Home Đam Mỹ Lost Temple (Thất Lạc Thần Miếu) – Chương 70

    Lost Temple (Thất Lạc Thần Miếu) – Chương 70

    Thuộc truyện: Lost Temple (Thất Lạc Thần Miếu)

    Nhân ngư trong biển này chia làm hai loại, có nam có nữ, nữ là mỹ nhân ngư mà lúc trước bọn hắn đã thấy qua, là quái công kích pháp thuật, còn nam thì cầm trong tay một thanh tam xoa kích thật dài, là quái thuộc công kích cận chiến, cấp bậc hơn 200, trong trò chơi có thể coi là quái phi thường lợi hại, đối với Hắc Diệu và Tịch Diệt đã chuyển chức và cầm trong tay thần khí mà nói, cũng không quá khó khăn, chỉ cần đừng tập trung lại quá nhiều, là có thể thoải mái thu phục.

    Trong nước gần một tháng, giết người thấy vảy đến muốn nôn, vật tư mang theo trên người đã khô kiệt, hai người lên tới cấp chín mươi mấy, cuối cùng cũng giết chết hết 9999 con.

    Cầm số vỏ sò đủ để chứa đầy phòng thuyền trưởng, Hắc Diệu Chi Ngân thở ra một hơi thật dài, hai người bọn hắn đã diệt sạch Nhân Ngư tộc trong biển, điều này hẳn thuyền trưởng sẽ rất vừa lòng đúng không?

    “Thù của chúng ta cuối cùng đã được báo, ta và các thành viên trên thuyền có thể an tâm yên nghỉ, cảm tạ các ngươi, dũng sĩ!” U Linh Thuyền Trưởng nhìn vỏ sò đầy đất, kích động đến rơi nước mắt (nếu u linh có thể rơi lệ), “Đây là di tích mà chúng ta phát hiện dưới đáy biển, nơi đó hẳn là có vô số bảo tàng, dũng sĩ, hiện tại ta tặng hải đồ chỉ dẫn vị trí của di tích cho các ngươi, hy vọng các ngươi có thể tìm được nơi đó, đây coi như là một tâm nguyện chưa xong cuối cùng của ta!”

    Lấy ra một tấm da dê được xem như hải đồ, giao vào tay Quy Vu Tịch Diệt, bóng dáng U Linh Thuyền Trưởng kia hóa thành một làn khói rồi chậm rãi biến mất.

    Nhìn chằm chằm hải đồ trong tay, vẻ mặt hai người như ‘nhặt được bảo khố’ – theo kinh nghiệm của bọn hắn, nơi nào không biết càng đại biểu cho việc phần thưởng càng lớn, giá trị của hải đồ này vượt xa phần thưởng của các nhiệm vụ bình thường khác, tiền tài, kinh nghiệm và trang bị.

    Hắc Diệu Chi Ngân kiểm tra lại Hư Không Thủ Trạc, có chút buồn bực nói: “Những thứ chúng ta còn lại không nhiều lắm.” Thực phẩm đã tiêu hao không ít, mặc dù bọn hắn có thể giết cá nhỏ sống dưới biển để ăn, miễn cưỡng qua ngày, nhưng quan trọng nhất là bọn hắn đã hết dược tề. Nhân Ngư Dược Tề, một tuần trước đã dùng xong, ngay cả Thủy Hạ Hô Hấp Dược Tề cũng chỉ còn mười bình.

    Tai Nang Thảo thì nơi nơi đều có, nhưng những loại dược thảo phối phương khác chỉ có trên đại lục mới sinh trưởng, mà Kim Trản Hoa cần để chế tạo Nhân Ngư Dược Tè, chỉ có ở Độc Chướng Tùng Lâm. Nói cách khác thời gian bọn hắn có thể ở lại thế giới đại dương này chỉ còn năm giờ.

    Quy Vu Tịch Diệt nhìn hải đồ trong tay, tọa độ biểu thị nó cách nơi này không xa, khẽ cắn môi, uống vào một lọ Thủy Hạ Hô Hấp Dược Tề, Đọa Thiên Sứ sờ sờ Già Lam Phong Bạo bên hông, nói với Hắc Diệu Chi Ngân: “Đi!”

    Rời khỏi vị trí thuyền đắm, hai người bơi thẳng về phía Đông, cũng may có hải đồ, nên không bị lạc đường, đáng tiếc thời gian của Thủy Hạ Hô Hấp Dược Tề rất ngắn, cũng không có hiệu quả tăng tốc độ, điều này khiến hai người đang cấp bách cảm thấy thật phiền muộn.

    Đang bơi, đột nhiên thế giới trong xanh trước mắt không còn nữa, thay vào đó là khoảng tối đen không thấy rõ năm ngón tay, hai người đương nhiên không ngu ngốc cho rằng do trời tối, đây nhất định là có gì đó cổ quái. Cũng may lúc trước hai người đã tu luyện không cần dùng mắt cũng có bản lĩnh cảm giác tình huống xung quanh, mặc dù đang ở trong nước nhưng lực cảm giác của bọn hắn vẫn không giảm, nhưng dù vậy cũng giống với một đoàn ruồi bọ mà chạy loạn.

    Nơi sâu trong đáy biển như bị đun nấu, bọt khí rất nhiều, liên tiếp và không ngừng bốc lên, dưới lực nước cường đại, hai người như hai cây hải tảo, bị dòng nước cuốn lấy, trôi đi chung quanh.

    Quy Vu Tịch Diệt nắm chặt tay Hắc Diệu Chi Ngân, trong thời điểm hỗn loạn này, một khi tách ra, hai người bọn hắn đừng nghĩ đến việc tìm thấy đối phương nữa.

    Hai người bị dòng nước cuốn đến đầu óc choáng váng không biết đã bao lâu, đột nhiên Quy Vu Tịch Diệt cảm thấy có chút khó thở, hắn biết đây tất nhiên là thời gian hạn định của Thủy Hạ Hô Hấp Dược Tề đã hết, lúc này một bàn tay cầm bình dược đưa qua, một ngụm dược tề, cùng nước biển đều được nuốt vào bụng, sự khó thở mới giảm bớt.

    “Tịch Diệt, đây là lọ dược cuối cùng của chúng ta.” Thanh âm Hắc Diệu Chi Ngân truyền đến từ bóng tối, mang theo vẻ không cam lòng, hai người từ khi kết bạn thám hiểm đến nay, trải qua thật nhiều nguy hiểm cũng như vô số tình huống sinh tử, muốn tìm ra phế tích trong bóng tối như thế là không có khả năng, trước mắt bọn hắn chỉ có hai con đường, một là đợi đến khi thời gian hạn định của dược tề hết, chết chìm trong biển, hai là bóp nát quyển trục để hồi thành.

    “Quay về đi.” Quy Vu Tịch Diệt trực tiếp lấy ra quyển trục trở về Quang Ảnh Thành, cho dù không cam lòng, hắn cũng không thể lấy tính mạng của cả hai ra đùa giỡn. Hai người thở ra một hơi, đồng thời bóp nát quyển trục hồi thành. Hoàn cảnh hỗn loạn, khiến bọn hắn đã xem nhẹ thanh âm mà hệ thống nêu lên.

    Cả người ướt sũng, trên tóc còn dính hải tảo, cả hai một thân chật vật xuất hiện trong phòng tiếp khách của Quang Ảnh Thành, làm Nhất Quỷ Tha Đao đang ngồi trên ghế ăn đồ ăn vặt nhảy dựng lên. “Hai vị đại ca… các ngươi từ đâu tới a?”

    Hắc Diệu Chi Ngân không thèm để ý hắn, trực tiếp thay trang phục, thay hoàn toàn bộ trang phục chiến đấu đã bị ướt từ trong ra ngoài, mặc vào bộ trang phục sinh hoạt sạch sẽ. Quy Vu Tịch Diệt cũng vậy, thay vào trang phục sinh hoạt trông như quân phục mà trước đây đã từng mua trong thương điếm.

    Còn chưa kịp mở miệng, Cực Đoan Phân Tử và Tiềm Long Tại Uyên một đường la hét vọt vào phòng tiếp khách: “Các ngươi có thấy hệ thống thông cáo không? Thấy hệ thống thông cáo không?”

    Cực Đoan Phân Tử lắc qua lắc lại tay áo của Nhất Quỷ Tha Đao, lớn tiếng hét.

    “Nhìn thấy cái gì?” Hắc Diệu Chi Ngân hoạt động tứ chi, tò mò hỏi.

    Tiềm Long Tại Uyên vốn không chú ý đến hai người đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, lúc này khi thấy Tịch Diệt cùng Hắc Diệu một thân trang phục sinh hoạt, nhàn nhã ngồi trên ghế, thì tựa như nhìn thấy quỷ: “Các ngươi… các ngươi sao lại ở đây?”

    “Chúng ta vừa trở về, xảy ra chuyện gì?” Hắc Diệu Chi Ngân khó hiểu.

    “Các ngươi không thấy hệ thống thông cáo sao?” Tiềm Long Tại Uyên không tin được hô to.

    “Không thấy.” Hệ thống có thông cáo sao? Bọn hắn không chú ý.

    “Các ngươi có thấy hệ thống nêu lên không?” Không chờ Tiềm Long Tại Uyên trả lời, Hoàn Mỹ Phong Bạo và Lục Đạo Luân Hồi đã đẩy cửa xông vào phòng tiếp khách, dồn dập hỏi.

    “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì? Trời sập, hay là đất nứt?” Hắc Diệu Chi Ngân hoàn toàn hồ đồ, rốt cuộc là chuyện gì, có thể khiến hai tên xưa nay luôn ổn trọng phải kích động thành như vậy?

    “A Diệu, Tịch Diệt các ngươi thế nhưng không biết?” Hoàn Mỹ Phong Bạo nói: “Hệ thống đã thông cáo với thế giới, nói hai người các ngươi tìm được đại lục bị thất lạc, Atlantis!” (Lục địa Atlantis: một quốc gia vĩ đại và hùng cường, mà sự thống trị đối với thế giới cổ đại đột ngột chấm dứt chỉ sau một thảm họa, đã kích thích nhiều nhất trí tưởng tượng của nhân loại suốt hơn hai nghìn năm qua. Tất cả bắt đầu từ một huyền thoại về Atlantis. Nguồn: khoahoc.com)

    “A???” Chuyện này khiến Hắc Diệu và Tịch Diệt đồng thời kinh ngạc, bọn hắn không biết đã trôi nổi bao lâu trong đại dương, cũng không biết trôi tới vị trí nào, chẳng lẽ là đánh bậy trúng bạ?

    Cực Đoan Phân Tử không chờ bọn hắn nói, đã trực tiếp mở kênh công hội loạn rống, không đầy một phút sau, quang mang của truyền tống trận liên tiếp sáng lên, mặc kệ là người ở nơi nào, tất cả đều dùng quyển trục để trở về Quang Ảnh Thành.

    Thấy mọi người đã đến đông đủ, Hắc Diệu Chi Ngân liền kể lại từ đầu đến cuối đoạn đường dài mà bọn hắn trải qua, còn kể thêm chuyện phát hiện thuyền bị đắm, nhận được nhiệm vụ tiêu diệu Hải tộc của U Linh Thuyền Trưởng, cuối cùng trôi nổi trong dòng nước biển cường lực tối đen, ngẫu nhiên phát hiện ra Atlantis.

    Những người trong phòng tiếp khách, sau khi nghe bọn hắn chỉ hai người mà giết 9999 con quái cấp 200, cằm liền rớt xuống đất, lại nghe bọn hắn nói bị trôi dạt đi, liền phát hiện đại lục mới, thì càng thêm không còn gì để nói.

    Năm người cùng chuyển chức, Phù Tô, Túy Sát Giang Sơn và Thương Lãng hiện tại bất quá cũng chỉ khoảng cấp tám mươi, cả hai người bọn hắn lại là song chức nghiệp giả khó luyện, thế nhưng đã hơn chín mươi, còn phát hiện đại lục mới, không thể không nói thực lực và vận khí của bọn hắn quá biến thái.

    “Ta đề nghị đi xem ngay bây giờ.” Túy Sát Giang Sơn thân là chủ thành, rất mẫn tuệ nhận thấy tiềm lực to lớn mà đại lục mới này mang đến.

    “Đồng ý, nơi đó là người Quang Ảnh Thành chúng ta phát hiện, có lẽ những người khác trong thoáng chốc không có tư cách đặt chân đến Atlantis, chúng ta không thể buông tha cơ hội tốt như vậy.” Phù Tô gật đầu đồng ý.

    Cũng giống như Địa Ngục Thâm Uyên, là một đại lục mới đó! Hiện tại trong Địa Ngục Thâm Uyên tràn đầy những nhân vật nguy hiểm đã mãn cấp, có đại lục mới này, bọn hắn sẽ không cần cùng các bang hội khác tranh giành nữa, càng chủ yếu hơn chính là giành trước đại lục này để khai hoang, có thể tiếp nhận đại nhiệm vụ duy nhất, mà nhiệm vụ ở đó sẽ nhiều như nước, đủ để khiến Quang Ảnh Thành của bọn hắn nổi tiếng hơn, đưa uy danh của tiểu bang hội này vang xa mấy trăm dặm.

    “Ta cần nguyên liệu.” Hắc Diệu Chi Ngân viết ra một danh sách thật dài lên giấy, tuy lần du lịch dưới đáy biển này rất lời, nhưng lượng nguyên liệu tiêu hao cũng kinh người như vậy, đầu tiên không như ở đại lục tùy thời tùy chỗ đều có tiếp viện, tiếp theo đừng nói đến thảo dược cần để chế tạo Thủy Hạ Hô Hấp Dược Tề là một con số thiên văn, chỉ cần hồng lam dược tề, thực vật linh tinh, và số lượng vũ tiễn cần mang theo trên người Lục Đạo Luân Hồi cũng phải đủ dùng.

    “Chuyện này đơn giản.” Túy Sát Giang Sơn tiếp nhận danh sách rồi nhìn lướt qua, lập tức như trước đây phân phó: “Những thứ được viết, mọi người tận lực đấu giá để mua được, tiền nhiều ít không thành vấn đề, trong vòng hai ngày phải cầm những thứ này trở về.”

    Phi Long Tại Thiên tiếp nhận danh sách xem xong liền giao cho Tiềm Long Tại Uyên, trận đấu giá vừa qua đã giúp Quang Ảnh Thành thu nhập một số tiền rất lớn rồi, chuyện này không thể nói giỡn được, huống chi tiền lời khi khai phá ra đại lục mới tuyệt đối sẽ lên đến giá trị ngân phiếu.

    “Đưa cho tất cả thành viên xem, ba ngày sau chúng ta xuất phát!” Phi Long Tại Thiên mở ra bảng công hội, nhìn thoáng qua rồi nói. Cái gọi là tất cả thành viên đầu tiên phải là ngoạn gia đạt tới cấp một trăm, bằng không đừng nói Atlantis, có lẽ ngay cả Độc Chướng Tùng Lâm cũng không qua được, tiếp theo đương nhiên phải là người có thể tin cậy, gia nhập vào công hội lớn, khó trách có người so bì thiên vị, đừng nói đến lực lượng nằm vùng mà công hội khác đưa vào, chỉ cần lần phản bội của Hạ Tuyết Thiên Đích Hồi Ức thật lâu trước kia, phần kí ức đó cũng đủ để bọn hắn nhớ mãi, phải cảnh giác.

    >>Hết

    Thuộc truyện: Lost Temple (Thất Lạc Thần Miếu)