Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại – Chương 17-18

    Thuộc truyện: Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại

    Chương 17

    Lăng Mông cũng chả hiểu vì sao lúc ấy mình lại đồng ý thêm Đan Trúc làm bạn tốt, giờ lại còn tổ đội với anh ta. Những lúc không vui, hai bên má lại phối hợp với Lăng Mông, lúc thì phồng lên như một bé hamster, lúc lại phồng lên như con cá nóc.

    – Nhìn qua đây! – Bạn cùng phòng giơ di động chụp mấy phát.

    Lăng Mông không nói chuyện được, liền trừng đôi mắt to tròn ra dọa hắn.

    – Cái mặt này của mày mà làm thành meme thì mày hot chắc rồi có biết không hả? – Lăng Mông tức giận, nhắm chuẩn mục tiêu rồi xuất ngay một chiêu “cá nóc phụt khí”*.

    Đan Trúc tổ đội 3v3, người qua đường may mắn vừa nhập bọn liền tỏ ra kinh ngạc vãi nồi.

    [Đế quốc] GuestC: OMG! Mang Thần!!!

    [Đế quốc] GuestC: Đậu xanh? Chanh baba???

    Lăng Mông câm nín, thái độ trước sau khác biệt đến mức này luôn hả?

    [Đế quốc] GuestC: Tui thế mà lại được xếp chung với cả hai người, có phải tui nên đi mua sổ số không??!

    [Đế quốc] Mangosteen: Đang bật trao đổi bằng giọng nói đó.

    [Đế quốc] GuestC: !!!

    [Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối ơi, em có nói chuyện được không?

    [Đế quốc] GuestC: Có!!!

    [Đế quốc] Lemon: …

    [Người qua đường này đúng là biết tạo drama 2333]

    [Chanh baba tức muốn rò điện luôn rồi kìa]

    [Rò điện cái quái gì, chanh mà rò điện không sợ bị giật sao?]

    Lăng Mông tằng hắng rồi nói:

    – Có thể.

    [Ai vừa nói chuyện đó? Lẽ nào là Chanh baba?]

    [Ngộ không tin! Đó không phải là giọng nói của Chanh baba trong lòng ngộ!]

    [Chanh baba của tui phải là người cao to đen hôi, có lông ngực, có râu quai nón, có bàn tay thô, giọng nói còn lâu mới giống bé trai đáng yêu như vậy╭(╯^╰)╮Người vừa nói chuyện chắc chắn là GuestC thích tạo drama!]

    – Để hai tụi tui lên tiền tuyến, ông ở nhà giữ trạm không gian nha C?

    Người qua đường cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.

    [Đế quốc] GuestC: Hãy thương cho thân phận bóng đèn của tui.

    Quân địch đã vào trận. Tuyển thủ Liên bang nhướn mày, đối thủ có vẻ không dễ chơi đâu.

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ê… tụi mình có nên đầu hàng luôn không nhỉ?

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Các con cảm thấy sợ hãi khi đứng trước mặt baba cũng là điều hiển nhiên mà.

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyB: Chanh baba mà lại đi đánh đoàn chiến, hiếm thấy thật nha.

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Chuẩn luôn, ba dẫn cha nuôi của các con theo luôn nè.

    [Vũ trụ] [Đế quốc] GuestC: Ha ha đúng vậy, chính là tui!

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: …

    [Vị người qua đường này, ông diễn nhiều quá đó!]

    [Đừng có cướp đất diễn của Mang Thần nhà tui nghe chưa!]

    Lăng Mông bảo muốn chơi nhây thì chính là muốn chơi nhây, tuyệt đối không phải khiêm tốn. Vào trận được ba phút, cậu lập tức phái ba tên lâu la ra đập xe chở quặng của đối phương, rồi đông quấy rầy một chút, tây đánh lén một tẹo. Tuy không tạo thành thương tổn to tát gì nhưng cậu lại làm cho đối thủ không thể không phân tâm xử lí.

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ông quá đáng lắm luôn á.

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Ba đang dạy con cái gọi là đánh không chết người thì phải làm người buồn nôn.

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Thôi ba đánh chết con luôn đi!

    Xui cho EnemyA, vừa nói xong câu đó thì trạm không gian đã reo lên tín hiệu bị đánh lén, cái tên Lemon vừa mới tỏ vẻ thân thiết giờ đã quay sang mai phục ngay cạnh đó. Dù chỉ có một nhúm binh tới đánh lén, nhưng để đề phòng kẻ địch lại bày ra hậu chiêu gì, EnemyA vẫn đem đại quân từ tiền tuyến quay trở về phòng thủ.

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Đậu xanh, ông đến thật à!

    Không ngờ khi đại quân của EnemyA vừa rút về, quân đột kích của Mang Thần đã áp tới một cách xuất quỷ nhập thần, đập nát mấy toà tháp của hắn, tiện tay thu phục luôn mấy tiểu binh phòng thủ còn sót lại trên tiền tuyến.

    Mang Thần đánh lén đắc thủ nhưng không ham hố, đánh xong liền nhanh chóng bỏ chạy, làm EnemyB vừa chạy đến cứu viện thì vồ hụt. Dùng đội binh bình thường của Lemon để đổi lấy mấy tòa kiến trúc quan trọng của đối thủ, giao dịch lần này tương đối có lời.

    Bên Liên bang đương nhiên sẽ không để đối thủ tiếp tục tùy tiện ức hiếp như thế nữa. Thấy Lemon luôn đi quấy rối linh tinh mà bỏ bê không chú trọng thăng cấp phòng ngự, ngay lập tức, bọn họ bắn một đợt sóng công kích vào căn cứ của cậu.

    – Căn cứ nhà tui bị tấn công. – Lăng Mông nói trên kênh đoàn đội – Thủ không?

    Quần chúng trong kênh live stream của Mang Thần không thể tiếp tục lừa mình dối người nói đây là người qua đường C được nữa, hình tượng Chanh baba hung thần ác sát đã hoàn toàn sụp đổ.

    [Chanh baba trong ấn tượng của ngộ chính là giọng nói như chuông đồng, đi đường tạo ra gió, một chiêu Sư Tử Hống đủ làm đối thủ chủ động đầu hàng. Nhóc con chưa dứt sữa này là ai?? Trả lại Chanh baba cho ngộ!]

    [Méo thể ngờ người được mị gọi là Chanh baba bấy lâu nay lại là trẻ vị thành niên]husky 1

    – Bỏ đi. – Đan Trúc đáp – Tận dụng thời gian chuẩn bị căn cứ di động đi, rồi bay đến chỗ anh này.

    [Mời sống chung: GET (√)]

    [Mời sống chung +1]

    [Lời mời sống chung nhanh nhất trong lịch sử nhân loại]husky 1

    GuestC cũng mở mic, giọng nói ồ ồ, vậy mà lại khớp với ảo tưởng của quần chúng về Lemon.

    – Mới vào trận không bao lâu mà căn cứ đã bị người ta đập rồi là sao ba? Đờ mờ!

    – Thì sao? Mang Thần nhà ông nói tui có thể nhây thoải mái mà!

    – WULI* Mang Thần, ông để cậu ta nhây như vậy luôn hả?

    *của chúng ta

    – Em ấy nhây kệ em ấy, ông cứ bảo vệ trung ương cho tốt đi.

    GuestC mắt khóc lệ nhòa:

    – Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Liên bang…. TT~TT

    Mặc kệ nước mắt đồng đội, Lăng Mông lấy căn cứ di động đã chuẩn bị tốt từ trước ra, mang theo tất cả bộ binh rầm rộ hành quân qua bên Đan Trúc để nương tựa trong khi căn cứ nhà mình bị bom oanh tạc nát bét sau lưng.

    Đan Trúc lại không nhàn rỗi chút nào, anh lấy tất cả điểm thăng cấp phân phối chủ yếu vào những kỹ năng cơ động. Nhân lúc đối thủ chỉ lo chú ý đến Lăng Mông, Đan Trúc liền điều động quân đột kích đi quậy khắp nơi, chỉ cần thấy quân địch có ý đồ quay về phòng thủ là sẽ rút đi ngay và luôn, không ham chiến. Bên Liên bang đuổi cũng đuổi không kịp, đánh cũng đánh không trúng, đã vậy còn bị Mang Thần đập cho sấp mặt.

    – Kiếp trước, anh chắc chắn là husky, không thì cũng xuất thân từ đội phá hoại. – Lăng – đang an cư lạc nghiệp ở địa bàn của Đan Trúc – Mông bình luận.

    – Em khỏi cần phát triển nữa, tự phát nổ luôn đi. – Đan Trúc vừa chạy vừa bảo.

    Lăng Mông cũng đang nghĩ như vậy. Cậu bây giờ nghèo rớt mồng tơi, thay vì từ từ phát triển, chi bằng đồng quy vu tận.

    – Biết rồi, cho tui cộng hưởng điện lực đi.

    Đan Trúc mở quyền hạn dùng điện cho cậu, lại còn thăng cấp trạm phát điện, một lát sau liền thấy thuyền tự phát nổ của Lăng Mông cứ một chiếc lại một chiếc xuất hiện.

    – Năm phút nữa tui sẽ cho Ưng đoàn ra. – GuestC đắc ý nói, hắn ở hậu phương, hoàn toàn không bị ai quấy tới quấy lui, khoa học kỹ thuật phát triển bậc nhất bỏ xa mấy người còn lại.

    – Ngon, vậy tui qua bên đó phá lô cốt của địch trước, đợi ông ra thì cùng nhau lên đập.

    – Hổ báo lắm, tui thích! – Màn hình của Lăng Mông lúc nhúc đầy các thuyền tự phát nổ, nếu bây giờ đối thủ phái binh tới âm thầm điều tra thì thể nào cũng bị dọa cho tè ra quần.

    [Không bao giờ muốn tổ đội với Mang Thần và Chanh baba nữa, vô sỉ vãi nồi]

    [Huynh đệ, mấy người đang muốn đâm một nhát vào trái tim của phe địch đây mà]

    – Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Đế quốc. – Đến cả GuestC sau khi nhìn thấy đoàn quân đồ sộ của Lemon cũng cảm khái như thế.

    Mẫu hạm của Liên bang đang giành giật từng giây để sản xuất thì nghe có tiếng cảnh báo khẽ vang, là tiếng kèn xuất chinh của vũ khí tối cao bên Đế quốc – Ưng đoàn.

    [Không phải xoắn, binh lực bên đó chắc không đủ đâu, chỉ cần an toàn qua được đợt này là chúng ta có thể phản công]

    [Chanh baba thích đánh bậy khắp nơi nên không lên đời được, Mang Thần chỉ biết chiêu đánh rồi chuồn gấp, chủ yếu vẫn là GuestC kìa]

    [Cố lên! Thắng được Chanh baba với Mang Thần còn không đủ cho chúng ta đi khoe cả năm sao?]

    Cơ mà ba người ngây thơ bên Liên bang sau khi nhìn thấy một bầy lúc nhúc thuyền tự phát nổ bay đằng sau Ưng đoàn của Đế quốc thì đều hoa mày chóng mặt.

    [….Đầu hàng không?]

    [….Đầu hàng đi]

    [Tại sao không chơi như bình thường chứ? Một chút đạo đức chơi game cũng không có]

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Bên kia đừng có đầu hàng chứ, ba mang quà đến cho các con nè, nhất định phải nhận đó!

    [Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Quà quý như vậy con hông nhận được hông ba?

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Đây đều là tình yêu của vi phụ mà!

    [Hệ thống] Sau một trận chiến gian khổ kịch liệt, Đế quốc đã giành được thắng lợi cuối cùng!

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối, nam sinh tụi anh chơi game lợi hại lắm đúng hơm?

    [Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Phắc!

    [Thật không ngờ, “lời cha dặn” của Chanh baba lại là một cái phắc]

    [Đây chắc là lời cha dặn ngắn nhất trong lịch sử nhân loại nhỉ?]

    [Đau lòng bên kia, mất công bị baba đánh bại mà lại không nhận được lời cha dặn]

    Trò chơi kết thúc, dựa vào biểu hiện xuất sắc trong trận mà Đan Trúc nhận được MVP, GuestC cũng nhận được giải Khoa học kỹ thuật phát triển tối ưu, chỉ có Lăng Mông chủ yếu bùng nổ vào giai đoạn cuối nên gần như không lấy được danh hiệu gì, quần chúng coi live stream lấy lý do đau lòng cho Chanh baba mà tặng một đống quà.

    – Nhiều người tặng quà an ủi em lắm, mau đến xem nè.

    – Đừng có gạt tui đến kênh live stream của anh, tui không mắc mưu đâu.

    – Aizz, bị em phát hiện rồi. – Đan Trúc tỏ vẻ tiếc nuối.

    [Khiếp sợ! Streamer bất lương lừa gạt trẻ vị thành niên không thành!]

    [Kênh live stream của Mang Thần là kênh 18+ đó, Chanh baba không vào được đâu]

    – Ai cũng nói em chưa 18 kìa.

    – Tui thành niên rồi nhá, không tin tui post chứng minh thư cho mà xem!

    – Bị người ta khích một tí đã post chứng minh thư thường là trẻ mới thành niên không lâu.

    Lăng Mông tức đến nghiến răng nghiến lợi:

    – Anh suốt ngày mang theo đám fan đến ức hiếp tui thì vui lắm hả?

    – Niềm vui cả đời.

    [Mỗi ngày phải dựa vào niềm vui ấy mới sống được đó]

    [Cảm ơn baba đã trị bệnh trầm cảm cho tui]

    – Like idol like fan, streamer thì sắc-tình, fan thì ô hợp, ngày nào cũng spam bậy bạ, đừng tưởng tui không biết nhá.

    [555555555555555]

    [5555555555555555555]

    [Ngộ tới chậm rồi, sao tự nhiên khóc zị!?]

    Lúc này không một ai trong kênh live stream spam 666, tất cả mọi người đều spam 555, ai vừa vào coi live stream không rõ chân tướng còn tưởng ở đây vừa có chuyện đau thương xảy ra.

    – Thế làm thế nào bây giờ? Hay là em cũng live stream đi, làm gương cho streamer sắc-tình như anh nhá? – Đan Trúc nửa thật nửa đùa.

    – Live stream thì live stream. – Không ngờ Lăng Mông lại đồng ý cái rụp – Để tui cho anh thấy cái gì mới gọi là thanh lưu* trong giới streamer!

    *thanh lưu: trong sạch, nghiêm túc, đứng đắn

    @Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!

    @Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!

    @Lemon: Bố ai mà biết! Tôi còn chưa đăng kí đây, thông báo trước tính sau! //@Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người đón xem nhá!

    Chương 18

    Kênh live stream của Lăng Mông tên là [Live stream không dễ, cứ nhìn baba mà học tập], đúng là mang đậm phong cách cá nhân của Chanh baba. Còn chưa đến giờ hẹn mà đã có một đám người rảnh rỗi vào cướp chỗ, bình luận đều đều:

    [Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại nha~]

    Đương nhiên đôi khi cũng có mấy thành phần cá biệt làm hỏng đội hình:

    [Nam sinh tụi anh chơi game lợi hại như zậy đó!]

    Còn có một thế lực tà ác vô cùng dũng mãnh mới xuất hiện sau trận hôm qua:

    [Bảo bối, nam sinh tụi anh chơi game lợi hại lắm đúng hông?]

    Lúc nhìn thấy đống spam này, Lăng Mông gần như đã quên sạch mấy cái gọi là “nam sinh, chơi game, lợi hại” là gì rồi.

    – Spam cái khác coi, ngày nào cũng có mỗi câu này không thấy chán hả?

    Giọng nói của Lăng Mông vừa vang lên, kênh live stream lập tức sôi sùng sục, mọi người càng spam càng vui:

    [Danh ngôn của Chanh baba dù có spam một vạn lần cũng không chán!]

    [Mỗi câu là mỗi câu thế nào? Rõ ràng là ba câu mà!]

    [Thực ra tui không phải người, tui là máy spam tự động, ‘Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại nha~’]

    Kênh stream khôi phục yên lặng, Chanh baba vừa nổi lên không biết đã đi đâu rồi.

    [Baba không bị tụi mình dọa chạy chớ?]

    [Người ta lần đầu live stream đó, mấy người tém tém chút được không, cổ vũ cái coi!]

    [Con sai rồi, Chanh baba ơi về đi con tắt máy spam rồi nè QAQ]

    – Chào cả nhà.

    Lăng Mông lại hiện thân lần nữa, bây giờ không thể lấy từ “sôi sùng sục” để diễn tả, bởi vì quần chúng vây xem đã bốc hơi luôn rồi.

    [Web… webcam??!!]

    [Đờ mờ, chân thân của Chanh baba?]

    [Baba nói live stream là live stream lộ thân luôn, không ảo tí nào!]

    [Thế này không phải là muốn fan của Mang Thần trèo tường sao?!]

    Lăng Mông ngồi xuống, ra vẻ trấn định điều chỉnh góc độ của webcam. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu live stream, chưa bắt đầu đã có mấy vạn người đến hóng, không lo mới lạ đó.

    [Áu áu áu áu đáng yêu quớ ~~~~]

    [Chanh baba của ngộ mới 17 cái xuân xanh]meo meo

    [Nhìn cái mặt này, liên tưởng đến “lời cha dặn”, cảm thấy moe một cách đáng sợ…]

    – Chào mừng mọi người đến với live stream của tui. Tui cứ tưởng trên đây cũng giống như weibo, bấm một cái là phát được luôn, ai dè lại phải làm nhiều thủ tục như vậy… Tui mà không tìm người đi cửa sau thì cũng tèo luôn lần đầu live stream rồi.

    [Thu được trọng điểm: đã tìm người đi cửa sau]che mat khoc

    [Tìm người đi cửa sau ở Đấu Miêu, đúng là nghĩ mãi cũng nghĩ không ra là đã tìm ai mà]che mat khoc

    Lăng Mông cố ý muốn tránh mấy bình luận kiểu này, liền lấy mấy chuyện khác đến đánh trống lảng:

    – Tui thành niên rồi mà, sắp mười chín tuổi rồi, không lừa mọi người đâu… Chứng minh thư cũng không post nữa…… Từ nhỏ tui dã vậy rồi, lớn không nổi.

    – Không phải beauty cam đâu. Hôm nay tui đi mua webcam nghe chủ tiệm bảo beauty cam mắc hơn cam thường 100 tệ lận, thôi xài cam thường cho lành.

    – Dưỡng da như thế nào? Không ăn nắng hả?… Lúm đồng tiền là tự nhiên, không phải phẫu thuật… cũng không phải bị thương… Thế tại sao chỉ có một bên má có? Làm sao tui biết được.

    – Đúng zị, tui là người Lam Phương, hiện đang học ở Hồ Sóc, người ở đây cao lắm.

    Có người bắt đầu tặng quà, Lăng Mông cọ cọ chóp mũi, xích lại gần màn hình một chút, còn nghiêm túc đọc thông báo bắn ra trên màn hình.

    – Cảm ơn Yêu Đời Yêu Chanh đã tặng thức ăn cho mèo. (1)

    – Cảm ơn cái gì mà… Xyle tặng đồ hộp cho mèo. (2)

    – Cảm ơn Mục… chữ này là chữ gì? Tặng bạc hà mèo. (3)

    – … Mọi người bình luận từ từ thôi, tui đọc không kịp.

    [2333333333 moe chết mất]

    [Vạn vạn không ngờ tới Chanh baba lại như thế này]che mat khoc

    [Antifan thành người qua đường, người qua đường thành fan, fan thành fan não tàn!]

    [Trong game là Chanh baba người người kính sợ. Live stream là bé Chanh moe moe hết cỡ!]

    [Không cần ai tặng cũng cảm ơn đâu, Chanh baba như vậy đúng là cười chết tui rồi]

    Tin tức Chanh baba live stream được một truyền mười, mười truyền trăm, dân số trong kênh live stream trực tiếp đột phá hai mươi vạn đại quân. Lăng Mông dù gì cũng núp lùm hơn một tháng trong kênh của Mang Thần, cứ tưởng làm streamer cũng chỉ có mấy bài thế thôi, không ngờ nhìn thì dễ làm mới khó, đâu phải ai mới làm cũng có thể thoải mái vui vẻ trước mặt mấy chục vạn người.

    – Hoan nghênh mọi người theo… theo dõi kênh live stream của tui – Hễ căng thẳng là Lăng Mông lại nói lắp.

    [Đừng căng thẳng há há há há]

    [Quan ái streamer mới là trách nhiệm của toàn dân]

    [Rất muốn xem Chanh baba chính miệng nói 500 câu “Lời ba dặn trước lúc con đi”]

    [6666 cái này được đó]

    Lăng Mông vừa căng thẳng lại vừa có chút bực mình, hai má lại phùng lên theo thói quen, phùng bên trái rồi lại phùng bên phải, chờ mong ai đó có thể comment nghiêm túc chút để thay đổi chủ đề.

    Ai ngờ quần chúng nhân dân nhìn thấy cậu phùng mang trợn má lại điên cuồng spam moe moe moe.

    [Moe phọt sữa!]

    [Moe phọt máu!]

    [Moe phọt tinh!]

    [Mau đem mic cho đại ca phọt tinh!]

    – Đừng spam moe nữa được không hả? – Lăng Mông nhe răng – Thực ra tui siêu dữ luôn đó!

    [Ôi sợ quá, hù chết bảo bảo rồi]

    [Siêu dữ – kiểu mới.jpg: GET (√)]

    – Muốn hù chết tui để thừa kế Ưng đoàn của Đế quốc tui đúng không?

    – Nói mấy chuyện đứng đắn không được hả, tui đang lập chí làm một thanh lưu trong giới streamer đó.

    [Mấy ♂ chuyện ♂ đứng ♂ đắn]

    [Thì ra đây là tiết mục trò chuyện đứng đắn về sức khỏe nam giới]mim cuoi (trong w t để khác, mà đổi thành cái này hết nha)

    [Mang Thần muốn đổi tên thành Thanh Lưu hả?]

    [Quản trị viên] Mangosteen: Bé Chanh lần đầu live stream, ai còn làm loạn là tui cho ăn “cấm ngôn” đấy.

    [Méo méo méo méo?]

    [Quản trị viên chui đâu ra zị? ID còn thấy quen quen nữa là sao ta?]

    [Tui còn chưa tặng cat tree (4) mà đã đưa cho quản trị viên là sao? Chanh baba, tụi tui không phục]

    [*Giơ tay phát biểu* Ăn “cấm ngôn” là cái quái gì?]

    [Quản trị viên] Mangosteen: Một tiếng cấm ngôn ở đây cộng thêm một tiếng cấm ngôn bên kênh của tui, cấm một tặng một ưu đãi chưa từng có, hoan nghênh thể nghiệm.

    [Ồ, ưu đãi như thế tụi tui méo cần]nhun vai.jpg

    [Chanh baba rất MAN, Chanh baba siêu dữ, Chanh baba là thanh lưu]meo meo

    – Anh về kênh của anh mà live stream đi được không? – Lăng Mông đuổi người – Có anh trong này mà đứng đắn được sao?

    [Quản trị viên] Mangosteen: Anh đang live stream mà.

    – Live stream cái gì?

    [Quản trị viên] Mangosteen: Live stream làm quản trị viên.

    [Lăng Mông]: 凸

    [OMG, streamer thanh lưu giơ ngón giữa kìa!]

    [OMG, streamer thanh lưu giơ ngón giữa với streamer sắc-tình kìa! OMG!]

    [Streamer thanh lưu ông phải kiên trì với chí hướng của mình đó, đừng để streamer sắc-tình kéo vào tà đạo!]

    – Không phải tui muốn đưa quyền quản trị viên cho anh ta đâu, tui cũng là sau này mới biết đi cửa sau phải trả giá đắt như thế đó.

    Muốn live stream trên Đấu Miêu phải cần đến 24 tiếng chờ xét duyệt, nếu không phải như vậy thì còn lâu Lăng Mông mới chạy đi tìm Đan Trúc hỗ trợ. Đan Trúc là streamer đã kí hợp đồng, quen biết với nhân viên công tác ở Đấu Miêu. Kênh live stream được xét duyệt rồi thì cũng được đi, ai ngờ còn được tặng kèm theo cả quản trị viên nữa.

    [Người qua đường]: Đúng vậy, đi cửa sau phải trả giá đắt như thế đấy!

    [Thông báo] [Quản trị viên] Mangosteen đã cấm ngôn [Người qua đường] trong 1 tiếng.

    [First blood!]

    [Chúc mừng thủ sát*!]

    *thủ sát: người đầu tiên tiêu diệt được boss khi đánh phó bản =))

    [Thành tựu “người đầu tiên bị cấm ngôn trong live stream của Chanh baba”: GET (√)]

    Đan Trúc cười tặng cho Lăng Mông mười cái cat tree, thế là anh chễm chệ đứng đầu trên bảng Con Sen luôn, làm mọi người bất mãn hết sức.

    [Cái cat tree này rõ ràng là cái hôm trước tui tặng cho Mang Thần, không ngờ ổng lại dùng quà người ta tặng để đi bao dưỡng streamer nhà khác!]

    [Fan thành người qua đường, người qua đường thành antifan, antifan thành antifan não tàn!]

    [Chấn kinh! Streamer sắc-tình và streamer thanh lưu thế mà lại ngang nhiên công khai tiến hành giao dịch kiểu này…]

    [Ông có bản lĩnh tặng cat tree, thế thì ngon mà tặng cat house (5), ngon mà tặng cat castle (6) đi!]

    [Quản trị viên Mangosteen]: Đợi có người vượt qua tui thì tui sẽ tặng cat house.

    – Đều là fan bạn gái tặng cho anh, bố méo thèm.

    [Fan bạn gái 2333, ngộ ngửi được mùi dấm chua nồng nặc rồi đó]

    [Đừng khóc, fan bạn trai của cậu cũng sẽ tặng cậu mà]

    – Tui làm quái gì có loại fan đó, tui chỉ có antifan.

    [Yêu Đời Yêu Chanh]: Không! Còn có mị! Mị là fan mẹ não tàn!

    – Fan mẹ não tàn là sao?

    [Yêu Đời Yêu Chanh]: Là fan mẹ thương yêu cậu giống như thương yêu trẻ thiểu năng ý!

    [Thông báo] [Quản trị viên] Mangosteen đã cấm ngôn [Yêu Đời Yêu Chanh] trong 1 tiếng.

    Không bình luận được, Yêu Đời Yêu Chanh tức giận spam 99 cái miêu lương để kháng nghị.

    Sau lưng Lăng Mông bỗng nhiên xuất hiện một anh cao to, Đan Trúc liếc mắt một cái cũng nhận ra được đó chính là bạn cùng phòng của Lăng Mông – Hoắc Long Quốc.

    [Trong phòng Chanh baba có người!]

    [Ế? Chanh baba sống chung với người ta?]

    Bạn cùng phòng cúi người, sửa sang đầu tóc trước camera của Lăng Mông. Lăng Mông giống như chẳng nhìn thấy gì hết, không hề phản ứng lại.

    – Nếu không ai muốn nói chuyện đứng đắn hết thì chúng ta chơi game thôi. – Lăng Mông bấm vào icon trò chơi.

    [Khoan đã! Người đằng sau cậu là ai, cậu không nhìn thấy hả?]

    Game đang loading, bạn cùng phòng ở đằng sau đang nhảy điệu múa của quỷ. Cơ mà mặc kệ hắn nhảy ra cái quỷ gì, Lăng Mông cũng chẳng mảy may ngó ngàng đến.

    [Chẳng lẽ Chanh baba không thấy thật hả? Mị cười muốn chớt rồi nè, tại sao Chanh baba có thể bình tĩnh như vậy?]

    [Cười xong đột nhiên sợ vãi tè]

    [Chanh baba, sau lưng cậu có vong kìa cậu biết không?]

    [Không quay đầu lại nhìn mới là chuẩn men]

    Ngay cả bạn cùng phòng với Đan Trúc cũng hóng được tin Lăng Mông live stream mà mò lên xem, vừa thấy cảnh này liền cười lăn lộn đến mức không ngừng lại được.

    – Tụi nó là bạn học của bọn mình thiệt hả? Đúng là bệnh hết sức há há há.

    – Ừa, ngay kí túc xá sát bên mình luôn. – Đan Trúc nhịn cười nói.

    – Tao phải né bọn nó xa một chút, miễn cho bị lây bệnh.

    Lăng Mông đang chần chừ ở khúc chọn hình thức đối chiến thì nhận được lời mời tổ đội của Mangosteen.

    [Chat riêng] Mangosteen: Đánh kiểu Tam quốc không?

    Lăng Mông hơi do dự, đánh kiểu Tam quốc dễ gặp phải tử cục, một khi đã đánh là sẽ đánh rất lâu.

    [Chat riêng] Mangosteen: Nhiệm vụ hằng ngày của hôm nay đó.

    Vừa nghe “nhiệm vụ hằng ngày”, Lăng Mông nhấn đồng ý ngay và luôn, nhưng hiện giờ trong phòng chỉ có hai người bọn họ.

    [Thuê phòng hằng ngày 1v1]

    [Không sợ ăn cấm ngôn hả?]

    [Ngốc thế, quản trị viên về kênh nhà mình rồi, xõa đê]

    Lăng Mông đang đợi người nên thuận tiện nhìn khung bình luận một chút, nhìn đến đây bỗng cảm thấy mình phải tuyển mấy người quản trị viên đáng tin cậy một tí mới được.

    Mấy người bạn của Đan Trúc lần lượt vào phòng live, đều là streamer của Đấu Miêu cả.

    – Hôm nay là lần đầu Lemon live stream, chúng ta làm một trận Tam quốc đi.

    Mấy lão lái xe* trong giới streamer vừa nghe là biết ngay, Mang Thần đây là muốn tăng nhân khí cho streamer mới, năm người bọn họ cộng lại, trận đấu này ít nhất cũng phải có trăm vạn người xem.

    *lão lái xe: người lão làng, hiểu biết nhiều về một lĩnh vực nào đó

    – Chuyện nhỏ, tui với Chanh baba một đội.

    – Tui với ẻm một đội, mấy ông tự mình tổ đội đi.

    – Bá đạo.

    – Lãnh khốc.

    – Vô tình.

    – Bla bla…

    Đan Trúc không thèm để ý, dặn dò Lăng Mông:

    – Bảo bối, chọn màu vàng nha.

    – Tại sao? Tôi thích màu xanh. – Lăng Mông cố ý làm ngược lại mà chọn đội xanh. Một streamer khác tên AnchorA nhanh tay lập tức chiếm được một slot khác trong đội xanh.

    Đan Trúc là chủ phòng, không chút khách khí đổi Lăng Mông về đội vàng, lại cho một streamer hài hước thực lực yếu nhất tên AnchorB nhét vào đội xanh. Hai streamer khác thấy thế liền ngoan ngoãn chọn đội đỏ.

    – Ông lạm quyền trắng trợn. – AnchorA không phục.

    – Chanh không vàng, Đại Thanh tất diệt, vào trận thôi.

    Thuộc truyện: Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại