Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 148

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Vĩ thanh

    Mùa xuân năm thứ năm, Lăng Viễn có bầu, Caesar sung sướng lôi Bạch Vũ ra chạy một vòng lớn quanh thủ đô, mấy cơ giáp Chu Tước Hắc Long có thể định vị được tọa độ Bạch Vũ tập thể tỏ vẻ: Caesar ở lâu với Bạch Vũ, chẳng những không thể khiến Bạch Vũ đi vào chính đạo, ngược lại còn bị cơ giáp ngu xuẩn kéo tụt chỉ số thông minh.

    Bạch Vũ thật vui vẻ vì chủ nhân sẽ có tiểu bảo bảo, hơn nữa còn rất tự tin tỏ vẻ, bản thân nhất định phải làm một quản gia tốt, nhìn bảo bảo trưởng thành, Bạch Vũ ân cần giúp chủ nhân làm phòng trẻ con cho bảo bảo, còn tự mình biến thành người máy quét rác giúp bảo bảo quét phòng.

    Hồ ly lại không có hứng thú với việc chăm sóc bảo bảo, vẫn như trước nằm trong công tắc không gian thoải mái ngáp dài, tự động loại bỏ mấy lời lải nhải bên tai của Bạch Vũ như rác rưởi vứt ra bãi.

    Ngày ngày cứ như vậy bình thản trôi qua, cho đến mấy tháng sau, Caesar đột nhiên cảm thấy thể trọng tiểu Viễn dường như hơi quá khoa trương, bụng càng ngày càng lớn đến kinh hồn, khẩu vị cũng trở nên rất dọa người, nhiều đồ ăn như vậy nhét vào dạ dày lại giống như biến vào hư không, một miếng bánh ngọt lớn cũng không đủ nhét kẽ răng cậu.

    Khẩu vị của bảo bảo trong bụng lớn đến vậy sao?

    Caesar lo lắng dứt khoát kéo Lăng Viễn đến bệnh viện cẩn thận kiểm tra.

    Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ ra khỏi phòng, mỉm cười nói với Caesar vẻ mặt nôn nóng. “Chúc mừng chúc mừng, cậu ấy mang thai một đôi song sinh.”

    Caesar. “……”

    Kinh hỉ cực lớn khiến Caesar hơn nửa ngày cũng không nói nên lời, sau khi phản ứng lại, Caesar lập tức kích động vọt vào trong phòng, gắt gao ôm lấy Lăng Viễn. “Tiểu Viễn, em nghe thấy không? Tốt quá! Là song bào thai…… Tốt quá!”

    Lăng Viễn bình tĩnh sờ sờ tóc Caesar, mỉm cười nói. “Ừ, quả thật rất tốt, một lần sinh hai đứa, bớt việc.”

    Caesar. “……”

    Lăng Viễn vào cuối năm sinh ra hai đứa nhỏ, hơn nữa còn là song sinh dị trứng khó gặp, một Alpha, một Omega, thật sự là…… rất bớt việc.

    Caesar đắc ý khoe khoang với Brian. “Cậu và Snow bốn năm mới có hai đứa, tiểu Viễn nhà tôi chỉ một lần đã sinh hai.”

    Brian. “……” Có kiểu so như vậy sao?

    Sau khi trở về, Brian ủy khuất ôm Snow làm nũng. “Bà xã, nghe nói gen song bào thai có thể di truyền, baba em và baba tiểu Viễn không phải là sinh đôi sao? Anh cũng muốn một đôi song bào thai, không bằng chúng ta……”

    Snow bị áp đảo trên giường, đỏ mặt giãy giụa. “Brian anh buông em ra đã……”

    Brian mặt dày mày dạn. “Song bào thai tốt biết bao nhiêu a, chúng ta cũng thử xem……”

    Vì thế, Brian lấy lý do “Lại muốn một đôi song bào thai”, đè Snow ra như vậy như vậy chiếm đủ tiện nghi.

    Tiểu Viễn sinh ra một đôi song bào thai, hơn nữa còn là một đôi song sinh dị trứng một A một O, bệ hạ Trand sung sướng vô cùng, tự mình đặt tên cho hai cháu nội, mua quần áo và đồ chơi giống nhau như đúc, Caesar đã sớm kêu Bạch Vũ hỗ trợ cải tạo lại căn phòng cho trẻ em ở nhà, giường cũng là cùng kiểu dáng cùng màu sắc.

    Vì thế, ngày đó khi đón hai đứa nhỏ trở về vương cung, bên trong cung điện của vương tử đột nhiên truyền đến một đoạn đối thoại như vậy.

    “Đâu là anh đâu là em vậy? Bác sĩ nói thế nào?”

    “Mặt sau tai trái của nhóc anh có một nốt ruồi son, em lật lỗ tai qua xem là biết……”

    “Thật phiền toái! Bộ dạng quá giống nhau chẳng phân biệt được gì hết, Caesar anh đừng mua cùng loại quần áo cho chúng nó nữa được không?”

    “Được rồi…… Song sinh dị trứng sẽ không quá giống nhau, hơn nữa anh trai là Alpha em trai là Omega, lớn lên sẽ dễ phân biệt hơn……”

    “Ừ, hi vọng bộ dáng đừng giống nhau thì tốt hơn.”

    Lăng Viễn nhịn không được cầu nguyện dưới đáy lòng, hai bảo bảo nhà mình trăm ngàn lần đừng điên đảo giống như nhà Snow. Con trai lớn của Snow là Omega, tính cách lại giống Brian, con trai thứ là Alpha, tính cách lại giống Snow, khiến Brian sầu muốn chết rồi. Nếu hai bảo bảo song sinh nhà mình cũng lộn xộn như nhà Snow, Alpha lớn lên giống mình, Omega lớn lên giống Caesar…… thì thật là bi kịch a.

    *

    Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đôi song sinh cũng đã trưởng thành, hiếm thấy là hai đứa vậy mà đều không béo một chút nào, Lăng Viễn nhìn hai thằng nhóc ngoan ngoãn đi theo sau mông gọi baba, luôn nhịn không được nhớ tới tiểu mập mạp năm đó cũng kéo góc áo cậu gọi ca ca như vậy.

    — Đúng rồi, tiểu mập mạp sau khi lớn lên thật sự gầy xuống một cách thần kỳ, Lăng An di truyền dung mạo của Rawson, đã là tiểu soái ca được hoan nghênh trong trường học.

    Chẳng qua, tiểu mập mạp và thanh mai trúc mã Bled lại không thể tiếp tục cùng lên lớp.

    Bled thi vào một trường quản lý ở chòm sao Thiên Cầm, cậu chẳng những không hề hứng thú với chế tạo cơ giáp truyền thừa của gia tộc Birch, mà cũng không muốn tiếp nhận quân đoàn Trường Xà của cha, từ nhỏ đã là một Omega rất có chủ kiến, lựa chọn học viện thương mại mà mình thích, dự định tương lai mở một công ty kiếm thật nhiều tiền, làm một gian thương thành công.

    Brian luôn cảm thấy em trai nhà mình lớn lên có chút cong vẹo, nhưng Berg lại mặc kệ con trai lựa chọn con đường mình thích, Brian là anh trai cũng không quản được nhiều như vậy.

    Lăng An đạt được mục tiêu thi vào trường quân đội tốt nhất đế quốc St. Romia.

    Có một lần cuối tuần, khi Lăng Viễn về nhà vừa vặn đụng phải em trai được nghỉ trở về, Lăng An mặc một thân quân trang, dáng người cao ngất thon dài, dung mạo anh tuấn cương nghị, Lăng Viễn nhìn thiếu niên trước mặt đã cao hơn mình cả một cái đầu, thiếu chút nữa không nhận ra được.

    Cho đến khi Lăng An mỉm cười gọi cậu. “Anh.”

    Lúc này Lăng Viễn mới hồi phục tinh thần, khiếp sợ vỗ vỗ bả vai em trai, câu đầu tiên thốt ra chính là. “Tiểu An? Sao em gầy đi nhiều vậy?”

    “……” Lăng An có chút ngượng ngùng, gục đầu xuống nói. “Ở trường ngày nào cũng phải huấn luyện, cho nên gầy xuống rất nhanh.”

    Lăng Viễn nở nụ cười. “Không tồi không tồi, một năm không gặp, trở nên đẹp trai như vậy rồi!”

    Lăng An bị khen đến mặt đỏ hồng.

    Thấy Lăng An hình như muốn đi ra ngoài, Lăng Viễn nghi hoặc nói. “Em muốn đi ra ngoài sao?”

    Lăng An gật đầu. “Vâng, đến trạm không gian đón một người bạn.”

    Lăng Viễn nói. “À, em đi đi, anh vào xem baba đang làm gì.”

    “Đang chơi cờ với Caesar.”

    “Ai thắng?”

    “Baba thắng liên tục năm ván.”

    “……”

    Xem ra hôm nay tâm tình baba không tệ, bắt Caesar chơi cờ, đáng thương Caesar lại một lần nữa bị nhạc phụ đại nhân ngược đến nghẹn cả họng.

    *

    Tại trạm không gian của thủ đô, phi thuyền đón khách xuất phát từ chòm sao Thiên Cầm rốt cuộc cũng hạ cánh đúng giờ.

    Lăng An đứng ở cửa đại sảnh, vừa liếc mắt liền nhận ra Bled đang đi ra từ trạm không gian, thiếu niên mặc một chiếc áo trắng và quần bò đơn giản, trong tay xách một túi du lịch loại nhỏ, trên mặt đeo kính đen thật lớn, chầm chậm đi tới, tiêu sái vô cùng.

    Khóe môi Lăng An cong lên tươi cười, bước đến che trước mặt đối phương. “Bled, đã lâu không gặp.”

    Bled tháo kính đen xuống, đôi mắt màu lam trong veo kinh ngạc nhìn nam sinh trước mặt, thật lâu sau, mới phụt một tiếng bật cười. “Cậu là tiểu An sao?” Bled liếc mắt đánh giá hắn. “Gầy đi thật nhiều nha, suýt nữa thì tôi không nhận ra.”

    Lăng An. “……”

    Công lực đả kích mười phần của Bled, lại một lần nữa khiến Lăng An tan nát cõi lòng.

    Lăng An nhăn mặt nói. “Tôi gầy cậu không vui sao?”

    Bled cười nói. “Cậu gầy hay không gầy có liên quan gì đến tôi đâu? Tôi lại cảm thấy trước đây cậu mập mạp đáng yêu hơn một chút……”

    Lăng An đột nhiên lôi kéo tay Bled, tay còn lại nhận lấy hành lý của cậu, mạnh mẽ kéo cậu xoay người đi về phía trước, Bled lắc vài cái giãy không ra, nhịn không được nói. “Cậu làm gì vậy?”

    Lăng An khẽ cười cười. “Trước đây lần nào cũng là cậu chủ động kéo tôi, lớn lên rồi đổi lại là tôi chủ động dắt cậu, hai ta huề nhau.”

    Bled tiếp tục giãy giụa. “Này, tốt xấu gì tôi cũng là Omega, cậu như vậy có phải không thích hợp lắm hay không?”

    Lăng An làm bộ không nghe thấy.

    “…… Còn không buông tay tôi sẽ đánh cậu đó a?”

    Lăng An vẫn không chịu buông tay, ngược lại mười ngón gắt gao đan chặt, quay đầu nhìn cậu, nghiêm túc nói. “Bled, tôi thích cậu.”

    Bỗng nhiên đối diện với ánh mắt thẳng thắn nghiêm túc của hắn, Bled hiếm khi bối rối rời tầm mắt, tim đập loạn lên, nhịn không được ảo não nghĩ: Trước đây không chịu nghe lời ca ca nói, cả ngày kéo tay bạn nhỏ Lăng An, còn bò lên giường hắn coi hắn là gối ôm…… Bây giờ thì tốt rồi, Lăng An thổ lộ với mình, đây là cái kết cục gì chứ?

    Quả nhiên là tự làm bậy, không thể sống!

    Lăng An thật nghiêm túc nói. “Trước đây rất chán ghét cậu, bởi vì cậu luôn gọi tôi là mập mạp, còn cả ngày nói tôi không lết được cầu thang…… Sau này cậu thi đến trường khác, sau khi tách ra tôi mới phát hiện, đã quen cùng một chỗ với cậu…… Có chút chút nhớ cậu.”

    Bled. “……”

    Lăng An khẽ cười cười. “Một năm nay rất nhớ cậu, không có cậu ở bên cạnh nói chuyện, luôn cảm thấy như thiếu cái gì đó.”

    Bled bị hắn nắm tay thổ lộ, sắc mặt có chút xấu hổ, nhưng kỳ quái là, đáy lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

    — Mập mạp ngốc, kỳ thật tôi cũng rất nhớ cậu.

    — Chẳng qua, hiện giờ cậu không có đáng yêu giống như trước đây, vừa cao lớn vừa đẹp trai, đi cùng nhau thật sự có chút không quen.

    *

    Snow cuối cùng cũng không sinh song bào thai, mà sinh ra một Omega nữ, môi hồng răng trắng rất đẹp, làm Brian sung sướng phát điên, vì thế Caesar lại lấy lý do “anh cũng muốn con gái”, mỗi này đều đè Lăng Viễn ra làm vận động.

    Lăng Viễn và Snow cùng mắng to Alpha nhà mình là cầm thú, lúc trước ôn nhu săn sóc như vậy, sau khi kết hôn sao lại thành không biết xấu hổ thế chứ?

    Có lẽ bị ảnh hưởng bởi ý chí của Caesar, Lăng Viễn vào ba năm sau quả nhiên sinh được một tiểu công chúa khả ái, Caesar vui vẻ vô cùng, mỗi ngày đều mua cho con gái các loại quần áo và đồ chơi xinh đẹp, tiểu công chúa từ nhỏ đã hiếu động, ở trên giường bò tới bò lui một khắc cũng không chịu nghỉ, sau khi cô bé học nói xong, Caesar và Lăng Viễn rốt cuộc đau đầu phát hiện – đây là ảnh hưởng từ Bạch Vũ đi?!

    Lại qua vài năm, Caesar chính thức tiếp nhận vương vị đế quốc, Lăng Viễn trở thành vương hậu thứ 11 trong lịch sử đế quốc, cặp song sinh và con gái nhỏ của hai người đều trưởng thành, không còn khó phân biệt như trước đây, gương mặt của đôi song sinh đã có sự khác biệt rất lớn, anh trai Alpha giống Caesar, em trai Omega giống Lăng Viễn, đây là kết quả tốt nhất. Đương nhiên, con gái nhỏ vẫn lảm nhảm như vậy, Caesar bị mười vạn câu hỏi vì sao của bé hỏi đến muốn phát khóc.

    Lại sau này, sau khi Aston lão tiên sinh đức cao vọng trọng bị bệnh qua đời không lâu, giao lại chức vị hội trưởng hiệp hội cơ giáp cho Brian, Snow trở thành chủ nhiệm khoa giải phẫu thần kinh của bệnh viện trung ương đế quốc, dẫn dắt các đồng sự cùng nghiên cứu các loại giải phẫu mới.

    Lăng An tốt nghiệp từ trường quân đội, gia nhập quân đoàn Ám Dạ, trở thành phụ tá đắc lực của thượng tướng Lăng Vũ. Bled sau khi tốt nghiệp cầm một số tiền bắt đầu gây dựng sự nghiệp, dự định sáng tạo một vương quốc thương mại thuộc về chính mình.

    Dòng lịch sử vẫn cuồn cuộn chảy về phía trước, cuộc sống của bọn họ cuối cùng cũng trôi về yên bình.

    Thế nhưng, dọc theo đường đi có người trong lòng làm bạn, cho dù là những hình ảnh bình thường, cũng sẽ trở thành hồi ức quý giá nhất trong trái tim bọn họ.

    ~~~ Toàn văn hoàn ~~~

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh