Cả người đều là bảo – Chương 80

    Thuộc truyện: Cả người đều là bảo

    Chương 80: Phòng huấn luyện chiến đấu

    Nhậm Sinh vẫn luôn được Triệu Lăng Vũ bảo vệ thật kỹ, chưa từng gặp chuyện như vậy.

    Việc làm của đối phương đối với mình chính là vũ nhục! Chỉ là, tại sao lại tìm mình? Nhậm Sinh nhất thời đề cao cảnh giác.

    Hay là Nhược Á cho người thăm dò mình? Nếu vậy cũng không cần dùng thủ đoạn thế này chứ… Thực ra, cậu mới công bố mình là “thụ nhân”, dù có đặc biệt đi chăng nữa, lên mạng thăm dò thì ra được cái gì?

    “Học viện hoàng gia, đây là tuyển nhận tùy ý miễn là quý tộc?” Người kia lại nói: “Cơ giáp mà còn điều khiển không nổi… Học viện hoàng gia ăn tạp quá rồi!”

    Học viện hoàng gia? Nhậm Sinh hơi sửng sốt, mới ý thức được thân phận hiện tại của mình, hình như là học viên gì đó. Tuy gọi là học viên, nhưng mà cậu chưa từng qua trường học, đây là gặp tai bay vạ gió?

    Mà không cần biết người này và Học viện hoàng gia có thù oán gì, Nhậm Sinh đã thấy ghét đối phương rồi, có bản lĩnh sao không tìm người khác mà phá đám, ở đây bắt nạt một người mới học cơ giáp có gì mà anh hùng?

    Huống chi, cậu cũng chỉ là học viên dự bị thôi, cũng không phải chính thức! Dựa theo tư liệu cậu đã đọc, học viên dự bị không cần tiếp thu khảo hạch chính quy, chỉ cần có cống hiến đặc

    biệt thôi. Không biết điều khiển cơ giáp cũng là chuyện thường tình! “Khu tập luyện này là trung ương học viện, biết không?” Người kia chân vẫn dẫm trên người Nhậm Sinh không buông.

    Nhậm Sinh mọc ra năm sáu rễ, dùng tất cả tinh thần lực kết hợp với tốc độ tay, khống chế cơ giáp đến 100%.

    Bắt lấy chân đối phương, xoay người một cái, Nhậm Sinh ném văng người này luôn, đánh tiếp, dùng đủ loại công kích đánh liên tiếp như vũ bão, nắm tay đấm xuống không thôi.

    Khống chế cơ giáp thật khó, đương nhiên không thể chính xác tất cả các động tác, nhưng tốc độ tay thì vô cùng tốt, đã có thể hủy bỏ thao tác sai lầm nếu có, dù thỉnh thoảng còn không lưu loát lắm, cũng không ảnh hưởng lớn, tiếng sắt thép đánh tới tấp vang lên từ căn phòng này.

    Người đang bị đè lên mặt này đương nhiên không thể nằm yên chịu đấm, vô cùng thành thạo cơ giáp, lập tức bắt đầu tiến công, nhưng hắn đã mất thế chủ động, động tác không liên tục như Nhậm Sinh, cho nên bị Nhậm Sinh đánh hai quyền, hắn giỏi lắm cũng chỉ trả đòn được một lần.

    Mà những thứ vũ khí khác… Ở khu tập luyện này, cơ giáp không thể sử dụng vũ khí tạo nhiệt.

    Phương Thành Quân và Đằng lão có khoang thuyền riêng, khác với Nhậm Sinh, trước khi tiến

    vào đã thảo luận qua, vừa vào vào không gian mô phỏng lập tức đi tìm Nhậm Sinh.

    Đằng lão trước kia không ưa Phương Thành Quân, mấy ngày nay đã khá hơn, thậm chí nhiều lúc chỉ bảo, nhưng lão vẫn lo cho Nhậm Sinh nhiều hơn.

    Từ lúc mất con, tâm trạng Nhậm Sinh vẫn thực nặng nề, khiến lão lo lắng, gặp được Phương Thành Quân liền sốt ruột muốn đi tìm Nhậm Sinh.

    “Nhậm Sinh có nhiều thứ chưa biết, nói năng không cẩn thận khéo khi lại bị phát hiện, hơn nữa Triệu Lăng Vũ cũng đã nhờ ta để mắt rồi.” Phương Thành Quân nói, đã từng tiếp xúc, hắn cũng biết sơ qua tình trạng của Nhậm Sinh.

    Nhậm Sinh thật đơn thuần, nếu là trước kia thì sẽ là chuyện tốt, nói chung khá thoải mái, nhưng hiện tại đang trên địa bàn của người khác cho nên phải cẩn thận.

    “Chúng ta mau đi tìm xem.” Đằng lão giục. Tinh thần lực cả hai người đều không mạnh, muốn học điều khiển cơ giáp thật khó, cho nên cũng không vội.

    Hai người nhanh chóng đên quảng trường, tìm chủ yếu các phòng huấn luyện.

    Phòng huấn luyện có rất nhiều, nhưng hai người bọn học mặc cơ giáp đi tìm, lại không gặp được người mới học nào, cũng chẳng ai chào hỏi, lại thấy một phòng huấn luyện cửa mở toang, rất nhiều người ở ngoài xem náo nhiệt.

    “Có chuyện gì vậy?” Đằng

    lão dùng thiết bị hỗ trợ nói tiếng Nhược Á tò mò hỏi.

    “Có hai người đánh nhau ở phòng huấn luyện, đấu pháp… thực lạ.” Mấy người xem náo nhiệt này không thèm mặc cơ giáp, nghe Đằng lão, chỉ nghiêng nghiêng đầu nói.

    Đằng lão hơi kinh ngạc, đồng thời nhìn thấy xa xa có hai cỗ cơ giáp cao mười thước.

    Hai cơ giáp giống nhau như đúc, chỉ có dấu ấn trước ngực biểu thị thân phận là khác, hiện tại đang quay cuồng trên mặt đất, “vật lộn”, mà cứ ngươi một quyền ta một quyền, cứ nhằm mặt mà đánh, Đằng lão kiến thức rộng rãi cũng ít thấy phương thức đánh nhau như vậy.

    Mà thấy một lần là ở trên tinh cầu xa xôi của liên bang, lúc ấy tinh cầu này có một nữ nhân bắt gặp chồng đang lêu lổng với nữ nhân khác, liền xông lên đánh nhau với chồng mình, tư thế giống y như hai kẻ trước mắt.

    Cuối cùng nhờ có móng tay sắc nhọn, nàng khắc mặt chồng thành tranh trừu tượng, giành lấy thắng lợi.

    Đằng lão còn tưởng phương thức đánh nhau như vậy chắc không có dị năng giả nào sẽ không quan tâm hình tượng mà áp dụng, ai ngờ bây giờ lại gặp ở chốn này…

    Cơ giáp có thể đánh như vậy nữa sao? Da mặt người Nhược Á cũng thật dày!

    “Cơ giáp bị đánh lia lịa kia hình như là Vưu Kim? Tiểu tử kia không phải luôn ngông

    cuồng lắm sao? Còn tự xưng là kẻ dưới 50 tuổi mạnh nhất, không ngờ lại bị người ta đè ra đánh như vậy…”

    “Không biết tiền bối nào có thể điều khiển cơ giáp làm được nhiều động tác có độ khó cao thế, còn đánh Vưu Kim thành như vậy… Chắc muốn cho Vưu Kim không còn mặt mũi nào đây mà!”

    “Ta thấy cũng chưa đến tiền bối đâu, ngươi không thấy trên ngực hắn có ấn Học viện hoàng gia sao? Nếu là học viên, kia hẳn là chưa tới 50 tuổi.”

    “Nói mới nhớ, ngươi thấy rõ không? Đó là học viên dự bị, không hạn định tuổi, có điều căn bản…”

    Người xung quanh nghị luận sôi nổi, Đằng lão và Phương Thành Quân cũng có chút tò mò, Phương Thành Quân càng giữ chặt lấy người bên cạnh dò la tin tức về tên Vưu Kim kia.

    Phương Thành Quân thực có thể nói là uốn ba tấc lưỡi ba câu thu phục một người, người nọ lập tức kể chuyện Vưu Kim: “Ngươi mới tới à? Vưu Kim mà cũng không biết. Hắn năm nay 39 tuổi, là một thiên tài bình dân, khi còn bé đã có tiềm năng trở thành dị năng giả cấp cao, sau dị năng tăng lên quả nhiên nhanh chóng, vừa 25 tuổi đã tới cấp 6, ghi danh Học viện hoàng gia, kết quả không biết thế nào lại không qua được, chỉ có thể học ở Học viện trung ương, vì thế nhìn thấy học viên của Học viện hoàng gia liền

    không vừa mắt, thường xuyên tìm hiểu tra xét, lần này, ta nghĩ lại lên cơn rồi.”

    “Thì ra là như thế, ngươi biết nhiều thật đó.” Phương Thành Quân khen ngợi.

    Người đối diện lập tức nở nụ cười: “Nào có? Ta cũng không biết được bao nhiêu, chỉ là kỳ lạ thật, trước giờ Vưu Kim tuy rằng chọc người khác phiền toái, nhưng tuổi còn nhỏ ai cũng không đánh lại hắn, lớn tuổi thì chẳng ai kiếm hắn sinh sự, thật chẳng ai muốn khơi mào xung đột với hắn làm gì, lần này bị đánh không nói, lại còn dùng đấu pháp như vậy, không biết hắn đây là đắc tội với ai.”

    “Phỏng chừng hắn gặp phải kẻ không nên dây vào.” Phương Thành Quân vừa nhìn giữa sân vừa nói.

    Người có dấu của Học viện hoàng gia kia chiếm thế thượng phong, cơ giáp nhảy lên, hung hăng nện xuống, hai chân nhắm ngay cổ Vưu Kim.

    Cơ giáp hình người chỗ cổ là yếu nhất, lúc trước hình như đã chịu đòn, giờ một cước đá xuống, gãy ngay tắp lự, đầu lâu văng ra ngoài.

    Dù hiện giờ thông thường trong đầu lâu cơ giáp cũng giấu một vài vũ khí, nhưng có cũng không tham chiến được, không còn hy vọng cứu vãn được gì.

    Vưu Kim dừng chiến đấu, không chỉ vậy, lúc cố tấn công lần thứ hai bị Nhậm Sinh chặn được, liền túm cơ giáp hắn đứng lên.

    Bị đè ra đánh còn bay đầu, đối

    với Vưu Kim mà nói, đây là chuyện vô cùng nhục nhã.

    Người nọ có giới thiệu Vưu Kim, ai cũng biết, nhưng chưa tường tận, ví dụ như, Vưu Kim lúc trước không thể vào Học viện hoàng gia, là bởi vì hắn từng đả thương một quý tộc cùng tuổi.

    Quý tộc chẳng lẽ tôn quý hơn thường dân sao? Từ đó về sau, Vưu Kim liền nhắm vào người của Học viện hoàng gia, bởi vì hắn sẽ tránh được những cường giả chân chính, chưa từng ngoại lệ, thẳng cho tới hôm nay…

    Người này rõ ràng là một cao thủ, lại làm giả như người mới trong phòng huấn luyện mình, còn dùng đấu pháp như vậy làm nhục mình… Vưu Kim nhận định tất cả trước mắt đều là âm mưu.

    Nếu là âm mưu, hắn đương nhiên muốn phản kích…

    Vưu Kim cơ giáp bị nắm lên nhưng mục đích đã đạt được tươi cười, đúng lúc đó lại bị Nhậm Sinh thêm một đòn nữa giáng xuống đối phương.

    “Quá âm hiểm!!” Có người nhịn không được thốt lên, hiện tại giả thuyết trên mạng ngày càng chân thật, để tránh việc gia tăng tội phạm, máy tính trung ương mấy ngàn năm trước xóa cảm giác đau trong hệ thống, sau đó Nhược Á cũng đưa điều này vào Pháp luật. Ví dụ, trên mạng, ngoài đấu trên lôi đài ra, không cho phép tùy ý đả thương hay giết người.

    Hai cơ giáp trong phòng huấn luyện này, nếu

    một cơ giáp đánh một cơ giáp thì chẳng ai quản, nhưng đánh một người không mặc cơ giáp đánh trọng thương là phạm pháp.

    Vưu Kim lợi dụng lúc đối phương bắt được mình mà thoát cơ giáp, để cho đối phương đả thương mình, hoàn hảo giáng tội cho người kia.

    Không, không đơn giản là đả thương, một quyền này đi xuống, thân thể Vưu Kim liền bị chặt ngang, may mắn đây là trên mạng, cho nên không có máu tanh, thậm chí Vưu Kim còn khoái chí khôi phục.

    “Ta không mặc cơ giáp, vậy mà ngươi vẫn công kích!” Vưu Kim phẫn nộ nhìn Nhậm Sinh, trong mắt cất giấu tự đắc.

    Nhậm Sinh đánh một trận vừa rồi, chủ yếu là phát tiết, phát tiết tất cả buồn đau mấy ngày nay, giờ xong rồi, liền thanh tỉnh hơn nhiều, cũng hiểu được tình huống hiện tại.

    Quả nhiên, giây tiếp theo, liền có hai võng cảnh xuất hiện trước mặt Nhậm Sinh: “Xin chào, ngươi sử dụng bạo lực trong không gian mô phỏng làm người khác tử vong, yêu cầu nộp tiền phạt đồng thời cưỡng chế lao động, đề nghị xuất trình chứng minh thư.”

    “Chứng minh thư được cấp như thế nào?” Nhậm Sinh hỏi.

    “Đề nghị đưa tay trái ra khỏi cơ giáp.” Võng cảnh vì thấy Nhậm Sinh kinh ngạc mà liếc mắt một cái, sau đó chọn đọc tài liệu theo dõi, nói: “Ngươi yên tâm, xét thấy đây là chiến đấu ngoài ý muốn, ngươi cũng không cần điều trị tâm lý. Ô?”

    Nhậm Sinh mặt không đổi sắc thu hồi cơ giáp, vừa vươn tay liền nghe được võng cảnh nhẹ “Ô” một tiếng bèn hỏi: “Làm sao vậy?”

    “Ngươi thoạt nhìn thực trẻ tuổi.” Võng cảnh nói, sau đó kiểm tra tay Nhậm Sinh từ đầu đến cuối, vẻ mặt càng ngày càng quái dị.

    Không chỉ Nhậm Sinh, mà ngay cả người xung quanh đang xem náo nhiệt cũng chẳng hiểu gì luôn.

    “Ngươi không cần chịu phạt.” Võng cảnh đột nhiên nói.

    “Tại sao chứ?” Vưu Kim bất mãn kêu: “Chẳng lẽ bởi vì hắn là quý tộc, là có thể không coi pháp luật ra gì?”

    “Không, chuyện này không liên quan đến thân phận của hắn.” Võng cảnh lắc lắc đầu, nhìn mặt Vưu Kim có chút xem thường. Hiện tại dù sao cũng là thời đại tân tiến, ngay cả quyền của hoàng đế cũng không còn lớn, quý tộc chẳng qua là vinh dự mà thôi. Nếu thật sự bởi đối phương là quý tộc liền làm việc thiên tư trái pháp luật, về sau chỉ sợ cũng không cần tiếp tục công tác nữa! Người này chính mình đánh không lại người khác, cũng không cần suy đoán như thế chứ!

    “Vậy thì tại sao?” Vưu Kim bất mãn nhìn võng cảnh.

    “Hắn còn chưa trưởng thành.” Võng cảnh nói, Nhược Á đế quốc, 24 tuổi mới thành niên, thiếu niên trước mắt này lại chưa đến 19 tuổi. (thực ra có lẽ đã là cô dâu 1900 tuổi rồi ạ)

    Thuộc truyện: Cả người đều là bảo