Phản chuyển thú nhân – Chương 8

    Thuộc truyện: Phản chuyển thú nhân

    8, “Kiểm tra” Tạp Tắc Nhĩ…

    Kim Hi liếm liếm môi, đưa tay kéo áo choàng trên người Tạp Tắc Nhĩ, thân thể xinh đẹp lại hoàn toàn bày ra trước mặt Kim Hi, chung quanh Nguyệt trường thạch phát ra quang mang nhẹ nhàng, chiếu sáng thân thể Tạp Tắc Nhĩ, như là dũng sĩ Hy Lạp bôi trên mình một lớp dầu ô liu, bày ra vẻ đẹp tối nguyên thủy.

    Bàn tay Kim Hi lưu luyến dán trên cơ ngực Tạp Tắc Nhĩ, cơ ngực chắc nịch hình thoi hoàn mỹ, từ xương quai xanh xuống dưới nách tạo thành độ cong mềm mại, hở ra cơ ngực như hai gò đất, mà giữa vết sẹo còn một khe rãnh thật sâu, khiến nó nhìn qua càng tràn ngập hơi thở Giống đực. Làm một tên từ trung học sơ cấp đã phát hiện bản thân là gay, bình thường cùng đồng học chơi đùa thỉnh thoảng ăn đậu hủ cũng là chuyện thường, Kim Hi đáng khinh luôn lấy thế làm vui, nhưng lần đầu tiên, có một người, diện mạo y cương nghị thậm chí là hung ác, như một dã thú hình người, thân thể cường tráng mà dương cương, năng lực đủ để hoàn toàn áp chế hắn, lại dịu ngoan quỳ trước mặt hắn, bộ dạng phục tùng, hiến dâng thân thể, toàn tâm thuận theo, làm cho phân tử ‘công’ trong hắn mạnh mẽ bùng nổ.

    Trong hang đất thực râm mát, nhưng thân thể Tạp Tắc Nhĩ lại rực lửa nóng, y đang trong niên kỷ dục hỏa tối vượng, thân thể tràn ngập sức sống rực lửa, thân thể như nằm trên bếp lửa, da thịt y không phải đặc biệt bóng loáng, nhưng lại có xúc cảm ran rát nhè nhẹ, hút chặt lấy tay Kim Hi. Được rồi, thật sự là Kim Hi rất lưu luyến dùng hai tay vuốt ve cơ ngực Tạp Tắc Nhĩ. Tạp Tắc Nhĩ hai tay nắm mắt cá chân mình, tư thế quỳ để hoàn toàn thân thể lộ ra, nhìn rất vất vả.

    “Nằm xuống đi.” Kim Hi có chút không đành lòng nói. Tạp Tắc Nhĩ ngoan ngoãn buông hai tay, lui về phía sau, ngả người nằm xuống, lúc duỗi hai chân về phía trước, tự nhiên mà mở ra, nửa thân dưới chỉ mặc quần mỏng, bên trong căn bản không có cái gì, nhục côn ngủ đông dưới đám hắc mao đã muốn hơi nhô lên. Tạp Tắc Nhĩ túm chặt áo choàng dải dưới thân, hiển nhiên là khẩn trương tới cực điểm, ngón tay gắt gao nắm chặt da thú. Kim Hi nghiêng người qua, bàn tay vuốt ve dọc theo đường nét cơ ngực cùng cơ bụng, cơ thể nam giới khoẻ đẹp, tích tụ lực lượng cường đại, lúc này kích động phập phồng. Ngón tay hắn vuốt theo khe giữa hai khối cơ bụng, đường rãnh dừng lại tới rốn, từ rốn là mảng hắc mao nhàn nhạt kéo dài dần che khuất dưới lớp quần da,hai khối cơ bụng đặc biệt săn chắc, Kim Hi vuốt ve một khối bên phải, Tạp Tắc Nhĩ khó nhịn rên rỉ ra tiếng. Tiếng rên rỉ khàn khàn của Giống đực làm Kim Hi càng thêm hưng phấn, quần mỏng cao cao nhô lên, lộ ra thịt trụ bán cương bên trong. Kim Hi đưa tay cầm lấy nhục côn kia, vẫn chưa hoàn toàn cương cứng cũng đã lấp đầy nắm tay của hắn, lúc hắn nắm lấy, kinh mạch trên thịt trụ căng lên, cả căn thịt trụ nháy mắt to lên một vòng, nóng đến phỏng tay, so với mạch đập còn nhảy nhanh hơn, Kim Hi dùng ngón tay nắm lấy lớp da mỏng bao ở đỉnh, xem ra Tạp Tắc Nhĩ thật sự rất ít thậm chí còn chưa từng tự mình lộng qua.

    “Ách a!” Tạp Tắc Nhĩ run rẩy nâng hai chân lên, đầu gối chạm tới lồng ngực, một cái đuôi xám trắng từ phía dưới eo dài ra. Khó trách lúc bắt đầu Tạp Tắc Nhĩ muốn dùng tư thế xấu hổ như vậy, sau khi có cái đuôi quả thật so với tư thế hiện tại thì thoải mái hơn nhiều lắm. Kim Hi rốt cuộc biết lão lưu manh rốt cuộc làm cái gì với Thứ mẫu Á Hi, không nghĩ tới mới một ngày, bản thân cũng làm cái chuyện này, nhưng cảm giác này, khiến kẻ lấy dục vọng làm ưu tiên Kim Hi muốn ngừng mà không được.

    “Ngươi, ngươi vẫn là ngồi dậy đi.” Kim Hi có chút ngượng ngùng, mà Tạp Tắc Nhĩ lại một điểm sinh khí cũng không có, y rủ mi mắt, xấu hổ lúng túng ngồi dậy, quần mỏng bị nhấc lên đã mất đi hiệu quả che chắn, y cởi bỏ nút thắt phía sau, đem quần mỏng hoàn toàn ném xuống. Cũng ngồi xổm xuống, Kim Hi thấp hơn Tạp Tắc Nhĩ gần một cái đầu, trước mắt chính là cái cằm cùng hầu kết khêu gợi của Tạp Tắc Nhĩ, đang rung động vì dồn dập thở gấp. Hắn ngẩng đầu, Tạp Tắc Nhĩ đang trộm nhìn hắn, ánh mắt chuyên chú mà thuần khiết, trên đỉnh đầu dựng lên một đôi nhĩ khuyển, hơi hơi rung động. Kim Hi đưa tay giữ lấy cổ Tạp Tắc Nhĩ, Tạp Tắc Nhĩ thuận theo cúi đầu, môi lưỡi đụng nhau, môi Tạp Tắc Nhĩ cũng rất no đủ, tiếp xúc nháy mắt hơi thở ấm áp hòa vào nhau. Kinh nghiệm hôn môi của Kim Hi cũng cực nhỏ, nhưng ít nhất còn từng được TV truyền thông hiện đại khai phá, hắn đem đầu lưỡi tham tiến vào miệng Tạp Tắc Nhĩ, không lo lắng miệng y hôi, miệng Tạp Tắc Nhĩ là hơi thở nóng rực sạch sẽ, đầu lưỡi nhút nhát bị Kim Hi đẩy vào sâu phía trong, không biết làm thế nào cho phải, Kim Hi vô sự tự thông nghiêng đầu chặn miệng Tạp Tắc Nhĩ, đầu lưỡi không ngừng thăm dò khoang miệng Tạp Tắc Nhĩ. Tay hắn vuốt ve lỗ tai Tạp Tắc Nhĩ, khiến Tạp Tắc Nhĩ cả người run rẩy, Tạp Tắc Nhĩ mù quáng mà đưa tay sờ soạng lên quần áo Kim Hi, Kim Hi cởi bỏ y phục rối rắm trên người, làm làn da ấm áp của Tạp Tắc Nhĩ càng kề sát mình, làn da tiếp xúc ấm áp khiến Kim Hi thích ý rên rỉ một tiếng, tay trái lần xuống phía dưới nắm lấy nhục côn của Tạp Tắc Nhĩ. Kim Hi thân cao phỏng chừng khoảng một thước bát, bàn tay tự nhiên không nhỏ, nhưng hắn dùng đầu ngón tay đặt tại gốc nhục côn của Tạp Tắc Nhĩ, mà cổ tay mà cổ tay còn cách quy đầu khoảng hai ba centimet, phỏng chừng chiều dài cỡ hai mươi centimet, thịt trụ sung mãn ấm áp bóng loáng, xúc cảm thật tốt, Kim Hi lần đầu tiên phát hiện bộ vị này hóa ra lại gợi cảm như vậy, sờ thư thái như vậy, quả thực làm hắn yêu thích không buông tay, bàn tay hắn bao lấy trụ thân, vẫn không buông được ra, có đôi khi còn có thể dời lên, dùng bàn tay bao lấy quy đầu non mềm bóng loáng, hắn từng nghĩ nơi này hẳn là thực cứng rắn, nhưng thực tế xúc cảm lại rất mềm mại, dùng sức nắm chặt mới có thể phát hiện hạch thô trong thịt mềm. Động tác này khiến Tạp Tắc Nhĩ rên rỉ nhịn không được né tránh, phía trên chảy ra một mảng niêm dịch trong suốt.

    Tạp Tắc Nhĩ né tránh rồi mới phát hiện mình làm cái gì, thực kinh hoảng nhìn Kim Hi. Kim Hi nhìn chỉ bạc dính trên ngón tay, ngón tay dâm mỹ xoa xoa vài cái, làm niêm dịch dính đầy bàn tay, lại tiếp tục khuấy động.

    “Đừng, đừng.” Tạp Tắc Nhĩ biết mình không nên cự tuyệt, nhưng lại khắc chế không được, chỉ có thể gào thét lấy cánh tay che miệng mình, nhưng tiếng nức nở vẫn đứt đoạn truyền ra, đùi cùng cơ bụng đều không ngừng run rẩy, thở gấp càng ngày càng kịch liệt. Kim Hi đã cưỡi lên hai chân Tạp Tắc Nhĩ, dương vật của hắn cùng Tạp Tắc Nhĩ kề sát nhau, đáng giá cao hứng chính là bộ vị kia của hắn cũng tiến hoá, tựa hồ so với Tạp Tắc Nhĩ còn dài hơn một ít.

    “Ngươi tới.” Kim Hi kéo tay Tạp Tắc Nhĩ, đồng thời bao lấy hai cây nhục côn, tay Tạp Tắc Nhĩ còn lớn hơn Kim Hi, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng bao được hai cây nhục côn, mà trên thực tế y đều tham lam vuốt ve nhục côn của Kim Hi. Kim Hi ngăn Tạp Tắc Nhĩ lại, một lần nữa hôn lên bờ môi y, tay vẫn không ngừng chạy trên thân thể Tạp Tắc Nhĩ, dùng phía dưới hung hăng đè lên thân thể Tạp Tắc Nhĩ. Thịt trụ cứng rắn của Tạp Tắc Nhĩ bị ép dán vào cơ bụng, nhưng bản năng cương cứng khiến nó không ngừng nhô lên, đụng vào nhục côn của Kim Hi chất lỏng dính nị dính đầy bụng hai người. Kim Hi cùng Tạp Tắc Nhĩ cơ hồ đều là lần đầu, không kiên trì được bao lâu liền rên rỉ ngày càng ồ ồ, Kim Hi cũng đưa tay cầm nhục côn của Tạp Tắc Nhĩ, từ trên xuống dưới triệt lộng, mang đến khoái cảm sâu đậm, hai người run rẩy bắn ra chất lỏng màu trắng, bởi vì tư thế đè nặng, cơ hồ đều bắn lên người Tạp Tắc Nhĩ, thậm chí phun lên tới cằm y.

    Tạp Tắc Nhĩ ngồi trên cẳng chân mình, Kim Hi chống ngực y ngồi trên đùi y, thở gấp thật lâu sau mới chậm rãi yên tĩnh trở lại. Ngón tay Kim Hi dính thiệt nhiều chất lỏng trắng đục, kéo ra sợi chỉ trắng dâm mỹ.

    Tạp Tắc Nhĩ nắm tay Kim Hi, chìa đầu lưỡi phấn nộn, linh hoạt liếm đi chất lỏng trên tay Kim Hi, cảm giác được đầu lưỡi ran rát, mà cảnh này đập vào thị giác lại càng thêm mãnh liệt. Cảm nhận được Kim Hi lại một lần nổi lên dục vọng, Tạp Tắc Nhĩ dừng động tác, ánh mắt trong veo nhìn Kim Hi, tựa hồ đang đợi động tác kế tiếp của hắn.

    “Bọn hắn còn đang chờ bên ngoài.” Kim Hi thật sự muốn làm lần nữa, nhưng hắn cũng không quên hai người vừa quyết định dã pháo trước mắt bao người, cao trào qua đi cảm giác xấu hổ lại nổi lên. Hắn nhìn quanh một vòng, cuối cùng là Tạp Tắc Nhĩ nhặt áo mình lên, lau sạch chất lỏng trên người hai người.

    “Cái kia, như vậy, sẽ tốt hơn.” Kim Hi nhức đầu, tình cảm mãnh liệt đi qua, hắn mới cảm giác hành vi của mình có bao nhiêu lớn mật, vừa thẹn lại bối rối, nhưng hiển nhiên, Tạp Tắc Nhĩ so với hắn lại càng thẹn thùng hơn, áo của y đã không thể dùng, mặc áo choàng lên mà bên trong cái gì cũng không có, da thú lau cũng không sạch sẽ, chất lỏng dính nhớp sau khi khô lại, ở trên làn da tiểu mạch của y càng đặc biệt rõ ràng.

    “Nếu ngươi vừa lòng về ta, sẽ đeo Lệ châu bối cho ta.” Tạp Tắc Nhĩ khẩn trương nhỏ giọng nói.

    “A, nhưng mà, thứ đó ta còn chưa đi nhặt.” Hắn nhớ rõ hôm qua Mẫu mụ có đề cập tới vật này, không nghĩ tới hôm nay đã cần dùng tới.

    “Khụ khụ, cái kia, ta có Lệ châu bối đây, ngươi muốn dùng hay không.” Bạch Linh sắc mặt đỏ bừng đi tới, Tạp Tắc Nhĩ lập tức tránh phía sau Kim Hi, vóc dáng y cao hơn Kim Hi nhiều, cúi đầu cũng chỉ ngang với Kim Hi, hơi thở phun vào cổ hắn, làm Kim Hi cả người ngứa ngáy.

    Kim Hi híp mắt, hắn mới không tin Bạch Linh lại tình cờ vào đúng lúc như thế, nhưng hiện tại dù sao cũng cần hỗ trợ, đành phải trừng hắn một cái: “Dùng như thế nào.”

    “Rất đơn giản.” Bạch Linh lấy ra một cái vỏ sò, hai mảnh vỏ màu đen bề mặt sáng bóng trơn trượt, cầm cũng không nặng, nhưng rất cứng. Hắn cầm vỏ sò chạm lên sừng của Kim Hi, ban đầu có chút lạnh lẽo, rồi một tia hỏa lạt lạt từ sừng truyền đến, Bạch Linh cầm vỏ sò, bề ngoài màu đen bị bao trùm bởi hoa văn màu vàng, là từng chuỗi văn tự cổ quái, Kim Hi đoán hoa văn này hẳn là giống như hoa văn trên sừng hắn. Tiếp xúc qua, vỏ sò trở nên nặng hơn một chút, nhưng vẫn rất nhẹ, chỉ nặng bằng nửa quả trứng chim, còn nhẹ hơn những trang sức bình thường.

    Kim Hi đặt vỏ sò vào tay Tạp Tắc Nhĩ, hai tay Tạp Tắc Nhĩ cầm có chút không biết phải làm sao, hai người đều là lần đầu tiên tiến hành tập tục này, đều cảm thấy trong thời gian ngắn như vậy, liền xác định một mối quan hệ liên quan tới cả đời, có điểm mờ mịt, có điểm vui sướng, có điểm phấn khởi. Bạch Linh hung hăng ôm Kim Hi: “Ngươi được đấy tiểu tử, còn trước tìm được Tát nhĩ trước cả ta. Chờ trở về, Tạp Tắc Nhĩ đeo Lệ châu bối trên cổ, toàn bộ Bộ lạc sẽ biết tin này. Có điều chuyện này đối với Tạp Tắc Nhĩ mà nói, hoàn toàn là một chuyện tốt.”

    “Chẳng lẽ bọn hắn còn có thể chi phối quyết định của ta.” Kim Hi tuy rằng thần sắc ngữ khí đều thực bình thản, nhưng một cỗ bá đạo vẫn tự nhiên tản ra, tuy rằng đột nhiên xây dựng quan hệ thân mật còn chưa sâu sắc, nhưng Tạp Tắc Nhĩ cùng hắn thật sự đã làm đến bước này, cho dù Tạp Tắc Nhĩ nhìn qua cường tráng hơn hắn nhiều lắm, hắn vẫn muốn nhận trách nhiệm bảo hộ Tạp Tắc Nhĩ, không bao giờ để kẻ khác khi dễ y nữa…

    “Không phải vậy. Kỳ thật, Tạp Tắc Nhĩ cũng không phải người Bộ lạc Bỉ Mông, hắn là con của tù binh Bộ lạc Bắc Man, vết thương trên người hắn cũng là do người Bộ lạc chúng ta lộng thương trong chiến tranh. Ngươi nhận Tạp Tắc Nhĩ, đối với Tạp Tắc Nhĩ mà nói là một việc rất trọng đại, thuyết minh cả Bộ lạc đều phải nhận thân phận chính thức của hắn. Nhưng trước khi ngươi tìm được Tát nhĩ là người trong Bộ lạc, tốt nhất không nên cử hành hôn lễ với Tạp Tắc Nhĩ, nếu không sẽ làm lòng người trong bộ lạc sinh bất mãn. Nếu ngươi cưới Tát nhĩ trong Bộ lạc rồi mới cưới Tạp Tắc Nhĩ, tâm lý mọi người cũng dễ nhận hơn. Có điều trước khi ngươi cùng Tạp Tắc Nhĩ cử hành nghi thức, ngươi còn bảo lưu quyền từ hôn, cho nên vì để Tạp Tắc Nhĩ yên tâm, cũng làm cho người trong Bộ lạc dần chấp nhận thân phận của Tạp Tắc Nhĩ, ngươi cần thường xuyên đến ở trong nhà Tạp Tắc Nhĩ.”

    Bạch Linh tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng nói chuyện có trật tự, lo lắng toàn diện, ngữ khí nói chuyện cũng rất giống góc độ Tộc trưởng lo lắng cho toàn thể Bộ lạc.

    Kim Hi nghi hoặc: “Ta tới nhà Tạp Tắc Nhĩ, sao không phải hắn tới nhà ta?”

    “Bởi vì các ngươi còn chưa cử hành nghi thức a! Trước khi cử hành nghi thức, Giống đực có thể thường xuyên tới nhà Thú nhân ở chung cùng Thú nhân, khảo sát năng lực các phương diện của Thú nhân, nếu có chỗ không hài lòng, hơn nữa lý do đầy đủ, có thể xin Tộc trưởng cùng Tế Ti từ hôn.”

    “Còn có chuyện như vậy, không phải quá bất công với Thú nhân sao.” Kim Hi không khỏi chán nản.

    Bạch Linh trịnh trọng lắc đầu: “Cũng không phải, tình huống giống như Tạp Tắc Nhĩ, bởi vì hắn là người Bộ lạc khác, mới xảy ra những chuyện không hay như vậy, nhưng là toàn thể Bộ lạc vẫn bảo hộ hắn. Mà đối với Thú nhân khác mà nói, tuy rằng bộ dạng đẹp, nhưng là năng lực sinh hoạt không được, không thể lo liệu việc nhà, Giống đực chắc chắn sẽ không cần. Có điều Tạp Tắc Nhĩ chính là tay thiện nghệ nổi danh trong Bộ lạc, một tay làm mộc cực giỏi, ngươi nhặt được bảo vật đó nghe.”

    Lúc Kim Hi cùng Bạch Linh nói chuyện, Tạp Tắc Nhĩ một mực ở bên lắng nghe như giống đại khuyển trung thành, nghe đến đó không khỏi lại đỏ bừng mặt. Kim Hi nhịn không được vói vào trong áo choàng hung hăng nhéo mông y một cái, bộ vị này vừa rồi còn chưa hảo hảo kiểm tra đâu.

    “Các quy chế trong Bộ lạc đều là truyền miệng, dựa vào Tộc trưởng cùng Tế Ti quyết định, ta xem cần phải phát minh một bộ văn tự, để có thể truyền thừa điều lệ chế độ của Bộ lạc, đây đối với nền văn minh có ý nghĩa cực kỳ trọng đại.” Kim Hi không hề phát giác, sau khi phát sinh quan hệ với Tạp Tắc Nhĩ, suy nghĩ của hắn rất nhanh chuyển hướng làm một thành viên trong Bộ lạc, bắt đầu lo lắng làm thế nào dùng khả năng của mình công hiến cho Bộ lạc.

    Đề nghị này khiến cho Bạch Linh thật tò mò, hai người vừa đi vừa thảo luận khái niệm cùng ý nghĩa của văn tự, mà một đám Thú nhân cũng theo phía sau. Nhĩ Nhã cùng Bác Nhã đương nhiên thật cao hứng, hai người sớm biết nhân phẩm của Tạp Tắc Nhĩ tốt lắm, nhưng giờ phút này vẫn nhịn không được đến gần Tạp Tắc Nhĩ, nói bóng nói gió hỏi một vài vấn đề. Mà Hi Tư Lạc cùng Nạp Lan thì đều đi ở phía sau, một bên nghe câu hỏi của Nhĩ Nhã cùng Bác Nhã, một bên nhìn Kim Hi cùng Bạch Linh nói chuyện ở phía trước, trong ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc cùng tự hỏi.

    .

    Thuộc truyện: Phản chuyển thú nhân