Home Đam Mỹ Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 147: Ba ma ma

    Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 147: Ba ma ma

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

    Gọi là người tốt người xấu, tốt với ta chính là người tốt, đối với ta xấu chính là người xấu.

    Gọi là hợp pháp phi pháp, có lợi cho nước chính là hợp pháp, bất lợi cho nước chính là phi pháp. Pháp luật luôn luôn là hẹp hòi, phân chủng tộc, có quốc giới.

    Nước Mỹ năm đó ở Châu Phi tiến hành mậu dịch hắc nữ cực kỳ bi thảm, ở Châu Á dụ dỗ lượng lớn hoa công, dưới cái nhìn của bọn họ chính là hợp pháp, mà đối với quốc gia đầy tớ tỉ lệ tử vong kinh người kia mà nói, đã không phải hai chữ phi pháp có thể hình dung. Quả thực tuyệt diệt nhân tính!

    Ở tối tăm, lòng đất hoan tràng xướng liêu, vì thỏa mãn dục vọng, có thật nhiều bị “Dị quốc phong tình” dụ dỗ. Bất luận ngươi là muốn hưởng thụ “Người săn đuổi” dã tính liêu nhân, hay là muốn chinh phục ” Người bay lượn ” kiêu ngạo như thiên sứ, hay là muốn cùng hải tộc mỹ lệ mê người một đêm tầm hoan, muốn hưởng thụ nhân loại đẹp đẽ ôn thuần hầu hạ, chỉ cần ngươi có thể trả giá kim tệ khả quan, liền có thể đạt thành tâm nguyện. Những người trẻ tuổi bị trở thành như vậy, có chính là khi còn bé liền bị bọn buôn người dụ dỗ, có chính là bị thân nhân bần cùng bán thành tiền, cũng có chính là vì kiếm lấy thù lao phong phú.

    Vì lẽ đó San Đạo thuần dưỡng hai ” Sủng nô Dị quốc “, cũng không phải chuyện gì phi pháp. Bất luận ở niên đại nào, luôn có giai cấp đặc quyền. Dân đen cưới hai lão bà gọi là trùng hôn, đánh cược vương cưới bốn lão bà vừa vặn tập hợp đủ một bàn mạt chược, được kêu là phong lưu, gọi bản lĩnh.

    Reid vẫn đúng là sửa chữa căn cứ bí mật thuần dưỡng cho con trai. Chuyện như vậy luôn luôn là hắn quản lý, ai bảo hắn là tổng giám đốc chi? Ca ca quản chính là gia quốc thiên hạ, việc quan trọng cho nước cho dân, quốc tế dân sinh, đệ đệ ở bên trong đại dương khoa học ngao du, ở trong lĩnh vực chưa biết mở rộng càng nhiều lãnh địa.

    Nói chung đại sự bọn họ quản, việc nhỏ hắn quản. Như xí nghiệp XP gia tộc hắn quản, chi tiêu gia đình hắn quản, ngay cả phòng thí nghiệm XP gia cũng là hắn tài trợ, càng khỏi nói chuyện vặt vãnh tu sửa phòng trẻ con nho nhỏ này…

    Cũng còn tốt những người kia cẩu thả, hất tay chưởng quỹ làm quen rồi, N tháng cũng không phát hiện dị thường gì.

    Reid chuẩn bị mời mấy người trông trẻ (tục xưng ma ma), phụ trách dưỡng hai tiểu sủng vật, tương lai bọn họ sẽ là người bồi đọc cho con trai tâm can bảo bối của hắn.

    Đối với ma ma yêu cầu rất đơn giản: Là người bay lượn, thích sạch sẽ, có mẫu tính, có giáo dưỡng, tin được.

    Reid lấy việc này giao cho tâm phúc của mình – N2, lần trước N2 lựa chọn đứng ở bên bọn hắn, đẩy đổ khách đến từ ngoài kiêm tình địch – Johnson 23, lập xuống kỳ công, nhảy một cái trở thành người Reid tín nhiệm nhất.

    N2 sau khi trở về cùng Tiểu Thất hợp lại kế, Tiểu Thất lập tức tự đề cử ba “Nhàn mẹ” của mình.

    Các nàng quá phù hợp yêu cầu! Năm đó các nàng đều là có giáo dưỡng, biết thư thức lễ đại gia khuê tú, mới có thể gả cho đại gia đình ZP như vậy! Hơn nữa làm mẫu hôn các nàng cũng rất có hào quang mẫu tính nói, nhìn các nàng bao nhiêu sủng ái Tiểu Thất… Hơn nữa các nàng cũng đều là người bay lượn yêu sạch sẽ. Có điều kiện các nàng đều phù hợp! Đặc biệt tin được a, các nàng cũng sẽ không đắc tội BOSS tiểu Thất. Dù sao cũng là chén cơm duy nhất của nhà các nàng!

    Cho nên bọn họ rất nhanh đi nhậm chức! Chưa bao giờ đi ra ngoài làm việc qua, ba người phụ nữ tương đối hưng phấn, đến hơn bốn mươi tuổi, gia tộc trải qua kịch biến, tâm thái sớm không hư vinh táo bạo, coi trời bằng vung giống từ nhỏ. Các nàng như trải qua sương hàn mai, phóng ra hào quang khác.

    Tuy rằng không bằng những ma ma làm việc nặng khác, nhưng các nàng dựa vào bản năng làm mẹ của mình, sẽ không để mấy đứa nhỏ đáng thương chết đói.

    Đúng là hai tiểu tử kia, thêm vào tiểu thiếu gia nghịch ngợm gây sự San Đạo, thường thường đem các nàng chỉnh quá chừng…

    “Trời ạ, con cá kia đã chết rồi sao? Chết rồi chúng ta chết chắc! Nghe nói loại cá này bên trong mấy chục triệu con mới có một, đặc biệt hiếm có, toàn thân trắng như tuyết a!”

    “Có thể là giả chết hay không? Vớt lên nhìn!”

    “A, con vật nhỏ đáng thương!”

    Tiểu Bạch theo thói quen ngủ như chết, vốn là trắng, còn học người ta phơi cái bụng, hại ba người phụ nữ kia coi mình chết đói hoặc chết no, ba chân bốn cẳng mà vớt nó lên, nhìn kỹ, trong miệng còn chút vụn bánh, ngủ đến ngọt đây.

    Sắp xếp một lần chết không khó, khó chính là cả ngày giả chết. Nó một ngày không đúng giờ ba, bốn lần chết… Sợ đến các nữ nhân tóc đều trắng thật nhiều sợi. Hào quang mẫu tính của các nàng rất mạnh mẽ, mỗi ngày bị một con cá kém thông minh lừa gạt 100 lần, cũng vẫn như cũ chỉ lo nó thật sự chết đi!

    Tiểu Ly thích cắn người, đặc biệt ở lúc nó nếm qua thịt tươi cùng máu đầu ngón tay các nàng, trực tiếp kích phát dã tính tham sống thịt rồi, hoàn toàn không thèm sữa bò…

    ” Tiểu Ly nhà ta thật giống lại nhẹ!” Tiểu thiếu gia San Đạo u oán – đánh giá ba người phụ nữ, trên mặt rõ ràng viết: “Ba người không chịu trách nhiệm, Tiểu Ly nhà ta bị đói, có phải là uống vụng sữa bò của cưng ấy?”

    Ba người phụ nữ trăm miệng cũng không thể bào chữa… Để nó phì lên nói nghe thì dễ, đem mình đút cho tiểu gia súc này ăn sao?

    Buồn bực nhất chính là, các nàng giải thích căn bản không ai tin tưởng.

    Tiểu Bạch chỉ giả chết lúc chỉ có các nàng, Tiểu Bạch ở trong nước nhàn nhã vui sướng bơi, không buồn không lo, thiên chân vô tà. Tiểu Ly thân mật oa ở trong lồng ngực San Đạo bán manh, lắc đuôi hoả hồng xoã tung, nhẹ nhàng quấn chân đầy thịt của nhóc, đôi mắt đẹp đẽ chớp a chớp, hống San Đạo mở cờ trong bụng, nhóc còn duỗi ra đầu lưỡi, ngậm cắn ngón tay San Đạo.

    Một cái một cái liếm một lần – San Đạo ba ngày trước ăn vụng đùi gà thơm nức còn dính ở phía trên, Tiểu Ly thậm chí phân biệt ra được nhóc ăn vụng một cái hay là hai cái, kia là gà trống hay là gà mái, là gà rán hay là gà chiên… Đây chính là năng khiếu!

    Đương nhiên, San Đạo tuyệt sẽ không nói cho bất luận người nào, nhóc ăn qua hết thảy mỹ thực ngoài sữa bò, lôi ra đến đều là nguyên dạng. Dạ dày của nhóc còn tiêu hóa không được thịt…

    Tuổi tác thân thể cùng tuổi tác tâm lý chênh lệch quá lớn, đây là một bi kịch a!

    Thế nhưng hiện tại San Đạo cùng Reid vẫn không biết ba ma ma này giáo dục hai con vật nhỏ thành cái dáng dấp gì. Các nàng xem ra không thể xoi mói, đoan trang như quý phụ như thế, dáng vẻ không chê vào đâu được, ẩn nhẫn như tảng đá như thế, công tác nhẫn nhục chịu khó.

    Nhưng bọn họ đã quên, chính là ba nữ nhân đầu óc đơn giản, ở phương diện chăm con thờ phụng “Vô vi mà trị” này, bồi dưỡng được ngũ thiếu tay ăn chơi như vậy, còn có thất thiếu ác miệng như vậy. Không thể không nói — con hư tại mẹ!

    Các nàng đối xử cái kia một cá một hồ ly, cũng là chọn dùng biện pháp như thế, sủng nịch, sủng nịch vào chỗ chết…

    Các nàng đối xử hài tử chưa bao giờ đánh chửi, đó chỉ là vú già hạ đẳng mới sẽ làm, các nàng muốn lấy lý phục người! Các nàng nhưng là tiểu thư quý tộc có tu dưỡng.

    Các nàng đối với hài tử chưa bao giờ ràng buộc, như thế tiểu nhân hài tử nơi đó dùng hạn chế bọn chúng? Vốn là bọn chúng liền đủ đáng thương, sinh ra bị cha mẹ vứt bỏ, bán thành tiền, bị trở thành đồ chơi của công tử nhà cao cửa rộng… Có điều không liên quan, các nàng sẽ cho bọn họ tình mẹ! Nhiều tình mẹ!

    Tiểu Thất kiên cường độc lập, tương đối có chủ kiến, cậu ban ngày đi học, buổi tối cùng N2 ở cùng nhau, có lão công đã quên nương. Ba người phụ nữ kia dư thừa tình mẹ cùng cảm tình ký thác, đưa hết cho một cá một hồ ly này. Bởi vì từ nhỏ đã bắt đầu dưỡng lên, rất nhiều năm sau cũng là thật sự có cảm tình… So với Tiểu Thất còn sủng đến lợi hại.

    Sủng a, sủng, cho dù tốt manh mối đều sẽ bị sủng thành đồ bị thịt! Sau đó giống như Tiểu Thất, gặp phải một ma cao một trượng gia hỏa, mới có thể chung kết cậu, thế các nàng lủm đi đồ bị thịt. Tỷ như N2…

    Lúc này tiểu San Đạo hả hê vẫn sẽ không nghĩ đến, N nhiều năm sau, sủng vật đáng yêu nhóc năm đó kiếm về, đã bị ba ma ma này sủng thành tiểu quái hai mặt đi. Một mặt là thiên sứ, một mặt là ác ma.

    Nhóc đến thăm bọn chúng thì, bọn chúng lộ ra một mặt tối manh tối ngoan, mà khi nhóc quay lưng đi, một tiếp tục nằm ngay đơ giả chết, một làm càn cắn người ăn thịt.

    Tiểu San Đạo còn ở ảo tưởng tương lai mình có thể ôm ấp đề huề, Tiểu Bạch mỹ lệ ôn nhu, Tiểu Ly ngoan ngoãn đáng yêu, nhóc tương lai sẽ trở thành nhà khoa học ưu tú như White ba ba, trở thành đối tượng vạn chúng cúng bái.

    Ở trong mắt nhóc, White ba ba nhưng là xếp hạng thứ nhất a! So với Blake ba ba chỉ biết đánh nhau, nghiêm mặt đáng sợ hòa ái dễ gần hơn nhiều, so với Reid cha khôn khéo giảo hoạt, không một chút nào dễ lừa hàm hậu đáng yêu hơn nhiều, so với Tiêu Tiễn cha chỉ có thể làm cơm cùng ngủ thông minh càng hơn! Vĩnh viễn NO. 1 a!

    Nhưng nhóc chắc chắn sẽ không nghĩ đến, hai sủng vật nhóc tự mình nuôi thành, đều sẽ trở thành đối thủ tương lai khó có thể thuần phục, hoa hồng có gai quả thực khái quát không được, đó là mang theo tiểu ma xoa ác ma a!

    Đương nhiên, gút mắc của ba người các nàng, đã là chuyện rất nhiều năm sau này…

    Hiện tại, bọn họ vẫn là manh vật. Tiểu Bạch chỉ mới lớn bằng hai bàn tay, không làm sao nhìn ra quốc sắc thiên hương, toàn thân trắng như tuyết che lấp tất cả chi tiết nhỏ của nó; Tiểu Ly cũng như thú nhân bình thường như thế, ngốc manh đáng yêu, chỉ có đôi tai đáng yêu cùng đuôi to lớn xoã tung hồ ly đặc thù, da dẻ bóng loáng mịn màng như ngọc; cánh San Đạo bắt đầu bắt đầu sinh ra lông tơ tinh tế.

    Chỉ là không biết, cánh đen như Blake, hay là cánh đỏ như Reid, hay là cánh trắng như White ba ba thông minh dễ gần gũi?

    Màu sắc của cánh, thật sự khá trọng yếu. Đối với người bay lượn tới nói, đây là chứng cứ trọng yếu di truyền, chỉ đứng sau giới tính phân chia.

    Tỷ như miêu tả một người chính là: XX, nam tính, lam cánh, con ngươi đen, tóc đen, thân cao 150cm, thể trọng 49kg…

    Ở bề ngoài ba người cha đều hững hờ, trên thực tế tất cả mọi người đều âm thầm lưu tâm, muốn từ cái lông tơ thưa thớt kia nhìn ra chút đầu mối…

    Lại như tài nữ có não không ngực cùng một cái đạo lý, San Đạo đầu óc phát dục đến có chút nhanh, cánh nhưng lớn có chút chậm, mãi đến tận hai tuổi cũng không trưởng tề. Thực sự là lo chết mấy người cha!

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!