Sau khi giết ông xã trong game năm lần – Chương 11-12

    Thuộc truyện: Sau khi giết ông xã trong game năm lần

    Chương 11

    Quý Dương cũng căng thẳng, cậu hoàn toàn không nghĩ là Louie sẽ để ý một chuyện cỏn con như vậy. Dù sao chuyện này chẳng có thiệt hại thực chất gì cho Louie.

    Cậu lười xem live stream của Tiền tiền tiền trinh, dứt khoát để qua một bên nghe tiếng thôi, nghe xem gã ta có thể nói mấy câu xàm xí nào. Sau đó cùng Lô Hạo và Viên Hiểu Huy chen nhau hồi hộp xem live stream của Louie.

    Game bắt đầu đếm ngược, khu bình luận chợt bay qua một mảnh 2333

    “Ha ha ha, nhìn tên phòng live stream của Louie, làm tui mắc cười muốn chết.”

    “Phụt, thánh là đây ha ha ha.”

    “Cố ý, tuyệt đối là cố ý ha ha ha, tay nghề châm chọc không ai bằng.”

    Lúc này Quý Dương mới giương mắt nhìn, ban đầu còn nghi ngờ, sau khi liếc cũng phun theo.

    Louie không biết từ lúc nào đã đổi tên phòng vạn năm không đổi thành “Dạy bạn giết Tiền tiền tiền trinh như thế nào”, rõ ràng là trào phúng tên phòng của Tiền tiền tiền trinh khi live stream hồi sáng.

    Viên Hiểu Huy vỗ vai Quý Dương, “Cảm động trời đất, cảm động trời đất mà, tao đột nhiên phát hiện thằng fan cuồng như mày không cần làm gì hết, fan cuồng hạnh phúc nhất thế giới cùng lắm cũng chỉ có thế thôi, có chính chủ che chở như vậy.”

    Quý Dương mê mang, phấn khích đỏ mặt, “Đập tao một phát, tao sợ tao đang nằm mơ!?”

    Lô Hạo bất ngờ đâm sau lưng cậu, “Mày nhìn mày có đang nằm mơ không.”

    Quý Dương gào một tiếng suýt nữa nhảy dựng lên, nhưng trên mặt cũng lộ vẻ hạnh phúc, “Không phải là mơ!”

    Vậy mà lại là thật, không phải là mơ, loại cảm giác hồng nhan họa thủy không hiểu ra sao này ha ha ha ha, sao lại sung sướng vậy nhỉ.

    Louie thật sự muốn ra mặt vì mình! Dù cho Dương lý trí cảm thấy đây là nguyên do mà Louie có nhắc qua trong video, nhưng Dương não phẳng vẫn không nhịn được mà nhảy múa ở trong đầu, vui sướng suýt bay lên trời.

    Mà bên kia, theo tiếng game nhắc nhở, game chính thức bắt đầu.

    Mọi người nín thở yên lặng, tầm mắt theo sát nhân vật mà Louie thao tác, chỉ sợ bỏ qua một chút. Mặc dù theo khách quan thì thực lực giữa hai bên có chêch lệch, nhưng chênh lệch giữa anh hùng cũng lớn đến mức không thể khinh thường.

    Tiền tiền tiền trinh ỷ vào ưu thế của nhân vật mình mà đánh rất hung mãnh, gần như nhốt Louie ở dưới tháp không thể động đậy. Nhưng Louie hoàn toàn không nằm trên thế yếu.

    Đầu tiên là không rơi máu vì binh tuyến, thứ hai là tháp giảm máu cũng không gắt. Thậm chí có mấy lần chịu đựng binh tuyến, máu của Tiền tiền tiền trinh giảm còn nhiều hơn Louie.

    Có lẽ là vì Louie làm phụ trợ da dày hơn, nhưng hơn thế nữa, người xem cũng nhìn ra nguyên nhân là do phần lớn kỹ năng của Tiền tiền tiền trinh không hề đánh trúng anh hùng mà Louie thao tác.

    Anh hùng của Tiền tiền tiền trinh tuy có sát thương cao, kỹ năng cũng nhạy bén, nhưng cần phải lựa chọn tinh chuẩn và thao tác đúng thời cơ. Nếu như không làm được điểm này hoặc là anh hùng của đối phương có phân đoán tốt trước, thì thật sự không thể đánh ra sát thương cao được. Nhưng dù cho có lý luận logic này, người thật sự có thể thao tác được vậy đã hiếm lại càng hiếm hơn, có thần mới làm được.

    Người xem lúc nãy còn lo lắng hiển nhiên đều thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa quay về trạng thái bình thường mỗi khi xem Louie live stream.

    “Phải gửi lời xin lỗi cho Louie, cảm thấy là do mình đánh giá thấp hắn ha ha.”

    “Phán đoán của tui so với Louie, vẫn còn quá non.”

    Tiền tiền tiền trinh vốn muốn áp chế binh tuyến để có được áp chế tốt nhất nhưng mục đích lại không thành công, sức mạnh của gã rõ ràng đã bắt đầu không đủ.

    “Má nó.” Gã không nhịn được mà chửi bậy một câu.

    Khu bình luận phòng live stream của gã lập tức có một đống người chế giễu.

    “Ui cha cha, sao lại nghe thấy có ai đó không ổn nhỉ.”

    “Streamer vẫn còn quá non, chú nghĩ Louie chơi lâu như vậy còn gặp ít đại thần à, chú cũng muốn giết hắn, đúng là không biết tự lượng sức.”

    “Trốn nhanh, không xem thao tác này.”

    “Cay mắt.”

    Thật ra nói đúng thì, thao tác của Tiền tiền tiền trinh chẳng hề kém, thậm chí có thể coi như là trình độ trên trung bình. Thế nhưng mấu chốt là phải nhìn xem mình đang so sánh với ai. Một Louie bày ra trước mặt gã chẳng thể so sánh chẳng thể gây hại.

    Mà trong game, khi trang bị của hai người dần dần ngang nhau, Louie cũng không giới hạn mình dưới tháp nữa, bắt đầu đi ra ngoài.

    Tiền tiền tiền trinh bắt lấy cơ hội này, lập tức phát động tấn công hắn, hy vọng có thể một sóng đánh trúng Louie.

    Ai ngờ đâu tất cả kỹ năng đều phóng lệch, bị phán đoán biến thái và di chuyển vê lờ của Louie dễ dàng tránh thoát. Không chỉ không tạo thiệt hại cho anh hùng của Louie, trái lại còn bị Louie chồng chất thương tổn đánh rớt một phần ba lượng máu. Mà ba kỹ năng một kỹ năng không cần lựa chọn mặc dù có damage increase (gia tăng thiệt hại), cũng phóng chặt vào người Louie, nhưng anh hùng Louie thao tác tuy tấn công không cao, nhưng chiêu lớn vừa vặn là một chiêu giảm sát thương, sau khi mở giảm sát thương tiếp tục đứng tuốt với Tiền tiền tiền trinh, ngược lại dùng tất cả kỹ năng đánh Tiền tiền tiền trinh chỉ còn có tí máu, cuối cùng chém một cái cho gã chết.

    Khu bình luận trong phòng live stream lập tức tràn đầy như bị nghiền ép.

    “Mịa nó mịa nó, lần đầu tiên biết phụ trợ còn có thể giết chết một chiến sĩ.”

    “Mở mang hiểu biết 666 “

    “Bỗng dưng muốn chơi phụ trợ, tui phải kiềm chế bản thân…”

    “Hiện trường đánh mặt hàng năm!”

    “Hệ liệt Louie gạt tui chơi anh hùng.”

    Trong mười mấy giây chờ đối phương hồi sinh, Louie vừa đẩy tháp vừa mở miệng: “Tôi chưa từng nghĩ phụ trợ là một vị trí vô dụng, luôn coi thường phụ trợ hoặc cho rằng phụ trợ vô dụng, với trình độ nhận thức này, tôi sợ là nên rút khỏi game này đi thì tốt hơn.”

    Người chuyên chơi phụ trợ trong khu bình luận tuôn trào nước mắt.

    “Cảm động, quá cảm động, tui đã vì chơi phụ trợ mà bị mắng qua vô số lần.”

    “Đúng đúng đúng, rõ ràng là tự mình tìm đường chết, nhất định còn phải trách phụ trợ sơ suất.”

    “Từ hôm nay phụ trợ sẽ đứng lên, đây là một ngày mang tính lịch sử!”

    “Sao tui cứ có cảm giác là sắp dấy lên phong trào phụ trợ nhỉ.”

    Tiền tiền tiền trinh hiển nhiên không vì thế mà chịu phục, ba toà tháp mới bị Louie đẩy xuống một toà, gã cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội trở mình.

    “Chả biết tụi bây đang khoe cái gì, ” Tiền tiền tiền trinh nói với micro, giọng điệu bực mình nói: “Chỉ là mấy thao tác cơ bản, fan của ai đó đúng là khoác lác như thần.”

    Trong khu bình luận thấy không vừa mắt.

    “Úi úi úi, thao tác cơ bản mà cũng có thể bị một phụ trợ giết chết, streamer ghê gớm quá nhể.”

    “Streamer này sợ là level sắt vụn đi.”

    “Nổ lòng rồi ha ha ha.”

    “Ahihi, tui thích khoe đó, thần L của tui là vô địch ~ “

    Tiền tiền tiền trinh đã biết sơ thao tác của Louie, lần tấn công thứ hai rõ ràng là đã cẩn thận hơn nhiều, nhưng không nghĩ tới lần này Louie lại lập tức thay đổi cách tấn công, từ phòng thủ chuyển thành tấn công cũng nhanh chóng phối hợp vị trí di chuyển và ỷ vào ưu thế da dày không sợ đánh của mình, trong vòng một phút ngẳn ngủi, anh hùng của Tiền tiền tiền trinh dính chưởng lần hai.

    Thời gian hồi sinh lần này tận ba mươi giây, tất cả binh tuyến đều mất hết, rõ ràng là tiết tấu GG (*).

    (*) Good game: chơi rất tốt.

    Tiền tiền tiền trinh nghẹn lâu cuối cùng không nhịn được nữa, chửi ầm lên: “Tao phắc, cái đếch gì, fan với streamer chung một đức hạnh, người theo đuôi lên trời, nghĩ mình đặc biệt lắm hả?”

    Giờ phút này, khu bình luận đã bỏ hết suy nghĩ Louie sẽ thất bại, nên không hề bận lòng mà châm chọc Tiền tiền tiền trinh.

    “Vua mạnh miệng thoáng thoáng qua.”

    “Vua mạnh miệng thoáng thoáng qua.”

    “Admin ơi admin à, ở đây có streamer chửi bậy người ta lúc live stream kìa.”

    Trong phòng live stream của Louie thì là một bầu không khí xuân xanh tươi đẹp.

    “Đúng là không làm fan nhầm người, mỗi ngày xem live stream cũng có thể học được thao tác mới.”

    “Lầu trên, rất tiếc là thao tác của L nhìn dễ mà học khó.”

    “Đừng cản tui, tui muốn gả cho Louie a a a a.”

    “Anh zai lầu trên đừng nghịch.”

    Tần Lộ Dịch hơi điều chỉnh micro, nói với người xem: “Tôi nhớ lúc trước đã nói qua một lần, chuyện Dương Dương giết tôi năm lần là do tôi gặp sự cố, không liên quan gì đến anh ấy, tôi không biết là vẫn còn nhiều người xoắn xuýt với anh ấy như vậy, tôi hi vọng mọi người đừng làm ảnh hưởng trải nghiệm game của người khác, dù sao thì anh ấy cũng không có sai.”

    Quý Dương ngồi ở bên kia máy tính, bởi vì Louie đọc rõ từng chữ nên không hiểu sao hai chữ “Dương Dương” mang theo chút gần gũi ấy đột nhiên làm cậu giật mình, trái tim không hiểu sao lại đập nhanh hơn.

    Đối diện là một người xa lạ, vì sao lại có cảm giác thân thiết kỳ quái này!? Quý Dương mở to hai mắt cảm thấy vấn đề này rất là khó hiểu.

    Trong khu bình luận thì lại phấp phới ảo tưởng theo lời của Louie.

    “Thật sự không phải là tui nghĩ nhiều à, sao cứ có cảm giác Dương Dương này rất đặc biệt nhỉ.”

    “Đặc biệt +1, tần suất Dương Dương xuất hiện thiệt cao… Hơn nữa thật sự giống hệt giận dữ vì hồng nhan mà.”

    “Chí phải, chưa từng thấy Louie live stream sớm qua, kết quả lại vì thách đấu trút giận cho Dương Dương?”

    “Móe, ảo tưởng truyện dài mười vạn chữ thêm cảnh giường chiếu, streamer bá đạo x phụ trợ thẹn thùng.”

    “Cho chế cây viết! Đừng dừng lại!”

    Không chỉ có người trong khu bình luận ảo tưởng không ngừng, sau này trên weibo cũng có người truyền phim liên quan, tiêu đề cũng rất rung động “Louie dạy bạn làm sao để dùng phụ trợ KO (*) vua chiến đấu một mình.”

    (*) KO: knock out – đánh hạ

    Kết quả nên là một video dạy học, khu bình luận cũng bởi vì liên hệ hai sự kiện trước sau này mà bay cao ảo tưởng, ảo tưởng đủ loại không thể ngừng. Thậm chí còn có người viết thành truyện 18+ cung cấp cho người đọc.

    Quý Dương nửa đêm trốn trong ổ chăn đọc mà thiếu chút nữa chảy máu mũi, trong truyện một người Lộ Dịch và một người Dương Dương, cảm nhận thật sự là quá mạnh mẽ.

    Cậu ỷ vào weibo mình không ai biết ở ngoài đời, đen tối share vài truyện 18+.

    Dương Dương xoa eo lát đã: Phất cờ hò reo cho các sama! //@…

    Dương Dương xoa eo lát đã: Áu, sama là mẹ ruột của em //@ Chỉ là một Nhu Nhu A: Khà khà khà, luyện viết văn đáng khinh.

    Cậu mang theo hồi ức 18+ tiến vào giấc mơ 18+ ngọt ngào, trong mơ bóng lưng của Louie và bóng hình của Tần Lộ Dịch chồng vào nhau, với Quý Dương mà nói thì quả là vui mừng gấp bội. Quý Dương ỷ vào cảnh mơ, đè Tần Lộ Dịch ra muốn hôn, còn đang chu môi, tay Tần Lộ Dịch bỗng nhiên che lại môi cậu, đẩy đầu cậu ra.

    Mặt hắn phút chốc biến thành ánh sáng trắng hoàn toàn mông lung, mơ hồ không thấy rõ, giọng của Tần Lộ Dịch cũng biến thành của Louie, hắn bóp hai má Quý Dương hung ác nói: “Cho anh giết tôi năm lần, anh nói xem phải bồi thường như nào đây?”

    Hắn nói rồi cắn một cái trên má Quý Dương.

    Quý Dương sợ hết hồn, đột nhiên tỉnh lại từ trong mơ.

    May mà chỉ là mơ… Cậu thở phào nhẹ nhõm, cầm điện thoại lên nhìn đồng hồ, bên trên hiện 11:30 p.m. Quý Dương chép miệng hai cái, xoay người ngủ tiếp, quên hẳn đi cái cảnh mơ lúc nãy.

    Cậu lại không biết, trước khi ngủ Tần Lộ Dịch load thấy hai bài post mà Quý Dương share, theo thói quen nhấn vào xem sau đó sợ đến mức ngủ không được.

    Thế mà lại còn có thao tác loại này? Tần Lộ Dịch lần đầu biết được rằng vẫn còn lĩnh vực xa lạ mà mình hoàn toàn không hiểu rõ.

    Chương 12

    Nghĩa vụ quân sự dưới tiếng oán than dậy đất của vô số sinh viên cuối cùng cũng coi như là đến hồi cuối, mặc dù đã qua thời gian nóng nhất buổi trưa, nhựa đường vẫn lộ ra cảm giác nóng bức từ đất, làm đám sinh viên khó lắm mới được nghỉ năm phút cũng không dám ngồi xuống, chỉ sợ mông cháy.

    Đường mòn dưới tàng cây không mát mẻ bao nhiêu đã bị rất nhiều người chia cắt, trong tiếng nói chuyện ồn ào, tiếng chuông tan học vang lên, các sinh viên đại học năm hai ào ra khỏi lầu dạy học, một đường đi hai nhóm người đánh giá lẫn nhau.

    Nghĩa vụ quân sự tới trưa, nước mà các sinh viên mang theo đã uống sắp hết, trà lạnh trường đưa cũng đều hết sạch. Không ít người than khát nước, ngao ngán chờ trường tới đưa nước.

    Nghĩa vụ quân sự tới giờ, phần lớn người chung lớp đã dần bắt đầu quen nhau, cười nói hoặc bắt đầu chủ đề cũng không còn không tự nhiên như trước nữa. Tần Lộ Dịch tùy ý ngồi trên bụi cỏ, hai tay khoát lên đầu gối, đầu tự nhiên buông xuống, tiếng chuông tan học vừa vang lên hắn liền nhìn về phía lầu dạy học, không ít tầm mắt lén lút đi theo ánh nhìn của hắn, nhưng hồi lâu cũng không biết Tần Lộ Dịch đang nhìn gì.

    “Cậu đi trước đi!”

    “Rõ ràng là cậu nói mà!”

    Cách đó không xa, hai nữ sinh mới hết giờ học chạy tới đây xô đẩy nhau, mặt mũi đỏ chót không biết có phải do phơi nắng không.

    Trên tay các cô mỗi người đều cầm một bình nước lạnh, xoắn xuýt nhìn chỗ nghĩa vụ quân sự của tân sinh viên.

    Khoảng mười mấy giây, một nữ sinh rốt cuộc quyết tâm, cúi đầu nhanh chóng đi tới dưới bóng cây. Nữ sinh còn lại cũng sợ bị bỏ lại, đuổi sát theo sau cùng tiến lên.

    “Bạn học, nước này tặng cho bạn.”

    “Ừ, ừm!”

    Hai người đứng trước mặt Tần Lộ Dịch, căng thẳng cúi đầu, mặt đỏ sắp cháy, tay đưa đồ uống cũng không vững.

    Tần Lộ Dịch ngẩng đầu nhìn hai cô, bên cạnh đã có người kêu hú hét ồn ào, làm cho hai nữ sinh vốn đã rất xấu hổ càng bối rối hơn, hận không thể chui vào khe đất.

    “Cảm ơn hai chị, nhưng em không khát, hai chị giữ lại uống đi.” Tần Lộ Dịch đứng dậy, uyển chuyển từ chối. Dáng người hắn vốn đã rất cao, cả người lại có một luồng bình tĩnh, vẻ mặt lạnh nhạt cũng rất có cảm giác đè ép.

    “Đàn chị ơi, nó không lấy thì cho em uống đi ha ha ha.”

    “Đúng đó chị.”

    Tiếng ồn ào của các nam sinh chung quanh lập tức biến mất khi hắn đứng lên, chỉ lầu bầu khẽ nói Tần Lộ Dịch không thức thời. Đám nữ sinh trong lớp thì tụ chung lại, mắt nhìn chằm chằm hai nữ sinh lớp trên, vừa dựa thảm cỏ vừa bàn tán về quần áo của đối phương, cảm thấy Tần Lộ Dịch giải quyết như vậy thực sự là quá đẹp trai.

    Năm nhất các cô cũng rất cần nam sinh được chưa, năm hai đại học muốn đục khoét nền tảng trắng trợn như vậy? Nhất định không cho tồn tại.

    Hai nữ sinh bị ngượng ngùng ép lui, chạy chậm về đi theo đường cũ.

    Viên Hiểu Huy vừa vặn học xong môn tự chọn, từ xa nhìn thấy tình cảnh này, khi về phòng ngủ thì nói cho Quý Dương nghe.

    Quý Dương đang nằm trên giường ăn kem, nghe thấy chuyện này, hai mắt đều trợn tròn, “Vậy á?”

    Trời nóng như vậy, vậy mà vẫn có sức đi ghẹo trai!

    Lô Hạo cười nhạo cậu, “Ai mà như mày, chỉ biết trốn trong phòng ngủ thổi máy lạnh hưởng thụ, cơ hội là do mình chuẩn bị, lúc người nóng nhất khát nhất, nếu có một cô gái xinh đẹp tới đưa nước, nếu thấy vừa ý thì mày còn gì nữa chứ.”

    Quý Dương bò xuống giường, bị lời của Lô Hạo làm cho chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn phản bác, “Xí, Tần Lộ Dịch không phải người như vậy.”

    Viên Hiểu Huy ở cạnh nghe thấy lời Lô Hạo cười ha ha, “Mày nói là xinh đẹp, Dương Dương của tụi mình không phải cũng xinh đẹp à, mày nhìn tên trạch này vừa trắng vừa mềm.”

    “Móa, tao là con trai được chưa!?” Quý Dương đạp Viên Hiểu Huy một cước, “Tao cũng phải đi.”

    Cậu ăn hết cây kem chỉ còn lại một nửa, sau đó mở tủ lạnh nhỏ lét lắp trong phòng ngủ, từ trong lấy ra hai chai nước, rất có ý chí chiến đấu, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang ra khỏi cửa.

    Nhưng chờ khi cậu tới, thời gian nghỉ ngơi đã sớm kết thúc, bắt đầu huấn luyện lần nữa.

    Quý Dương tìm một vòng, xác định vị trí của Tần Lộ Dịch, dứt khoát ngồi dưới bóng cây chờ hắn.

    Lần này huấn luyện cũng không lâu, thật sự là mọi người cực kỳ khát nước, bên hậu cần của trường thì chậm chạp không đưa nước tới, không ít người nói với huấn luyện viên là sắp mất nước xin cho đi siêu thị mua nước.

    Huấn luyện viên cũng khát, khuyên can mãi sau khi huấn luyện đủ hai mươi phút mới được hét cho nghỉ mười phút lần hai.

    Quý Dương ngồi trên sân cỏ một mình không thể nói là không nổi bật, trên tay cậu cầm hai bình nước càng làm người ta thèm nhỏ dãi. Các nữ sinh trong lớp Tần Lộ Dịch thấy cậu nhìn bên mình, không nhịn được chờ mong Quý Dương muốn đưa nước cho ai.

    Ba, năm nam sinh trong lớp xung phong nhận việc chạy đi mua nước.

    “Đàn anh bên đó thật đáng yêu, ” Các nữ sinh chậm rãi tụ lại nhìn về phía bóng cây, nhỏ giọng thì thầm cho nhau.

    Quý trạch trạch mà không đáng yêu á. Một thân da trắng, mỗi ngày giấc ngủ đầy đủ không phiền không giận, môi hồng răng trắng mắt tròn, mặc đồ sạch sẽ mát mẻ cứ như cậu ta mới là đàn em.

    “Chẳng lẽ không phải là một tiểu thụ à?” Một câu vạch trần.

    “Ai nha, vậy thì không nhất định, “

    Các cô lén lút thảo luận hăng say, nhìn thấy Quý Dương đứng lên đi tới bên mình, trong lòng đều ôm chút tung tăng xem náo nhiệt.

    Nếu như đưa nước cho mình, vậy mình nhất định sẽ rụt rè nhận lấy. Không ít nữ sinh nghĩ như vậy.

    Ai mà đoán được, Quý Dương trực tiếp lướt qua mấy cô, đi thẳng tới chỗ mấy nam sinh đằng sau.

    “A?” Các nữ sinh giật mình nhìn theo, liền thấy Quý Dương đứng trước mặt Tần Lộ Dịch.

    “Nước này cho em.” Quý Dương ngửa đầu, ánh mắt mong đợi nhìn Tần Lộ Dịch.

    “Rồi, thêm một người bị từ chối.” Nữ sinh cạnh đó nghĩ đương nhiên.

    Nghĩa vụ quân sự tới giờ, mỗi ngày ít nhất cũng có hai, ba đàn chị đến gần Tần Lộ Dịch, đưa nước đưa đồ ăn vặt, mời vào CLB với vô số lý do, không có cái nào là hiệu quả. Tần Lộ Dịch nói rõ là không có hứng thú, ngay cả câu từ chối cũng quý chữ như vàng. Đối với các sinh viên lên đại học, sốt ruột buông bỏ xiềng xích muốn nói chuyện yêu đương đàng hoàng một lần mà nói, đều rất kỳ lạ.

    Nhưng nghĩ lại, không ít nữ sinh càng thích hắn hơn, không ỷ vào bản thân đẹp trai mà thả thính lung tung là phẩm chất đáng quý cỡ nào.

    Mà bây giờ, không chỉ có mấy đàn chị năm hai muốn đớp đàn em, ngay cả đàn anh cũng tới?

    Lẽ trời khó dung.

    “Đây gọi là tự lao vào chỗ chết.” Các nữ sinh cười nhẹ, tụ lại với nhìn tỉnh bơ nhìn bên Tần Lộ Dịch.

    Các cô vốn muốn nhìn Quý Dương bị đánh mặt, nhưng không nghĩ tới Tần Lộ Dịch vừa mở miệng đã đánh mặt các cô đến sưng lên.

    “Buổi chiều anh không có tiết à?” Tần Lộ Dịch vừa nhận nước vừa cùng Quý Dương đi về phía bóng cây, khi nói chuyện hắn đã vặn mở một bình nước, nhưng không uống, trở tay đưa lại cho Quý Dương, sau đó từ trong tay cậu cầm một bình khác, “Lúc nãy thấy bạn cùng phòng của anh, còn tưởng anh cũng có tiết.”

    Thần thái và động tác đều vô cùng tự nhiên, các nữ sinh thì thầm bên cạnh thấy mà sững sờ, đờ, đờ mờ?

    Năng lực bạn trai phả vào mặt này còn kích thích hơn trực tiếp uống nước gấp trăm lần.

    “Viên Hiểu Huy học môn tự chọn, chiều thứ tư anh không có tiết, ngày mai sẽ đầy tiết, thấy muốn nổ tung.” Quý Dương uống một hớp nước, suy nghĩ chút rồi hỏi, “Ừm, vậy, có ai khác đưa nước cho em không?”

    Tần Lộ Dịch ngửa đầu uống hết nửa chai nước, hầu kết chậm rãi trượt lên xuống trong mắt Quý Dương, làm cậu mới uống nước chưa gì đã thấy khát nước.

    “Không có.” Tần Lộ Dịch bỏ bình nước xuống bình tĩnh trả lời.

    Bạn học đứng cạnh trợn mắt há hốc mồm, tình cảm tre già măng mọc của người ta đối với nam thần chú trong mắt chú đều không phải dành cho mình à?

    Quý Dương không nghi ngờ hắn, bé con trong lòng dùng súc vỗ đùi, cảm thấy đây là do Viên Hiểu Huy cố ý lừa cậu ra ngoài phơi nắng.

    Tần Lộ Dịch đúng thật rất khát nước, người bình thường phơi nắng dưới mặt trời lâu như vậy sao có thể không khát nước cho được. Hắn không nói hai câu liền uống hết một bình nước, Quý Dương nhìn thấy, cúi đầu liếc bình nước chỉ uống một hớp trong tay mình, “Em còn khát không?”

    Cậu hỏi Tần Lộ Dịch.

    Tần Lộ Dịch nghiêng đầu, cặp mắt nửa rũ xuống như có ánh sáng, tầm mắt toàn bộ rơi trên mặt Quý Dương.

    Nhìn thật mềm mại, như một cục bông trăng trắng, làm người ta muốn tự tay chọt chọt một cái.

    “Còn chút.” Hắn nói.

    Quý Dương nhìn hai bên, ánh mắt rình mò xung quanh lập tức rụt về. Nam sinh mua nước lúc nãy còn chưa về, cậu suy nghĩ một chút, không có ý tốt mở miệng nói, “Vậy em uống của anh đi.”

    Hôn gián tiếp gì đó, đúng là cmn kích thích.

    “Cảm ơn.” Vẻ mong đợi của Quý Dương hơn phân nửa đều viết lên mặt, Tần Lộ Dịch thấy mà muốn cười, đưa tay nhận lấy, không chút ngần ngại mà chạm miệng bình uống mấy ngụm lớn.

    Quý Dương nhịn không được, nhéo chặt thảm cỏ bên dưới, mới miễn cưỡng thu lại tiếng cường đáng khinh suýt nữa thốt ra.

    “Anh đi đây, ” Cậu đứng lên giả vờ đứng đắn, trước khi đi còn không quên mượn động tác vỗ vai để cố ý sờ mó Tần Lộ Dịch, giọng điệu như chính cung nương nương, “Em phải huấn luyện cho tốt đó.”

    Tôn Nhiễm Nhiễm ở trong hàng của một lớp học cách đó không xa, thu hết mọi chuyện vào mắt.

    Cô đột nhiên nhớ mấy hôm trước có một đàn chị tác phong khá lớn mật chạy tới tỏ tình với Tần Lộ Dịch, bị từ chối rồi không cam lòng, dính buổi nghĩa vụ quân sự của họ một ngày.

    Sau đó chỉ trích Tần Lộ Dịch kiêu căng tự mãn, hỏi hắn có phải ai cũng đối xử lạnh nhạt như vậy hay không.

    Tần Lộ Dịch trả lời, “Với người mình thích đương nhiên sẽ không lạnh nhạt.”

    Đàn chị bị cho một kích tức giận bỏ đi.

    Cho nên, với người mình thích thì sẽ không lạnh nhạt? Tôn Nhiễm Nhiễm suy nghĩ.

    Thuộc truyện: Sau khi giết ông xã trong game năm lần