Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 101

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 101: Xuất phát

    — Hắc Long còn sống, Rawson và Lăng Vũ, cũng chưa chết.

    Những lời này của Berg, rốt cuộc cũng giải cứu Lâm Viễn ra khỏi địa ngục thống khổ.

    Khổ sở không thể hình dung sau khi biết cha qua đời khiến trái tim Lâm Viễn vẫn ở trong trạng thái co rút đau đớn, mỗi lần hô hấp đều cảm thấy ngực nhói đau, thế nhưng, loại đau đớn này kéo dài chưa đến một ngày, liền bị niềm vui to lớn “cha chưa chết” thay thế.

    Hơn nữa, baba Lăng Vũ cư nhiên cũng ở cùng một chỗ với cha!

    Nhiều năm nay không biết tung tích của baba, lại vẫn luôn chờ mong ngày đoàn tụ với baba, lúc này biết baba cũng bình an không có chuyện gì, Lâm Viễn kích động đến mức không biết nên nói gì.

    Caesar thấy tiểu quái thú kích động trợn to hai mắt, vội vàng nhẹ nhàng cầm lấy tay Lâm Viễn, ôn nhu nói. “Cậu đừng lo lắng, lấy năng lực của nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ, chỉ cần Hắc Long còn sống, bọn họ điều khiển cơ giáp tìm nơi an toàn để đặt chân trong vũ trụ cũng không phải việc khó khăn.”

    Berg cũng tán đồng gật gật đầu. “Caesar nói không sai, ta nghĩ, hiện giờ Rawson và Lăng Vũ nhất định đang tạm thời đặt chân trên một tinh cầu xa xôi nào đó, sở dĩ bọn họ không trở lại tinh cầu Namics, rất có thể là vì năng lượng của cơ giáp Hắc Long tiêu hao quá độ, không đủ để tiến hành chuyển tiếp không gian và bay thời gian dài trong vũ trụ.”

    Dù sao Berg cũng là người từng chế tạo thể phục chế của Hắc Long, nắm rất rõ lượng năng nguyên bên trong cơ giáp, trong chấn động không gian sắp phát sinh dao động khổng lồ, để duy trì cân bằng thì cơ giáp buộc phải hao phí rất nhiều năng lượng, lại thêm năng lượng tiêu hao khi đột phá trùng động vũ trụ, sau khi Hắc Long thoát ra năng lượng dự trữ còn lại hẳn là sẽ không quá 30%.

    Lấy tính cách cẩn thận của Rawson và Lăng Vũ, dưới tình huống năng lượng cơ giáp không đủ 30% bọn họ sẽ không mạo hiểm quay lại tinh cầu Namics, vạn nhất trên đường gặp phải quân địch hoặc lại đụng trúng bão cát vũ trụ, điều khiển một cơ giáp không đủ năng lượng, chẳng khác nào chịu chết.

    Cho nên, khả năng lớn nhất là –

    Hai người tạm thời ở lại một chỗ an toàn nào đó, nghĩ biện pháp dự trữ năng lượng cho cơ giáp.

    Bên trong cơ giáp Hắc Long có hệ thống chuyển hóa quang năng, còn có thể lấy năng lượng từ các loại khoáng thạch đặc thù, chỉ cần có đủ thời gian, để Hắc Long dự trữ đầy đủ năng lượng, bọn họ trở lại tinh cầu Namics chỉ còn là ngày một ngày hai.

    Berg quay đầu nhìn Lâm Viễn nói. “Dựa theo tốc độ chuyển hóa quang năng của Hắc Long, nếu tất cả đều thuận lợi, qua khoảng xấp xỉ mười lăm ngày nữa, bọn họ hẳn sẽ có thể trở lại tinh cầu Namics…. Nhưng mà, hiện tại tình huống khẩn cấp, chúng ta căn bản không đợi được lâu như vậy.”

    Nói tới đây, thần sắc trên mặt Berg càng trở nên nghiêm túc. “Trên thực tế, tin tức nguyên soái hi sinh, cũng không phải do quân đoàn Trường Xà truyền đi, một tuần trước Drew đã tìm thấy mảnh vỡ của thể phục chế Hắc Long trong trùng động vũ trụ, lúc đó ông ấy không có báo cáo chuyện này với Quân bộ, còn nghĩ biện pháp gạt Quân bộ, muốn tranh thủ nhiều thời gian hơn cho nguyên soái.”

    Caesar giật mình, nhíu mày nói. “Nói cách khác, bí mật phát hiện ra mảnh vỡ cơ giáp, là bị kẻ có tâm cố ý tiết lộ ra ngoài?”

    Berg gật gật đầu. “Không sai, tuy rằng không biết là ai, nhưng có thể khẳng định, quân đoàn Trường Xà và quân đoàn Vinh Quang đều có tai mắt của Quân bộ, nếu Quân bộ đã nhanh chóng biết được tin tức chúng ta phát hiện mảnh vỡ cơ giáp, ta liền bảo Drew dứt khoát tương kế tựu kế, nói những mảnh vỡ này là thuộc về cơ giáp của nguyên soái, sau khi Quân bộ phái người của hiệp hội cơ giáp cẩn thận kiểm tra qua xác cơ giáp, liền tuyên bố tin tức nguyên soái hi sinh.”

    Nguyên liệu dùng cho bản thể và thể phục chế Hắc Long cơ hồ giống nhau như đúc, ngoại trừ hai người chế tạo là Aston và Berg, nhưng người khác căn bản không thể phân biệt được. Nói đài cơ giáp này chính là Hắc Long của nguyên soái, cũng không có ai hoài nghi.

    Caesar lại nhạy cảm nhận ra một tia khẩn trương trong lời nói của Berg, nhịn không được hỏi. “Vương thúc, bọn họ vội vã tuyên bố tin tức nguyên soái hi sinh, chẳng lẽ là có âm mưu gì đó?”

    Berg biểu tình nặng nề nói. “Không sai, quân đoàn Vinh Quang gặp phải mai phục vốn là mưu kế của bọn họ, có người trong Quân bộ thông đồng với quân liên bang, muốn mượn tay liên bang trừ khử Rawson, bởi vì, Rawson là chướng ngại lớn nhất của bọn chúng. Chỉ khi Rawson chết, bọn họ mới có thể thoải mái thực thi kế hoạch.”

    — Thực thi kế hoạch? Chẳng lẽ Quân bộ thực sự có phản đồ?

    Caesar đột nhiên nghĩ đến lúc trước khi tập huấn dã ngoại với Lâm Viễn, từng phát hiện mấy chiếc huy hiệu ở sâu trong rừng rậm Cologne, vội vàng quay đầu nói với Lâm Viễn. “Tiểu Viễn, mấy chiếc huy hiệu chúng phát hiện trong rừng rậm Cologne, cậu có mang theo không?”

    Lâm Viễn vội vàng gật gật đầu, lấy mấy chiếc huy hiệu màu tím trong không gian lưu trữ của Chu Tước, đưa tới tay Caesar.

    Caesar đưa huy hiệu tới trước mặt Berg, nói. “Vương thúc, người cũng biết, đây là huy hiệu của quân đoàn Lôi Đình, vì sao lại rơi xuống trong rừng rậm Cologne trên Phá Quân tinh?”

    Caesar vẫn suy đoán những chiếc huy hiệu này được lưu lại vào lúc quân đoàn Lôi Đình truy kích Chu Tước vào mười chín năm trước, chỉ là khi đó hắn vẫn chưa sinh ra, suy đoán này cũng không có chứng cớ. Berg lại khác, toàn bộ quá trình truy bắt Chu Tước mười chín năm trước, hắn là thủ lĩnh Mạch nước ngầm, đều rõ ràng thấu đáo tất cả.

    Nhìn huy hiệu Caesar đưa đến, Berg cúi đầu trầm mặc một lát, đột nhiên nói. “Đúng rồi, năm đó khi hai đài cơ giáp Lưu Quang và Ảo Ảnh liên thủ truy đuổi Chu Tước, đến cùng bọn họ còn có vài thuộc hạ của quân đoàn Lôi Đình và quân đoàn Ảo Ảnh, nhưng mà, khi trở lại thiên hà Cepheus, có ba vị sĩ quan không cùng trở về, nghe nói là hi sinh trên đường truy đuổi Chu Tước.”

    “Hi sinh?” Caesar khẽ nhíu mày nói. “Cách giải thích này có vẻ hơi gượng ép. Nếu thật sự là hi sinh trên đường truy đuổi Chu Tước, huy hiệu của họ sao lại rơi vào rừng rậm Cologne?”

    Vừa nghe Caesar nói như vậy, Berg cũng nhịn không được nhíu mày.

    Chu Tước là cơ giáp cấp S, uy lực của đạn quang năng khi mở ra hệ thống công kích đủ để phá hủy cả một thành phố, có ba vị sĩ quan trên đường truy đuổi Chu Tước bị lửa đạn công kích mà hi sinh, lý do này lúc ấy không khiến bất cứ ai hoài nghi.

    Thế nhưng lúc này, nhìn ba chiếc huy hiệu trong tay Caesar, lưng Berg lại đột nhiên chảy ra một tầng mồ hôi lạnh –

    Sự tình rõ ràng không đơn giản như vậy.

    Ba vị sĩ quan kia, có lẽ cũng không phải hi sinh, mà là vì, bọn họ đã nhìn thấy một ít bí mật không nên nhìn thấy trên Phá Quân tinh, bị tướng quân của họ giết người diệt khẩu!

    Nếu suy đoán này là thật, nói cách khác, nhóm người nào đó ở Quân bộ đã sớm chuẩn bị kế hoạch này từ mười chín năm trước!

    Năm đó Lăng Vũ đột nhiên phát tình, quân đoàn Ám Dạ giải tán, nay Rawson lại ngoài ý muốn gặp phải mai phục, quân đoàn Trường Xà bị điều khỏi thiên hà Cepheus…. Một loạt âm mưu không chê vào đâu được này, mũi nhọn đều hướng về cùng một chỗ — thiên hà Cepheus, thủ đô, vương cung đế quốc!

    Có lẽ bệ hạ Trand đã sớm phát hiện ra, cho nên ngay khi biết tin nguyên soái mất tích đã lập tức bảo Berg mang cơ giáp rời đi. Là quốc vương của đế quốc, ông không thể tự tiện rời khỏi thủ đô, cho nên, khi nhận ra nguy cơ, ông chỉ có thể lập tức tiễn bước những người quan trọng nhất bên cạnh, tìm cách để bảo vệ bọn họ.

    Nghĩ đến bệ hạ Trand bị vây hãm trong vương cung bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng, hai mắt Berg đột nhiên chua xót.

    …… Caesar, Cevi, còn có mình, đều bị bệ hạ Trand tiễn bước đầu tiên, lúc này trong vương cung, chỉ còn lại bệ hạ và vương hậu, cùng đội hộ vệ hoàng gia đã thề sống chết bảo vệ vương tộc. Vạn nhất Quân bộ phát động binh biến, bệ hạ Trand có thể nói là không sức phản kháng…..

    Berg liếc mắt nhìn Caesar, thấp giọng nói. “Caesar, về chuyện huy hiệu, Lăng Vũ và Rawson hẳn là biết rõ ràng hơn so với ta, hiện giờ quan trọng nhất là – chúng ta phải mau chóng tìm được bọn họ!”

    Những lời này không hẹn mà hợp với suy nghĩ của Lâm Viễn, lo lắng cho an nguy của hai người cha, Lâm Viễn lập tức khẩn trương mở miệng nói. “Chú Berg, cháu có thể tự mình đi tìm bọn họ không?”

    Berg nhìn về phía Lâm Viễn, gật gật đầu nói. “Đây cũng là nguyên nhân ta gọi các cháu đến. Chỉ có cháu mới có thể tìm được bọn họ, bởi vì giữa Chu Tước và Hắc Long tồn tại cảm ứng của cơ giáp cấp S với nhau, loại cảm ứng này không chịu ảnh hưởng từ tín hiệu trạm không giạn, cho dù trên tinh cầu kia không có tín hiệu thông tin, chỉ cần hai bên đều mở hệ thống trinh sát, Chu Tước sẽ có thể cảm ứng được sự tồn tại của Hắc Long.”

    — Hắc Long, Chu Tước, Bạch Vũ cùng với Sư Vương, giữa bốn đài cơ giáp cấp S do Aston tiên sinh tự mình chế tạo, tồn tại một loại hệ thống cảm ứng đặc thù vượt qua cả hệ thống truyền tín hiệu của trạm không gian.

    Cho dù tinh cầu xa xôi kia hoàn toàn không thể phát ra tín hiệu với bên ngoài, thì giữa cơ giáp vẫn có thể thăm dò được sự tồn tại của đối phương.

    Vũ trụ mờ mịt, muốn mau chóng tìm được Hắc Long, buộc phải sử dụng một trong ba đài cơ giáp Chu Tước, Bạch Vũ hoặc Sư Vương, lợi dụng hệ thống cảm ứng đặc thù giữa cơ giáp, định vị tọa độ cụ thể của Hắc long.

    Cho nên Berg mới vội vã gọi Lâm Viễn và Caesar đến, muốn bọn họ mang theo cơ giáp dùng tốc độ nhanh nhất tìm được hai người Rawson Lăng Vũ.

    Caesar nhanh chóng hiểu ra điểm này, nhẹ nhàng cầm tay Lâm Viễn nói. “Bạch Vũ cũng có thể cảm ứng được sự tồn tại của Hắc Long, tôi và cậu cùng đi tìm nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ.”

    Biết rõ tìm kiếm cha trong vũ trụ mờ mịt rất có thể sẽ gặp nguy hiểm, Caesar thân là vương tử, căn bản không nên mạo hiểm như vậy. Thế nhưng, ấm áp truyền đến trong lòng bàn tay, lại khiến Lâm Viễn không đành lòng nói ra bất cứ lời cự tuyệt nào.

    Có chút cảm động quay đầu nhìn Caesar, nhẹ giọng nói. “Caesar, cậu cứ ở lại chỗ này đi, dù sao cậu cũng là người con Alpha duy nhất của bệ hạ, vạn nhất có nguy hiểm gì….”

    “Nói gì mà ngốc vậy.” Caesar thấp giọng cắt ngang lời cậu, nhẹ nhàng siết chặt ngón tay, đến gần bên tai Lâm Viễn nói. “Đừng quên, tôi là Alpha của cậu, sao tôi có thể để Omega của mình một mình đi mạo hiểm?”

    Lâm Viễn. “………..”

    Thanh âm bên tai của Caesar đè tới rất thấp, âm lượng chỉ đủ để một mình Lâm Viễn có thể nghe được, hơi thở nóng rực của hắn phun ở bên tai, khiến lỗ tai Lâm Viễn lập tức đỏ lên.

    Sau khi đánh dấu lẫn nhau, loại cảm giác bị trói định này, khiến người ta cảm thấy quẫn bách, đồng thời đáy lòng cũng không khỏi dâng lên một tia ấm áp.

    — Tôi là Alpha của cậu, sao tôi có thể để Omega của mình một mình đi mạo hiểm?

    Một câu đơn giản, khiến Lâm Viễn nhất thời mất đi tất cả lý do phản đối.

    Bởi vì đổi lại là cậu, cũng sẽ suy nghĩ như vậy. Nếu Caesar gặp phải khó khăn gì, cậu cũng không bao giờ để Caesar một mình đi mạo hiểm, là Omega của Caesar, cậu cũng muốn ở bên cạnh Caesar …. không chỉ đồng cam, còn có thể cộng khổ.

    Tại khoảnh khắc đánh dấu lẫn nhau kia, thuộc về đối phương, có lẽ không chỉ là thân thể.

    Cảm giác ỷ lại trên tâm lý, trong quá trình ở chung sau khi đánh dấu, cũng càng trở nên sâu sắc hơn.

    Berg nhìn hai thiếu niên ghé vào lặng lẽ nói chuyện với nhau, nhịn không được mỉm cười, nói. “Được rồi, đừng cãi cọ, bốn người các con cùng đi đi, có hai đài cơ giáp Bạch Vũ và Chu Tước, an toàn của các con cũng có thể được đảm bảo.”

    Brian không ngờ, Lâm Viễn tiểu quái thú đi tìm baba, mình cư nhiên cũng phải đi cùng, nhất thời có chút kinh ngạc nhìn về phía Berg. “Ba, con cũng phải đi sao?”

    Berg nhìn con trai một cái, thản nhiên nói. “Lăng Phong vốn muốn tự đi tìm em trai hắn, Udyr lại không chịu thả người, Lăng Phong liền cố ý dặn dò để Snow cùng đi với Tiểu Viễn, cũng thuận tiện tiếp ứng lẫn nhau. Đương nhiên, chuyện này không liên quan đến con, con không muốn đi cũng không sao.”

    Brian. “……..”

    Baba nhất định là cố ý, Snow phải đi, sao y có thể không liên quan được?

    Brian lập tức lại gần nhéo nhéo bả vai baba, lấy lòng cười. “Ai nói không liên quan đến con, con rất cam tâm tình nguyện đi cùng. Ngộ nhỡ trên đường cơ giáp của Lâm Viễn hoặc Caesar xuất hiện trục trặc gì đó, con còn có thể trực tiếp sửa chữa ngay? Ba, người để con đi cùng đi, về phương diện năng lượng cơ giáp, con biết nhiều hơn so với bọn họ.”

    Berg trắng mắt liếc con trai, nói. “Trước giao cho con một nhiệm vụ, trong vòng một ngày hoàn thành công tác thăng cấp cho Chu Tước.”

    Brian ngưng một chút, lập tức gật đầu nói. “Rõ!”

    ***

    Lâm Viễn muốn dẫn Chu Tước đi tìm cha, buộc phải đem nó thăng lại lên cấp S để đối phó với các loại tình huống đột phát.

    Lúc trước giáng Chu Tước thành cấp C là Brian tự mình hoàn thành, giờ muốn thăng cấp tất nhiên vẫn để y tự mình làm là tốt nhất.

    Berg vẫn luôn tin tưởng con trai mình, có thể dưới tình huống không phá hỏng bất cứ hệ thống nào thành công giáng cấp cho Chu Tước, thiên phú về lĩnh vực chế tạo cơ giáp của Brian thậm chí còn hơn cả mình khi còn trẻ.

    Một ngày sau đó, Brian ở bên trong căn phòng trống trải tại căn cứ dưới lòng đất tiến hành cải tạo Chu Tước.

    Brian dựa theo ý tưởng cải tạo vốn có đem những linh kiện từng tháo xuống lắp trở lại, Duve và Berg hỗ trợ cho y, dưới sự hợp lực của ba người, trong một ngày ngắn ngủi đã thành công thăng cấp cho Chu Tước trở về cơ giáp cấp S không sai chút nào.

    Nhìn cơ giáp khổng lồ màu đỏ trước mặt, đáy lòng Lâm Viễn nhịn không được cảm thán – lúc trước khi nhìn thấy Chu Tước trong bảo tàng, cơ giáp bị vô số dây xích điện từ siết chặt im lặng đắm chìm dưới ánh sáng, tựa như một đoàn hỏa diễm hừng hực.

    Lúc này dưới ánh sáng chiếu xuống, mỗi tấc kim loại trên người Chu Tước đều lóng lánh đẹp mắt sáng bóng, một mạt màu đỏ mỹ lệ kia, sau khi trải qua nhiều năm lắng đọng, tựa như tắm trong biển lửa, khiến người khác không thể dời mắt.

    — Đây chính là chiến thần cơ giáp từng khiến quân liên bang vừa nghe tin đã sợ mất mật, Chu Tước.

    — Đây chính là cơ giáp cấp S chuyên dụng của thiếu tướng Omega Lăng Vũ truyền kỳ, Chu Tước.

    Lâm Viễn kinh ngạc đứng trước mặt Chu Tước, ngẩng đầu nhìn phong thái xinh đẹp của đài cơ giáp cấp S này, hốc mắt nhịn không được có chút nóng lên.

    Nó từng cùng Lăng Vũ trải qua vô số gian nan và cực khổ, cũng từng cùng Lăng Vũ tạo nên vô số vinh quang và huy hoàng.

    Bởi vì tội danh của chủ nhân Lăng Vũ, nó bị tàn nhẫn cầm tù mười chín năm, để tiếp tục sinh tồn, sau khi nó trốn thoát khỏi bảo tàng, lại không thể không giả chết, hơn nữa còn chủ động giáng xuống cơ giáp cấp C…..

    Lúc này, nó rốt cuộc lại có thể nhìn thấy ánh mặt trời. Phong thái trên người, vẫn như năm đó!

    Chu Tước thấy Lâm Viễn sững sờ nhìn mình, nhịn không được nhẹ nhàng buông bàn tay, thò đến trước mặt Lâm Viễn, ngữ khí ôn nhu nói. “Chủ nhân.”

    Lâm Viễn đưa tay mình vào lòng bàn tay rộng lớn của nó, ngẩng đầu nhìn Chu Tước, mỉm cười nói. “Chu Tước, ta vẫn cảm thấy, ta không có tư cách chân chính có được ngươi…. Ngươi là cơ giáp của baba, ngươi đi theo baba trải qua nhiều khó khăn như vậy, ta nghĩ, cảm tình của hai người đối với nhau đều là duy nhất….. Đợi sau khi tìm được baba, ngươi trở lại bên cạnh ông ấy, có được không?”

    Đối với quyết định săn sóc và hào phóng như thế của thiếu niên, Chu Tước nhất thời cảm động nói không nên lời.

    Lúc trước nó đi theo bên cạnh Lâm Viễn, quả thật là vì tìm kiếm chủ nhân, hơn nữa trên người Lâm Viễn có huyết mạch của chủ nhân, khiến nó cảm thấy vô cùng thân thiết – căn cứ vào mục đích bảo vệ con trai Lăng Vũ, tranh thủ cơ hội tìm kiếm Lăng Vũ, nó tạm thời nhận chủ lần nữa, trở thành cơ giáp của Lâm Viễn.

    Thế nhưng, giống như lời Lâm Viễn nói, cảm tình của nó đối với Lăng Vũ là duy nhất.

    Chủ nhân chân chính mà nó chấp nhận, cũng chỉ có một mình Lăng Vũ.

    Dù sao, từ khi nó bắt đầu có được ký ức, thì vẫn luôn làm bạn bên cạnh Lăng Vũ, kề vai chiến đấu nhiều năm như vậy, trải qua vô số gió mưa, phần tình cảm này, cho dù là ai cũng không thể thay thế được.

    Chu Tước nhẹ nhàng đặt bàn tay rộng lớn lên đỉnh đầu Lâm Viễn, làm ra một động tác “vuốt ve”, đáng tiếc bàn tay cơ giáp quá lớn, cả người Lâm Viễn đều bị bao phủ dưới bóng một mảnh màu đỏ kia. Chu Tước lo lắng mình sẽ làm Tiểu Viễn bị thương, lập tức ngừng tay lại.

    Lâm Viễn nhịn không được nở nụ cười, nhẹ nhàng đưa tay sờ sờ lòng bàn tay kim loại bóng loáng của Chu Tước, ngẩng đầu nhìn nó nói. “Không sao, ngươi vốn là cơ giáp của baba, tuy rằng ta cũng rất thích ngươi, nhưng ta biết, ngươi có ý nghĩa đặc biệt với baba, ông ấy nhất định sẽ rất vui nếu ngươi có thể trở lại bên cạnh ông ấy, ta cũng rất vui vì ngươi có thể đoàn tụ với baba.”

    Chu Tước trầm mặc một lát, mới nhẹ giọng nói. “Cảm ơn ngươi, Tiểu Viễn.”

    Lâm Viễn cười nói. “Không cần khách khí!”

    — Nụ cười thẳng thắn mà trong sáng của thiếu niên, chói mắt tựa như ánh mặt trời.

    Chu Tước đột nhiên nghĩ, dù sao mình cũng có quá nhiều ký ức và tình cảm đối với chủ nhân trước Lăng Vũ, không thể toàn tâm toàn ý với Lâm Viễn được. Đứa nhỏ nghiêm túc và cố gắng này, hẳn là nên có một đài cơ giáp chân chính thuộc về cậu mới phải.

    Tựa hồ đã nhận ra tâm tư Chu Tước, nhìn Lâm Viễn vui vẻ quyết định xong quyền sở hữu Chu Tước, Berg nhịn không được thấp giọng hỏi. “Tiểu Viễn, độ xứng đôi của cháu và Chu Tước, đã vượt qua 100%, đúng không?”

    Lâm Viễn nghi hoặc quay đầu nói. “Đúng vậy, lần đầu tiên kết hợp hình như vượt qua 100%. Sao vậy ạ?”

    Berg như có chút đăm chiêu nói. “Xem ra người mà vương huynh nói chính là cháu….”

    Nghe không hiểu lời của Berg, Lâm Viễn không khỏi hoang mang gãi gãi đầu.

    Berg mỉm cười nói. “Như vậy đi, đài cơ giáp mới kia ta và Duve còn phải tiến hành bước kiểm tra và điều chỉnh cuối cùng, chờ cháu và hai vị baba của cháu trở về, hãy thử khống chế nó xem.”

    Lâm Viễn kinh ngạc mở to hai mắt. “Cơ giáp mới? Đó là cái gì?”

    Berg nghiêm túc nói. “Đó là một đài cơ giáp song cấp S mới nhất do Aston tiên sinh và học trò của ông Duve nghiên cứu chế tạo, yêu cầu cực cao đối với người điều khiển. Cháu di truyền thiên phú của hai người cha, giá trị tinh thần hẳn là có thể đạt tới trình độ không chế đài cơ giáp kia.”

    Berg nhìn vào đôi mắt đen láy trong veo của Lâm Viễn, khẽ cười cười nói. “Nếu cháu có năng lực, nó sẽ hoàn toàn thuộc về cháu.”

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh