Cửa hàng sủng vật tinh tế – Chương 41

    Thuộc truyện: Cửa hàng sủng vật tinh tế – Chương 41

    Lam Hàn Phong bị Roy chơi đùa đau lưng nhức eo, còn chưa đi ra khỏi phòng tắm đã ngủ. Cậu mơ mơ màng màng, còn muốn nhanh chân xem nhi tử ở sát vách thế nào rồi. Nhi tử của cậu còn nhỏ như vậy, ở lại một mình khẳng định không được, vạn nhất khát hoặc là đói bụng thì làm sao bây giờ? Nghe nói tiểu hài tử đều rất dễ dàng đói bụng. Thế nhưng Lam Hàn Phong thật sự là quá mệt mỏi, hôn hôn trầm trầm liền ngủ thiếp đi.

    Roy ôm cậu lên trên giường, đắp chăn xong, sau đó hôn một cái lên trán cậu. Sau khi dàn xếp Lam Hàn Phong xong xuôi, lúc này mới đến sát vách xem tiểu nhân ngư bảo bảo.

    Căn phòng cách vách rất yên tĩnh, Roy đẩy cửa đi vào. Tiểu nhân ngư bảo bảo đoán chừng là đùa mệt mỏi, đã nằm ở trên giường mềm ngủ.

    Vẫn là nằm nghiêng co ro đuôi, chăn nhỏ đắp hờ trên lưng, thoạt nhìn ngủ được rất ngon.

    Roy cẩn thận cầm phòng nhỏ lên, tận lực vững vàng bê sang sát vách, đặt ở bên người Lam Hàn Phong, để cho hai người bọn họ có thể ngủ chung.

    Lam Hàn Phong vừa mới tỉnh lại, tay liền đụng phải một cái phòng nhỏ. Tiểu nhân ngư bảo bảo bên trong đã sớm ngủ dậy rồi, đang nằm úp sấp sau cửa đồ chơi, mắt lấp lánh lấp lánh nhìn Lam Hàn Phong, quả thực có thể trong nháy mắt manh chết người.

    Lam Hàn Phong lấy tay chạm một cái vào cửa sổ, tiểu nhân ngư bảo bảo lập tức cũng đưa tay ra, tựa hồ muốn bắt lấy ngón tay của Lam Hàn Phong, thế nhưng cánh tay bé ngắn quá không với tới.

    “Nhanh như vậy liền tỉnh rồi.” Roy ở bên cạnh, hẳn là đang xem nội dung báo cáo, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại nhìn họ.

    Lam Hàn Phong nói: “Trời cũng tối rồi?” Roy nói: “Ân, vừa qua thời gian ăn tối, có đói bụng hay không?”

    Lam Hàn Phong liếc mắt nhìn thời gian, cậu dĩ nhiên ngủ đến chín giờ tối, nhất định là do mình quá mệt mỏi, nói: “Ta ngủ lâu như vậy, ngươi tại sao không gọi ta? Tối chắn chắn sẽ không ngủ được.”

    Roy mập mờ cười cười, nói: “Không quan trọng lắm, ngủ không được mà thôi, chúng ta còn có rất nhiều chuyện có thể làm, ta sẽ bồi tiếp ngươi.”

    Lam Hàn Phong: “…” Hắn cũng không cần hỏi liền biết Roy nói chuyện gì. Lam Hàn Phong một cái phủ quyết, nói: “Buổi chiều mới vừa làm xong.” Roy thả xuống công tác, sau đó đi tới bên giường, cúi người xuống, nhanh chóng hôn một cái lên miệng cậu, nói: “Trước kia ngươi cho ta uống loại thuốc kia, ta còn chưa tính sổ với ngươi.”

    Lam Hàn Phong nghe hắn nói chuyện, tóc gáy phía sau lưng đều dựng thẳng lên, lòng nói Roy tại sao lại nghĩ tới, đó hoàn toàn là ô long (nhầm lẫn), nếu như biết cái thuốc kia là thúc tình, đánh chết cậu cũng sẽ không dùng.

    Lam Hàn Phong lập tức đẩy hắn, nói: “Đừng có táy máy tay chân.”

    Cậu theo bản năng liếc mắt nhìn tiểu nhân ngư bảo bảo, quả nhiên liền thấy tiểu nhân ngư bảo bảo trừng mắt to, đang hết sức chăm chú nhìn bọn họ. Lam Hàn Phong: “…”

    Mỗi lần làm động tác nhỏ, đều bị nhi tử bắt quả tang…

    Tiểu nhân ngư bảo bảo vỗ tay một cái, trong miệng “A a” nở nụ cười. Roy nói: “Ngươi xem, nhi tử bảo ta hôn ngươi một cái.”

    Lam Hàn Phong vừa muốn quay đầu trừng người, liền bị Roy đánh lén một chút, hôn lên khóe miệng.

    Tiểu nhân ngư bảo bảo lập tức liền vỗ tay hưng phấn cười đến nỗi không ngậm mồm lại được.

    Lam Hàn Phong lập tức muốn chết.

    Roy sai người chuẩn bị cơm tối mang vào phòng. Lam Hàn Phong ngược lại không vội ăn ngay, cầm muỗng nhỏ đút từng miếng cơm cho nhi tử nhà mình, nuôi hết sức chăm chú.

    Tiểu nhân ngư bảo bảo dựa vào trên ngón tay của cậu, đuôi linh hoạt lay động, ăn cao hứng vô cùng. Mỗi lần chỉ cần động tác của Lam Hàn Phong chậm một chút, bé sẽ dùng đuôi vỗ vỗ ngón tay của Lam Hàn Phong, giục cậu tiếp tục cho ăn. Lam Hàn Phong nhìn bát thức ăn đã không còn gì, lại nhìn tiểu nhân ngư bảo bảo vẫn còn đang tiếp tục dùng đuôi vỗ vỗ tay mình, nói: “Con không phải vẫn chưa ăn no đấy chứ? Như vậy liệu có chết no hay không a?”

    Roy cũng cảm thấy tên tiểu tử này quá có thể ăn, nói: “Nhìn bộ dáng tội nghiệp của con, thôi cho con thêm hai muỗng, ta đi hỏi bác sĩ.”

    LamHàn Phong liền lấy một cái muôi đút cho tiểu nhân ngư bảo bảo, tiểu tử cao hứng cười rộ lên, còn lấy lòng ôm lấy ngón tay của Lam Hàn Phong, dùng mặt cọ cọ.

    Lam Hàn Phong nhìn tiểu tử đáng yêu như thế, cảm giác tâm đều mềm nhũn. Chỉ là con của cậu quá nhỏ, không biết lúc nào mới có thể lớn lên.

    Roy đi ra ngoài tìm thầy thuốc, chân trước mới vừa đi, bỗng nhiên đã có người tới gõ cửa.

    Lam Hàn Phong ở bên trong đáp một tiếng, nói: “Vào đi.”

    Đi vào là một người lính, không thấy Roy tướng quân hơi kinh ngạc, nói: “Lam Hàn Phong thượng tướng, Roy tướng quân không ở nơi này sao?”

    Lam Hàn Phong nói: “Roy mới đi ra ngoài, ngươi có chuyện gì không?” Binh lính nói: “Là Fanny ở trong ngục giam, nàng muốn gặp Roy tướng quân.” Lam Hàn Phong nhíu nhíu mày, nói: “Tí nữa Roy trở về, ta sẽ nói cho hắn biết.” Roy đi ra một chuyến, rất nhanh liền trở lại, nói: “Bác sĩ nói tiểu tử ăn nhiều một chút là bình thường, con đang tuổi lớn, chỉ là không cần cho ăn quá nhiều.” Lúc hắn trở lại Lam Hàn Phong đã đút xong cơm cho tiểu nhân ngư bảo bảo. Lam Hàn Phong nói: “Vừa nãy có binh lính tới tìm ngươi, nói Fanny muốn gặp ngươi.”

    Roy gật gật đầu, liếc nhìn thời gian, nói: “Ngươi ăn cơm trước, ta đi xử lý một chút, lập tức trở về.”

    Lam Hàn Phong đứng lên, nói: “Ta đi chung với ngươi.”

    Roy có chút giật mình, Lam Hàn Phong nói: “Tốt xấu ta bây giờ cũng có quân hàm, ta đi gặp bại tướng dưới tay ta một chút, cũng không phải là không thể đi?” “Nói có đạo lý, Lam Hàn Phong thượng tướng.” Roy cười nói.

    Lỗ mũi Lam Hàn Phong phát ra âm thanh hừ nhẹ nói, nói: “Nếu không phải ta đi cứu ngươi, ngươi sớm đã bị đốt thành tro. Ngươi lúc đó cảm thấy được ta là trói buộc sao? Tại sao không nói cho ta.”

    Roy đã sớm biết nếu như mình có thể sống sót trở về, Lam Hàn Phong nhất định sẽ cùng hắn tính sổ. Roy thẳng thắn nói: “Ta sợ ngươi lo lắng. May là chúng ta bây giờ đều rất tốt, ngươi đừng nóng giận.”

    Roy tướng quân hiếm thấy chịu thua, Lam Hàn Phong như là ngọn lửa bị đánh dập vậy, người ta nói xin lỗi thái độ thành khẩn như thế, cậu cũng không tiện nói cái gì nữa.

    Lam Hàn Phong bỏ nhi tử vào bên trong phòng nhỏ, sau đó ôm lấy phòng nhỏ, nói: “Đi thôi, ta đi chung với ngươi.”

    “Đi nhà giam….còn mang theo con của chúng ta?” Roy có chút chần chờ. “Dĩ nhiên không phải.” Lam Hàn Phong nói: “Con trai của ta nhỏ như vậy, làm sao có thể đi cái loại địa phương đó. Thế nhưng để con lại một mình ta không yên lòng, ta dự định nhờ Fred giúp ta chăm sóc một chút.”

    Roy vốn là muốn nói chuyện, sau đó lại không nói. Rex phỏng chừng sẽ càng thêm thành kiến với bọn họ.

    Lam Hàn Phong ôm phòng nhỏ đến cửa phòng Fred, sau đó “Gõ gõ gõ” gõ cửa. Bên trong vốn là có một chút thanh âm huyên náo, bỗng nhiên liền dừng lại, sau đó cách năm giây, liền nghe thấy âm thanh tức giận của Rex.

    Rex hô to: “Lam Hàn Phong, lại là ngươi! Fred không ở!”

    Lam Hàn Phong: “…”

    Lam Hàn Phong cảm mình tựa hồ đến không đúng lúc, làm sao mỗi lần đều có thể quấy rầy chuyện tốt của Rex.

    Lam Hàn Phong nháy mắt một cái, nói: “Nếu không chúng ta vẫn để cho người hầu chăm sóc hài tử đi?”

    Cậu đang muốn quay người rời đi, cửa phòng liền mở ra, Fred đi ra gọi lại cậu, nói: “Làm sao vậy?”

    Lam Hàn Phong có chút ngượng ngùng, thế nhưng nếu giải thích Fred sẽ càng không tiện.

    Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là nói: “Ta và Roy muốn đi ngục giam một chuyến, muốn nhờ ngươi chăm sóc hài tử của ta một chút.”

    Fred vừa nghe, thần sắc ngượng ngùng trên mặt lập tức biến mất, lập tức gật đầu liên tục, nói: “Không thành vấn đề, ta sẽ chăm sóc bé thật tốt.”

    Fred là thật phi thường yêu thích tên tiểu tử này.

    Rex không vuiđi ra, lúc này ngược lại là mặc chỉnh tề, thế nhưng vành mắt lại đen sắp như gấu mèo.

    Rex nói: “Lam Hàn Phong, ngươi có phải đoán thời gian tới quấy rối không, con trai của ta đều bị ngươi làm không còn.”

    “Cái gì?” Lam Hàn Phong bị hắn nói sững sờ, có chút tiêu hóa kém, Rex có con trai lúc nào, lại còn bị mình làm mất.

    Fred nhất thời mặt đỏ rần, nhắc nhở liếc hắn một cái, không cho hắn nói hươu nói vượn.

    Lam Hàn Phong tiêu hóa mấy giây mới phản ứng được, nói: “Ngươi cũng không thể vu oan cho ta, nói khôngchắc….. ngươi không thể làm ra nhi tử đâu.” Khẩu khí của Lam Hàn Phong rất vi diệu, ánh mắt quét một vòng trên người hắn, cậu còn sâu sắc hiểu lầm Rex, cho là Rex tiết sớm.

    Rex nhất thời liền bị cậu nhìn đến nỗi lông tơ trên người đều dựng lên, nói: “Roy, tại sao ngươi không quản thê tử ngươi, ta…”

    Roy nhìn dáng vẻ như muốn bùng nổ của Rex, nhanh chóng ôm Lam Hàn Phong, nói: “Bảo bối nhi, chúng ta đi thôi. Nếu không trở về quá muộn, hài tử ngủ mất, đánh thức hài tử là không tốt.”

    Lam Hàn Phong lúc này mới bị Roy mang đi.

    Fred cũng thỏa mãn ôm phòng nhỏ, thận trọng trở về đóng cửa lại.

    Rex khóa cửa lại, sau đó từ sau lưng ôm lấy Fred, loạn hôn một trận sau gáy hắn, nói: “Thân ái, chúng ta tiếp tục tạo ra hài tử đi.”

    Fred là một Omega, phụ cận sau gáy là địa phương mẫn cảm nhất, bỗng nhiên bị đánh lén, ngay lập tức cả người liền mềm nhũn, suýt chút nữa ném đi tiểu nhân ngư bảo bảo trong phòng nhỏ.

    Fred nhanh chóng ôm chặt lấy phòng nhỏ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng hai chân đã run rẩy muốn chết, đứng không vững, dựa vào ***g ngực của Rex đang đứng ở phía sau mới yên tâm.

    Fred hô hấp bất định, nói: “Ngươi đừng làm loạn, ta còn ôm hài tử.”

    Rex liên tục ôm cắn sau gáy của hắn, duỗi ra đầu lưỡi liếm địa phương mẫn cảm của hắn.

    Fred cả người run rẩy, nói: “Ngươi còn tiếp tục như vậy ta sẽ tức giận đấy.” Rex quyết tâm ngày hôm nay nhất định phải làm, trước kia thiếu một chút liền bị Lam Hàn Phong cắt đứt, lúc này liền thiếu một chút, cứ thêm mấy lần như vậy, Rex cảm thấy mình quả thực có vấn đề.

    Rex nhanh chóng lấy phòng nhỏ ra khỏi ***g ngực của Fred, thuận lợi thả ở trên ghế sa lon, sau đó ôm lấy Fred, nói: “Chúng ta đi vào trong phòng.”

    Fred giãy giụa hai lần, nói: “Không được…”

    Rex nói: “Thân ái yên tâm đi, ta gọi người sang đây xem hắn được không? Ngươi nghe lời, nếu không thì ngày mai sẽ không xuống được giường.”

    Rex ôm Fred vào phòng, đặt hắn lên trên giường, sau đó thuận tay cầm thiết bị thông tin lên, nhanh chóng phát thông tin đi ra ngoài, rồi ném thiết bị lên trên giường, tiếp tục hoàn thành động tác dưới tay của hắn.

    “Keng” một tiếng, khí cụ thông tin của Sean liền vang lên, hắn cúi đầu nhìn một chút, sắc mặt có chút vặn vẹo.

    Cody đang nằm nhoài trên giường quay đầu lại nhìn hắn một cái, nói: “Roy tướng quân tìm ngươi sao?”

    “Không phải.” Sean nói: “Là Rex.”

    “Rex tìm ngươi?” Sean càng thêm tò mò.

    Seannhìn Cody đang nằm trên giường mấy lần, cảm thấy mí mắt không khỏi nháy mấy cái. Cody còn xuyên một thân quân phục, vô cùng bó sát, đặc biệt là chỗ mông cùng phần eo, còn có đôi chân thẳng kia. Cody vẫn là nằm úp sấp trên giường, đường cong của eo càng thêm rõ ràng, còn có cái mông cong cong. Seancảm thấy huyệt thái dương bỗng đau nhức, nhẫn nại xoa xoa, nói: “Ngươi có thể về phòng của mình được không? Ta phải đi ra ngoài một chuyến.” Cody lắc đầu, nói: “Chỗ này của ngươi sạch sẽ như vậy, không thể cho ta mượn ở mấy ngày sao?”

    Seannói: “Coi như mượn ở mấy ngày, ngươi không đem gian phòng của mình thu thập sạch sẽ, phòng của ngươi cũng vẫn loạn như vậy, không thể chỉnh tề được.” Cody vẻ mặt đau khổ, nói: “Ngươi nói thật giống có chút đạo lý, nhưng là ta ngày hôm nay lười thu dọn, ta ngày mai sẽ trở về thu thập, không được sao?” Seanthở hổn hển hai cái khí thô, nói: “Ngươi có thể gọi người hầu thu thập cho ngươi.”

    Cody vẫn cứ vẻ mặt đau khổ, nói: “Không được, quá loạn, ta có chút ngượng ngùng. Nếu như bọn họ nói ra, uy nghiêm của ta sẽ không có.”

    Sean: “…”

    Seankhông nhịn được nhìn một cái, cuối cùng thở dài bỏ qua, nói: “Ta đi tìm Rex, ngươi tùy tiện.”

    Cody nhảy dựng lên, nói: “Ta cũng đi.”

    Sean: “…”

    Rex truyền thông tin cho Sean,bảo hắn chăm sóc hàitử của Roytướng quânmột lát, bảo chính hắn tự đến lấy, nói là để ở trong phòng khách, không cần gõ cửa, cũng không cần nói tái kiến, lấy xong liền đi.

    Seanra khỏi phòng của mình, đi về phía phòng của Rex, đương nhiên phía sau mông còn có Cody.

    Cody nói: “Rex tìm ngươi có chuyện gì a? Tại sao quan hệ của hắn với ngươi lại tốt như vậy.”

    Seankhông trả lời, bị làm cu li chẳng lẽ là biểu hiện của quan hệ tốt? Đến Rex cửa, Sean không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào. Cody đi cùng hắn trợn mắt ngoác mồm, tâm lý càng xác định, quan hệ của Sean cùng Rex đúng là tốt đến kì lạ, cũng không cần gõ cửa, đã vậy còn quá quen.

    Cody mất hứng, cảm thấy Sean phân biệt đối xử, lòng dạ hẹp hòi.

    Cody hừ một tiếng, liền theo hắn đi vào, thế nhưng trong phòng khách lại không có ai.

    Cody nói: “Rex đâu?”

    Seannhìn lướt qua cửa phòng ngủ đóng chặt, sau đó liền thấy phòng nhỏ trên ghế salon, lập tức đi tới đem phòng nhỏ cầm lên, nói: “Có thể đi.”

    Cody đầu óc mơ hồ, không kịp hỏi liền đuổi theo Sean đi ra ngoài.

    “Đây là cái gì?” Cody tò mò xoay xung quanh hắn, nói: “Chẳng lẽ là mô hình cơ giáp?”

    Seanđã thấy hài tử được bọc gắt gao trong phòng, hắn cảm thấy đau đầu muốn chết, một cái Cody cũng đã đủ hắn phiền não, lại còn bảo hắn trông hài tử. Nói thật ra, Sean không phải rất yêu thích tiểu hài tử, bởi vì tiểu hài tử cần dỗ dành, hơn nữa rất ồn ào, ồn giống hệt như Cody.

    Mãi đến khi trở về phòng, Cody mới phát hiện, trong phòng nhỏ là hài tử của Roy tướng quân cùng Lam Hàn Phong, một nhân ngư nho nhỏ, dễ thương đến nỗi lòng đều bị tan chảy.

    Cody nhất thời thích vô cùng, ôm phòng nhỏ, nói: “Sean, ngươi xem, tiểu hài tử này thật là đáng yêu.”

    Seannhàn nhạt ừ một tiếng.

    Cody nói: “Ta cũng muốn nuôi một đứa.”

    Sean: “…”

    Cody còn nói: “Nếu như chúng ta cũng có một bé thì tốt rồi.”

    Seanbỗng nhiên giật mình trong lòng, nói: “Chúng ta?”

    Cody nặng nề gật đầu, nói: “Đúng vậy, tiểu tử khả ái như thế, ta cũng thật thích. Ta có thể phụ trách cùng hắn chơi, ngươi phụ trách làm trợ thủ chăm sóc hắn.” Sean: “…”

    Mắt của Sean vốn là mắt sáng rực lên, thế nhưng nhất thời liền cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi. Cody chỉ là quá lười, ngay cả gian phòng của mình đều lười thu thập, muốn nuôi một con vật dễ thương, liền không nghĩ phiền phức, cho nên mới bắt hắn đến làm bảo mẫu.

    Nói chung, Seancảm thấy được tiền đồ vẫn cứ rất xa vời.

    Roy cùng Lam Hàn Phong không biết con mình đã bị Rex chuyển qua cho Sean cùng Cody chăm sóc. Hai người bọn họ đồng thời đến ngục giam nhìn Fanny. Nơi này là nhà giam trọng hình của khu R, thủ vệ bên trong tương đối nghiêm ngặt, phạm nhân bị giam cũng không nhiều, nhìn qua đãi ngộ còn rất tốt.

    Lam Hàn Phong có chút hiếu kì, sau khi đi vào liền nhìn xung quanh một chút, loại đãi ngộ này, đều sắp biến thành khách sạn rồi.

    Roy nói: “Đang ở bên trong.”

    Fannybị nhốt ở nơi sâu nhất, là một khu vực đơn độc, phòng ngừa nàng và người khác liên hệ. Gian phòng của nàng bị một cái ***g pha lê rất lớn che kín, tất cả tường cùng gia cụ đều bị nhìn rõ ràng, cái gì đều che giấu không được. Hơn nữa bên trong có hơn trăm cái máy theo dõi, mỗi cái góc độ 360 độ rất rõ ràng, 24h đều có người quản chế.

    Lam Hàn Phong đi vào nhìn lên, nhất thời còn cảm thấy được loại thiết kế này trông thật đẹp mắt. Bất quá chỉ là có chút hơi lúng túng, phòng tắm dĩ nhiên cũng là tường xuyên thấu. Thế nhưng lại nói ngược lại, ngồi tù còn có phòng tắm đơn, điều kiện này cũng thật tốt.

    Fannynghe đến tiếng bước chân, cũng biết là Roy đến. Khu vực này, binh lính là không thể tiến vào, nàng muốn liên hệ với người cũng chỉ có thể ấn bộ đàm, các binh sĩ sẽ không đích thân tiến vào.

    Fannytỉ mỉ lắng nghe, dĩ nhiên phát hiện tới không chỉ một người, Roy còn mang theo một người khác.

    Fannyđứng lên, đi tới góc của lòng pha lê, rất nhanh liền nhìn thấy Roy mang theo một người Theo nhân ngư dáng vẻ rất dễ nhìn đến.

    Fannylấy làm kinh hãi, nàng nhớ tới tên Theo nhân ngư này, lúc trước Theo vì nịnh bợ Brian, đưa một tên vương tử lại đây kết giao, bị ném cho Roy tướng quân làm thê tử. Chỉ là người Brian đều biết, Roy tướng quân cũng không thế nào thích vị thê tử này của hắn.

    Sau đó Roy tướng quân ly khai Brian, ai còn quan tâm đến tên Theo nhân ngư không được yêu thích kia? Sớm đã đem hắn quên

    Fannykhông nghĩ tới, mình sẽ ở khu R, sẽ nhìn thấy tên Theo nhân ngư này bên cạnh Roy.

    Chuyện Lam Hàn Phong mang người đi trợ giúp Roy, Fanny không biết một chút nào. Nàng đến bây giờ vẫn còn không hiểu sao Roy còn sống được, mà Lam Hàn Phong, mặc dù biết Fanny, thế nhưng chưa từng thấy nàng.

    Fannynhìn Lam Hàn Phong bằng một ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, Lam Hàn Phong chỉ là nhàn nhạt quét nàng một cái.

    Roy tiến vào liền lên tiếng, nói: “Fanny lão sư, ngài thay đổi chủ ý sao?” Fannytựa hồ cũng không vội nói cái này, ngược lại nói: “Đây là thê tử nhân ngư kia của ngươi sao?” Khẩu khí của nàng có chút khinh bỉ.

    Fannybây giờ dùng một tư cách tù nhân đứng ở nơi này, mà Roy đứng ở bên ngoài là người thắng, người đứng bên cạnh hắn kia cũng là người thắng, tâm lý Fannycó chút không thăng bằng, Roy mang một tên Theo nhân ngư mềm yếu đến, là muốn nhục nhã nàng sao?

    Roy tựa hồ xem thấu ý nghĩ của nàng, nói: “Quên mất giới thiệu, Fanny lão sư, vị này là thê tử của ta, Lam Hàn Phong thượng tướng.”

    “Cái gì?” Fannysững sờ, nàng đã sớm không nhớ rõ nhân ngư đến kết giao với Brian tên là gì, thế nhưng nàng biết đến danh tự Lam Hàn Phong này. Sĩ quan chỉ huy, trong khoảng thời gian giao chiến ngắn ngủi, hỏa tốc tiêu diệt toàn bộ quân đội của Langdon *** cầu.

    Fannykhông thể tin nhìn Lam Hàn Phong, thấy thế nào đều không thuyết phục được chính mình tin lời Roy nói. Một nhân ngư giống cái thoạt nhìn chỉ có ngoại hình xinh đẹp kia, tại sao có thể là sĩ quan chỉ huy? Fanny đã từng chiến thắng nam tính nhân ngư rất lợi hại, nàng người am hiểu sức mạnh của nhân ngư. Roy nói tiếp: “Ta có thể còn sống từ *** cầu không người trở về, nhờ có Lam Hàn Phong, là hắn đúng lúc tới tiếp viện, đã cứu ta.”

    Fannycàng thêm chấn động, nàng lập tức nói: “Không thể, ngươi gạt ta.” Fannyrất khẳng định, lúc đó quân đội của nàng vây chặt *** cầu không người như cái thùng sắt, làm sao có khả năng có tiếp viện chạy tới, nàng căn bản không nhìn thấy tiếp viện. Nàng làm sao có thể nghĩ tới, Lam Hàn Phong là mở một chiếc phi thuyền loại nhỏ, tất cả nhân viên trên phi thuyền gộp lại chưa tới mười người. Roy không nói gì thêm, Lam Hàn Phong cũng không nói gì.

    Lam Hàn Phong theo tới, kỳ thực chính là muốn nhìn một chút, vị Fanny tướng quân này đến cùng trông như thế nào. Còn một nguyên nhân trọng yếu khác, kỳ thực chính là đến chế nhạo nàng. Thế nhưng cậu cũng không cần mở miệng, chỉ cần mỉm cười đứng ở phía trước Fanny, dùng tính cách ngạo mạn tự phụ của Fannyđã chấn động đến mức không cách nào hình dung.

    Fannymột mặt lúng túng thất lạc.

    Roy nói: “Fannylão sư, ngài thay đổi chủ ý sao?”

    Roy lại một lần nữa hỏi.

    Fannynói: “Ta có một chuyện rất trọng yếu, muốn nói với ngươi. Chờ ta đã nói với ngươi xong, ta sẽ nói cho ngươi biết ý nghĩ của ta.”

    Roy gật đầu, nói: “Mời ngài nói tóm tắt.”

    Fannyliếc mắt nhìn Lam Hàn Phong, nói: “Bảo người không cần thiết đi trước.” Lam Hàn Phong không vui nhíu mày, thế nhưng Roy đã nói trước: “Lam Hàn Phong thượng tướng cũng là sĩ quan chỉ huy chủ lực lần này, Rex lãnh chúa cũng không có ý muốn để cho Lam Hàn Phong thượng tướng lảng tránh, cho nên nơi này đã không có người không cần thiết, Fanny lão sư, ngài có thể nói.”

    Sắc mặt Fanny tái xanh, trầm mặc hồi lâu, nhưng mà nàng phát hiện nhẫn nại của Roy so với nàng tốt hơn rất nhiều, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Ta muốn nói là… Một thứ liên quan tới bí mật của ngươi.”

    Roy cau mày, tựa hồ không nghĩ tới chính mình có bí mật gì.

    Fannynói: “Ngươi còn nhớ những lời lúc trước ta nói với ngươi không. Ta cho ngươi không muốn vì những quốc gia khác mà đối địch với Brian, ta cũng không phải là nói linh ***.”

    Roy chỉ là ban đầu nhíu nhíu mày, sau đó sẽ không có biểu tình nào cả. Fannynói tiếp: “Ngươi biết Lance quốc vương, tại sao muốn thiết kế hãm hại ngươi sao? Cũng không phải là bởi vì ngươi công cao che chủ, chỉ vì một nguyên nhân đơn giản.”

    Lam Hàn Phong không nhịn được dựng thẳng lỗ tai lên nghe, cảm thấy có cảm giác mưa gió nổi lên, hơn nữa không phải mưa gió phổ thông, rất có thể là một trận máu chó đổ xuống.

    Quả nhiên liền nghe Fanny nói: “Hắn là sợ ngươi cướp đi vương vị của hắn, trong tay ngươi đã có một phần quân đội rất lớn, hơn nữa ngươi còn có một thân phận có thể chống lại hắn.”

    Roy hỏi: “Có ý gì?”

    Fannynói: “Ngươi có huyết thống hoàng thất Brian.”

    Lam Hàn Phong không nhịn được liếc mắt nhìn Roy, lòng nói quả nhiên là một chậu máu chó.

    Trên mặt Roy không có quá nhiều kinh ngạc, vẻ mặt vẫn rất lạnh nhạt, mở miệng nói: “Fannylão sư, hiện tại nói cho ta biết cái này, cũng không có ý nghĩa gì. Rex vẫn chờ ngài trả lời.”

    “Ngươi…” Fanny không thể tin nhìn hắn, nói: “Ngươi là người của hoàng thất Brian, lẽ nào ngươi lại thật sự giúp khu R sao? Cống hiến cho đám người thấp kém khu R kia? Giúp đỡ người khác đem Brian triệt để tiêu diệt?”

    Lam Hàn Phong nghe không nổi nữa, nói: “Fanny tướng quân, là ai nói cho ngươi Roy là hoàng thất Brian đâu? Chẳng lẽ là Lance quốc vương sao?”

    Fannysững sờ, nàng lần đầu tiên nghe Lam Hàn Phong mở miệng, thế nhưng không biết hắn tại sao hỏi cái này.

    Khẩu khí của Lam Hàn Phong tương đối không vui, nói: “Ngươi biết Roy là dòng dõi hoàng thất Brian cho nên mới chuẩn bị đem hắn nổ chết ở *** cầu không người? Giúp Lance quốc vương khứ trừ tai họa ngập đầu này. Sau đó kế hoạch không thành công, liền dùng lý do này, tranh thủ Roy đồng tình, làm cho hắn nhẹ dạ buông tha Brian? Dám hỏi một câu, Fanny tướng quân, trong óc của ngài có phải là có đá hay không a?”

    Fannylập tức nói: “Ta cũng không có, là lúc đó tình huống bức bách…” Lam Hàn Phong tức giận đến còn muốn tiếp tục nói, lại bị Roy ngăn cản. Roy động viên vỗ vỗ ở trên lưng của cậu, sau đó nói: “Ta chưa từng thấy cha mẹ ta, qua nhiều năm như vậy, bọn họ là ai đã không còn quan trọng nữa. Ta sẽ không bởi vì chuyện nhỏ này mà trở về Brian. Nếu như Fanny lão sư muốn chuyện thân thế của ta, muốn làm cho ta sinh ra khoảng cách với khu R, sợ rằng sẽ không hiệu quả.” Fannynhất thời á khẩu không trả lời được.

    Nàng biết, trong ngục giam có rất nhiều thiết bị theo dõi, hơn nữa những cái đó sẽ được Rex lãnh chúa nhìn thấy. Cho nên Fanny mới bỗng nhiên nói cho Roy biết thân phận của hắn, nàng cũng không phải muốn nói cho một mình Lam Hàn Phong, còn muốn nói cho Rex, để cho mối quan hệ giữa Rex và Roy sinh ra kẽ hở. Nàng muốn nói cho Rex, trong khu R, có một dòng dõi hoàng thất đối địch, tay cầm trọng binh, lúc nào cũng là gai trong đầu Rex.

    Lam Hàn Phong cũng đoán được ý nghĩ của nàng, cho nên mới có thể đột nhiên rất tức giận.

    Lam Hàn Phong thâm trầm nhìn Fanny, nói: “Người như thế chiêu hàng có thể làm được việc gì? Chẳng lẽ muốn làm thức ăn gia súc uy gấu mèo sao? Vẫn là vứt trở lại Brian, để cho nàng tự sinh tự diệt đi thôi.”

    Roy biết Lam Hàn Phong vì hắn mà sinh khí, tâm tình lại chút chút vui vẻ, không nhịn được mỉm cười nói: “Ngươi nói cũng đúng, chúng ta đi thôi.”

    “Roy!” Fannyhô to, bất quá Roy đã bị Lam Hàn Phong túm đi, cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.

    Lam Hàn Phong rất tức giận, lại cảm thấy Roy có chút không đáng.

    Bọn họ ra khỏi ngục giam, Lam Hàn Phong liền vội vội vàng vàng đi đón nhi tử của mình. Thế nhưng chờ đến khi hắn đi tới chỗ của Rex và Fred, lại phát hiện nhi tử của hắn không ở đây!

    Lam Hàn Phong lập tức cuống lên, nói: “Con trai của ta đâu? Không phải ném đi?” Fred đã mệt đến mức ngủ trong phòng, Rex ngược lại là nhân khuông cẩu dạng, mặc y quan chỉnh tề, thoạt nhìn thần thái toả sáng.

    Rex ngồi ở trên ghế sa lông trong phòng khách, cười híp mắt nói: “Yên tâm, nhi tử của ngươi Sean đã đi đón, hắn sẽ chăm sóc tốt con của ngươi.”

    Lam Hàn Phong nghĩ đến khuôn mặt như quân bài của hắn, đánh chết hắn không tin Seansẽ chăm sóc hài tử.

    Lam Hàn Phong hồ nghi liếc mắt nhìn Rex, nói: “Fred đâu?”

    Rex giơ giơ lên cằm, rất tự hào nói: “Hắn mệt đã ngủ, đừng quấy rầy hắn.” Lam Hàn Phong nhìn biểu tình đắc ý của hắn, chân thành nói: “Thật là làm khó ngươi, ngươi cũng thật lợi hại.”

    Rex: “…”

    Xem biểu tình của Lam Hàn Phong, đời này đều không tin tưởng Rex là một nam nhân bình thường…

    Rex bị tức đến sầm mặt lại rồi, nói: “Không trả lại nhi tử cho ngươi.” Lam Hàn Phong khinh thường nhìn hắn, nói: “Ta tự mình đến chỗ Sean tìm.” “Chờ đã, ta còn có chuyện khác.” Rex gọi lại bọn họ, bảo bọn họ ngồi xuống. Lam Hàn Phong nói: “Đã trễ thế này, còn có chuyện gì.”

    Rex thoạt nhìn *** thần trác việt, nói: “Vừa nãy các ngươi đi ngục giam, tìm Fanny?”

    Biết rõ còn hỏi, Lam Hàn Phong ghĩ, cảm thấy chắc chắn Rex đã biết chuyện của Roy.

    Rex cười híp mắt đánh giá Roy, nói: “Sớm biết ngươi là hậu nhân hoàng thất Brian, ban đầu ta nên áp chế ngươi, sẽ không bị nhốt vào ngục giam của Brian, còn phải lao lực trốn ra.”

    Roy: “…”

    Rex nói: “Lão hữu thân ái, ngươi có ý nghĩ muốn cầm lại Brian hay không?” Lam Hàn Phong trở nên đau đầu. Fanny còn muốn dùng thân phận của Roy đến phân hoá Roy cùng Rex, nàng làm sao biết, Rex xưa nay đều khác người. Rex không kịp chờ đợi nói: ” Những năm gần đây đã có rất nhiều người bất mãn với Lance đương quốc vương. Lần này Brian liên hợp với các quốc gia khác, hao phí binh lực tiền tài đối phó với chúng ta, cuối cùng lại thất bại, đã không có người lại nguyện ý đi ủng hộ hắn? Cho dù chúng ta không có động tác, những người khác cũng sẽ ngu xuẩn vọng động, mà chúng ta lại nhiều hơn người khác một điều kiện, đó chính là thân phận của ngươi, có thân phận của ngươi, chúng ta quả thực danh chính ngôn thuận. Lão hữu thân ái, ngươi là hậu nhân hoàng thất Brian, lẽ nào ngươi không muốn làm quốc vương Brian sao?”

    Lam Hàn Phong càng thêm hồ nghi nhìn hắn, Rex lập tức nói: “Không cần kỳ quái, ta không có hứng thú với Brian quốc vương. Hơn nữa Rex danh chính ngôn thuận không phải sao? Nếu như hắn lên làm quốc vương Brian, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với ta.”

    Roy cau mày, nói: “Ta xưa nay không muốn làm quốc vương, ta có chút nghiên cứu với đánh nhau và cơ giáp.”

    Rex da mặt dày nói: “Vậy ngươi liền bắt đầu từ bây giờ suy nghĩ một chút, kỳ thực làm quốc vương rất dễ dàng.”

    “Không.” Roy nói, hắn đã dự liệu được có bao nhiêu sự tình cần phải xử lý, chẳng phải là muốn bận bịu xoay quanh.

    Rex nói: “Ngươi có thể sai thủ hạ của ngươi đi làm a, ngươi nói có đúng hay không?”

    Lam Hàn Phong nói: “Ngươi tích cực như vậy, ta luôn cảm thấy ngươi có ý đồ riêng.”

    Rex làm ra một bộ thương tâm bộ dáng, nói: “Thân ái, ngươi…”

    Hắn vừa mới mở miệng, Roy liền bắn tới ánh mắt lạnh buốt. Rex nhanh chóng sửa lại một xưng hô nghiêm túc, nói: “Lam Hàn Phong thượng tướng, ta là xuất phát từ lòng tốt, cho nên mới tích cực như vậy. Thế nhưng, nếu như thực sự làm Brian quốc vương, như vậy đối với ta có rất nhiều chỗ tốt.”

    Roy hỏi: “Ngươi muốn cho ta làm cái gì?”

    Rex mỉm cười, ngược lại là sảng khoái nói: “Điều kiện của khu R không tốt, nếu muốn trường kỳ phát triển, nơi này khẳng định không được. Nếu như ngươi thực sự làm tới Brian quốc vương, như vậy có thể mượn một ít binh lực cho ta. Ngươi biết, mục tiêu của ta xưa nay đều chỉ có một, đó chính là Langdon.”

    Roy bỗng nhiên tỉnh ngộ, Rex chưa bao giờ muốn chỗ nào khác, chỉ có quê của hắn Langdon.

    Rex vốn là người của Langdon *** cầu, lại phải vội vã rời đi. Sau đó du tẩu ở khắp mọi nơi, mới tới Brian gặp phải Roy. Đối với Rex mà nói, đó là nơi hắn cố chấp nhất, có một ngày hắn nhất định sẽ trở lại, chính là phong cảnh vô hạn trở lại. “Ta suy tính một chút.” Roy nói.

    LamHàn Phong cùng Roy rời khỏi chỗ của Rex, cửa phòng ngủ bỗng nhiên đẩy ra, Fred từ bên trong đi ra.

    Rex nói: “Đánh thức ngươi? Hay là ta không ở bên người ngươi, cho nên ngươi ngủ không được?”

    Fred đã không còn cách nào với da mặt của Rex, nói: “Chỉ là bỗng nhiên tỉnh thôi.” Rex đi lên phía trước, ôm eo của hắn, nói: “Fred, ngươi muốn đi trở về sao?” “Cái gì?” Fred nói.

    Rex nói: “Đương nhiên là Langdon.”

    Fred yên lặng một hồi, nói: “Ta đều sắp không nhớ rõ Langdon có bộ dáng gì, có trở về hay không không khác nhau gì cả.”

    Rex hôn nhẹ một cái lên miệng hắn, nói: “Ta sẽ để ngươi cùng ta đồng thời trở về, những người đã từng không tốt với ngươi, bọn họ sẽ quỳ gối trước mặt ngươi, nghênh tiếp ngươi.”

    Sau khi Lam Hàn Phong cùng Roy đi ra, ngay lập tức liền đi về phía gian phòng của Sean.

    Mặc dù đã muộn lắm rồi, thế nhưng phòng của Sean vẫn sáng đèn, thoạt nhìn vẫn chưa ngủ.

    Lam Hàn Phong tiến lên gõ cửa, rất nhanh liền có người tới gõ cửa, thế nhưng không phải Sean, mà là Cody đang mặc áo ngủ. Áo ngủ của Cody nhìn lớn một số, có chút không vừa vặn, xốc xốc xếch xếch, ống tay áo quá dài, cổ áo quá trễ, vừa nhìn liền biết không phải của hắn. Có lẽ, Sean mặc sẽ vừa?

    Lam Hàn Phong trợn mắt lên, nhất thời có một chút suy nghĩ không hài hòa nảy sinh từ trong đầu của hắn, hắn đã bắt đầu không nhịn được não bổ … Cody nói: “Các ngươi đã tới, tiểu bảo bảo đã đang ngủ, liền ở trong phòng, mau vào đi.”

    Cody quá nhiệt tình, Lam Hàn Phong vốn định nhờ hắn lấy ra không đi vào, thế nhưng Cody đã lùi tới bên trong cửa.

    Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là đi vào, vừa mới vào liền đạp phải một túi đồ ăn vặt, bên trong tựa hồ còn có đồ vật, phát ra “Kẽo kẹt” một tiếng, hình như là bị đạp vỡ.

    “Xin lỗi…” Lam Hàn Phong nhanh chóng nhấc chân, sau đó lại nghe “Oành” một tiếng, cậu đá phải một quyển sách…

    Lam Hàn Phong lúc này mới nhìn xuống phía dưới, trên đất lung ta lung tung, ném thật nhiều đồ vật, có chút loạn không thể nào đặt chân…

    Cody ngượng ngùng gãi đầu một cái, nói: “Gian nhà có chút loạn, thật không tiện, ngươi chớ để ý.”

    Lam Hàn Phong đều choáng váng, ngốc ngơ ngác gật gật đầu. Tâm thầm nói, đây không phải là phòng của Sean sao? Thật không phải là phòng của Sean? Chẳng lẽ là phòng của Cody? Không thể a! Phòng của Sean tại sao Cody lại nói không tiện? Ánh mắt của Lam Hàn Phong không khỏi nhìn về phía áo ngủ của Cody, lẽ nào bọn họ thật sự có một chân?

    Seannghe thấy âm thanh, từ giữa phòng đi ra, quả nhiên mặc cùng một bộ áo ngủ với Cody. Hắn thấy trên mặt đất đầy sách vứt lung tung, nhất thời mí mắt kinh hoàng, nói: “Ngươi không phải nói sẽ không ném loạn?”

    Cody lập tức rụt cổ một cái, nói: “Ta sai rồi…” Sau đó bắt đầu ngồi chồm hỗm trên mặt đất.

    Seannhìn hắn cái mông của hắn xoay đến vặn vẹo, mí mắt nhảy càng nhanh hơn. Seankhông tái phản ứng Cody, đối Roy cùng Lam Hàn Phong nói: “Hài tử ở bên trong, ta đi lấy.”

    Lam Hàn Phong đã không biết mình hẳn là biểu tình gì, nhanh chóng gật gật đầu, sau đó ôm phòng nhỏ liền cùng Roy chạy mất.

    Cody thu thập xong đồ đạc dưới đất, phát hiện người đã đi rồi, nói: “Bọn họ đi thật nhanh.”

    Seanliếc mắt nhìn hắn không nói lời nào, trực tiếp tiến vào phòng ngủ. Cody nhanh chóng tội nghiệp nói: “Thật sự không thể để cho ta và ngươi cùng ngủ trên một chiếc giường sao? Giường ngươi rất lớn.”

    Seankiên quyết nói: “Không được.”

    “Nhưng là ghế sô pha rất cứng.” Cody tiếp tục tội nghiệp nói.

    Seankhông lên tiếng, chỉ là nhìn Cody một cái, lòng nói nếu để cho hắn ngủ cùng mình trên một chiếc giường, sợ rằng mình sẽ không nhịn được đem kiện áo ngủ cuối cùng xiêu xiêu vẹo vẹo kia lột xuống.

    Khi mà Sean đang ngây người, Cody đã nhanh chóng len vào trong phòng, sau đó bay lên trên giường, ôm gối của Sean, núp ở góc giường, một bộ cô dâu nhỏ. Seansững sờ, đứng trước cửa cứng đờ cả ngày, sau đó cầm lấy chăn gối đi ra ghế sô pha nằm.

    Thế nhưng Cody lại cho là hắn đồng ý nằm chung giường với mình, khoái trá tại ôm gối lộn mèo, cái áo xiêu xiêu vẹo vẹo nhất thời hở ra một cái lỗ hổng, lộ ra một mảnh vai trái, mà vạt áo cũng bị cọ khai một chút, lộ ra một đoạn eo. Đôi tay đang chuẩn bị cuốn gói của Sean dừng lại…

    Hết chap 41.

    Thuộc truyện: Cửa hàng sủng vật tinh tế – Chương 41