Cả người đều là bảo – Chương 60

    Thuộc truyện: Cả người đều là bảo

    Chương 60: Ra giá thật cao

    Buổi bán đấu giá của Triệu gia có thật nhiều mỹ nữ, nhưng nổi tiếng nhất lại là nữ nhân phi thường bình thường trước mắt, mỗi dịp quan trọng gì đó, cần bán đấu giá, đều là nàng ra tay.

    Bao nhiêu kẻ có tiền khó hầu hạ, chỉ cần tham gia buổi bán đấu giá do nàng chủ trì xong cũng sẽ hiểu được nguyên nhân sự lạ ấy ngay thôi. Nữ nhân này có thể tạo được không khí thực náo nhiệt, đem nàng đấu giá hẳn cũng sẽ không thể thấp được, về phần dung mạo… Ngay tại thời điểm trọng yếu khi đấu giá, chả ai vì chủ trì tốt mà trả giá cao hơn đâu!

    Thực tế, cũng có khi mọi người chấp nhận chủ trì buổi đấu giá thật bình thường để khỏi bị phân tâm.

    “Uẩn dưỡng dược tề tác dụng lớn nhất là điều dưỡng thân thể, có khả năng bồi bổ cơ thể hư nhược, trị liệu thương thế, đồng thời cũng có hiệu quả làm đẹp, trong đó … ”

    Nàng luôn mỉm cười, không có bất cứ văn kiện nào, lại nói không sai không vấp, xong phần số liệu lại tiếp: “Ta nghĩ, các vị đến tham gia bán đấu giá có lẽ vì tác dụng ở phương diện sinh dục nhiều hơn. Hiện cũng chưa có số liệu cho thấy loại thuốc này tăng khả năng thụ thai, nhưng bởi có hiệu quả điều dưỡng nhu hòa, cho nên cũng có

    công dụng an thai…”

    Lần lượt giới thiệu bằng lời nói rồi video, không có lấy một phần lừa dối.

    “Vẫn không giúp thụ thai…” Phương Thành Quân thở dài. “Sao vậy? Thất vọng?” Đằng lão hỏi, ánh mắt lại lạc trên người Phương lão gia tử.

    Phương lão gia tử cười cười: “Kỳ thật có hài tử hay không, cũng phải xem số mệnh, không cần quá cố chấp. Thành Quân, chỉ cần tìm được người mình thích, gia gia đã muốn mơ không được.”

    Phương lão gia tử đã hơn 500 tuổi, tuy là dị năng giả, tuổi già đến có vẻ chậm, nhưng cũng chẳng khác đã đến những năm cuối đời là bao, thực lòng mà nói, còn có chút thanh thản.

    “Loại dược này thực sự hiệu quả, lấy tài lực của ngươi, có thể đấu giá một ít điều trị thân thể.” Đằng lão nhịn không được đáp.

    Nhìn Phương lão gia tuổi già sức yếu, thực ra cũng chẳng khoái ý gì, ngược lại trong lòng có chút khó chịu.

    “Ta nay đã già rồi, không cần mấy thứ đó.” Lại tiếp: “Thành Quân, ngươi tranh thủ mua lấy 2 lô, sau này nếu Triệu gia còn bán ra thì lại mua tiếp, có người hợp ý, hai người cùng điều dưỡng thân thể.”

    “Gia gia, việc này còn xa lắm.” Phương Thành Quân cười khổ.

    “Ngươi vẫn chẳng khác trước là bao.” Đằng lão nhìn Phương lão gia tử, nhịn không được nhớ tới bộ dáng hai người

    khi còn trẻ.

    Đằng lão nguyên danh Giản Thiệu Quân, là em họ Phương lão gia tử.

    Giản gia, tất cả đều là dị năng giả hệ thực vật, nếu không phải cấp S thì cũng đạt cấp A, vốn ở thủ đô tinh được xem như tiếng tăm lừng lẫy, đương nhiên, như các gia tộc lớn khác, nhân đinh đơn bạc (ít con cháu).

    Đồng lứa với phụ thân của Đằng lão, Giản gia khó khăn lắm mới được hai mụn con, liền gả đến Phương gia, sinh ra Phương lão gia tử, mà phụ thân của Đằng lão, chỉ có lão là nhi tử.

    Đằng lão và Phương lão gia tử lớn lên bên nhau, hai người một là dị năng giả cấp S hệ băng tuyết, một là dị năng giả cấp A hệ thực vật, tuổi trẻ anh tuấn tiêu sái, khi còn ở thủ đô tinh tất nhiên đã được rất nhiều cô gái đem lòng yêu mến.

    Đằng lão yêu quý Phương lão gia tử, mà Phương lão gia tử vẫn cố gắng chiếu cố biểu đệ, lâu dần cũng có cảm tình.

    Nhân loại liên bang đã sớm thông qua luật hôn nhân đồng tính, nếu bọn họ là hai nam nhân bình thường, không những được kết hôn, còn có thể nhờ sự can thiệp của khoa học kỹ thuật để có hài tử, nhưng bọn họ là dị năng giả, nhân loại liên bang hiếm thấy dị năng giả cấp S và cấp A cùng nhau. Đừng nói gia đình, ngay cả liên bang cũng sẽ không chấp nhận cho bọn họ đến với nhau.

    Hai

    người bị phát hiện, bị phản đối, Đằng lão còn bị chỉ trích nặng hơn nữa kia.

    Mẫu thân Phương lão gia tử, cô Đằng lão, từng yêu thương Đằng lão như người thân trong nhà, biết chuyện này xong liền hận không thể khiến Đằng lão chết đi, cha mẹ Đằng lão cũng trách cứ con trai chính mình – lúc ấy hai người bọn họ, quả thật là Đằng lão chủ động yêu, chủ động gánh vác.

    Dù là Phương lão gia tử hay Đằng lão, khi ấy tuổi còn nhỏ, không có năng lực đối kháng cha mẹ, hai bên trưởng bối đều cương quyết thà để họ chết chứ nhất định không cho bọn họ bên nhau, thậm chí khi Đằng lão có tuyệt thực đến hôn mê thì chỉ tiêm dược tề duy trì sinh mệnh, Phương lão gia tử đành phải thỏa hiệp.

    Hắn nhận sai, cầu cha mẹ thả Đằng lão ra, sau đó hai người chia tay, cha mẹ Đằng lão mang theo Đằng lão rời khỏi thủ đô tinh.

    10 năm sau, Phương lão gia tử tìm được một dị năng giả hệ thủy cấp thấp sống chung, kỳ thực không mặn nồng gắn bó, thêm 10 năm sau nữa, Phương lão gia tử có một nữ nhi.

    Lúc này bên Phương lão gia tử đã bắt đầu tiếp nhận toàn bộ Phương gia, cha mẹ hắn tuy bất mãn đối với việc hắn không kết hôn, nhưng đã có hài tử thì cũng không còn bức bách, ngay sau đó, Đằng lão về tới thủ đô tinh.

    Cha mẹ

    Đằng lão rời thủ đô tinh gặp chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng cùng qua đời, còn hắn thật vất vả mới trở lại được thủ đô tinh, vừa lúc gặp đứa con gái một tuổi của Phương lão gia tử.

    Ngay lúc đó Đằng lão đã tìm được tiểu Lục, dị năng giả hệ thực vật có lực công kích không cao, nhưng có tiểu Lục hỗ trợ thì khác. Ngày đó thấy con gái Phương lão gia tử, liền tức giận đem nhà cũ Phương gia phá hủy không còn một mảnh, cuối cùng còn ném lại mấy khỏa bom nhỏ, san bằng đảo nhà họ Phương.

    Phương lão gia tử khi Đằng lão động thủ chưa kịp ngăn đón, thẳng đến lúc Đằng lão rời đi mới bắt đầu thu thập tàn cục, thậm chí áp chế tin tức, cho nên sau này, những người khác đều hoàn toàn không biết gì về lai lịch của Đằng lão.

    Khi ấy Đằng lão rời khỏi thủ đô tinh đã muốn mấy trăm năm từ đó về sau cũng không bao giờ đặt chân về nữa.

    Việc làm này căn bản là hung hăng cho Phương gia một đòn, nhưng lại trốn tránh một lần nữa, chỉ sợ mình sẽ bị truy nã, về sau phát hiện sự tình không như vậy, lại có chút áy náy.

    Đúng là vì chuyện này lão mới trốn tránh Phương Thành Quân, tới lúc thực sự gặp được Phương Thành Quân, lại nhịn không được điều tra cho rõ.

    Nhìn Phương lão gia tử ngày một già yếu, bản

    thân minh được ăn Uẩn dưỡng dược tề, Đằng lão trong nháy mắt trở nên hoảng hốt.

    Thời gian quá dài, hắn kỳ thật đã không còn rõ tình cảm đối với Phương lão gia tử là gì, hắn yêu người này, lúc chia tay, kỳ thật còn muốn tương lai nhất định phải gương vỡ lại lành, Phương gia cố ý đuổi cả nhà bọn họ ra khỏi thủ đô tinh, cha mẹ hắn tức thì bị tinh đạo giết chết…

    Ở tại tinh cầu xa xôi ngây ngẩn mười mấy năm, hắn hao hết thiên tân vạn khổ mới trở lại thủ đô tinh, lại vừa lúc thấy cảnh người xưa âu yếm con nhỏ một tuổi…

    Thế nhưng, tất cả đều đã là chuyện quá khứ, đồng lứa với bọn họ đều đã già cả rồi, bây giờ lại so đo ân oán chẳng có ý nghĩa gì nữa.

    “Uẩn dưỡng dược tề bắt đầu đấu giá, lô thứ nhất tổng cộng 10 phần, giá quy định 100 ngàn.” Thanh âm vang lên khiến Đằng lão ở đây thanh tỉnh.

    Hiện tại người thường ở liên bang thu nhập trung bình mỗi tháng 3 ngàn, quốc gia cấp hộ nghèo mỗi tháng 800, mười bình dược tề 100 ngàn, giá đủ kinh người, nhưng với hiệu quả Uẩn dưỡng dược tề thì… Vả lại giá của nó cũng sẽ không dừng ở mức đó. Đối với đại gia tộc ở thủ đô tinh mà nói, chút tiền ấy chả đáng là bao, giá bắt đầu liên tục bị đẩy lên.

    “200 ngàn!”

    “500

    ngàn!”

    “2 triệu!”

    “3 triệu!”

    “5 triệu!”

    Thanh âm liên tiếp, đồng giá 5 triệu, Phương Thành Quân không chút do dự máy móc hô: “10 triệu!”

    “Vị ngồi hàng ghế thứ 2 trả 10 triệu…” Chủ trì lời còn chưa dứt, hàng ghế thứ 3 đã truyền tới thanh âm: “20 triệu!”

    “Người này…” Phương Thành Quân nghe được thanh âm vừa dứt liền bất đắc dĩ, Phương gia rất có tiền, thậm chí còn có rất nhiều tài nguyên, nhưng hắn cũng không muốn tiêu tiền như nước tưới hoa, có điều gặp phải Cách Đức, sợ là không phải tại mình…

    Lại nói, Cách Đức giống như trưởng bối hắn, lúc trước không phải cố ý muốn cướp nữ nhân của y, thâm chí nếu không phải Cách Đức tiết lộ thân phận mình, nữ nhân kia cũng sẽ không tìm tới mình mà… Thực sự oan uổng quá! Càng oan là, hắn cũng chưa có chạm qua nữ nhân kia!

    “23 triệu 100 ngàn!” Phương Thành Quân đáp.

    “30 triệu!”

    “30 triệu 100 ngàn.”

    “50 triệu!” Cách Đức lại nói.

    Cách Đức gia tộc vốn có tiền, gần đây không nhập ngũ để nghiên cứu vũ khí chiến hạm, trước kia thì tuyệt đối là tuyệt bút địa kiếm (tinh hoa hơn người), Cách Đức cơ bản là ngoài mua nguyên liệu thì chẳng bao giờ cần tiêu tiền, về phần nguyên liệu… Hắn kia là dị năng kim chúc, hoàn toàn có thể đem nguyên liệu kia tái sử

    dụng đến vô số lần.

    “50 triệu 100 ngàn.” Phương Thành Quân vẫn còn cố, chậm rì rì nói, vừa dứt lời, loa thông báo liền vang, quả nhiên là Cách Đức.

    “Họ Phương, quỷ phá đám!” Cách Đức thầm nói, sau đó không chút do dự hô: “100 triệu!”

    “100 triệu, cho ngươi.” Phương Thành Quân cười, nói vào máy liên lạc, 10 triệu một lọ dược tề, thật chẳng còn muốn phí tiền mua về làm gì.

    Cách Đức muốn nhìn thấy Phương Thành Quân ăn khổ, vậy mà hắn lại cố tình bày ra vẻ mặt tươi cười, chỉ có thể tức giận mà cắt đứt liên lạc trên máy.

    Từ khi Phương Thành Quân và Cách Đức khiêu chiến, những người khác không dám hé răng nửa lời, bởi vậy lô dược tề thứ nhất, cuối cùng lấy giá 100 triệu thuộc về Cách Đức.

    Lô thứ hai, như trước hai người bọn hắn lại cạnh tranh, cuối cùng lấy giá 100 triệu 100 ngàn bị Phương Thành Quân thu về.

    Lô thứ ba, lại là Cách Đức lấy được, 101 triệu.

    Lô thứ tư, lại là Phương Thành Quân, 101 triệu 100 ngàn.

    4 lô dược tề bán xong, cũng chỉ còn lại 3 lô, lô thứ năm lên sàn, Phương Thành Quân cùng Cách Đức rốt cục không hề ra giá, mà những người khác liên tiếp bắt đầu cạnh tranh.

    Có Phương Thành Quân và Cách Đức phía trước, lô thứ năm cuối cùng lấy 117 triệu thành giao, lô thứ

    sáu lấy 119 triệu thành giao, tận lực đến lô cuối cùng.

    Người muốn lô cuối cùng thật sự rất nhiều, một dị năng giả cấp A hô lên 120 triệu, đột nhiên truyền đến một thanh âm: “500 triệu.”

    NĂM TRĂM TRIỆU!?

    Tuy nói hiện tại người có tiền càng ngày càng nhiều, nhưng 500 triệu không hề nhỏ, cơ hồ ánh mắt mọi người đều đổ dồn qua đây, Triệu Lăng Vũ hơi kinh ngạc nhướn mày, sau đó lập tức điều tra tư liệu về người kia, sau khi đọc xong, hắn liền hiểu được nguyên nhân.

    Người hô giá 500 triệu kia, đúng là Hội trưởng Thương hội Kinh Chỉ.

    La Y đã bị Triệu Lăng Vũ tống vào ngục giam, xét thấy hắn giết chết nhiều người trên phi thuyền, cuối cùng bị phán tù chung thân, đời này đừng nghĩ rời khỏi tù ngục, sau đó, Hội trưởng Thương hội Kinh Chỉ liền gửi thư giải thích đến.

    Phong thư kia, Triệu Lăng Vũ tùy ý liếc mắt một cái liền ném qua một bên, dù sao hắn đối với Thương hội không có hảo cảm – Thương hội mà lại cho không gả không người cho hắn, tính toán gì đây?

    Bất quá hắn cũng bề bộn nhiều việc, không ra tay làm khó gì, hiện tại xem ra… Vị Hội trưởng này, là ngày đêm không nghỉ đến thủ đô tinh giải thích sao?

    “Rốt cục người nọ là ai?” Trầm Thu Thạch hiếu kì hỏi, Triệu Bằng và nàng đều

    kinh ngạc, chỉ có Nhậm Sinh là hoàn toàn không bị con số 500 triệu này hù dọa, còn khoái trá ăn cái gì, thậm chí thừa dịp Trầm Thu Thạch và Triệu Bằng không chú ý duỗi ngón tay đến cái chén, đem cái thứ gọi là cà phê gì đó hương vị không tốt lắm nhưng dinh dưỡng không tệ “uống”.

    “Hội trưởng Thương hội Kinh Chỉ.” Triệu Lăng Vũ đáp.

    Trầm Thu Thạch nghe được đáp án, nhíu mày, nam nhân này vì tiền mà bán nhi tử cho Triệu gia, nàng đối với hắn cũng không có hảo cảm gì.

    Bất quá, so với La Y… La Y nếu thực sự không muốn gả cho Triệu Lăng Vũ, cứ ở lại Liên minh tự do thì không còn gì để nói, hoặc giả sử đến Triệu gia cũng có thể nói cho nàng nghe, nàng không đời nào lại ép buộc một nhi tử bị chán ghét bởi chính phụ thân mình đi chăm sóc nhi tử của mình, nhưng La Y cứ vậy mà cho nổ tung phi thuyền…

    Hơn nữa khi bọn họ biết Nhậm Sinh không phải La Y, liên hệ với Thương hội Kinh Chỉ, còn tưởng rằng lúc trước La Y thật sự đồng ý xuất giá…

    Thương hội Kinh Chỉ cũng không qua đây tìm người Triệu gia, nhưng hắn kính nhờ hội đồng bán đấu giá sắp xếp lô Uẩn dưỡng dược tề 500 triệu kia tặng đến, còn các loại tài nguyên lúc trước Triệu gia cho hắn…

    Đương nhiên hắn làm như vậy, khẳng định không phải bởi vì áy

    náy với Triệu gia, hơn phân nửa là lo lắng Triệu gia tìm hắn gây phiền toái, cho nên tỏ ra có chút tấm lòng.

    “Trước cứ thu nhận, nhưng về sau nhất định không được dây dưa gì nữa hết.” Trầm Thu Thạch nói.

    “Con đã biết.” Triệu Lăng Vũ gật gật đầu, lại nhìn về phía người phụ trách bán đấu giá: “Lô dược tề này, bán cho vị dị năng giả cấp A kia với giá 120 triệu.”

    Vốn dĩ Triệu Lăng Vũ nghe thấy, đó là một nữ dị năng giả, lại yêu một người bình thường, người kia không những làm nàng mang thai mà bây giờ còn già đi, khác với hầu hết mọi người mua để an thai, nàng phỏng chừng là vì giúp nam nhân kia kéo dài sinh mệnh.

    Người phụ trách bán đấu giá gật đầu, rất nhanh đi xuống, lúc này, Triệu Lăng Vũ kéo Nhậm Sinh: “A Nhậm, theo giúp tôi đi tìm người.”

    “Tìm ai?” Nhậm Sịnh hiếu kì hỏi.

    “Phương Thành Quân.” Triệu Lăng Vũ đáp.

    Phương Thành Quân chiếm được hai lô dược tề xong cũng không vội vã rời đi, ngược lại mở ra một lọ trong đó đưa tới trước mặt gia gia: “Gia gia à, thuốc này người phải dùng mới được.”

    “Triệu gia không phải nói tạm thời đây là món hàng xa xỉ sao? Không nhất thiết để cho ta dùng.” Phương lão gia tử lắc đầu, kỳ thật hắn đã sống đủ rồi, nếu không phải vì trong lòng còn Đằng lão để

    nhớ thương, sợ là đã sớm mất mạng.

    “Gia gia, người không ăn ta liền bắt tất cả bọn họ! Còn có, người không phải nói ta có thể chọn người mình thích sao? Ta không nhất định sẽ lấy nữ nhân sinh hài tử, cũng không nhất định dùng tất cả chỗ thuốc này.” Phương Thành Quân đáp.

    Bà của hắn lúc trước không kết hôn với gia gia, mẫu thân hắn lại mặc kệ hắn, thậm chí không nói phụ thân hắn là ai, hắn được Phương lão gia tử nhận về, mà tình cảm của hắn đối với gia gia cũng rất sâu nặng.

    “Ngươi mau ăn đi.” Đằng lão cũng nói.

    Phương lão gia tử trầm mặc, rốt cục vẫn là uống một lọ Uẩn dưỡng dược tề.

    Ngay sau đó, tiếng chuông cửa vang, liền mời người ngoài cửa tiến vào.

    Nhìn thấy Triệu Lăng Vũ cùng Nhậm Sinh, Phương Thành Quân lập tức lên tiếng: “Mời vào.”

    “Sao các ngươi lại tới đây?” Đằng lão hỏi.

    “Có việc.” Triệu Lăng Vũ ngắn gọn nói, sau đó ngồi xuống trước mặt Phương Thành Quân.

    “Chuyện gì vậy?” Phương Thành Quân hỏi.

    Triệu Lăng Vũ không nhiều lời, Uẩn dưỡng dược tề hắn để lại 30 bình không bán đấu giá, lúc này liền lấy ra 2 hộp, mỗi hộp 10 bình: “Ta muốn nhờ ngươi bán.”

    “Nếu ngươi muốn bán, vừa rồi sao không bán đấu giá luôn đi?” Phương Thành Quân chau mày, lại tiếp “Ngươi muốn bán cho Dương Diệp?”

    “Không

    sai, bán cho Dương Diệp.” Triệu Lăng Vũ nói “Trừ ngươi và Cách Đức, hai nhà kia cũng có thai phụ cần giữ thai mới sẵn lòng bỏ nhiều tiền như vậy, ta cho bán đấu giá cũng đề nghị bọn họ sớm uống thuốc, cho nên, Dương gia hay Locke gia tộc hẳn đã cho người mua thuốc về, ngươi đem bán 2 hộp này là được.”

    “Đem bán, vậy, giá cả thế nào?” Phương Thành Quân lập tức hiểu ra ý tứ của Triệu Lăng Vũ. Về sau loại dược tề này sẽ tiếp tục được bán ra, theo như tình huống của Dương gia cùng Locke gia, hiện tại không mua được thì tương lai cũng nhất định phải mua cho được, nếu đã vậy, không bằng ra tay trước một bước.

    “Buổi đấu giá cuối cùng một lô giá đến 500 triệu, vậy không thể thấp hơn giá này.” Triệu Lăng Vũ đáp.

    “Ngươi… giá này liệu có phải hơi cao rồi không?” Phương Thành Quân tiếp nhận 2 hộp trên tay Triệu Lăng Vũ.

    “Cho ngươi 1% nếu thành công.” Triệu Lăng Vũ tiếp lời.

    “Thành giao!” Phương Thành Quân không chút do dự nói.

    Ngay sau, chuông cửa lại vang, quả nhiên là Cách Đức.

    “Tiểu Triệu, ngươi chạy đến nơi này làm gì thế?” Cách Đức vừa hết phiên đấu giá liền tìm Triệu Lăng Vũ, thật không ngờ Triệu Lăng Vũ lại ở Phương gia, lập tức vội vàng qua đây.

    “Có việc?” Triệu Lăng Vũ hỏi.

    “Ta là muốn hỏi một chút

    về cái loại thuốc đảm bảo sinh được hài tử, ngươi xem, ta ngay cả thuốc dưỡng thai đều đã sẵn trong tay rồi, hiện tại chỉ chờ có hài tử yêu thương thôi!” Cách Đức vừa hỏi, vừa liếc mắt khiêu khích nhìn Phương Thành Quân, Phương Thành Quân hiện tại chỉ sợ còn không biết có loại dược tốt đến vậy.

    “Đảm bảo sinh được hài tử?” Phương Thành Quân sắc mặt lộ vẻ vui mừng: “Thực sự như vậy sao? Bất luận bao nhiêu tiền ta đều mua!”

    “Dược kia còn phải chờ một khoảng thời gian nữa, nếu mấy người cần, ta sẽ điều chế cho.” Triệu Lăng Vũ nói, trường hợp của Nhậm Sinh thật sự đặc thù, vậy mà cuối cùng vẫn sinh được 4 hài tử, Uẩn dưỡng dược tề tuy rằng không phải nhờ cả vào nó mà sinh hạ được con cái, nhưng gọi là dựng tử đan chắc cũng chẳng sai!?

    Người khác chú ý tới đan dược, lại chú ý tới thể chất tốt của bọn họ… Hiện tại nền văn minh Liên cao đẳng đều đang theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ, Triệu Lăng Vũ rất rõ ràng, lúc trước Khoa Bỉ Ân núp trên phi thuyền bọn họ, e cũng vì gien của hắn.

    “Các ngươi còn muốn điều chế cho hắn?” Cách Đức vội vàng hỏi, nhất thời hối hận vạn phần, hắn chỉ định khoe khoang trước mặt Phương Thành Quân tí thôi, vậy mà giờ lại để y được chiếm tiện nghi.

    “Cách

    Đức bá bá, Phương Thành Quân là bạn của ta.” Triệu Lăng Vũ nói, so với Cách Đức, hắn vẫn quen thân với Phương Thành Quân nhiều hơn.

    Cách Đức nhìn Phương Thành Quân càng thêm chán ghét, nhanh chóng rời đi. Thấy thế, Triệu Lăng Vũ cũng mang theo Nhậm Sinh rời khỏi – buôn bán lời nhiều tiền như vậy, hắn có thể về nhà an ổn mà thu lợi rồi.

    Mà cùng lúc đó, Dương Diệp liên hệ Cách Đức: “Cách Đức thúc, nghe nói ngươi có được những 2 lô Uẩn dưỡng dược tề…”

    “Vậy thì sao?” Cách Đức còn chưa nguôi giận, đối với Dương Diệp tự nhiên cũng không thể ôn tồn được.

    “Không biết Cách Đức thúc có thể bán một lô cho ta hay không? Vị hôn thê của ta thân thể không tốt, thai nhi này cũng không khỏe mạnh…”

    “Không bán, ta phải lưu lại cho lão bà tương lai dùng.” Cách Đức dứt khoát ngắt điện thoại.

    Lão già đáng chết này! Bạn gái còn không có lấy cái gì mà an thai? Dương Diệp tức giận bất bình nhìn máy liên lạc trong tay, tìm rồi lại gọi cho Phương Thành Quân: “Thành Quân, Uẩn dưỡng dược tề trong tay ngươi…”

    “Ngươi muốn mua sao?” Phương Thành Quân hỏi lại.

    “Chính vậy, ngươi ra giá đi.” Dương Diệp cũng chẳng vòng vo.

    “Ta đã buôn bán, thông thường chung quy cũng phải lợi nhuận gấp mười…”

    “Gấp mười?” Dương Diệp mở to hai mắt, Phương Thành Quân rõ ràng là mở miệng ra đòi 1 tỷ?

    “Ngươi nếu không muốn thì thôi, ta tuy rằng chưa có hài tử, nhưng gia gia ta còn cần dùng.” Phương Thành Quân làm bộ muốn ngắt liên lạc.

    “Khoan đã!” Dương Diệp vội vàng nói, kỳ thật hắn vốn có ý tìm người mua 3 lô dược tề kia, không ngờ cả ba người đều có việc gấp trong nhà cần dùng tới không thể bán, hắn lại không có khả năng treo thưởng cao ở thủ đô tinh, hiện tại cũng chỉ có thể tìm Phương Thành Quân: “Có thể hay không bớt chút đỉnh? 500 triệu?”

    “500 triệu? Không có khả năng!” Phương Thành Quân lập tức lên tiếng “Ít nhất 950 triệu.”

    “600 triệu!”

    “950 triệu!”

    “750 triệu!”

    “950 triệu!”

    Phương Thành Quân một bước cũng không nhường, hia người cuối cùng lấy giá 950 triệu thành giao.

    950 triệu, 1% trích ra chính là 9 triệu 500 ngàn… Phương Thành Quân đắc ý cười cười, lại phát hiện Locke gia tộc cho người đến tìm mình.

    Bên kia, khi đang nhìn lại tài khoản trống rỗng Dương Diệp cũng nhận được thông tin từ một người khác, Khoa Bỉ Ân kiêu ngạo ngửa đầu: “Nghe nói ngươi Uẩn dưỡng dược tề vừa tới tay? Cho ta 5 bình đi.”

    Vừa mới tiêu hoang gần 1 tỷ, Dương Diệp thiếu chút nữa tức muốn ói máu.

    Thuộc truyện: Cả người đều là bảo