Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 50

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 50: Mạch nước ngầm

    Snow tìm được khu cảm ứng được giấu ở góc tường trong phòng tắm, lại đem ngón tay nhỏ máu lên chỗ đó.

    Sau khoảng mười giây, khu cảm ứng quả nhiên sáng lên một tia sáng nhu hòa, chỉ thấy sàn nhà dưới chân Snow đột nhiên nứt ra một khe hở rộng hơn một thước, Snow đứng ở nơi ấy lập tức rơi xuống, sàn nhà sau đó rất nhanh liền khép lại, phòng tắm lại khôi phục hình dáng ban đầu, Snow giống như đột nhiên bị mặt đất nuốt chửng lấy, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu.

    Thiết kế của căn cứ dưới lòng đất này vô cùng bí ẩn, khu nghiệm chứng để tiến vào đều phải dùng máu.

    Hệ thống phân tích sinh vật ở khu cảm ứng sẽ tự động nhận diện người đối diện trong danh sách gien, tiến hành đối chiếu cẩn thận với cơ sở dữ liệu trong hệ thống, sau khi kiểm tra đối chiếu thành công, lối đi mới có thể được mở, không phải là thành viên trong tổ chức “Mạch nước ngầm” thì tuyệt đối không thể tự ý đi vào, một khi có người xa lạ thông qua những phương pháp khác xông vào căn cứ dưới lòng đất, thì tài liệu bí mật lưu trữ trong căn cứ đều sẽ tự động bị tiêu hủy!

    Một trận tàn sát của vi-rút Sav-II vào hơn 50 năm trước đã làm tòa thành Lạc Hà này biến thành địa ngục chỉ trong một đêm, loại vi-rút này lây truyền thông qua đường nước, trong một thời gian ngắn đã nhanh chóng lan rộng, đa số cư dân bị nhiễm vi-rút đều đã chết, chỉ có một số ít may mắn tránh được khỏi tai họa.

    Hai vợ chồng bác sĩ Sean khi ấy vừa lúc đang ở trong phòng kín làm thí nghiệm, bởi vậy tránh được sự ảnh hưởng của vi-rút.

    Chờ đến khi bọn họ làm xong thí nghiệm đi ra, thì cơn bão vi-rút sớm đã qua đi, toàn bộ tòa thành cũng đã biến thành “Tử thành”, trên khắp các ngả đường đều là xương người, hệ thống giao thông và internet bị tê liệt, Quân bộ trực tiếp đem nơi này trở thành phế tích mà xử lý, cửa thành cũng bị niêm phong!

    Hai người mang mặt nạ kháng độc bắt đầu tìm kiếm người sống sót trong từng nhà, cư nhiên tìm được một số ít người còn sống.

    Vừa vặn, những người còn sống này đều là Omega, rất nhiều Omega còn đang mang thai. Sean sau khi nghiên cứu mới phát hiện những Omega này đều có thể chất đặc thù, môi trường trong cơ thể không thích hợp để vi-rút Sav-II tồn tại, cho nên mới có thể may mắn sống sót trong cơn đại họa này.

    May là lần virus càn quét này không có hủy diệt đi cơ sở vật chất của thành phố, thức ăn được bán trong siêu thị vẫn có thể ăn được, bởi vì toàn bộ thành phố bị phong tỏa, hệ thống thông tin và internet cũng bị gián đoạn, những người may mắn sống sót không có cách nào liên lạc với bên ngoài, đành phải tập trung trong biệt thự của bác sĩ Sean, thành lập lối đi ngầm này, bắt đầu nghĩ cách sống trong “Tử thành”.

    — Đây cũng là nguồn gốc của tổ chức Mạch nước ngầm.

    Ngoại trừ vợ chồng Sean là Beta ra, thì những người khác đều là Omega, những Omega mang thai khi sinh con cũng vì vậy mà tránh được việc đăng ký ở hiệp hội Omega.

    Muốn tồn tại trong tuyệt cảnh, nhất định phải vượt qua kỳ phát tình.

    Vợ chồng Sean bắt đầu nghiên cứu thuốc ức chế cho Omega, trải qua quá trình thử nghiệm không ngừng, bọn họ rốt cuộc cũng chế tạo thành công loại thuốc tiêm có khả năng khống chế chất dẫn dụ trong cơ thể, các Omega đã không còn phải lo lắng đến kỳ phát tình.

    Một đám người sống trong tòa “tử thành” bị cách ly qua nhiều năm, thẳng cho đến khi những đứa trẻ Omega từ từ lớn lên.

    Tuy rằng những đứa trẻ này được sinh ra ở “tử thành”, nhưng lại rất thông minh lanh lợi, ngoan ngoãn nghe lời.

    Là cha mẹ của những đứa trẻ ấy, bọn họ không đành lòng để chúng phải sống cả đời ở đây…

    Vì vậy bọn họ đã nghĩ biện pháp chế tạo ra loại dây kim loại mà Snow đang mang theo này, dùng nó để leo lên tường thành. Bọn họ chế các loại thuốc ức chế, để con mình giả dạng thân phận Beta trà trộn trong đám người.

    Dưới sự hướng dẫn của các bậc trưởng bối, những đứa trẻ Omega này trở nên vô cùng ưu tú, không chỉ có thân thủ nhanh nhẹn, đầu óc cũng cực kỳ thông minh, từ khi còn nhỏ đã có thể dùng dây kim loại thành thạo đi lại qua tòa thành, quả thực là một đám tiểu siêu nhân Omega.

    Sau khi lớn lên, các thiếu niên Omega kia cũng không cam lòng sống trong tòa thành bị niêm phong này, bọn họ có giấc mộng của mình, bọn họ muốn nhìn ngắm thế giới bên ngoài, bọn họ muốn làm cho những Omega khác cũng có thể sống cuộc đời tự do dự tại.

    Vì vậy, dưới sự trợ giúp của những bậc trưởng bối, các thiếu niên Omega rời khỏi thành Lạc Hà.

    Có người thi đậu học viện quân sự St.Romia, thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử đế quốc, có người làm ở bệnh viện trung ương đế quốc, trở thành một bác sĩ ưu tú; có người học chế tạo cơ giáp, trờ thành người chế tạo cơ giáp xuất sắc; có người giả thân phận Beta vào học viện dành riêng cho Omega, trở thành giáo viên rất được hoan nghênh…

    Bọn họ ở trong các ngành nghề dần dần lấy lại căn cơ cân bằng, đồng thời tìm những Omega có cùng lý tưởng giới thiệu vào tổ chức Mạch nước ngầm.

    Tổ chức Mạch nước ngầm lén lút làm thuốc ức chế cung cấp cho các Omega, thậm chí còn nghiên cứu một loại thuốc ức chế mới, chỉ cần tiêm vào người ngay từ lúc nhỏ, đến khi 20 tuổi là có thể hoàn toàn trở thành Beta.

    Quy mô của tổ chức Mạch nước ngầm càng ngày càng lớn, mỗi năm đều có không ít Omega bí mật gia nhập. Loại thuốc ức chế có thể khống chế chất dẫn dụ trong kỳ phát tình được các Omega rất hoan nghênh, nhanh chóng được lưu truyền bí mật giữa các Omega.

    Cho đến mười chín năm trước, Quân bộ chẳng biết từ đâu lại phát hiện ra sự tồn tại của tổ chức này, bắt đầu điều tra nơi phát tán thuốc ức chế, muốn một mẻ lưới tóm gọn cả tổ chức — Lăng Vũ chính là Omega đầu tiên bị Quân bộ khai đao.

    Thật may lúc đó Lăng Vũ nhận ra điều không ổn, lập tức truyền tin đến tổng bộ tổ chức Mạch nước ngầm, đa phần các thành viên của tổ chức đều trốn đi đúng lúc, thoát khỏi sự đuổi bắt của Quân bộ, thế nhưng vẫn có một số ít tránh không kịp, bị Quân bộ bắt giữ.

    Bắt đầu từ năm đó, tổ chức này không còn xuất hiện nữa, rất nhiều thành viên trong tổ chức đều biến mất không rõ tung tích.

    Trở lại tổng bộ Mạch nước ngầm bên dưới tòa thành, xa cách nhiều năm, Snow lại có loại cảm giác không chân thật, phảng phất giống như ở trong mơ vậy.

    Thành Lạc Hà tuy được mệnh danh là “tử thành”, nhưng không gian ngầm dưới lòng đất này lại được kiến tạo vô cùng tinh xảo.

    Những người may mắn còn sống sót kia, dùng thời gian sáu năm, ở nơi này xây dựng một thành phố mới dưới lòng đất.

    Đồ chiếu sáng ở nơi này đều là đèn tiết kiệm năng lượng cao cấp nhất, Snow đứng trong thang máy hạ dần xuống dưới, những ngọn đèn dọc theo đường đi tựa như đang chào đón khách nhân lần lượt bật lên, dưới ánh sáng của ngọn đèn, có thể nhìn thấy rất nhiều căn phòng với kết cấu khác nhau, có siêu thị ngầm lưu trữ một lượng lớn thức ăn, có hiệu thuốc bày các loại dược phẩm, có các phòng ngủ xen kẽ nhau, thậm chí còn có cả phòng tập thể thao.

    Tòa thành dưới lòng đất này tổng cộng chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là khu phòng ở, tầng thứ hai là khu dữ trự các loại thức ăn và các nhu yếu phẩm trong sinh hoạt, tầng thứ ba là trung tâm thí nghiệm của tổ chức Mạch nước ngầm.

    Snow ngồi trong thang máy cho đến tận trung tâm thí nghiệm ở tầng cuối cùng.

    Nếu như cậu nhớ không lầm, trong trung tâm thí nghiệm kia có thứ mà cậu muốn tìm —

    Toàn bộ nguyên liệu dùng để chế tạo thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega, bao gồm cả rất nhiều dược phẩm đã bị cấm từ lâu!

    Snow từ cầu thang bước ra, thở sâu, đi về phía hành lang.

    Tiếng bước chân vang dội vọng đến từ trong hành lang tĩnh mịch, nghe vào bên tai có vẻ đặc biệt rõ ràng, Snow bước nhanh về phía trước, khi đi tới cửa phòng thí nghiệm, đột nhiên cứng ngắc dừng lại.

    — Không đúng, tiếng bước chân vọng lại này, hình như không chỉ của một người…

    — Lẽ nào ở đây còn có người khác?!

    Snow lập tức rút kim tiêm từ tay áo nắm chặt trong tay, vừa muốn xoay người, sau gáy lại đột nhiên cảm giác được một chút đau đớn!

    Đầu kim tiêm đâm thủng qua vùng da sau gáy, cảm giác tê liệt kỳ quái nhanh chóng lan rộng toàn thân.

    Snow khiếp sợ mở to mắt nhìn.

    — Đây là vũ khí mà những thành viên của tổ chức Mạch nước ngầm hay dùng!

    — Vũ khí mà bác sĩ Sean đặc biệt nghiên cứu chế tạo cho các Omega, thuốc mê thần kinh, giấu trong một kim tiêm cực nhỏ, chỉ cần đâm vào da, có thể trực tiếp đánh ngã một người cao lớn. Điểm quan trọng chính là, loại vũ khí này có thể tránh được cửa kiểm tra, có thể lén giấu trong ống tay áo, túi tiền, thậm chí là cả trong móng tay.

    Vừa nghĩ được tới đáp án này, ánh mắt của Snow đã bắt đầu tan rã, rất nhanh toàn thân liền nhũn ra ngã xuống mặt đất.

    Trong hoảng hốt, cậu cảm giác được chính mình tựa hồ ngã vào lồng ngực của một nam nhân, cánh tay của nam nhân kia rất có lực, trên người có một loại khí tức lạnh lùng thản nhiên, Snow chỉ kịp nhìn thấy được một đôi giày màu quân đội màu lam sẫm trên chân hắn…

    Sau đó thì, hoàn toàn mất đi ý thức.

    ***

    Tiệc sinh nhật 200 tuổi của tiên sinh Aston gia tộc Birch, bắt đầu từ 8 giờ sáng cho đến tận 9 giờ tối.

    Caesar tuy rằng xuất phát từ lễ tiết, đại diện cho hoàng thất mà tham dự tiệc sinh nhật này, nhưng hắn thật sự có chút mất kiên nhẫn mà ngồi ở đại sảnh của yến hội.

    Là người tiếp quản quân đoàn Trường Xà, một trong năm quân đoàn lớn của đế quốc, gia tộc Birch tất nhiên là gia đại nghiệp đại (nhà to mà nghề nghiệp cũng to :))), anh em ruột của Aston lão tiên sinh có rất nhiều, anh họ em họ lại càng đông đến không đếm xuể, lần này các lão tiền bối còn kéo cả con trai, cháu trai của mình đến chúc mừng, thực sự đông đúc đến độ làm cho người ta phải kinh ngạc. Ngay cả bản thân Brian cũng không đếm được mình có bao nhiêu anh em họ, huống chi Caesar chỉ là một ngoại nhân.

    Caesar tuy rằng quen biết với gia tộc Birch, nhưng cũng chỉ giới hạn trong một nhánh huyết thống trực hệ của Asron lão tiên sinh, con của Aston – Tướng quân Drew Birch là quân đoàn trưởng của quân đoàn Trường Xà, Berg gả cho ông là chú của Caesar, còn có con của họ – Brian là người bạn tốt nhất của Caesar.

    So với những thúc thúc bá bá kia có một đống con cái trong nhà, nhánh huyết mạch này chỉ duy độc một mình Brian, thoạt nhìn thật sự có điểm đơn bạc.

    Mà tướng quân Drew sở dĩ chỉ có một con trai bảo bối duy nhất là Brian, hoàn toàn là bởi vì ái thê của ông, Berg năm đó sau khi sinh hạ Brian, thân thể suy yếu thiếu chút nữa đã bệnh chết, Drew không dám để ông sinh thêm, một mực dùng biện pháp tránh thai.

    Vì thế tướng quân Drew vẫn thường bị những người khác trong Quân bộ cười nhạo.

    Nhưng Brian trái lại lại cực kỳ tán thành và tự hào đối với hành động của cha, y đã tính sẽ học tập ưu điểm này của cha, đồng thời phát huy nó.

    — Sau này Snow nhà mình cũng chỉ cần sinh một đứa là được rồi.

    Beta vốn dĩ sinh đẻ rất khó khăn, Brian cũng không nỡ để cho Snow phải chịu nỗi khổ này.

    Cả phòng tiệc vô cùng náo nhiệt, thỉnh thoáng lại có vài nhóm anh em họ đến chào hỏi Brian.

    Brian quả thực đau đầu gần chết.

    Tính cách của baba y Berg có chút lãnh đạm, cả ngày trầm mê với việc nghiên cứu cơ giáp, cha Drew lại vội vàng xử lý quân vụ, nhà bọn họ cùng những người khác trong gia tộc Birch lui tới không nhiều, Brian rảnh rỗi hay theo sau mông baba như một cái đuôi vào nhà kho làm trợ thủ, hoàn toàn không quen thân gì với các anh em họ khác trong gia tộc Birch.

    Cái gì mà Georgia Birch, Blaise Birch, Brad Birch… tên gọi của mấy người anh em họ này thực sự rất khó nhớ!

    Từ tám giờ sáng đến chín giờ tối, cả gia tộc khổng lồ tụ tập với nhau, tiếng người ồn ào ầm ĩ, Brian hoàn toàn không có hứng thú gì với những câu chuyện trên trời dưới đất của mấy người anh em họ, liền tìm cớ thoát thân, đi đến bên cạnh Caesar, hai người cầm theo ly rượu đỏ đến góc phòng trong đại sảnh nói chuyện với nhau.

    Brian lắc lắc ly rượu trong tay, nhíu mày nói: “Thật là nhàm chán, ông tôi đã chịu không nổi, rời đi trước rồi… Người được chúc thọ cũng đi rồi, tại sao bọn họ còn không dừng lại chứ?”

    Caesar thấp giọng nói: “Dựa theo thói quen của nhà cậu, buổi tụ họp hằng năm ít nhất cũng phải đến mười giờ tối đi, sau đó còn có thể ăn khuya nữa.”

    Brian gật đầu: “Đúng vậy, ăn khuya xong thì cũng tới mười một giờ, vừa vặn tắm rửa đi ngủ luôn.”

    Hai người nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười bất đắc dĩ, nâng ly cụng một cái, uống một hơi cạn sạch.

    — Cuộc hội họp của đại gia tộc cứ kéo dài cả ngày như vậy thực sự khiến người ta nhức đầu.

    Caesar để ly rượu không lên bàn, quay đầu nhìn về phía Brian, hỏi: “Hay là đi ra ngoài một chút đi?”

    Brian cũng đang có ý đó, liền nói. “Được, tôi dẫn cậu đến xem kho cơ giáp.”

    Kho cơ giáp trong nhà Brian mặc dù là kho cơ giáp tư nhân, nhưng hoàn toàn có thể so sánh được với kho cơ giáp lớn nhất đế quốc.

    Linh kiện cơ giáp từ cấp E đến cấp A trong kho hàng dự trữ của Aston lão tiên sinh có đến hơn mười ngàn chủng loại, nói là kho cơ giáp, nhưng số lượng linh kiện cũng sắp nhiều bằng cả một nhà máy chế tạo cơ giáp khổng lồ.

    Toàn bộ kho cơ giáp có năm tầng, từ tầng một đến tầng bốn đều là kho hàng lưu trữ các loại linh kiện, tầng thứ năm đặt một số cơ giáp mà Berg tự chế tạo, bởi vì Aston lão tiên sinh sau khi hoàn thành Bạch Vũ liền thu tay không làm nữa, nên hiện giờ nhà kho này là do Berg quản lý.

    Brian dẫn Caesar đến tầng năm, Berg cư nhiên cũng ở nơi này.

    Nam nhân đứng dưới ngọn đèn chăm chú xem xét bản thiết kế cơ giáp, sườn mặt nhìn qua nhu hòa không nói nên lời, nghe thấy tiếng bước chân, ông liền ngẩng đầu lên, có chút không vui nhíu mày: “Brian, con không ngoan ngoãn ở lại yến hội, đến đây làm gì?”

    Berg là Omega, loại hội họp trong gia tộc này ông không thể trực tiếp đến dự, dù sao cũng có rất nhiều Alpha tới, Drew bình thường vốn đã hận không thể giấu vợ yêu nhà mình vào trong túi, căn bản không thể để cho ông lộ diện trước mặt nhiều Alpha như vậy.

    Bản thân Berg cũng không muốn đến những nơi náo nhiệt như thế, nên cứ yên tâm ở trong kho cơ giáp nghiên cứu bản vẽ.

    Đối diện với ánh mắt lãnh đạm của baba, Brian lấy lòng cười nói: “Baba, yến tiệc rất nhàm chán, con dẫn Caesar đi dạo một chút.”

    Caesar cũng nở nụ cười, hỏi: “Vương thúc đang nghiên cứu bản vẽ cơ giáp mới sao?”

    Berg gật đầu nói: “Ừ, ta đang xem giúp Brian bản thiết kế của đài cơ giáp trị liệu này.” Dừng một chút, lại có chút nghi ngờ hỏi, “Brian, con làm đài cơ giáp trị liệu này làm gì? Lại còn tốn nhiều tâm tư để thiết kế như vậy, làm cho ai?”

    Brian ngượng ngùng gãi đầu, trong lòng nhịn không được nghĩ: Đương nhiên là cho con dâu của người rồi!

    Bất quá, hiện giờ thời cơ còn chưa chín muồi, Brian cũng không dám khai ra Snow, liền tùy tiện lấy cớ: “Con đột nhiên nảy ra ý tưởng, vẽ ra bản vẽ này, nhưng vẫn cảm thấy còn rất nhiều chỗ không được hoàn mỹ, cho nên muốn đưa người xem giúp con một chút.”

    Berg gật đầu, trả bản vẽ lại cho Brian, giọng bình thản nói: “Ý tưởng thiết kế của con quả thực không tồi, lấy trình độ hiện tại của con coi như đã vượt xa những người bình thường, ta sẽ đánh dấu cho con những chỗ có thể thăng cấp được, nếu có cơ hội thì đưa cho ông con nhìn qua.”

    Berg rất ít khi khen con trai mình, ngày thường ngược lại còn hay mắng Brian là ngu ngốc, hiếm khi nào nói ra được mấy câu khen ngợi như “khả năng vượt xa người bình thường” này, Brian lập tức vui vẻ nhận lấy bản vẽ từ trong tay baba, “Cảm ơn baba!”

    Berg gật đầu, nhìn về phía Caesar: “Caesar, phụ vương cháu hôm nay cũng tới đúng không?”

    Caesar nói: “Vâng, phụ vương đang cùng ông Aston nói chút chuyện.”

    Berg trầm mặc trong chốc lát, nói: “Vậy hai đứa cứ ở đây đi dạo loanh quanh đi, ta mệt, đi về nghỉ ngơi trước.”

    Caesar mỉm cười nói: “Vâng, Vương thúc ngủ ngon.”

    Sau khi Berg rời đi, Brian lúc này mới cầm bản vẽ đã được baba chỉnh sửa, xem mấy lần, hưng phấn mà nói: “Thật tốt quá, trình độ của baba tôi quả thật hơn tôi rất nhiều! Sau khi trở về tôi nhất định phải lập tức cải tạo Dạ Tuyết, nâng cấp mấy loại công năng, Snow nhất định sẽ rất vui.”

    Thấy bộ dáng Brian đầy mặt hạnh phúc khi nhắc đến Snow, lòng Caesar cũng khẽ động.

    … Hắn cũng có chút nhớ Lâm Viễn.

    Chắng qua là không gặp có một ngày, mà đã bắt đầu nhớ tới người kia. Rõ ràng lúc rời khách sạn có để lại lời nhắn cho cậu ấy, còn mua cơm trưa đầy đủ, nhưng trong lòng vẫn không yên, luôn cảm thấy việc bản thân để Omega của mình ở lại đó, là loại hành vi vô trách nhiệm…

    Vốn đã rất thích cậu, hơn nữa trước đó còn đánh dấu cậu, ý muốn bảo hộ trời sinh của Alpha làm cho Caesar hận không thể đem Lâm Viễn thời thời khắc khắc đều mang theo bên người, hận không thể mỗi giây mỗi phút đều đặt Lâm Viễn ở trong tầm mắt, một giây không thấy được cậu thì trong lòng liền khó chịu vô cùng.

    Brian nghiên cứu bản vẽ một hồi, liền chạy xuống tầng dưới chọn linh kiện phù hợp, để Caesar ở lại tự mình đi dạo một vòng.

    Caesar cũng không có tâm tình để thưởng thức mấy loại cơ giáp này, nỗi nhớ nhung Lâm Viễn dưới đáy lòng làm cho hắn vội vã thở sâu xoay người đi đến bên cửa sổ, lấy ra máy truyền tin của mình, nhập số của Lâm Viễn vào.

    Tiểu cầu trong tay mau chóng xoay tròn, rất nhanh, máy truyền tin liền được kết nối.

    Caesar nhất thời cứng đơ tại chỗ.

    — Xuất hiện ở trước mắt, cũng không phải mặt của Lâm Viễn, mà là khuôn mặt anh tuấn của một nam tử trưởng thành.

    — Nguyên soái đế quốc, Rawson.

    Hiện tại đã là mười một giờ! Máy truyền tin của Tiểu Viễn tại sao lại ở trong tay của nguyên soái?

    Mà điều khiến người ta càng thêm giật mình là, vị trí nguyên soái đang ngồi rõ ràng là một phòng ngủ, trên chiếc giường phía sau ông dường như còn có người đang nằm, theo động tác đứng dậy từ bên giường của ông, người nằm trên giường cũng dần dần hiện lên rõ ràng trước mắt.

    Mái tóc đen nhánh, lông mi thật dài, khóe môi hơi cong lên thành một nụ cười như đang tiến vào mộng đẹp.

    Là Lâm Viễn…

    Caesar khiếp sợ, đồng thời dưới đáy lòng cũng đột nhiên nổi lên một tia lửa giận!

    Không giống như sự hấp dẫn giữa Alpha và Omega, chất dẫn dụ của Alpha với Alpha hoàn toàn tồn tại sự bài xích lẫn nhau, ngày đó lúc dẫn Lâm Viễn đi ăn với Rawson, nguyên soái liên tục gắp thức ăn cho Lâm Viễn, ánh mắt nhìn Lâm Viễn cũng tràn đầy ôn nhu, Caesar bị đẩy sang một bên trong lòng đã có chút khó chịu, nhưng thấy đối phương là vị nguyên soái mà mình tôn kính, còn là bậc tiền bối bề trên, cho nên Caesar đành cố nén khó chịu dưới đáy lòng, cho rằng đây chẳng qua chỉ là sự yêu thích thưởng thức của trưởng bối đối với hậu bối, cũng không nói gì nhiều.

    Sau khi Rawson nhìn thấy ấn ký ở gáy Lâm Viễn, Caesar giải thích rõ nguyên nhân, kỳ thực cũng là muốn cho ông ta biết người đánh dấu Lâm Viễn rốt cuộc là ai. Alpha để cho Alpha khác biết mình lưu lại dấu hiệu trên người một Omega nào đó, đây kỳ thực là một loại nhắc nhở — nói cho đối phương biết một cách rõ ràng, Lâm Viễn đã là Omega của tôi rồi, không nên có chủ ý gì với Tiểu Viễn nhà tôi…

    Caesar cho rằng mình đã biểu lộ rất rõ ràng, kết quả ngày hôm nay, nguyên soái Rawson cư nhiên lại dẫn Lâm Viễn đi đến một phòng ngủ chẳng biết là ở nơi nào? Mà tên ngốc Lâm Viễn này lại hoàn toàn không hề phòng bị ngủ ở chỗ đó?

    Nhìn một màn tựa hồ rất “ấm áp” kia, đáy mắt Caesar gần như phun ra lửa!

    Siết chặt nắm tay, Caesar tận lực bình tĩnh nói: “Nguyên soái, đây là chuyện gì? Tiểu Viễn tại sao lại ở chỗ đó với ngài?”

    Rawson lạnh lùng nhìn Caesar, khẽ nhíu mày một cái, “Tiểu Viễn ở nơi nào, còn cần báo cáo với cậu sao?”

    Caesar: “…”

    Những lời này rõ ràng là khiêu khích đi?

    Omega mà mình vừa đánh dấu, lúc này lại an tâm ngủ bên cạnh một Alpha khác? Bất luận là vương tử hay dân thường, đối với một Alpha mà nói, đây đều là một chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!

    Caesar hít thở sâu, nhìn kỹ cảnh vật xung quanh Rawson, thấp giọng hỏi: “Cậu ấy ở nhà của ngài sao? Cháu hiện giờ sẽ đến đón cậu ấy!”

    Khóe môi Rawson câu lên một nụ cười như có như không, nhìn Caesar như nhìn một đứa ngốc, nhàn nhạt nói: “Không cần, sáng sớm ngày mai ta sẽ chở nó về khách sạn, nó đang ngủ, cậu đừng tới quấy rối.”

    Dứt lời liền trực tiếp đóng máy truyền tin.

    Hình ảnh trước mắt đột nhiên biến mất, Caesar sửng sốt một chút, sau đó gương mặt đỏ lên chẳng khác nào vừa bị cho một cái bạt tai.

    Hít thở sâu, bình ổn trái tim cơ hồ sắp nổ tung một chút, Caesar quyết đoán kêu lên: “Bạch Vũ, đi ra!”

    “Vâng, chủ nhân!” Bạch Vũ được gọi cao hứng nhảy ra ngoài, đem Caesar vào khoang điều khiển của mình, hưng phấn mà nói, “Tôi đã sớm không thể đợi được nữa! Mau mau, chúng ta nhanh cướp Lâm Viễn và tiền bối Chu Tước về!”

    ***

    Bên trong nhà của Rawson.

    Hắc Long ở trong công tắc không gian bình tĩnh nói: “Chủ nhân, Bạch Vũ đến, đang ở ngoài cổng.”

    Rawson cúi đầu nhìn đồng hồ bấm giây tính thời gian, một phút linh năm giây.

    Caesar cư nhiên trong vòng một phút linh năm giây đã lập tức bay đến trước cửa nhà Rawson.

    Rawson nhíu mày lại, nhàn nhạt nói: “Caesar này, tới cũng chậm quá.”

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh