Home Đam Mỹ Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 78: Giấc mộng ngàn năm

    Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 78: Giấc mộng ngàn năm

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm

    Mùa hè này, giới pháp thuật đã định trước bất an.

    Khi sắp nghỉ hè, “Nhật báo Tiên tri” đưa tin Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó trở về, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó tập kết một đám người ở Bộ Pháp thuật muốn chiếm đoạt thứ gì đó trong Cục Thần bí bị người chặn lại, vì giằng co quá lâu, làm nhân viên Bộ Pháp thuật đi làm sớm chạm phải.

    Đến tận đây, từ Bộ Pháp thuật tạo áp lực, làm “Nhật báo Tiên tri” che giấu bí mật tròn một năm mới lộ ra.

    Đề tài “Người mà không dám nói tên đã trở lại” giật tít toàn bộ báo chí trong nghỉ hè.

    Không còn ai nghi ngờ ông cụ ngu ngốc Dumbledore thích nói chuyện giật gân nữa, không ai còn cảm thấy dưới sự quản lý của Bộ Pháp thuật thì có thể vui vẻ nữa.

    Không ai còn cho rằng, đứa trẻ mười lăm năm trước may mắn sống sót là vì muốn công chúng chú ý mà nói những lời này lấy lòng mọi người.

    Sau khi “Nhật báo Tiên tri” thấy Bộ Pháp thuật khó giữ mình, bắt đầu thay đổi phương pháp sáng tác khác, khen hai người là anh hùng lẻ loi cô đơn một mình chống chọi.

    Hành động này của “Nhật báo Tiên tri” khiến Bộ Pháp thuật bị dân chúng phê bình lần nữa, Fudge rơi đài là chuyện chắc chắn.

    Nhưng cùng lúc đó, một tờ báo khác từ trước giờ luôn làm trái với “Nhật báo Tiên tri” lại công bố một chuyện mà “Nhật báo Tiên tri”vẫn không nói ra – những tin tức lừa dối dân chúng tin rằng hiệu trưởng là một ông cụ đã già thật sự khiến người ta run sợ chính là từ tờ báo này, những tin tức vẫn luôn cố gắng làm mọi người tin tưởng Kẻ Được Chọn chỉ vì làm mọi người chú ý vẫn là do họ đưa tin.

    Vì thế, lượng tiêu thụ “Nhật báo Tiên tri” gần đây giảm mạnh, ngược lại lượng tiêu thụ “Kẻ Lý Sự” lại không ngừng tăng lên.

    Sau khi mọi người lo lắng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó trở về sẽ chém giết, rất nhiều người cũng đang cầu nguyện Kẻ Được Chọn trở về.

    Đúng vậy, đến nay còn không ai tìm được rốt cuộc Harry đang ở đâu.

    Từ lần cậu bị Umbridge làm tức giận mà rời đi vẫn còn chưa xuất hiện ở Hogwarts.

    Theo người có liên quan tiết lộ, cuối kỳ, Harry cũng không xuất hiện, không tham gia thi thố.

    Rốt cuộc Kẻ Được Chọn  đã đi đâu? Hay bị hiệu trưởng giấu rồi?

    Nếu nói là trước đây, hiệu trưởng giấu Kẻ Được Chọn còn có thể tin tưởng, dù sao khi đó Fudge tìm mọi cách đè nén tin tức Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó trở về, nên làm đủ loại chuyện gây khó hiệu trưởng, thậm chí dung túng kiểm soát viên sử dụng đạo cụ pháp thuật hắc ám với Kẻ Được Chọn, nên hiệu trưởng lợi dụng lần Kẻ Được Chọn tức giận mà giấu Kẻ Được Chọn đi là có thể hiểu được.

    Nhưng đến khi tin tức Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó quay về lộ ra, lâu như thế còn chưa thấy Kẻ Được Chọn, trái tim mọi người vốn thả lỏng lại căng chặt lên.

    Trong một lần phỏng vấn, Dumbledore mỏi mệt nghiêm túc nói cho phóng viên “Nhật báo Tiên tri” rằng đúng là Kẻ Được Chọn mất tích, không thấy đâu cả.

    Tin tức này đưa ra, mọi người đã hoảng loạn lại càng thêm lo lắng.

    Mọi người phẫn nộ đổ lỗi Kẻ Được Chọn mất tích lên người Umbridge.

    Nếu không phải mụ ngược đãi bọn nhỏ này, thì sao Kẻ Được Chọn mất tích được chứ?

    Ôi, Merlin ơi, đứa nhỏ kia chắc chắn bị bạn học xa lánh, hiện giờ lại gặp giáo sư độc ác như vậy, thảo nào đứa trẻ kia muốn rời đi!

    Đây là suy nghĩ của rất nhiều phù thủy.

    Nguyên nhân này làm Fudge rơi đài trước một tuần – ông ta vốn muốn cùng Dumbledore can thiệp, chỉ cần vị bạch phù thủy này bảo vệ ông ta thì ông ta sẽ không vứt bỏ vị trí bộ trưởng,  nhưng ông ta không thể nhìn thấy Dumbledore.

    Vì Dumbledore không chỉ phải tiến hành họp Hội Phượng Hoàng còn phải phân tâm đi tìm Harry, căn bản không có thời gian gặp mặt.

    Dumbledore rất lo lắng.

    Harry biến mất cả một năm học, nhất định đã bị giữ ở nơi nào.

    Cụ đã từng nghĩ là Voldemort tóm được người, nhưng Severus ở cạnh thằng bé chắc sẽ nghĩ cách truyền tin tới, như vậy mình cũng tiện sắp xếp người đi cứu Harry.

    Nhưng lâu như vậy, Harry cũng không có tin tức, Dumbledore cảm thấy, có lẽ không phải bị Voldemort tóm – hơn nữa, nếu Harry thật sự ở trên tay Voldemort, thì Voldemort sẽ không ẩn núp lâu như vậy.

    Thế, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

    Chuyện Harry mất tích không thể giấu diếm mãi được, tuy cụ có thể tìm một thế thân tạm thời ổn định lòng dân chúng, nhưng cuối cùng cụ vẫn công bố chuyện này ra.

    Cho tới giờ, chỉ có thể hy vọng Harry trở về sớm một chút.

    Dumbledore thật không ngờ, đứa trẻ mà cụ mong ngóng muốn tìm lại ở ngay trong Rừng Cấm cách Hogwarts không xa.

    “Harry…” Lúc đầu, Dyers còn chưa quen nhìn tiếng Anh hiện đại này, không giống như nói chuyện, có một số từ biết nói nhưng không có nghĩa là biết viết. Nhưng may mắn học tập không tồi, hơn nữa trước khi đến đây anh đã có thể nói, nên muốn đọc hiểu tin tức trên báo, dù bắt đầu còn khó khăn nhưng hiện tại đã không cần lo lắng, “Kẻ Được Chọn trên này là em?”

    Harry gật gật đầu, trong lòng có chút chua sót.

    Bọn họ… phần lớn là vì Voldemort trở lại mới có thể bắt đầu lo lắng cho mình.

    “Em định làm gì?” Dyers hỏi.

    Harry nhắm mắt lại nghĩ nghĩ, “Trước đánh thức ba ba họ đã, việc này, không vội.”

    “Pháp lực em khôi phục đến đâu rồi?” Dyers có chút không yên lòng.

    “Đã không sao, vài ngày nữa là có thể bắt đầu.”

    Rowena đã nói với họ làm sao để dừng trận pháp lại, nhưng hành động này lại cần tiêu hao nhiều pháp lực, vì thế trở lại hiện tại Harry cũng không lập tức đánh thức đám người Salazar, mà là tạm thời ở trong Rừng Cấm. Tới buổi tối thì thông qua Herpo dẫn đường, đi tới phòng chứa Godric, rồi từ đó vào Phòng Yêu Cầu.

    Bốn người xuyên qua thời không, pháp lực tiêu hao lớn hơn tưởng tượng rất nhiều.

    Xem ra, trận pháp là mấu chốt mở ra thời không, nhưng pháp lực trên người bọn họ cũng bị hút đi một phần.

    Và họ mới có thể ở trong Rừng Cấm một tháng.

    Một tháng này Harry nghĩ cách không làm lộ thân phận của mình mà ra ngoài tìm báo, đã biết được phản ứng sôi trào của giới pháp thuật hiện giờ.

    Voldemort trở lại, tất cả mọi người biết chuyện này, Harry cũng từng lo lắng làm thế nào mới có thể giết được người kia, nhưng hiện tại cậu đã hoàn toàn không cần lo lắng nữa.

    Có ba ba cậu ở đây, Voldemort chỉ là không khí.

    Vài ngày sau, họ quyết định cởi bỏ trói buộc trên người đám Salazar.

    Dừng vận chuyển trận pháp có thể khiến Rowena và Helga tỉnh lại, nhưng nếu để Godric và Salazar tỉnh lại còn cần máu của Dyers và Madtyna làm vật dẫn.

    Máu trên người Harry cũng không thuần túy, pháp lực trên người cậu tuần hoàn vì hỗn hợp 3 dòng máu mà trở nên có chút kỳ quái. Tuy không biết về sau sẽ thế nào nhưng cậu biết là, máu mình không thể nào đánh thức Salazar và Godric được.

    Cũng vì nguyên nhân này, Dyers và Madtyna không thể không để Nelson ở lại ngàn năm trước, để Ellis chăm sóc hộ, họ đi theo Harry đến ngàn năm sau.

    Chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn thức tỉnh bốn người.

    Bọn họ vừa lúc bốn người, mỗi người phụ trách một, Harry tròn một tháng không dùng tới đũa phép, hiện tại cậu vẫn là 16 tuổi chưa trưởng thành, tuy trước đó Salazar đã làm đủ phòng hộ trong này, nhưng đã qua ngàn năm, hơn nữa vì dẫn cậu tới đây – sau khi Harry trở lại mới biết được, sở dĩ ngày đó cậu sẽ chạy tới chỗ sâu trong Rừng Cấm, là vì Herpo ở bên cạnh lên tiếng dụ dỗ cậu tới, khi đó cậu rối rắm, lại muốn tránh đi Severus nên mới theo lời Herpo nói chạy tới bên này, rồi bị truyền tống tới ngàn năm trước – mà Herpo đã phá hủy một ít pháp thuật bảo vệ, hiện tại cậu không dám cam đoan, những người một lòng muốn tìm kiếm cậu, có thể vì tìm được cậu mà giám sát chờ mình sử dụng đũa phép hay không.

    Dù sao tuy Snape đối với cái gọi là pháp thuật bảo vệ vị thành niên kia, Bộ Pháp thuật rất khinh thường với việc giám sát đũa phép, cho rằng người có đũa phép đều có thể tìm được cách ứng phó nó, nhưng Harry lo lắng nếu ở đây lại cho thêm pháp thuật khác vào thì sao?

    Mấy ngày nay Harry đều sử dụng pháp thuật không đũa phép.

    May mắn ngàn năm trước cậu đã quen với pháp thuật không đũa phép, nói cách khác hôm nay cậu mới có thể sử dụng nó.

    Herpo nằm ở dưới tàng cây, thân thể thật lớn của nó đã đủ quây mấy người họ ở trong phạm vi bảo hộ của mình.

    Tuy cho tới nay nơi này đều có nó ở đây nhưng hơn một trăm năm qua pháp thuật bảo hộ có hiện tượng suy yếu, làm một ít sinh vật huyền bí đã nhận thấy được bên này có cái gì nên đến tìm tòi, nhưng là ngại mình mà không dám tới gần, nếu đợi lát nữa động tĩnh quá lớn khó bảo đảm được sẽ không dẫn tới cái gì.

    Dù sao Rừng Cấm vẫn rất nguy hiểm.

    Nên Herpo không thu nhỏ thân thể, mà là ở dưới tàng cây chú ý hoàn cảnh chung quanh, một khi cảm giác không ổn nói sẽ bò sang, tìm tòi.

    May mắn là trong toàn bộ quá trình không có chuyện gì xảy ra, đám người Harry thuận lợi dừng trận pháp lại.

    Trận pháp dừng lại, những pháp thuật dịch ngưng kết tạo thành, cũng chậm chậm tản đi quanh bốn người.

    Harry nhìn chằm chằm khuôn mặt bốn người vì pháp thuật biến mất mà lộ ra, thấy họ vẫn hoàn hảo như trước, vẻ mặt an tường lúc này mới thở ra một hơi.

    Cậu từng lo lắng vô số lần, chờ khi trận pháp này dừng lại, sẽ hiện ra một đám xương trắng.

    Rốt cuộc Harry yên tâm, đối với Salazar đã bắt đầu động tròng mắt kêu, “Ba ba, ba tỉnh?”

    Ngoài dự đoán của Harry, người thứ nhất mở mắt không phải là Salazar, mà là Godric và Rowena.

    Rowena mở to mắt, nhìn bốn phía hồi lâu, mà Godric không nhìn xung quanh, lập tức nhìn Salazar nằm ngay cạnh mình.

    Mà khi anh nhìn qua, Salazar cũng mở to mắt.

    Lúc này, Rowena lay Helga tỉnh lại.

    Bốn bạn tốt nhìn nhau một cái, nhận thấy lo lắng trong mắt đối phương.

    Harry vọt tới ngực Salazar, “Ba ba.”

    “Này, nhóc con, người đầu tiên ôm phải là chú chứ.” Godric bất mãn hét lên.

    Harry thè lưỡi với anh.

    Salazar không cười không nói, sờ sờ tóc Harry.

    “Ba ba,” Harry nhìn Salazar, “Hoan nghênh mọi người tỉnh lại.”

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm