Sinh con xong ly hôn – Chương 41-44

    1582

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn

    Chương 41

    Mọi người liền thảo luận tiệc cưới, Thẩm Gia Ngôn chưa từng nghĩ, không cho ra ý kiến, chỉ nghe đám bạn tốt của Tạ Kế Hiên mày một câu tao một câu thảo luận.

    Có người nói: “Tìm hải đảo, mấy cái chỗ tầm thường kia không cần, ai cũng có thể tới kết hôn, một chút cũng không đặc biệt.”

    “Mua hải đảo đi.”

    Thẩm Gia Ngôn nghe thần tiên bọn họ nói chuyện, không khỏi cảm thán, thế giới của người có tiền.

    Tạ Kế Hiên hỏi cậu: “Em thích biển chứ?”

    Trên thế giới này còn có ai không thích biển, Thẩm Gia Ngôn gật đầu, “Thích.”

    “Vậy chúng ta liền mua hải đảo.”

    “……”

    Trần Phương nói: “Tao biết có nơi đang bán hải đảo, có thể ở trên đó xây nhà nghỉ dưỡng, rảnh rỗi thì tới nghỉ ngơi chút. Tới lúc đó làm tiệc cưới, bọn tao lái du thuyền máy bay tới, tìm bãi biển, tới lúc đó còn có thể chơi lặn, bắt cá gì đó.”

    Vừa nói lại rẽ tới chỗ khác, Đỗ Tử Tửu nói: “Tao còn tưởng Kế Hiên muốn cô đơn cả đời đấy, chưa từng thấy nói yêu đương, suốt ngày làm bạn với công việc, không nghĩ tới đảo mắt đã kết hôn rồi, còn lại chúng ta vẫn là cẩu độc thân.”

    Chưa từng yêu đương? Tô Minh Hạ không phải sao?

    Trần Phương nói: “Hiệu suất làm việc của Kế Hiên chính là mạnh hơn chúng ta.”

    Đỗ Tử Tửu ngẫm nghĩ, quả thực, con đều sinh rồi.

    Lúc này, Mạnh Vân Dương mở miệng nói: “Thẩm đại minh tinh thiếu kịch bản không, chỗ này của tôi có một đống kịch bản không tệ.”

    Mạnh Vân Tinh ở một bên chưa nói, Mạnh Vân Dương đã nói ra, “Em trai tôi viết kịch bản, đừng thấy nó còn nhỏ, nhưng giống mẹ tôi, có chút tài năng phương diện này.” Hắn nói với Mạnh Vân Tinh: “Mày không phải mang theo kịch bản sao, cho nam thần xem xem.”

    Mạnh Vân Tinh vô cùng xấu hổ, thứ mà một thằng nhóc thối như y viết ra, tự mình rảnh rỗi không có chuyện làm xem chút là được, làm sao không biết xấu hổ đưa cho nam thần xem. Thẩm Gia Ngôn có thể cho rằng bị coi thường hay không đây, Mạnh Vân Tinh đầu cũng không ngẩng, trong lòng oán giận anh trai y quá nhiều lời, giới thiệu sơ qua không được sao. Đã sớm nói là không được nói chuyện kịch bản.

    Lại nghe Thẩm Gia Ngôn cười nói: “Có thể a, có thể cho tôi xem không?”

    Mạnh Vân Tinh chỉ có thể đưa cuốn vở tới, mắt phát sáng: “Xin chào nam thần, em là Mạnh Vân Tinh.”

    Có người thích mình, Thẩm Gia Ngôn tự nhiên rất vui vẻ, cẩn thận xem. Đây là một truyện trinh thám, nam chính là tộc đi làm theo motif cũ, sáng 9 tối 5, cuộc sống văn phòng khô khan đơn điệu, không có kịch tính gì, tình trạng giống như đại đa số người. Nhưng ngày nào đó, dưới một tình huống tình cờ, bị cuốn vào một vụ án giết người.

    Ông chủ bị giết, năm người bao gồm cả nam chính trong đó đều trở thành đối tượng tình nghi, từ đó cuộc sống yên bình của nam chính bị phá vỡ, thiên tính trinh thám bị công việc đè ép dần dần mở ra, bắt đầu hành trình phá án mạo hiểm kích thích.

    Thẩm Gia Ngôn xem say sưa, một hơi xem tới phần cuối.

    Mạnh Vân Tinh ở một bên thấp thỏm chờ đợi, đây là kịch bản y gần đây linh cảm chợt lóe, viết ra, sau đó sửa đổi, nam chính là tưởng tượng thành Thẩm Gia Ngôn viết. Nhưng y một người tay ngang, mặc dù xem rất nhiều kịch bản, nhưng không có kinh nghiệm thực chiến, tùy tiện như vậy đưa tới cửa, cũng quá xem trọng mình.

    Ở trong mắt Thẩm Gia Ngôn, e là giống như chơi đùa.

    Mạnh Vân Tinh làm xong chuẩn bị bị miễn cưỡng, lại nghe Thẩm Gia Ngôn nói: “Viết rất tốt, lên xuống thoải mái, mạo hiểm kích thích, nhất là bẻ lái phía sau, cằm người xem đều sắp rớt, hoàn toàn không nghĩ tới!”

    Cải tử hoàn sinh a, ánh mắt ảm đạm của Mạnh Vân Tinh một lần nữa sáng lên, không ngờ tới Thẩm Gia Ngôn sẽ cho y đánh giá thế này. Nhất thời cũng hưng phấn lên, nếu quả thật có thể để cho nam thần diễn, quả thực là mơ ước thành sự thật a! Nghĩ chút thôi đã vui muốn chết.

    Thẩm Gia Ngôn thật sự coi trọng, truyện hay không phân biệt ai viết, chỉ cần đặc sắc là được, bất quá cậu hiện tại còn có《Thần cổ》trong tay, e rằng phải đợi 1 thời gian nữa mới có thể nhận.

    “Em biết nam thần còn phải diễn《Thần cổ》, em không vội.” Mạnh Vân Tinh mắt lấp lánh, hiện tại lại cảm kích anh trai y, cảm thấy anh trai y thật sáng suốt.

    Mạnh Vân Dương nói: “Đầu tư không cần tìm, tiền không thành vấn đề.”

    Lần đầu tiên của Mạnh tiểu đệ đấy, mọi người đều là bạn bè, sao có thể không cổ vũ chứ, ai cũng nói muốn quăng tiền, trong lúc nhất thời, tiền đều đến nơi rồi, chỉ còn lại khai máy.

    Tán gẫu một hồi, mọi người nói muốn hát hò, Trần Phương đứng mũi chịu sào, chọn một bài nhạc dance disco, khua tay múa chân điên điên khùng khùng gào rú. Thẩm Gia Ngôn bởi vì là nghệ sĩ, mọi người đều cảm thấy cậu hát hay, cũng bị dụ hát hai bài.

    Cậu hát xong, Trần Phương nói: “Tiếp theo nhường micro cho Tạ tổng của chúng ta.” Hắn quay đầu nói với Thẩm Gia Ngôn: “Tạ Kế Hiên hát hay lắm, là ca vương trong bọn tôi.”

    Thẩm Gia Ngôn trước kia lúc nghe Tạ Kế Hiên đọc truyện đã cảm thấy giọng anh hay, lập tức gật đầu, tỏ vẻ quả thực như vậy, nhìn Tạ Kế Hiên cầm lấy micro, lẳng lặng chờ anh mở miệng.

    Tạ Kế Hiên chọn 1 bài《Tư vị của tình yêu》.

    Đây là một bài tình ca cũ, thể loại mà mọi người nghe quen sẽ thuộc, Thẩm Gia Ngôn theo tiết tấu nhẹ nhàng đung đưa thân thể, đầu kia Tạ Kế Hiên cũng mở miệng.

    “Giống như sao, giống như mặt trời……”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn mở to hai mắt nhìn một cái, lyric trên màn hình là《Tư vị của tình yêu》không sai, cậu nhìn dáng vẻ say mê vào đó của mọi người xung quanh, nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề, nhưng tỉ mỉ nghe, Tạ Kế Hiên một chút cũng không đúng nhịp.

    Thẩm Gia Ngôn nói với Trần Phương: “Hát chính là《Tư vị của tình yêu》sao?”

    Trần Phương gật đầu: “Đúng á, hay chứ, cái giọng này của anh Tạ, tinh phẩm nhân gian!”

    “……”

    Đỗ Tử Tửu một bên lặng lẽ nói với cậu: “Hai người bọn họ hát chệch nhịp, nên là nghe đối phương hát đều hay.”

    “……”

    “Vậy những người khác cũng lệch nhịp?”

    Đỗ Tử Tửu nói: “Tâng bốc thôi, Tạ Kế Hiên không dễ lừa, tôi nói với cậu, cậu phải xuất thần chút.”

    “……”

    Tâng bốc đối với Thẩm Gia Ngôn mà nói rất đơn giản, nghề nghiệp mỉm cười hiểu ra, lúc Tạ Kế Hiên nhìn sang, Thẩm Gia Ngôn “nhiệt tình” vỗ tay. Tạ Kế Hiên hài lòng, quay đầu lại chọn 1 bài.

    (chết mịa mày chưa con =)))))))

    “……”

    Hát xong bài, Thẩm Gia Ngôn đã không tìm được nhịp ban đầu nữa. Mọi người lại uống một lần rượu mới giải tán.

    Mạnh Vân Tinh cuối cùng nắm tay Thẩm Gia Ngôn nói tạm biệt, rốt cục viên mãn mộng tưởng nắm tay nhỏ rồi, còn chụp ảnh, trở về liền vui vẻ tung lên weibo.

    Hung hăng khoe khoang cái.

    Mọi người hâm mộ ghen tỵ, vừa thấy weibo “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn” linh nghiệm, lại nháo nhào quay lại forward. Weibo yên lặng mấy tháng lại bị đảo lộn, Thẩm Gia Ngôn cũng nhìn thấy, “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn” vậy mà chính là Mạnh Vân Tinh, cái duyên phận này!

    Thẩm Gia Ngôn trong lòng cao hứng, có thể được thích nồng nhiệt như vậy, cậu cảm thấy rất vinh hạnh, tính ra Mạnh Vân Tinh đã đi theo cậu rất nhiều năm rồi, có thể ở ngoài đời thực gặp nhau, đoạn duyên phận kỳ diệu này đối với Thẩm Gia Ngôn mà nói thật sự quá đẹp.

    Cậu ngồi trên sofa lướt weibo, Tạ Kế Hiên ngồi tới đây, nhìn một cái, “Cậu đang xem cái gì?”

    Thẩm Gia Ngôn liền nói chuyện ngày hôm nay với anh.

    “Tôi còn tưởng cậu ấy là nữ, không nghĩ tới là một bé trai, lớn lên còn rất đẹp trai.”

    Tạ Kế Hiên nhàn nhạt nói: “Không đẹp trai bằng tôi.”

    “……”

    “Tôi thật sự nhìn trúng kịch bản của cậu ấy, viết rất hay, nhìn ra được rất có thiên phú, không nghĩ tới cậu ấy trẻ tuổi tài năng như vậy, tương lai trong giới biên kịch nhất định có tiền đồ lớn.” Thẩm Gia Ngôn khen ngợi, cậu thật sự cảm thấy đứa nhỏ không tệ, hơn nữa lại còn là fans của mình, tự nhiên khen càng thêm hăng say.

    “Trong nhà nó cũng có ý để cho nó phát triển theo phương diện này, nói không chừng sau này thật sự có thể làm biên kịch, có anh trai nó thừa kế gia nghiệp, đỡ cho nó không ít việc.”

    Đây chính là viết kịch bản không tốt phải về nhà thừa kết gia nghiệp trong truyền thuyết sao?

    Thẩm Gia Ngôn cười gật đầu: “Có tiền dễ làm việc a.” Viết kịch bản, anh trai có thể đầu tư kéo người tới quay, một bước đến đích, so với các biên kịch khác, không biết may mắn hơn bao nhiêu.

    Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: “Tôi không có tiền.”

    “……”

    Anh lợi hại nhất được chứ.

    Thẩm Gia Ngôn đột nhiên nhớ tới tên của nhóc con, thương lượng với Tạ Kế Hiên: “Bảo bảo dù sao cũng phải đặt nhũ danh, anh cảm thấy tên nào hay?”

    Tạ Kế Hiên nói: “Gọi Bảo Bảo rất hay.”

    Thẩm Gia Ngôn ngẫm nghĩ: “Gọi Tráng Tráng, Đậu Đậu không hay sao?”

    “Mấy cái này đều gọi nát rồi.”

    “……” Bảo Bảo gọi nát hơn được chứ.

    Tạ Kế Hiên giải quyết dứt khoát, nhóc con cứ gọi là Bảo Bảo. Thẩm Gia Ngôn hỏi tên?

    Tạ Kế Hiên tựa hồ đã sớm nghĩ xong: “Tạ Gia Ngôn, Thẩm Kế Hiên.”

    “……”

    “Như vậy không tốt lắm, cũng quá qua loa.”

    Tạ Kế Hiên không thỏa hiệp: “Mọi người nhìn thấy tên như vậy liền biết là hai chúng ta sinh.”

    “……”

    Không ai muốn biết được chứ.

    Cuối cùng vẫn là bị Thẩm Gia Ngôn bác bỏ, Tạ Kế Hiên có chút mất hứng: “Đây là tôi cực khổ nghĩ.”

    …… Thật là cực khổ anh.

    Lúc này trên TV đang phát《Thập lý hồng nhan》. Tới lúc nam nữ chính chia xa. Nữ chính được ân điển, có thể trở lại Đô thành, mà nam chính mặc dù được nữ chính mua, nhưng không thể cùng nhau về nhà, chỉ có thể ở lại nơi hoang dã.

    Lúc nữ chính đi còn nói với hắn sẽ trở lại gặp hắn, nam chính tin, bắt đầu dằng dặc chờ đợi, nhưng tới lúc nam chính vào thành, cũng không có nhìn thấy nữ chính trở lại. Điều này ám hiệu kết cục cuối cùng.

    Lúc nữ chính rời đi nội tâm khá luyến tiếc, khoảng thời gian ở đây, cô đã có tình cảm rất sâu với nam chính, tình bạn đơn thuần. Cuối cùng cô đưa khăn tay mình thêu cho nam chính, mặc dù đã rất cũ, nhưng tình ý đại biểu lại rất nặng, nam chính quý trọng đặt ở vị trí gần ngực. Chỗ này kỹ thuật diễn của nữ chính xử lý chi tiết khá tốt, cực kỳ có sức cuốn hút, Thẩm Gia Ngôn không khỏi ca ngợi: “Không hổ là ảnh hậu a, kỹ thuật diễn thật sự tinh tế.” Gặp phải vấn đề kỹ thuật diễn Thẩm Gia Ngôn liền có chút bệnh nghề nghiệp, muốn trao đổi với người khác chút, nơi này cũng chỉ có một mình Tạ Kế Hiên, cậu chỉ có thể hỏi Tạ Kế Hiên: “Anh cảm thấy thế nào?”

    Tạ Kế Hiên bình luận: “Không có tiền cũng đừng có cua đàn ông.”

    “……”

    Chương 42

    《Thần Cổ》bởi vì livestream, trước đó nhất định phải khớp xong quy trình, để tránh xuất hiện sự cố livestream, Thẩm Gia Ngôn bận rộn hai ngày, đều chuẩn bị xong. 8h tối thứ 6, livestream đúng giờ bắt đầu.

    Trong nhân viên tham gia, Thẩm Gia Ngôn danh khí lớn nhất, nhưng có không ít diễn viên idol nhân khí không tệ, có nhân vật nam hai nguyên bản tới, nhưng nhiều hơn là vì độ bộc quang, mới muốn tham gia tiết mục đang nhân khí này, tích lũy nhân khí, mở rộng danh tiếng, kỳ thực cũng không nghĩ tới muốn thắng.

    Trước khi lên sân khấu, cũng đã lọc rất nhiều người, nhiều người quá, người xem không có nhiều thời gian như vậy để xem từng người, cảm thấy không có ý nghĩa thì sẽ không xem tiếp nữa. Còn lại 28 người, bắt đầu livestream tập 1.

    Hiện trường đã dựng xong 3 cảnh, theo thứ tự là quán bar, đường phố và trường học. 3 cảnh này chính là lấy từ cảnh tượng nam hai xuất hiện của《Thần Cổ》nguyên bản. Bọn họ 28 người rút thăm, dựa theo cảnh rút được chuẩn bị diễn. Thẩm Gia Ngôn rút được chính là quán bar, cậu đối diện ống kính mở tờ giấy ra, để lộ nội dung mình rút được.

