Home Đam Mỹ Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 70: Trận tấn công kỳ quái

    Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 70: Trận tấn công kỳ quái

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm

    Helga ở lại gia tộc Hufflepuff, không đến ba ngày đã xử lý tốt mọi chuyện trong gia tộc, bắt đầu giúp gia tộc đi vào quỹ đạo.

    Rowena cũng được anh trai đón về gia tộc, cho đến trước khi đi, cô đều không muốn thấy Helena, Godric và Salazar không có cách nào.

    Chuyện này cũng chỉ có thể đợi Rowena tự mình đi ra.

    Vẫn còn đang điều tra kẻ nào khởi xướng trận này, ai cũng không biết là kẻ nào đã ra tay với những người ấy cả.

    “Phải tìm cho ra kẻ đứng đằng sau vụ này.” Salazar nhìn Godric nói, “Ai không tìm chúng lại tìm Hugfflepuff, còn chuyện của Nana nữa, mình vẫn cảm thấy việc này là nhằm vào chúng mình.”

    “Mình cũng thấy vậy,” Godric có vẻ mỏi mệt, “Hơn nữa, Salazar à, mình cảm thấy tiếp theo sẽ là chúng ta.”

    Godric dựa người vào Salazar, Salazar không từ chối, anh ôm lấy Godric.

    “Hai ngày này cậu rất bận?”

    “Ở nhánh bắc bộ Gryffindor xuất hiện một ít vấn đề, mình còn đang sai người điều tra.” Godric thả lỏng, gương mặt căng chặt, gần như chỉ có thể buông trước mặt Salazar, “Không biết là vì cái gì, sinh vật huyền bí đang tấn công nhánh bên đó, tuy chúng mình đã chống đỡ, nhưng không bao lâu chúng nó lại kéo về. Salazar, chỉ sợ mình phải rời khỏi một vài ngày.”

    “Cậu muốn tới bắc bộ?”

    Cái gọi là nhánh bắc bộ gia tộc Gryffindor, chính là chỉ tọa độ biệt thự Gryffindor, bên bắc bộ có một chi thứ gia tộc Gryffindor trên đảo nhỏ, cách rất xa Hogwarts. Tuy pháp lực Godric đủ để duy trì anh qua lại giữa đảo nhỏ và Hogwarts, nhưng vì gần đây còn chưa điều tra rõ, nên một tuần sắp tới chắc Godric sẽ không về.

    “Ừ,” Godric thở ra ra một hơi, “Mình không biết là vì sao, nhưng mình biết là, chờ khi mình đi rồi thì cậu sẽ gặp rắc rối.”

    “Không sao.” Salazar đơn giản nói.

    “Sarah,” Godric nắm chặt tay Salazar, “Cậu rất mạnh, năng lực phù thủy hắc ám mạnh hơn bạch phù thủy hiều, nhưng mình rất lo cho cậu.”

    “Mình biết.” Dường như Godric rời khỏi Hogwarts anh cũng lo lắng, lại nói, từ khi thành lập trường học này, anh và Godric còn chưa chia lìa xa như vậy…

    Thoạt nhìn không ai biết bốn người bạn thân họ gần như là hình với bóng, nên mới làm chuyện như vậy.

    “Họ sẽ không thực hiện được.” Salazar thản nhiên nói, “Trong Slytherin đã bắt đầu chậm rãi nhổ một số người.”

    “Còn bên trong Gryffindor…” Trong mắt Godric hiện lên một tia sáng lạnh, “Có vài người tư tưởng vẫn cố chấp.” Sáu trưởng lão gia tộc Gryffindor, cố bốn người cho rằng bạch phù thủy không nên quan hệ với phù thủy hắc ám, một nửa tộc nhân cho rằng gia tộc nên khôi phục hành vi “săn bắn” phù thủy hắc ám, họ hoàn toàn không muốn cuộc sống mới này.

    Sau khi Godric trở thành tộc trưởng đã từng rất cố gắng muốn tộc nhân thoát khỏi thành kiến đen trắng, muốn làm họ ở chung hòa bình với phù thủy hắc ám, muốn là họ có thể từ bỏ cố chấp “hôn nhân chủng tộc” nhưng thực rõ ràng, dù anh rất cố gắng nhưng hiệu quả cũng không thành công. Đến nay mới thôi, dưới sự hướng dẫn của trưởng lão, vẫn có gần một nửa tộc nhân, vừa đụng tới phù thủy hắc ám là bắt đầu giết hại, thậm chí một ngày nào đó, chưa được Godric đồng ý họ sẽ đi diệt sạch những gia tộc phù thủy hắc ám nhỏ.

    Đối với chuyện bản thân Godric quá thân cận với Salazar, có trưởng lão châm ngòi đã có rất nhiều tộc nhân bất mãn.

    Godric cũng từng cố gắng vì gia tộc, nhưng đến ngày nay, anh gần như thất vọng hoàn toàn.

    Họ đều rất rõ, vì Giáo Hội bị thảm hại nghiêm trọng mà dừng tấn công phù thủy, giới phù thủy sẽ trải qua một lần chiến tranh được phát động từ chính họ.

    Không lâu sau, thế lực giới phù thủy sẽ một lần nữa thay đổi.

    Mà Godric và Salazar có thể làm chỉ là bảo vệ gia tộc mình trong trận hỗn loạn này.

    Nhưng không ai trong họ có thể ngờ được, bắt đầu trận thay đổi này không phải nhằm vào gia tộc họ mà là trực tiếp nhằm thẳng vào họ.

    Sáng sớm hôm sau, Godric chỉ kịp tới chào Salazar rồi rời khỏi, tới gần khai giảng, nhưng dù sao vẫn chưa, toàn bộ Hogwarts chỉ có mình Salazar, Harry vì không muốn Salazar cảm thấy nhàm chán – đương nhiên, đây là Harry cho rằng – liền kéo Snape từ biệt thự Malfoy trở về.

    “Sao lại không ở biệt thự Malfoy?” Salazar nhìn Harry, nhẹ mỉm cười.

    Ở cạnh Harry có thể làm người ta cảm thấy thoải mái, bản thân Harry có một hơi thở ôn hòa, khi ở cạnh cậu có thể làm người ta không tự giác ấm áp – điều kiện tiên quyết là người kia không dựng lông.

    Dyers để lại một phòng cho Harry và Snape ở biệt thự Malfoy, hoan nghênh họ tới bất cứ lúc nào, trong lúc nghỉ hè, Harry liền kéo Snape chạy tới.

    Tuy Harry không thích Malfoy thời không kia của cậu nhưng không có nghĩa là cậu không thích Malfoy hiện tại.

    “Ba ba ở một mình không phải không có ai nói chuyện sao ạ?” Harry nghiêng đầu nhìn Salazar, “Harry tới đây nói chuyện với ba nè.”

    Salazar cười nhẹ, sờ sờ đầu Harry, không nói gì.

    Salazar không thích nói chuyện, dù một mình cũng có thể đọc sách vượt qua phân nửa thời gian, nhưng với ý tốt của Harry, Salazar cũng không thể bảo Harry trở về biệt thự Malfoy đúng không?

    “Ba ba không lo lắng ạ?” Harry có chút ngạc nhiên hỏi.

    Salazar liếc Harry một cái, có ý hỏi, “Harry cảm thấy thế nào?”

    “Nhìn ba ba không thấy lo lắng.” Harry nói, “Nên con không đoán ra.” Quả thực còn khó đoán hơn cả Sev.

    “Harry.” Salazar vuốt đầu Harry, “Con biết bây giờ là tình huống gì không?”

    Harry nghĩ nghĩ, “Có người muốn gây rắc rối cho ba ba!” Cậu nói.

    Salazar gật gật đầu, “Càng sau thì càng bối rối, càng nguy hiểm, một khi bối rối sẽ làm con mất lý trí, một khi bối rối thì sẽ làm sức phán đoán của con giảm xuống, nên, về sau dù con gặp phải tình huống bất lợi với mình, lại càng phải bình tĩnh.”

    Harry gật gật đầu, “Nhưng ba à, như rất khó.”

    Salazar cười cười, “Đối với con mà nói thì rất khó.” Đối với tính cách Harry thế này mà nói.

    Harry gãi gãi đầu.

    Tay Salazar đặt trên đầu Harry bỗng nhiên cứng lại.

    “Ba ba?” Harry có chút không hiểu.

    Salazar vỗ vỗ đầu Harry, “Đi tìm Severus, đứng ở chỗ Severus, không được đi ra.”

    “Ba ba?” Harry lo lắng nhìn anh.

    “Nghe lời, con không thể liên lụy vào chuyện này hơn nữa hiện tại pháp lực con rất tệ mà không phải sao?”

    Harry dạo này, pháp lực dừng tăng trưởng, Salazar đoán là vì thân thể không trưởng thành nên ức chế pháp lực tăng lên. Nhưng khi đó pháp lực Harry cũng rất khổng lồ rồi, Salazar đã từng đoán một khi thân thể Harry khôi phục tăng trưởng thì pháp lực Harry cũng sẽ tăng trưởng theo. Đợi sau khi Harry trưởng thành, pháp lực cậu thậm chí có thể ngang bằng với họ.

    Không ngoài dự đoán của Harry chính là gần đây thời gian Harry bắt đầu vận chuyển, pháp lực trong cơ thể cậu cũng bắt đầu tăng trưởng, nhưng vì pháp lực trong cơ thể Harry đình trệ quá lâu dẫn tới pháp lực cậu gần đây có chút không ổn định, đương nhiên, điều này cũng không làm cậu bị thương.

    Chỉ là Rowena đã từng đoán nếu thời gian Harry bắt đầu vận chuyển, pháp lực cũng bắt đầu gia tăng, vậy có phải thời gian cậu trở về cũng sắp đến hay không?

    Cho nên trong lúc này, Salazar không muốn Harry xuất hiện bất cứ sự cố nào.

    “Hơn nữa, Harry à, dù sao con không phải là người thời không này, không cần nhúng tay vào.”

    Salazar nói tới cuối, thậm chí là bắt Harry rời đi.

    Harry không phải là người thời không này, không nên liên lụy.

    Harry bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm Severus.

    Không biết khi nào thì Herpo đã tới bên Salazar, yên lặng theo sau anh, cùng anh đi ra cửa lớn.

    Cửa lớn Hogwarts bị vẽ một trận pháp, dù là bốn người Salazar kết hợp đóng lại cửa lớn, thì dưới sự nguyền rủa của hơn mười vị bạch phù thủy cũng dần dần không chống cự được.

    Salazar phá vỡ trận pháp nhưng cũng mở ra cửa lớn.

    “Tôi nên sớm đoán ra, là các người.” Bốn vị trưởng lão Gryffindor phản đối Godric không thiếu ai, sau hắn còn có một đám người, gần như là hàng trăm.

    Nơi này chỉ có một gia tộc, nhưng Salazar biết rõ, chỉ có một gia tộc là không thể phá vỡ phòng ngự cửa lớn.

    Về phần tối là ai, anh biết rất rõ.

    “Có việc?” Anh thản nhiên nhìn đối phương.

    “Tộc trưởng mất, tôi xem ai còn có thể che chở anh.” Ông ta là nhị trưởng lão Gryffindor, bốn năm trước vì con mình mà kết thù với Salazar.

    Con của ông ta bị Salazar mang về Hogwarts không lâu cũng vì thực nghiệm độc dược của Snape mà bị tra tấn mất đi lý trí, thành một tên ngốc. Sau khi ông ta nhận được con trai của mình đã từng nghĩ rất nhiều cách chữa trị cho con trai, nhưng đều không có hiệu quả, sau lại, ông ta giết chết con mình.

    Vì ông ta cảm thấy con mình sẽ không muốn sống ngu dại như vậy.

    Giết con trai là bất đắc dĩ, ông đổ hết lên đầu Salazar và Godric, còn Snape và Harry, trong mắt ông ta, không có Salazar che chở, vậy muốn lấy mạng của họ quả thực dễ như trở bàn tay.

    “A?” Salazar ngạo mạn nhíu mày, “Trong mắt ông, tôi là loại người cần người khác bảo vệ?”

    “Nếu không phải tộc trưởng ngăn lại, từ mấy năm trước gia tộc Slytherin đã bị ta hủy rồi,” Trong mắt nhị trưởng lão hiện lên một tia tàn nhẫn, nhưng lập tức ông ta cười, “Không sao, vài tiếng nữa thôi thì gã cũng không còn là tộc trưởng, dù là người giỏi giang cỡ nào cũng không thể thoát khỏi mấy trăm sinh vật huyền bí điên cuồng được đúng không…”

    Dù biết Godric không thể nào bị sao nhưng lo lắng cho người yêu, lòng Salazar vẫn căng thẳng một chút.

    Chỉ trong nháy mắt.

    Như lời anh nói với Harry, dù căng thẳng thế nào cũng không được biểu lộ trước mặt người khác.

    Nhưng, cũng chỉ trong nháy mắt ngơ ngẩn đó, cái cái gì bay về phía anh, theo bản năng anh dùng tay đỡ.

    Ngón tay truyền tới cảm giác kỳ quái, dường như bị cái gì cắn lại dường như tê dại một chút, nhưng chỉ trong nháy mắt, không còn cảm giác nào nữa.

    Toàn bộ quá trình, không đến mười giây.

    Con ngươi màu đen của Salazar khẽ khàng đánh giá nhị trưởng lão, nhận ra vui sướng không thể che dấu trong mắt đối phương.

    Anh biết, cảm giác kỳ quái vừa nãy, không phải ảo giác của anh…

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm