Home Đam Mỹ Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế – Chương 113: Thế giới của

    Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế – Chương 113: Thế giới của

    Thuộc truyện: Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế

    Người của bộ lạc Vũ Xà tới đây, Phi Vũ lạnh nhạt nhìn bọn họ.
    Tư tế của bộ lạc Vũ Xà nhìn thấy La Y, ánh mắt có chút phức tạp, rồi lại tràn đầy khiếp sợ khi nhìn thấy lều bạt của đám người Lục Vinh.
    Tạp Liệt biết tư tế đã từng muốn giết La Y, thấy ông ta đến đây, hắn cười một cách ác liệt.
    Tư tế nhìn thấy nụ cười khiêu khích của Tạp Liệt, nhíu nhíu mày, quyết định không để ý đến.
    Tư tế của bộ lạc Vũ Xà cảm khái trong lòng, lúc La Y được sinh ra, ông nhớ đến lời răn dạy của các tư tế đời trước, kích động muốn thiêu chết La Y, kết quả Phi Vũ mang theo La Y ly khai bộ lạc, mất đi đệ nhất dũng sĩ, những lần săn bắn xung đột với bộ lạc Phi Ưng, họ gặp phải tai hoạ liên hồi.
    Lão tư tế cứ ngỡ Phi Vũ dẫn La Y ra ngoài cuộc sống sẽ rất khó khăn, lại nghe những người tham gia hội chợ nói, Phi Vũ gia nhập bộ lạc Thỏ thần, đó là một bộ lạc vô cùng giàu có, vừa có Diêm Thạch, có đồ gốm, lại còn có rượu, chính là một bộ lạc được thú thần ưu ái.
    Tư tế vốn dĩ không tin, nhưng bộ lạc Thỏ thần từ hội chợ tạo nên danh tiếng, những bộ lạc khác cũng biết đến chuyện này, khiến cho lão không thể không tin.
    Nhìn mấy chiếc xe bò và cả lều bạt, lão tư tế bừng tỉnh phát hiện, hiện tại Phi Vũ thật sự sống rất không tồi.
    Gần đây còn có tin đám người Phi Vũ giết chết được Kiếm Xỉ Long, tư tế bộ lạc Vũ Xà hối hận đến xanh cả ruột.
    Nếu La Y ở cùng Phi Vũ lâu như vậy cũng không xảy ra chuyện gì, vậy lưu La Y lại trong bộ lạc chắc cũng sẽ không gây ra tai hoạ gì.
    “Phi Vũ, ngươi trở về bộ lạc đi.”.
    Phi Vũ lắc đầu: “Không.”.
    Phi Vũ cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, lúc trước bôn ba bên ngoài, hắn vừa chăm sóc La Y vừa phải nghĩ biện pháp lén lút đổi Diêm Thạch. lục Vinh là một người rất thần kì, hắn có thể đổi Diêm Thạch và thần khí với thú thần, hắn là sứ giả của thú thần, tại thế giới thú nhân, còn cách sống nào có thể tốt hơn đi theo sứ giả của thú thần đây?.
    Phi Vũ cùng tư tế đàm luận một lúc, sau đó mấy người của bộ lạc Vũ Xà đành phải lưu luyến mà rời đi.
    ………………
    Tạp Liệt nhìn Phi Vũ: “Phi Vũ đại ca, ngươi cũng quá tốt bụng đi, cho bọn họ nhiều Diêm Thạch như vậy.”.
    Lục Vinh không thèm để ý: “Không sao cả, chúng ta không thiếu Diêm Thạch.”.
    “Lão đại, không thể nói như thế a! Những tên kia thoạt nhìn không có ý tốt.” Tạp Liệt nói.
    Tạp Liệt thầm nghĩ: lão tư tế của bộ lạc Vũ Xà cứ gầm gầm gừ gừ, cũng không biết đã nói cái gì với Phi Vũ nữa.
    Lục Vinh lắc đầu, Phi Vũ dù sao đã từng là người của bộ lạc Vũ Xà, dù bộ lạc Vũ Xà có lấy nhiều thêm chút muối cũng không thành vấn đề.
    Chắc chắn có không ít thú nhân trong bộ lạc đã từng vào sinh ra tử với Phi Vũ, đúng là thanh quan khó đoạn chuyện nhà.
    Phi Vũ có chút uể oải, trở về lều nghỉ ngơi sớm.
    “Lão đại, Phi Vũ đại ca nói, ngày mai hắn muốn cùng người của bộ lạc Vũ Xà đối phó đám theo đuôi kia, Phi Vũ hắn không cho chúng ta đến hỗ trợ” Tạp Liệt thần thần bí bí nói.
    Lục Vinh nhìn Tạp Liệt: “Hắn sẽ không để các ngươi hỗ trợ đâu, quên chuyện đó đi.”.
    Tạp Liệt gật gật đầu: “Cũng đúng, cứ để hắn đi đi, vừa vặn chúng ta ở lại đây chơi mấy ngày, lần nào cũng phải gấp rút lên đường cũng rất chán.”.
    …………..
    “Lão đại, các ngươi cũng thật lợi hại a! Thậm chí Kiếm Xỉ Long cũng có thể đánh bại.”.
    “Đúng vậy, đến tột cùng bộ lạc Thỏ thần có lai lịch gì vậy lão đại?”.
    “Lão đại, ngươi lợi hại như vậy liệu có nghĩ đến chuyện thú một giống cái khác hay không?”.
    Phi Vũ thản nhiên đáp: “Ta hiện tại đã có bạn lữ, là một thú nhân tộc Thỏ.”.
    Người của bộ lạc Vũ Xà kinh ngạc nhìn Phi Vũ, lão tư tế từng khổ cực khuyên Phi Vũ trở lại bộ lạc, còn nói rằng sau khi biết chuyện hắn giết chết Kiếm Xỉ Long, giống cái trong bộ lạc vô cùng sùng bái, nếu trở về bộ lạc Vũ Xà chắc chắn hắn sẽ tìm ra một giống cái hợp ý, bất quá Phi Vũ vẫn cự tuyệt.
    Thế giới thú nhân có rất ít giống cái, một khi thú nhân đã thú giống cái thì không thể tái giá.
    Mấy thú nhân của bộ lạc Vũ Xà vốn đã cảm thấy kỳ quái, tư tế ra điều kiện hậu đãi như vậy mà Phi Vũ vẫn không hề động tâm, bây giờ mới họ mới hiểu được, thì ra là Phi Vũ đã có bạn lữ là thú nhân tộc Thỏ, tuy rằng thú nhân không thể sinh con, nhưng dáng vẻ cũng đủ tốt.
    Dưới sự trợ giúp của Phi Vũ, bộ lạc Vũ Xà giải quyết được sự uy hiếp của đám người theo đuôi, sau khi giết chết kẻ địch, Phi Vũ từ chối lời mời ở lại của những thú nhân khác rồi rời đi.
    ……………
    Đoàn người Lục Vinh tiếp tục lên đường, Tạp Liệt cầm kính viễn vọng nhìn loạn xung quanh.
    Đột nhiên Tạp Liệt bật cười khanh khách, làm cho Lục Vinh không hiểu ra làm sao.
    Thẩm Hiên mờ mịt hỏi: “Tạp Liệt, ngươi nhìn thấy cái gì thế? Sao lại cười vui vẻ như vậy?.”.
    “À, có hai thú nhân đang đánh dã chiến đó!”.
    Lục Vinh lườm một cái, hắn nói sao Tạp Liệt lại cười kỳ quái như thế, hoá ra là rình xem người ta đánh dã chiến, cái tên này cũng không sợ bị đau mắt hột à.
    Lục Vinh đỡ trán: “Ngươi nhìn lung tung đi đâu đấy! Tôn trọng việc riêng tư của người ta đi.”.
    “A a a! Phía trên không được rồi, chà chà… Thật là vô dụng! Nhanh như vậy liền không được.”.
    Lục Vinh nắm tóc: “Nói cứ như ngươi là phía trên vậy.”.
    Tạp Liệt đỏ mặt, rầu rĩ nói: “Sao ta lại không phải là người phía trên chứ?”.
    Lục Vinh cười cười: “Há, thì ra ngươi là phía trên à, thất kính thất kính!”.
    Tạp Liệt: “…”.
    Lục Vinh quay sang hỏi Phi Vũ: “Phi Vũ, phía trước là bộ lạc gì vậy?”.
    “Là bộ lạc Bích Liên.”.
    “Bích Liên là bộ lạc như thế nào?” Lục Vinh hỏi.
    “Bộ lạc Bích Liên trồng rất nhiều hoa sen, bốn phía có nước bao quanh, phần lớn những bộ lạc khác đều có thú nhân nhiều, giống cái ít, riêng bộ lạc của họ thì giống cái lại tương đối nhiều, thú nhân ít.”.
    “Nói như vậy thì bộ lạc Bích Liên rất yếu?” Lục Vinh nói.
    “Cũng không thể nói là yếu, bộ lạc Bích Liên bốn phía bị nước bao quanh, muốn vào bộ lạc phải đi qua hồ, chỉ có thú nhân có cánh mới có thể tiến vào, với lại bộ lạc Bích Liên cũng có quan hệ không tồi với những bộ lạc khác.”.
    “Nhân duyên của họ rất tốt sao?.” Lục Vinh hỏi.
    “Bộ lạc Bích Liên có nhiều giống cái, tự nhiên sẽ có thú nhân của các bộ lạc khác tìm đến để cầu thú, bộ lạc Bích Liên cũng sẽ đem vài giống cái gả đi, sau khi gả đi, nếu giống cái sinh thú nhân thì giữ lại nuôi bên người, nếu sinh giống cái thì phải gửi trở về bộ lạc Bích Liên, bộ lạc Bích Liên và một vài bộ lạc khác có quan hệ rất sâu.”
    Lục Vinh gật đầu, hiểu rõ nói: “Là những bộ lạc làm thông gia với nhau.”.
    “Bích Liên! Thứ tốt a! Lão đại, ngươi xem thử chúng ta có thể đổi một ít được không?” Thi Lâm Nguyên hỏi.
    Lục Vinh hỏi Phi Vũ: “Ngươi thấy thế nào?”.
    “Cái này không dễ đâu! Lão đại không biết đấy thôi, bộ lạc Bích Liên là một đám giống cái nhát như chuột, tập hợp lại một chỗ líu ra líu ríu, sợ nhất là gặp phải những cao thủ giống như chúng ta, vừa thấy chúng ta họ liền khóc oa oa lên rồi.” Tạp Liệt nói.
    “Ngươi nói ai muốn khóc hả?.” Một đứa bé xuất hiện ở gần bọn họ.
    Đoàn người Lục Vinh mang theo mấy chiếc xe bò xuất hiện ở nơi này cũng đã khiến người khác chú ý.
    Lục Vinh nhìn đứa nhỏ trước mắt, nhất thời không nhận ra tiểu quỷ này là thú nhân vị thành niên hay là giống cái vị thành niên.
    “Tiểu quỷ, ngươi không sợ ta sao?” Tạp Liệt há miệng, nở một nụ cười hung ác với tiểu giống cái.
    Tiểu giống cái quay đầu, giương ngón tay chỉ Thẩm Hiên, Lục Vinh, Thi Lâm Nguyên, Khương Hoa, Viên Uy: “Mấy vị thúc thúc, sao mấy thúc lại chịu đi cùng thú nhân xấu như vậy nha?” Thú nhân dùng khứu giác để nhận biết thú nhân và giống cái, nhưng giống cái đa phần là dựa vào dung mạo để nhận dạng, hình như bọn hắn đã bị tiểu giống cái hiểu lầm rồi.
    Lục Vinh: “…”.
    “Ngu ngốc, ngươi nói ai xấu đấy hả, cẩn thận sau này không ai thèm thú!” Tạp Liệt đe dọa.
    Hà Nguyệt tức giận: “Khốn kiếp! Ngươi nói ai không ai thèm thú hả? Ta rất là lợi hại nha.”.
    Lục Vinh nhìn Hà Nguyệt, thầm nghĩ: Tên tiểu tử này lá gan thật là lớn!.
    “A Nguyệt.” Một giống cái đi tới, có chút sốt sắng mà ôm Hà Nguyệt vào trong lòng.
    Tạp Liệt gãi đầu, có chút lúng túng.
    Thẩm Hiên đi ra đàm luận với người mới tới một phen, cuối cùng cũng nói chuyện với nhau một cách đàng hoàng, người mới tới là giống cái đã gả ra ngoài của bộ lạc Bích Liên, hiện tại hắn mang theo đứa nhỏ trở về định cư.
    Thẩm Hiên bộ dạng tốt, lại rất có năng lực hoà hợp, không bao lâu liền xác định chuyện trao đổi, Lục Vinh dùng một ít muối để đổi lấy hạt sen của bộ lạc Bích Liên.
    Trao đổi xong, đoàn người Lục Vinh lại tiếp tục lên đường.
    ……………
    Trên đường đi, bọn họ tiếp xúc và trao đổi với không ít bộ lạc, nhưng danh tiếng của thú nhân bị nguyền rủa quá kém, chuyện trao đổi cũng không phải thực thuận lợi.
    Thẩm Hiên nhìn Lục Vinh: “Làm sao vậy? Ngươi có tâm sự?”.
    Lục Vinh gật đầu: “Hơn một năm sau Hải Đào mới bán vé trở về Liên Minh, nhưng ta đột nhiên phát hiện, có một loại vé khác đã được bán, đó chính là vé đến Trái Đất.”.
    Thẩm Hiên trợn to mắt, hắn biết Lục Vinh đến từ trái đất, đối với tinh cầu nơi Lục Vinh từng sống hết sức tò mò, bây giờ có thể đến đó thăm thú, Thẩm Hiên không khỏi có chút kích động.
    Thẩm Hiên lập tức kiểm tra giá vé, phát hiện vé đến trái đất chỉ cần ba nghìn vạn, bọn họ lúc đến có sáu người, hiện tại có thêm huynh đệ Kyle và bốn người Phi Vũ, tổng cộng là mười hai người, coi như tất cả cùng đến trái đất cũng thừa sức qua cầu.
    Lục Vinh triệu tập mọi người lại, bàn bạc chuyện rời khỏi thế giới thú nhân.
    “Lão đại, chả lẽ ngươi phải trở về vòng tay của Thú thần rồi sao?” Tạp Liệt hỏi.
    Lục Vinh: “…” Tạp Liệt nói cứ như hắn muốn đi chết vậy.
    “Không phải, chỉ là đi tới một thế giới khác mà thôi.” Lục Vinh nói.
    “Thế giới đó có Diêm Thạch? Có đồ ăn ăn mãi không hết?” Tạp Liệt hỏi.
    Lục Vinh: “Đúng thế.”.
    Tạp Liệt gật gật đầu: “A! Vậy đó chính là thế giới của Thần rồi, lẽ nào chúng ta sẽ đi đến chỗ chả Thú thần? Ta muốn đi, ta muốn đi.” Tạp Liệt nói như không thể chờ đợi được nữa.
    Lục Vinh nhìn Tạp Liệt, bất lực mà nói: “Không phải nơi ở của Thú thần đâu.”.
    Tạp Liệt: “Lão đại, ngươi nói chỗ đó tốt như vậy, sao không thể là nơi Thú thần ở được chứ?”.
    Lục Vinh: “…”.
    ————————
    Edt: Đổi map nữa rồi hí hí hí (≧∀≦). Spoil nhẹ:

    Map này sẽ xuất hiện một nhân vật được nhắc tới từ chương 1, mọi người đoán xem là ai nha ( ͡° ͜ʖ ͡°)

    Thuộc truyện: Mang Theo Đào bảo Hỗn Dị Thế