Home Đam Mỹ Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng

    Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

    Editor: Gia Nghi.

    Beta: Gia Nghi.

    Tiểu Ái nhìn về phía gương, tàn nhẫn mà cho mình năm quyền.

    Đánh, rất đều, rất khuếch đại, tin tưởng hiệu quả nhất định có thể đạt đến như mong muốn!

    Cậu ta ôm khuôn mặt “bị đánh” đến hầu như biến dạng đến lăn lộn trong lồng ngực Hải Hoàng khóc nửa giờ…

    Dù sao cũng đã 13 tuổi, lăn qua lăn lại lăn đến Hải Hoàng đều có chút ngã trái ngã phải. Nhưng dù thằng bé có lớn hơn nữa vẫn là tôn tử bảo bối của Hải Hoàng…

    “Ai dám đánh con thành như vậy? Ăn mật Hải Long sao!” Hải Hoàng luôn luôn là một nhân quân nho nhã, nhưng hiện tại cũng không khỏi nổi trận lôi đình, đau lòng…

    “¥#&@…” Tiểu Ái Vương Tôn ở trong lồng ngực Hải Hoàng khóc lóc tố cáo dài 7749 trang, thêm mắm dặm muối.

    Hải Hoàng rất tức giận nha! Dực quốc có dính đến XP gia cũng nhìn không vừa mắt. Ngay cả một tiểu tử hầu hạ cũng dám bắt nạt trên đầu Vương Tôn, một chút gia giáo cũng không có!

    “Tra cho ta kẻ đã đánh Vương Tôn!” Hải Hoàng ra lệnh cho quan chức bộ tình báo của mình.

    “Nội tình con đã tìm người điều tra xong!” Tiểu Ái đưa tới một văn kiện.

    Cũng không suy nghĩ một chút Miêu Thiếu năm đó là làm gì, là kim bài gián điệp đó đa! Miêu thiếu hiện tại cũng là BOSS cục tình báo Phong quốc. Vì thế Tiểu Ái tùy tiện nhờ ai cũng được, tìm thúc thúc bá bá “Giúp chút ít việc”, tình báo này cũng là nước chảy thành sông mà đến trong tay cậu ta.

    Hải Hoàng xem tư liệu của Tiểu Bạch, trên mặt càng quái lạ: “Trước ba tuổi là nô tịch XP gia, sau ba tuổi được thu dưỡng… cha là A4, cựu quan tham mưu của 301 tướng quân, hiện tại là tổng quản sự của tập đoàn XP; mẹ là A Châu, hải tộc, tư liệu cụ thể không rõ…

    Hải Hoàng mặt lộ vẻ khó khăn, đóng tư liệu lại, thở dài một hơi. Vừa rồi ông giận dữ, muốn diệt cả nhà này để báo thù cho tiểu tôn tử, hiện tại… Hiện tại đành phải thở dài.

    Ông có thể xuống tay với con gái, con rể mình hay sao?

    Con nuôi, con nuôi…

    Cho dù là của hài tử thân sinh A Châu cùng A4, cũng chỉ là ngoại tôn, so với tôn tử vẫn là kém một chút. Huống hồ chỉ là một con nuôi…

    “Gia gia, mẹ của hắn cũng là hải tộc, vậy ông có diệt cửu tộc hắn hay không?” Tiểu Ái hưng phấn lay lay cánh tay Hải Hoàng, nịnh hót cầu xin.

    “Việc này ta sẽ xử lý, con cẩn thận dưỡng thương…” Hải Hoàng thương tiếc chạm chạm mấy vết thương trên mặt Tiểu Ái, thương ở mặt thằng bé, đau ở tâm ông.

    Giải quyết vụ Tiểu Ái, lúc gọi điện thoại cho A Châu, ngữ khí của Hải Hoàng cũng không mấy vui vẻ: “Quản lại đứa con nuôi của con đi! Suốt ngày ở cùng với mấy đứa hư hỏng nhà XP, cũng không học tốt…”

    “Phụ hoàng, đến cùng đã xảy ra chuyện gì đây?” A Châu tâm cơ linh xảo, nghe ngữ khí liền biết tất có vấn đề.

    Để điện thoại xuống, A Châu lập tức rõ ràng là chuyện gì.

    Kỳ thực chỉ là mấy trò đùa vui của mấy đứa nhỏ, cần gì phải gắt gỏng như thế? Hơn nữa câu nói cuối cùng của phụ hoàng kia, có chút khiến người ta thương tâm. Phụ hoàng nói với nàng: ” “Hải Long đản” năm nay con đừng dẫn theo con nuôi của con, mắc công ta nhìn lại sinh khí! Hơn nữa lúc đó Tiểu Ái cũng sẽ đến, hai thằng nhóc gặp mặt lại sẽ ồn ào, con vẫn là nên lảng tránh chút đi!”

    Mà A Châu rất rõ ràng trả lời ông: “Như vậy năm nay cả nhà con cũng không tới…”

    Lời này của A Châu cũng có chút thành phần đấu khí ở bên trong. Những năm gần đây nàng đã thấy quá nhiều đãi ngộ khác nhau một trời một vực của hai huynh đệ này, rõ ràng đều là Vương Tôn, nhưng một bên cao cao tại thượng, vạn người sủng ái, một bên khác chỉ có thể lẳng lặng đứng bên cạnh nàng, giống như một kẻ tôi tớ.

    Nàng tự nguyện từ bỏ thân phận công chúa, là vì A4, vì yêu, nàng không oán.

    Nhưng Tiểu Bạch là một tay nàng nuôi nấng, nàng yêu thương thằng bé như con đẻ của mình. Nàng oán!

    Vì thế, hoặc là cả nhà về hải tộc cùng dự tiệc, hoặc là thiếu một cũng không đi! Phụ hoàng bất công như vậy thực sự là quá mức rồi! Tiểu Bạch ngoan như thế, nhất định sẽ không động thủ trước. Nhất định là đứa nhỏ bị sủng hư kia sai! Bất luận A Châu thông minh trí tuệ như thế nào, hiện tại cũng chỉ là một người bị tình mẹ chiếm hết lý trí.

    Đối với Hải Hoàng chỉ “Phê bình giáo dục” một phen như vậy, Tiểu Ái không tha thứ rất lâu, nhưng cũng không thay đổi được cái gì.

    Trong lòng cậu ta hận cho rằng gia gia là sợ làm XP gia tức giận, liền khóc nháo không ngớt nói: “Cha hắn chỉ là một con chó cho XP gia, mẹ hắn cũng chỉ là một vú già nho nhỏ bên trong hải tộc, hơn nữa hắn còn là một con nuôi không rõ lai lịch, một con hoang mà thôi! Gia gia sẽ không ngại động vào hắn đi!

    Hải Hoàng tuy rằng thương yêu tôn tử, nhưng không phải là kẻ ngốc. Nghe những lời thô tục này của tôn tử, không vui cau mày nói: “Con nên thu liễm lại tính tình của mình ở trường học đi, còn có, ta hi vọng tử tôn hải tộc sẽ có mỹ đức khiêm tốn cùng lễ phép…”

    Việc này khi đến bên tai Tiểu Bạch, đã không phải là đại sự gì.

    Bởi vì đại sự đã bị XP gia chặn lại một lần.

    Hải Hoàng đương nhiên là có đi tìm XP gia nói lý, hơn nữa không chỉ nói là nhi tử cùng với nhi đồng bồi đọc nhà ngươi đánh tôn tử ngoan ngoãn của ta, mà còn nói học viện XP bọn họ giáo không nghiêm, dẫn đến thằng bé bị thương nghiêm trọng ở trong trường, cuối cùng Hải Hoàng còn lấy hình ảnh Tiểu Ái đầy mặt thương tích ra, chứng cứ xác thực!

    Nhưng hai giờ sau, một video được truyền tới, làm cho ông á khẩu không trả lời được.

    Ông thế mới biết mọi ngóc ngách của học viện XP đều có camera giám sát. Ở chỗ quản trường còn nhiều hơn!

    Mỗi một chi tiết nhỏ ở buổi biểu diễn trong video đều được thu lại, tuy rằng ngay lúc đó thật sự đã xảy ra hỗn chiến, thế nhưng video biểu hiện — không có bất kỳ người nào động tới một cọng tóc của Tiểu Ái.

    Dù cho XP Bất Bại giật lấy microphone ngay trước mặt cậu ta, đập nát micro thành nhiều mảnh, nhưng không có một mảnh vỡ nào đụng tới mặt của Tiểu Ái…

    Sau đó, video cuối cùng biểu hiện Ngày A tháng B năm C, x giờ y phút z giây, Tiểu Ái ra khỏi trường học cùng các mỹ nữ. Lúc đó cậu ta một mặt thích ý, trên mặt không có bất kỳ vết thương nào… Bình thường đến thể bình thường hơn.

    Video này quả thực làm cho ông có cảm giác bị vả mặt rất đau: Tôn tử của ông chơi khổ nhục kế a, già rồi còn hồ đồ!

    Đương nhiên, trường học của bọn họ chính thức trả lời là: Trải qua giám định, không có bất kỳ một vị giáo viên nào hoặc học viên nào gây ra các vết thương trên mặt của Tiểu Ái vương tôn.

    Tuy rằng việc này không gợi lên sóng lớn, nhưng Tiểu Bạch vẫn là rất khó chịu.

    Rõ ràng đều là Vương Tôn, nhưng lại nhận được đối đãi hoàn toàn khác nhau. Một tên bịa đại cũng thành sự thật, một người không làm cũng phải nhận là có làm!

    Hiện tại hắn hận chết cả nhà Tiểu Ái, hắn không một chút nào muốn trở về đoàn tụ gì đó, làm cái chức Vương Tôn chó má gì đó. Cái xưng hô này quả thực kéo thấp IQ của hắn!

    Vì thế hắn đã nói rõ hết với San Đạo rồi — hắn đời này chỉ nhận A4 là cha hắn, A Châu là mẹ hắn, Thẻ Giai là em gái hắn, San Đạo là bạn gei tốt của hắn, Tiểu Ly là đối thủ chính tông của hắn. Những người khác không nhận…

    Blake lúc chỉ dạy cho hắn cũng không khỏi nhổ nước bọt với hắn vài câu —

    “Ta dạy cho ngươi bản lĩnh chiến đấu, ngươi dùng nó để đối phó với bạn học tay không tất sắt, thật là khiến người ta đau lòng!”

    “Ta dạy cho ngươi tất cả những thứ này đến cùng là vì cái gì, ngươi nên hiểu rõ! Không phải cho ngươi đi náo động, càng không phải để ngươi bại lộ quá sớm! Thân phận của ngươi rất mẫn cảm, mẫn cảm đến có thể khuấy lên sóng to gió lớn, không thể chờ đến một ngày nào đó, khi thực lực của ngươi càng mạnh hơn một chút sao?”

    “Ngươi tình cảnh bây giờ — thà rằng đắc tội với quân tử, nhưng chớ đắc tội với tiểu nhân.”

    “Chịu oan uổng có phải là rất khó chịu không? Rõ ràng không phải ngươi đánh, nhưng ai cũng bảo là do ngươi làm, có phải là muốn thật sự đi đánh cậu ta? Trúng kế ngươi liền thua!”

    “Bị người xem thường, bị người oan uổng, phải nên làm như thế nào?”

    Tiểu Bạch nhướng lên mí mắt, do dự mà nhỏ giọng nói: “Nhẫn?”

    Blake khẽ giương lên khóe môi, nguy hiểm nói: “Nếu như là ta, ta sẽ không cho hắn có cơ hội như vậy!” Hắn hơi ngưỡng ngửa đầu, khí tràng cường đại đến khó mà tin nổi. Như mặt trời ban trưa, mị lực dương cương tuyệt đối khiến người ta không dám nhìn gần!

    “Hiện tại, chờ một chút, nhịn một chút, không sao. Tương lai, ngươi sẽ còn mạnh hơn ta! Đến lúc đó, thiên hạ là của ngươi, những âm mưu quỷ kế kia, tự khắc sẽ sụp đổ!”

    “Ta nhớ kỹ, sư phụ!” Tiểu Bạch quỳ một gối nói. Hiện tại, hắn là thật sự vui lòng phục tùng!

    Người đàn ông này, dạy cho hắn không chỉ là kỹ năng sinh tồn, kỹ năng chiến đấu, sách lược chiến đấu, còn dạy hắn phải xây nên lòng quật cường như thế nào, tự tin hơn người nhất, mạnh mẽ nhất trong lòng!

    Còn một chuyện khác để Tiểu Bạch phải khó chịu, tự nhiên là chuyện của mẹ hắn. Hắn cũng không rõ ràng bên trong cụ thể phát sinh chuyện gì, nhưng hắn từ Thẻ Giai biết được “Hải Long đản” năm nay mẹ sẽ không mang cả nhà đi tham gia.

    Hắn quá biết ngày lễ này là tháng ngày mà mẹ vui vẻ nhất… Hơn nữa quan hệ giữa mẹ với Hoàng Thất hải tộc cũng khá tốt, mẹ nói trước đây là mẹ thị nữ của công chúa, Hải Hoàng coi mẹ như là con gái nuôi nên rất thương yêu… Bởi vì chuyện này, làm cho mẹ tình thế khó xử sao?

    Tiểu Ái chết tiệt, thực sự là kẻ gây mọi chuyện! Kẻ ác này cáo trạng trước!

    Tiểu Bạch khó chịu, rất nhanh lan truyền cho San Đạo cùng Tiểu Ly.

    Bởi vì ba người bọn họ mỗi ngày ăn uống ngủ nghỉ đều cùng nhau, ai có chút kế vặt, lập tức liền bị hai người khác biết được. Có thể là bởi vì có cảm giác trong lòng.

    Vì lẽ đó, ba người này hợp kế lại, cũng không thể nuốt cục tức này dễ dàng như thế! Lần này, bọn họ muốn hợp pháp, hợp lý, quang minh chính đại để tên kia đẹp mặt!

    Ngươi thích nổi danh, yêu làm minh tinh, ái mộ hư vinh, thích bị vạn ngàn fans vây quanh sủng nịnh đúng không, được, bọn lão tử đây để ngươi xuống đài, chúng ta đến cướp fans của ngươi!

    Bọn họ hoả tốc tạo thành một nhóm nhạc, tên gọi F4…

    Thành viên có: San Đạo, Tiểu Bạch, Tiểu Ly, còn có… Phong Hải Dương… Bốn đại soái ca siêu cấp!

    Phong Hải Dương đáp ứng tham gia chuyện này, cũng là bởi vì XP Bất Bại kì kèo mãi, hơn nữa còn đạt thành hiệp nghị bí mật… Lúc này mới xuất đầu lộ diện, bán đứng Tiểu Ly.

    XP Bất Bại nói, nếu như cậu tham gia cái ban nhạc này sẽ có thêm thời gian bồi dưỡng tình huynh đệ với Tiểu Ly, hơn nữa — cuối tuần này Tiểu Ly sẽ đến hậu viện nhà Hổ Vương ăn đồ nướng hồ nhị ly tự mình làm!

    Tiểu Ly lần đầu tiên đến nhà Hổ Vương, xem như là du tử rời nhà nhiều năm trở về, đúng không?

    Vì thế Phong Hải Dương thật sự đáp ứng rồi. Cậu sẽ phụ trách chơi đàn, đàn gì cũng được, chỉ cần phát ra âm thanh là được, không có cậu không được. Ở tháng ngày cậu trầm mặt, âm nhạc là vật dẫn duy nhất thể hiện tâm trạng của cậu, cậu đánh đàn — không phải bình thường được!

    Tiểu Ly biết đánh trống, làm thú nhân, trời sinh đã có cảm nhận về tiết tấu. Hắn thậm chí còn biết dùng hoa quả rau dưa làm trống, gõ ra nhiều thanh âm khác nhau, thật mạnh mẽ!

    San Đạo biết thổi sáo, đây là Tiêu Tiễn vì rèn luyện sự hô hấp của cậu nên từ nhỏ liền luyện cho cậu, bây giờ cũng luyện đến biết thổi.

    Cho tới Tiểu Bạch, làm hải tộc, trời sinh đã được tặng cho một giọng hát đầy nội lực, ngày xưa còn được A Châu – một “ca sĩ” của hải tộc dốc lòng dạy dỗ, so với tên Tiểu Ái vương tôn kia càng là phần hơn!

    Thẻ Giai cũng hát không tệ, ở phía sau hát bè, XP Bất Bại liền giúp bọn họ chuyển mấy nhạc cụ, bố trí sân khấu. Bởi vì có Phong Hải Dương, XP Bất Bại xoay chuyển tính cách 180 độ, thành tạp công toàn năng, nhẫn nhục chịu khó, nhàn thì còn có thể bưng trà dâng nước…

    Đúng rồi, hắn cho người khác uống nước lọc, còn Phong Hải Dương thì được uống… Nước chanh…

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!