Home Đam Mỹ Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!

    Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! – Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

    Editor: Gia Nghi.

    Beta: Gia Nghi.

    ________

    Kim bài tình báo, vẫn còn là bảo đao chưa mai một.

    Hiện tại hắn giao một túi giấy nhỏ cho nhân viên kỹ thuật giám định, sau đó tự mình nhìn bọn hắn chằm chằm làm xong nguyên bộ báo cáo.

    Trước đây hắn chưa bao giờ kiên trì như hiện tại, 4 tiếng đồng hồ ngồi im không nhúc nhích mà chăm chú vào nơi nào đó, chỉ nhằm có được một tấm báo cáo mỏng manh.

    Trong cái túi nhỏ kia có chứa một sợi tóc, sợi tóc màu trắng, mang chân lông.

    Có thể là nữ sinh sau bàn Tiểu Bạch không cẩn thận đè sách lên tóc của hắn, hoặc là lúc Tiểu Bạch vươn vai tay không cẩn thận vướng đến, hoặc là người có dụng tâm khác lục lọi đồ cá nhân của hắn mà trộm đến.

    Quá trình kia không quan trọng, quan trọng chính là, hắn lập tức sẽ có được mật mã di truyền của người thiếu niên có khuôn mặt giống hắn.

    “Miêu gia, đã có kết quả rồi…” Nhân viên kỹ thuật giám định cầm tờ giấy báo cáo, đưa cho đại nhân vật đang lo lắng kia.

    Tay Miêu gia có chút run rẩy, ngay cả nhân viên giám định kia đều phát hiện ra hắn dị thường. Nhưng hắn ta chỉ có thể âm thầm hoài nghi Miêu gia có phải là đang tìm phụ thân thất tán nhiều năm của mình hay không, người kia tóc trắng, chắc là đầu đã bạc, rất lớn tuổi chăng?

    Miêu gia nhìn chằm chằm góc phải dưới giấy báo cáo giám định: “Ăn khớp, xác định là trực hệ, hai người có quan hệ phụ tử.”

    Trong lòng dường như núi lửa ngàn năm đột nhiên phun trào, nhưng toàn thân lại lạnh lẽo như trải qua một trận mưa băng khắc nghiệt.

    Hắn rất xác định, hắn chỉ để tiểu vương tử thụ thai một lần. Từ sau khi sinh Tiểu Ái, hắn liền e ngại sinh ly tử biệt khốc liệt như vậy, hắn không dám lại để tiểu vương tử lấy thân thể của chính mình ra mạo hiểm. Hắn yêu cậu sâu như vậy, cậu là mạng của hắn, hắn không muốn mất đi cậu!

    Như vậy, hài tử mắc chứng bạch tạng này là từ đâu tới? Hơn nữa mẹ nuôi lại là A Châu? A Châu còn là một người thần bí, rõ ràng thân phận thấp kém, tiểu vương tử cùng Hải Hoàng cũng rất trọng coi nàng, hàng năm đều sẽ cùng nhau tụ hội, thăm người thân. Từ sau khi Tiểu Ái có chuyện, nàng cũng không có xuất hiện nữa, hắn rất rõ ràng phát giác ra tiểu vương tử cùng Hải Hoàng không vui. Chính là một sự không cô đơn như Kim gia thiếu mất một người.

    Miêu gia lại mở ra tấm kết quả giám định thứ hai, biểu hiện DNA người này cũng là ăn khớp với tiểu vương tử, hắn rốt cục thở ra một hơi thật dài.

    Rất tốt, hắn cũng không có bất trung với người yêu. Đứa nhỏ này là con của cả hai người bọn họ.

    Hiện tại hết thảy chỉ có một kết quả: Đứa nhỏ này sinh cùng một lượt với Tiểu Ái, sau đó, thằng bé bị “trộm đi” sớm, đây chính là nguyên nhân sinh nhật cúa thằng bé sớm hơn mấy tháng so với Tiểu Ái.

    Năm đó XP gia ở Tâm Hải Dương, trộm đi một trong con trai của hắn. Đây chính là chân tướng!

    Cũng giống như mọi người, hắn không thể tin tưởng San Đạo vừa ra đời có khả năng này, mấy người lớn nhà XP lần thứ hai chịu oan ức.

    Sau mấy ngày, hắn rốt cuộc tìm được một cơ hội thích hợp, mặt đối mặt với Tiểu Bạch.

    Miêu thiếu biến thành Miêu gia, như sắt thép bỏ trong lò luyện rất lâu, bất khuất kiên cường! Nhưng bây giờ tìm thấy đứa con đã thất tán hơn mười năm, trái tim đột nhiên oành oành nhảy loạn, quả thực không có cách nào khắc chế.

    “Nghe nói có người tìm tôi? Là ông?” Tiểu Bạch lạnh lùng nhìn hắn. Hiện tại người trước mắt này, trong đầu Tiểu Bạch chỉ có một thân phận – cha của Tiểu Ái, kẻ địch của hắn. Lẽ nào tên tiểu nhân kia không nhận thua, khóc lóc gọi cha đến giúp đỡ? Thật là không có một chút tiền đồ!

    Miêu gia nhìn chằm chằm mặt Tiểu Bạch một lát, ở bất kỳ chi tiết nhỏ không đáng chú ý nào đều có thể tìm ra dấu vết bản thân lúc còn trẻ. Di truyền chính là kỳ diệu như thế, những nét tương tự nhỏ bé hội tụ thành một khối, liền trở thành chứng cứ huyết thống.

    “Cậu không muốn biết cha mẹ ruột của cậulà ai sao?” Miêu gia châm chước rất lâu, rốt cục khó khăn mở miệng.

    “Không có hứng thú…” San Đạo đã nói sớm với hắn rồi, hắn chỉ là chẳng muốn đi phí sức lực tìm chứng cứ, càng không muốn đi nhận thân.

    “…” Miêu gia bị làm cho á khẩu không trả lời được. Hắn không tìm được câu để tiếp lời, ba câu liền ngừng lại…

    “Nếu như không có chuyện gì, tôi đi trước…” Tiểu Bạch lạnh lùng quay người, thân thể kiên cường quay lưng với hắn.

    Hắn không có hứng thú cùng cha kẻ thù đàm luận thân thế của mình. Hắn hiện tại rất hạnh phúc, không muốn gia nhập vào cái vở kịch đầy máu chó!

    “Ta là phụ thân cậu!” Miêu gia rốt cục duỗi ra cánh tay, muốn đi giữ lại cái gì đó, nhưng hắn biết, có những điều vĩnh viễn không trở lại được…

    Tiểu Bạch ổn định thân hình, khuôn mặt tuấn tú hơi xoay chuyển một chút, chỉ hơi liếc mắt nhìn Miêu gia, thấp giọng nói: “Ồ…”

    Một tiếng “Ồ” này lạnh nhạt đến không thể lạnh nhạt hơn nữa. Giống như có người hỏi ngươi ăn cơm chưa, người đó đáp ăn rồi.

    Lớp phòng vệ kiên cường của Miêu gia trong nháy mắt đổ nát. Hắn không nghĩ tới, đứa nhỏ này sẽ phản ứng như thế. Hắn vốn tưởng rằng sẽ có một màn ôm ấp khóc lóc, thậm chí có thể là chất vấn cùng lên án, nhưng hắn không nghĩ đến đứa nhỏ này tính cách lại lạnh lùng như vậy, còn không thèm nhìn hắn nữa…

    Tiểu Bạch vẫn chậm rãi bước đi, sau khi bước được mười bước, hắn đột nhiên ngộ ra được gì đó từ lượng tin tức khổng lồ này.

    Hắn nhanh chóng xoay người lại, hai mắt trừng trừng, giận không nhịn nổi mà mắng: “Hiện tại ông đưa ra bằng chứng này là để làm gì, để ta thả tên Tiểu Ái tiện nhân kia sao?”

    Nhân sinh thật fucking hoang đường, hắn bất tri bất giác liền bạo miệng. Nhưng hắn cũng không chuẩn bị liền kiểm điểm như vậy, bởi vì Tiểu Ái xác thực chính là tiện nhân không sai.

    Miêu gia khóe miệng co giật, hắn thật sự không có cách nào trả lời vấn đề sắc bén như vậy.

    “Ông đừng tưởng rằng tra ra quan hệ máu chó như vậy liền có thể cứu thằng con ông, cậu ta gây ra họa, không ai giúp được cậu ta. Tôi sẽ không nhận ông làm cha, càng sẽ không thừa nhận mình và Tiểu Ái là huynh đệ!” Cho dù là huynh đệ, dám hãm hại Đạo Đạo, hắn cũng sẽ không bỏ qua.

    “Lời ta nói chính là thật sự.” Miêu gia ném qua hai bản báo cáo kiểm nghiệm. Hắn cho rằng Tiểu Bạch không tin lời hắn nói…

    “Ông lấy mẫu DNA của tôi ở đâu ra?” Tiểu Bạch gấp gáp mà tức giận, lật lên báo cáo, lại nghiêm túc nhìn mặt Miêu gia, hắn đúng là không có hứng thú đối với báo cáo, hắn chỉ là để ý riêng tư của mình bị xâm phạm.

    “DNA tùy ý thích hợp, nếu như cậu không tin, cậu có thể tự mình đi nghiệm một lần nữa, đây là tóc của ta…” Miêu gia rút cọng tóc, đưa tới.

    Tiểu Bạch căm ghét sợi tóc kia, thật chạy nhanh đi. Trước lúc ly khai, cứng rắn ném cho hắn một câu nói: ” Tôi không thèm làm con trai ông! Mấy người nên từ bỏ ý định này đi…”

    Con trai tiện, lão tử cũng tiện, đấu pháp đấu không lại họ, lại ra ám chiêu như vậy đến kiềm chế hắn, không có cửa đâu!

    Sau khi trở về trong lòng hắn tự nhiên khó chịu, San Đạo lập tức liền nhìn ra hắn kỳ lạ, sau mấy cái hôn nồng nhiệt, vài câu dao động, toàn bộ câu chuyện đều được tiết lộ, hóa ra cha đẻ tìm tới cửa, còn đưa báo cáo DNA.

    Tiểu Ly dựng thẳng lỗ tai, tuy rằng đang nấu ăn trong nhà bếp, nhưng bên ngoài nói gì một chữ cũng bỏ xót, cũng che miệng âm thầm nhếch lông mày nhìn bộ dáng lúng túng của Tiểu Bạch mà cười nhạo hắn.

    Không nghĩ tới đại băng sơn vạn năm bình tĩnh, cũng sẽ bị cuốn vào vở kịch đầy máo chóa.

    “Đây là một chuyện tốt a…” San Đạo cực kỳ áy náy mà nói, “Ta đã nói trước với ngươi rồi, ngươi cũng là Vương Tôn Hải Hoàng, cũng như Tiểu Ái… Nhưng ngươi chết sống không muốn trực diện sự thực này. Tuy rằng ta sắp lập tức phải đi chịu đòn nhận tội một lần nữa, có hơi đáng sợ một chút, thế nhưng không có cái gì quan trọng so với ngươi một nhà đoàn tụ…”

    Tiểu Ly ở bên cạnh nhỏ giọng nói nói: “Anh em ruột thế này, có còn định đi tính sổ nữa không? Còn có kế hoạch của chúng ta nữa…”

    “Kế hoạch gì?” San Đạo hồ đồ hỏi.

    “A, không có gì.” Tiểu Ly lập tức làm bộ đi dọn bàn ăn. Kế hoạch phản công của hắn và Tiểu Bạch, vẫn là không nên để cho San Đạo biết thì hơn. Những thứ đen đuốc dơ bẩn kia cứ để cho bọn họ giải quyết đi, Đạo Đạo chỉ cần vui tươi trong ánh nắng là được rồi.

    Tiểu Bạch ngơ ngác mà xuất thần, hiện tại hắn có chút bị đè nén, vốn là người ít nói, hiện tại càng là không nói một lời… Ở sâu trong nội tâm hắn, A4 là cha hắn, A Châu là mẹ hắn, Thẻ Giai là em ruột của hắn, một nhà bốn người là đủ rồi.

    Hắn chưa bao giờ hận Đạo Đạo đã trộm hắn đi, nhưng hắn cũng không thể thản nhiên tiếp thu cha mẹ đến đột xuất giống Tiểu Ly. Có thể hắn khác với Tiểu Ly, dù sao Tiểu Ly ở Dực quốc cũng không có cha mẹ nuôi…

    Việc này đối với Tiểu Bạch là một lựa chọn to lớn. Hắn luôn cảm thấy, lựa chọn trở về với cha mẹ ruột, là phản bội đối với gia đình hiện tại. Mà hiện tại, rõ ràng hắn không muốn thay đổi gì cả. A4 cho hắn tình cha ấm áp, A Châu không chỉ cho hắn tình mẹ, còn giống như người thầy dạy dỗ hắn tất cả hải tộc tri thức… Hắn làm sao có khả năng vùi đầu vào trong lồng ngực người xa lạ như vậy được?

    Hắn quyết định quên chuyện này đi, đây chính là quyết định cuối cùng của hắn.

    Nhưng sự tiến triển của tình hình cũng vượt ra khỏi dự định của hắn…

    Sau đó không lâu, thân thế của hắn trở thành bí mật địa cầu đều biết, chỉ có thể chứng minh cõi đời này không có tường nào gió không lọt qua được.

    Miêu gia đầu tiên nói cho tiểu vương tử thân ái của mình, sau đó tiểu vương tử liền lập tức tới trường học tới gặp hắn, còn hai mắt đẫm lệ mà ôm hắn khóc ròng rã hai giờ… Kỳ thực so với Miêu gia, hắn không biết nên làm thế nào với người cha nhân ngư này… Hắn quả thực bị đôi mắt giống như hắn đẫm lệ làm cho không động tay được, Tiểu Bạch cũng không độc ác mà bảo ông cút.

    Tiếp theo Hải Hoàng nhận được tin tức lập tức không nhịn nổi, lại là cùng XP gia giao thiệp, mãnh liệt khiển trách, lại là suýt chút nữa làm lộn tung lên với con gái con rể, nói chung toàn bộ sự việc huyên náo long trời lở đất, suýt chút nữa gợi ra thế chiến.

    Cuối cùng, cái thân thế phong ba này dằn vặt nửa năm, làm cho Tiểu Bạch đã không có chút rung động nào…

    Sáng đi học, xong đi rèn luyện. Như thường lệ ép San Đạo, cùng Tiểu Ly tranh sủng.

    Chính là bên cạnh hắn đột nhiên nhiều hơn rất nhiều fans thiếu nam thiếu nữ nhân ngư, hiện tại hắn rốt cuộc biết tại sao Tiểu Ái bị phủng thành một tên 2B ngu ngốc. Bởi vì cái đám này chả có lấy một câu thật lòng nào, ngoại trừ khen ngợi ngươi cũng chính là ca tụng ngươi, còn gọi hắn là Tiểu Bạch vương tôn…

    Hắn nghe cách gọi nịnh nọt này quả thực rất buồn nôn, danh xưng này vừa vặn trở thành điểm mới để Tiểu Ly chế nhạo hắn.

    Ở bên trong trận đánh giằng co này, Tiểu Bạch trở thành tiêu điểm dư luận, nhân vật tin tức, ảnh chụp còn nhiều hơn cả N2, với tính cách thâm trầm như vậy, còn có thích ở một mình, hắn bị gắn cái mác: “Băng sơn tiểu vương tử”… Hắn đỏ thấu nửa bầu trời, quả thực thành thần tượng toàn cầu.

    Kết quả điều tra dân ý biểu hiện, dựa theo kết quả bầu chọn, băng sơn tiểu vương tử Tiểu Bạch chiếm 79. 3%, mà Tiểu Ái chỉ chiếm 13%, còn lại vì là phiếu trắng. Nói là phiếu trắng cũng không đúng, bởi vì trên phía điền mấy cái tên chả liên quan gì cả.

    Những cái tên bị kéo vô bao gồm: Phong Hải Dương, San Đạo, Tiêu Tiễn,…

    Thuộc truyện: Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!