Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh – Chương 94

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh

    Chương 94: Phi thuyền vũ trụ

    Snow tìm Lâm Viễn từ sáng sớm, trừ việc muốn tán gẫu với Lâm Viễn, còn có một mục đích là né tránh Brian, dù sao một mình ở chung với Brian trong một khoang thuyền vẫn khiến cậu có chút xấu hổ.

    Không nghĩ tới, đến gõ cửa khoang thuyền của Lâm Viễn, lại bị từ chối không cho vào.
    Caesar nói Lâm Viễn phát sốt, thân thể Lâm Viễn bình thường rất tốt, chắc cậu chỉ bị cảm mạo thông thường thôi đi?

    Snow vốn định đi vào nhìn một cái, lại phát hiện cửa khoang thuyền cư nhiên bị khóa trái, nếu Caesar nói Lâm Viễn đang ngủ, cậu cũng không tiện quấy rầy, đành phải xoay người về khoang thuyền của mình.

    Brian vừa ăn xong bữa sáng, đang xem bản vẽ thiết kế trong tay, nhìn qua còn rất nghiêm túc, thấy Snow đi vào, Brian vội vàng buông bản vẽ, mỉm cười nói. “Snow, trước đây lúc làm cơ giáp cho cậu có hơi gấp gáp, rất nhiều chi tiết còn chưa hoàn hảo, mấy ngày nghỉ lần này vừa vặn có thời gian, sau khi đến nhà cậu tôi sẽ cải tạo Dạ Tuyết một chút.”

    Snow nói. “Không cần, Dạ Tuyết rất tốt.”

    Brian đưa bản vẽ tới trước mặt Snow. “Đây là ý kiến cải tạo baba tôi đề xuất sau khi xem qua, dựa theo ý tưởng này chắc sẽ không thành vấn đề. Dạ Tuyết, ra ngoài cho ta xem.”

    Công tắc không gian trên vòng cổ của Snow một lúc lâu không có phản ứng, cho đến khi Snow nhẹ giọng gọi. “Dạ Tuyết, xuất hiện đi.”

    Lúc này Dạ Tuyết mới ra khỏi công tắc không gian, thản nhiên nói. “Chủ nhân, có chuyện gì?”

    Snow nói. “Để Brian xem xem, cậu ấy nói có thể thăng cấp cho ngươi.”

    Dạ Tuyết thản nhiên đáp. “Vâng, chủ nhân.”

    Brian quả thực dở khóc dở cười – cơ giáp y tự tay chế tạo, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của y, chỉ nghe lời Snow, quả nhiên là kế thừa chuẩn mực cơ giáp “trung thành với chủ nhân”.

    Brian bắt đầu đối chiếu bản vẽ thiết kế trong sách điện tử, cẩn thận kiểm tra linh kiện trên người Dạ Tuyết.

    Một lát sau, Brian đột nhiên hỏi. “Đúng rồi, cậu vừa ra ngoài làm gì vậy?”

    Snow nói. “Tôi đi tìm Tiểu Viễn, Caesar nói cậu ấy sinh bệnh, vừa uống thuốc xong ngủ mất rồi.”

    Brian nga một tiếng, không nói nhiều lời.

    Theo sự hiểu biết của y thì Caesar nhất định đang nói dối – tiểu quái thú kia thể lực tràn đầy, tinh lực lại càng dồi dào, lúc thường khỏi nói có bao nhiêu khỏe mạnh, sao có thể tùy tùy tiện tiện liền sinh bệnh, lại còn uống thuốc ngủ?

    Cách vách có phải đã xảy ra chuyện gì “không thể nói” hay không?

    Brian có chút nghi hoặc. Bất quá nếu Caesar không chịu mở cửa, y cũng lười để ý đến hai cái bóng đèn bự chảng kia, hiếm khi có thời gian ở một mình với Snow, Brian tất nhiên muốn nắm chắc từng phút từng giây.

    Đúng lúc này, màn hình bên trong khoang thuyền đột nhiên sáng lên, một phụ nữ dáng người cao gầy mang theo nụ cười nói với mọi người. “Các vị hành khách, buổi sáng tốt lành, tôi là thuyền trưởng phi thuyền lần này Lillian, hiện tại là 9 giờ 30 phút ngày 11 tháng 6 năm 799 lịch vũ trụ, phi thuyền của chúng ta sắp đến thiên hà Thiên Cầm…..”

    Brian lập tức xoay người đi đến ngồi xuống ghế an toàn, để Dạ Tuyết trở lại công tắc không gian, nói với Snow. “Mau ngồi vào ghế an toàn đi, phi thuyền sắp hạ xuống rồi.”

    Snow ừ một tiếng, xoay người ngồi xuống chiếc ghế an toàn mềm mại như sô pha, cài dây an toàn lên.

    ***

    Trong khoang thuyền bên cạnh, sau khi trưng cầu ý kiến muốn sử dụng tư thế gì lại nhận được một đấm của Lâm Viễn, Caesar liền quyết định tự mình làm chủ.

    Lâm Viễn tựa hồ rất thích ở mặt trên, tối qua lấy tư thế kỵ mã làm hai lần, bộ dáng Lâm Viễn nhìn qua thật hài lòng. Caesar liền thỏa mãn chút đam mê ấy của cậu, lần này tiếp tục để cậu ở mặt trên.

    Bất quá, lúc này Caesar lại ngồi ở bên giường, hai tay nâng mông cậu lên, mặt đối mặt ôm Lâm Viễn ngồi lên người mình.

    Tối hôm qua sau khi làm xong, Caesar chỉ quấn cho Lâm Viễn một cái khăn tắm lớn rồi để cậu ngủ, lúc này khăn tắm được tháo ra, bên trong Lâm Viễn chưa hề mặc gì, làn da trắng nõn và dấu hôn loang lổ trên người nhất thời lồ lộ trước mặt, khí quan ẩm ướt xinh đẹp giữa hai chân bởi vì đến đợt phát tình thứ hai mà đã hơi hơi dựng đứng, cái loại gợi cảm ngây ngô này khiến yết hầu Caesar phát khô từng đợt.

    Mà đối với Lâm Viễn, lúc này lại không xấu hổ và cứng ngắc như tối hôm qua, dù sao tối hôm qua cũng đã làm một lần, thân thể đã sớm tiếp nhận và quen thuộc với Caesar, chất dẫn dụ của hai người giao hòa, phảng phất như trời sinh đã nên ở cùng một chỗ, cậu chẳng những không có cảm giác bài xích với Caesar, trái lại còn rất thích Caesar tới gần và vuốt ve.

    Lâm Viễn tách chân ra, toàn thân trần trụi ngồi trên người Caesar, mặt sau bị khuếch trương cả một đêm vô cùng mềm mại, Caesar ôm lấy eo Lâm Viễn, nhắm ngay cửa vào dùng lực thúc lên, hậu huyệt rất nhẹ nhàng tiếp nhận Caesar.

    “Ưm ư….”

    Lâm Viễn há mồm dồn dập thở gấp, cảm giác thân thể bị lấp đầy khiến cậu thỏa mãn đến độ đầu ngón chân cũng cuộn lên.

    So với đau nhức lần đầu tiếp nhận tối hôm qua, cảm giác đau đớn lần này đã yếu đi rõ rệt, khoái cảm lại tăng lên gấp bội, địa phương bị xâm nhập có thể cảm nhận rõ ràng nhịp đập của khí quan, trong cơ thể tựa như bùng lên một ngọn lửa, thiêu đốt khiến toàn thân Lâm Viễn nóng lên, mặt lại càng trướng đến đỏ bừng.

    Caesar dừng ở bên trong bất động, Lâm Viễn thật sự vô cùng khó chịu, đành phải dùng hai tay bắt lấy vai hắn, thử tự mình di động.

    “Ưm….. ư…. ư…..”

    Khoái cảm mỏng manh khi mặt sau bị nhẹ nhàng ma sát, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản không thể khiến thân thể thỏa mãn được.

    Caesar vẫn đứng im bất động, Lâm Viễn rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vung một đấm lên ngực Caesar, thở hổn hển nói. “Cậu có còn muốn…. làm hay không?”

    Caesar cầm lấy tay cậu, đặt bên miệng hôn một cái, mỉm cười nói. “Tôi thích bộ dáng chủ động của cậu.”

    Tiểu Viễn nhiệt tình thật sự khiến người ta động tâm cực kỳ.

    Caesar hiếm khi thấy cậu chủ động, tất nhiên không muốn bỏ qua cơ hội bắt Lâm Viễn chủ động như thế.

    Lâm Viễn quả thực cũng muốn đoạt lại quyền chủ động, như vậy sẽ có loại cảm giác “là cậu đang giữ lấy Caesar”.

    Thế nhưng, thể lực của Omega trong kỳ phát tình sụt giảm mãnh liệt, vừa rồi chủ động chống vào Caesar động vài cái, phần eo liền bủn rủn vô lực.

    Lâm Viễn coi như đã là Omega cấp quái thú có thể năng cực kỳ mạnh mẽ trong số các Omega, tối qua làm cả một đêm, hôm nay còn có thể có tinh thần như vậy. Thế nhưng dưới tình huống đặc thù như kỳ phát tình, cậu muốn chủ động quả thật cũng là có lòng mà không có sức.

    Thử nâng mông lên, eo lại bủn rủn căn bản không dùng lực được, Lâm Viễn đành phải dừng động tác, thở hổn hển nói. “……. Cậu tới đi.”

    Lúc này Caesar mới ôm chặt eo Lâm Viễn, dùng sức thúc lên trên –

    “A a……”

    Hắn cư nhiên trực tiếp xâm nhập đến vị trí mẫn cảm sâu trong cơ thể, khoái cảm kịch liệt lan tràn theo sống lưng, khiến thân thể khó chịu thật lâu rốt cuộc đạt được thỏa mãn, Lâm Viễn kịch liệt thở hổn hển, vươn tay ôm sát cổ Caesar, thấp giọng oán thầm. “Chậm một chút…..”

    Caesar mỉm cười hỏi. “Không thích sao?”

    Nói xong lại càng dùng lực đẩy nhanh tốc độ.

    “A….. A ha…..”

    Lâm Viễn rất nhanh liền rên rỉ ra tiếng.

    Tư thế mặt đối mặt tách chân ra ngồi trên người Caesar, khiến Lâm VIễn thực ngượng ngùng, không dám nhìn vào đôi mắt thâm thúy của Caesar, đành phải xoay đi nhìn chằm chằm cửa sổ, xem phong cảnh vũ trụ bên ngoài.

    Caesar có chút bất mãn nói. “Có gì hay mà xem……”

    Nói xong liền đưa tay nắm cằm Lâm Viễn, xoay mặt cậu lại, sáp đến nhẹ nhàng hôn cậu.

    Loại tư thế mặt đối mặt này, rất tiện để hôn môi.

    Nụ hôn của Caesar luôn rất ấm áp, Lâm Viễn bị hôn vô cùng thoải mái, nhịn không được vươn tay ôm cổ Caesar, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc Caesar – loại vuốt ve cổ vũ tinh thần này khiến Caesar càng thêm ra sức, hôn môi cũng ngày càng trở nên nhiệt tình và điên cuồng.

    “Ư….. ưm ư…..”

    Tiếng rên rỉ nhỏ vụn tràn ra bên môi, tiếng “ba ba” khi túi thịt đập vào mông, tiếng nước ái muội của khí quan đang ra vào hậu huyệt hỗn độn với nhau, cả khoang thuyền nhất thời xuân sắc khôn cùng.

    “Ưm…..”

    Caesar vừa dùng sức giữ lấy Lâm Viễn, vừa lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve thân thể cậu, ngón tay thon dài chạy dọc phía sau tấm lưng bóng loáng, thuận thế sờ qua đùi, sờ tiếp đến phía trước, cầm lấy dục vọng ngây ngô nửa cứng rắn của Lâm Viễn.

    Lỗ mũi Lâm Viễn lập tức phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

    Hai người ôm lấy nhau, nhất thời hôn đến khó bỏ khó phân…..

    Đúng lúc này, màn hình trong khoang thuyền đột nhiên sáng lên, bên tai đồng thời truyền đến thanh âm trong trẻo của một người phụ nữ —

    “Các vị hành khách, buổi sáng tốt lành, tôi là thuyền trưởng phi thuyền lần này Lillian, hiện tại là 9 giờ 30 phút ngày 11 tháng 6 năm 799 lịch vũ trụ, phi thuyền của chúng ta sắp đến thiên hà Thiên Cầm, xin các vị hành khách nhanh chóng ngồi vào ghế an toàn.”

    “Trong quá trình phi thuyền hạ cánh sẽ sinh ra chấn động có biên độ tương đối lớn do ảnh hưởng từ khí lưu, đây là hiện tượng bình thường, xin các vị không cần lo lắng. Nếu ngài cảm thấy không khỏe, mặt nạ bảo hộ trên ghế an toàn có cung cấp dưỡng khí với độ tinh khiết cao, khi ngài hạ cánh có thể mang mặt nạ bảo hộ dưỡng khí….”

    “Lần này phi thuyền dừng tại trạm không gian Granville ở chòm sao Thiên Cầm khoảng một giờ, đúng mười rưỡi cất cánh, mong các vị hành khách tuân thủ trật tự ở trạm không gian, không nên tùy ý rời khỏi phi thuyền…..”

    Nữ thuyền trưởng nói xong, Lâm Viễn nhất thời sửng sốt một chút, sắc mặt xấu hổ nói. “Caesar, đến ghế an toàn…..”

    Tuy rằng phi thuyền vũ trụ rất ít khi xảy ra sự cố, nhưng trong quá trình hạ cánh hành khách buộc phải ngồi ở ghế an toàn, ghế an toàn có cảm ứng trí năng, một khi có người không ngồi lên đó, sau khi trung tâm điều khiển của phi thuyền phát hiện sẽ cử nhân viên phục vụ đến kiểm tra…..

    Caesar hiểu rõ quy tắc này, lập tức ôm Lâm Viễn lên, xoay người đi đến ghế an toàn.

    Lâm Viễn nhất thời khiếp sợ mở to hai mắt. “Caesar….. Cậu, cậu mau dừng lại….”

    Khí quan Caesar chôn trong thân thể Lâm Viễn còn chưa rút ra, theo động tác đứng dậy đi lại của hắn, tính khí nóng bỏng quấy đảo một trận mãnh liệt trong cơ thể Lâm Viễn, Lâm Viễn lập tức nắm chặt bả vai Caesar hét chói tai –

    “A a a…..”

    Caesar dứt khoát hôn chặn bờ môi cậu, ngồi vào ghế an toàn, đóng dây an toàn trực tiếp móc hai người liền một chỗ.

    — Cái này tựa như hai người đang bị dây an toàn gắt gao cột vào ghế.

    Lâm Viễn khó chịu muốn tránh ra, Caesar lại thấp giọng ghé vào lỗ tai cậu nói. “Đừng lộn xộn, nhịn một chút…. Phi thuyền sắp hạ xuống rồi….”

    Caesar vừa dứt lời, phi thuyền quả nhiên tiến vào thiên hà Thiên Cầm, bắt đầu hạ xuống mục tiêu trạm không gian trên tinh cầu Granville.

    Trong quá trình phi thuyền hạ xuống phải đột phá tầng tầng khí lưu vũ trụ, thân thuyền sẽ sinh ra chấn động kịch liệt.

    Nơi đó của Caesar và Lâm Viễn vẫn đang gắn liền một chỗ, theo chấn động kịch liệt trong khoang thuyền khi hạ cánh, khí quan cứng rắn chôn trong cơ thể mạnh mẽ đâm đến một độ sâu khó tin –

    “A –“

    Lâm Viễn nắm chặt bả vai Caesar, bắt đầu điên cuồng giãy dụa.

    Thế nhưng, dây an toàn lại trở thành xiềng xích trói chặt hai người, Lâm Viễn căn bản không có biện pháp tránh ra.

    Chấn động trong khoang thuyền càng thêm kịch liệt, khí quan trong cơ thể bởi vì kích thích mãnh liệt này mà lại trướng lớn một vòng rõ rệt, thậm chí giống như mãnh thú điên cuồng chen vào thân thể.

    Lâm Viễn sợ hãi mở to hai mắt, hai tay dùng lực đẩy Caesar, thở hổn hển nói. “Caesar…. Mau đi ra…. Không, không thể như vậy….. A a a a…..”

    Yết hầu Lâm Viễn kêu đến phát đau, thanh âm thậm chí mang theo một tia khàn khàn.

    Phi thuyền chấn động kịch liệt tựa như một loại trợ lực nhân tạo, khiến thân thể Lâm Viễn không ngừng rơi xuống, mà bộ vị Caesar chôn trong thân thể lại theo chấn động này mà điên cuồng va chạm với nội bích mẫn cảm, tựa như một dã thú nổi điên mất đi lý trí.

    “A……. A a….. Dừng, dừng lại…..”

    Lâm Viễn bị đâm đến sắp hỏng mất, phi thuyền chấn động kịch liệt như vậy, khiến hai người cơ hồ sắp không thể hô hấp, thân thể dán cùng một chỗ nương theo sức mạnh của cỗ chấn động này, tựa như muốn triệt để đánh nát đối phương, lại hoàn toàn hòa thành một thể.

    Lại là một lần chấn động mãnh liệt, Lâm Viễn bị thúc đến đầu váng mắt hoa….

    Đột nhiên, phốc một tiếng, Lâm Viễn cảm thấy bộ vị bí ẩn nảo đó sâu trong thân thể tựa như bị mạnh mẽ xé ra, sau cảm giác đau đớn mỏng manh, lại là khoái cảm mãnh liệt đến tận cùng khi bộ vị bí ẩn kia bị đụng chạm, cơ hồ sắp khiến người ta mất đi lý trí.

    Trong mắt Lâm Viễn đã hiện lên một tầng hơi nước, cảm giác xa lạ sâu trong thân thể bị mở ra này khiến cậu thấy sợ hãi, nhịn không được nắm chặt bả vai Caesar, bất an nói. “Quá sâu, Caesar, cậu mau đi ra…..”

    Nói xong liền muốn nâng eo lên, thế nhưng, phi thuyền dường như chuyên môn đối nghịch với bọn họ, bình tĩnh chưa đến ba giây, lại tiếp tục chấn động kịch liệt.

    “Ưm….”

    Lâm Viễn trốn tránh bất thành, trái lại còn nặng nề ngồi xuống.

    Con đường bí ẩn sâu trong thân thể lại bị Caesar xâm nhập, loại cảm giác này khiến người ta muốn sởn tóc gáy!

    Lâm Viễn bắt đầu điên cuồng giãy dụa, không ngờ, Caesar cư nhiên thở sâu, mượn chấn động của khoang thuyền dùng sức đâm vào, triệt để mở rộng con đường kia, mà khí quan vốn đã thô cứng đến tận cùng của hắn cư nhiên lấy tốc độ khó tin nhanh chóng trướng lớn.

    Lâm Viễn. “…………..”

    Loại thể nghiệm quỷ dị này khiến Lâm Viễn vô cùng bất an, có chút khó chịu muốn tránh đi, Caesar lại kịp thời ôm eo cậu, ôn nhu nói. “Tiểu Viễn, thân thể của cậu đã mở ra…. Đừng sợ, hoàn toàn tiếp nhận tôi…..”

    Theo những lời này của Caesar, tính khí đâm sâu trong thân thể càng lúc càng lớn, rốt cuộc hình thành một cái kết, hoàn toàn kẹt ở cửa vào.

    Lâm Viễn. “…………..”

    Cho tới lúc này, Lâm Viễn mới hiểu đó là cái gì.

    Caesar hình thành kết trong cơ thể, đồng nghĩa với việc mình phải bị đánh dấu hoàn toàn, con đường sâu trong thân thể chỉ trong kỳ phát tình mới mở ra, lần này bởi vì chấn động kịch liệt khi phi thuyền hạ cánh, mà khiến Caesar đánh bậy đánh bạ xâm nhập vào.

    Lâm Viễn cúi người, hung hăng cắn một ngụm lên vai Caesar.

    Khốn kiếp…..

    Có kẻ nào như vậy sao? Phi thuyền sắp hạ cánh, hắn cư nhiên không lùi ra ngoài, chỗ đó của hai người còn dính liền một chỗ, hắn cư nhiên lại cài dây an toàn lên, khiến cái dây an toàn này trở thành xiềng xích trói cứng bọn họ…..

    Tên khốn kiếp này tuyệt đối là cố ý!

    Lâm Viễn nghĩ đến đây, càng thêm dùng sức cắn.

    Sở dĩ Lâm Viễn được xưng là tiểu quái thú, khí lực lớn cũng là một phương diện trong đó, tuy rằng kỳ phát tình khiến thể lực cậu giảm sút nghiêm trọng, nhưng dùng sức cắn như thế, vẫn khiến Caesar đau đến nhíu mày.

    Bất quá, so với cảm giác hạnh phúc khi hình thành kết trong cơ thể Lâm Viễn, chút đau ấy tính là gì?

    Chẳng là gì hết!

    Cho dù Lâm Viễn tức giận cắn khắp cả người mình, Caesar cũng vẫn thấy vui vẻ!

    Đúng lúc này, cảnh sắc bên ngoài cửa sổ đột nhiên bắt đầu biến đổi, từ cảnh quan vũ trụ mênh mông dần biến thành trời xanh mây trắng, hiển nhiên, phi thuyền đã tới tinh cầu Granville.

    Theo một tiếng động kịch liệt, phi thuyền rốt cuộc an toàn hạ xuống trạm không gian.

    Thế nhưng, chấn động kịch liệt đột nhiên rơi xuống này, lại khiến Caesar và Lâm Viễn đồng thời rên rỉ ra tiếng.

    Kết chôn ở trong cơ thể, theo chấn động kịch liệt khi rơi xuống đất, thuận thế bắn tinh hoa vào bên trong.

    “A a a a –“

    Chất lỏng nóng bỏng toàn bộ đổ vào cơ thể, Lâm Viễn bị nóng đến thét chói tai.

    Vô số chất lỏng rót vào khiến bụng nhanh chóng phồng lên, địa phương mẫn cảm dưới kích thích cực nóng cư nhiên sinh ra một loại khoái cảm quỷ dị, toàn thân Lâm Viễn run rẩy kịch liệt, dường như mỗi lỗ chân lông đều thoải mái mở ra.

    Caesar cũng kịch liệt thở gấp, hình thành kết bắn tinh, đối với Alpha là một loại thể nghiệm cực khoái, khoảnh khắc bắn vào sâu trong thân thể Omega của mình, Caesar thậm chí có loại ảo giác muốn chết trên người cậu.

    Khoái cảm mãnh liệt khiến đầu óc hai người trống rỗng, chỉ có thể ôm nhau há to miệng liều mạng hít thở không khí trong lành.

    Quá trình bắn tinh rất dài, Lâm Viễn bị kết kìm kẹp, hoàn toàn không thể động đậy, huống chi Caesar còn dùng sức ôm eo cậu, chỉ có thể bất an cảm nhận từng cỗ từng cỗ chất lỏng nóng bỏng rót vào trong thân thể.

    Phi thuyền dừng lại một giờ ở trạm không gian.

    Snow vì lo lắng tình trạng của Tiểu Viễn, liền nhân chút thời gian đó đi đến trước cửa khoang thuyền, nhẹ nhàng gõ cửa, thấp giọng hỏi. “Caesar, Tiểu Viễn cậu ấy tỉnh chưa?”

    Lâm Viễn. “…………”

    Lúc này Lâm Viễn đang tách hai chân ra, toàn thân trần trụi ngồi trên người Caesar, vạn nhất bị Snow phát hiện…. cậu biết để mặt mũi đi đâu?

    Cảm giác xấu hổ khi nghe thấy tiếng Snow khiến Lâm Viễn nhịn không được kéo căng thân thể, không tự chủ kẹp chặt hai chân, Caesar bị kẹp hít một ngụm khí lạnh, vội vàng ôm eo cậu trấn an, thấp giọng nói. “Đừng, đừng lộn xộn…. Tiểu Viễn, đánh dấu còn chưa xong…..”

    Lâm Viễn xấu hổ trừng mắt liếc hắn. “Cậu không thể nhanh lên sao?”

    Caesar. “………”

    Hắn cũng muốn nhanh a, nhưng quá trình hình thành kết bắn tinh vốn đã rất dài, không phải hắn muốn kết thúc là có thể kết thúc.

    Snow lại gõ gõ cửa. “Caesar?”

    Caesar ra vẻ bình tĩnh nói. “Tiểu Viễn cậu ấy có chút không thoải mái, có thể là bị cảm.” Nói xong liền liếc mắt nhìn Lâm Viễn, ý bảo Lâm Viễn nói vài câu, bằng không, với sự cẩn thận của Snow, Lâm Viễn ba ngày không xuất hiện nhất định cậu sẽ nghi ngờ.

    Lâm Viễn hít vào một hơi thật sâu, thanh âm khàn khàn nói. “Snow, tôi…. tôi bị cảm, thân thể có chút khó chịu, tôi uống thuốc nghỉ ngơi một lát là được, cậu đừng vào đây, sẽ lây bệnh cho cậu….

    Snow nói. “Phát sốt không nhất định là bị cảm, cũng có thể là bệnh khác, để tôi vào xem qua cho cậu đi.”

    Toàn thân Lâm Viễn nhất thời cứng đờ, lông tơ sau lưng dựng thẳng, cảm giác xấu hổ khi anh trai đang ở bên ngoài, khiến mặt cậu nhất thời trướng đến đỏ bừng, phẫn nộ trừng mắt liếc nhìn Caesar.

    Cái liếc này trong mắt Caesar lại cực kỳ khiến người ta động tâm, tim khẽ nhảy lên, khí quan chôn trong cơ thể cũng theo đó nhịp nhàng rung động, một cỗ chất lỏng nóng bỏng lại bắn vào lần nữa.

    Lâm Viễn. “……….”

    Caesar nhẹ thở ra một hơi, lúc này mới dùng ngữ khí bình tĩnh nói. “Snow, cậu không cần lo lắng, tôi đã để Bạch Vũ cẩn thận kiểm tra qua cho cậu ấy.”

    Cơ giáp Bạch Vũ bị chủ nhân điểm danh lập tức mở miệng nói. “Đúng vậy đúng vậy! Lâm Viễn chính là bị cảm bình thường, đã uống thuốc rồi, nghỉ ngơi hai ngày là được, Snow ngươi đừng lo lắng!”

    Snow trầm mặc một lát, lúc này mới nói. “Vậy được rồi. Tiểu Viễn, nếu cậu không thoải mái thì gọi tôi qua.”

    Lâm Viễn vội vàng nói. “Tôi biết rồi.”

    Snow rốt cuộc rời đi, Lâm Viễn và Caesar liếc nhau, đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

    Lâm Viễn không cam lòng lại dùng sức cắn một ngụm trên vai Caesar, thấp giọng mắng. “Khốn kiếp…..”

    Caesar mỉm cười ôm chặt cậu.

    Mình đúng là khốn kiếp thật, muốn nếm thử một chút thuyền chấn, cho nên liền nhân cơ hội ôm Tiểu Viễn đến ghế an toàn, không nghĩ tới lần thể nghiệm này lại khiến người ta khó quên như thế, loại khoái cảm tê dại toàn thân này, quả thật là thực tủy biết vị.

    Cũng không biết trải qua bao lâu, kết của Caesar chậm rãi thu nhỏ lại, quá trình đánh dấu hoàn toàn rốt cuộc kết thúc, lúc này Caesar mới cởi bỏ dây an toàn, lui ra khỏi thân thể Lâm Viễn. Theo hắn rời đi, một cỗ chất lỏng màu trắng chảy ra từ phía sau, nhỏ giọt lên đùi Caesar, còn có một ít bắn ra ghế an toàn…..

    Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn Caesar, Caesar cũng đang nhìn cậu, ánh mắt hai người chạm nhau, nhất thời trở nên xấu hổ.

    Cư nhiên ở trong khoang thuyền trên phi thuyền vũ trụ tiến hành đánh dấu hoàn toàn, bọn họ thật sự quá to gan, cũng quá kích thích, vạn nhất chất dẫn dụ Omega bị truyền ra ngoài, hoặc là hình ảnh hai người làm tình bị người khác nhìn thấy, hậu quả quả thực không thể tưởng tượng nổi.

    Thế nhưng, tình huống khẩn cấp, cũng chỉ có thể chấp nhận như vậy.

    Vốn dĩ trong tưởng tượng của Caesar, lần đầu tiên của hắn và Lâm Viễn, hẳn là sẽ tiến hành trong tẩm cung ở vương cung đế quốc, trên chiếc giường king-size mềm mại kia. Đến lúc đó, Tiểu Viễn hẳn đã là vương tử phi của hắn, đêm tân hôn tiến hành đánh dấu hoàn toàn, từ nay về sau nắm tay đến già.

    Thế nhưng không nghĩ tới, Lâm Viễn trên phi thuyền vũ trụ lại ngoài ý muốn phát tình, mình cư nhiên lại ở chỗ này hoàn toàn giữ lấy cậu.

    …. Thật sự là ủy khuất cho Tiểu Viễn nhà mình.

    Caesar nhìn bộ dáng đỏ mặt của Lâm Viễn, nhịn không được lại gần hôn cậu.

    Nụ hôn này ôn nhu đến cực hạn, đầu tiên là nhẹ nhàng liếm qua môi trên, hôn đến môi cậu hoàn toàn ướt át, lúc này mới tham tiến vào khoang miệng cậu từ kẽ môi, đảo qua từng cái răng chỉnh tề, lướt qua niêm mạc miệng mẫn cảm, sau khi khoang miệng cậu hoàn toàn lưu lại khí tức thuộc về mình, mới nhẹ nhàng cuốn lấy đầu lưỡi trằn trọc duyện mút.

    “Ưm…. ưm ư…..”

    Miệng Lâm Viễn bị cứng rắn ngăn chặn, chỉ có thể phát ra iếng rên rỉ mơ hồ từ trong cổ họng.

    Được hôn thật là thoải mái, Lâm Viễn có chút say mê nghĩ, hình như mình càng ngày càng thích Caesar hôn.

    Cũng không biết trải qua bao lâu, cảm thấy khoang miệng mình chết lặng cơ hồ mất đi tri giác, Lâm Viễn mới đập một chút vào bả vai Caesar ý bảo hắn buông ra, lúc này Caesar mới ý do vị tẫn lui khỏi miệng Lâm Viễn.

    Gắn bó giao triền một lúc lâu, một sợi chỉ bạc kéo dài theo Caesar rời đi, nối giữa môi hai người trở thành một đường ngân tuyến ái muội. Caesar vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm môi Lâm Viễn, liếm sạch đi chất lỏng lưu lại bên môi, lúc này mới cúi đầu nhìn về phía Lâm Viễn.

    Ánh mắt hai người chạm nhau, trong không khí tựa hồ có một loại cảm tình ái muội gì đó dần dần lan tràn, mùi chất dẫn dụ giao hòa, hạ thân gắn kết, cùng với tiếng tim đập kịch liệt chẳng biết của mình hay của đối phương….

    Hết thảy những thứ này, khiến cho không khí trong nháy mắt, tựa hồ đột nhiên trở nên yên lặng.

    Một giây bị kéo dài như một thế kỉ, hai người ôm nhau, thân thể giao triền, nhìn hình chiếu của mình trong mắt đối phương, tựa như đến cả trái tim cũng thân mật dán một chỗ.

    Đối diện nhau thật lâu, lâu đến khi Lâm Viễn rốt cuộc bởi vì xấu mà dời tầm mắt, Caesar mới vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Lâm Viễn, mỉm cười nói. “Tiểu Viễn, từ giờ trở đi, tôi là của cậu.”

    Lâm Viễn. “………….”

    Đúng vậy, Caesar là của cậu, Caesar hình thành kết trong cơ thể cậu, bọn họ tiến hành đánh dấu hoàn toàn với nhau, bắt đầu từ giờ phút này trở đi, Caesar hoàn toàn thuộc về cậu.

    Vậy cậu cũng…. hoàn toàn thuộc về Caesar sao?

    Lâm Viễn quay đầu, chạm phải ánh mắt Caesar.

    Trong đôi mắt nâu thẫm tựa hồ có loại sức mạnh dụ người đọa lạc, đối diện với nụ cười của hắn, trái tim Lâm Viễn đột nhiên rung động trong giây lát.

    Loại cảm giác này khiến Lâm Viễn thấy xa lạ, lại vui sướng.

    Tựa hồ có một người, trong khoảnh khắc chậm rãi đi vào lòng mình, tháo bỏ tất cả phòng bị, chiếm cứ một vị trí quan trọng dưới đáy lòng, an an ổn ổn cắm rễ thật sâu.

    Người kia, chính là người trước mặt này, người vẫn luôn bị Lâm Viễn đối xử như bạn tốt –

    Tiểu vương tử Caesar.

    Thuộc truyện: Quân Giáo Sinh – Điệp Chi Linh