    Rút thăm chỉ có thể từng người tới, dưới tình huống không có bất kỳ ai có mặt, tờ giấy đặt ở trong hòm, đảm bảo công bằng công chính.

    Đến phiên Thẩm Gia Ngôn ra sân, màn đạn lập tức náo nhiệt lên, lượt view cũng vèo vèo tăng lên.

    “Tiểu Ngôn cố lên!”

    “Lại quán bar sao tui thấy mấy người rút phải rồi.”

    “Thêm Muối nhất định có thể thắng!”

    28 người, mỗi người chỉ có 3 phút diễn, thời gian khoảng 1 tiếng. Bình ủy ngồi ở hiện trường, sau khi kết thúc một cảnh, bình luận hiện trường cho điểm.

    Thẩm Gia Ngôn rút được đoạn quán bar, trên kịch bản đã xem rất nhiều lần. Nam chính gia đình nghèo khó, lợi dụng thời gian nghỉ hè tìm quán bar đi làm, bởi vậy quen nam hai ở đây hát. Nội dung phim retake đã sửa đổi, cảnh này là bọn họ lần đầu tiên nói chuyện, lúc trước nam chính không cẩn thận đi nhầm phòng thay đồ, thấy được mặt thật của nam hai giả gái, bị kích thích. Nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục mấy ngày sau, khua lên dũng khí nói chuyện với nam hai.

    Thẩm Gia Ngôn xếp thứ hai ngược từ dưới lên ra sân, lên sân khấu áp cuối, treo khẩu vị người xem.

    28 người đều rất ưu tú, không có quá tệ, trong đó có một người tên Trần Vũ diễn tốt nhất. Hắn rút được chính là đường phố, cảnh chia xa cuối cùng, biểu hiện hết sức xuất sắc, mơ hồ diễn ra tinh túy của Tô Minh Hạ nguyên bản, nhận được số điểm cao nhất của bình ủy.

    Gần đến giờ Thẩm Gia Ngôn ra sân, bởi vì cảnh này đã sửa đổi, không có nguyên bản làm tham chiếu, mọi người chỉ có thể tự mình suy nghĩ. Mặc dù cách diễn không giống, nhưng mọi người đối với lý giải tâm lý lúc này của nam hai, đều là nhạy cảm, cẩn thận, tự ti, đa nghi. Nam giả nữ, còn là một đồng tính luyến, bị phát hiện tự nhiên trong lòng bất an, sợ bị người ta nói ra. Bình ủy ưu tú cũng đều cho điểm cao.

    Thẩm Gia Ngôn đứng ở trên sân, đối mặt với diễn viên tạm thời sắm vai nam chính, trong lòng lại có chút tâm tình khác, so với nhạy cảm tự ti, nam hai mà biên kịch miêu tả cho cậu cảm giác nhiều hơn là, chấp nhất, dũng cảm, nhiệt tình. Cho nên khi lúc nam chính đáp lời với cậu, trong mắt cậu thoáng hiện không phải tự ti đa nghi, mà là khát vọng.

    Khát vọng bị nam chính phát hiện, cho dù không chiếm được thừa nhận của nam chính, hắn cũng muốn đánh vỡ hiện trạng, không ngụy trang nữa.

    Tô Minh Hạ dưới đài nhìn, trong mắt thâm trầm không biết suy nghĩ cái gì. Tương Đông Xương lại là trong mắt phát sáng, chỉ muốn vỗ tay khen hay. Xem qua nhiều thuyết minh đối với cảnh này của nam hai như vậy, mặc dù không xuất hiện người ưu tú, nhưng chỉ có Thẩm Gia Ngôn để cho hắn có loại cảm giác hai mắt phát sáng.

    Không hổ là người mà hắn nhìn trúng.

    Màn đạn cũng nháo nhào kích động, xem hiểu thì không nhịn được trầm trồ khen ngợi, xem không hiểu cũng cảm thấy bị dẫn nhập vào cảnh, cảm nhận được kỹ thuật diễn đặc sắc.

    Sau khi chấm dứt, Tương Đông Xương và bình ủy tự nhiên cho đánh giá cực cao, Tô Minh Hạ cũng cho điểm cao.

    Diễn vừa bắt đầu, liền mở ra trình tự bỏ phiếu, hiện tại Thẩm Gia Ngôn vững vàng chiếm cứ hạng nhất, thứ 2 vẫn là Trần Vũ. Bất quá còn 1 tuần, cho tới 1 đêm trước khi phát sóng tuần sau, bỏ phiếu mới sẽ dừng lại.

    Sau khi livestream kết thúc, Weibo cũng mở topic thảo luận. Fans của từng idol tiếp ứng weibo, tất cả đều bận rộn tổ chức bỏ phiếu, lập nhóm bỏ phiếu. Ngay cả Trần Vũ lần đầu tiên lên TV, cũng rất nhanh có weibo tiếp ứng, làm cái tên thứ 2, diễn cũng rất ưu tú, tự nhiên hấp dẫn rất nhiều fans vì hắn cố gắng.

    Internet thảo luận khí thế ngất trời, Thẩm Gia Ngôn nhưng không có khẩn trương lắm, cũng không phải bởi vì nguyên nhân mình là “Điều động nội bộ”, cậu vốn đối với bộ điện ảnh này không có cảm giác gì, chỉ cần dốc toàn lực làm, kết quả như thế nào cũng không quan tâm.

    Tạ phu nhân ngồi trong nhà, hí hoáy máy tính. Tống Mĩ Hân tới phòng bếp tìm đồ ăn vặt, ôm một đống lớn đồ ngon đang định về phòng, bị Tạ phu nhân gọi lại: “Cháu tới đây xem máy tính giúp bác chút.”

    “Xem gì ạ?”

    “Tìm chương trình《Thần cổ》cho bác.”

    Tống Mĩ Hân vèo vèo tìm cho bà, cũng ngồi xuống theo xem, vừa nhìn chỗ này vậy mà có Thẩm Gia Ngôn.

    Xem xong đoạn cut diễn của Thẩm Gia Ngôn, cho dù Tống Mĩ Hân không hiểu diễn xuất cũng cảm thấy tốt, khó trách bình ủy sẽ cho điểm cao! Cô nàng cắn hạt dưa: “Diễn thật tốt!”

    “Cháu câm miệng cho bác, đây là kẻ địch của cháu!” Tạ phu nhân dạy dỗ

    Tống Mĩ Hân yên lặng cắn hạt dưa, rầu rĩ, cô mới đến, có thể sắp xếp cho cô cấp bậc đừng cao như vậy hay không, còn kẻ địch nữa, cô đơn phương mà thôi.

    Sau khi xem xong phía dưới còn có bỏ phiếu, Tạ phu nhân nói: “Bỏ phiếu làm thế nào?”

    “Bác bỏ phiếu cho ai ạ?”

    “Cháu mặc kệ bác bỏ cho ai, cháu làm xong cho bác là được.”

    Tống Mĩ Hân xoạt xoạt làm xong, xem chừng là bà bỏ cho Trần Vũ, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn mà. Nhưng Tạ phu nhân lại bỏ cho Thẩm Gia Ngôn, Tống Mĩ Hân trợn tròn mắt, “Bác bỏ nhầm rồi bác.”

    “Cháu biết cái gì, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu cậu ta vòng này đã loại, bác liền không xem nữa.”

    “……” Nỗ lực như vậy sao.

    Thẩm Gia Ngôn hai hôm nay cũng không có lên mạng, một mực xem kịch bản của Mạnh Vân Tinh, càng xem càng thích, xem tới chỗ đặc sắc, hết sức muốn cùng Mạnh Vân Tinh trao đổi tỉ mỉ chút, nhưng không có số điện thoại. Nhưng đột nhiên nghĩ đến Tạ Kế Hiên hẳn là có.

    Lúc này Tạ Kế Hiên còn ở trong thư phòng, anh về nhà không làm việc, nhưng đôi khi sẽ nhận được hội nghị tạm thời, dù sao nước ngoài nhiều việc như vậy, thời gian không giống nhau, không làm được về nhà hoàn toàn phải xử lý.

    Cũng không biết Tạ Kế Hiên có đồng ý cho hay không, vừa lúc Thẩm Gia Ngôn đói bụng, tới phòng bếp rót chén sữa tươi, nghĩ tới Tạ Kế Hiên không thích uống sữa tươi, liền rót một chén yến mạch. Cầu người dù sao cũng phải tỏ chút thành ý, liền dùng cái này hối lộ đi.

    “Anh vẫn bận hả?”

    Thẩm Gia Ngôn đóng cửa lại, nhỏ giọng hỏi, Tạ Kế Hiên đang đối mặt với máy tính, nhìn giống như là đang xem gì đó, nhưng mà Thẩm Gia Ngôn đi tới vừa nhìn, hóa ra là đang video, “Xấu hổ quá, tôi không biết anh đang video, tôi đi ngay đây.”

    “Không có chuyện gì quan trọng.”

    Đối diện là sáng sớm, người nước ngoài mắt đều sắp không mở ra được: “……”

    Thẩm Gia Ngôn đưa yến mạch cho anh: “Tôi rót ít yến mạch cho anh.”

    Tạ Kế Hiên cầm lấy yến mạch, hướng về phía màn hình uống một ngụm, nói: “Người yêu của tao pha cho.”

    “……” Tao điếc sao?

    Có vợ rất giỏi ha.

    Có gì hay mà khoe, một chén yến mạch, ai chưa từng ăn yến mạch chứ. Người nước ngoài nhìn yến mạch vợ yêu của Tạ Kế Hiên, nuốt ngụm nước miếng, thê lương uống một hớp cafe lạnh.

    “Hế lô ~” Người ngoại quốc chỉ nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn lộ ra nửa cánh tay, duỗi đầu chào hỏi.

    “Đây là Mike, bạn hợp tác và bạn của tôi.” Tạ Kế Hiên nói với Thẩm Gia Ngôn.

    “Xin chào.” Thẩm Gia Ngôn vội vàng lộ mặt, hướng Mike chào hỏi: “Nice to meet you ~”

    “Oa a, cậu quả nhiên rất đẹp, Tạ Kế Hiên nói không sai.” Trong mắt người ngoại quốc lộ ra ánh mắt tán thưởng, “Xin chào, tôi là Michael Andrew, cậu gọi tôi là Mike là được.”

    Thẩm Gia Ngôn không nghĩ tới hắn sẽ nói tiếng Trung một hơi lưu loát, hiện tại người nước ngoài đều lợi hại vậy sao? Bất quá, rất đẹp là xảy ra chuyện gì?

    Đối mặt với ánh mắt chất vấn của Thẩm Gia Ngôn, Tạ Kế Hiên mặt không đổi sắc nói với màn hình: “Mày còn có việc sao?”

    Oa a, có vợ không có bạn! Mike nói: “Tao còn muốn nói với Gia Ngôn hai câu.”

    Tạ Kế Hiên đối với xưng hô thân mật hắn gọi Gia Ngôn không quá vui, nhưng cũng không có cự tuyệt hắn.

    “Chúc mừng các cậu tẩy kiếp liền cành!”

    (liền cành: chỉ tình nghĩa vợ chồng)

    Xem ra người ngoại quốc này giao tiếp thông thường vẫn ổn, lời cao thâm chút thì không nói được. Thẩm Gia Ngôn cười: “Cám ơn cám ơn.”

    Mike cũng không còn buồn ngủ nữa, cười ha hả nói: “Tôi nhất định sẽ tới lễ kết hôn của các cậu, tôi còn sẽ cho tiền!”

    Nhập gia tùy tục làm rất tốt!

    Mike lợi dụng thời cơ, “Cậu lớn lên rất đẹp, có thể cho tôi số điện thoại của cậu hay không?”

    “Bộp”, Thẩm Gia Ngôn còn chưa mở miệng, Tạ Kế Hiên đã khép notebook lại, “Hết pin rồi.”

    “……”

    Nguồn điện để trang trí sao?

    “Đúng rồi.” Thẩm Gia Ngôn nhớ tới mục đích tới của mình: “Anh có số điện thoại của Mạnh Vân Tinh không?” Thẩm Gia Ngôn hết sức muốn thảo luận với Mạnh Vân Tinh chút.

    Tạ Kế Hiên vừa nghe, mặt không biểu tình nói: “Mạnh Vân Tinh là ai?”

    “……”

    “Chính là em trai Mạnh Vân Dương á, bạn tốt của anh.”

    Tạ Kế Hiên không có phản ứng gì: “Không nhớ.”

    “……”

    “Yến mạch uống ngon chứ?” Thẩm Gia Ngôn nói: “Hai bọn mình làm giao dịch nhá?”

    Tạ Kế Hiên nổi giận: “Hóa ra cậu pha yến mạch chỉ là vì muốn số điện thoại với tôi sao?”

    Thẩm Gia Ngôn sửa lời: “Không có, đây chính là một cốc yến mạch đơn thuần.”

    Tạ Kế Hiên đứng lên, hầm hừ rời đi. Đi tới một nửa, lại quay lại cầm yến mạch đi.

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn đi theo anh vào phòng, Tạ Kế Hiên một bộ, tôi tức giận, dỗ cũng không được.

    Không phải nói mình rất khoan dung đại lượng sao? Thẩm Gia Ngôn nói: “Tôi chính là muốn bàn kịch bản với Mạnh Vân Tinh chút, cậu ấy viết rất tốt, tôi muốn biết lối suy nghĩ của cậu ấy thế nào.”

    Tạ Kế Hiên cởi quần áo muốn đi tắm. Thẩm Gia Ngôn nói: “Tôi đi xả nước cho anh nhé.”

    Tạ Kế Hiên nói: “Tôi không cần xả nước.”

    Thẩm Gia Ngôn hỏi: “Vậy anh cần gì?”

    Tạ Kế Hiên nhìn chằm chằm cậu: “Cơm tối ăn quá nhiều, không còn sức tắm.”

    “……”

    Chương 43

    Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói cơm ăn nhiều không tắm được.

    Nhưng mà có việc cầu người, chỉ có thể nghe theo.

    Tạ Kế Hiên xách ghế nhỏ ngồi xuống, trước khi tắm không quên uống hết yến mạch. Thẩm Gia Ngôn nhìn thân thể trần truồng này, mỗi lần nhìn thấy tỉ lệ vóc người Tạ Kế Hiên đều phải kinh thán, tỉ lệ vóc người cậu cũng không tệ, nhưng chính là có loại cảm giác người ta vóc người vừa vặn, bạn dù ưu tú thế nào cũng không sánh kịp.

    Ài, ai bảo người ta là con đẻ của ông trời chứ.

    “Tạ tổng, bắt đầu cọ từ đâu ạ?”

    “Tùy cậu thích, tôi không thích ép buộc người khác nhất.”

    “……” Vậy sao??

    Thẩm Gia Ngôn từ sau lưng bắt đầu cọ, cơ bắp sau lưng Tạ Kế Hiên rất căng chặt, còn co dãn, Thẩm Gia Ngôn vừa cọ vừa hâm mộ, “Lực thế nào hả Tạ tổng?”

    Tạ Kế Hiên nói: “Nhỏ.”

    Thẩm Gia Ngôn bèn dùng thêm chút lực nữa, cọ đỏ hết, Tạ Kế Hiên “A” một tiếng, lại vội vàng im lặng không nói tiếng nào, làm bộ như cái gì cũng không phát sinh. Thẩm Gia Ngôn nói: “Không chịu được thì nói nhé Tạ tổng.”

    Tạ Kế Hiên ưỡn thẳng eo, cánh tay căng chặt gân xanh, trên mặt nhưng không có biểu tình: “Chút lực này không tính là gì.”

    …… Cọ thêm nữa da sẽ rách, xác định không tính là gì??

    Cọ xong phía sau lưng, Thẩm Gia Ngôn lại cọ phía trước cho anh. Từ ngực đến bụng, đều tỉ mỉ cọ một lần, lúc cọ đến bụng, trên người Tạ Kế Hiên càng ngày càng đỏ. Thẩm Gia Ngôn rất khó hiểu, rõ ràng cậu không có dùng bao nhiêu lực, sao lại đỏ thành như vậy, ngay cả thở cũng gấp.

    Thẩm Gia Ngôn đang không hiểu ra sao, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy phía dưới, cái gì cũng rõ. Mặt cậu cũng đỏ theo, không hạ thủ nữa, đang định bỏ gánh không làm, đột nhiên bị nắm ót, bỏ không kịp, cùng Tạ Kế Hiên hôn nhau.

    Một khắc kia hôn, Thẩm Gia Ngôn cứ như vậy ngây ngốc, lực đạo Tạ Kế Hiên không nặng, nhưng lúc đụng vào, làm cho cậu có loại cảm giác không tránh thoát được. Qua 1 phút hay là 2 phút, Thẩm Gia Ngôn cũng không nhớ rõ, tới lúc tầm mắt một lần nữa tụ lại, trước mắt chính là đôi mắt nhắm chặt của Tạ Kế Hiên, mới kịp phản ứng.

    Tạ Kế Hiên còn muốn động tác tiếp, Thẩm Gia Ngôn tránh thoát. “Anh làm gì?”

    Tạ Kế Hiên đỏ đầy mặt, mặt không biểu tình nói: “Hôn môi.”

    “……”

    “Không phải đã nói là tắm sao?”

    Tạ Kế Hiên lẽ thẳng khí hùng: “Cũng không có quy định tắm không thể hôn môi.”

    “……”

    Mặt Thẩm Gia Ngôn càng ngày càng đỏ, lúc này tắm không cọ nổi nữa, xoay người rời khỏi phòng tắm. Qua nửa giờ, Tạ Kế Hiên vẫn chưa ra ngoài, Thẩm Gia Ngôn tuyệt đối sẽ không vào xem, nghĩ cũng biết đang làm gì trong đó!

    Thẩm Gia Ngôn không hỏi Tạ Kế Hiên tại sao làm như vậy, cấm mình nghĩ tới chỗ sâu, nằm trên giường hồi lâu không ngủ. Một lát sau Tạ Kế Hiên lên giường, cậu tiếp tục giả bộ ngủ, kết quả sau đó thật sự ngủ, rõ ràng cách rất xa, kết quả tỉnh lại gối trên vai Tạ Kế Hiên.

    “Anh ôm tôi làm gì?”

    “Cũng không có quy định ngủ không thể ôm người.”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn buổi sáng không có lịch trình, liền cho bản thân nghỉ, ở nhà không ra ngoài. Lúc Tạ Kế Hiên đi, cũng không xuất hiện, trốn trong phòng bảo bảo. Nhóc con sáng sớm rất khoan khoái, lúc được Thẩm Gia Ngôn ôm, đặc biệt cố gắng đạp, tay nhỏ chân nhỏ thịt cuồn cuộn, còn trắng mịn hơn cả nắm gạo nếp, Thẩm Gia Ngôn hôn hôn chân nhỏ của nhóc, nhóc đạp đạp, Thẩm Gia Ngôn lại hôn hôn, nhóc lại đạp đạp.

    Nhóc con vẫn chưa mọc răng, dựa vào uống sữa mà sống, ăn ngon ngủ khỏe, chính là lúc khóc rất khó dỗ, nhưng nhóc bình thường không khóc.

    Tính cách thoạt nhìn không giống Tạ Kế Hiên, Thẩm Gia Ngôn thở phào, có tượng đại phật Tạ Kế Hiên như vậy rồi cậu cúng đã rất không dễ dàng, ngàn vạn đừng tới thêm người nữa.

    Dỗ xong nhóc con, Thẩm Gia Ngôn rảnh rỗi không có việc gì lên mạng xem một chút, trên website, bỏ phiếu của《Thần Cổ》cậu xếp cao thứ nhất, cách biệt mười mấy vạn phiếu so với thứ 2, trước mắt xem ra, cậu cơ hồ chính là chắc chắn làm tuyển chọn nam hai.

    Bỏ phiếu hiện tại vẫn còn 5 ngày hết hạn, chương trình《Thần Cổ》đơn giản khắc nghiệt, sau khi bỏ phiếu hết hạn, giữ lại hai cái tên tham gia trận chung kết. Trận chung kết ngày đó, số phiếu về 0, bắt đầu làm bỏ phiếu mới, sau khi livestream kết thúc, số phiếu của ai cao người đó liền thắng. Bất quá trận chung kết cuối cùng, điểm của bình ủy cũng tương đối khả quan, một bình ủy có thể có 10 nghìn phiếu, gộp 5 bình ủy lại, có thể có 50 nghìn phiếu.

    Cũng là vì phòng ngừa phiếu chênh lệch quá lớn, không có hồi hộp, lưu lại cho mấy vị bình ủy một chút phân lượng cảnh. Nhưng theo bỏ phiếu hiện tại mà nhìn, chênh lệch mười mấy vạn, nếu như trận chung kết cũng như vậy, ngay cả 50 nghìn phiếu của bình ủy cũng không làm gì được.

    Thẩm Gia Ngôn dứt khoát tắt mạng, liền thấy điện thoại của cha cậu Thẩm Khởi Minh tới, khoảng thời gian này chưa từng ngừng, một mực bảo cậu dẫn Tạ Kế Hiên về nhà. Hoặc là muốn cậu sắp xếp Thẩm Thừa Vũ vào giới giải trí.

    Hai điểm này vô luận điểm nào Thẩm Gia Ngôn cũng không làm được.

    Sau khi mẹ cậu qua đời, Thẩm Khởi Minh liền cực kỳ lạnh nhạt với cậu. Cậu một mực ở nhà ông ngoại, tới tận lên cấp 3 mới dọn về chuẩn bị thi đại học. Thẩm Khởi Minh trong thời gian cậu không có ở đây, cưới Dương Mạn Cầm, lại rất nhanh sinh con. Cậu lúc đó muốn trở về, Thẩm Khởi Minh còn không vui lòng muốn cậu, ép tới ông ngoại phải chạy tới đơn vị công tác của ông ta làm ầm ĩ mới bằng lòng đón cậu về.

    Nhà mà một nhà ba người Thẩm Khởi Minh ở là Thẩm Khởi Minh và mẹ cậu cùng nhau mua, sau khi mẹ cậu qua đời đều để lại mọi thứ cho cậu, nhà cũng thuộc trên tay cậu. Hồi đó cậu không muốn về, ông ngoại nói với cậu phải kiên cường, là đồ của cậu thì phải đi tranh thủ, không thể để cho Thẩm Khởi Minh chiếm tiện nghi.

    Thẩm Gia Ngôn và Thẩm Khởi Minh không thân, thậm chí có ngăn cách rất sâu. Thẩm Khởi Minh muốn cậu về khẳng định không có chuyện tốt lành gì, muốn đánh chủ ý Tạ Kế Hiên mà thôi. Thẩm Gia Ngôn không thể để cho ông ta được như ý, vốn hai người chính là kết hôn thỏa thuận, Thẩm Gia Ngôn không muốn liên lụy Tạ Kế Hiên vào mấy chuyện vớ vẩn nhà cậu.

    Thẩm Gia Ngôn nhận điện, định nói rõ ràng, Thẩm Khởi Minh nghe ý tứ của cậu, phát cáu, “Con đây là có tiền liền muốn bỏ mặc bọn ta phải không? Con ở trong nhà lớn như vậy là ai chăm sóc con?”

    “Nhà ở có một nửa của con, mỗi tháng con còn nộp 1000 đồng phí ăn uống cho gia đình, trước kia tiêu tiền của mẹ con, hiện tại tiêu tiền của con, một phân tiền cũng chưa từng tiêu của các người. Từ nhỏ đến lớn, cha ngay cả họp phụ huynh cũng không đi cho con, nói chăm sóc con cái gì?”

    “Con đây mà muốn trở mặt với cội nguồn, tính toán nợ sao?”

    “Con không có ý này, con chỉ là muốn nói rõ ràng.”

    “Được, con đừng hối hận! Con vĩnh viễn đừng về nữa!”

    Thẩm Khởi Minh cúp điện thoại, Thẩm Gia Ngôn ngược lại thở phào nhẹ nhõm, hi vọng Thẩm Khởi Minh nói được làm được, đừng nghĩ cách lên người Tạ Kế Hiên nữa.

    Thẩm Khởi Minh quả thực không nghĩ cách lên người Tạ Kế Hiên nữa, lại nghĩ cách lên người con trai ruột.

    Thẩm Khởi Minh ở trên weibo đăng ký tài khoản, post một bài dài, chỉ mặt gọi tên, nói mình là cha của Thẩm Gia Ngôn, còn @ Thẩm Gia Ngôn. Trong câu chữ không mắng Thẩm Gia Ngôn cũng không có bất kỳ chỉ trích nào, nhưng lời nói ra lại càng thêm khiến cho Thẩm Gia Ngôn bẽ mặt.

    Thẩm Khởi Minh hỏi Thẩm Gia Ngôn tại sao mãi không về nhà, gọi điện thoại cũng không nhận, kết hôn tại sao cũng không dẫn người yêu về gặp ông ta. Ông ta khóc lóc kể lể, mình đã già rồi, không biết có thể sống bao lâu, hi vọng Thẩm Gia Ngôn có thể về nhà thăm ông ta nhiều chút, không về cũng được, ít nhất nhận điện thoại.

    Còn nói mình đang nằm viện, hi vọng có thể gặp được Thẩm Gia Ngôn một lần, trong cuộc sống không liên lạc được, chỉ có thể lên mạng tìm người.

    Không có một chữ trách mắng, so với mắng đáng sợ hơn, dứt khoát miêu tả Thẩm Gia Ngôn thành đứa con bất hiếu có tiền liền không nhận cha mẹ.

    Tân Nguyên sau khi nhìn thấy, trước liên hệ với Thẩm Khởi Minh, nhưng không gọi điện thoại được, tin nhắn riêng cũng không rep. Có thể thấy được ông ta cũng không phải thật lòng muốn tìm Thẩm Gia Ngôn.

    Ở loại tình huống then chốt này chen một chân, không phải cố ý tới thêm phiền sao! Làm nghệ sĩ, có thể kỹ thuật diễn không tốt, nhưng nhân phẩm tuyệt đối không thể có vấn đề, hơn nữa phương diện gia đình, bất hiếu là lỗi nặng! Tổ quan hệ xã hội lập tức login, nhưng tin tức vẫn là lan truyền rất nhanh, Thẩm Khởi Minh hẳn là mua thủy quân, post vừa đăng ra, không tới 5 phút, forward đã hơn vạn.

    Weibo chính thức của Tân Nguyên lập tức tiến hành phủ nhận, công bố danh sách trò chuyện của Thẩm Gia Ngôn, làm sáng tỏ hôm trước hai người có gọi điện thoại, Thẩm Khởi Minh đang nói dối. Nhưng thủy quân khống chế và có chút ghen ghét cùng với bỏ đá xuống giếng, quần chúng đồng tình kẻ yếu, vẫn là dẫn tới chuyện lên hot search.

    Thẩm Gia Ngôn kết thúc trò chuyện, điện thoại vẫn không gọi được, “Vẫn không nhận.”

    Mạnh Giản Minh nói: “Nếu như ông ta đang trả thù cậu, vậy chúng ta dùng tiền giải quyết riêng, ông ta hẳn sẽ không cự tuyệt.” Thẩm Gia Ngôn đã nói toàn bộ sự tình với Mạnh Giản Minh.

    Thẩm Khởi Minh tâm tâm niệm niệm mục đích cuối cùng cũng bất quá là vì tiền, không đạo lý không chấp nhận liên hệ của bọn họ. Làm ầm ĩ sống chết không thôi có ích gì chứ.

    Thẩm Gia Ngôn cũng nghĩ không thông.

    “Hơn nữa nhìn hot search và rất nhanh sau đó đã có phỏng vấn độc quyền, hết thảy dường như đã sắp đặt xong xuôi, Thẩm Khởi Minh không có quan hệ, phỏng vấn độc quyền sao có thể điều động nhanh như vậy?”

    Thẩm Gia Ngôn vừa xảy ra chuyện, mấy đồng nghiệp ghen ghét kia vui mừng muốn chết, nhất là Chu Tầm Chi, lập tức ấn like weibo của Thẩm Khởi Minh, còn đăng một cái weibo giả tạo, ý tứ bôi đen Thẩm Gia Ngôn. Tân Nguyên mặc dù khống chế một phần bình luận, nhưng vẫn không cách nào khống chế toàn bộ được.

    Mạnh Giản Minh để cho Thẩm Gia Ngôn đợi ở nhà, Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể ở trong nhà chờ tin tức, thỉnh thoảng xem Weibo, trên nick clone còn nhìn thấy fan nhỏ đang vì mình nói chuyện.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tui tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Ngôn! Tiểu Ngôn trước kia lúc còn chưa nổi tiếng, tới viện dưỡng lão làm việc tốt, giặt quần áo cho ông bà một chút cũng không chê bẩn! Tui lúc ấy vừa lúc gặp được, anh ấy đối với người khác đều có thể tốt như vậy, sao có thể không tốt với người nhà mình! Trước khi chân tướng sự tình còn chưa ra, hi vọng mọi người giữ vững lý trí, không nên dễ dàng đầu hàng!

    Phía dưới còn công khai tấm ảnh.

    Tới viện dưỡng lão làm việc Thẩm Gia Ngôn nhớ, lần đó công ty tổ chức bọn họ làm người tình nguyện, tới viện dưỡng lão làm việc tốt. Bởi vì ông ngoại mình từng ở đó, Thẩm Gia Ngôn có thể lĩnh hội được nỗi vất vả của những người già này, cho nên làm cực kỳ nghiêm túc. Nhưng cậu không nhớ từng gặp Mạnh Vân Tinh.

    Lúc đó vừa vào công ty, không có chút danh tiếng, Mạnh Vân Tinh không thể nào là sasaeng fan gì đó, chẳng nhẽ, Mạnh Vân Tinh chính là thấy được cậu lúc đó, cho nên mới sẽ chú ý một diễn viên nhỏ không có danh tiếng gì?

    Thẩm Gia Ngôn cười, duyên phận thật đúng là quá kỳ diệu.

    Thẩm Gia Ngôn rút lui khỏi weibo, đang muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe được điện thoại di động vang lên, cậu còn tưởng là Thẩm Khởi Minh, mở mắt ra vừa nhìn, nhưng là trò chuyện video của Tạ Kế Hiên.

    Tạ Kế Hiên đang đi công tác, lúc Thẩm Gia Ngôn mặc đồ ngủ nhận điện, Tạ Kế Hiên trong màn hình vẫn mặc tây trang đeo cà vạt.

    Thẩm Gia Ngôn lúc này còn có thời gian nghĩ, Tạ Kế Hiên ở trong màn hình thoạt nhìn thật đẹp trai.

    Thẩm Gia Ngôn xoa mắt, Tạ Kế Hiên hỏi cậu: “Cậu khóc sao?”

    Thẩm Gia Ngôn phì cười: “Không có.”

    Tạ Kế Hiên nói: “Đàn ông có nước mắt không dễ rơi, cho dù nhớ tôi thế nào, cũng không được khóc.”

    “……”

    Tự mình cảm giác tốt đẹp như vậy sao hả Tạ tổng.

    Chương 44

    Tạ Kế Hiên lúc này ở nước ngoài, hình như ở trong phòng làm việc, sau lưng là cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy kiến trúc cao lớn phía sau.

    Tạ Kế Hiên nói: “Chuyện Thẩm Khởi Minh tôi đã biết rồi, cậu yên tâm, tôi sẽ giải quyết, bọn họ không tổn thương được cậu.”

    Cảm động chứ? Tạ Kế Hiên lặng lẽ nhìn tờ bản thảo bên cạnh một cái, trên đó viết mấy câu, là tuyệt kỹ tán gái mà Mike nói với anh, nói là chỉ cần nói ra khỏi miệng không quan tâm ai cũng sẽ cảm động. Hai tay anh đan chéo, đang đợi Thẩm Gia Ngôn sùng bái nhìn anh.

    “Đây là đương nhiên đi, tôi nhưng là nghệ sĩ của Tân Nguyên, hồi đó lúc ký hợp đồng, các anh bảo đảm có thể xử lý tốt bất kỳ tin tức tiêu cực nào cho tôi.” Thẩm Gia Ngôn giải quyết việc chung nói, vừa nhắc tới công việc, trong mắt không có nửa điểm ôn tình.

    “……”

    Đã nói là không giống.

    Thẩm Gia Ngôn nhìn Tạ Kế Hiên trong màn ảnh dừng hình, hồi lâu không động đậy, còn tưởng là tín hiệu không tốt, cầm lấy điện thoại lắc lắc, “Tín hiệu của anh không tốt sao?”

    Tạ đại tổng tài bị đả kích tới đứt “tín hiệu” rốt cục khôi phục đường truyền, âm thanh có chút khổ sở: “Rất tốt.”

    “Anh bao giờ thì về?”

    Nhớ tôi rồi sao? Tạ Kế Hiên “tín hiệu” đầy đủ, đang muốn mở miệng, nghe Thẩm Gia Ngôn nói tiếp: “Nhiều hơn một người một phần sức lực, có thể sớm giải quyết xong vấn đề chút.”

    Ngài tổng tài lại một lần nữa mất tín hiệu.

    Sau khi trò chuyện video kết thúc, điện thoại của Thẩm Gia Ngôn tới một tin nhắn, là Tạ Kế Hiên gửi cho cậu, không biết nghĩ thông suốt thế nào, cho cậu số điện thoại của Mạnh Vân Tinh.

    Thẩm Gia Ngôn vui vẻ một hồi, thấy Mạnh Vân Tinh hẳn đã tan học, gọi điện thoại cho y.

    Sau khi tỏ rõ mình là Thẩm Gia Ngôn, đối diện lập tức không âm thanh, Thẩm Gia Ngôn còn tưởng rằng y không nghe rõ, đang định lặp lại, đầu kia đột nhiên phát tiếng thét chói tai, dọa Thẩm Gia Ngôn giật mình. Bất quá Mạnh Vân Tinh rất khắc chế, lập tức ngăn hành động điên rồ của mình lại.

    “Nam thần, thật sự là anh sao nam thần!”

    Không đợi Thẩm Gia Ngôn nói chuyện, y kích động lại nói: “Nam thần, em biết anh vô tội, mọi người chúng em đều tin anh! Anh nhất định phải kiên trì!”

    Thẩm Gia Ngôn có chút cảm động, cười nói: “Tôi không sao, không có yếu ớt như cậu nghĩ.”

    “Tốt quá.” Mạnh Vân Tinh thở phào nhẹ nhõm, không biết nam thần có thấy chuyện yêu cầu cậu rút lui khỏi《Thần cổ》hay không, nếu như không thấy, hi vọng vĩnh viễn đừng nhìn thấy. Kỳ thực giới fans của Thẩm Gia Ngôn, phần lớn mọi người không tin, người đi đường cho dù bị dẫn theo tiết tấu cũng sẽ không rảnh rỗi không có chuyện gì xoát topic gì đó đi.

    Lấy kinh nghiệm của y mà nhìn, tuyệt đối là có người ở sau lưng giở trò quỷ.

    Mạnh Vân Tinh vừa nghe nói Thẩm Gia Ngôn nghĩ tán gẫu về kịch bản của y, cực kỳ tích cực, có hỏi tất đáp, hai người nói chuyện nửa giờ, Thẩm Gia Ngôn mới cúp điện thoại.

    Kết quả lại lên mạng liền thấy được topic hot bảo cậu rút lui khỏi《Thần cổ》, Thẩm Gia Ngôn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, luận về bỏ đá xuống giếng, giới giải trí quả thực là level sách giáo khoa. Mấy người này ước gì cậu gục xuống đừng dậy nữa.

    Bất quá, cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình, Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy Thôi Chính Khâm forward Weibo bác bỏ tin đồn của website chính thức còn ấn like.

    Thôi Chính Khâm: Tôi tin anh Thẩm.

    Thôi Chính Khâm hồi đó còn là một tiểu mập mạp hiện tại giảm cân thành công, debut cũng vô cùng thành công, năm ngoái cầm giải người mới, năm nay một bài《Nghịch hành》triệt để hot. Hiện tại cũng là ca sĩ đang hot có nhân khí, không sợ bị liên lụy tới y, thực sự làm cảm động Thẩm Gia Ngôn.

    Thẩm Gia Ngôn sợ liên lụy y, vội vàng gọi điện thoại cho Mạnh Giản Minh, Mạnh Giản Minh lại nói mình đã cảnh cáo, nhưng Thôi Chính Khâm vẫn lén lút forward weibo. Đã forward thì không thể xóa nữa, nếu không càng bôi càng đen, cũng chỉ có thể mặc y làm vậy.

    Loại hành động không nghe lời này đối với công ty quản lý mà nói là tối kỵ, Thẩm Gia Ngôn vội vàng thay Thôi Chính Khâm nói giúp, nhưng Mạnh Giản Minh không dừng lại: “Tôi sẽ nhìn mà làm.”

    Người ta nói tới nước này cậu không thể chen miệng nữa. Thẩm Gia Ngôn thầm nghĩ thảm rồi, lại gọi điện thoại cho Thôi Chính Khâm, đâu đoán được thằng nhóc này hoàn toàn không để ở trong lòng, lúc này còn có tâm tư ôm ghi ta hát hò chứ.

    “Anh Thẩm, em viết một ca khúc, anh nghe một chút.”

    Vừa nói vừa gảy ghi ta hát, Thẩm Gia Ngôn ban đầu còn muốn càm ràm y hai câu, không nghĩ tới càng nghe càng nhập thần, nghe liền không tự chủ được ở trong đầu tuần hoàn, cả bài hát giai điệu đẹp, một lần liền lọt tai.

    “Hay!”

    Thôi Chính Khâm cười đắc ý, “Tối qua lúc đi ngủ linh cảm xuất hiện viết ra, hôm nay đã viết lời xong. Anh không phải sắp diễn phim sao, xem xem bài này của em có thích hợp làm nhạc nền hoặc bài chủ đề gì đó hay không.”

    Hiện tại vẫn không biết có thể diễn hay không, nhưng Thẩm Gia Ngôn cho y đảm bảo: “Được, anh dự định sớm chút.”

    Vốn muốn khuyên hai câu, cuối cùng vẫn là quyết định không nói. Nếu là bạn bè, tiếp nhận là được rồi, nói những cái khác liền khách khí.

    Thẩm Khởi Minh bên kia càng ngày càng quá đáng, ngay cả Dương Mạn Cầm cũng chen chân vào, đối diện ống kính phỏng vấn rơi nước mắt: “Mẹ biết mẹ kém hơn mẹ ruột của con, nhưng nhìn trên phần mẹ nấu cơm cho con từ nhỏ, quay về thăm mẹ chút đi.”

    Sau khi từ nhà ông ngoại về, Thẩm Gia Ngôn cấp 3 ở lại trường học, đại học lại ở túc xá, ăn cơm mà Dương Mạn Cầm nấu chắc được túi gạo? Thật không biết xấu hổ nói hươu nói vượn, mặc dù là giả, nhưng thế nhân đồng tình kẻ yếu là bản năng, netizen lại thích làm Thượng Đế, có loại thích góp náo nhiệt chạy theo hướng gió còn thật sự mang theo tiết tấu.

    Ngày thứ hai, Thẩm Gia Ngôn rốt cuộc gọi được cho Thẩm Khởi Minh.

    Thẩm Khởi Minh khẩu khí cực kỳ cương quyết, tìm không ra một chút hòa ái dễ gần lần trước.

    “Cha, con dù gì cũng là ruột thịt của cha, cha muốn phá hủy con sao?”

    Thẩm Khởi Minh hừ cười: “Tao lời hay ho nói hết rồi mày bây giờ mới biết hối hận?”

    “Muộn rồi!”

    Thẩm Gia Ngôn rất tức giận, không cần thiết ầm ĩ với ông ta: “Cha rốt cuộc muốn thế nào?”

    “Tao chỉ là muốn cho mọi người đều nhìn thấy rõ bộ mặt thật của mày, không hiếu kính cha mẹ chính là loại kết cục này!” Thẩm Khởi Minh chính là lúc đắc ý, biết Thẩm Gia Ngôn phải cầu xin ông ta, một chút không buông tha người.

    “Nói như vậy cha là tuyệt đối không lùi bước?”

    Thẩm Khởi Minh xùy 1 tiếng: “Mày muốn uy hiếp tao?”

    “Con sẽ không uy hiếp cha.”

    Thẩm Gia Ngôn bình tĩnh, “Đã không giải quyết riêng tư được, làm ầm ĩ tới bên ngoài, kết quả đối với ai cũng không tốt, cha nhưng nghĩ quá tốt đẹp rồi.”

    Thẩm Khởi Minh hiện tại không sợ trời không sợ đất, ông ta đã chiếm ưu thế, uy hiếp của Thẩm Gia Ngôn đối với ông ta mà nói không quan trọng gì, “Tao muốn xem xem mày còn có thể tẩy trắng thế nào.”

    Thẩm Khởi Minh để điện thoại xuống, Thẩm Thừa Vũ ghé tới, cười nói: “Cha, anh ta cầu xin tha thứ?”

    Thẩm Khởi Minh hừ lạnh: “Vẫn cố chống đỡ đấy.”

    “Mặc kệ nó đi.” Dương Mạn Cầm cầm lấy túi xách nhãn hiệu nổi tiếng vừa mua, trên mặt trang điểm tinh xảo, cười nói: “Đừng quan tâm nó nữa, chúng ta ra ngoài ăn cơm.” Nhà hàng tối nay tới ăn cơm, Dương Mạn Cầm nhìn trúng đã lâu, chẳng qua là quá đắt, hơn nữa rất khó xếp hàng, liền từ bỏ. Nhưng bọn họ bây giờ có tiền, đặt phòng bao đã không thành vấn đề.

    Lúc bọn họ đang ăn cơm, một phương tiện truyền thông tin tức giải trí cực kỳ nổi tiếng nào đó công bố một video, tên là: Tìm hiểu “Người cha tốt” Thẩm Khởi Minh của Thẩm Gia Ngôn.

    Mở video ra, phóng viên để xác minh hình tượng người cha tốt của Thẩm Khởi Minh, đặc biệt phỏng vấn hàng xóm xung quanh Thẩm gia, thậm chí còn có giáo viên, bạn học của Thẩm Gia Ngôn. Nhà truyền thông này từ trước đến giờ nổi tiếng dùng công bằng công chính, tuân theo lý đưa tin sự thật, ở trong giới đứng vững gót chân.

    Cho nên mọi người đều cực kỳ tín nhiệm.

    Người phỏng vấn đều được làm mờ.

    Phóng viên hỏi bà cụ đang nhặt rau: “Bà biết Thẩm Khởi Minh chứ, ông ấy là người cha tốt sao?”

    Bà cụ gật đầu: “Tốt lắm.”

    “Đối với con ruột ông ta tốt, đối với Tiểu Ngôn không tốt.”

    Phóng viên lại hỏi: “Thẩm Gia Ngôn không phải con ruột ông ấy sao?”

    “Đúng thế, hắn ta chướng mắt, chỉ thích con út, con lớn lúc từ nhà ông ngoại về đều không cần, làm hại ông Triệu, chính là ông ngoại của Tiểu Ngôn, suýt chút nữa chạy đến công ty hắn ta làm ầm ĩ, hắn ta mới để cho vào cửa.”

    Vị này là giáo viên cấp 3 của Thẩm Gia Ngôn. Vị giáo viên này vẫn nhớ cậu, hiện tại Thẩm Gia Ngôn ngày nhà giáo vẫn biết quay về thăm giáo viên tiểu học.

    Phóng viên hỏi bà Thẩm Khởi Minh như thế nào, cô giáo cực kỳ kinh ngạc: “Cha của Thẩm Gia Ngôn còn sống?”

    “Tôi còn tưởng đã mất rồi chứ, tới giờ chưa từng thấy hắn đi họp phụ huynh, gọi điện thoại đều là ông ngoại Thẩm Gia Ngôn nhận, thằng nhóc này thân thế khá đáng thương, tôi ấn tượng vẫn rất khắc sâu đấy.”

    Bạn học cấp 3 của Thẩm Gia Ngôn: “Thẩm Gia Ngôn một mực ở ký túc, nghỉ đông và nghỉ hè đi làm, không về nhà ăn cơm.” Hắn lặng lẽ nói: “Mẹ kế của cậu ấy không thích cậu ấy về nhà, có lần tôi tới nhà cậu ấy tìm cậu ấy, mẹ kế cậu ấy nghe nói tôi tới tìm Thẩm Gia Ngôn ngay cả cửa cũng không cho tôi vào!”

    Hàng xóm nghe phóng viên hỏi Dương Mạn Cầm đối tốt với Thẩm Gia Ngôn hay không, giống như nghe được chuyện cười gì đó: “Vợ Thẩm Khởi Minh không thích con riêng còn có ai không biết sao, bọn tôi chả ai không biết.”

    Một người nói cha mẹ Thẩm gia không tốt, có thể là đang nói dối, nhưng hỏi nhiều người như vậy, đều nói như vậy đó chính là sự thật.

    Hơn nữa, cái này còn không phải khiến người ta kinh ngạc, có người biết chuyện vạch trần nói: “Vợ ông ta chết chưa được 3 tháng đã dẫn Dương Mạn Cầm vào cửa, tôi tận mắt nhìn thấy, buổi tối tới, không dám ban ngày tới, lúc vào cửa bụng Dương Mạn Cầm ít nhất 7 tháng rồi. Sau đó chưa tới 2 tháng, tôi ở trong hành lang gặp Dương Mạn Cầm ôm con.”

    Người nọ vẻ mặt tự ngươi lĩnh hội. Lời tiếp theo không cần nói mọi người đều rõ ràng.

    Người xem video đều sợ ngây người.

    Còn có đánh mặt kích thích hơn sao??

    Má nó cái nội dung phim ngoại tình, tiểu tam từng bước ngược đãi con riêng a!

    Sau khi video công bố, rất nhanh trên mạng đã có người bới ra thông tin thẻ căn cước của Thẩm Thừa Vũ, xóa đi những cái khác, chỉ để lại tên họ và ngày sinh, ngày sinh thể hiện, cách mẹ Thẩm Gia Ngôn qua đời không tới 3 tháng……

    Cái này giống như kích phát hiệu hứng domino, lần lượt có người bới ra chuyện khác của Thẩm gia, đều xác nhận lời mọi người nói trong video.

    Lúc Thẩm Thừa Vũ cơm no rượu say muốn lên mạng hồi vị một chút thảm trạng của Thẩm Gia Ngôn, mở ra vừa nhìn, điện thoại không cầm chắc, rơi “rầm” trên mặt đất.

    “Sao thế?” Dương Mạn Cầm cười: “Rơi vỡ không sao, vừa lúc có thể đổi điện thoại.”

    Thẩm Thừa Vũ sắc mặt kinh hoảng: “Xảy ra chuyện rồi, mọi người mau lên mạng xem xem.”

    “Có thể xảy ra chuyện gì.” Thẩm Khởi Minh lau lau miệng, không thèm để ý liền cầm điện thoại của Thẩm Thừa Vũ nhìn, lúc này sợ tới ngây ngốc.

    Đối tượng thảo phạt của netizen trong nháy mắt đổi người, cứ như vậy chỉ trong chốc lát, Thẩm Khởi Minh bị bới ra quần lót cũng không chừa, ngay cả chuyện ở công ty làm giả sổ sách bị sa thải cũng bị bới ra. Rất nhiều người hết sức tức giận bị dắt mũi, quay đầu lại, lại tập trung hỏa lực vào trên người Thẩm Khởi Minh, hung hăng nổ.

    Chuyện Thẩm Khởi Minh làm cũng quả thật đổi mới tam quan của mọi người, vô sỉ đều không thể dùng để hình dung ông ta, tự nhiên trở thành đối tượng thảo phạt của mọi người.

    Thẩm Gia Ngôn nhìn điện thoại di động, sắc mặt sa sầm, cậu cũng không biết Thẩm Khởi Minh hóa ra đã sớm ngoại tình, ông ta đâu chỉ có lỗi với cậu, người có lỗi hơn là mẹ cậu!

    Tạ Kế Hiên lấy di động từ trong tay cậu ra, “Đừng xem nữa, ông ta sẽ trả giá lớn về chuyện mình làm.”

    “Những cái này đều là anh tra ra?”

    Tạ Kế Hiên gật đầu: “Ừm, tốn chút thời gian, lại đả thông quan hệ, nếu không sẽ không kéo thời gian dài như vậy.” Anh quan sát sắc mặt Thẩm Gia Ngôn: “Cậu sẽ tức giận sao, tự tiện công bố chuyện gia đình các cậu ra ngoài như vậy.”

    Thẩm Gia Ngôn đâu sẽ oán Tạ Kế Hiên, đây đều là vì tốt cho cậu, cậu còn phải nói tiếng cảm ơn đấy.

    Nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn dáng vẻ dè dặt của Tạ Kế Hiên, Thẩm Gia Ngôn không khỏi nổi lên tâm đùa giỡn: “Nếu tôi nói phải?”

    Tạ Kế Hiên lập tức nói: “Kỳ thực mọi chuyện đều là thư ký Hoàng làm, không liên quan tới tôi.”

    “……”

    Thư ký Hoàng phía sau há miệng, văn kiện trong ngực rớt xuống đất.

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn