Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 115,116

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 115: Tuyên ngôn

    Thủ đô, bên trong thành ngầm Lạc Hà.

    Bệ hạ Trand và vương hậu Anna ngồi trong căn phòng Duve chế tạo Cửu Vĩ Hồ lúc trước, trong phòng chất đầy các loại linh kiện cơ giáp, màn hình lớn được khảm trong vách tường trước mặt đang chiếu trực tiếp buổi phát biểu công khai của người thừa kế vương vị, vương tử Caesar.

    Hôm nay Caesar mặc một bộ chính trang lễ nghi vương thất, dưới sự phụ trợ của bộ chính trang hoa lệ lấy đen và vàng làm màu chủ đạo, vương tử Caesar mười tám tuổi có vẻ càng thêm cao ngất, gương mặt anh tuấn thiếu đi vẻ trẻ con mà thiếu niên nên có, ngược lại thêm vài phần trầm ổn.

    “Tổng thống August vẫn luôn tuyên truyền về dân chủ tự do của chính quyền mới, như vậy ta muốn hỏi một câu, rốt cuộc cái gì mới là dân chủ tự do chân chính?” Caesar dừng một chút, nói tiếp. “Là do gia tộc Orlando và gia tộc Stoke thống trị toàn bộ đế quốc? Hay là do quân đoàn Lôi Đình và quân đoàn Ảo Ảnh khống chế cả Quân bộ? Các người chẳng qua chỉ là mượn cờ hiệu dân chủ, thực hiện chế độ độc tài của mình mà thôi!”

    Caesar khẽ cười cười, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía máy quay, bình tĩnh nói. “Từ việc các người không để ý đến cấm lệnh của tổ tiên thành lập căn cứ quân sự dưới lòng đất ở Phá Quân tinh, không để ý đến sinh mệnh của mấy trăm vạn đồng bào, trực tiếp phá hủy tinh cầu Namics…. Là có thể thấy, cái gọi là dân chủ tự do của các người, rốt cuộc có bao nhiêu đáng cười!”

    Lời này vừa nói ra, phóng viên ở hiện trường nhất thời sôi trào!

    Thủ đô, phủ tổng thống.

    August sắc mặt khó coi nhìn màn hình TV, nắm tay vốn siết chặt rốt cuộc không thể nhịn được nữa, “Rầm” một tiếng đập lên mặt bàn làm việc. “Là đài truyền hình nào dám truyền bá đoạn phim này?!”

    Thuộc hạ đứng một bên kinh hồn táng đảm gục đầu xuống, không biết trả lời thế nào.

    Evan hơi hơi nhíu mày, thấp giọng nói. “Hẳn là đài truyền hình vệ tinh ở chòm sao Thiên Cầm, chòm sao Thiên Cầm cách nơi này quá xa, chúng ta không thể khống chế được, hơn nữa, chồng của công chúa Settle là phú thương rất có danh vọng ở đó, chuyện mua chuộc đài truyền hình phát trực tiếp cái này nhất định có liên quan đến hắn!”

    August sắc mặt âm trầm, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào thiếu niên trong màn hình, hận không thể kéo vương tử Caesar đang mỉm cười trong màn hình ra ăn sống nuốt tươi, xé thành từng mảnh!

    Thế nhưng, chính thiếu niên luôn luôn bị bọn họ bỏ qua, “cái gì cũng không hiểu” này, hiện giờ, lại thản nhiên đứng trước mặt công chúng và truyền thông, tự nhiên bình tĩnh phát biểu một đoạn tuyên ngôn làm chấn động cả thủ đô đế quốc –

    “Phụ vương ta từng đưa ra một chương trình nghị sự, lại bị Quân bộ toàn phiếu phủ quyết. Hôm nay, ta đứng ở chỗ này, đại diện cho vương thất, một lần nữa đưa ra chương trình nghị sự tượng trưng cho dân chủ và tự do chân chính này –“

    “Thứ nhất, thành lập quốc hội mới, làm cơ quan quyền lực cao nhất của đế quốc, tất cả thành viên quốc hội sẽ do cư dân của các thiên hà lớn công khai bầu cử, bao gồm đại biểu của các ngành các nghề, được phân phối dựa theo tỉ lệ Alpha, Beta, Omega, sau này mỗi một nghị quyết quan trọng của đế quốc, đều sẽ do toàn thể nghị viên của quốc hội bỏ phiếu biểu quyết!”

    “Thứ hai, phê chuẩn quy định sử dụng thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega, để Omega có thể có được tự do giống như các Alpha và Beta, tất cả các Omega trước năm 18 tuổi có thể chủ động lựa chọn trường học, sau 18 tuổi trưởng thành, tự nguyện lựa chọn hôn nhân….”

    “Thứ ba, trong tiêu chuẩn đánh giá thăng chức cho công nhân viên các ngành nghề, loại bỏ ảnh hưởng từ giới tính, bất luận là Alpha, Beta hay Omega, hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân mà quyết định thăng chức…..”

    “Thân là một Alpha, ta vẫn luôn cho rằng, trời cao ban cho chúng ta thể chất cường kiện và bộ gen ưu tú, không phải là để áp bách người khác, khống chế người khác, mà là vì bảo vệ người mà chúng ta muốn bảo vệ!”

    “Thân là một vương tử, ta cũng luôn cho rằng, đế quốc Lacey, không phải là đế quốc thuộc về vương thất chúng ta, cũng không phải là đế quốc phục vụ cho đặc quyền Quân bộ, mà là đế quốc của toàn bộ quần chúng trong cả nước!”

    ***

    Một bài diễn thuyết này của Caesar, khiến dưới đài nhất thời vang lên tiếng vỗ tay và hoan hô đinh tai nhức óc, tiếng vỗ tay nhiệt liệt cơ hồ muốn bay cả nóc nhà, rất nhiều phóng viên Beta thậm chí còn rưng rưng nước mắt, chương trình nghị sự vừa đưa ra, đối với các Beta và Omega, chẳng khác gì một ánh rạng đông rực rỡ phía chân trời cắt qua màn đêm đen tối!

    Không chỉ có phóng viên ở hiện trường kích động vô cùng, nhóm dân chúng ngồi xem trực tiếp trước màn hình TV cũng đang kinh ngạc, rất lâu vẫn không thể thốt nên lời.

    — Các Omega có thể có được tự do? Có thể lựa chọn trường mình thích? Có thể tự chủ quyết định hôn nhân?

    — Các Beta không còn phải lo lắng bởi vì thân phận của mình mà không thể thăng chức, cả đời đều tầm thường vô vị?

    — Thành viên quốc hội được phân phối dựa trên tỉ lệ ba giới ABO? Nói cách khác, Omega cũng có cơ hội tiến vào quốc hội? Quốc hội về sau sẽ do nhóm Beta có nhân số lớn nhất nắm một nửa quyền?

    — Quả thực là không thể tin nổi!!

    Cải cách kinh người như vậy, có thể nói, đã hoàn toàn phá vỡ tất cả các điều lệ đặt ra suốt mấy trăm năm của đế quốc! Đây không chỉ là sửa chữa lại căn nhà một lần, mà là trực tiếp phá hủy nền móng, ở trên đó xây dựng lại một tòa cung điện mới tinh!

    Sau khi đế quốc thực hiện lần cải cách này, tất cả đều trở nên rực rỡ hẳn lên!

    ***

    Tinh cầu Ryan, Lâm gia.

    Lâm Diêu sững sờ nhìn màn hình TV, thật lâu sau, mới khiếp sợ nói. “Mẹ, đây…. thật là Caesar sao?”

    Lâm phu nhân kích động nói. “Đúng vậy, đúng là Caesar, chúng ta không nhận nhầm đâu, hơn nữa, trên màn hình không phải có hiện tên của nó sao? Caesar Watson, nó là tứ hoàng tử của đế quốc…..”

    Lâm Diêu nhìn cái tên dưới góc phải màn hình, hưng phấn nói. “Đúng rồi! Hoàn toàn không nhận ra cậu ấy là vương tử a! Trời ơi! Mấy ngày ở nhà chúng ta cậu ấy còn vào bếp hỗ trợ con đó! Ông trời! Nói như vậy, Tiểu Viễn nhà ta chẳng phải sẽ là vương tử phi sao?!”

    Lâm phu nhân cũng có chút không thể tin được, kinh ngạc nhìn thiếu niên thành thục bên trong màn hình TV, nhất thời lại rưng rưng nước mắt.

    Tại hiện trường trực tiếp, sau khi phát biểu xong, tiếng vỗ tay nhiệt liệt kéo dài thật lâu mới yên tĩnh lại.

    Ngoại trừ Caesar, hôm nay, đại vương tử Cevi và nhị công chúa Settle cũng công khai lộ diện trước truyền thông, đây là lần đầu tiên trong lịch sử đế quốc ngoại trừ vương hậu, có thể nhìn thấy Omega lộ diện trước mặt công chúng.

    Có phóng viên hỏi. “Đại vương tử, về chuyện Omega có thể hoàn toàn đạt được tự do, thân là một Omega ngài có ý kiến gì không?”

    Cevi mỉm cười nói. “Ta nghĩ, có rất nhiều Omega cũng giống ta đều khát vọng tự do bình đẳng, không cam tâm phải trở thành công cụ sinh đẻ. Nếu con của anh là Omega, anh có nhẫn tâm vào năm 13 tuổi phải đưa nó đến trường học chuyên môn cho Omega, năm 18 tuổi gả nó cho một người hoàn toàn không quen do hệ thống định đoạt, từ này về sau phải chia lìa, cuối cùng không thể gặp lại không?”

    Cevi dừng một chút, ánh mắt thản nhiên nhìn người phóng viên vừa hỏi vấn đề kia, nói. “Ta không muốn con ta tương lai sẽ bị đối xử như vậy, nếu con ta là Omega, ta hi vọng nó có thể được làm những gì nó muốn, có thể có cuộc sống tự do vui vẻ.”

    Công chúa Settle cũng mỉm cười nói. “Con gái ta mới sinh ra cũng là Omega, vì tương lai của bọn nhỏ, hôm nay, cho dù chúng ta phải trả giá bao nhiêu, cũng rất đáng….”

    ***

    Thủ đô, bên trong thành ngầm.

    Vương hậu Anna nhìn con trai và con gái trong màn hình, tầm mắt đã sớm mơ hồ vì nước mắt.

    Trand mỉm cười nói. “Mấy đứa nhỏ này đều đã trưởng thành, cuối cùng cũng không phụ một phen khổ tâm của chúng ta.”

    Anna nghẹn ngào nói. “Mấy năm nay Cevi vẫn không muốn kết hôn, nhiều lần từ chối sự sắp xếp của hiệp hội Omega khiến em khó xử, trước em vẫn luôn khuyên nó nên sớm gả cho người khác một chút, tới tận bây giờ, em mới hiểu được suy nghĩ của nó, em….”

    Trand nhẹ nhàng ôm vai vợ mình, thấp giọng nói. “Cevi sẽ không để ý. Về sau, nếu nó vẫn không muốn kết hôn, chúng ta cũng không cần ép buộc nó nữa, cứ để nó ở lại trong vương cung cả đời đi…. được không?”

    Anna cũng mỉm cười, dùng lực gật gật đầu, nói. “Được.”

    ***

    Sau khi Caesar công khai bày tỏ thái độ, Rawson, Drew và Lăng Vũ cũng đứng dậy, tuyên bố quân đoàn Vinh Quang, quân đoàn Trường Xà và quân đoàn Ám Dạ mất tích nhiều năm liên hợp thành lập đế quốc đồng minh, ủng hộ Caesar đưa ra phương án cải cách, phục hưng vương thất.

    Chiến tranh hết sức căng thẳng, thế nhưng, dân chúng đế quốc lại không hề cảm thấy khủng hoảng khi sắp đối mặt với chiến loạn, ngược lại bởi vì chương trình nghị sự vừa đưa ra mà tràn ngập chờ mong đối với cải cách sau này!

    Tuyên ngôn lần này của Caesar đã khơi lên sóng to gió lớn trong toàn đế quốc, các diễn đàn lớn ở đế quốc trong khoảng thời gian ngắn đều náo nhiệt tưng bừng, mọi người đều kịch liệt thảo luận, lượng bình luận trong các diễn đàn trong những ngày đó lũ lượt tăng cao, thậm chí còn phá vỡ kỉ lục số lượng trả lời trong buổi lễ kỉ niệm 600 năm đế quốc.

    Trong các bài viết có tỉ lệ người xem cao nhất, có một bài viết thu hút rất nhiều người chú ý –

    Đó là một tấm ảnh chụp, là ảnh chụp chung của một người mẹ Omega ôn nhu xinh đẹp và con gái của mình, cô bé mới chỉ có bốn năm tuổi, cười đến vô cùng vui vẻ về phía màn ảnh, hai chiếc lúm nhàn nhạt bên khóe miệng nhìn cực kỳ đáng yêu. Người mẹ kia chỉ nói một câu trong bài viết: Tôi muốn con gái của tôi, sau này khi lớn lên, cũng có thể có được nụ cười như vậy.

    Bài viết trong một khoảng thời gian ngắn đã giành được rất nhiều sự đồng cảm từ các Omega, trực tiếp được đẩy lên đứng đầu trong diễn đàn dân chúng đế quốc!

    Tuy rằng nhóm Omega bị hạn chế tự do, nhưng trong thời đại Internet đầy đủ như hiện nay, mỗi nhà đều có quang điện não kết nối tới hệ thống mạng trung ương của đế quốc, không ai có thể hạn chế mấy Omega đó lên tiếng trên mạng Internet!

    Huống chi, rất nhiều Alpha cũng luyến tiếc phải để con mình rời khỏi nhà quá sớm gả cho một người xa lạ, vì thế, ngày càng có nhiều Alpha cũng đứng về phía vợ con, ủng hộ cải cách.

    Mới đầu, người phụ trách quản lý Internet còn muốn cố gắng cắt bỏ những “ngôn luận phản động”, thế nhưng, vô số bài post ủng hộ phục hưng vương thất cứ như măng mọc sau mưa ùn ùn kéo đến, càng xóa càng nhiều, căn bản là xóa không nổi, tất cả rơi vào đường cùng chỉ có thể phong tỏa diễn đàn trung tâm của thiên hà Cepheus, thế nhưng, áp lực dư luận truyền đến từ phía chòm sao Thiên Cầm lại càng lúc càng lớn…..

    August nhìn thuộc hạ báo cáo, tâm tình khó chịu kéo kéo caravat –

    Gã hoàn toàn không ngờ tới, kế hoạch phá hủy tinh cầu Namics cư nhiên lại thất bại, để đám người Rawson thuận lợi đào thoát!

    Càng không ngờ tới là, Trand cư nhiên đã đưa Caesar và Cevi đi trước, cái thằng nhãi Caesar mới mười tám tuổi kia, cư nhiên lại đứng ra trong thời khắc quan trọng, cho gã một kích trí mạng!

    Lúc này, ngôn luận từ công chúng gã đã không thể áp chế nổi, chỉ có thể gắt gao bảo vệ thiên hà Cepheus!

    May mà toàn bộ thiên hà Cepheus đều nằm dưới sự khống chế của gã, chỉ cần đánh bại quân đồng minh đế quốc, thắng làm vua, thua làm giặc, tuyên ngôn cải cách mà bọn họ đưa ra chẳng qua cũng chỉ là nói suông! Đế quốc cuối cùng cũng sẽ nằm trong tay gã thôi!

    So với Trand, gã càng có tư cách, càng có khí phách, cũng càng có công lao hơn…. Dựa vào cái gì lại phải giao đế quốc vào trong tay cái tên hoàng đế vô năng kia?

    Cả ngày, August vẫn luôn chau mày, bên trong phủ tổng thống tràn ngập một cỗ áp suất thấp khiến tim người ta đập nhanh.

    Cho đến rạng sáng, một tin tức truyền đến từ vương cung, rốt cuộc khiến sắc mặt âm trầm của August đột nhiên lộ ra một nụ cười nhẹ —

    Dưới lòng đất của vương cung phát hiện một thông đạo bí mật, rất có thể chính là con đường bệ hạ Trand đào tẩu!

    August và Evan đưa mắt nhìn nhau, Evan lập tức đứng dậy, khóe miệng giương lên nụ cười lạnh, thản nhiên nói. “Đây đúng là cơ hội trời ban! Lần này tôi tự mình đến đó, chỉ cần bắt được Trand, để tôi xem tiểu vương tử Caesar này có còn kiêu ngạo như vậy được nữa không!”

    ***

    Chòm sao Thiên Cầm, tinh cầu Bonn.

    Sau khi trở lại từ đài truyền hình, Lăng Vũ vẫn đứng ngồi không yên thong thả bước trong phòng, Rawson thấy sắc mặt cậu tái nhợt, nhịn không được lo lắng hỏi. “Em làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái không?”

    Lăng Vũ lắc đầu nói. “Không phải, Rawson…. Tôi, tôi chỉ là rất lo cho Tiểu Viễn…..”

    Rawson kinh ngạc hỏi. “Tiểu Viễn? Tiểu Viễn nó làm sao?”

    Lăng Vũ trầm mặc một lát, mới thấp giọng nói. “Tôi phái nó đi chấp hành nhiệm vụ, nó mang theo Cửu Vĩ Hồ đi cứu bệ hạ…..”

    Sắc mặt Rawson đột nhiên thay đổi, không thể tin nhìn cậu. “Lăng Vũ, em đang nói cái gì? Em phái Tiểu Viễn đi chấp hành nhiệm vụ? Nó mới 18 tuổi! Vậy mà em lại phái nó đến chỗ nguy hiểm như vậy sao?”

    Lăng Vũ thấp giọng giải thích. “Rawson, cậu nghe tôi nói hết đã, đài cơ giáp song cấp S Cửu Vĩ Hồ kia có được năng lực ẩn hình phản trinh sát mạnh mẽ nhất, đây cũng là hi vọng duy nhất để cứu được bệ hạ…. Tôi vốn định tự đi, thế nhưng, chỉ có Tiểu Viễn mới có thể khống chế Cửu Vĩ Hồ, tôi chỉ có thể phái nó đi….”

    Lăng Vũ sắc mặt tái nhợt siết chặt ngón tay, Tiểu VIễn hình như đã xảy ra chuyện, loại dự cảm không tốt và bất an mãnh liệt này, khiến cậu nhất thời mất đi bình tĩnh, cơn buồn nôn bốc lên trong dạ dày lại càng khiến thân thể vốn không được nghỉ ngơi tốt trở nên suy yếu.

    Lăng Vũ chống vào bồn rửa tay kịch liệt nôn ra một trận, thống khổ cau mày, cơ hồ muốn nôn hết cả dạ dày ra.

    Tiếng nôn khan tê tâm liệt phế như vậy, khiến trái tim Rawson cũng rút lại, sắc mặt Rawson thay đổi mấy bận, thấy Lăng Vũ khó chịu như thế, khiếp sợ và phẫn nộ cũng dần dần bình ổn trở lại, Rawson thở sâu tìm lại lý trí, đi đến bên cạnh Lăng Vũ, vừa đỡ cậu lên, vừa đưa một ly nước ấm qua cho cậu, lo lắng nói. “Không sao chứ?”

    Lăng Vũ lắc lắc đầu, nhận lấy nước Rawson đưa súc miệng, nói. “Không sao, có thể là vì tối qua không nghỉ ngơi tốt….”

    Rawson trầm mặc một lát, nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng, thấp giọng nói. “Vừa rồi không phải là tôi trách cứ em, tôi biết em nhất định cũng rất khó khăn khi đưa ra quyết định này, thế nhưng…. dù sao Tiểu Viễn cũng là con tôi, ít nhất em cũng nên bàn với tôi một tiếng…..”

    Lăng Vũ cứng ngắc mặc cho hắn ôm, một lát sau, rốt cuộc trầm tĩnh lại, nhẹ nhàng dựa thân thể vào lồng ngực ấm áp của Rawson, thấp giọng giải thích. “Không phải tôi cố ý muốn gạt cậu, lúc ấy cậu đang cùng Drew chuẩn bị chuyện tuyên bố tín tức, thời gian quý giá, nếu tôi đến khu vực trung ương thông báo cho cậu, nhất định sẽ làm trễ thời cơ cứu bệ hạ ra…. Cho nên tôi để Tiểu Viễn nhanh chóng hành động….”

    Lời giải thích của Lăng Vũ khiến tâm tình Rawson hơi tốt lên một chút, trầm mặc một lát sau, Rawson mới thấp giọng hỏi. “Em để Tiểu Viễn đi chấp hành nhiệm vụ, có được mấy phần thắng?”

    Lăng Vũ trả lời. “Hệ thống ẩn hình mới nhất của Cửu Vĩ Hồ, gần như có thể tránh được tất cả các loại lưới phòng ngự. Hơn nữa còn có Brian ở bên cạnh hỗ trợ, chỉ cần Tiểu Viễn không tạo ra sai lầm gì rõ rệt, hẳn sẽ nắm chắc được trên tám phần.”

    Hành quân đánh giặc, nhiều khi cũng giống như đánh bạc, có đôi lúc một phần thắng cũng phải liều mạng vật lộn mới có được, tám phần đã là không thấp.

    Thế nhưng, chấp hành nhiệm vụ là con ruột của cậu, Lăng Vũ vẫn không nhịn được lo lắng, hơi hơi cau mày, nhẹ giọng nói. “Tôi không dám liên hệ với Tiểu Viễn, sợ khiến nó phân tâm… Nếu tất cả đều thuận lợi, có lẽ nó đã đến ngoài thiên hà Cepheus rồi.”

    Rawson gật gật đầu, nhẹ nhàng siết chặt vòng ôm, ôm cả người Lăng Vũ vào lòng. “Đừng quá lo lắng, độ xứng đôi của Tiểu Viễn và Cửu Vĩ Hồ đã vượt qua 300%, kỹ thuật điều khiển lại là em tự mình dạy, nhất định không có vấn đề gì đâu….. Tin tưởng vào con trai chúng ta.”

    Lăng Vũ trầm mặc một lát, rốt cuộc ôm lấy Rawson, nhẹ nhàng gật gật đầu trong lòng hắn.

    Tuy rằng ngoài miệng Rawson an ủi Omega của mình như vậy, nhưng trên thực tế, trong lòng Rawson cũng lo lắng muốn chết!

    — Tiểu Viễn, con trai bọn họ, là một thiên tài điều khiển cơ giáp khiến hai người cha bọn họ đều kiêu ngạo.

    — Thế nhưng, Tiểu Viễn chỉ mới mười tám tuổi, chưa từng trải qua chiến trường hung hiểm, cậu có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ gian khổ như thế sao?

    ***

    Lúc này, Lâm Viễn và Brian đã tới bên ngoài thiên hà Cepheus.

    Lâm Viễn mở hệ thống phản trinh sát lên, để Linh Hồ điều tra tình hình phía trước, căn cứ không gian ở thủ đô quả thật có rất nhiều bộ đội tuần tra đóng giữ, rất khó có thể đi qua chỗ đó, mà những nơi khác lại trải rộng lưới phòng ngự điện từ, nếu tùy tiện xâm nhập, cho dù là cơ giáp cấp S cũng có thể bị lưới điện cường độ cao cắt thành từng mảnh.

    May mà Linh Hồ có khả năng lao qua tầng lưới phòng ngự kia, chẳng qua trước hết cần phải rời đi sự chú ý của bộ đội tuần tra ở xung quanh, bằng không khi cơ giáp lướt qua lưới phòng ngự sẽ sinh ra dao động, rất có thể sẽ khiến đội tuần tra phát hiện.

    Brian và Lâm Viễn kết nối đến máy truyền tin của nhau, Lâm Viễn truyền hình ảnh kiểm tra của Linh Hồ qua đó.

    Brian nhìn kỹ màn hình, một lát sau, mới mỉm cười nói. “Đợi lát nữa tôi đánh lạc hướng bọn họ, cậu tìm cơ hội mau chóng hạ xuống!”

    Lâm Viễn gật gật đầu, nói. “Được, cẩn thận một chút!”

    Brian lộ ra khuôn mặt tươi cười anh tuấn về phía Lâm Viễn. “Yên tâm, không ai có thể đuổi được tiểu Lam nhà tôi!” Dừng một chút, lại dựng thẳng ngón cái với Lâm Viễn, nói. “Lâm Viễn, bệ hạ phải dựa vào cậu, cố gắng lên!”

    Lâm Viễn còn chưa kịp trả lời, đã thấy Brian điều khiển đài cơ giáp màu lam kia, nhanh chóng bay về phía cửa không gian gần nhất –

    Bộ đội tuần tra ở căn cứ không gian thủ đô vừa thay ca xong, nhóm binh lính trực đêm còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một mạt lam sắc đột nhiên cắt ngang bầu trời đêm, tựa như sao băng lướt qua màn trời tối đen.

    Theo điểm sáng màu lam càng ngày càng gần, hai viên đạn quang năng kéo theo cái đuôi ánh sáng thật dài một trước một sau bắn thẳng đến trạm không gian!

    “…… Cửa không gian số 4 gặp phải tập kích không rõ, lập tức chặn lại! Lập tức chặn lại!”

    Trạm không gian nhất thời vang lên tiếng cảnh báo chói tai!

    Hai viên đạn quang năng bị lưới phòng ngự thành công chặn lại, ở cự ly cách trạm không gian không xa nổ tung thành một ngọn lửa hoa mỹ!

    Thế nhưng dường như đối phương vẫn không cam tâm, chỉ thấy đài cơ giáp màu lam kia mở rộng hai cánh khổng lồ, lao xuống trạm không gian, đồng thời thả tiếp hai viên đạn quang năng! Bên trong một mảnh khói lửa tán loạn, cơ giáp màu lam ở bên ngoài lưới phòng ngự của trạm không gian, linh hoạt xoay người một cái, trực tiếp lướt qua pháo đài ở trạm không gian bay về phương xa!

    Gần như là cùng lúc đó, một đám binh lính quân đoàn Lôi Đình được huấn luyện bài bản, lập tức điều khiển quân hạm truy kích của mình, bay lên trời, theo sát ngay phía sau –

    Chỉ thấy một đài cơ giáp màu lam tựa như chú cá linh hoạt tự do xuyên qua biển sao trời vũ trụ, ráo riết theo sau là hơn mười chiếc quân hạm truy kích, thỉnh thoảng còn có pháo điện từ chói mắt bắn về phía cơ giáp màu lam trước mắt, lại bị đài cơ giáp kia linh hoạt tránh đi!

    Lâm Viễn thấy Brian thuận lợi kéo bộ đội tuần tra đi, lập tức điều khiển Linh Hồ đột phá lưới phòng ngự, trực tiếp hạ xuống thủ đô –

    Điểm sáng màu cam lướt qua lóe lên trong màn trời tối đen, lưới phòng ngự không phát ra bất cứ cảnh báo nào, nhóm binh lính canh giữ trạm không gian chớp mắt, còn tưởng bản thân nhất thời sinh ra ảo giác!

    Chương 116: Thời khắc sinh tử

    Thủ đô, vương cung đế quốc.

    Rất nhiều binh lính quân đoàn Ảo Ảnh mặc quân trang màu xanh thẫm thống nhất chỉnh tề, dưới sự chỉ huy của thượng tướng Evan tiến vào thông đạo dưới lòng đất vừa phát hiện trước đó không lâu. Khiến Evan không ngờ là, diện tích của tòa thành ngầm này còn lớn hơn so với tưởng tượng của gã, bên trong có tầng tầng cơ quan, thông đạo phức tạp rắc rối tựa như một mê cung khổng lồ, muốn tìm được bệ hạ ở một nơi như vậy cũng không dễ dàng.

    May mà gã có mang đến một vị chuyên gia phá giải mật mã, tuy rằng phải tốn một chút thời gian, nhưng vẫn thuận lợi mở ra từng tầng từng tầng cơ quan nghiệm chứng vân tay.

    Một đám người dùng tốc độ nhanh nhất đi vào sâu trong thành ngầm….

    Cùng lúc đó, Lâm Viễn rốt cuộc thuận lợi hạ xuống được thủ đô.

    Con đường mà cậu lựa chọn chính là rừng cây mà lần trước Snow đi qua khi lẻn vào thành Lạc Hà, dọc theo đường đi hoàn toàn không nhìn thấy nhà ở, trái lại bên trong cánh rừng hoang tàn vắng vẻ có rất nhiều động vật hoang dã, ngọn đèn thăm dò trên không trung thỉnh thoảng lại càn quét qua lại trên mặt đất, đều bị Lâm Viễn linh hoạt tránh đi….

    Rất nhanh, tòa thành Lạc Hà trong truyền thuyết kia đã xuất hiện trước mắt.

    Giữa đêm khuya, cánh rừng hoang tàn vắng vẻ im lặng đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi, ánh trăng nhu hòa rơi xuống mặt đất, tựa như bao phủ một tầng lụa mỏng đạm bạc phía trên tòa thành, lá cây đung đưa hạ xuống mặt đất những bóng đen loang lổ, khiến tòa tử thành không người cư ngụ này càng thêm âm trầm đáng sợ.

    Lâm Viễn hít sâu một hơi, nắm chặt đường dẫn thần kinh đang kết nối tới đầu mối trí năng của cơ giáp – Linh Hồ cảm nhận được suy nghĩ của chủ nhân lập tức thả người nhảy lên, trực tiếp nhảy qua tường cao trước mặt, nhảy vào bên trong trong thành!

    Lâm Viễn đi đến trước cửa biệt thự kia, dựa theo phương pháp Lăng Vũ đã dặn dò từ trước mở cửa lớn ra, ngồi cầu thang máy đi vào trong thành ngầm, bước nhanh qua hành lang rộng lớn mà trống vắng, dưới sự chỉ dẫn của Cửu Vĩ Hồ đi về phía phòng nghiên cứu chế tạo cơ giáp của Duve.

    Tích một tiếng, cánh cửa kim loại nặng nề chậm rãi mở ra trước mặt, phản chiếu vào mi mắt là vô số máy móc thể tích khổng lồ, lúc này, mấy loại máy móc to lớn dùng để gia công cơ giáp đã sớm dừng hoạt động, một đống máy móc kim loại đen ngòm đặt song song trong không gian rộng lớn, dưới ánh sáng ngọn đèn phiếm lên một tia sáng bóng kỳ dị.

    Lâm Viễn khẩn trương siết chặt nắm tay, đẩy cửa phòng ra –

    Trong phòng rỗng tuếch, các loại linh kiện cơ giáp chất đống ở góc, trên bàn có đặt một chiếc quang điện não, trong thùng giấy bên cạnh nhét đầy bản vẽ thiết kế hỏng, hiển nhiển, đây đúng là nơi làm việc của Duve.

    Lâm Viễn nhìn quanh bốn phía, không có phát hiện tung tích của bệ hạ, cúi đầu nhìn xuống, liền thấy trên bàn đặt một cái chén, bên trong còn nửa chén nước, nước kia đã sớm lạnh, cũng không biết là người ở nơi này để lại lúc rời đi, hay là bệ hạ và vương hậu vẫn chưa kịp uống?

    Nếu bệ hạ ẩn náu ở đây, nhất định sẽ vô cùng cẩn thận, một khắc khi mình tiến vào thành ngầm, nói không chừng ông ấy đã phát hiện ra, cho nên mới tìm nơi trốn đi?

    Lâm Viễn đi qua đống linh kiện chất chồng trên đất, thật cẩn thận đi vào trong phòng, nhẹ giọng nói với chiếc nhẫn không gian trên ngón tay. “Hồ ly, ngươi thử xem có thể kết nối đến Sư Vương hay không? Nhất định bệ hạ có mang theo cơ giáp của mình.”

    Thanh âm Linh Hồ đồng thời vang lên trong đầu. “Chủ nhân, đã kết nối thành công.”

    Hai mắt Lâm Viễn sáng lên. “Tốt quá!”

    Vừa dứt lời, một bên vách tường đột nhiên bắt đầu xoay tròn, bệ hạ Trand và vương hậu Anna cùng nhau đi ra từ sau bức tường. Lâm Viễn khiếp sợ mở to hai mắt, phòng làm việc này nhìn qua rất bình tường, không ngờ, một bên vách tường kia cư nhiên còn có giấu một phòng nữa!

    Bệ hạ quả thật là cực kỳ thận trọng….

    Thấy Trand đi về phía mình, Lâm Viễn lập tức đưa tay đặt trước ngực, khom mình hành lễ, nói. “Bệ hạ.”

    Trand nhìn thiếu niên tóc đen mắt đen trước mặt, trong mắt không khỏi lộ ra một tia tán thưởng. “Không ngờ, một mình cháu cũng có thể khống chế Cửu Vĩ Hồ… Trước đừng nói nhiều nữa, cửa vào bên vương cung cũng có người tiến vào thành ngầm, chúng ta mau rời khỏi đây đi.”

    Lâm Viễn gật đầu nói. “Vâng, bệ hạ!”

    ***

    Evan mang theo người của quân đoàn Ảo Ảnh rốt cuộc cũng mở ra được cánh cửa cuối cùng, đi tới trung tâm của thành ngầm – nhà máy chế tạo cơ giáp.

    Nhìn hàng loạt máy móc khổng lồ đã ngừng hoạt động trước mặt, Evan cũng không nhịn được kinh hãi, không ngờ bệ hạ Trand cư nhiên lại xây dựng một nhà máy nghiên cứu chế tạo cơ giáp như vậy dưới lòng đất của thủ đô…..

    Rốt cuộc hắn đã chế tạo ra được loại cơ giáp gì rồi? Đài cơ giáp kia sẽ có bao nhiêu uy lực?

    Đáy lòng Evan đột nhiên có chút bất an, cau mày nhìn lướt qua máy móc trước mặt, ánh mắt dừng trên cánh cửa phòng làm việc, thấp giọng nói. “Vào xem!”

    “Vâng!”

    Một đám thuộc hạ lập tức cầm lấy súng, một cước đá văng cửa phòng làm việc –

    Khiến người ta không ngờ là, trong phòng rỗng tuếch, hoàn toàn không có bóng dáng của bệ hạ, linh kiện cơ giáp chất đống nhìn qua vô cùng hỗn loạn. Thế nhưng, Evan lại có cảm giác rất khó hiểu, giống như trong phòng này vừa rồi vẫn còn có người, loại hơi thở kỳ quái này là….

    Evan ánh mắt lạnh lùng. “Bệ hạ vừa ở nơi này, đuổi theo cho ta!”

    Thế nhưng, khi Evan mang theo thuộc hạ đuổi đến ngoài tòa thành, lại thấy một màn khiến mọi người khiếp sợ — chỉ thấy một đài cơ giáp màu cam đột nhiên mở ra hai cánh khổng lồ, nhảy lên, bay về phía trời cao, tốc độ cực nhanh tựa như một trận gió xoáy!

    Evan cả kinh, lập tức triệu hồi cơ giáp Ảo Ảnh của mình, bám sát đuổi theo phía sau!

    “Cửa không gian số 4 chú ý, có cơ giáp sắp rời khỏi thủ đô, lập tức chuẩn bị chặn lại!”

    Evan một bên điều khiển Ảo Ảnh nhanh chóng đuổi theo, một bên ra lệnh cho trạm không gian, rất nhiều bộ đội tuần tra ở trạm không gian lập tức tụ tập đứng lên chờ xuất phát. Ngoài dự đoán của mọi người là, đài cơ giáp màu cam kia căn bản không sợ dòng điện cường độ cao từ lưới điện từ, cư nhiên trực tiếp vượt qua lưới phòng ngự trước mắt bao nhiêu người!

    Mọi người giật mình, vội vàng điều khiển quân hạm đuổi theo, Evan điều khiển cơ giáp cấp S Ảo Ảnh xông lên trước nhất, đồng thời mở hệ thống phản trinh sát lên, lách đến bên cạnh Cửu Vĩ Hồ, muốn mượn năng lực ẩn hình cho đối phương một kích trí mạng!

    Thế nhưng, khi gã liên tục bắn ba quả pháo điện từ cộng thêm một viên đạn quang năng loại lớn về phía cơ giáp đằng trước, một màn khiến người ta khiếp sợ lại xảy ra –

    Chỉ thấy phía sau đài cơ giáp kia đột nhiên dựng lên chín cái đuôi thật lớn, chín cái đuôi mở rộng hoàn toàn, dùng lực quất một cái về hướng ngược lại –

    Đạn pháo vốn được bắn về phía cơ giáp, cư nhiên bị luồng khí khổng lồ này mạnh mẽ bẻ ngoặt đường bay!

    Oanh – Oanh –

    Tiếng nổ mạnh liên tiếp truyền đến từ đám binh lính đang truy kích Cửu Vĩ Hồ phía sau! Mấy quả pháo này của Evan chẳng những không mảy may thương tổn tới Cửu Vĩ Hồ, ngược lại còn bị Cửu Vĩ Hồ dùng một cái quất trực tiếp đập về phía bộ đội truy kích phía sau!

    Bộ đội truy kích bị phá vỡ trận hình, nhất thời luống cuống tay chân!

    Lâm Viễn khẽ cười cười, kết nối tới máy truyền tin trong cơ giáp của Evan, nghiêm túc nói. “Thượng tướng Evan, quên nói cho ngài, đài cơ giáp này của tôi cũng giống như Ảo Ảnh, cũng có được hệ thống phản trinh sát và năng lực ẩn hình…. Hẹn gặp lại.”

    Vừa dứt lời, liền thấy cơ giáp mà mọi người đang truy đuổi đột nhiên chợt lóe ánh cam, cứ như vậy biến mất tăm hơi trong màn hình theo dõi của mọi người!

    Sắc mặt Evan vặn vẹo khó coi.

    Năng lực ẩn hình?!

    Hóa ra, vừa rồi khi gã điều khiển Ảo Ảnh tiếp cận đài cơ giáp kia muốn đánh lén đối phương, đối phương đã sớm phát hiện ra ý đồ của gã! Đều có được hệ thống phản trinh sát như nhau, nhưng cơ giáp của đối phương so ra rõ ràng cao hơn Ảo Ảnh một bậc. Lúc trước Evan chính là dùng loại thủ đoạn ngoài dự đoán của mọi người này để chế phục Chu Tước, vậy mà hôm nay, Lâm Viễn điều khiển Cửu Vĩ Hồ, lại giáp mặt quăng cho Evan một cái tát vang dội!

    Cơ giáp màu cam tựa như sao băng xẹt qua khoảng không vũ trụ, bộ đội truy kích gần như trong nháy mắt đã mất đi mục tiêu.

    Evan lạnh lùng nhìn điểm sáng biến mất trong màn hình kia, gắt sao siết chặt nắm tay.

    ***

    Khi Lâm Viễn mang theo bệ hạ và vương hậu thuận lợi chuyển tiếp đến chòm sao Thiên Cầm, đã là 7 giờ sáng.

    Trải qua một ngày khẩn cấp chuẩn bị, căn cứ quân sự trên tinh cầu Bonn ở chòm sao Thiên Cầm đã được dựng xong, tuy rằng thời gian gấp gáp nhưng dưới sự đồng tâm hiệp lực của các đại quân đoàn, cả căn cứ quân sự đều rành mạch trật tự, hoàn toàn không giống như được dựng tạm thời, trái lại còn cực kỳ chính quy.

    Nhận được tin nhắn Lâm Viễn gửi tới, đám người Lăng Vũ đã sớm đứng chờ ở căn cứ, vừa thấy một mạt màu cam quen thuộc xuất hiện trên bầu trời, trái tim đang treo lơ lửng của Lăng Vũ rốt cuộc cũng rơi xuống, Rawson cũng thở ra một hơi.

    Hai người liếc nhau, nhịn không được lộ ra mỉm cười.

    Cơ giáp màu cam nhanh chóng hạ xuống trên bãi đất trống, Linh Hồ mở khoang điều khiển ra, đưa chủ nhân cùng bệ hạ và vương hậu xuống mặt đất, một đám người lập tức đi lên trước hành lễ với bọn họ. “Bệ hạ, vương hậu.”

    Caesar và Cevi lại càng kích động đi đến trước mặt hai người, Caesar lo lắng hỏi. “Phụ vương, người không sao chứ?” Cevi cũng kéo tay vương hậu Anna hỏi. “Mẫu hậu, người có bị thương không?”

    Anna mỉm cười nói. “Đừng lo lắng, chúng ta đều không sao.”

    Trand liếc mắt nhìn Lâm Viễn ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh, tán thưởng nói. “Cũng là nhờ Lâm Viễn phản ứng nhanh chóng, nhiễu loạn trận tuyến của bộ đội truy kích, giúp chúng ta thuận lợi trốn thoát.”

    Caesar quay đầu nhìn về phía Lâm Viễn, Lâm Viễn ngượng ngùng gãi gãi đầu, nói. “Là do baba lên kế hoạch chu toàn, tôi chỉ dựa theo lộ tuyến định trước mà hoàn thành nhiệm vụ thôi.”

    Lăng Vũ nhìn con trai, khóe môi nhịn không được lộ ra nụ cười thản nhiên.

    Đúng lúc này, Berg đột nhiên hỏi. “Đúng rồi, Brian đâu?”

    Snow vừa nghe những lời này, có chút kinh ngạc nhìn về phía Berg, lúc ấy mới biết Brian cũng đi chấp hành nhiệm vụ cùng Lâm Viễn.

    Lâm Viễn đối diện với ánh mắt của Berg, sửng sốt một chút, nói. “Brian cậu ấy…. còn chưa trở về sao?”

    Lời kia vừa thốt ra, hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.

    Lâm Viễn thấy sắc mặt Berg nháy mắt trở nên tái nhợt, đáy lòng cũng có chút bất an, nhỏ giọng giải thích. “Trước khi hành động, cháu đã bàn bạc xong với Brian, cậu ấy phụ trách dẫn dắt người của trạm không gian rời đi để cháu thuận lợi hạ xuống, sau đó cậu ấy sẽ trở lại chòm sao Thiên Cầm trước, để tránh chuyện ngoài ý muốn….”

    Sở dĩ ước định như vậy, là vì Lâm Viễn sợ nhất là không thể thuận lợi lẻn vào thủ đô, ngộ nhỡ trong quá trình lẻn vào bị phát hiện, cậu sẽ không có cơ hội cứu bệ hạ ra, cho nên cơ hội dẫn dắt đội tuần tra rời đi Brian tạo ra trước đó liền có vẻ vô cùng quan trọng. Chỉ khi nào cậu thuận lợi cứu được bệ hạ, dựa vào năng lực ẩn hình cùng tốc độ của Cửu Vĩ Hồ, chuyện rời khỏi thủ đô cũng không phải việc khó.

    Mà sau khi Brian hoàn thành nhiệm vụ, ở lại khu vực xung quanh thủ đô khó tránh khỏi sẽ bị người khác phát hiện, quay về trước cũng là lựa chọn tốt nhất.

    Lâm Viễn không ngờ, Brian căn bản không hề quay lại.

    Rốt cuộc là y ở lại chỗ đó, hay là…. hay là đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

    Đối diện với ánh mắt nghi hoặc lại bất an của Lâm Viễn, Berg rốt cuộc thở sâu, sắc mặt tái nhợt cầm máy truyền tin, muốn kết nối với tiểu Lam, bên tai vang lên tiếng hồi âm máy móc khiến người ta tuyệt vọng…. Đó là tiếng máy truyền tin không thể kết nối được.

    Berg chưa từ bỏ ý định liên tục gọi hơn mười lần, thế nhưng, buổi sớm yên tĩnh, lại chỉ còn có tiếng hồi âm tích…. tích…. kia, tựa như tiếng chuông báo tử, liên tục vang vọng bên tai mọi người.

    Ánh rạng đông đầu tiên của buổi sáng chiếu xuống mặt đất, phủ lên một tầng quang mang màu bạch kim cho tinh cầu mỹ lệ này.

    Thế nhưng, lại có một thiếu niên tuổi còn trẻ mà tràn đầy sức sống, trong buổi sớm như vậy, rốt cuộc không thể truyền đến một câu hồi âm.

    Berg gắt gao nắm máy truyền tin trong tay, rốt cuộc không chống đỡ nổi, hai mắt tối sầm, ngã xuống mặt đất.

    ***

    Snow tựa như cái xác không hồn nghiêng ngả lảo đảo trở lại phòng, dọc theo đường đi, đại não của cậu vẫn bị vây trong trạng thái trống rỗng, thậm chí cho tới bây giờ, cậu vẫn chưa dám tin sự thực Brian đi theo Lâm Viễn cùng đến cứu bệ hạ, nhưng lại không trở về…..

    Rõ ràng ngày hôm qua người kia còn mặt dày ôm cậu nói. “Cậu chưa từng nói thích tôi bao giờ, nói nghe một chút đi, có được không?”

    Cậu còn nhớ rõ nụ hôn khắc trên trán của Brian, mềm nhẹ và ấm áp như vậy…..

    Cậu cũng nhớ rõ câu nói Brian thấp giọng nói ra bên tai kia, Snow, tôi yêu cậu….

    Cậu thậm chí còn nhớ rõ bóng dáng cao ngất khi Brian xoay người rời đi, dưới ánh mặt trời chiếu rọi tựa như được mạ lên một tầng vàng kim nhu hòa.

    Không ngờ, Brian cư nhiên lại ra đi không trở lại như vậy!

    Snow gắt gao siết chặt nắm tay, nước mắt dâng lên trên viền mi nháy mắt khiến tầm nhìn trở nên mơ hồ.

    Từng có lúc, cậu cho rằng Brian đối với cậu chỉ là một sự lựa chọn, là Alpha có thể giúp cậu vượt qua cửa ải khó khăn…. Alpha kia đối xử với cậu rất tốt, mặt dày mày dạn chủ động theo đuổi, vì thế Snow thuận theo tự nhiên, đáp ứng kết giao với y. Snow chưa từng nói ra tôi thích cậu, bởi vì từ nhỏ đến lớn cậu đã bị người ta bỏ rơi rất nhiều lần, bởi vậy cậu không dám dễ dàng thích bất cứ ai.

    Sau này, sự săn sóc và ôn nhu của Brian dần dần khiến cậu buông bỏ phòng bị, khi trở lại ký túc xá trong đêm tối lạnh lẽo kia, Brian bật đèn chờ đợi cậu, khiến Snow rốt cuộc lấy lại được chút ấm áp và tín nhiệm vẫn luôn kiếm tìm.

    Cho đến bây giờ, cậu mới phát hiện, Brian quan trọng với mình biết bao….

    Brian là người duy nhất sau nhiều năm như vậy, nguyện ý vô điều kiện đứng bên cạnh cậu, ở cùng cậu, chờ đợi cậu.

    Brian tự mình làm cơ giáp đặt trong công tắc không gian đưa cho cậu, nói với cơ giáp phải nghe theo lời Snow….

    Brian sẽ mặt dày chọc cậu cười mỗi khi cậu không vui, cũng sẽ cho cậu một vòng ôm dịu dàng mỗi khi cậu đau khổ…..

    Snow siết chặt công tắc không gian đặt cơ giáp Dạ Tuyết trong tay, nước mắt ko ngừng trượt xuống theo hai má, cậu lại hoàn toàn không phát hiện ra, vừa nghĩ đến bản thân sẽ không còn được gặp lại khuôn mặt tươi cười anh tuấn kia nữa, Snow liền cảm thấy cả trái tim tựa hồ đều bị khoét sạch máu thịt.

    Lăng Phong thấy con trai yên lặng rơi lệ, đau lòng ôm bờ vai của cậu, thấp giọng nói. “Snow….. Đừng vội đau buồn, có lẽ Brian vẫn chưa chết, bệ hạ đang phái người đi tìm nó, nói không chừng có thể tìm thấy nó….”

    Snow trầm mặc một lát, rốt cuộc nhẹ giọng nói. “Baba, để con yên tĩnh một mình có được không?”

    Lăng Phong nhẹ nhàng sờ sờ tóc con trai, xoay người rời khỏi phòng.

    Snow nhìn baba xoay người rời đi, rốt cuộc không thể kìm nén khóc lên, cậu đã từng trải qua rất nhiều lần ly biệt, năm ấy khi cha rời đi, năm ấy khi tỉnh lại từ khoang đông lạnh không nhìn thấy baba, năm ấy chú Ward đã nuôi cậu khôn lớn qua đời…..

    Vốn tưởng rằng trái tim đã đủ kiên cố, sẽ không bao giờ đau khổ vì bất cứ ai nữa, thế nhưng hôm nay, Snow lại phát hiện, cậu thậm chí còn thống khổ và đau đớn hơn bất cứ lần nào trong quá khứ.

    Brian….. Sao cậu lại có thể rời bỏ tôi?

    Tôi còn chưa từng nói với cậu, tôi yêu cậu, tôi cũng yêu cậu….

    ***

    Trong gian phòng cách vách, Berg hôn mê bất tỉnh, Drew sắc mặt khó coi canh giữ bên giường hắn, những người khác đều chờ ở một bên, cho đến khi bác sĩ nói Berg không có vấn đề gì lớn, chỉ là gặp phải kích thích quá lớn nên mới ngất xỉu, lúc này mọi người mới yên tâm.

    Drew ở lại chăm sóc Berg, những người khác thì lui ra ngoài.

    Lăng Vũ sắp xếp người hộ tống bệ hạ và vương hậu đi nghỉ ngơi, hắn và Rawson còn Caesar, Lâm Viễn cùng nhau đi tới phòng mình.

    Lâm Viễn hai mắt hồng hồng, nghẹn ngào nói. “Baba, lúc ấy con thấy đội tuần tra truy kích Brian, con…. con chỉ cố tìm cơ hội hạ xuống, con cho rằng cậu ấy có thể tránh đi…. Con….”

    Lăng Vũ nhẹ giọng nói. “Không cần tự trách, con đã hoàn thành nhiệm vụ, không ai muốn Brian gặp chuyện không may cả.”

    Rawson nhíu nhíu mày, nói. “Tình huống lúc ấy rốt cuộc là như thế nào? Tiểu Viễn, con có nhìn thấy cơ giáp của Brian rơi xuống không?”

    Lâm Viễn lắc lắc đầu. “Không có, lúc ấy con vội vã hạ xuống, chỉ nhìn thấy một đám quân hạm truy kích đuổi theo Brian đi xa, bọn họ khai hỏa về phía Brian, bị Brian tránh được….”

    Lúc ấy Lâm Viễn còn cảm thán trình độ điều khiển cơ giáp của Brian thật không tệ, hiện giờ nghĩ lại, tuy rằng cơ giáp của Brian có được tốc độ nhanh nhất, không sợ quân hạm bình thường truy kích, thế nhưng, hệ thống phòng ngự của nó căn bản không thể chống đỡ được uy lực của đạn quang năng, một viên đạn pháo có thể lợi dụng kỹ thuật điều khiển cao siêu tránh đi, thế nhưng, năm quả, mười quả thì sao?

    Nếu những người đó lòng dạ đủ độc ác, bắn tất cả pháo quang năng về phía cơ giáp, cho dù Brian có ba đầu sáu tay, cũng hoàn toàn không thể tránh được hết….

    Nhớ tới hình ảnh người thiếu niên kia trước khi bay về phía trạm không gian, mỉm cười giơ ngón tay cái với mình nói: “Lâm Viễn, cố lên!”, Lâm Viễn liền cảm thấy tim như bị dao cắt!

    Caesar thấy Lâm Viễn hai mắt đỏ hồng, bộ dáng vô cùng khổ sở, nhịn không được vỗ nhè nhẹ vai cậu, thấp giọng nói. “Tôi và Brian cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tôi rất hiểu cậu ấy, trình độ điều khiển cơ giáp của cậu ấy cũng không kém gì cậu, hơn nữa cậu ấy và tiểu Lam có độ xứng đôi rất cao, nói không chừng sẽ có cách trốn thoát…. Trước khi tìm được thi thể của cậu ấy, chúng ta không nên dễ dàng kết luận.”

    Tuy rằng bạn tốt không rõ sống chết, Caesar cũng vô cùng khổ sở, nhưng hắn vẫn tận lực duy trì lý trí.

    Có lẽ là vì ngày hôm qua sau khi công khai phát biểu tuyên ngôn, Caesar đột nhiên cảm thấy trên vai mình phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm, thiếu niên 18 tuổi này, trong một thời gian ngắn đã nhanh chóng trưởng thành.

    Rawson liếc mắt nhìn Caesar, tán đồng gật gật đầu, nói. “Ta sẽ phái người đi tìm nó.”

    ***

    Mãi cho đến buổi chiều Berg mới tỉnh lại, thân thể trong thời kỳ mang thai vốn đã không khỏe, lại thêm tin tức con mình hi sinh khiến khả năng chịu đựng của hắn đạt đến cực hạn, lúc tỉnh lại sắc mặt vẫn tái nhợt như tờ giấy.

    Drew rót cho hắn một ly nước ấm, Berg nắm cái chén, đầu ngón tay lại vẫn run rẩy không ngừng.

    “Là em phái nó đi chấp hành nhiệm vụ….” Berg thấp giọng nói. “Vốn dĩ là do em tự mình đi, em vốn đã lên kế hoạch xong xuôi, nhưng ngày hôm đó, sau khi Brian nhìn thấy, lại nói…..”

    Ngày đó, thiếu niên mười tám tuổi vươn hai tay nhẹ nhàng xoa bả vai baba, mỉm cười nói. “Baba, sao ba lại có thể tự mình đi được? Hiện giờ đáng lẽ ba phải chăm sóc thân thể cho thật tốt chứ, chuyện này cứ để con trai ba xử lý thay ba đi…..”

    Berg cũng không yên tâm để Brian chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm như thế, Brian lại vỗ ngực nói. “Baba, cho con một cơ hội thể hiện đi…. Cứ tin tưởng vào con ba, có được không?”

    Mỗi khi Brian cười rộ lên đều cho người ta một loại cảm giác mặt dày muốn ăn đòn, thế nhưng ngày đó, nụ cười của y lại vô cùng chân thành và ấm áp.

    Berg đang ở thời kỳ mang thai, quả thật không thích hợp chấp hành loại nhiệm vụ cần tập trung cao độ như thế, lại thêm trình độ điều khiển cơ giáp của Brian đích thực rất cao, cuối cùng, hắn đành phải đồng ý để Brian thay mình đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm này, hơn nữa còn liên tục dặn dò con trai những điều cần chú ý.

    Không ngờ….. Brian lại có đi không có về.

    Berg buông cái chén trong tay, đưa tay dùng lực đặt ở vị trí trái tim…. Chỗ đó đau như vậy, đau đến mức tựa như bị một con dao liên tục cứa qua….. Tiểu nam hài đi theo sau hắn gọi hắn là baba, hắn đã nhìn đứa trẻ đó lớn lên từng chút từng chút, nhìn nó trở thành một thiếu niên hoạt bát nhanh nhẹn, hắn còn muốn nhìn nó thành gia lập nghiệp, còn muốn nghe bảo bảo thứ hai gọi nó một tiếng ca ca…..

    Thế nhưng, rốt cuộc cũng không còn cơ hội như vậy….

    Drew biểu tình nặng nề bắt lấy tay Berg, ôm Berg sắc mặt tái nhợt vào trong ngực, hai người gắt gao ôm lấy nhau, giờ phút này, cũng chỉ có những người cha như bọn họ, mới có thể cảm nhận được nỗi thống khổ và bi thương khó nói nên lời dưới đáy lòng.

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh