Home Đam Mỹ Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 82: Phòng

    Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 82: Phòng

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm

    Dù một nhà Malfoy không muốn tin tưởng chuyện này thế nào nhưng sự thật đã ở trước mắt họ, tin hay không cũng không phải do họ nữa rồi.

    Hơn nữa khi thấy Salazar dễ dàng khiến người đã từng dùng đủ loại pháp thuật hắc ám trừng phạt họ nằm trên mặt đất đau đớn không thôi, họ không có lý do gì mà không tin nữa.

    Quan trọng nhất là, tổ tiên nhà mình đã mở miệng, tổ tiên nhà mình cũng không thể lừa họ đúng không? Nào có người nào thông đồng với người ngoài lừa gạt đời sau của mình chứ?

    Nên giờ không phải họ không tin nữa.

    “A, hôm nay là cuộc họp Tử thần Thực tử… lúc trước ông ta… nói muốn thông báo chuyện sau đó…” Lucius không dám gọi đối phương là Chúa tể Hắc ám – trước mặt phù thủy hắc ám nổi tiếng nhất trong lịch sử, có vị nào dám trở thành “chúa tể” chứ?

    Anh chỉ có thể gọi đối phương một định nghĩa mơ hồ, dù sao anh cũng không dám gọi tên đối phương nên chỉ dùng một từ “ông ta” để thay thế.

    “Đóng biệt thự.” Godric cười hì hì nói với Lucius.

    Lucius sửng sốt, lập tức nhận ra, người ngồi nơi này đều được biệt thự Malfoy thừa nhận, nếu họ hạ lệnh đóng biệt thự như vậy biệt thự sẽ lập tức chấp hành.

    Khi Salazar gọi gia tinh “ném” Chúa tể Hắc ám vào tầng hầm, Lucius chỉ biết, hiện tại chỉ sợ anh chỉ có thể được coi là nửa chủ nhân của biệt thự này.

    Tuy thật khó có thể tin được nhưng anh không thể không chấp nhận sự thật này.

    “Có liên quan tới trận chiến ở Bộ Pháp thuật kia sao?” Harry nghiêng đầu.

    Thực hiển nhiên, Lucius vẫn không quen khi thảo luận “chuyện lớn” mà có tên nhóc chen vào – thậm chí trong lòng thoáng khó chịu – nhưng anh cũng không định nói ra, anh không mù không điếc đương nhiên nhìn ra bốn nhà sáng lập đối xử với tên nhóc này thế nào. Thậm chí anh nghi ngờ rằng tên nhóc này không phải họ Potter mà là theo họ một trong bốn người kia.

    Đương nhiên không lâu sau khi Lucius thật sự biết được quả thật Harry theo họ của một trong bốn người kia lại là chuyện khác.

    “Các ông cướp được gì ở Bộ Pháp thuật?” Harry chớp mắt mấy cái nhìn Lucius.

    Lucius nhíu mày, không nói.

    “Chỗ kia, ta đoán chắc là lời tiên đoán.” Snape thản nhiên lên tiếng.

    Một thời gian trước khi đi cùng Harry tới ngàn năm trước, Voldemort họp Tử thần Thực tử cũng thảo luận liên quan làm sao để chiếm Bộ Pháp thuật, mà Lucius và Snape thân là trợ thủ đắc lực, đương nhiên cũng biết nhiều hơn một ít.

    Nhất là, lời tiên đoán này vốn là do Snape nói cho Voldemort, nên có một số việc, chỉ sợ Lucius cũng không biết.

    “Lời tiên đoán có liên quan tới Kẻ Được Chọn?” Harry và Snape sớm đã không còn bí mật gì đáng nói, cái lời tiên đoán làm Harry mất đi cha mẹ, rất sớm trước đó Snape đã thẳng thắn nói cho Harry rồi.

    “Thành công?” Harry nhìn Lucius.

    Lucius gật gật đầu.

    “Cái giá là gì?”

    “Không biết, lúc ấy là một Tử thần Thực tử đi cùng ông ta vào, sau đó chỉ có một mình ông ta đi ra.”

    “Xem ra là dữ nhiều lành ít rồi.” Harry nhún vai, không hề gì mà nói.

    “Gã tìm lời tiên đoán kia làm gì?” Godric có chút không hiểu.

    Snape mím môi, “Lúc ấy… ông ta chỉ nghe được một nửa.” Nên, chắc là muốn biết được nửa còn lại, muốn biết làm thế nào để giết Kẻ Được Chọn đây mà.

    Nhưng toàn bộ lời tiên đoán kia…

    Nghĩ vậy, Snape lại cảm ơn Merlin để Harry đi một chuyến tới ngàn năm trước.

    Nếu lần này trở về không cùng bốn nhà sáng lập, nhưng bằng vào thực lực tăng nhanh của Harry, sau khi trở về Harry cũng không quá bị động.

    Huống chi, lần này trở về, còn có nhà sáng lập cho Harry chỗ dựa, Snape đương nhiên yên tâm.

    “Vậy, Harry con muốn làm gì?” Rowena sờ sờ đầu Harry, ôn hòa hỏi.

    Từ khi Helena chết Rowena bệnh nặng một hồi, tuy sau đó khỏe lại nhưng trong mắt vẫn loáng thoáng ưu thương, tuy đã đi qua một ngàn năm nhưng đối với Rowena mà nói, chẳng qua chỉ là một giấc mộng.

    Đối với Rowena, chuyện Helena mất đi như mới xảy ra ngày hôm qua, nên từ đầu tới cuối, nụ cười cô xinh đẹp mà bi thương.

    “Ừm… khai giảng lại nói đi ạ?” Harry cười cười, “Con nghĩ muốn trải qua nghỉ hè.”

    Ở ngàn năm trước không tính, ngày ở ngàn năm trước, dù thời đại kia rất nguy hiểm, nhưng vì được bốn nhà sáng lập bảo vệ, vì thực lực bản thân tăng lên, Harry vẫn luôn rất vui, không có ai tới làm phiền cậu, khi cậu và Snape đi du lịch cũng chọn nơi ít người – dù sao họ cũng không thể chuyên chọn đi nơi nhiều Muggle không phải sao?

    Ở thời đại này, dù là nghỉ hè, Harry cũng không vui vẻ.

    Nghỉ hè năm nhất thì gặp phải Dobby, làm cậu bị Bộ Pháp thuật cảnh cáo lại suýt nữa đến trễ ngày khai giảng năm đó, nghỉ hè năm hai chạm phải Margie đến chơi, tuy Bộ Pháp thuật vì Sirius vượt ngục mà không trừng phạt việc cậu thổi phồng bà bác ấy nhưng vì không được đồng ý tới Hogsmeade mà khi tới trường cậu phải dựa vào áo tàng hình và bản đồ Đạo tặc lén lút ra ngoài. Nghỉ hè năm thứ ba khi đi xem Cup Quidditch thế giới lại có thể gặp phải chuyến “du hành” của Tử thần Thực tử, chán nản mà về. Nghỉ hè năm tư cậu bị chặt đứt liên hệ với bên ngoài, thậm chí bị Giám ngục Azkaban tấn công lại còn bị người cáo trạng trước, suýt nữa bị đuổi học.

    Merlin ơi, ngoài thời gian Giáng sinh và cuối kỳ kia, nghỉ hè cũng không thể tránh được tai nạn.

    Nên, nghỉ hè năm thứ năm này, để cậu thoải mái một chút, yên bình một chút đi.

    “Lâu như vậy lợi dụng mùa hè này mà chơi đùa.” Helga cười khẽ nhìn Harry, “Biệt thự lớn thế này, con sẽ không chán đâu đúng không?”

    “Khoan đã…” Vẫn luôn không nói gì, hung tợn nhìn Harry thoải mái ngồi trong lòng Snape, Draco mở to hai mắt nhìn, “Ngài, ngài nói, cậu ta phải ở đây?”

    “Đúng vậy.” Helga đương nhiên nhìn cậu, “Đó cũng là nhà Harry mà.”

    “Cậu ta họ Potter.” Draco nói.

    Ý Draco là, đây là biệt thự Malfoy, mày cái tên họ Potter kia không có biệt thự mình, liền cút cho tao – đương nhiên, từ thô lỗ này Draco chắc chắn sẽ không nói ra – về nhà họ hàng Muggle của mày đi.

    “Harry là em trai Dyers.” Helga thản nhiên nhắc nhở, “Mà Dyers là chủ nhân đầu tiên của biệt thự Malfoy, dù tộc trưởng đầu tiên của Malfoy là Nelson.”

    Một bên Lucius ngẩn người, nhìn Snape, “Severus, bạn thân mến của tôi, không phải cậu chưa nói rõ gì nữa chứ?”

    Thực hiển nhiên, luôn luôn không nói nhiều Snape chắc chắn không thể nào nói hết cuộc sống của mình ở ngàn năm trước cho Lucius được, anh chỉ nói trọng điểm, còn quan hệ giữa Harry và xà tổ thì không phải là trọng điểm. Tuy khi Harry vừa tự giới thiệu đã nói rồi, có điều khi đó họ chỉ để ý tới thân phận bốn nhà sáng lập, nên với lời Harry cũng chưa kịp phản ứng.

    Madtyna một bên cười cười.

    “Khi Harry vừa đến chỗ chúng ta đã được cha nhận làm con nuôi, cũng có tên trong gia phả Slytherin, có được quyền kế thừa, thằng bé cũng có thể coi là em trai duy nhất của Dyers. Dyers rời khỏi gia tộc, tự sáng lập gia tộc Malfoy, dù vậy, tình cảm anh em giữa Harry và Dyers vẫn rất tốt, chúng ta vẫn để lại một căn phòng cho Harry ở biệt thự Malfoy, để Harry tiện có thể tới ở, nơi này, cũng coi như là một ngôi nhà khác của Harry.”

    Draco nghẹn họng nhìn Harry.

    Người kia không chỉ là mẹ đỡ đầu của mình, ngay cả người sáng lập nhà mình cũng không tha, người kia…

    Cậu ta lại trở thành con nuôi của người sáng lập, còn có tên trong gia phả, có được quyền kế thừa gia tộc Slytherin?

    Merlin ơi, một con sư tử thuần túy Gryffindor có được quyền kế thừa gia tộc Slytherin?

    Chúa tể Hắc ám và bạch phù thủy đang hôn nhau phải không?

    “Ngài… ngài là Slytherin…” So với Draco vẫn bất mãn vì Harry và Snape đến với nhau ba đỡ đầu bị cướp đi nên cực kỳ để ý tới chuyện về Harry, Lucius thì càng chú ý tới chuyện Dyers, dù sao hiện tại anh đã biết Dyers là cha của Nelson, chủ nhân đầu tiên của biệt thự Malfoy – dù đối phương không có mang họ Malfoy – anh nhìn Dyers, vô cùng giật mình.

    Nếu Dyers là con của Slytherin, vậy…

    Như rõ điều Lucius không thể tin, Dyers gật gật đầu, “Ta đúng là con độc nhất của ba ba, nhưng từ rất nhỏ ta đã bị hủy quyền kế thừa, sau trưởng thành ta rời khỏi gia tộc Slytherin, mang theo Tina và Nel thành lập gia tộc của mình. Tuy Nel không phải là con trai ruột nhưng ta cũng không ngại cho thằng bé mọi thứ của ta và Tina.”

    Dyers nhìn Nelson trong ảnh yên lặng nhìn họ, trong mắt có chút áy náy.

    Khi anh cứu Nelson, hứa cho Nelson một gia đình, nhưng sau đó anh vẫn bất đắc dĩ rời đi.

    Khi gặp lại, đứa nhỏ khiếp đảm năm đó đã trở thành bức ảnh, trong ảnh, thằng bé hiền hòa, lịch sự, xinh đẹp.

    Hệt như mong đợi của thằng bé lúc trưởng thành.

    Bên này, Dyers còn đang thương cảm, bên kia, một nhà Malfoy cùng trừng lớn mắt.

    Nên nói, dù một nhà Malfoy không có quan hệ huyết thống cùng Slytherin, nhưng với cái liên hệ dây mơ rễ má này lại làm họ kinh ngạc không thôi.

    Cha của vị gia chủ đời thứ nhất là con trai của Salazar Slytherin, chỉ cần mối quan hệ này đã đủ rất nhiều người chạy theo Malfoy như vịt rồi.

    “Nhắc mới nhớ, quan hệ giữa nhà Malfoy và ba ba còn thân cận hơn với quan hệ Voldemort đó.” Harry chống cằm, kết luận.

    “Như vậy là?” Narcissa có chút không hiểu.

    “Anh trai là con ruột của ba, anh trai coi Nelson là con ruột để nuôi nấng, vậy chắc chắn ba ba sẽ càng thân thiết với nhà Malfoy, mà Voldemort… Trên người ông ta chảy dòng máu Slytherin, không phải máu ba ba, hơn nữa ông ta phân tách lin hồn mình, ngoài xà ngữ thì không còn gì, nói gì mà là đời sau duy nhất của ba ba chứ, danh hiệu này còn thích hợp với một nhà ba người hơn.” Harry bĩu môi.

    Một nhà Malfoy lần thứ hai bị dọa.

    “Cậu nói là… ông ta gạt chúng tôi?” Tay Lucius nắm chén cà phê nổi gân xanh, dù anh nguyện trung thành với Voldemort nhiều năm, nhưng đó là dựa vào ích lợi mà đối phương có thể cho nhà Malfoy cộng thêm thân phận của ông ta đủ tôn quý. Nói cách khác, có thể cho gia tộc Malfoy lợi ích gia tộc, một nhà Malfoy chỉ biết lựa chọn hợp tác mà sẽ không lựa chọn nguyện trung thành, nhưng hiện tại Harry lại nói cho họ, đối phương không phải huyết mạch của Salazar Slytherin, một loại cảm giác bị lừa gạt từ trước tới nay cứ thế xông ra, đôi mắt lam xám của Lucius hơi hơi nheo lại.

    “Ba ba chỉ có con trai là anh Dyers, mà anh Dyers theo chúng tôi tới nơi này chỉ có mình Nelson, nếu anh trai đi theo tới đây, vậy nhà Gaunts làm sao còn có thể có được huyết mạch của ba ba chứ?” Harry khinh thường nói, cậu đã gặp qua người gia tộc Gaunts, rất nhiều gia tộc ở ngàn năm sau đều mang tiếng xấu, ở ngàn năm trước, cách xử sự lại làm Harry chấn động.

    Họ không chỉ lịch sự có lễ, thậm chí ôn hòa, có một số gia tộc còn thiên hướng Muggle. Ngoài gia tộc Black dù là ngàn năm trước hay ngàn năm sau tác phong đều rất điên cuồng thì gia tộc máu trong có thể kéo dài đến ngàn năm sau còn không quan tâm giới phù thủy, Harry nhớ rõ vài gia tộc, tác phong và hành động đều khiến Harry chấn động.

    Liên tưởng đến Voldemort điên cuồng, nhìn nhìn tộc nhân có lễ gia tộc Gaunts ngàn năm trước, Harry không thể không cảm thán gia tộc này ngã xuống thật là đáng tiếc.

    Nếu như là ngàn năm trước, lão tộc trưởng Gaunts biết được hôm nay có một tên đời sau làm hỏng thanh danh gia tộc thế này, chỉ sợ ông ấy thà để gia tộc ngã xuống trước còn hơn để gia tộc truyền thừa ngàn năm ấy chứ.

    Draco nghe Harry gọi người sáng lập mình tôn kính nhất là “ba ba” vẻ mặt cực kỳ phấn khích.

    Bọn nhỏ Nhà Slytherin tuy rằng thờ phụng Merlin, nhưng tín ngưỡng của họ cũng là Salazar Slytherin.

    Tuy mọi người giới phù thủy đều gọi người này là phù thủy tà ác, nhưng cũng là mục tiêu mà cậu và nhóm Slytherin phấn đấu.

    Khi tín ngưỡng như thần xuất hiện trước mặt mình, dù là ai cũng kích động, nhưng khi tín ngưỡng kia thân cận với kẻ thù của mình, sắc mặt Draco lại cực kỳ phấn khích.

    Đối với chuyện Voldemort hóa ra không phải là hậu duệ Salazar Slytherin, Lucius sắc mặt cực không tốt, Narcissa lo lắng nhìn chồng và con mình, cố gắng duy trì nụ cười hoàn mỹ, “Khi các vị tới tôi không được thông báo nên cũng không chuẩn bị phòng cho các vị, nếu không thì vậy đi, các vị theo tôi nhìn xem, chọn lựa mấy gian phòng mình thích, thế nào?”

    “Khi chúng ta rời đi, phòng thuộc về chúng ta chắc đã được Nelson khóa lại, đợi lát nữa tự chúng ta mở ra là được.” Rowena gật gật đầu với Narcissa, “Để cha con họ nghỉ ngơi một chút, chuyện hôm nay biết được cũng cần thời gian.” Cô hiểu ý người nói.

    Vì trải qua chuyện của Harry, các cô biết Lucius và Draco đều cần thời gian tiêu hóa.

    Nghĩ lúc trước, khi Harry vừa mới khôi phục ký ức, biết mình ở ngàn năm trước, biết mình là con nuôi của Salazar, biết quan hệ giữa mình và Severus cũng hoảng hốt một chút.

    Nên Rowena biết rõ hai vị này cũng cần thời gian khôi phục. Narcissa cảm kích gật gật đầu với Rowena.

    Godric đứng lên, thuận tiện kéo Salazar, “Sarah, Sarah, chúng ta đi xem phòng chúng ta đi, nhìn xem tên nhóc kia có làm gì khi chúng ta rời đi hay không.”

    “Ngài coi con là gì chứ!” Nelson nhìn Godric và Salazar đi xa, cười khổ nói.

    Quay đầu, lại thấy dáng vẻ một nhà Malfoy hóa đá tại chỗ.

    Dường như họ bị trúng thần chú hóa đá, chỉ cần đẩy thôi thì cả người sẽ ngã ngửa về sau.

    “Họ làm sao vậy?” Nelson có chút kỳ quái nhìn một nhà Malfoy cứng ngắc tại chỗ.

    Harry nhìn nhìn bọn họ, con ngươi chuyển chuyển, “A, trước đó họ vẫn cho rằng quan hệ giữa Slytherin và Gryffindor không tốt…”

    Hành động Godric trước đó cùng lắm chỉ làm họ nghĩ rằng hai người là bạn thân, vì lịch sử quả thật nói quan hệ của hai người vô cùng tốt, cho đến khi cãi nhau rồi rời khỏi, đoán chừng họ vẫn coi quan hệ của hai người là ở trước khi “cãi nhau rời đi” nhưng họ thật không ngờ, hai người kia lại có quan hệ như thế.

    Không nhìn ba người hóa đá ở đây, Harry để Snape ôm cậu rời đi.

    Đợi khi Draco rốt cuộc tỉnh táo lại, cậu chậm rãi đi tới phòng ngủ của mình.

    Hôm nay rất nhiều chuyện xảy ra, cậu cần nghỉ ngơi thật tốt, có thể tỉnh lại cậu lại biết rằng mình đang nằm mơ cũng không chừng…

    Thật ra… cậu đang nằm mơ đúng không?

    Draco nhìn hai người ôm nhau trong cửa, lặng im hồi lâu, rốt cuộc không nhịn được, “Potter, mày đang làm gì trong phòng tao!”

    Harry ghé vào trên vai Snape nhìn Draco, cười làm Draco cắn răng, “Dra thân mến, thật xin lỗi phải nói cho mày biết, đây là phòng mà anh trai để cho tao.”

    Tuy cậu không biết vì sao phòng cậu lại không được khóa lại, nhưng có thể nhìn Draco biến sắc, tình huống này cũng không tồi, Harry cảm thấy mỹ mãn nghĩ trong lòng.

    “Mày… mày…” Draco chỉ vào cái tên được voi đòi tiên kia, vì quá mức tức giận mà không nói ra lời,

    “Được rồi được rồi, mày nên đi ngủ đi.” Harry phất phất tay, như chủ nhân nói với khách.

    “Tao… tao…” Đây là phòng của tao, mày cái tên chết tiệt!

    “Draco,” Snape nhìn Draco, nhíu mày, “Nếu con rất nhàn, đi chép thủ tục Slytherin một lần đi.”

    “Harry Potter!”Tiếng rống tức giận vang lên gần như vang vọng toàn bộ biệt thự Malfoy, mà đáp lại cậu, là tiếng cười sung sướng của Harry.

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm