Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 56

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 56: Đánh dấu

    Snow là Omega, hơn nữa còn là thành viên của tổ chức Mạch nước ngầm, tin tức này khiến cho Brian cảm thấy vô cùng khiếp sợ, tuy rằng có rất nhiều chuyện của Quân bộ y cũng không rõ ràng, nhưng đại danh của “tổ chức Mạch nước ngầm” thì y đã từng nghe qua, toàn bộ tổ chức này được tạo thành bởi các Omega, bọn họ lén lút tiêm thuốc ức chế, lấy thân phận Beta trà trộn vào trong các giai tầng của xã hội.

    Năm đó Quân bộ muốn tiêu diệt toàn bộ tổ chức Mạch nước ngầm, bắt được thủ lĩnh lúc đó là giáo sư Sean cùng một bộ phận Omega, nhưng vẫn có một số Omega nghe được tin đồn đã trốn mất, sau đó, tổ chức này liền mai danh ẩn tích, rất nhiều năm rồi không hề có tin tức gì về bọn họ.

    Thời điểm Brian sinh ra, những cố sự về “Mạch nước ngầm”, đã trở thành một đoạn truyền thuyết.

    Hoàn toàn không nghĩ tới, Snow mà y thích, cư nhiên lại là thành viên của Mạch nước ngầm….

    Tâm tình Brian nhất thời trở nên vô cùng phức tạp.

    Nếu hiện tại y mang Snow đi, như vậy thì bắt đầu từ giờ phút này, y sẽ trở thành đồng lõa bao che cho Snow, vạn nhất sau này thân phận của Snow bị vạch trần, y cũng không tránh được liên quan. Mà nếu không mang Snow đi, vạn nhất thân phận của Snow bị người khác biết được, Snow chắc chắn sẽ lập tức bị Quân bộ bắt đi, Quân bộ trước giờ chưa bao giờ nương tay với Mạch nước ngầm!

    Vừa nghĩ đến cảnh tượng Snow bị còng tay áp giải vào ngục giam Quân bộ, Brian liền cảm thấy đau lòng muốn chết.

    Snow làm sao có thể chịu đựng được cái loại hoàn cảnh đáng sợ bên trong ngục giam dưới lòng đất?

    Cẩn thận ngẫm lại, cậu ấy bất quá cũng chỉ là tiêm thuốc ức chế vào người để che giấu thân phận mà thôi, cậu ấy mới mười tám tuổi, dùng thân phận Beta thi vào trường học, cậu ấy chưa từng thương tổn đến ai, chưa từng hại người, cậu ấy không giết người phóng hỏa, lại càng không làm ra chuyện thương thiên hại lý gì, chỉ vì cậu là Omega, liền bắt cậu phải sống cả đời trong ngục giam sao? Chuyện này đối với cậu ấy mà nói quả thật không công bằng.

    — Tuyệt đối không thể đem Snow giao cho Quân bộ xử trí!

    Cho dù biết rõ bản thân mình chỉ cần đi sai một bước thì suốt đời có thể sẽ không thể quay lại được nữa, thế nhưng, so với để Snow bị bắt, Brian tình nguyện lựa chọn mạo hiểm cùng cậu.

    Muốn công chính liêm minh giao người mà mình thích ra, y không làm được!

    Đáy lòng âm thầm hạ quyết tâm, Brian lúc này mới thở sâu, xoay người đẩy cửa đi vào.

    Bên trong khách phòng, Snow vừa mới chuẩn bị ngủ, thì thấy Brian đột nhiên đẩy cửa đi vào.

    Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt phức tạp của Brian, Snow nhất thời có chút chột dạ rời tầm mắt đi.

    Brian liếc mắt nhìn Snow, lấy một bộ thường phục từ trong tủ quần áo đưa cho cậu, thấp giọng nói. “Đi thay quần áo, tôi mang cậu đi.”

    Snow sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng lại, Brian liền trực tiếp kéo cậu dậy, đẩy mạnh cậu vào trong toilet, cách một cánh cửa nói. “Chuẩn bị nhanh lên đi, ba tôi đã đặt vé, chúng ta lập tức trở về trường học.”

    Brian dứt lời liền xoay người trở lại phòng của mình, dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn hành lý, ôm lấy Hobbit đang ngáy ngủ ở trong ổ.

    Lúc xoay người đi tới khách phòng, Snow đã thay xong quần áo. Bộ quần áo này của Brian Snow mặc vào có chút rộng, tay áo dài hơn mấy cm, lúc này, cậu đang ngồi cúi đầu bên giường, sợi tóc mềm mại rủ xuống che trước cái trán, thấy không rõ biểu tình trên mặt, chỉ có thể nhìn được đường cong xinh đẹp nơi cằm, cùng với ngón tay tái nhợt đặt ở trên giường đang nhẹ nhàng siết chặt.

    Cậu rõ ràng là đang vô cùng bất an, bộ dáng cúi đầu đề phòng toàn thân, giống như động vật nhỏ bị vây trong trạng thái phòng ngự.

    — Là đang lo lắng mình sẽ bị bắt sao?

    — Tuy rằng mang bộ dáng giả vờ bình tĩnh, nhưng dù sao cũng mới có mười tám tuổi, thân phận phơi bày bị bắt vào ngục giam, cậu cũng sẽ sợ hãi đi?

    Brian đột nhiên cảm thấy đau lòng, đi về phía trước hai ba bước, nhẹ nhàng cầm lấy tay Snow.

    Snow kinh ngạc ngẩng đầu lên.

    Nam sinh trước mặt dùng ánh mắt ôn nhu nhìn thẳng vào mình, trên mặt thu lại nụ cười không đứng đắn thường ngày, biểu tình cũng rất nghiêm túc, chậm rãi cầm lấy ngón tay mình, dùng lực siết chặt, nói từng câu từng chữ. “Đừng sợ, Snow, tôi sẽ dẫn cậu đi.”

    Trong nháy mắt kia, trái tim Snow đột nhiên run lên….

    Từ nơi sâu thẳm dưới đáy lòng tựa hồ đột nhiên trào lên một loại cảm xúc được gọi là “cảm động”, cái loại ôn nhu ấm áp của nam sinh trước mặt này giống như thủy triều bất chợt dâng cao, từng chút từng chút một bao phủ lấy người ta, khiến cho toàn bộ trái tim đều trở nên ấm áp.

    Snow kinh ngạc đối diện với ánh mắt của Brian, một lúc lâu sau vẫn không biết nên nói cái gì.

    Brian cũng không nhiều lời, nắm tay cậu, trực tiếp xoay người đi ra cửa.

    ***

    Ngoài cổng căn nhà của gia tộc Birch, Berg đã sớm chờ ở chỗ đó, thấy hai người đi ra, liền đưa một cái công tắc không gian loại nhỏ cho Snow.

    Snow kinh ngạc nhận lấy, chỉ thấy Berg mỉm cười, nói. “Ta nghĩ cháu cần cái này, mang theo đi.”

    Snow cũng không kịp xem, liền đem công tắc không gian bỏ vào trong túi áo.

    Berg quay đầu nói với Brian. “Đi nhanh đi, còn có nửa giờ thôi, đừng đến muộn.”

    Brian gật gật đầu, kéo Snow đi vài bước, lại không yên lòng quay đầu. “Ba, cha bên kia….”

    Berg thản nhiên nói. “Yên tâm, ta sẽ xử lý tốt.”

    Brian lúc này mới gọi Tiểu Lam ra, cùng Snow đi vào, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía trạm không gian.

    ***

    Berg tiễn hai đứa trẻ đi, thời điểm xoay người trở lại phòng ngủ, Drew còn chưa tỉnh.

    Hắn tiêm cho Drew một lượng nhỏ thuốc mê thần kinh, hiệu quả chỉ có thể duy trì được nửa giờ, nửa giờ sau phi thuyền đã cất cánh, Drew cho dù tỉnh lại cũng không thể đi đến phi thuyền bắt người, huống chi, con ruột của y còn ở bên cạnh Snow, Drew nếu hành động liều lĩnh, thì chỉ càng làm liên lụy hơn tới Brian.

    Berg nhìn nam nhân ngã trên mặt đất, đáy lòng đột nhiên nổi lên một tia chua xót.

    Năm đó trước khi cùng Drew kết hôn, hắn đã thông qua sự giói thiệu của Lăng Vũ gia nhập vào tổ chức Mạch nước ngầm, thời điểm đó Drew mới chỉ hai mươi tuổi, còn là một thượng tá nho nhỏ ở Quân bộ.

    Quân đoàn Trường Xà vẫn là quân đoàn thuộc về gia tộc Birch, thời điểm lựa chọn người thừa kế cũng vô cùng thận trọng, lão tướng quân Birch sở dĩ đem vị trí quân đoàn trưởng quân đoàn Trường Xà truyền lại cho Drew, trừ việc y luôn kiên trì cố gắng, chiến công hiển hách, có giá trị tinh thần cao nhất trong số đám hậu bối cùng thời ra, còn có một nguyên nhân… chính là Berg.

    Berg là con cháu hoàng thất, là đứa em họ mà bệ hạ Trand yêu quý nhất, Drew cưới Berg, xem như cùng hoàng thất kết thông gia.

    Năm vị khai quốc công thần lúc đó quyền thế ngút trời, năm đại gia tộc mặt ngoài chung sống hòa bình, kỳ thực lại âm thầm mâu thuẫn không ngừng, hành động này của lão tướng quân Birch kỳ thật là đang mượn sức của vương thất… Mà Trand đem Berg gả cho Drew, chẳng phải cũng là muốn mượn sức của gia tộc Birch sao?

    Loại hôn nhân mang yếu tố chính trị như thế này khiến cho Berg cực kỳ bất mãn, cho nên ngay từ đầu hắn cũng hoàn toàn không có cảm tình gì với Drew, thậm chí là mang chút tâm trạng chán ghét gả tới gia tộc Birch.

    Chỉ là sau khi kết hôn, nam nhân này đối với hắn luôn quan tâm chu đáo, săn sóc, lấy lòng, ôn nhu…. rốt cuộc khiến hắn dần dần mềm lòng, đến sau này khi con trai ra đời, hai người ở chung nhiều năm, cảm tình cũng càng ngày càng tốt.

    Berg tuy rằng không nói ra, nhưng tâm lý đã sớm không từ bỏ được nam nhân này.

    Alpha của mình….

    Thân là thủ lĩnh đời thứ hai của Mạch nước ngầm do giáo sư Sean lựa chọn, hắn cư nhiên lại đối với Alpha của mình sinh ra loại cảm xúc ỷ lại này.

    Berg khe khẽ thở dài, nâng Drew lên trên giường, đưa ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nam nhân.

    Thời điểm Drew tỉnh lại, phát hiện Berg cứ như vậy lẳng lặng ngồi bên cạnh nhìn mình.

    Xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, nhớ tới chuyện trước đó, Drew lập tức trở mình ngồi dậy, nhanh nhẹn dứt khoát chế ngự hai tay của Berg, rút thắt lưng bên hông ra, trực tiếp trói hai tay hắn cột vào đầu giường.

    Berg mỉm cười nói. “Đừng lo, em sẽ không ám toán anh nữa.”

    Drew thần sắc phức tạp nhìn Berg, một lát sau, mới hạ giọng hỏi. “Snow đâu?”

    Berg nói. “Em bảo nó cùng con đi rồi.”

    Drew trầm mặc một chút. “Em thật sự là thủ lĩnh của Mạch nước ngầm?”

    Berg gật gật đầu, ôn nhu nói. “Anh đừng tức giận, em cũng không phải cố ý muốn lừa anh. Từ rất lâu trước khi kết hôn với anh em đã gia nhập Mạch nước ngầm, là Lăng Vũ giới thiệu. Kỳ thật Mạch nước ngầm cũng không phải tổ chức phản nghịch gì như lời Quân bộ nói, chẳng qua là vài Omega tập hợp cùng một chỗ, bí mật chế tạo thuốc ức chế mà thôi, bọn họ không hề hại người, chỉ muốn vì chính mình mà mưu cầu một chút không gian sinh tồn, như vậy là tội ác tày trời sao?”

    Drew. “…..”

    Đối với phương thức xử lý Mạch nước ngầm, kỳ thật Drew cũng không quá đồng tình.

    Y cùng Rawson, Lăng Vũ cũng từng là bạn cùng ký túc xá, tuy rằng giao tình với Lăng Vũ không sâu, nhưng là bạn học ba năm, lúc trơ mắt nhìn Lăng Vũ bị xử quyết, Drew cũng cảm thấy vô cùng đau lòng. Lúc ấy ông không có quyền phát ngôn, những điều lệ này đều là do các tướng quân đời trước định ra, hiện giờ tuy rằng ông đã tiếp nhận chức vụ quân đoàn trưởng, nhưng nếu muốn sửa đổi quy tắc của Quân bộ thì vẫn cần phải được những vị đại tướng quân khác đồng ý.

    Berg trầm mặc một lát, đột nhiên nói. “Em coi như cũng là một Omega tương đối may mắn, bởi vì em gặp được anh.”

    Nhìn nam nhân đang ngồi bên giường, ánh mắt Berg dần dần trở nên ôn nhu. “Mấy năm nay anh vẫn luôn đối tốt với em, tôn trọng em, đối xử tử tế với em, thậm chí còn vì thân thể em không tốt mà không bắt em phải tiếp tục sinh con, cho dù bị người ta cười nhạo, anh cũng không hề quan tâm.”

    Vẻ mặt Drew hơi hơi thay đổi, không tự nhiên quay đầu đi.

    Berg tiếp tục nói. “Nhưng có rất nhiều Omega không may mắn như em, bọn họ bị nhốt trong nhà một mình sinh con, thậm chí còn đánh mất nhân quyền, những Alpha kia coi bọn họ như sủng vật mà nuôi dưỡng… Anh có thể hiểu được chút nào tâm tình của bọn họ không?”

    Drew trầm mặc không nói.

    “Snow mới mười tám tuổi, nếu như anh giao nó cho tòa án quân sự, cuộc đời của nó sẽ bị hủy hoại. Đứa trẻ kia chưa từng phạm qua lỗi lầm gì lớn, thân là Omega, mấy năm qua nhất định sống rất vất vả, anh lại nhẫn tâm đem một đứa trẻ như vậy nhốt trong ngục giam tối tăm kia cả một đời sao?”

    Drew giật giật môi. “Anh….”

    Berg nhẹ giọng khẩn cầu. “Lần này, coi như là nể mặt con trai anh, bỏ qua cho em và Snow, có được không?”

    Drew. “…..”

    Điều lệnh Quân bộ, thân phận của ái nhân, lòng si mê của con trai….

    Đáy lòng Drew nhất thời tràn ngập mâu thuẫn, thân là tướng quân, y hẳn là nên tuân thủ nghiêm ngặt quân quy, bắt thành viên của Mạch nước ngầm. Thế nhưng là một người chồng, y làm sao có thể tàn nhẫn hạ quyết tâm còng tay của Berg lại? Thân là cha, y làm sao có thể đem người mà con trai yêu thương nhốt vào ngục giam?

    Berg, đây là người đã làm bạn bên gối của y hơn hai mươi năm, người mà bình thường đặt trong tim yêu thương còn sợ không đủ….

    Y làm sao có thể không luyến tiếc?

    Làm sao có thể không luyến tiếc?

    Hai người ngồi đối diện nhau, thật lâu sau, Berg mới đột nhiên nói. “Drew, anh lại đây…”

    Drew do dự một chút, nghĩ rằng hai tay của Berg bị trói, hẳn là sẽ không thể dùng kim tiêm gây mê đâm mình nữa….

    Lúc này mới thả lỏng mà đến gần, hỏi. “Sao vậy?”

    Berg nở nụ cười một chút, nhẹ nhàng sáp lại hôn hôn lên lỗ tai của nam nhân, thấp giọng nói. “….. Em yêu anh.”

    “…….” Drew khiếp sợ trừng lớn mắt.

    Kết hôn nhiều năm như vậy, Berg chưa từng nói qua những lời này, lúc trước là mình mặt dày vô sỉ liều chết theo đuổi hắn, Drew kỳ thật cũng biết lúc Berg gả tới có bao nhiêu không tình nguyện. Vương tử lãnh đạm kiêu ngạo này, rốt cuộc cũng chủ động nói ra những lời mà mình trong mơ cũng muốn nghe hắn nói….

    Drew thần sắc phức tạp nhìn hắn.

    Berg mỉm cười một chút, nhẹ giọng nói. “Chỉ cần không bắt em vào ngục, về sau tùy anh xử phạt thế nào cũng được, có được không?”

    “…..” Đã nói đến nước này, Drew cũng chỉ có thể nhận mệnh, vươn cánh tay rắn chắc dùng lực ôm lấy hắn, thanh âm khàn khàn nói. “Được, anh coi như hôm nay chưa từng nhìn thấy Snow…. Còn có em… em biết rõ anh luyến tiếc….”

    Dứt lời liền ôm sát eo của Berg, giống như trừng phạt mà dùng lực hôn xuống.

    Bên trong phòng ngủ rất nhanh liền vang lên thanh âm khiến cho người ta phải đỏ mặt tim đập dồn.

    ***

    Brian hoàn toàn không nghĩ tới, baba vì muốn thuyết phục phụ thân đại nhân, một câu “tùy anh xử phạt” quả thực là mất cả gốc lẫn lãi.

    Giờ phút này, Brian và Snow vừa đến được trạm không gian, một ngày nữa chính là buổi lễ kỷ niệm 600 năm đế quốc, trạm không gian của thủ đô kiểm tra vô cùng cẩn mật, tuy rằng lúc này đã là 2 rưỡi sáng, trạm không gian lại vẫn tấp nập đông đúc như trước.

    Hai người cùng nhau đi qua cửa kiểm tra, Hobbit còn đang ngủ say sưa trong ngực Brian, bị bác sĩ tại trạm kiểm tra huyết thanh châm cho một cái đánh thức, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn về phía Brian, lại phát hiện Snow biểu tình lãnh đạm cũng đang đứng bên cạnh, sắc mặt có chút tái nhợt mất tự nhiên.

    Hobbit vui vẻ quơ quơ móng vuốt về phía Snow, Snow chống lại ánh mắt của nó, xấu hổ dời tầm mắt đi.

    Hobbit đánh phải lùi về trong lòng Brian tiếp tục ngáp.

    Thuận lợi thông qua cửa khẩu kiểm tra, hai người mang theo sủng vật cùng đi lên phi thuyền vũ trụ Trân Châu, vé Berg đặt là vé VIP, khác với những khoang thuyền nhỏ bình thường bốn người một gian, loại vé VIP này là hai người một gian, bên trong khoang thuyền có đặt hai chiếc giường lớn hơn rất nhiều so với khoang thuyền bình thường, còn có cả sô pha và một cái bàn, bố cục ấm áp giống như phòng khách sạn thông thường.

    Thẳng cho đến khi phi thuyền cất cánh, rời khỏi thủ đô, Brian lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài.

    Chỉ cần rời khỏi thủ đô quay về trường học, Snow mới có thể coi là tạm thời an toàn. Có baba ở đó, Brian tin tưởng baba nhất định có thể thuyết phục cha bỏ qua cho Snow…. Tuy rằng tính tình tướng quân Drew luôn luôn ngay thẳng, nhưng dù sao Snow mới mười tám tuổi, chưa làm chuyện gì xấu, đơn giản chỉ vì thân phận Omega mà bị bắt vào tù thì thật sự rất không công bằng.

    Quay đầu nhìn về phía Snow, phát hiện Snow đang ngồi ở trên giường cúi đầu, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

    Brian đi về phía cậu, Snow cảm nhận được một bóng đen phủ trên đỉnh đầu, vừa muốn ngẩng lên, Brian lại đột nhiên đưa tay nâng cắm cậu, sáp lại hung hăng hôn cậu.

    Snow bị hôn đến trở tay không kịp, khiếp sợ mở to hai mắt. “Cậu…. Ưm…”

    Trong nháy mắt kia, thừa dịp cậu kinh ngạc há miệng, đầu lưỡi Brian lập tức linh hoạt dò xét đi vào.

    Snow sống lưng cứng ngắc, vươn tay muốn đẩy y, Brian lại giống như đã sớm đoán được, lập tức bắt lấy tay Snow, thuận thế đè xuống, trực tiếp đem Snow áp đảo trên giường, đem hai tay đang phản kháng bắt chéo ép lên đỉnh đầu.

    Đầu lưỡi Brian làm càn liếm qua lợi, đảo qua niêm mạc miệng, quấn lấy đầu lưỡi của Snow, dùng sức duyện mút.

    “Ưm…. Ưm a….”

    Xung quanh quá an tĩnh, thanh âm đầu lưỡi y xẹt qua khoang miệng phóng đại vô hạn bên tai, miệng bị cứng rắn ngăn chặn, gắn bó dây dưa, nước bọt không kịp nuốt vào chảy xuống theo khóe miệng, rất nhanh liền thấm ướt áo.

    Trên người còn mặc quần áo của y, thường phục vốn rộng rãi, vạt áo trải qua trận giãy dụa vừa rồi liền mở rộng hỗn độn, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, nam sinh áp phía trên đặc biệt nặng nề, Snow muốn phản kháng, nhưng loại khí tức Alpha nồng đậm kia lại khiến cậu hoàn toàn mất đi sức lực.

    “….. Ư…..”

    Snow toàn thân cứng ngắc nằm ở chỗ đó, tiếp nhận nụ hôn sâu của Brian, ngón tay hơi hơi phát run, lại căn bản không thể nhẫn tâm lấy ra thuốc mê thần kinh đang giấu ở ống tay áo. Cậu biết rõ chỉ cần dùng kim tiêm gây tê đâm nhẹ vào da Brian một chút, Brian sẽ lập tức bị đánh gục. Thế nhưng, đối diện với ánh mắt cơ hồ muốn bốc hỏa của Brian, Snow đột nhiên không muốn làm như vậy.

    Brian hình như đang tức giận… Y phải chăng đã biết?

    Bởi vì không muốn cứng rắn cãi nhau với Brian, nên Snow cũng không phản kháng, thuận theo tiếp nhận nụ hôn này.

    Nụ hôn kéo dài dường như đã làm cho thời gian đột ngột ngưng đọng.

    Tim đập mất đi khống chế, hơi thở nóng rực của Brian toàn bộ phả lên mặt mình, chất dẫn dụ nồng đậm thuộc về Alpha bao vây lấy thân thể, Snow dùng lực siết chặt ngón tay, lông mi càng không ngừng run rẩy.

    Cảm giác run rẩy mãnh liệt giống như một dòng điện truyền thẳng lên não, hai chân từng đợt nhũn ra, đầu óc lại càng trống rỗng.

    Snow cảm thấy chính mình cơ hồ sắp hít thở không thông.

    Brian vẫn tiếp tục nụ hôn không biết thỏa mãn, trong nháy mắt Snow thất thần, đột nhiên lật Snow lại, kéo áo cậu xuống, trực tiếp hôn lên làn da trắng nõn sau gáy Snow.

    “……” Snow khiếp sợ trừng lớn hai mắt, trong nháy mắt vị trí mẫn cảm sau gáy bị hôn kia, toàn thân giống như đột nhiên bị điện giật, kích thích mãnh liệt khiến cho thân thể trực tiếp bắn lên từ trên giường!

    Brian nhẹ nhàng ngăn chặn thân thể Snow, vươn đầu lưỡi dùng lực liếm qua gáy, thân thể Snow cơ hồ ngay lập tức mềm nhũn, làn da phía dưới cần cổ thon dài vốn trắng nõn, dưới liếm hôn của Brian rất nhanh liền biến thành màu hồng nhạt mê người.

    Snow bắt đầu giãy dụa kịch liệt, trong miệng phát ra thanh âm khàn khàn. “Đừng…. đừng chạm chỗ đó…”

    Vị trí tuyến thể được giấu bên dưới phần da sau gáy, là nơi mẫn cảm nhất trên thân thể Omega.

    Cậu quả nhiên là Omega….

    Brian tâm tình phức tạp dừng động tác lại, nhìn mảng da thịt bị mình liếm thành màu phấn hồng kia, phía dưới khối da thịt ấy cất dấu tuyến thể của Omega, đó là nguồn gốc sinh ra chất dẫn dụ Omega, chỉ cần cắn xuống một ngụm….

    Brian nghe được thanh âm trái tim mình kịch liệt nhảy lên.

    Trong đầu có giọng nói vang lên, cắn xuống, cắn xuống rồi thì cậu ấy chính là của mày, đánh dấu cậu ấy, cậu ấy không thể bỏ chạy được…

    Thế nhưng, nhìn Snow kịch liệt giãy dụa cơ hồ mang theo tuyệt vọng, lại khiến cho đáy lòng Brian đột nhiên có chút không đành.

    — Đây là Snow của y, là Snow mà y thích, y làm sao có thể ép buộc cậu ấy?

    Đối với Omega mà nói, cưỡng ép đánh dấu như vậy chẳng khác nào bị cường bạo, tuy rằng thể lực của Omega trời sinh không phải đối thủ của Alpha, thậm chí còn bởi vì ảnh hưởng từ chất dẫn dụ mà có xu hướng phục tùng, thế nhưng thương tổn về tâm lý vẫn không thể đoán trước được.

    Brian thở sâu, ổn định cảm xúc một chút, đem Snow lật lại.

    Môi Snow đã bị cắn đến bật máu, trong mắt hiện lên một tia mờ mịt, Brian sửng sốt một chút, lập tức nâng cậu dậy, tựa như trấn an mà nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu. “Thực xin lỗi…. Tôi, tôi sẽ không ép buộc cậu… Tôi vừa rồi chỉ là muốn xác nhận….”

    Lông mi Snow run rẩy kịch liệt, một lát sau, mới nhẹ giọng hỏi. “Cậu đã biết?”

    Brian gật gật đầu. “Ừ….”

    Snow đột nhiên hung hăng siết chặt bàn tay, giống như hạ quyết tâm, chủ động cúi đầu xuống, để cho cần cổ trắng nõn thon dài của mình hoàn toàn phơi bày trước mặt y, nhẹ giọng nói. “…. Đánh dấu tôi đi.”

    Brian sửng sốt một chút. “Hả?”

    Snow. “……..”

    Brian này, không phải mới rồi còn rất muốn cắn sao? Hiện tại chủ động cho cậu cắn, cậu còn khiếp sợ như thế làm gì?

    Snow cứng ngắc trầm mặc. Mấy lời “đánh dấu tôi đi” lớn gan chủ động như vậy, cậu ngượng ngùng nói lại lần thứ hai.

    May mà Brian chỉ ngây ngốc hai giây liền lập tức phản ứng lại, vui sướng nhìn thiếu niên trước mặt đang chủ động cúi đầu lộ ra cần cổ thon dài, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve vị trí tuyến thể sau gáy cậu, ngón tay cũng có chút phát run.

    Snow bị y vuốt ve như vậy, thân thể cũng nhịn không được run rẩy một trận.

    Hai người đưa mắt nhìn nhau, Brian chậm rãi lại gần, đầu tiên là nhắm ngay làn da xung quanh tuyến thể nhẹ nhàng hôn một chút, thấy Snow tuy rằng thân thể cứng ngắc nhưng cũng không có ý phản kháng, trong lòng vui vẻ, nhịn không được nhẹ giọng hỏi. “……. Có thể chứ?”

    Snow không đáp lại, nhẹ nhàng nhắm mắt, xem như một loại đồng ý ngầm.

    Brian không hề do dự, há miệng, dùng lực cắn xuống!

    “A — !”

    Trong miệng Snow đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai khàn khàn.

    Làn da sau gáy bị răng nanh cắn nát, máu tươi cùng nước bọt hòa cùng một chỗ, tuyến thể ngấm dần chất dẫn dụ của Alpha trước mặt, chất dẫn dụ mãnh liệt của Alpha từ lỗ hổng bị cắn nát cấp tốc xâm nhập vào, phòng tuyến toàn thân cơ hồ bị phá vỡ trong nháy mắt!

    Chất dẫn dụ Omega bị đè nén bên trong cơ thể đã lâu giống như đột nhiên được kích hoạt, nhanh chóng trở nên tán loạn, tham lam nghênh đón, vui vẻ giao hòa cùng chất dẫn dụ Alpha.

    Khoái cảm mãnh liệt tựa như dòng diện quét qua từng lỗ chân lông, quần áo cơ hồ là trong nháy mắt liền bị mồ hôi thấm ướt.

    “A…..”

    Quá trình đánh dấu tựa hồ đặc biệt kéo dài, chất dẫn dụ trong cơ thể hết đợt này đến đợt khác giao hòa khiến thân thể Snow run rẩy kịch liệt.

    Răng nanh của Brian dùng lực cắn nát tuyến thể sau gáy, ở nơi đó lưu lại một ấn ký rõ ràng, bộ dáng Snow run rẩy kịch liệt ở trong lòng, khiến trái tim y đột nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn khác thường.

    Nếu không phải vẫn còn lý trí, y thật muốn cắn lên toàn thân Snow, đem cả người Snow nuốt vào trong bụng!

    Cho đến năm phút đồng hồ sau, Snow rốt cuộc không thể nhịn được nữa, dùng lực đẩy Brian ra. “Đủ…. Đủ….”

    Còn cắn nữa, y là muốn trực tiếp cắn cả khối thịt kia xuống sao?

    Brian cảm thấy mỹ mãn ngừng lại, ôn nhu hôn hôn môi Snow, ngượng ngùng cười nói. “Lần đầu tiên đánh dấu, không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới đủ…. Cái này được rồi chứ?” (đồ giả ngơ =)))

    Nói xong liền đưa tay sờ vào ấn ký sau gáy Snow, quả nhiên, cái ấn ký kia được cắn vô cùng đúng chuẩn, vừa rõ ràng, lại vừa khắc sâu.

    Snow bị y sờ, thân thể đột nhiên run lên một chút, trên mặt nhất thời hiện lên một tia đỏ ửng.

    Đối với Omega mà nói, dấu hiệu sau gáy cũng giống với tính khí dưới hạ thể, là địa phương mẫn cảm nhất trên cơ thể, bị Alpha của mình vuốt ve dấu hiệu, ngoại trừ mang ý tứ an ủi, còn có thể làm một loại thủ đoạn gợi tình.

    Thân thể Snow bị y sờ nhũn ra từng đợt, cơ hồ muốn trực tiếp yếu đuối ngã vào lòng y.

    Brian lại cố tình đối với cái ấn kí kia yêu thích không buông tay, vừa sờ, vừa hôn, khiến Snow xấu hổ vô cùng.

    Snow nhịn không được đỏ mặt nói. “Được, được.”

    Brian lúc này mới thỏa mãn rút tay về, vui vẻ ôm chặt Snow, nhẹ giọng ghé vào lỗ tai cậu, nói. “Snow, tôi rất thích cậu…”

    Snow không trả lời, Brian lại hôn cậu một ngụm, thấp giọng nói. “Cậu cũng thích tôi, có đúng không?”

    Snow. “……”

    Đối diện với ánh mắt chờ mong của y, Snow đột nhiên phát hiện, chính mình cư nhiên không có cách nào nói ra từ “Không”.

    Vốn dĩ lựa chọn Brian, chỉ là vì dưới tình huống đặc biệt để y đánh dấu mình đúng lúc, tránh hấp dẫn sự chú ý của các Alpha khác gây nên phiền toái không cần thiết.

    Những dược phẩm mà mình mang ra từ căn cứ dưới lòng đất kia, muốn chế thành thuốc ức chế còn cần một khoảng thời gian, chất dẫn dụ trong cơ thể mấy ngày nay không quá ổn định, nếu Brian đã biết thân phận của mình, tiện thể để y đánh dấu mình, ức chế một chút dao động của chất dẫn dụ, coi như là vẹn toàn cả đôi bên.

    Thế nhưng….

    Tại một khắc khi Brian vuốt ve dấu hiệu lưu lại sau gáy, ôn nhu nói “tôi thích cậu” kia, Snow đột nhiên cảm giác, tim đập nhanh đến có chút mất khống chế, thậm chí không dám ngẩng đầu đối diện với ánh mắt chờ mong của Alpha này….

    Một khắc kia, cậu đột nhiên sinh ra một suy nghĩ kỳ quái –

    Lựa chọn Brian, là quyết định tốt nhất mà cậu đưa ra từ nhỏ đến lớn.

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh