Sinh con xong ly hôn – Chương 17-20

    1980

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn

    Chương 17

    Tạ Kế Hiên giống như Raccoon trộm thức ăn cho mèo bị tóm gọn, tay cứng ngắc đặt trên bụng Thẩm Gia Ngôn, rụt không được mà không rụt cũng không xong, hai người mắt to đối diện mắt nhỏ, mặt Tạ Kế Hiên dần dần đỏ. Thẩm Gia Ngôn đột nhiên nhảy lên: “Diễn xong rồi.” Cậu vội vàng cầm điện thoại bắt đầu quay end song, lúc này tập 1《Kiếm huyết phong hầu》đã kết thúc, trên TV đang chiếu end song.

    Nhìn Thẩm Gia Ngôn chuyên chú quay, Tạ Kế Hiên thở phào nhẹ nhõm, đầu ngón tay nhớ lại xúc cảm lúc nãy, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, quăng một câu “Tôi đi ngủ đây” đứng dậy rời đi, đi hai bước, lại khập khiễng trở lại cầm gậy.

    Thẩm Gia Ngôn hết sức chăm chú nhìn TV, cũng không có chú ý Tạ Kế Hiên, Tạ đại tổng tài vỗ ngực một cái, khập khiễng rời đi.

    Chờ người đi rồi, Thẩm Gia Ngôn sụp vai xuống, mạnh mẽ thở phào, cũng không biết có phải ảo giác của cậu hay không, cứ cảm thấy trên bụng nóng hầm hập, nhưng càng làm cho cậu để ý chính là ánh mắt Tạ Kế Hiên. Thẩm Gia Ngôn vuốt bụng, càng nghĩ tai càng đỏ, nhưng không nghĩ tới Tạ Kế Hiên thoạt nhìn không thông nhân tình còn có một mặt ôn nhu như vậy.

    《Kiếm huyết phong hầu》phát sóng tập 1 thu được rất nhiều khen ngợi, mặc dù Thẩm Gia Ngôn chưa ra sân, vẫn như cũ chiếm một chỗ ngồi ở top comment.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Chúc mừng phim mới của Ngôn Ngôn phát sóng [bình luận kèm theo ảnh]

    Phía dưới một đống comment like, đưa lên top comment.

    Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Bà xã giỏi nhất [bình luận kèm theo ảnh]

    Thẩm Gia Ngôn trong ảnh đính kèm vô cùng trẻ trung, mặc đồng phục học sinh đứng dưới tán cây, dường như vô ý quay đầu đối diện ống kính của người chụp, dưới trạng thái cực kỳ tự nhiên bị tóm lại.

    Đường nét thời thiếu niên không khác hiện tại lắm, mặc đồng phục học sinh mùa hè quy củ, vẫn như cũ đẹp trai phi thường xuất chúng, ánh chiều tà hắt vào trên mái tóc ngắn màu đen, hơi thở của thiếu niên linh động được vĩnh viễn lưu trữ trong bức hình thời gian.

    Tấm hình nay fan chưa từng thấy, thời kỳ thiếu niên của nam thần ai có thể không động tâm, nháo nhào đòi Ông xã của Thẩm Gia Ngôn ảnh chưa từng công khai. Nhưng vị này quá keo kiệt, ai muốn cũng không cho, hiển nhiên là muốn chiếm nam thần thành của riêng.

    Nhưng fan oán trách nhiều hơn nữa, cũng không chọi được người ta có đồ độc nhất vô nhị, trong lúc nhất thời nhào nhào tràn vào trang chủ ấn follow, Ông xã của Thẩm Gia Ngôn từ một tiểu trong suốt vô danh yên lặng trong nháy mắt tăng hơn 1 nghìn fan, điệu bộ chèn ép “Bạn gái chính quy”.

    Bạn học nhỏ Mạnh Vân Tinh “Bạn gái chính quy” nghiến răng nghiến lợi với điện thoại, nhưng không biết làm sao người ta level cao, hắn chỉ có thể tâm không cam tình không nguyện ấn vào trang chủ của “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn”, bởi vì hắn không thể không thừa nhận, bức ảnh vừa rồi quá chọt vào tim hắn.

    Nhưng trang chủ không tìm được ảnh gốc, trang chủ của vị đại huynh đệ này cực kỳ hoang vu, chỉ có weibo vừa rồi forward, không có gì khác.

    Mạnh Vân Tinh ấn tin nhắn riêng.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Xin chào huynh đài, bức hình vừa rồi chia sẻ chút sao?

    Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Tui vì sao phải chia sẻ vợ mình với thím?

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn:……

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Đều là fan của Tiểu Ngôn, phân chia tui thím cái gì?

    Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Tui là chồng chính quy, thím là bạn gái tự phong, không nên đánh đồng chúng ta.

    À há, khẩu khí còn rất gớm, Mạnh Vân Tinh nhịn không được tức giận, trực tiếp hận một câu, không nghĩ tới chưa gửi đi, Ông xã của Thẩm Gia Ngôn đã kéo đen hắn.

    …… Cái đệt đồ có bệnh, Mạnh Vân Tinh dám cam đoan tên này nhất định là có vấn đề, có không ít người nghĩ minh tinh là bạn trai bạn gái thậm chí ông xã bà xã mình, cái này ở trong giới fan rất bình thường, nhưng hãm sâu bên trong như vậy, không thấy nhiều.

    Mạnh Vân Tinh có chút thay thần tượng lo lắng, người này vừa nhìn đã không bình thường, còn có thể đào được thứ người khác không đào được, đừng trúng độc quá sâu đi tập kích Tiểu Ngôn liền không ổn.

    Mặc dù khả năng không có tác dụng gì, Mạnh Vân Tinh vẫn là gửi tin nhắn riêng cho Thẩm Gia Ngôn.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tiểu Ngôn, ID Ông xã của Thẩm Gia Ngôn anh chú ý chút nhé, hắn không biết lấy đâu ra ảnh hồi cấp 3 của anh, người có chút không bình thường.

    Trình bày của fan nhỏ Thẩm Gia Ngôn không có bỏ qua, lúc này còn rep lại, gần đây cây to đón gió, sợ fan nhỏ mang đến phiền phức, chưa từng rep lại, nhưng tin nhắn này cậu nhận được.

    Thẩm Gia Ngôn chạy tới Weibo người này vừa nhìn, ảnh hình như là cậu hồi cấp 3, có thể là bạn học gì đó của cậu, mặc dù hơi kỳ quái, nhưng không sao hết. Nhưng sau khi Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy Weibo chứng thực cho hắn, không bình tĩnh nữa.

    Ui đệt, chứng thực là cái quỷ gì, tại sao lại chứng thực cho hắn?? Cậu làm sao không biết mình có một ông xã??

    Ui đệt fan nhỏ thật sự nói đúng, người này tuyệt đối không bình thường!

    Thẩm Gia Ngôn tức giận không chịu nổi, dùng nick clone follow Ông xã của Thẩm Gia Ngôn, cậu cũng muốn xem xem người này rốt cuộc muốn làm gì!

    Sáng thứ 2 lúc Thẩm Gia Ngôn dậy, đã thấy Tạ Kế Hiên ngồi ở phòng khách, tây trang giày da, nghiêm chỉnh đợi, nghiễm nhiên đã sửa soạn chỉnh tề. Thẩm Gia Ngôn mặc đồ ngủ, ngáp: “Không cần gấp, cục dân chính vẫn chưa mở cửa đâu.”

    Hôm nay bọn họ sẽ đi đăng ký kết hôn, vì bảo bảo trước tiên kết hôn đã.

    Ánh mắt Tạ Kế Hiên chợt lóe, hất cằm lên, lạnh lùng nói: “Tôi không vội.”

    Thẩm Gia Ngôn thấy tóc anh đều tỉ mỉ xử lý qua, giày da cũng lau đến bóng loáng, hẳn đã dậy rất sớm. Hiện tại 7h, Tạ Kế Hiên ít nhất sửa soạn 1 tiếng, bất quá có lẽ người ta chỉ là chú trọng hiệu suất, Thẩm Gia Ngôn thức thời không có nói gì nữa.

    9h, thư ký lái xe chở bọn họ tới cục dân chính, Thẩm Gia Ngôn vốn là muốn từ cửa sau vào, thân phận hiện tại của cậu cần cảnh giác khắp nơi, nhưng Tạ Kế Hiên cần phải quang minh chính đại từ cửa trước đi vào.

    Không đi là không đi. Không phối hợp nói: “Tôi không đi từ cửa sau!”

    “……” Ba tháng trước anh không phải mới đi sao!!

    May mà lúc này không có ai, Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút thỏa hiệp, đeo mũ khẩu trang đi theo Tạ Kế Hiên từ cửa chính vào, một đường tới chỗ đăng ký. Nhân viên làm việc là một tiểu cô nương, thấy hai đại soái ca không khỏi nhìn thêm mấy cái, càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, rất nhanh nghĩ ra, đây không phải là người đàn ông độc thân kim cương đẹp trai nhất cả nước Tạ Kế Hiên sao!!

    Vị bên cạnh nhưng không quá quen mắt, nhưng cũng là một tuấn nam. Mặt tiểu cô nương đều nghẹn đỏ, Tạ Kế Hiên kết hôn!! Cô nàng hôm nay vận khí cũng quá tốt, tận mắt nhìn thấy người nổi tiếng đăng ký kết hôn, còn là cùng đồng tính!

    Aiz! Quả nhiên nam nhân tốt đều là gay mà!! Quá không công bằng!

    Cuốn sổ đỏ rất nhanh đã tới tay, Thẩm Gia Ngôn cầm lấy còn cảm thấy rất không chân thật, cậu lúc này đã kết hôn với Tạ Kế Hiên?

    (Giấy chứng nhận kết hôn ở TQ làm dạng quyển giống như passport ý chứ không chỉ độc 1 tờ như ở Việt Nam)

    Thẩm Gia Ngôn nhìn Tạ Kế Hiên: “Hai ta……” Ừm nói gì được đây?

    Tạ Kế Hiên nhìn cuốn sổ đỏ của mình, hai người đều là nền đỏ sơ mi trắng, Thẩm Gia Ngôn lộ ra nụ cười 8 răng tiêu chuẩn, cười tới cực kỳ đẹp, hơi dựa vào anh. Bọn họ giống như phu phu bình thường, được 1 tấm giấy chúng nhật định ra quan hệ.

    (Ở TQ ảnh thẻ kết hôn là nền màu đỏ)

    Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: “Có phải không dám tin đây là sự thật không?”

    Thẩm Gia Ngôn vừa định gật đầu, nghe anh lại nói: “Trong lòng nhất định vui tới nổ tung đi, tôi biết cậu rất cao hứng, không cần nín.”

    “……”?? Ai cao hứng.

    Đại lão suy nghĩ nhiều quá rồi.

    Thẩm Gia Ngôn khát, chạy đi siêu thị mua nước uống, lúc trở lại nghe thấy trong xe truyền ra động tĩnh rất lớn, loáng thoáng có tiếng cười. Chờ cậu mở cửa, bên trong cũng không có ai khác, chỉ có Tạ Kế Hiên lãnh khốc ngồi ở chỗ đó lật xem văn kiện.

    Hai người buổi trưa cùng đi ăn cơm, Tạ Kế Hiên đặt nhà hàng tốt nhất thành phố A, ở tầng thượng có thể ngắm cảnh biển đẹp đẽ, vô cùng thích hợp tình nhân ăn cơm.

    Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đầu tiên tới nơi này, Lưu mỗ mỗ vào đại quan viên (*), không khỏi tò mò.

    ((*) giống câu “nhà quê lên tỉnh”)

    Thang máy ngắm cảnh từ từ lên cao, từ lúc vào cửa mấy cô gái trẻ đã chú ý tới Tạ Kế Hiên liên tục nhìn sang, định dẫn tới sự chú ý của tổng tài cao lãnh, mấy vị này xem ra là biết Tạ Kế Hiên, ánh mắt sùng bái lại mê muội.

    Đúng vậy, vừa đẹp trai vừa có tiền, đổi là cô gái nào cũng động tâm. Ngay cả Thẩm Gia Ngôn không thừa nhận cũng không được, Tạ Kế Hiên ngoại trừ không thông nhân tình ra, cậu chưa từng gặp ai vẻ ngoài đẹp trai còn có tiền có gia thế như vậy, đừng nói con gái, nam cũng mê muội không khác.

    Lúc Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình, cực kỳ lạnh nhạt, nhưng cũng không làm cho người ta cảm thấy không thể tiếp cận, ngược lại, sẽ làm cho người ta có kích động thiêu thân lao đầu vào lửa. Lãnh đạm mê người, đây chính là cảm thụ của mấy cô gái hiện tại.

    Thang máy ngắm cảnh đều đặn nhanh chóng lên cao, Thẩm Gia Ngôn trước kia từng đi thang máy thế này, không có bất kỳ khó chịu gì, nhưng hôm nay lại có chút không thoải mái, theo thang máy càng lên càng cao, lúc nhìn xuống thế nhưng choáng đầu buồn nôn. Cậu vội vàng túm lấy vai Tạ Kế Hiên, hơi dựa lên.

    Sợ Tạ Kế Hiên ghét bỏ, không dám dựa vào quá gần, hơn nữa nhiều người ở đây như vậy, cậu cũng không nên quá thân mật.

    Vai Tạ Kế Hiên phút chốc căng thẳng, Thẩm Gia Ngôn xấu hổ nói: “Xấu hổ quá mượn vai anh dùng tý, tôi hơi choáng đầu, chân anh không sao chứ?” Người ta gãy chân, còn phải đỡ cậu, cậu “bắt nạt” người tàn tật như vậy trong lòng hết sức bất an.

    Tạ tổng tài ưỡn thẳng sống lưng, mặt không biểu tình nói: “Chân gãy cũng không phải tay gãy.”

    “……” Anh vẫn còn biết ha.

    Các em gái bên cạnh nhìn thấy Tạ Kế Hiên và người đàn ông đeo khẩu trang đội mũ bên cạnh cử chỉ thân mật, vừa nhìn quan hệ đã không đơn giản, nhất thời vừa hâm mộ vừa đố kỵ, bất quá người ta có chủ, cũng đành phải phẫn nộ thu hồi ánh mắt.

    Thẩm Gia Ngôn vẫn chưa biết cậu bị người ghen tị, cậu chịu đựng khó chịu, chờ sau khi thang máy rốt cục tới, đi ra thang máy mới tốt hơn chút.

    Thẩm Gia Ngôn đầu váng não căng ở trên ghế sa lon ngồi xuống, sau khi có nhóc con, thể chất cậu xảy ra thay đổi rất lớn, sau này hẳn không dễ hỏng như vậy. Trong mắt Tạ Kế Hiên lộ ra lo lắng, Thẩm Gia Ngôn nghĩ anh khẳng định rất lo lắng bảo bảo, có người cha yêu con như vậy, sau này sau khi ly hôn, cậu cũng yên tâm giao con cho Tạ Kế Hiên.

