Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 22

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 22: Cơ giáp trí năng Chu Tước

    ….. Đây là tình huống gì?!

    Chẳng qua là đi toilet một chuyến, lúc trở về lại đột nhiên phát hiện không thấy Lâm Viễn đâu, Caesar nôn nóng tìm kiếm chung quanh, thấy cửa hành lang mở ra liền lập tức đi lên, vừa lúc nhìn thấy bóng dáng Lâm Viễn bị nhốt ở sau cửa.

    Đến gần cánh cửa, lại phát hiện nó đã tự động khóa lại, còn thiết lập quyền hạn mở cao cấp nhất. Caesar lấy ra thẻ chứng minh của mình quét qua ô cảm ứng, cửa bị mở ra, sau đó hắn liền thấy được một màn khiến cho người ta khiếp sợ —

    Chỉ thấy Lâm Viễn đi vào trong khoang chỉ huy của một cơ giáp khổng lồ, cơ giáp màu đỏ trực tiếp phóng lên cao, trốn thoát khỏi bảo tàng!

    Trong nháy mắt Caesar gần như muốn hít thở không thông!

    — Lâm Viễn!

    Caesar lớn tiếng kêu, lại không nhận được bất cứ lời đáp nào!

    Đáng chết, sao tên ngốc này lại cứ thế đi vào khoang điều khiển? Cơ giáp màu đỏ khổng lồ ở trước mặt kia chắc chắn là cấp S – cơ giáp trí năng cấp cao nhất! Trí năng của nó thậm chí không hề thua nhân loại!

    Cơ giáp cấp S trong toàn đế quốc cũng chỉ có mười đài, bởi vì tính cơ mật, nên kiến thức về loại cơ giáp này người thường không thể hiểu rõ, mọi người chỉ biết là nó rất lợi hại, lại không biết rốt cuộc nó lợi hại ở chỗ nào.

    Cơ giáp cấp S được khống chế bằng não bộ, cần phải trải qua quá trình phối hợp tinh thần giữa chủ nhân và cơ giáp, người không phải chủ nhân của cơ giáp tuyệt đối không thể tùy tiện điều khiển! Nếu điều khiển nó mà giới hạn tinh thần không đủ cao, hoặc là không được sự đồng ý của cơ giáp, rất có khả năng sẽ bị lực tinh thần mạnh mẽ của cơ giáp phản khống, thậm chí bị phán đoán là địch nhân mà tiêu hủy ở bên trong!

    Lâm Viễn chưa từng điều khiển qua cơ giáp cấp S, thậm chí còn không hiểu được nguyên lý khống chế cơ giáp cấp S, cứ như vậy cậu ấy sẽ gặp chuyện không may!

    Caesar chưa từng nóng vội như vậy bao giờ, trong khoảnh khắc khi Chu Tước cất cánh, hắn gần như không chút do dự lập tức ấn vào công tắc không gian trên cổ tay.

    “Bạch Vũ, mau – đuổi theo đi!”

    “Rõ! Chủ nhân!” Bạch Vũ nghe được chủ nhân triệu hồi liền lập tức biến thân, trực tiếp đưa Caesar vào khoang điều khiển trên ngực mình, nhảy lên đồng thời mở ra hai cánh!

    Đôi cánh thuần sắc trắng giống như đại điểu vũ dực, cơ giáp khổng lồ giương cánh bay cao, lấy tốc độ không thua kém Chu Tước lập tức lao đi!

    ***

    Trong khoang điều khiển của Chu Tước.

    Lâm Viễn bị dây thần kinh quấn quanh toàn thân, đang cùng đầu mối trí năng của Chu Tước tiến hành phối hợp tinh thần giữa nhân cơ. (người và máy)

    0%……1%…..2%……

    Con số phối hợp trên màn hình nặng nề tăng lên.

    Mà trong đầu Lâm Viễn lúc này, lại quay vòng một đoạn hình ảnh kỳ quái, đầu cậu đau đến muốn nổ tung, bên trong giống như có ngàn vạn con bọ đang cắn xé!

    Trong quá trình phối hợp tinh thần giữa người và máy, những mảnh ký ức của Chu Tước mạnh mẽ đổ vào trong đầu cậu!

    Ký ức mười mấy năm đi theo chủ nhân cũ chinh chiến sa trường, xung phong giết địch, nhiệt huyết mà kích thích, ký ức mười mấy năm qua bị giam cầm tại mật thất trên tầng cao nhất của bảo tàng, không thể trốn thoát, tịch mịch mà thống khổ…… Vui sướng khi thắng lợi, khổ sở khi chủ nhân rời đi, không cam lòng khi bị giam cầm……

    Ký ức và áp lực nhiều năm trực tiếp đổ vào trong đầu óc thiếu niên mười tám tuổi, tinh thần của Lâm Viễn gần như muốn vỡ ra!

    ***

    “Chào ngươi, ta tên là Lăng Vũ, phối hợp tinh thần thành công, về sau ta chính là chủ nhân của ngươi. Ngươi thích tên gì đây? Màu đỏ… vậy gọi là Chu Tước đi có được không?”

    “Khó nghe.”

    “Ừ, ta đây coi như ngươi đã đồng ý.”

    “…..”

    “Chu Tước, kỳ thật ta là Omega, ngày đó ngươi làm kiểm tra đo lường gen chắc đã biết đúng không?”

    “….. Về sau ngươi định thế nào?”

    “Dù sao cũng đã dùng thuốc ức chế nhiều năm như thế, vậy cứ tiếp tục dùng là được
    rồi.”

    “Nhưng mà, làm như vậy rất mạo hiểm……”

    “Có biện pháp nào khác đâu? Ta trời sinh chính là Omega, nếu ta không làm như vậy, năm mười tám tuổi sẽ bị cưỡng chế phối hợp với một người xa lạ, kết hôn sinh con…… Quy tắc của thế giới này chính là như thế.”

    “Chủ nhân, chất dẫn dụ Omega trong cơ thể ngươi đã đạt cực hạn, ngươi phải……”

    “Không cần lo chuyện này! Lập tức điều chỉnh lộ tuyến, điều khiển tàu Ám Dạ tiến vào trùng động vũ trụ Isville!”

    “Chủ nhân……”

    “Thực xin lỗi, Chu Tước, ta không thể giữ ngươi lại.”

    Những đoạn ký ức của cơ giáp và chủ nhân cũ, khoảnh khắc gặp mặt rồi ly biệt vào ngày đó, từng màn từng màn lóe lên trước mắt, trong đầu Lâm Viễn loạn thành một đoàn, dùng lực siết chặt nắm tay, đại não liên tục bị tín hiệu ký ức mạnh mẽ quét qua, thống khổ tựa như bị điện giật, khiến Lâm Viễn khó chịu cuộn thân thể lên, môi cắn chặt đến bật máu.

    “Con trai, con muốn đặt tên là gì? Gọi con là Tiểu Viễn đi? …… Đừng khóc đừng khóc, con rất thích cái tên này phải không? Ừ, ta coi như con đồng ý.” Có một thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng nói bên tai.

    “Con trai, về sau con hãy làm Beta đi, một Beta bình an mà hạnh phúc… có được không?”

    “Tiểu Viễn lại đây, baba làm thức ăn cho con, cái này gọi là bánh ngọt, đến đọc theo baba, bánh ngọt…… là bánh ngọt chứ không phải dưa chuột, sao con lại ngốc như thế chứ!”

    “Tiểu Viễn, con lại ăn vụng bơ có đúng không? Không nghe lời, cả ngày chỉ biết có ăn ăn thôi, sắp mập thành con heo nhỏ rồi!”

    “Tiểu Viễn, thực xin lỗi, baba muốn đi, không thể mang theo con. Con ngoan ngoãn nghe lời, về sau mặc kệ gặp phải khó khăn gì, đều phải kiên cường sống tiếp……”

    “Baba……”

    Cậu nghe được thanh âm non nớt tức giận của một đứa nhỏ đang khàn giọng hô.

    “Baba, đừng vứt bỏ con…… baba……”

    Người kia vẫn không hề quay đầu, thời tiết ở tinh cầu đó rét lạnh gần như muốn đông cứng cả người.

    Sau đó, trên cánh tay hài đồng còn nhỏ bị tiêm vào một chất lỏng lạnh lẽo, cậu liền mất đi ý thức, không nhớ rõ cái gì nữa.

    Cậu không nhớ rõ bộ dạng nam nhân kia, không nhớ rõ tất cả những chuyện trước năm bốn tuổi, thậm chí không nhớ rõ cả tên gọi của chính mình….

    Hốc mắt Lâm Viễn đỏ lên, bắt đầu liều mạng giãy giụa.

    Ký ức hỗn loạn trong đầu khiến cậu hoàn toàn không phân rõ nổi là đến từ trí não cơ giáp hay là từ chính mình, chỉ là, thanh âm của nam nhân trong trí nhớ kia, khiến cậu đau lòng muốn rơi lệ……

    Baba……

    Đó là baba sao?

    Loại hồi ức cưỡng chế này, hoàn toàn không thể nhớ rõ chi tiết, cảm giác thật sự rất khó tiếp thu, khó chịu đến mức trái tim cậu đau âm ỉ từng đợt, giống như đang bị vô số dây thừng gắt gao siết chặt!

    5%….20%…..80%….100% !!

    Con số trên màn hình trung tâm trí năng trong vòng năm giây đột nhiên tăng vọt lên một trăm phần trăm!

    Tinh thần Lâm Viễn lập tức bắt đầu khống chế ngược lại Chu Tước!

    “………”

    Chu Tước kinh hãi!

    Đây chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ mười tám tuổi, nó lừa cậu đi vào, chỉ vì muốn khống chế cậu, lấy một chút tinh lực và năng lượng từ trên người cậu mà thôi!

    Nó đã bị nhốt lâu lắm rồi, tinh lực không ngừng hạ xuống, năng lượng lén lút giấu đi cũng không còn lại được bao nhiêu, muốn trốn thoát thì cần phải mượn sức mạnh của con người. Nó hoàn toàn không ngờ tới, tinh thần của thiếu niên này lại ương ngạnh như thế, chưa nói đến không chịu khống chế, thậm chí còn tác động ngược lại đầu mối trí năng của mình!

    Chu Tước bắt đầu mạnh mẽ áp chế Lâm Viễn, ý chí Lâm Viễn lại cực kỳ kiên quyết giãy dụa phản kháng!

    Song phương giằng co, hậu quả là trung tâm trí năng của Chu Tước và tinh thần của Lâm Viễn đều trở nên hỗn loạn!

    Con trai? Làm một Beta? Baba? Kiên cường sống sót!

    Đó là ký ức gì?

    Vì sao trong trí nhớ của thiếu niên, lại có một người khiến nó cảm thấy vô cùng quen thuộc –

    Tướng quân Lăng Vũ!

    ***

    Phía sau không xa, Caesar ở trong khoang điều khiển cau mày, cơ giáp màu đỏ trước mắt đột nhiên giống như phát điên bắt đầu liều mạng liên tục bắn ra một chuỗi đạn pháo, Bạch Vũ bị đánh đến trở tay không kịp, trên dưới trái phải chật vật lắc mình tránh thoát, xuất phát từ bản năng muốn phản kích, Caessar lập tức ra lệnh.

    “Không cho đánh trả! Lâm Viễn ở bên trong, đừng làm cậu ấy bị thương!”

    “…..” Bạch Vũ trầm mặc một chút, bắt đầu không phục hét lên, “Chủ nhân, phía trước là Chu Tước a! Không tiến hành công kích, chắc chắn không thể làm nó bị thương, còn nếu như chủ nhân muốn chế ngự nó, điều này thật sự rất khó khăn! Nó và ta đều là cấp S!”

    Caesar đương nhiên biết điều này, Bạch Vũ và Chu Tước là cơ giáp cùng cấp bậc, không thể làm bị thương đối phương, cho dù thực lực tương đương nhưng nếu đối đầu về hỏa lực cũng chỉ có nước lâm vào bị động.

    Bạch Vũ ảo não nói. “Không xong rồi! Chu Tước tiền bối vẫn luôn là thần tượng của ta, ta thật không muốn đuổi đánh nó a chủ nhân!”

    Caesar nhíu mày. “Thử xâm nhập vào khoang điều khiển của đối phương, ta muốn xem tình trạng của Lâm Viễn!”

    “……Không thể vào được!”

    “Sao lại thế?”

    “Người điều khiển ở đối diện hoàn toàn không có phản ứng gì! Trung tâm trí năng của Chu Tước hình như xuất hiện hỗn loạn…… Á, trời ạ……” Lại một đám pháo sáng bắn lại đây, bị Bạch Vũ khó khăn né tránh, Bạch Vũ chán nản nói, “Cứ bắn ra như vậy, sớm muộn gì chúng ta cũng bị nó bắn thành mảnh vụn! Đầu mối trí năng của nó rất lộn xộn! Nó đã mất khống chế! Chủ nhân, ngươi mau nghĩ biện pháp!”

    Caesar trầm mặc một lát, bình tĩnh nói. “Cưỡng chế xâm nhập vào đầu mối trí năng của Chu Tước!”

    “….” Bạch Vũ không nói, yên lặng bắt đầu xâm nhập đầu mối trí năng của đối phương.

    Một vòng sóng điện từ mãnh liệt quấy nhiễu bao phủ Chu Tước, Chu Tước vốn đã lâm vào trạng thái hỗn loạn suy yếu sau khi đối kháng tinh thần với Lâm Viễn, cho nên Bạch Vũ dễ dàng xâm nhập vào, trên màn hình trong khoang điều khiển của Chu Tước lập tức xuất hiện gương mặt của Caesar.

    Đồng thời, Caesar cũng thấy được Lâm Viễn bên trong khoang điều khiển đang bị Chu Tước khống chế.

    Lâm Viễn bị dây thần kinh màu đỏ quấn quanh bao thành bánh chưng, khó chịu cuộn thành một đoàn kịch liệt giãy dụa, một thân mồ hôi sớm thấm đẫm áo sơ mi, hốc mắt cậu hơi hơi đỏ lên, môi bị cắn đến bật máu. “Baba……”

    Lâm Viễn mờ mịt kêu, môi trắng bệch còn hơi hơi phát run. “Baba…… đừng vứt bỏ con……”

    Trái tim Caesar đột nhiên siết chặt.

    Giống như bị một đôi tay dùng sức nắm lấy, đau lòng mãnh liệt trong nháy mắt lan tràn toàn thân, Caesar luôn luôn bình tĩnh gần như muốn phát điên lên.

    “Chu Tước! Mau dừng lại cho ta! Ngươi cưỡng chế dung hợp như vậy sẽ khiến tinh thần của ngươi và Lâm Viễn cùng sụp đổ! Mau dừng lại!”

    Hầu hết cơ giáp cấp S đều là khi vừa hoàn thành chế tạo liền cùng người điều khiển tiến hành phối hợp tinh thần, lúc này cơ giáp không có bất cứ ký ức nào, sau khi phối hợp thành công sẽ trung thành với chủ nhân.

    Chu Tước trước đây theo Lăng Vũ mười mấy năm, hơn nữa sau đó lại bị giam cầm thêm mười mấy năm, đầu mối trí năng của nó lưu lại rất nhiều ký ức hỗn độn, nay lại cùng Lâm Viễn cưỡng chế phối hợp, tinh thần đôi bên không hòa hợp, ai cũng không thể chế phục ai, áp chế lẫn nhau sẽ dẫn đến hậu quả là cùng nhau phá vỡ tinh thần!

    Caesar không chuyển mắt nhìn chằm chằm cơ giáp cấp S Chu Tước giống như một chú chim khổng lồ màu hỏa hồng, hận không thể lập tức nhào lên xé nó thành từng mảnh! Lâm Viễn ngu ngốc này hoàn toàn chưa từng điều khiển qua cơ giáp cấp S, không biết cơ giáp cấp S đáng sợ thế nào! Nhìn Lâm Viễn bị Chu Tước khống chế tinh thần, bởi vì ký ức hỗn loạn mà toàn thân run rẩy, môi trắng bệch, Caesar đau lòng đến muốn phát điên lên!

    “—Chu Tước! Lập tức hạ xuống cho ta!”

    Thanh âm lãnh lệ của Caesar truyền đến trong khoang điều khiển của đối phương, mà giờ phút này Chu Tước rõ ràng đã hoàn toàn không nghe vào mấy lời Caesar nói, vẫn lấy tốc độ nhanh nhất kiên trì lao về phía trước, đôi cánh màu đỏ giang rộng, sáng quắc rực rỡ dưới ánh nắng!

    Bạch Vũ đột nhiên lên tiếng. “Chủ nhân chủ nhân chủ nhân! Phía trước chính là khe vực Siberia, Chu Tước sắp hết năng lượng, năng lượng của nó chỉ còn 2%….. 1%….. Aaaaa! Nó sắp rơi xuống…..”

    Chu Tước hao hết năng lượng đột nhiên bắt đầu vùn vụt rơi xuống!

    Phía dưới nó chính là vực Siberia sâu vạn trượng! Nếu không thể bắt lấy nó đúng lúc, tốc độ rơi nhanh như vậy tuyệt đối sẽ cơ hủy nhân vong!

    “…..” Trái tim Caesar gần như muốn ngừng đập, không nói hai lời trực tiếp dùng tinh thần của mình điều khiển Bạch Vũ, trong nháy mắt, độ phối hợp tinh thần của Caesar và Bạch Vũ đột ngột nhảy vọt lên 300%, cấp độ hợp nhất giữa người và máy đạt tới đỉnh điểm! Lúc này, chỉ cần Caesar nghĩ đến cái gì, hoàn toàn không cần bất cứ mệnh lệnh nào, Bạch Vũ đều sẽ lập tức chấp hành!

    Chỉ thấy cơ giáp khổng lồ màu trắng đột nhiên duỗi đôi cánh ra đến tối đa, tăng tốc nhảy về phía trước, sau đó liền theo phương hướng rơi của Chu Tước – lao mạnh xuống dưới!

    Chu Tước gần như sắp rơi xuống tận đáy vực, thậm chí đã muốn buông tay.

    Vừa rồi đối kháng tinh thần cùng thiếu niên khiến đầu mối trí năng đột nhiên hỗn loạn, phóng ra hạt pháo lung tung, đã hao hết chút năng lượng cuối cùng của nó, đến biến hình cũng không còn sức, chỉ có thể mặc cho chính mình rơi xuống dưới.

    Đáng thương cho đứa trẻ trong khoang điều khiển này, cậu còn trẻ tuổi như vậy…… Trong trí nhớ của cậu có bóng dáng tướng quân…… Cậu là con trai của tướng quân sao?

    Chu Tước có chút khổ sở nghĩ.

    Nếu thật sự rơi vỡ, nó chỉ có thể dùng tất cả năng lượng cuối cùng, phóng ra khoang thoát hiểm, hi vọng có thể cứu được đứa trẻ này.

    3000 thước… 500 thước… 10 thước…

    Tốc độ rơi cực nhanh, khiến thân thể Chu Tước gần như muốn lập tức va chạm với nham thạch dưới đáy vực.

    Đúng lúc này, một bóng đen cực lớn đột nhiên trùm lên đỉnh đầu, bóng đen kia gần như bao phủ hết toàn thân nó, đồng thời, thân thể đột nhiên nhẹ bẫng — !

    Chỉ thấy hai tay Bạch Vũ trong nháy mắt đột nhiên đưa xuống, chuẩn xác bắt lấy vai Chu Tước, ngay sau đó nhảy lên một đoạn trên không, lập tức mang theo Chu Tước bay lên, suýt chút nữa đã chạm vào đống nham thạch dưới đáy vực, né tránh những tảng đá to rơi xuống như mưa trên đỉnh đầu, sau đó trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi vực Siberia!

    “……” Trán Caesar chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh.

    “……” Bạch Vũ cũng hết sức sợ hãi, “A a a chủ nhân, toán học của ngươi nhất định rất tốt, vừa rồi còn kém mười mét! Còn kém mười mét! Thật là làm ta sợ muốn chết!”

    Lúc này Caesar mới hơi nhẹ nhàng thở ra, phát hiện lòng bàn tay của mình thế mà đã chảy ra một tầng mồ hôi.

    Vừa rồi không chỉ có Bạch Vũ, chính hắn cũng sợ đến tim ngừng đập, thật sự còn kém mười mét, đầu Chu Tước đã sắp chạm mặt đất rồi!

    Tốc độ bay của cơ giáp càng nhanh, tốc độ rơi xuống cũng càng mau, hắn vốn đã có khoảng cách với Chu Tước, cơ giáp cùng cấp bậc muốn đuổi kịp cũng không dễ dàng, mắt thấy Chu Tước rớt xuống từ nơi cao như vậy, ngộ nhỡ cứu không được, khiến Chu Tước và Lâm Viễn cùng rơi xuống vực bỏ mình……

    Hắn hoàn toàn không dám suy nghĩ đến hậu quả!

    Vừa rồi một khắc kia, Caesar và Bạch Vũ gần như đã dùng hết độ phối hợp của hai người từ xưa đến nay, không sợ chết mà cùng lao xuống dưới!

    Trầm mặc thật lâu, Bạch Vũ mới khống chế được cân bằng, bắt lấy Chu Tước cùng nhau bay lên mấy vạn mét trên không.

    Từ dưới mặt đất nhìn lên, giống như chỉ là hai chú chim một đỏ một trắng bình thường đang bay trên không trung.

    “Lại nói, ta đây xem như đã cứu Chu Tước tiền bối sao?” Bạch Vũ không biết xấu hổ hơi di động cánh tay cơ giáp một chút, vòng qua phần eo của Chu Tước, sung sướng nói, “Chủ nhân, ta cảm thấy ôm như vậy ổn hơn nhiều a, ngươi có thấy thế không?”

    Caesar. “…….”

    Cơ giáp này tuyệt đối là ở cùng Brian lâu, cái khác không tiếp thu được, ngược lại còn học hết mấy thứ không biết xấu hổ của Brian.

    Bạch Vũ tiếp tục hưng phấn nói. “Ta cứu Chu Tước tiền bối, ta thế mà lại cứu Chu Tước tiền bối! Ta nhất định phải về nói với mấy cơ giáp khác chuyện này, để cho bọn họ hung hăng ghen tị một phen!”

    Caesar bình tĩnh nói. “Nếu không muốn bị hiệp hội cơ giáp xử quyết, việc ngày hôm nay, tốt nhất là ngươi đừng có nhắc đến với ai.”

    “…… À.” Bạch Vũ ủy khuất ngậm miệng.

    “Tìm đất trống thả Chu Tước xuống, ta muốn xem tình trạng của Lâm Viễn.”

    “…..” Bạch Vũ im lặng tìm một thảo nguyên rộng lớn, chậm rãi hạ xuống dưới, vững vàng đặt Chu Tước trên đất.

    Khoang điều khiển của Chu Tước lập tức mở ra, Caesar vội vàng đi ra phía trước xem xét tình hình Lâm Viễn.

    Trạng thái tinh thần của Lâm Viễn đang dao động mạnh mẽ, không thể tỉnh táo hoàn toàn, chỉ là nhận thấy được một cỗ khí tức ấm áp quen thuộc, xuất phát từ bản năng, cậu vươn tay ra, trực tiếp nhào vào lòng nam sinh trước mặt.

    “……..” Thân thể Caesar cứng đờ, lập tức đưa tay đón lấy Lâm Viễn.

    Cơ thể thiếu niên mềm dẻo cứ như vậy tiến tới, tựa hồ sợ lạnh nhẹ nhàng lui vào trong lòng mình, hai tay thậm chí giống như đang hấp thu ấm áp ôm lấy cổ mình, nhẹ giọng lẩm bẩm. “Baba….”

    Caesar. “………”

    Lâm Viễn rõ ràng đang nhớ lại những ký ức không tốt, cho nên, một người luôn lạc quan mới có thể lộ ra biểu tình khó chịu như vậy.

    Nhìn bộ dạng cậu sắc mặt tái nhợt, trong lòng Caesar mềm nhũn, vươn tay, trực tiếp ôm ngang Lâm Viễn lên, đi trở về trong khoang điều khiển của Bạch Vũ, ghé vào lỗ tai cậu ôn nhu nói. “Có tôi ở đây, đừng sợ, không có việc gì.”

    “…… Chủ nhân, chủ nhân, ngươi từng nói khoang điều khiển không thể cho người ngoài vào!” Nhận thấy được khí tức của người lạ, Bạch Vũ bắt đầu không phục lập tức phản kháng, “Đây là khoang điều khiển của ta, ngươi không thể cứ như vậy mang người ngoài đi vào!”

    “Cậu ấy không phải người ngoài.” Caesar thản nhiên nói, “Còn có, ngươi lập tức yên lặng cho ta! Nếu còn nói lời vô nghĩa, ta sẽ bảo Brian phá ngươi thành cấp C.”

    “…….” Bạch Vũ lập tức ngoan ngoãn im lặng.

    Không có mấy lời lải nhải đáng ghét, lúc này Caesar mới ôm ngang Lâm Viễn, chầm chậm đi vào phòng ngủ trong khoang điều khiển.

    Lâm Viễn vẫn gắt gao ôm cổ hắn, chôn đầu ở trước ngực hắn, môi tái nhợt, thân thể còn đang run rẩy không ngừng.

    Nhìn bộ dạng thiếu niên hôn mê không hề phòng bị dựa vào trong ngực mình, Caesar cảm thấy vô cùng đau lòng, lập tức gắt gao ôm chặt lấy cậu.

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh