Home Đam Mỹ Đại Thiếu Trở Về – Chương 77

    Đại Thiếu Trở Về – Chương 77

    Thuộc truyện: Đại Thiếu Trở Về

    Năm ngoái cha Trịnh đã thông báo cho những cổ đông của tập đoàn Minh Lợi, nói qua năm mới, sẽ mở cuộc họp cổ đông.

    Mà lúc này, đúng là lúc tổng kết các hạng mục của tập đoàn Minh Lợi, về phương diện khác, còn là vì muốn chính thức giao tập đoàn Minh Lợi lại cho Trịnh Gia Hòa.

    Nhưng mà, mắt thấy ngày mở cuộc họp cổ đông càng ngày càng gần, cha Trịnh đột nhiên lại ngã bệnh.

    Ban đầu Trịnh Gia Hòa còn đang mở cuộc họp ở tập đoàn Minh Lợi, đột nhiên nhận được tin tức, ném tất cả mọi người trong phòng họp liền rời khỏi tập đoàn Minh Lợi.

    Trịnh Gia Hòa đi rất vội vàng, mà chờ hắn đi rồi, những quản lý cấp cao của tập đoàn Minh Lợi liền lo lắng nói chuyện của Trịnh Kiến Quân.

    “Trịnh tổng đi gấp như vậy, hay là tình huống của Trịnh đổng rất nghiêm trọng?”

    “Trịnh đổng lớn tuổi, hơn nữa thân thể cũng đã sớm không tốt, hiện tại….”

    “Lúc trước còn rất tốt, cũng không biết lần này sao lại như vậy…..”

    …..

    Trước kia lúc Trịnh Kiến Quân gây dựng sự nghiệp rất vất vả, sau đó tập đoàn Minh Lợi thành lập, vì có thể khiến cho tập đoàn tốt hơn, mỗi ngày hắn làm việc hầu như hơn mười lăm tiếng.

    Hắn liều mạng như vậy, sau này cho dù có mời người chuyên môn điều dưỡng thân thể, nhưng vẫn hơi không chịu nổi…. lúc Trịnh Gia Hòa mới về nước, hắn thậm chí đã ngất xỉu trước mặt mọi người một lần. bởi vậy, mọi người ở tập đoàn Minh Lợi cảm thấy thân thể hắn không tốt.

    “Hiện tại Trịnh đổng xảy ra chuyện, tôi hẳn là nên đi xem hắn?” vẻ mặt Trương Đình Nghiêm lo lắng đề nghị.

    “Chúng ta đi xem cái gì? Trịnh tổng không phải nói là không sao sao? Kêu chúng ta tiếp tục bàn bạc.”

    “Trịnh đổng sinh bệnh, chúng ta cũng không giúp được gì, không bằng nên làm tốt bổn phận của mình.”

    “Thế nhưng lão Trương, ông có thể đi nhìn xem…. Trịnh đổng vẫn thực coi trọng ông.”

    “Đúng vậy lão Trương, ông đi nhìn xem đi.”

    …..

    Trương Đình Nghiêm làm người, nhân duyên ở công ty cũng không tệ lắm, lại có một ít người cảm thấy hắn có quan hệ rất tốt với Trịnh gia, muốn nịnh bợ hắn, hắn cũng không chấp nhận.

    Thế nhưng, những người có cùng cấp bậc với hắn, cũng có không ít người chướng mắt hắn.

    Tất cả mọi người đều dựa vào năng lực để đi tới ngày hôm nay, hiện tại vẫn cố gắng như lúc trước, còn Trương Đình Nghiêm, một lòng một dạ bám vào quan hệ….

    Đương nhiên, cho dù chướng mắt, bọn họ cũng không biểu hiện rõ ràng, lúc này lại nói vài câu với Trương Đình Nghiêm, lại khuyên Trương Đình Nghiêm đi xem.

    Tâm tư những người này, Trương Đình Nghiêm đương nhiên biết, hắn không để ý, còn nói: “ Trịnh đổng đối với tôi ân trọng như núi, tôi quả thật là nên đi  xem hắn.” hắn đã sớm ngồi không yên.

    Việc lần này hắn làm, hơi mạo hiểm.

    Nhưng ngoại trừ cách này, hắn thật sự không có cách khác…. Muốn trách thì trách Trịnh Kiến Quân rất tuyệt tình, lại hoàn toàn không muốn đưa hắn trở về.

    “Tôi gọi điện thoại cho Trịnh đổng phu nhân trước, hỏi tình huống một chút….” Trương Đình Nghiêm nói, lấy điện thoại ra gọi.

    Di động truyền tới thanh âm đối phương đã tắt máy, đương nhiên, chỉ sợ không phải là tắt máy, mà là hắn bị kéo vào danh sách đen.

    Trương Đình Nghiêm hơi xấu hổ, lại gọi điện thoại cho Diêu Tứ Bình, kết quả lần này, vang lên hai tiếng liền bị người từ chối nghe…

    Trong phòng hội nghị, có người cười như không cười  nhìn Trương Đình Nghiêm, ai cũng nói Trương Đình Nghiêm cùng Trịnh gia quan hệ rất tốt, xem ra cũng chỉ là như vậy.

    “Chúng ta tiếp tục.” trước khi Trịnh Gia Hòa đi đã ủy thác cho trợ lý đặc biệt của mình tiếp tục chủ trì hội nghị, hiện tại người này nói: “Về phần kế hoạch đầu tư năm nay của tập đoàn Minh Lơi….”

    Hắn ngẩng đầu lên, mọi người liền nhiệt liệt thảo luận, Trương Đình Nghiêm nhíu mày, sau khi nói vài câu với vị trợ lý đặc biệt kia, liền cầm điện thoại đi ra phòng họp.

    Hắn ở công ty vẫn biểu hiện thực quan tâm tới vị ân nhân Trịnh Kiến Quân này, lúc này còn an tâm ở công ty họp, vậy có vẻ rất quái dị.

    Hắn khẳng định là muốn nhìn thấy Trịnh Kiến Quân.

    Trương Đình Nghiêm sau khi đi ra phòng họp, liền đi xin nghỉ, sau đó đi ô tô tới bệnh viện.

    Hắn đã hỏi thăm qua người hầu ở Trịnh gia, Trịnh Kiến Quân đột nhiên té xỉu, đã được đưa vào bệnh viện.

    Bệnh viện mà Trịnh Kiến Quân nằm, là một bệnh viện tư nhân, sau khi Trương Đình Nghiêm tới đó, căn bản không vào được, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.

    Nhưng Cố Ngôn Tử, lúc này đã sớm đi vào.

    Đột nhiên biết được cha Trịnh té xỉu nằm viện, Cố Ngôn Tử bị hoảng sợ.

    Ở trong ấn tượng của hắn, thân thể cha Trịnh vẫn không tồi, sao lại có thể đột nhiên té xỉu?

    Hắn vội vàng vào bệnh viện, sau đó được bảo tiêu đưa tới trước giường cha Trịnh.

    Cha Trịnh đã tỉnh, tuy rằng sắc mặt nhìn vẫn không tốt, nhưng rõ ràng không có vấn đề gì, nhìn thấy Cố Ngôn Tử, hắn còn nói: “Ngôn Tử cháu đã tới rồi… bác kỳ thật không sao, không nghĩ lại khiến cho các cháu sợ hãi.”

    “Ba, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ? » Trịnh Gia Hòa nhíu mày hỏi.

    Thân thể của cha Trịnh vẫn được chuyên gia chăm sóc, lúc trước hắn rất bận rộn làm việc, trên người có rất nhiều bệnh, nhưng hiện tại dưỡng vài năm, thân thể so với lúc trước làm việc đã đỡ hơn nhiều… sao lại có thể đột nhiên té xỉu?

    “Cha cũng không rõ.” Cha Trịnh nói.

    “lần này nhất định phải để cho bác sĩ kiểm tra thật tốt cho anh, mấy ngày nay anh luôn không có tinh thần…” vẻ mặt mẹ Trịnh lo lắng.

    Cha Trịnh nhìn bà một cái, gật đầu.

    Cha Trịnh được đưa tới bệnh viện đã được một thời gian, đã làm rất nhiều kiểm tra, nhưng còn một ít kiểm tra còn chưa làm, lại có một ít kết quả kiểm tra còn chưa có.

    Mấy người đang nói, có một bác sĩ tiến vào, nhíu mày nói: “Trịnh tiên sinh kết quả kiểm tra máu của ngài đã có, trong thân thể ngài có một loại độc, loại độc này chỉ có một ít phòng thí nghiệm mới có, người bình thường không thể tiếp xúc được, tôi hoài nghi có người đầu độc.”

    “Đầu độc?” mẹ Trinh kinh hô: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

    Bác sĩ kia thấy mẹ Trịnh hỏi, liền giải thích một chút về loại độc này, lại nói: “Loại độc này rất hiếm thấy, bệnh viện bình thường không thể kiểm tra ra được, trước đây bệnh viện chúng tôi từng tiếp nhận một người bệnh đã từng nhiễm loại độc này mà qua đời, nếu không cũng không tra ra được.”

    Bác sĩ nói xong, liếc mắt nhìn cha Trịnh.

    Mẹ Trịnh chưa bao giờ nghe nói qua loại đồ vật này, nghe bác sĩ nói xong, còn nhớ kỹ một chuyện: “Trúng độc sẽ chết?”

    “Đúng vậy.” thầy thuốc nói: “Nếu hút quả nhiều, sẽ bị trúng độc bỏ mình.”

    Mẹ Trịnh nghe vậy lập tức nhảy dựng lên: “Này… này nhất định phải báo cảnh sát, tôi đi liên lạc với anh tôi một chút, việc này nhất định phải điều tra rõ ràng! Trong nhà chúng ta, sao lại có một thứ như vậy!”

    Ánh mắt cha Trịnh  híp lại, mà lúc này mẹ Trịnh, đã bắt đầu không ngừng gọi điện thoại.

    Đừng nhìn mẹ Trịnh đời này chưa bao giờ ra ngoài làm việc, cả ngày ở trong nhà không làm chuyện gì, quan hệ của bà kỳ thật rất rộng rãi.

    Cha của bà, chính là ông ngoại của Trịnh Gia Hòa lúc trước là một nhân vật rất có tiếng nói, từ nhỏ bà đã sinh hoạt ở giới thượng lưu của thành phố B, rất nhiều người chỉ thấy ở trên TV, từ nhỏ đã cùng bà chơi bùn cho tới lớn.

    Bởi vì dáng vẻ bà xinh đẹp, tính tình lại tốt, khi còn trẻ người theo đuổi cũng rất nhiều, ngay cả khi cha bà trong thời buổi hỗn loạn lại bị đưa đi cải tạo, bà không thể không xuống nông thôn, rất nhiều chàng trai ở thành phố B, cho dù bị người nắm điểm yếu, cũng muốn gửi đồ ăn cho bà.

    Chờ sau khi cha bà lại vực dậy, bà cũng đậu vào đại học, những người đó lại một lần nữa theo đuổi bà.

    Đáng tiếc ngoài dự kiến của rất nhiều người, bà chọn cha Trịnh.

    Đương nhiên sự thật chứng minh bà không chọn sai, cha Trịnh tuy rằng không có quyền thế như những người đã từng theo đuổi bà, nhưng cha Trịnh có tiền, còn càng có tự do, cuộc sống mấy năm nay của bà, không biết làm cho biết bao nhiêu người hâm mộ.

    Mẹ Trịnh quen biết rất nhiều người, gọi hết một vòng điện thoại, việc lần này của cha Trịnh lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý, cảnh sát trước tiên liền bao vây Trịnh gia.

    Mọi chuyện rất nhanh đã được điều tra rõ, cảnh sát từ trong phòng của bảo mẫu Trịnh gia tìm ra được chất độc, giống với chất độc tra được ở trên người cha Trịnh.

    Quả thật có người muốn đầu độc cha Trịnh.

    Mà thân phận người này… bảo mẫu rất nhanh liền nói ra, nói là Trương Đình Nghiêm, mà dựa theo cách nói của bảo mẫu, bà cũng không biết đó là độc dược.

    Việc này tiến triển rất nhanh chóng, Cố Ngôn Tử còn chưa kịp phản ứng, cũng đã xong, cảnh sát cũng đã đem Trương Đình Nghiêm đợi ở cửa bệnh viện bắt lại.

    “Gia Hòa, Trương Đình Nghiêm sao lại muốn ra tay với bác trai?” Cố Ngôn Tử khó hiểu.

    “Anh cũng không biết.” Trịnh Gia Hòa nói. hắn cũng không rõ Trương Đình Nghiêm vì sao lại làm như vậy, nhưng việc hôm nay…. Hắn đã nhìn ra, đây rõ ràng là cha mình đã sớm sắp xếp tốt.

    Cha sợ là không bị hạ độc gì, chính là biết được kế hoạch của Trương Đình Nghiêm, liền tương kế tựu kế diễn thành như vậy.

    Chính là Trương Đình Nghiêm làm ra loại chuyện này, cha chỉ cần trực tiếp ra tay là được, vì sao còn muốn diễn trò?

    Trịnh Gia Hòa còn đang nghi hoặc, cảnh sát liền tới đây: “Trịnh tiên sinh, chúng tôi đã bắt Trương Đình Nghiêm lại, nhưng hiện tại xảy ra chút vấn đề…”

    “Làm sao vậy?” Trịnh Gia Hòa hỏi. cha còn đang “ốm ở trên giường,” mẹ hắn bị sợ hãi, hiện tại chuyện bên ngoài, đều là hắn xử lý.

    “Trương Đình Nghiêm nói hắn là anh trai cùng cha khác mẹ của ngài, còn nói hắn không có đầu độc, là ngài hãm hại hắn.” cảnh sát kia hơi xấu hổ.

    Nước trong nhà giàu thật là sâu ! đầu tiên là Trịnh Kiến Quân bị đầu độc, chờ bọn hắn bắt được người tình nghi, người bị tình  nghi thế nhưng nói mình là con riêng của Trịnh Kiến Quân, đầu độc chính là Trịnh Gia Hòa!

    “Điều đó không có khả năng, hắn không có khả năng là anh tôi.” Trịnh Gia Hòa không chút nghĩ ngợi lên tiếng. hắn cùng cha mình không giấu nhau điều gì, cùng từng nói qua chuyện của Trương Đình Nghiêm, lúc ấy cha rõ ràng hơi chán ghét Trương Đình Nghiêm, điều này không giống thái độ với con riêng.

    Càng đừng nói hôm nay…. Cha rõ ràng là hãm hại Trương Đình Nghiêm! Có lẽ là sợ vạch trần Trương Đình Nghiêm trước, sẽ làm cho hình phạt của Trương Đình Nghiêm nhẹ hơn, cho nên cha mới cố ý trúng độc, khiến cho Trương Đình Nghiêm chịu tội mưu sát chưa thành.

    Cố Ngôn Tử vẫn đi theo bên người Trịnh Gia Hòa, cũng hơi mơ màng.

    Cha Trịnh rất tốt với mẹ Trịnh, hắn cũng không tin tưởng cha Trịnh có con riêng.

    Đồng thời, hắn cũng nghĩ tới chuyện đời trước Trịnh Gia Hòa chết.

    Đời trước Trịnh Gia Hòa đột nhiên chết, có thể là có quan hệ với Trương Đình Nghiêm hay không?

    Trương Đình Nghiêm và Trịnh Gia Hòa, rốt cuộc là có quan hệ gì?

    “Hắn nói rất chắc chắn, hắn còn nói hắn và Trịnh tiên sinh đã làm xét nghiệm ADN, các người là anh em cùng cha khác mẹ.” cảnh sát kia lại nói: “Hắn nói hắn không có khả năng hại Trịnh đổng, là ngài sợ hắn cướp đoạt tài sản của ngài, cố ý hãm hại hắn.” lại nói tiếp, nếu Trương Đình Nghiêm không nói như vậy, bọn họ cũng không đặc biệt đi một chuyến. dù sao Trương Đình Nghiêm nói nếu là sự thật, hắn thật đúng là không có lý do hại cha Trịnh.

    “Hắn nói láo!” thanh âm mẹ Trịnh đột nhiên vang lên.

    Cố Ngôn Tử nhìn qua, liền nhìn thấy vẻ mặt tức giận của mẹ Trịnh.

    Mẹ Trịnh là một người thực ôn hòa, nhưng hiện tại, trong mắt bà tràn ngập lửa giận, khí thể trên người cũng đột nhiên mạnh mẽ lên.

    Thuộc truyện: Đại Thiếu Trở Về