Home Đam Mỹ Minh Tinh PR – Chương 67

    Minh Tinh PR – Chương 67

    Thuộc truyện: Minh Tinh PR

    Vu Tri Vụ lại cạn lời nghẹn họng.

    Dung Quân Tiện nhìn thoáng qua Vu Tri Vụ, hỏi: “Sao vậy, Tiểu Vu?”

    Vu Tri Vụ nghẹn hồi lâu, mới nói: “Hai người… tình yêu của hai người đúng là quá cảm động rồi.”

    Dung Quân Tiện và Bạch Duy Minh đều không nghĩ tới Vu Tri Vụ vừa mới ra sức phản đối tình yêu của hai người họ bỗng nhiên trở nên xúc động như thế.

    Bạch Duy Minh khiêm tốn nói: “Tạm được, tạm được.”

    Vu Tri Vụ lại nói: “Bạch tiên sinh vì ông chủ Dung ngay cả từ chức cũng chịu, tôi cũng tin anh thật lòng. Ông chủ Dung càng không cần nói, vậy chắc chắn là trăm phần trăm thật lòng.”

    Dung Quân Tiện lại tò mò: “Tại sao tôi càng không cần phải nói đã là trăm phần trăm thật lòng?”

    Vu Tri Vụ trả lời: “Đó là tất nhiên! Tôi hiểu ông chủ Dung, ông chủ Dung chưa từng giả vờ.”

    Dung Quân Tiện cười một tiếng, nói: “Đúng thế, quả nhiên anh rất hiểu tôi.”

    Vu Tri Vụ thở dài, hồi lâu lại nói: “Nhưng mà… Nếu như Bạch tiên sinh từ chức, ekip quan hệ công chúng của chúng ta phải làm sao?”

    Bạch Duy Minh nhắc đến từ chức, Dung Quân Tiện nghĩ đến trước tiên lại là vấn đề kế sinh nhai của Bạch Duy Minh, mới đề xuất “Em nuôi anh”, bây giờ nghe Vu Tri Vụ nói vậy, Dung Quân Tiện mới nghĩ đến vấn đề sự nghiệp của mình. Vì vậy, Dung Quân Tiện cũng phiền muộn: “Đúng rồi, nếu tùy tiện đổi người khác, tôi cũng không vui lòng. Dù sao, ai cũng không bằng Bạch tiên sinh.”

    Câu “Ai cũng không bằng Bạch tiên sinh” thật sự đã nói đến trong tâm khảm của Bạch Duy Minh. Bạch Duy Minh lập tức tỏ vẻ đồng ý: “Không sai. Nếu nói tùy tiện biến thành người khác, đừng nói các cậu, chính tôi cũng không yên lòng.”

    Vu Tri Vụ nói: “Vậy anh nói phải làm sao?”

    Bạch Duy Minh bèn nói: “Thật ra công ty giải trí Tùng Nguyên này nửa chết nửa sống, cũng không có tương lai phát triển gì, mãi cũng không kéo được tài nguyên gì tốt cho Quân Tiện. Thay vì trói chặt ở công ty này, không bằng tự lập phe phái, tự mở một công ty, tự mình làm ông chủ.”

    Mặc dù Vu Tri Vụ cũng biết công ty giải trí Tùng Nguyên này tiền đồ chưa biết, nhưng cũng chưa từng nghĩ rằng tự mình ở công ty, dù sao, có một vấn đề thực tế đặt ở đó —— Vu Tri Vụ cũng đưa ra: “Nhưng hợp đồng của chúng ta chưa đến hạn, đã nói muốn tự lập phe phái? Đây chẳng phải trái với điều ước sao?”

    Bạch Duy Minh đáp: “Không sao, không sao. Chúng ta có thể nói chuyện với Tùng Nguyên.”

    Vu Tri Vụ lại hỏi: “Vậy mở công ty dù sao cũng phải có tiền chứ?”

    “Tôi có tiền.” Dung Quân Tiện giơ tay, có chút kiêu ngạo, “Dù sao dạo này tôi rất hot mà.”

    Vu Tri Vụ lại nói: “Tiền của cậu không bằng giữ lại mua nhà trước?”

    “Sao cũng mua nhà?” Dung Quân Tiện nói, “Giống như mẹ tôi. Suốt ngày nói có tiền thì giữ lại mua nhà.”

    Bạch Duy Minh lại nói: “Cái này không cần. Chuyện này dù sao cũng bắt nguồn từ tôi. Nếu không phải tôi, hai người cũng sẽ không suy nghĩ rời khỏi công ty. Theo đạo lý, phần tiền này phải là tôi bỏ ra.”

    Dung Quân Tiện nghi ngờ nhìn chằm chằm Bạch Duy Minh: “Anh có nhiều tiền lắm à?”

    “Làm việc nhiều năm như thế, ít nhiều cũng có một chút.” Bạch Duy Minh trả lời.

    Vu Tri Vụ lại nghĩ ngợi, nói: “Đúng, không phải Bạch tiên sinh cũng là ông chủ à?”

    Dung Quân Tiện khẽ giật mình: “Bạch tiên sinh là ông chủ?”

    Vu Tri Vụ gật đầu: “Đúng rồi. Cậu không đọc tin thức công khai hả?”

    Vu Tri Vụ lấy điện thoại ra, lại nói: “Vậy chúng ta và Bạch tiên sinh hợp tác lâu như thế, cậu có biết tên công ty quan hệ công chúng Bạch tiên sinh thuộc về không?”

    Dung Quân Tiện thật là hỏi gì cũng không biết: “Ặc…”

    Vu Tri Vụ thở dài nói: “Tên là công ty THNN tư vấn quan hệ công chúng hiện đại Điệp Ảnh.” Nói đoạn, Vu Tri Vụ nhập “công ty THNN tư vấn quan hệ công chúng hiện đại Điệp Ảnh” trên mạng thông tin công khai, cái đầu tiên xuất hiện, bên trên rõ ràng hiển thị pháp nhân doanh nghiệp là “Bạch Duy Minh”.

    Dung Quân Tiện kinh hãi, nói: “Anh là ông chủ?”

    Bạch Duy Minh khiêm tốn nói: “Chỉ là công ty nhỏ, một phòng làm việc tự mở.”

    Dung Quân Tiện nhìn thoáng qua vốn đăng ký là ba triệu, nghĩ đến công ty giải trí Tùng Nguyên “Nửa sống nửa chết” này vốn đăng ký cũng mười triệu, bèn nói: “Vậy cái này của Bạch tiên sinh thật sự là công ty nhỏ.”

    Vu Tri Vụ lại nói: “Nhưng thật ra chỉ mở một phòng làm việc cho ông chủ Dung, cũng không tốn bao nhiêu tiền. Chủ yếu vẫn là bên Tùng Nguyên muốn bao nhiêu phí chuộc thân.”

    “Chuyện này cứ giao cho tôi.” Bạch Duy Minh trả lời, “Tôi và Tùng Nguyên có giao tình.”

    Vu Tri Vụ bán tín bán nghi; “Cho dù có giao tình cũng khó nói. Bây giờ, ông chủ Dung là trụ cột của công ty! Sao ông chủ có thể tùy tiện bỏ đi?”

    Bạch Duy Minh lại nói: “Tôi vẫn có cách.”

    Dung Quân Tiện nhíu mày, lại nói: “Nhưng phải tốn của anh rất nhiều tiền phải không?”

    Bạch Duy Minh trả lời: “Sẽ không, em yên tâm. Con người tôi không thích nhất đó là dùng tiền.”

    Bạch Duy Minh nói đến là lời thế son sắt, chỉ nói một xu đã có thể “Chuộc thân” Dung Quân Tiện từ trong giải trí Tùng Nguyên. Vu Tri Vu cũng nửa tin nửa không.

    Mãi đến vài ngày sau, Đường Tùng Nguyên mời Vu Tri Vụ và Dung Quân Tiện đến phòng làm việc của mình. Vu Tri Vụ và Dung Quân Tiện đều hơi lo lắng, nhưng vẫn đến.

    Đến văn phòng, Đường Tùng Nguyên rót cho họ một chén trà, lại hỏi: “Trà này thế nào?”

    Dung Quân Tiện uống một ngụm nói: “Rất ngon.”

    Đường Tùng Nguyên cười: “Trà của tôi rất ngon… Nhưng cũng không sánh được với Bạch Duy Minh!”

    Dung Quân Tiện khẽ giật mình, nhớ đến trà Bạch Duy Minh pha, thật sự thành thật trả lời: “Đúng thật.”

    Đường Tùng Nguyên bỗng chốc bị nghẹn họng.

    “Khụ khụ…” Vu Tri Vụ rất xấu hổ, vội nói: “Không phải, không phải, mỗi người mỗi vẻ.”

    Đường Tùng Nguyên khẽ cười một tiếng, lại thở dài: “Ôi chao, Quân Tiện à, lúc trước khi cậu vẫn là một đứa trẻ, tôi đã biết cậu là hạt giống tốt, đặt hết tài nguyên trong công ty lên người cậu… Cậu cũng luôn là người nóng tính, tôi cũng biết, luôn theo cậu. Ông chủ như tôi, chung quy cũng không tệ phải không?”

    Nếu nói Đường Tùng Nguyên muốn chỉ trích Dung Quân Tiện, Dung Quân Tiện trái lại cũng không sợ, sợ nhất là chơi bài tình cảm thế này. Dung Quân Tiện vừa nghĩ đến ơn tri ngộ của Đường Tổng đối với mình, cũng rất xúc động, bèn nói; “Đương nhiên. Sếp đường vẫn rất quan tâm tôi.”

    Đường Tùng Nguyên cười nói: “Vậy là gần đây tôi làm gì? Khiến cậu cảm thấy công ty không thích hợp với cậu nữa?”

    Dung Quân Tiện ngẩn người, nói: “Tôi… Tôi làm trái quy tắc của công ty.”

    Đường Tùng Nguyên hỏi: “Cậu trái với quy tắc nào? Quy tắc cũng có thể đổi mà.”

    Dung Quân Tiện ngẩn ra: “Có thể đổi ư?”

    “Tất nhiên.” Đường Tùng Nguyên tự vui mừng, “Quy tắc đều do người đặt, đương nhiên cũng vì người mà đổi.”

    Dung Quân Tiện nghĩ ngợi, nói: “Tôi yêu đương.”

    Đường Tùng Nguyên nói: “À, đây không phải chuyện lớn gì.”

    Dung Quân Tiện ngớ người, nói: “Thật hả?”

    “Dĩ nhiên.” Đường Tùng Nguyên nhìn trụ cột duy nhất của công ty, vẻ mặt thành khẩn, “Cậu trẻ tuổi mà, sức lực dồi sào. Rất bình thường. Tôi cũng từng có tuổi trẻ, hoàn toàn hiểu được.”

    Vu Tri Vụ lại nói: “Nhưng khi Anita yêu đương anh không nói như vậy —— ”

    “Tôi không nói chuyện với cậu!” Đường Tùng Nguyên trừng Vu Tri Vụ một cái.

    Vu Tri Vụ vội vàng im lặng.

    Dung Quân Tiện lại nói: “Sao anh có thể hung dữ với Tiểu Vu?”

    Đường Tùng Nguyên vội cười nói: “Tiểu Vu, uống trà.” Nói đoạn, Đường Tùng Nguyên cúi người rót trà cho Vu Tri Vụ.

    Vu Tri Vụ sợ muốn chết, bưng chén trà nói: “Cảm ơn ông chủ.”

    Đường Tùng Nguyên lại nói với Dung Quân Tiện: “Cậu đã cảm thấy không có vấn đề, vậy thì, chúng ta không hủy hợp đồng? Cậu thấy sao?”

    Dung Quân Tiện và Vu Tri Vụ nhìn nhau một cái. Hồi lâu, Dung Quân Tiện mới nói: “Nhưng mà, tôi cảm thấy sự giúp đỡ của công ty với tôi không lớn. Tôi cũng nói thẳng vậy, tài nguyên gần đây đều là Bạch tiên sinh kéo về. Trong lòng tôi nắm rõ. Nếu anh ấy muốn mở công ty quản lý, tôi nhất định phải đến ủng hộ.”

    Đường Tùng Nguyên nghẹn lời.

    Vu Tri Vụ lau mồ hôi trán, lại nói: “Sếp Đường, ông chủ Dung của chúng tôi rất cảm kích anh. Chẳng qua, đề xuất của Bạch tiên sinh thật sự khiến người ta xao động. Còn có… Anh ấy còn nói… Chuyện phí bồi thường vi phạm hợp đồng…”

    Đường Tùng Nguyên thở dài, nói: “Phí bồi thường vi phạm hợp đồng thì thôi. Nếu tâm ý cậu đã quyết, chúng ta chia tay trong hòa bình đi!”

    Vu Tri Vụ và Dung Quân Tiện đều lấy làm kinh hãi, không ngờ Đường tổng sẽ hiền hòa như thế, thế mà phí bồi thường vi phạm hợp đồng cũng không cần! Đây là hào hùng khẳng khái cỡ nào!

    Tin tức Dung Quân Tiện và giải trí Tùng Nguyên “Hòa bình chia tay” cũng truyền ra ngoài rất nhanh. Mọi người đều biết Dung Quân Tiện “Tự lập phe phái”, tự mình mở một công ty quản lý. Vu Tri Vụ dẫn đầu đoàn đội cũng đi ăn máng khác đến công ty này làm việc, đã ngộ tăng lên không ít.

    Đây rõ ràng là công ty Bạch Duy Minh bỏ tiền mở, nhưng trên tin tức công khai lại không có tên anh.

    Đám người đều cho rằng là Dung Quân Tiện tự mở. Dù sao, gần đây Dung Quân Tiện hot như thế, có tiền mở công ty cũng rất bình thường.

    Dung Quân Tiện cảm thấy hơi xấu hổ, nói: “Sao có thể tiêu tiền của anh chứ?”

    Bạch Duy Minh nói: “Không có gì, tiền của tôi chính là tiền của em.”

    Một lát sau, Bạch Duy Minh lại nói: “Phải rồi, bây giờ em là ông chủ danh xứng với thực, thuê chung cư ở cũng không tốt. Không bằng chuyển ra ngoài, ở trong biệt thự, mới tôn lên thân phận của em.”

    Dung Quân Tiện suy nghĩ tiền tiết kiệm trong ngân hàng của mình, nói: “Mua biệt tự ở Hoa Âm à? Em nào có số tiền này?”

    Bạch Duy Minh nói: “Vậy thế này đi, em đến chỗ tôi ở trước.”

    Dung Quân Tiện ngạc nhiên: “Không phải anh cũng ở chung cư à?”

    Bạch Duy Minh lại đáp: “Tôi cũng có một biệt thự ở Hoa Âm.”

    Dung Quân Tiện lại nói: “Ở đâu vậy? Nói thật em muốn mua một căn ở chỗ núi Vân Đỉnh. Nếu không được, thuê một căn cũng được.”

    Bạch Duy Minh vừa nghe, đã nói: “Trùng hợp quá, biệt thự của tôi ở núi Vân Đỉnh.”

    Dung Quân Tiện mừng rỡ không thôi: “Thật hả? Trùng hợp vậy á? Chẳng lẽ là biệt thự bốn tầng ở phía Bắc ngoảnh về phía Nam ở cạnh hồ?”

    “Thật sự là trùng hợp một cách kỳ lạ.” Bạch Duy Minh vừa gật đầu, vừa gửi tin nhắn cho Mạc Lệ An: “Đến núi Vân Đỉnh mua một căn biệt thự bốn tầng ở phía Bắc ngoảnh về phía Nam ở cạnh hồ.” Nói đoạn, Bạch Duy Minh lại tăng thêm một câu, “Là thật, không bị trộm nick.”

    Dung Quân Tiện trái lại không chú ý đến cử động của Bạch Duy Minh, nhưng nghe lời này, lại hơi khả nghi: “Anh có nhà tốt như thế? Sao anh còn ở chung cư?”

    Bạch Duy Minh trả lời: “Đang trang trí.”

    Dung Quân Tiện nghĩ ngợi: “Vậy cũng trang trí lâu quá đấy?”

    Bạch Duy Minh lại đáp: “Vừa mua không lâu.”

    Dung Quân Tiện sờ cằm quan sát Bạch Duy Minh một chút: “Cho nên, anh là ông chủ ở biệt thự lớn, sao lại đến làm quản lý quan hệ công chúng cho em chứ?”

    Bạch Duy Minh trả lời: “Công ty của tôi quy mô không lớn, ông chủ ra ngoài làm kinh doanh rất bình thường.”

    Dung Quân Tiện ngẫm nghĩ, nói: “Hình như cũng đúng nhỉ.”

    Nghe lời nói của Bạch Duy Minh, Dung Quân Tiện còn đặc biệt dựa theo cách của Vu Tri Vụ, lên mạng tra tin tức công khai của doanh nghiệp, phát hiện quy mô công ty “quan hệ công chúng Điệp Ảnh” của Bạch Duy Minh thật sự không lớn, so với giải trí Tùng Nguyên thì kém xa.

    Công ty “Điệp Ảnh” này thật sự không lớn, nhân viên cũng chỉ có mấy chục người.

    Hơn nữa những nhân viên này còn mãi không gặp được ông chủ của mình.

    Gần đầy Mạc Lệ Anh bận trong bận ngoài, chính là xem nhà cửa. Dù sao, biệt thự bốn tầng ở phía Bắc ngoảnh về phía Nam ở cạnh hồ trên núi Vân Đỉnh cũng không phải dễ mua như thế.

    Núi Vân Đỉnh muốn giữ gìn tự nhiên, gần đây cũng không khai phá tòa nhà mới, muốn mua chỉ có thể mua nhà qua tay. Biệt thự phù hợp tiêu chuẩn cũng chỉ có mấy căn như thế, phần lớn đều có người ở, cũng không thể lái máy xúc đi đuổi người ta như Tuế Tích Vân chứ?

    Mạc Lệ An cũng ám chỉ tình huống này với Bạch Duy Minh.

    Bạch Duy Minh trả lời ba chữ: “Tôi mặc kệ.”

    Mạc Lệ An cũng muốn nhắn lại bư chữ: “L** mẹ anh”.

    Nhưng cuối cùng Mạc Lệ Anh nhắn lại ba chữ: “Không vấn đề.”

    Cuối cùng Mạc Lệ An vẫn dẫn Dung Quân Tiện và Bạch Duy Minh đến một biệt thự bốn tầng ở phía Bắc ngoảnh về phía Nam ở cạnh hồ trên núi Vân Đỉnh.

    Dung Quân Tiện rất chi là hào hứng, dạo quanh một vòng trong biệt thự, rất thích.

    Mạc Lệ An chạy mấy ngày liên tiếp gãy mất hai đôi giày cao gót, bây giờ thấy khuôn mặt tươi cười của Dung Quân Tiện, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

    Cô biết, cho dù Bạch Duy Minh lại bắt bẻ, nhưng chỉ cần Dung Quân Tiện hài lòng, vậy thì OK rồi.

    “Nếu ông chủ Dung hài lòng, ” Mạc Lệ An nói, “Vậy có phải chúng ta có thể đặc trước tiệc ăn nhà mới không?”

    “Không tệ.” Bạch Duy Minh nói, “Chúng tôi dọn nhà chuyện tốt như thế, phải gọi bạn bè đến chúc mừng.”

    Dung Quân Tiện lại nói: “Nhưng muốn gọi ai đây?’

    Bạch Duy Minh nói: “Người bên ngoài thì thôi đi, Tuyên Bất Phàm nhất định phải mời.”

    Thuộc truyện: Minh Tinh PR