    Tạ Kế Hiên rút khăn giấy ra nhét vào tay cậu, “Cậu trước bình tĩnh chút, tôi đi gọi điện thoại.”

    Đi xa vài mét, Tạ Kế Hiên đứng ở sau một cây gỗ Brazil, gọi cho Đỗ Tử Tửu.

    Thẩm Gia Ngôn ngồi hồi sức, đầu kia trong thang máy lại đi ra mấy người.

    Thẩm Thừa Vũ vừa nhấc mắt đã nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn, hắn dắt tiểu Nam, chiếc nhẫn đính hôn trên ngón áp út hết sức rõ ràng. Gặp ở nơi này, cậu không thể không đi lên chào hỏi, cũng đúng lúc, Thẩm Thừa Vũ muốn chính thức giới thiệu với Thẩm Gia Ngôn vị hôn thê nhà giàu của mình.

    Chương 18

    Thẩm Gia Ngôn đang khó chịu, nhìn thấy Thẩm Thừa Vũ, một vạn không muốn phản ứng.

    “Anh, anh cũng tới đây ăn cơm?” Nơi này ăn một bữa cơm tiêu xài không rẻ, người bình thường không ăn nổi, Thẩm Thừa Vũ không cho rằng Thẩm Gia Ngôn mới vừa có chút danh khí đã có thể có năng lực này.

    “Đúng thế.”

    Thẩm Thừa Vũ cười: “Vậy sao không đi vào chứ?” Cho anh tiếp tục giả vờ.

    “Tao chờ người.” Thẩm Gia Ngôn nhìn nhìn Tạ Kế Hiên bên kia còn đang gọi điện thoại, cau mày không biết đang nói gì.

    “Anh, em đã đính hôn với tiểu Nam.” Thẩm Thừa Vũ ngay mặt tung lương cẩu, không che dấu đắc ý, giơ tay cho Thẩm Gia Ngôn nhìn chiếc nhẫn.

    Trịnh Hiểu Nam là một phú nhị đại tiêu chuẩn, trong nhà làm bất động sản, ở biệt thự lớn 3 tầng với cha mẹ, nhàn rỗi không có chuyện gì thì ăn cơm đi dạo phố. Cha mẹ Thẩm gia cực kỳ vừa ý cô nàng, Trịnh Hiểu Nam mặc dù vẻ ngoài bình thường, nhưng Thẩm Thừa Vũ trước kia từng đi theo nhiều con gái như vậy cũng không có gia thế khí phái của cô nàng. Hai người lui tới nửa tháng, Thẩm Thừa Vũ liền cầu hôn, Trịnh Hiểu Nam đáp ứng ngay.

    Hôm nay là tới ăn cơm chúc mừng, mỗi món ăn hơn 1 vạn, cho dù là Trịnh Hiểu Nam cũng không phải thường xuyên đến đây. Thẩm Thừa Vũ chân cao khí tăng, ngẩng đầu ưỡn ngực, dường như có tiền không phải Trịnh Hiểu Nam, mà là mình.

    Thẩm Gia Ngôn có lệ: “Chúc mừng ha.”

    Thẩm Thừa Vũ muốn ở trên mặt Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy tâm tình hâm mộ, nhưng trên mặt Thẩm Gia Ngôn sạch sẽ, cái gì cũng không có, không hâm mộ cũng không lấy lòng, thậm chí không có một chút ý tứ tò mò. Ánh mắt Thẩm Thừa Vũ trào phúng, rõ ràng trong lòng vô cùng hâm mộ, trẻ tuổi thì thôi, còn cưới thiên kim phú nhị đại, quả thực là bên thắng nhân sinh, không đố kỵ mới lạ!

    Thẩm Thừa Vũ không có ý định bỏ qua, hắn hôm nay nhất định phải thấy Thẩm Gia Ngôn bị chê cười, giết nhuệ khí người này, cười hỏi: “Người anh chờ vẫn chưa tới sao?”

    Thẩm Gia Ngôn ngẩng mắt vừa nhìn, Tạ Kế Hiên rốt cục gọi điện thoại xong, thu điện thoại đi về phía bọn họ.

    “Tới rồi.” Thẩm Gia Ngôn đứng lên, chân mày Tạ Kế Hiên giãn ra chút: “Đỗ Tử Tửu nói không có vấn đề gì, qua 2 tháng là ổn.”

    Trước mặt nhiều người như vậy bàn luận chuyện của cậu, Thẩm Gia Ngôn hết sức không được tự nhiên, vội vàng ngừng lại: “Không sao là được rồi chúng ta đi vào trước đi.” Cậu quay đầu nhìn Thẩm Thừa Vũ, “Xin lỗi bọn tao đặt vị trí cạnh cửa sổ, không đi sẽ bị hủy bỏ.”

    Thẩm Thừa Vũ lúc này đã ngây người, vẻ đắc ý trên mặt dần dần biến mất, cũng không cười nổi nữa. Vị hôn thê Trịnh Hiểu Nam bên cạnh thay đổi vẻ mặt uể oải, đứng thẳng tuột, cẩn thận đánh giá Tạ Kế Hiên. Đại danh Tạ Kế Hiên cô nàng đã như sấm bên tai, thường xuyên có thể ở gặp mặt trong giới nghe được, mấy chị em kia của cô nàng âm thầm thích Tạ Kế Hiên, tìm cách quen biết với Tạ Kế Hiên.

    Đối với nhân vật như Tạ Kế Hiên, cô nàng tự nhiên không tránh được sùng bái, nhưng biết mình với cao không đợc, cho nên chỉ có thể nhìn xa xa. Hôm nay làm sao cũng không nghĩ đến, đại nhân vật mình không tiếp xúc được thế nhưng cùng Thẩm Gia Ngôn, anh chồng tương lai của cô nàng thân nhau.

    Trịnh Hiểu Nam tiếp tục nhìn Thẩm Gia Ngôn ánh mắt liền khác.

    Cô nàng cẩn thận nói: “Tạ tổng.”

    Tạ Kế Hiên không nhìn cô, “Vị trí tôi đặt, bọn họ không dám hủy.” Lời này nói sức mạnh mười phần, người khác nếu nói như vậy, người khác sẽ cảm thấy hắn đang xạo chó, nhưng Tạ Kế Hiên nói như vậy, mọi người cảm thấy là đương nhiên.

    Ánh mắt Tạ Kế Hiên đều ở trên người Thẩm Gia Ngôn, điều này làm cho Thẩm Thừa Vũ hết sức không thoải mái, lập tức vươn tay, bày ra nụ cười đẹp nhất của mình chào hỏi với Tạ Kế Hiên: “Xin chào Tạ tổng, lại gặp mặt rồi.”

    Tạ Kế Hiên cũng không biết hắn, hỏi Thẩm Gia Ngôn: “Bạn?” Thẩm Thừa Vũ sửng sốt, trên mặt nóng rát, hắn và Tạ Kế Hiên ở sân golf từng gặp mặt, hắn cho rằng Tạ Kế Hiên sẽ nhớ hắn, từ nhỏ đến lớn, còn chưa có ai nhìn qua hắn mà một chút ấn tượng cũng không lưu lại. Thẩm Thừa Vũ có chút không thể tiếp nhận, trong lúc nhất thời, đầu cũng không ngẩng nổi.

    Thẩm Gia Ngôn nói: “Em trai tôi.”

    Tạ Kế Hiên lại nhìn một cái, vẻ ngoài 2 người không hề giống, anh nhàn nhạt nói một tiếng: “Xin chào.” Nhưng cũng không phản ứng tay Thẩm Thừa Vũ vươn ra.

    Nhìn bọn họ đi xa, Thẩm Thừa Vũ còn có chút thẫn thờ, Trịnh Hiểu Nam nói: “Anh trai anh quen biết Tạ Kế Hiên?”

    Sắc mặt Thẩm Thừa Vũ có chút không tốt: “Anh ta là nghệ sĩ dưới cờ Tân Nguyên.”

    Trịnh Hiểu Nam cảm thán: “Có thể quan hệ tốt với ông chủ như vậy, tiền đồ vô lượng a.”

    Thẩm Thừa Vũ nghiến răng, trong ánh mắt mang theo phẫn hận: “Chắc là làm giao dịch gì xấu xa, nghệ sĩ bò lên giường ông chủ, dùng thân thể đổi lấy ích lợi, đây cũng không phải chuyện thường gặp sao.”

    Nhất định là như vậy, bằng không 5 năm cũng không có gợn sóng gì, làm sao đột nhiên hot. Dựa vào thân thể thượng vị, kiếm được cũng là tiền bẩn, hắn dựa vào năng lực của mình dốc sức làm, thân chính không sợ bóng tà, Thẩm Gia Ngôn căn bản không xứng so sánh với hắn. Thẩm Thừa Vũ nghĩ như vậy, rốt cục dễ chịu chút.

    Bữa cơm này ăn xong, Thẩm Gia Ngôn lại bắt đầu bận rộn, cả tuần đều bận rộn, có lúc buổi tối quay tiết mục, không xem TV. Ban ngày còn phải đuổi kịp lịch trình, cũng không có thời gian bổ sung. Tập 5 vai tiểu Thái tử cậu diễn đã ra, ở đoạn cuối hơi hơi lộ mặt, mua hoa đăng của nữ chính, cuộc gặp mặt của hai người bởi vậy diễn ra. Phần diễn của Thẩm Gia Ngôn cũng chính thức bắt đầu.

    Lúc trên xe Thẩm Gia Ngôn hơn nửa muốn ngủ bù, hơn nữa 1 tập dài hơn 40 phút, cậu cũng không biết mình sẽ xuất hiện ở chỗ nào, xem từng chút một thật sự quá phí thời gian, hơn nữa mắt khó chịu, cứ như vậy trì hoãn, thẳng tới chiếu đến tập 10, Thẩm Gia Ngôn đều không thể nhìn thấy mình ra sân.

    Chỉ ở trên mạng xem một vài gif, Thẩm Gia Ngôn cũng không có cố ý tìm kiếm, vừa mở nick clone của mình ra, ùn ùn kéo đến đều là gif《Kiếm huyết phong hầu》có liên quan tới cậu, tiếng vang của 《Kiếm huyết phong hầu》vô cùng tốt, ban đầu mọi người phần lớn là vì cậu mà tới, dần dần bị nội dung phim hấp dẫn, thật sự nhận ra sự ưu tú của bộ phim, hãm vào trong sự nhiệt tình của truy phim.

    Cũng trong quá trình truy phim, phát hiện thực lực của Thẩm Gia Ngôn, tiểu ca đột nhiên hot này, không chỉ người đẹp trai thiện tâm, hóa ra kỹ thuật diễn thế nhưng cũng tốt như vậy, cái này làm sao có thể làm cho người ta không động tâm. Thế là fan Thẩm Gia Ngôn càng ngày càng nhiều. Nhìn fan không ngừng tăng lên, Thẩm Gia Ngôn tự đáy lòng kiên định, thật sự quá tốt, cậu không có cô phụ sự mong đợi của những người này.

    Bên này cách Tạ Kế Hiên ngã gãy chân đã 1 tháng, đến thời gian kiểm tra lại thay thuốc, Thẩm Gia Ngôn ở trên điện thoại cài đặt nhắc nhở, nhưng đúng ngày đó không có thời gian, Thẩm Gia Ngôn sợ làm chậm trễ anh, liền quyết định gọi điện thoại nói với anh mình không đi được.

    Tạ Kế Hiên hình như rất bận, điện thoại vang lên ba lần mới nhận, Thẩm Gia Ngôn do dự: “Xấu hổ quá Tạ tổng, tôi hôm nay thật sự không có thời gian dẫn anh đi kiểm tra lại.”

    Tạ Kế Hiên không hiểu ra sao: “Kiểm tra lại cái gì?”

    “…… Chân anh á……”

    Tạ Kế Hiên tựa hồ mới nhớ tới, âm thanh lập tức thấp xuống: “Chân tôi gãy rồi.”

    …… Anh chẳng lẽ mới nhớ tới nó gãy sao?

    “Anh bảo thư ký Hoàng đi với anh nhé.” Thẩm Gia Ngôn đề nghị.

    “Thư ký Hoàng hôm nay nghỉ phép.”

    “Vậy trợ lý Dương đâu?”

    “Vợ chờ sinh.”

    Thẩm Gia Ngôn phát sầu, “Bên cạnh anh không có ai có thể đi cùng anh sao?”

    Tạ Kế Hiên hồi lâu không nói chuyện, hơi thở bi thương dường như xuyên qua micro truyền đến Thẩm Gia Ngôn bên này, đầu kia âm thanh trầm thấp nói: “Cậu bận việc của cậu đi, tôi có thể tự mình chống gậy đi, chỉ là gãy chân mà thôi không có gì lớn.”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút: “Tôi buổi chiều sau khi xong việc, hẳn vẫn có thể kịp đi kiểm tra lại.”

    Tạ Kế Hiên thở dài: “Vậy cũng được, cậu có thể kịp là tốt nhất, tôi không thích nhất là miễn cưỡng người khác.”

    “……” Phải không??

    Thẩm Gia Ngôn vẫn ôm một tia hi vọng cuối cùng: “Anh hiện tại có việc sao?”

    Tạ Kế Hiên hết sức nghiêm túc: “Tôi bận lắm.”

    Thẩm Gia Ngôn nghe tiếng gõ bàn phím cành cạch, hình như thật sự rất bận, liền cúp điện thoại.

    Qua mười phút sau, Thẩm Gia Ngôn lúc ngồi xe rảnh, đăng nhập nick clone xem xem fan hiện tại đang nói chuyện gì, vừa lên, liền nhìn thấy ID Ông xã của Thẩm Gia Ngôn đăng 1 video.

    Ông xã của Thẩm Gia Ngôn:《Kiếm huyết phong hầu》Thẩm Gia Ngôn cut.

    Thẩm Gia Ngôn mở ra, video này cắt phần diễn của cậu ghép lại với nhau, cực kỳ tỉ mỉ, ngay cả ngóc ngách xó xỉnh cũng cắt vào. Thẩm Gia Ngôn xem xong, ấn tượng đối với “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn” thay đổi không ít, cho dù người này có chút biến thái, nhưng nhìn ra được là thật tâm thích cậu.

    Cậu lặng lẽ ấn like, bên dưới đã có rất nhiều comment và forward, khoảng thời gian này, “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn” đã tích góp được hơn 1 vạn fan, đã đuổi kịp “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn”.

    Gần tối sau khi xong việc, Thẩm Gia Ngôn chạy tới bệnh viện của Đỗ Tử Tửu.

    Tạ Kế Hiên nằm ở trên giường, Thẩm Gia Ngôn vừa vào cửa đã cảm giác tâm tình anh có chút suy sụp, dè dặt hỏi bác sĩ: “Chân Tạ tổng sao rồi, ổn chưa?”

    Đỗ Tử Tửu nói: “Không tệ, bất quá thương gân động cốt 100 ngày, nửa năm tiếp theo cũng phải chăm sóc cẩn thận, phải tỉ mỉ chú ý.” Vừa nói liền muốn thay thuốc, Thẩm Gia Ngôn băn khoăn tâm tình Tạ Kế Hiên, hỏi: “Đau không?”

    Ánh mắt Tạ Kế Hiên yếu ớt: “Cậu yên tâm, tôi sẽ sống xuống bàn mổ.”

    “……”

    Cởi băng vải ra, bên trong quấn một lớp, không phải thạch cao bình thường thấy, thảo nào, bình thường nhìn chân Tạ Kế Hiên cũng không có loại cảm giác cứng ngắc, Thẩm Gia Ngôn hiếu kỳ nói: “Không cần bó thạch cao sao?”

    “Tôi đây là kỹ thật mới nước ngoài nghiên cứu ra, dùng tốt hơn bó thạch cao.” Đỗ Tử Tửu bí hiểm nói.

    Thẩm Gia Ngôn đầy mặt vẻ lợi hại quá, Tạ Kế Hiên hừ lạnh: “Kinh phí nghiên cứu của cậu ta là tôi cho.”

    Thẩm Gia Ngôn lại nhìn về phía anh, lộ ra biểu tình lợi hại, Tạ đại tổng tài quả nhiên có tầm nhìn xa, lĩnh vực y học cư nhiên cũng có liên quan đến. Tạ Kế Hiên thấy ánh mắt Thẩm Gia Ngôn nhìn tới đây, hất cằm lên, khí phách bắn bốn phía, tự cao tự đại, tiểu nhân trong lòng đã giết chết Đỗ Tử Tửu.

    Đỗ Tử Tửu: “……” Thật là anh em cây khế.

    Đổi xong thuốc, Đỗ Tử Tửu lấy găng tay xuống, nói với Thẩm Gia Ngôn: “Tôi kiểm tra thai nhi cho cậu chút, xem xem một tháng này phát triển thế nào, thân thể đàn ông không thể so với phụ nữ, vẫn là cẩn thận thì tốt hơn.”

    Thẩm Gia Ngôn một đại nam nhân, đối với làm cái này vẫn là rất mâu thuẫn, nhưng vì nhóc con, vẫn là nghe lời nằm trên giường.

    Chương 19

    Tính toán chút, nhóc con ở trong bụng cậu đã 4 tháng rồi.

    Tay chân đã phát triển, mặc dù vẫn là một cục nho nhỏ, nhưng làm cho người ta không thể không chú ý, Thẩm Gia Ngôn biết nó ở chỗ đó ngoan ngoãn đợi, mặc dù như cũ cảm thấy không tưởng tượng nổi, nhưng đã không phải không thể tiếp nhận như vậy nữa.

    “Bảo bảo phát triển rất tốt, cực kỳ khỏe mạnh.” Đỗ Tử Tửu cẩn thận kiểm tra, nhẹ nhàng chạm vào bụng Thẩm Gia Ngôn.

    Thẩm Gia Ngôn không dám nhìn mắt Tạ Kế Hiên, mặc dù cậu đã tiếp nhận sự tồn tại của nhóc con, nhưng cũng không biểu thị tiếp nhận “Đầu sỏ gây tội” Tạ Kế Hiên.

    “Đầu sỏ gây tội” cậu niệm trong lòng lúc này đang chăm chú nhìn, cẩn thận, sợ mình thở hơi lớn chút là thổi bay vật nhỏ, nhìn nhìn, nghiêm túc nói: “Lớn lên giống tôi.”

    Thẩm Gia Ngôn: “……”

    Đỗ Tử Tửu: “……”

    Trước không đề cập tới bảo bảo bốn tháng lớn bao nhiêu, ngũ quan vẫn chưa thực sự phát triển đâu, mắt cũng nhắm, anh làm sao thấy được nó lớn lên giống anh?

    Tạ Kế Hiên không nhận được câu trả lời nhíu mày nhìn sang, khẩu khí bất thiện nói: “Không giống sao?”

    Đỗ Tử Tửu nghĩ tới sau này còn phải tìm Tạ Kế Hiên làm người vung tiền, đẩy mạnh tiêu thụ thuốc mỡ trừ sẹo 8 vạn đồng với anh, cúi đầu với thế lực bắp đùi vàng, ca ngợi: “Phiên bản Kế Hiên sống động.”

    Tạ Kế Hiên rất hài lòng, bộ dáng cao cao tại thượng nói một không hai kia rất có loại ý tứ con ta ta nói.

    “……” Thẩm Gia Ngôn không muốn chen vào, cậu vẫn đang rầu rĩ bụng mình, hiện tại vẫn chưa có dấu hiện rõ ràng gì, nhưng sau này cơ, cậu gần đây chuẩn bị thử vai bộ phim mới, cũng không thể sau này bụng lớn diễn phim.

    “Bác sĩ Đỗ, nhãi con —?” Tạ Kế Hiên bỗng nhìn sang, Thẩm Gia Ngôn sửa lời: “Bảo bảo lúc nào mới ra đời?”

    “Dựa theo bình thường mà nói, ít nhất còn 5 tháng, nhưng thân thể nam giới không thể dựa theo lẽ thường, bình thường đều sẽ sớm, sau khi qua 8 tháng, cậu tùy thời phải chuẩn bị sẵn sàng.” Câu Đỗ Tử Tửu bổ sung cuối cùng kia để cho Thẩm Gia Ngôn thở phào: “Bất quá nam giới không quá lộ vẻ mang thai, cậu không cần lo lắng người khác sẽ dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu, chỉ là hơi chút “bụng bia” thôi.”

    Nếu như là “bụng bia”, Thẩm Gia Ngôn vẫn chịu đựng được, nhiều nhất trong mắt người khác chính là mập, chờ sau này dỡ hàng khôi phục bình thường cũng có thể nói là giảm cân.

    Sau khi kiểm tra xong Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ rất nhiều, phải làm thế nào kiên trì thời gian còn lại, “bụng bia” phải giấu thế nào, suy nghĩ một chút vẫn là chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Cậu vừa nghĩ vừa nhìn kịch bản trong tay, cậu sắp tới thử vai một nhân vật nam chính, mặc dù là nam chính, nhưng kỳ thực là phim thiên nữ chính, xếp vị trí cậu vẫn phải xếp thứ 2.

    Nữ chính bộ phim đã định, là Trương Thiệu Nhiên từng được giải Hồng Hoa, diễn viên nữ thực lực nổi tiếng trong nước, hai lần thị hậu (*). Cho nên đừng thấy là nam chính hàng 2, diễn viên nam muốn tham gia diễn có rất nhiều, tỷ như Chu Tầm Chi, đúng vậy, Thẩm Gia Ngôn sẽ phải cùng tiểu sinh đang hot, sư phụ đệ cùng công ty cùng nhau cạnh tranh cùng 1 nhân vật.

    ((*) thị hậu: giống như ảnh hậu, nhưng ảnh hậu dùng trong phim điện ảnh, còn thị hậu dùng trong phim truyền hình)

    Thẩm Gia Ngôn không nghĩ tới Chu Tầm Chi cũng định tới thử vai《Thập lý hồng nhan》, vốn nghe nói hắn đã xác định kế hoạch quay phim mới, còn là nam chính, không nghĩ tới đột nhiên thay đổi chủ ý, ngắm trúng chỗ này. Vậy thì vừa hay, những người khác đều chuẩn bị vác ghế ra xem kịch vui, chờ xem cậu và Chu Tầm Chi đấu đá.

    Đấu đá gì đó Thẩm Gia Ngôn thật sự chưa từng nghĩ, đối với Chu Tầm Chi, Thẩm Gia Ngôn áp lực không lớn, cậu áp lực lớn là tổ bình thẩm thử vai. Nghe nói đạo diễn Tống Trần An yêu cầu cao, một vài cái gần như là mức độ hà khắc, không nhìn nhân khí, không nhìn nhan trị, chỉ nhìn kỹ thật diễn.《Kiếm huyết phong hầu》đều là chuyện 2 năm trước, hồi đó nhiệt huyết, khí chất lịch duyệt hết sức phù hợp nhân vật tiểu Thái tử, nhưng trước kia tốt cũng không đại biểu hiện tại tốt.

    Vận khí cho cậu một bắt đầu tốt, nhưng tiếp theo phải dựa vào nỗ lực của chính cậu.

    Một tuần liền, Thẩm Gia Ngôn dụng tâm nghiên cứu kịch bản, nghiên cứu nhân vật nam chính.

    Nam chính là xuất thân nô lệ, lúc nữ chính mười mấy tuổi bị lưu vong đến Tái Ngoại (*) thay vì gặp nhau, lại được nữ chính cứu. Sau đó hai người chia xa, vài năm sau ở Đô thành gặp nhau, lúc này, nữ chính đã có hôn ước, sắp nhập cung. Nam chính vì nguyên nhân xuất thân tính cách cực kỳ ẩn nhẫn, mặc dù thích nữ chính, nhưng không cách nào nói ra khỏi miệng, sau khi nữ chính trải qua nỗi đau tang ma, giúp nữ chính vùng dậy, đi về phía đỉnh.

    ((*) Tái Ngoại: phía bắc Vạn Lý Trường Thành)

    Nhân vật này vẻ mặt biểu tình không phong phú, cho nên cực kỳ khảo nghiệm kỹ thuật diễn, ánh mắt và động tác tứ chi không thích hợp, nhìn sẽ cực kỳ đơ, lập tức bại lộ kỹ thuật diễn.

    Thẩm Gia Ngôn nghiên cứu tới tâm đắc, lúc này, bạn tốt gọi điện thoại hẹn cậu ra ngoài liên hoan, đúng lúc Thẩm Gia Ngôn muốn thư giãn một chút liền đáp ứng.

    Một nhóm người hẹn buổi tối đi ăn quán ven đường, buổi tối, cũng không cần đội mũ đeo khẩu trang, Thẩm Gia Ngôn chỉ đeo kính. Đúng lúc muốn đi, điện thoại của thư ký Hoàng gọi tới.

    Chỉ cần thư ký Hoàng gọi điện thoại cho cậu, hơn nửa không có chuyện gì tốt đẹp, đều là có liên quan tới Tạ Kế Hiên. Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút, vẫn là nhận, Đại Ma Vương cậu không chọc nổi.

    “Anh Thẩm, Tạ tổng hôm nay muốn đi ra ngoài ăn cơm, phiền anh đưa anh ấy đi.”

    “Anh không thể đưa anh ta đi sao?” Thẩm Gia Ngôn không giải thích được, thư ký Hoàng kiêm chức trợ lý bên người của Tạ Kế Hiên, đôi lúc còn sẽ nấu cơm cho Tạ Kế Hiên, đưa ông chủ đi ăn cơm không phải chuyện nhỏ sao, thế nào lại muốn nghỉ phép chứ.

    Thư ký Hoàng ngôn từ chính nghĩa: “Dựa theo luật lao động ông chủ không thể chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi của tôi, Tạ tổng là một người tuân thủ pháp luật, anh ấy người đẹp trai thiện tâm sẽ không làm loại chuyện này.”

    “……” Phải không??

    Thư ký Hoàng anh nghiện vuốt mông ngựa quá, Thẩm Gia Ngôn nói: “Không phải còn có trợ lý Dương sao?”

    “Vợ chờ sinh.”

    ??? Vợ trợ lý Dương không phải một tháng trước đã chờ sinh rồi sao, thời gian dài như vậy vẫn chưa sinh hả???

    “Vợ hắn vẫn chưa sinh ư?” Thẩm Gia Ngôn không nhịn được, cậu phải hỏi rõ ràng.

    Thư ký Hoàng dừng một chút, nói: “Vợ của em trai hắn chờ sinh.”

    “……”

    Vợ em trai chờ sinh, hắn nghỉ phép, đây là tình tiết phim gì vậy??

    “Xấu hổ quá, tôi lát nữa có việc, anh tìm người khác đưa Tạ tổng nhé.”

    Thư ký Hoàng nói: “Tôi có thể hỏi là chuyện gì không?” Hắn ngừng chút, cường điệu nói: “Là tôi hỏi, không phải Tạ tổng, Tạ tổng cũng không muốn biết.”

    “…… Tôi muốn về nhà.”

    Bên kia thư ký Hoàng rốt cục cúp điện thoại, dù sao cũng phải ứng phó, Thẩm Gia Ngôn thở phào nhẹ nhõm, xoay người gọi xe tới chợ đêm. Mấy đứa bạn đã đến, mấy người này đều là bạn học đại học của cậu, đại học của cậu cũng không phải trường biểu diễn, bạn bè hiện tại đều ở xí nghiệp nhậm chức, có người đã kết hôn rồi.

    “Tiểu tử cậu khó hẹn ha, đại minh tinh đều bận như vậy sao?”

    Thẩm Gia Ngôn xin lỗi cười cười, mấy người này đều là các anh em tốt của cậu, cậu yên tâm trò chuyện: “Hôm nay tao mời khách, chúng mày đừng khách khí.”

    Mọi người cười: “Vốn bọn tao cũng không định bỏ tiền.”

    Bọn họ năm người gọi một bàn đồ ăn, có người rót rượu cho Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn vội vàng khoát tay: “Tao không thể uống.”

    “Sao thế?” Trương Trí Thông là giường trên dưới hồi đại học với Thẩm Gia Ngôn, nói chuyện khá giá trị: “Mày trước kia không phải thích uống loại bia khô này sao?”

    Thẩm Gia Ngôn có thể giải thích thế nào, cậu cũng không thể nói trong bụng mình có nhãi con kia, kiêng bia rượu. “Tao cái kia, giảm cân.” Cậu vỗ bụng: “Tao đều sắp có bụng nhỏ rồi.”

    “Ài, minh tinh bọn mày khổ quá, rượu cũng không thể uống, ai cũng gầy giống như gậy trúc, không có lộc ăn a.” Có người khuyên Trương Trí Thông: “Được rồi, để cho Gia Ngôn uống nước đi.”

    Thẩm Gia Ngôn cảm kích cười cười, cảm thấy rất có lỗi. Cậu sờ bụng, trong lòng lẩm bẩn, còn không phải là Tạ Kế Hiên làm hại, bằng không loại thể chất không dễ béo như cậu, sao có thể ngay cả bia cũng không dám.

    Thẩm Gia Ngôn tán gẫu vừa nói vừa cười, nhưng không biết khúc rẽ một chiếc xe Bentley đỗ ở đó, Tạ Kế Hiên ngồi ở trong xe, mắt u ám, anh nhưng không nhớ là nhà Thẩm Gia Ngôn ở trong chợ đêm.

    Có người chặn vai Thẩm Gia Ngôn, còn có người gắp thức ăn cho Thẩm Gia Ngôn ăn.

    Thư ký Hoàng kinh hãi đảm chiến nhìn, cẩn thận quan sát sắc mặt vị ngồi phía sau, một lát sau, Tạ Kế Hiên đột nhiên cầm lấy gậy, chuẩn bị mở cửa xe.

    “Tạ tổng?”

    “Cậu lái xe đi đi.”

    Tạ Kế Hiên xuống xe, chống gậy khập khiễng khom lưng đi về phía trước, bóng lưng cực kỳ buồn bã. Anh đứng ở nghiêng đối diện quán ăn, Thẩm Gia Ngôn vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

    Trong chợ đêm hạng người gì cũng có, nhưng loại nhân sĩ cao quý tây trang giày da, toàn thân đồ thủ công đặt làm riêng như Tạ Kế Hiên thì không thường thấy, hơn nữa còn chống gậy, khập khiễng, thoạt nhìn thương vô cùng nghiêm trọng. Thân ảnh bi thương dẫn tới không ít người chú ý, Thẩm Gia Ngôn cũng ở trong đó.

    Cậu ngẩng đầu, lúc ánh mắt quét qua còn chưa chú ý, đảo qua lần nữa, còn tưởng mình hoa mắt.

    Thẩm Gia Ngôn dùng sức dụi mắt, tiếp tục nhìn, sợ hết hồn, Tạ Kế Hiên làm sao ở đây??!

    “Tạ tổng.” Đã gặp mặt, nhân sĩ tàn tật, Thẩm Gia Ngôn không thể mặc kệ.

    Tạ Kế Hiên nghe thấy tiếng gọi, run rẩy, xoay xoay người, Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn thật sự là anh. “Sao anh ở đây?”

    Tạ Kế Hiên rũ mắt: “Không ai đưa, tôi chỉ có thể đi.”

    “……”

    Chương 20

    “……” Không nghe hiểu anh đang nói gì……

    Thẩm Gia Ngôn cạn lời một hồi, nhưng không thể mặc kệ Tạ Kế Hiên, “Nơi này cách bệnh viện rất gần, nếu không tôi gọi xe cho anh nhé.”

    Tạ Kế Hiên thân tàn chí kiên: “Những người khác lái xe tôi ngồi không quen, còn có việc, tôi phải tiếp tục lên đường.”

    “……”

    Lúc này, bạn của Thẩm Gia Ngôn nhìn sang xem xảy ra chuyện gì, “Sao thế Gia Ngôn, đây là bạn mày?”

    Thẩm Gia Ngôn cười cười: “Ông chủ tao.”

    “Ui cha, nhân vật lớn như vậy mày còn để người ta đứng ở đây.” Còn chống gậy, nhìn cực kỳ đáng thương, “Gặp mặt thì uống cùng một bữa đi, đến đến đến, chúng tôi vừa gọi 50 xiên thịt dê, đợi lát nữa gọi thêm món ăn, tán gẫu chút.”

    Thẩm Gia Ngôn vốn muốn cự tuyệt, thứ nhất, bọn họ và Tạ Kế Hiên không quen, không có chung đề tài gì, thứ hai, cái miệng kia của Tạ Kế Hiên rất quý giá, sợ rằng ngay cả quán ven đường gì đó cũng không biết.

    Thẩm Gia Ngôn chờ Tạ Kế Hiên cự tuyệt.

    Tạ đại tổng tài cau mày, hết sức miễn cưỡng, “Vậy thì ở chỗ này bổ sung chút sức lực rồi đi.”

    “……”

    Trương Trí Thông ở bên cạnh Thẩm Gia Ngôn thêm một cái ghế nhựa, trong thời gian ngắn, mọi người đã trao đổi tên họ, bạn Thẩm Gia Ngôn trước giờ quen thuộc, nhào nhào gọi Tạ Kế Hiên là “Tạ tổng”.

    “Nào, Tạ tổng, nếm thử bia cân chỗ này chút, thật sự rất tuyệt.” Có người rót cho Tạ Kế Hiên, đầy một ly, còn vẩy chút lên bàn, mặc dù Tạ Kế Hiên không có bệnh sạch sẽ gì, nhưng thích sạch sẽ là thật. Thẩm Gia Ngôn nhìn mà chân mày nhảy mãi, sợ Tạ Kế Hiên bộc phát.

    Tạ Kế Hiên ngược lại không lên tiếng, người ta rót cho anh một ly anh liền uống hết, dẫn tới đám bạn Thẩm Gia Ngôn vỗ tay tán thưởng: “Tạ tổng là một người sảng khoái!”

    “Không giống Gia Ngôn, còn nói mình phải giảm cân, hiện tại minh tinh cũng quá khổ.”

    Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình quả thực khổ, không nói đột nhiên có nhóc thối, còn làm gãy chân cấp trên, cậu đột nhiên nảy sinh ý niệm tìm người coi một quẻ, xem xem có phải mình chọc phải thứ gì hay không.

    Trước mặt mấy đứa bạn, Tạ Kế Hiên thoạt nhìn hết sức dễ ở chung, lúc ở cùng với cậu thì một chút cũng không giống, Thẩm Gia Ngôn cảm thấy đặc biệt khó tưởng tượng, cậu cảm thấy Tạ Kế Hiên nhất định là có chút say.

    “Gia Ngôn, mày hiện tại có đối tượng chưa?” Trương Trí Thông đột nhiên nói.

    Thẩm Gia Ngôn lắc đầu: “Chưa.” Cậu hiện tại là một lòng một dạ nghĩ tới công việc, đâu có thời gian yêu đương, hơn nữa, trước không nhắc tới cái khác, trong bụng còn có nhãi thối đấy.

    Tạ Kế Hiên ôm cánh tay, trên cao nhìn xuống: “Phải không?”

    “……” Đúng thế.

    Tạ Kế Hiên duỗi vào trong áo khoác móc ra một quyển sổ đỏ nhỏ, Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, đây không phải giấy hôn thú của bọn họ sao? Tạ đại tổng tài làm sao còn tùy thân mang theo?

    (Đm anh Hiên tự dưng làm t nhớ đến bé Đình =)))))

    Thẩm Gia Ngôn thấy anh uống say rồi vội vàng cất lại cho anh, nhưng mọi người đều nhìn thấy.

    “Tạ tổng kết hôn rồi sao?”

    Tạ Kế Hiên gật gật đầu: “Không có cách nào cả đối phương theo đuổi quá gắt, không kết hôn với em ấy liền đòi chết đòi sống, còn mang con ra uy hiếp tôi……”

    “……” Đây là nói thật sao Tạ tổng??

    “Sau khi biết em ấy mang thai, làm đàn ông tôi đương nhiên phải chịu trách nhiệm, nghĩ tới em ấy đau khổ thầm mến tôi, vì tôi tiến vào Tân Nguyên, chỉ vì gần tôi hơn chút……”

    Thẩm Gia Ngôn muốn ném đũa.

    Mọi người nghe xong sôi nổi cảm thán: “Một giai thoại đẹp!”

    “Cao phú soái như Tạ tổng, khẳng định rất nhiều người theo đuổi, không biết là ai may mắn như vậy!”

    “Tạ tổng là đàn ông!”

    Thẩm Gia Ngôn cầm xiên thịt dê lên nhét vào trong tay Tạ Kế Hiên: “Nào, Tạ tổng, ăn xiên thịt dê.”

    Tạ Kế Hiên nhíu mày: “Chân tôi gãy.”

    Thích ăn hay không.

    Tạ Kế Hiên vươn tay vào áo khoác, Thẩm Gia Ngôn cầm lấy xiên thịt dê nhét vào trong miệng anh.

    “Gia Ngôn, mày xem Tạ tổng người ta đều kết hôn rồi, con cũng có rồi, mày không nhanh chóng tìm một người đi.” Bạn bè chớp mắt cười: “Thực không dám giấu, tao vừa vặn có một người điều kiện không tệ, muốn giới thiệu cho mày.”

    Mấy người đều cười, xem ra là có chuẩn bị mà đến. Mọi người thật vất vả gặp nhau một lần, hiếm thấy người ta còn có lòng muốn giới thiệu đối tượng cho cậu, Thẩm Gia Ngôn không biết phải mở miệng cự tuyệt thế nào. Bạn bè cũng nhìn ra cậu có chút khó xử, đưa một tấm danh thiếp cho cậu: “Bọn tao không ép mày đâu, mày có thời gian thì liên hệ với cô ấy. Cô bé này thật sự không tệ, xuất thân danh môn, cha là giáo sư đại học, tổ tiên của mẹ là phú thương, cô ấy lại từng đi du học, là sinh viên tài cao đấy, dáng vẻ còn xinh đẹp, ôn nhu lại tài trí, mày không phải thích như vậy sao?”

    Trương Trí Thông nói: “Gia Ngôn hồi đi học đã thích kiểu con gái thích học hành thế này, rảnh rỗi không có việc gì ôm sách lên thư viện, ngồi bên cửa sổ yên lặng xem sách, ánh sáng buổi chiều rơi vào trên người nàng……”

    Thẩm Gia Ngôn nghe không nổi nữa, đó đều là ảo tưởng của cậu hồi đại học, đứa con trai nào mà không thích ảo tưởng, “Được rồi, tao nhận.”

    “Ây!” Trương Trí Thông cười hì hì: “Thành công thì đừng quên lì xì của mấy nguyệt lão bọn tao nhe.”

    Ăn cơm xong, moi người tốp năm tốp ba giải tán, Thẩm Gia Ngôn cũng muốn gọi xe về nhà, cậu vẫn chưa biết Tạ Kế Hiên phải làm sao đây, nếu tiếp tục lên đường cậu cũng không thể ngăn.

    Tạ Kế Hiên đứng bên cạnh cậu bất động, Thẩm Gia Ngôn hỏi: “Tạ tổng, anh nếu không thích ngồi xe taxi, có thể gọi người nhà tới đón.”

    Tạ Kế Hiên không động đậy: “Bọn họ đều ngủ rồi.”

    Thẩm Gia Ngôn nhìn đồng hồ đeo tay, cũng mới hơn 10h, sớm như vậy đã ngủ hết rồi sao? “Bác sĩ Đỗ đâu?” Bác sĩ Đỗ thoạt nhìn cũng không phải là người đi ngủ sớm như vậy.

    “Cậu ta không biết lái xe.”

    Vậy phải làm sao đây, Thẩm Gia Ngôn bất đắc dĩ: “Nếu không Tạ tổng anh phải ủy khuất hai phút, nơi này cách gần, chỉ lát thôi là đến.”

    Tạ Kế Hiên thở dài: “Vậy đành phải như vậy.”

    Ngừng một chút nói: “Nếu như không phải cậu cứ muốn tôi bồi ăn cơm, hiện tại tôi đã về nhà rồi.”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn sáng sớm dậy, chạy tới bên ngoài tập yoga, trước kia cậu thích chạy bộ giữ thể hình, nhưng hiện tại vận động kịch liệt như vậy không thể làm, chỉ có thể lấy nhu thắng cương, gửi hi vọng vào yoga.

    Cậu vừa tập một lúc, ngẩng đầu nhìn thấy trên ban công lầu hai, Tạ Kế Hiên ngồi ở nơi đó, đeo kính, cầm sách, sáng sớm không biết đang xem cái gì.

    Thẩm Gia Ngôn tập xong yoga, cháo và trứng chưng phòng bếp cũng đã làm xong, trên toa ăn còn có bánh mì nướng và cafe sandwich, đáng tiếc Thẩm Gia Ngôn không thích ăn loại cơm Tây không nóng hổi này, từ lúc ở đây chưa từng ăn, đều cho Tạ Kế Hiên hết.

    Thẩm Gia Ngôn ở phòng bếp bận rộn xong, xoay người thấy Tạ Kế Hiên đã xuống, đang ngồi trên sofa, chống cằm đọc sách, trên bìa sách viết:《Làm thế nào mới có thể trở thành người có tiền》

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn nói: “Tạ tổng, ăn cơm thôi.”

    Tay Tạ Kế Hiên không rời sách, vừa ăn sáng vừa xem sách, vẻ mặt chuyên chú. Ăn xong điểm tâm, lúc Thẩm Gia Ngôn nghiên cứu kịch bản, cũng ngồi ở một bên đọc sách.

    Buổi trưa Thẩm Gia Ngôn ngủ trưa xong, mở cửa nhìn thấy Tạ Kế Hiên ngồi bên cửa sổ sát đất, áo sơ mi trắng sạch sẽ đơn giản và quần thoải mái, cộng thêm đeo kính làm anh càng thêm hào hoa phong nhã. Cửa sổ hơi mở ra một khe nhỏ, rèm cửa sổ voan mỏng bị gió thổi nhẹ nhàng nổi lên, hình ảnh thoạt nhìn hết sức đẹp.

    Tạ Kế Hiên trong quãng thời gian tươi đẹp của buổi chiếu ở nơi này, hết sức nhập tâm xem《Làm thế nào mới có thể trở thành người có tiền》trong tay.

    ……

    Gần tối luyện xong kịch bản, Thẩm Gia Ngôn vừa mở cửa, ngẩng mắt nhìn thấy Tạ Kế Hiên cấp tốc mở sách ra, một tay đút túi quần, tựa vào bên máy cafe xem.

    Gặp mặt cũng không thể không nói lời nào, Thẩm Gia Ngôn thuận miệng hỏi: “Sách hay không Tạ tổng?”

    “Rất sâu sắc.” Tạ Kế Hiên lấy mắt kính xuống xoa sống mũi, vuốt《Làm thế nào mới có thể trở thành người có tiền》trong tay, dáng vẻ thu được lợi ích không nhỏ: “Cho tôi rất nhiều gợi ý, khiến tôi hiểu rất nhiều đạo lý, chỉ rõ cho tôi phương hướng tiến lên.”

    “……” Thật sao??

    Gợi ý cái gì, dạy anh làm thế nào từ người nghèo trở thành người có tiền ư?

    Thẩm Gia Ngôn cười khan: “Vậy sao.”

    Tạ Kế Hiên nhấp ngụm cafe: “Học không có giới hạn, tôi từ nhỏ đã thích học, hiện tại cũng mỗi ngày học tập không ngừng, nhận được rất nhiều lợi.”

    “……” Đọc loại sách《Làm thế nào mới có thể trở thành người có tiền》này sao??

    Thẩm Gia Ngôn lúc này nhớ tới danh thiếp xem mắt mà bạn bè cho cậu, cậu nhớ mình đặt trong túi áo khoác, hôm qua lúc giặt quần áo lấy ra đặt trong toilet, nhưng tìm hết toilet, cũng không tìm được.

    Cái này có chút phiền toái, nếu cậu không gọi, không nói rõ với bạn, nói mất rồi chắc sẽ không ai tin.

    Thẩm Gia Ngôn sốt ruột, nhịn không được hỏi Tạ Kế Hiên: “Tạ tổng, anh nhìn thấy tấm danh thiếp kia của tôi không?”

    Tạ Kế Hiên đưa lưng về phía cậu, sách không rời tay: “Không có.”

    Không tìm thấy Thẩm Gia Ngôn cũng không tìm nữa, ngày mai cậu còn phải đi thử vai, phải nghỉ ngơi thật tốt, còn có một trận chiến ác liệt cậu phải đánh đấy.

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn