Home Đam Mỹ Father (Phụ) – Chương 64: Sixty-fourth child

    Father (Phụ) – Chương 64: Sixty-fourth child

    Thuộc truyện: Father (Phụ)

    “Turtle Dove, chuẩn bị chưa?”

    “Vâng, thưa mẫu thượng, Turtle Dove đã chuẩn bị xong!”

    Ánh mắt Lanna dao động một lúc, cuối cùng vẫn cắn môi mở miệng. “Bắt… Bắt cậu ta về đây, bắt Asmodeus về cho ta!”

    Cặp song sinh xinh xắn nhìn thẳng mẫu thân họ, thiếu niên mang miếng bịt mắt bên phải nghiêng nghiêng đầu. “Mẫu thượng, Turtle và hắn không có gì khác nhau!”

    “Nói như vậy…” Thiếu niên mang miếng bịt mắt bên trái chớp chớp mắt mê muội. “Mẫu thượng vẫn muốn hắn sao?”

    “… Không sai! Ta muốn Asmodeus, ta muốn cậu ấy trở thành của ta!”

    “Mẫu thượng muốn Asmodeus!” Dove nói.

    Turtle tiếp lời. “Vậy đi cướp Asmodeus về thôi!”

    “Đây là khát khao của mẫu thượng!” Turtle và Dove đồng thời cong mắt lên, động tác y khuôn giống như một người đang soi gương, ngay cả độ cong mà khóe mắt kéo lên cũng không chút khác biệt. “Mẫu thượng, nói cho ta biết người còn muốn cái gì, ta sẽ mang chúng tới, dâng lên cho mẫu thượng!” Giọng nói trong trẻo trùng khít như một, chen lẫn mê hoặc mơ hồ, nụ cười không khác một phân của cặp song sinh mơ hồ loáng thoáng nhuộm lên một chút yêu dị. “Tất cả mọi thứ đều thuộc về mẫu thượng, cho nên thưa mẫu thượng, muốn nhiều chút nữa đi!”

    Trong ánh mắt Lanna mang một chút sương mù, nàng cười hài lòng mà trắng trợn, thì thào tự nói. “Ta muốn cả thế giới này… Tức khắc… Tức khắc cả thế giới này sẽ chính là của ta!”

    Thiếu niên tóc lam dường như hài lòng vì tham vọng của người phụ nữ, họ dịu dàng thậm chí có thể nói là yêu chiều nhìn mẫu thân bọn họ, giọng nói mềm dịu. “Đúng thế, thưa mẫu thượng, cả thế giới này đều là của người!”

    Lanna thở phào thỏa mãn, nàng phất phất tay, để Turtle Dove rời đi, một khắc trước khi cặp song sinh rời khỏi, Lanna lại đột ngột nhớ tới một việc.

    “Đúng rồi, cái ——” Tiếng người phụ nữ dường như ép ra từ hàm răng. “… Gã đó, thế nào?”

    Turtle và Dove đồng thời quay đầu lại, mắt tím lấp lánh.

    “Phụ thượng ngài ấy…”

    “Đừng gọi hắn là cha!” Âm thanh sắc nhọn của Lanna gần như là thét chói tai, mặt nàng vặn vẹo do phẫn nộ, là một mảnh hung tợn. “Các ngươi —— cút cho ta! Cút đi!”

    Ngay khoảnh khắc cặp song sinh quay đầu đi, Lanna lại sợ hãi thay đổi giọng điệu. “Cục cưng, cục cưng ——” Trong tiếng nói người phụ nữ tràn ngập một loại bất lực và cầu xin yếu thế. “Các cục cưng của ta, các con yêu ta chứ?”

    Turtle và Dove xoay người lại, lẳng lặng nhìn Lanna một chút, sau đó đều tự ấn miếng bịt mắt của mình, mỉm cười hỏi. “Mẫu thượng, đây là ai?”

    “Dove ——” Lanna chuyển ánh mắt từ Dove bên trái qua Turtle bên phải. “—— Và Turtle!”

    Ngay sau đó, thiếu niên bên trái chuyển miếng bịt mắt từ mắt trái sang mắt phải, thiếu niên bên phải chuyển miếng bịt mắt từ mắt phải sang mắt trái, hai thiếu niên động tác y khuôn mỉm cười tự nhiên. “Mẫu thượng, đây là ai?”

    “Các con ——!” Gân xanh hai bên trán Lanna bắt đầu nổi lên, nàng cảm thấy mình bị đùa giỡn.

    “Mẫu thượng, người đã nói…” Thiếu niên bên trái chỉ vào mình. “Đây là Turtle, Turtle là nam!”

    “Mẫu thượng, người đã nói…” Thiếu niên bên phải chỉ vào mình. “Đây là Dove, Dove là nữ.”

    “Ta…”

    “Mẫu thượng, đừng lo lắng!” Cặp song sinh xinh xắn chớp chớp con mắt lộ ra, cắt ngang lời nói có chút hoảng sợ của người phụ nữ. “Turtle Dove yêu người, vô cùng, vô cùng yêu người, thưa mẫu thượng!”

    Hội trường ồn ào một mảnh, lễ khai mạc hội đấu giá liên hành tinh chính thức bắt đầu.

    Lust xuyên qua lá chắn trong suốt nhìn vào hội trường, khắp hội trường khổng lồ là những điểm sáng chi chít, nối liền tạo thành một biển ánh sáng. Mỗi điểm sáng đại diện cho một khán giả, số lượng kinh khủng như thế chỉ e là cũng chưa từng xuất hiện ở hội đấu giá liên hành tinh kỳ trước —— Trên thực tế, hiện giờ chỉ là lễ khai mạc hội đấu giá liên hành tinh, hội đấu giá được cử hành ở giờ thứ bảy, nguyên nhân xuất hiện một số lượng người khủng khiếp đến vậy, phần lớn chính là vì sức hút của tổ hợp ca sĩ vũ trụ tên là “Turtle Dove”.

    Thanh niên tóc bạc lẳng lặng suy nghĩ, y thật ra cảm thấy rất hứng thú với Turtle Dove, thiếu niên tóc lam nhạt bên cạnh Lanna lần trước, kẻ đó đặc biệt gợi lên hứng thú của Lust. Lust liếm liếm môi trên, mắt xếch hẹp dài hơi nheo lại, nổi lên sắc hương kỳ dị dụ dỗ con mồi —— y rất tò mò, thiếu niên tên là “Turtle” kia, trên người tại sao lại xuất hiện mùi có vẻ như là đồng loại.

    Tiếng ồn ào cực đại bên ngoài khiến Lust chú ý, lúc này trên hội trường đang rơi xuống “mưa tiền”, tiền vũ trụ lấp lánh kia (tiền lưu thông toàn vũ trụ, trị giá rất cao) cuồn cuộn liên tục rơi xuống từ hội trường phía trên, vừa nhiều vừa dày đặc, một mảnh lộng lẫy huy hoàng. Mọi người bị khung cảnh vĩ đại này làm chấn động, họ hít thở nặng nề, hai mắt đỏ bừng, có vài người thậm chí điên cuồng nhoài người vươn tay bắt lấy —— Đây khiến người ta quá mức điên cuồng, quả thật là một cảnh chỉ nằm mơ mới có, cả hội trường bị kích động sôi trào.

    Thật sự là một sáng kiến không tồi! Thanh niên tóc bạc kéo môi lên, ý cười thâm trầm. Ham muốn dễ thấy nhất trong nhân tính lúc này được thể hiện ra vô cùng trọn vẹn.

    Rất nhanh, tiền vũ trụ rơi trên mặt đất đã chất thành đống lấp lánh, thường xuyên có rương báu rơi xuống, nện vào đống tiền làm văng ra một cơn mưa vàng bạc nho nhỏ. Một tiếng đại bàng kêu thật dài cắt qua hư không, sau đó từ phía trên bay xuống một con chim đại bàng.

    “Tôi đột ngột nhớ tới một truyền thuyết đã từng đọc qua, Lily.” Lust ngửa đầu nhìn đại bàng trắng bay múa giữa tiền vũ trụ. “Có một truyền thuyết về con quỷ của tiền tài và của cải.”

    Nữ hoàng đẫm máu dịu hiền dựa bên cạnh Lust, nghiêm túc lắng nghe.

    “Hóa thân của nó là đại bàng hai đầu mình người, tên là —— Mammon!”

    Tiền vũ trụ trên không trung đã ngừng rơi xuống, đại bàng tao nhã lượn xuống, càng tới gần mặt đất thì hình dạng lại càng biến đổi, cuối cùng đáp xuống đỉnh gò trên suối, lại là một thiếu niên tóc lam. Khuôn mặt thiếu niên quá mức xinh xắn và trung tính, thân thể nhỏ xinh mảnh khảnh khiến người ta không phân rõ là nam hay nữ, nhưng những ai hiểu được Turtle Dove, từ miếng bịt mắt mang bên phải của thiếu niên, đều nhận ra y chính là “Turtle”.«Vẫn luôn muốn thổ lộ tất cả với ngườiRõ ràng chỉ là một lời duy nhất đó

    Cảm xúc không thể kìm nén kia

    Cứ như thế sẽ phải dần hủy hoại»

    Turtle vừa rơi xuống đất liền cất tiếng ca vang dội, sân khấu trống trải sáng như ban ngày tạo thành đối lập rõ ràng với bóng hình có vẻ vô cùng nhỏ xinh của y, nháy mắt làm bầu không khí nổ tung cực hạn. Khán giả điên cuồng kêu to, vung vẫy tay chân, bộ dạng cuồng nhiệt cực điểm kia quả thật giống như thủy thủ bị hải yêu mê hoặc mà tự tìm đường chết, thiêu đốt sức sống cuối cùng của mình.

    «Muốn được ôm thật chặt, được chiếm giữ mãnh liệt

    Nhiệt độ thân thể chồng lên là IMITATION

    Ánh mặt trời sẽ khiến tôi cảm thấy bị quấy nhiễu

    Vì không thể nào nhìn chăm chú vào người»

    Âm thanh không biết trào ra từ đâu hợp xướng cùng thiếu niên chính giữa sân khấu, Lust xoa nốt ruồi đỏ ở khóe mắt mình, con ngươi màu thủy lam trong suốt chứa đầy *** thâm trầm: khúc ca này…

    Bị mê hoặc mất rồi! Thanh niên tóc bạc cười quyến rũ, y giơ tay đặt trước mắt, nhìn đầu ngón tay phủ lên run rẩy, run rẩy rất nhẹ nói rõ dục vọng y áp chế đã sắp vỡ đê. Thủ đoạn vô cùng cao siêu, bất cứ ai cũng không thể kháng cự tấm lưới của khúc ca này. Vì đó căn bản không phải bài ca, mà là sự chiếu rọi khao khát chân thật nhất sâu trong lòng người. Khao khát bị kích thích tổ hợp thành ca từ, truyền vào tai mọi người —— thế là mọi người say đắm, ai lại có thể cự tuyệt khát vọng sâu nhất của mình? Lust thở dài, không ai có thể cự tuyệt, y cũng không thể cự tuyệt tiếng ca này —— đó gọi là father, khao khát chân thật và sâu kín nhất của mình.

    «Please teach me the answer, father.»

    Một đợt nhạc đệm trào lên, còn có cả tiếng nước chảy róc rách. Nước tràn ra từ dưới sân khấu, dần ngập cả mặt đất, Turtle như bị kinh động, y nhẹ nhàng nhảy lên không trung, cánh trắng khổng lồ mở ra phía sau lưng, lông vũ rơi xuống biến thành tiền trong không khí, lanh lảnh rớt vào trong nước. Nước lập tức không dâng lên nữa, cả sân khấu trở thành một mảnh nước long lanh, chỉ còn bờ và đảo nhỏ đắp thành từ tiền bạc. Thiếu niên xinh xắn nhẹ nhàng đứng trên mặt nước, cúi đầu nhìn bóng mình trong nước, tóc ngắn lam nhạt rũ xuống.

    «Bất cứ lúc nào cũng đều nhớ về người

    Cảm giác đã từng ôm của bả vai

    Trước khi nó tan mất thành không khí

    Tôi tiến đến gặp gỡ cùng người»

    Cái bóng dưới nước cong mắt hát ca, thiếu niên trên mặt nước cúi người, vươn tay vào trong nước, bóng trong nước cũng tới gần làm ra động tác giống như vậy, hai bàn tay trắng nõn đan vào nhau cách một mặt nước.

    «Ảo tưởng được bồng bềnh lay động

    Những lời từng nói với người là IMITATION

    Những dấu hôn không thể tan đi trên thịt da lạnh lẽoToàn bộ ký ức

    Bất cứ thứ gì cũng đều sa vào bóng tối mà chìm xuống.»

    Thiếu niên tóc lam trên mặt nước kéo nhẹ, bóng dưới nước liền được y kéo ra. Thiếu niên mảnh khảnh ôm “cái bóng” của mình, hai khuôn mặt giống hệt nhau ngẩng lên, hai con mắt một trái một phải cong lên như trăng lưỡi liềm, tựa như đang tuyên bố phán xét cuối cùng với người nào đó.

    «Đánh tan hết toàn bộ thường thức và đạo đức

    Chỉ cần trừng phạt chúng ta thôi là đủ!»

    Lust nhìn hai thiếu niên tựa như nhân bản vô tính kia, trong mắt hiện lên kinh ngạc.

    [.] Lust vô thức bước về trước một bước. Mà lúc này, cả hội trường đột ngột phát sinh hiện tượng lạ.

    Lúc đầu, một người trên khán phòng bỗng nhiên ôm mặt bắt đầu gầm rú, tiếng rống thê lương tràn ngập đau đớn kia giống dã thú nhiều hơn con người, có thể thấy rõ da hắn bị phá rách và phân giải như giấy bị lửa liếm lên, lộ ra màu đỏ tươi, màu đỏ máu thịt trơn bóng. Rất nhanh, người nọ toàn thân trên dưới chỉ còn lại màu đỏ —— màu đỏ máu thịt —— quái vật đã không còn hình dạng con người phì phò, bắt đầu tấn công đồng loại cũ của nó.

    Hội trường đã bắt đầu tràn ngập đủ loại kêu la và hét to sợ hãi, phảng phất như một đốm lửa bắt đầu cháy lan trên đồng cỏ, nhân loại trong hội trường cũng hoặc nhanh hoặc chậm bắt đầu xuất hiện dị biến, vô số quái vật màu đỏ bắt đầu la rống, nhân loại may mắn còn tồn tại phát ra tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, máu thịt bay tán loạn, mùi máu tanh nồng nặc phảng phất như nhuộm cả không khí thành huyết sắc. Trong cảnh tượng như địa ngục này, Turtle và Dove vẫn ngọt ngào ca hát.

    “À, bắt đầu rồi!” Lanna ngồi trong phòng quan sát, thu hết tất cả vào mắt thông qua camera trên hội trường, nàng vui vẻ cầm rượu đỏ nhấp một ngụm, màu đỏ tối của rượu ánh lên đôi môi người phụ nữ, khiến nó lại càng đỏ tươi. “Đây là một kỷ nguyên mới!”

    Trên màn hình khổng lồ đối diện Lanna, ngoại trừ hình ảnh hội trường hội đấu giá sao Norton, còn có những cửa sổ to to nhỏ nhỏ khác, mỗi cửa sổ hiện rõ tình trạng ở một hành tinh, toàn bộ đều là cảnh tượng địa ngục tương tự như nhau.

    “Bắt đầu từ hôm nay, nhân loại rốt cuộc cũng bước lên con đường tiến hóa cuối cùng!” Hình chiếu Selim đứng phía sau Lanna, lão già đầu béo say mê lắc trái lắc phải. “Lịch sử sẽ vĩnh viễn ghi lại tên ta! Còn Emerson, đó là ai? À, hình như là một cái tên ốc sên.”

    “Emerson, nhìn cho kỹ vào, nhìn cho kỹ vào!” Selim phát ra tiếng cười khằng khặc. “Thế giới sẽ chứng minh, ta mới là đúng đắn! Ta mới là người tới gần chân lý nhất!”

    Lanna không để ý tới tiếng cười quái dị của lão, nàng thoải mái dựa vào ghế da mềm mại, thưởng thức buổi biểu diễn của các con mình —— buổi biểu diễn lấy địa ngục làm phông nền đó.

    Lust quét mắt xuống hội trường đã biến thành địa ngục, những hình người màu đỏ bò lúc nhúc cắn xé khắp nơi nhét đầy tầm mắt Lust, y xoa xoa đầu lông mày, thở dài một tiếng ra vẻ bất đắc dĩ. “Những [] bên ngoài kia, là kiệt tác của các ngươi sao?”

    Thanh niên tóc bạc quay đầu lại, liếc mấy người không biết xông vào phòng từ lúc nào kia, con mắt hẹp dài hơi nhếch lên, trong con ngươi màu lam băng lưu chuyển ánh sáng u tối khó hiểu.

    Thuộc truyện: Father (Phụ)