đây a a a a a!

    Nhiều người vậy tôi làm sao mà quan sát được!

    Tra công biết chọn vị trí ghê, hai người họ ngồi trong góc sát ngay cửa, hễ cứ có người tiến vào là lại chắn hết tầm nhìn, chẳng thấy rõ tình hình bên đó nữa.

    Lầu 40:……

    Lầu 41: Thì ra là một gã tra công tâm cơ  ⊙﹏⊙∥

    FA số 1 vườn trường: Các đồng chí, tui ở quán ăn đối diện, hoàn toàn có thể quan sát được động tác của tra công, cậu ta vẫn luôn gắp đồ ăn cho anh đẹp trai kia!

    Lầu 50: Vây xem 2333 (*)

    Lâu chủ: Hình như cậu ta đã phát hiện ra tui đang nhìn…

    Hic, không, nửa cái cửa tiệm này đều đang trộm ngắm hai người bọn họ, anh chàng kia có vẻ đứng ngồi không yên rồi (☆_☆)

    Tôi nói này, các ông các bà bớt bớt dùm đi!

    Tôi không phải là nước: Lúc này chúng ta cần được yểm hộ |( ̄3 ̄)|

    Đoán xem hôm nay tôi mặc quần lót màu gì: Vừa bổ sung kiến thức về, bro này thần kỳ quá!

    FA số 1 vườn trường: Emma, cậu ta cậu ta hình như đi đến gần một nữ sinh?

    Lầu 68: Gọi hồn lâu chủ, là bà đó à?

    Lầu 69: theo tui đánh giá thì hình như là thế…… xong đời rồi!!! ∑(°Д°ノ)ノ

    Lầu 70: Lâu chủ ơi bà mau chít một tiếng đi! Đừng dọa bọn tôi!

    Lầu 71: Xem ra em gái lành ít giữ nhiều…… mặt trắng bệch ra rồi kìa ㄟ( ▔, ▔)ㄏ

    Lầu 87: Lâu chủ bỏ mình rồi à? Bà lâu chủ hi sinh nhanh nhất trong lịch sử mà chưa được nếm mùi tra công cưa cẩm  ○| ̄|_

    Lâu chủ:…… Đệt!

    FA số 1 vườn trường: Xảy ra chuyện gì thế? Lâu chủ có ổn không?

    Lâu chủ rep: Không ổn lắm…… Tôi vừa nói chuyện với tra công, bị khuôn mặt của cậu ta rù quến…… đến cả con gái cậu ta cũng không buông tha!

    Lâu chủ: Giờ tôi cần phải bình tĩnh một chút, các bác đợi tôi trở lại……

    Lầu 95: Không! Lâu chủ bà mau quay lại đây!

    Lầu 96: Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? tò mò chết đi được, có ai biết chuyện gì đã xảy ra không?

    FA số 1 vườn trường:…… Sức sát thương của tra công quá cao, tôi nhìn từ xa thấy anh chàng đẹp trai càng ngày càng đen mặt, có lẽ là do, ngay cả con gái tra công cũng không buông tha?

    Tôi không phải là nước:…

    Tác giả có lời muốn nói: Tôi sẽ chia chương theo thị giác nhé!

    ps: Cung Trát thật ra là một bé ngốc bạch ngọt

    Chú thích:

    (*) 2333: đồng âm với ahahaha, để biểu thị tiếng cười.

    Thuộc truyện: Bỗng Dưng Thành Tra Công