Home Đam Mỹ Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu – Chương 44: Tương lai nhân ngư (2)

    Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu – Chương 44: Tương lai nhân ngư (2)

    Thuộc truyện: Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu

    Từ sau khi hai người trở về, liền vẫn bị vây trong một loại trạng thái tương kính như tân, chuyện không hài hòa sẽ phát sinh trong tưởng tượng của Trạch Hâm nhưng thật ra một chút cũng không có phát sinh.

    Trạch Hâm ở bể bơi bên ngoài thư thư phục phục bơi vài vòng, thẳng đến mệt mỏi mới tựa vào bên cạnh ao nghỉ ngơi trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn ban công lầu hai, đột nhiên có chút tò mò Gavin đang làm cái gì, mỗi lần đều biến thành thần thần bí bí, không biết đang làm cái gì.

    “Hệ thống, Gavin chính là Tiêu Vân Tường đi?”

    【 đúng vậy. Tạm thời không thể khôi phục trí nhớ người chơi. 】

    Nghe hệ thống trả lời, Trạch Hâm lộ ra một cái biểu tình quả thế, tuy rằng không biết hệ thống này muốn làm cái gì, nhưng là có vẻ có thể nói chuyện luyến ái ở trong này cũng không sai.

    “Gần đây có nhiệm vụ gì không?” Gần đây cậu cảm thấy hệ thống này càng ngày càng lười biếng, cả nhiệm vụ cũng không tuyên bố.

    【 nhiệm vụ: giúp nam phụ. 】

    “Giúp hắn làm cái gì?”

    【 người chơi rất nhanh sẽ biết được, thỉnh kiên nhẫn chờ đợi. 】

    “Hệ thống ngươi cái gì cũng không nói như vậy thật được à?” Trạch Hâm cảm thấy hệ thống nói thật không minh bạch, hoàn toàn không rõ nhiệm vụ của mình là cái gì.

    【 thỉnh người chơi tự mình thăm dò. 】

    Trạch Hâm lại hỏi vài câu, nhưng hệ thống đều không có trả lời, hoặc nói là lại để ý tới cậu.

    Ngay tại thời điểm Trạch Hâm nghĩ nội dung nhiệm vụ là cái gì, tiếng chuông ngoài cửa vang lên, sau đó Gavin hoang mang lúng túng chạy xuống dưới, bộ dáng đầy mặt thất kinh. Nhìn thấy Trạch Hâm không hiểu, một phen ôm nhân ngư lên, sau đó mang về trên lầu.

    Đứng ở ban công lầu ba, Trạch Hâm rất dễ dàng có thể nhìn thấy vài người trẻ tuổi đứng ngoài cửa viện, ở sau khi nhìn thấy Gavin ra ngoài tựa hồ liền kích động lên, cuối cùng thậm chí tính động thủ. Trạch Hâm vẫn chú ý tình huống phát triển, ở thời điểm cậu xác định người tới không có hảo ý chuẩn bị báo nguy, người đi đầu kia đánh Gavin một quyền, sau đó bước đi.

    Qua một đoạn thời gian, liền nhìn thấy Gavin cúi đầu ỉu xìu đi đến, thời điểm nhìn thấy Trạch Hâm rõ ràng có chút ủy khuất.

    “Làm sao vậy? Bọn họ là ai?” Trạch Hâm cảm thấy có chút tò mò, bởi vì những người đó rõ ràng là nhận thức Gavin.

    Gavin nhìn thoáng qua Trạch Hâm, có chút không cam không muốn nói: “Người đi đầu kia là đường ca ta.”

    “Đường ca ngươi, vậy hắn vì cái gì đánh ngươi?”

    Nghe được vấn đề của Trạch Hâm, Gavin nhắm miệng rõ ràng không muốn trả lời.

    Trầm mặc trong chốc lát, nhìn thấy Gavin không muốn trả lời vấn đề của chính mình, lại không muốn rời đi, Trạch Hâm bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Vết thương trên mặt ngươi không cần xử lý sao?”

    Nhìn Trạch Hâm vẫn quan tâm mình, tâm tình Gavin rõ ràng tốt lên, cười cười ngu đần với Trạch Hâm, sau đó không thèm để ý nói: “Không có việc gì, đợi chút ta dùng máy trị liệu một chút thì tốt rồi.”

    “Vậy là tốt rồi.”

    Tiếp theo hai người lại lâm vào tình trạng không lời nào để nói, có lẽ là ý thức được hiện trường lạnh nhạt, Gavin thử thăm dò nói: “Ngươi có đói bụng không, nên ăn cơm trưa, ta mang ngươi đi ăn?”

    “Ân”

    Trải qua mấy ngày ở chung, Gavin vẫn cảm thấy chính mình rất may mắn, có thể gặp được nhân ngư dịu ngoan như thế, có lẽ chính mình thật sự có thể giống như phụ ngư nói, hai người hảo hảo mà qua cả đời. Đột nhiên nghĩ tới đường ca vừa rồi đến tìm chính mình, cùng với mục đích bọn họ tới nơi này, ánh mắt Gavin tối sầm lại. Nhìn thoáng qua nhân ngư bên cạnh chính mình, Gavin quyết định mặc kệ thế nào đều sẽ không để mất nhân ngư thuộc về chính mình.

    Ngồi ở trước bàn cơm, Trạch Hâm đầy mặt khổ đại cừu thâm nhìn đồ ăn trước mắt, sau đó trừng mắt liếc nhìn người kế bên một cái, “Ta nhất định vẫn phải ăn này sao?”

    Tiếp xúc đến ánh mắt lên án của Trạch Hâm, Gavin yên lặng nghĩ lại một chút chính mình có phải làm không tốt ở đâu hay không, cuối cùng xác định không có cái gì không đúng, mới hỏi: “Ngươi không thích cái này sao? Nhưng là nhân ngư khác đều rất thích cái này a”

    Nhìn thấy thức ăn lỏng giống như là nước cơm hồ trước mắt, Trạch Hâm đầy mặt ghét bỏ nhìn Gavin, gằn từng chữ nói: “Ta một chút đều không thích cái này, ta muốn ăn loại cơm ngươi ăn!”

    “Nhưng là, người căn cứ nhân ngư nói ngươi ăn cái kia là tốt nhất, bằng không bụng sẽ khó chịu.” Nhìn thấy Trạch Hâm thập phần kiên quyết, Gavin có chút khó xử nói, ăn cái đó tựa hồ không tốt với thân thể nhân ngư

    Rối rắm nhìn thoáng qua nhân ngư bên cạnh, Gavin vẫn là cảm thấy hẳn là làm dựa theo nhân ngư căn cứ chỉ đạo, cuối cùng vẫn không có để cho Trạch Hâm ăn thứ cậu muốn ăn

    Vì thế, nhìn Gavin hoàn toàn không để ý ý nguyện chính mình, dám muốn cậu ăn nước cơm hồ, Trạch Hâm phẫn nộ rồi!

    Nhìn nhân ngư còn đang sinh khí cùng chính mình, Gavin có chút ủ rũ, còn có chút chân tay luống cuống, đây là lần đầu tiên hắn ở chung cùng bạn lữ, hết thảy tất cả đều là một loại tình trạng tìm tòi. Nhìn thấy bóng dáng đưa lưng về phía chính mình, tựa như ảo tưởng trước kia của chính mình vậy, rất đẹp, tràn ngập dụ hoặc. Gavin đột nhiên nghĩ tới tư liệu căn cứ nhân ngư giao cho chính mình, bao gồm làm như thế nào để có thể không khiến nhân ngư bị thương, như thế nào khiến nhân ngư động tình, nghĩ như vậy, mặt rất nhanh liền đỏ lên. Tiếp theo, không thể ức chế nghĩ tới, trước mắt là nhân ngư của mình, cũng sẽ chỉ là nhân ngư của mình.

    Rốt cục, vẫn là nhịn không nổi nội tâm dụ hoặc thân thủ từ phía sau nhẹ nhàng vây quanh nhân ngư của mình, hôn vành tai cậu.

    Trong nháy mắt Trạch Hàm vừa bị ôm lấy liền nảy sinh một loại cảm giác quen thuộc, tuy rằng biết người này chính là Tiêu Vân Tường, nhưng là vẫn nhịn không được nảy sinh một loại cảm giác mặt đỏ tai hồng. Cậu không có lý do không hiểu được động tác của Gavin đại biểu cho cái gì, thời điểm ở căn cứ nhân ngư, nơi nghiên cứu nhân ngư đó đã nói cho bọn cậu rất nhiều tri thức về phương diện này, có lẽ là lo lắng nhân ngư bị động đến phía sau sẽ phản kháng, vì thế nhồi nhét rất nhiều tư tưởng sai lầm cho loại nhân ngư không có trí nhớ này như bọn cậu. Tỷ như đây là một cái chuyện rất bình thường, đây là một chuyện rất thoải mái, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì không cần kinh hoảng linh tinh, nói ra chính là tẩy não. Bình thường dưới tình huống này, bạn lữ pháp định của nhân ngư sẽ ở ngày đầu tiên nhận được nhân ngư liền xác định quan hệ, lấy cái này để cam đoan tính duy nhất của chính mình với nhân ngư.

    Cho dù không xoay người sang chỗ khác, Trạch Hâm cũng có thể tưởng tượng được Gavin hiện tại khẩn trương. Trong lòng cúi đầu thở dài một hơi, quên đi đều làm nhiều thứ như vậy, cũng không kém lần này, dù sao đều là người chính mình nhận định.

    Nhìn thấy Trạch Hâm không có đẩy mình ra, Gavin cảm thấy chính mình được tiếp nhận rồi, vì thế thân thủ ôm lấy nhân ngư, chính mình khuynh thân đè ép lên.

    Ngày hôm sau, Trạch Hâm đỡ thắt lưng đau nhức không thôi, đầy mặt nghiến răng nghiến lợi nghĩ, quả nhiên xử nam cái gì, chính là một loại cầm thú a. Vừa mới bắt đầu đần độn vụng về nhưng là còn chiếu cố cảm thụ của Trạch Hâm, đợi cho sau khi nếm được ngon ngọt, liền bắt đầu không quan tâm xằng bậy. Mặc dù ở bên trong quá trình này cậu cũng bằng vào thân thể nhân ngư mà vui thích, nhưng là em gái ngươi, thật là thống khổ lớn hơn vui vẻ a!

    Tác giả có chuyện muốn nói: vì cái gì hiện tại tiêu đề không thể là giống nhau? Ta một điểm đều không rõ.


    Thuộc truyện: Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu