Sinh con xong ly hôn – Chương 9-12

    2261

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn

    Chương 9

    Lúc Thẩm Gia Ngôn vẫn còn đang suy nghĩ, rất nhiều công ty đã thông qua các loại phương thức tìm tới Thẩm Gia Ngôn, có người thậm chí ra điều kiện tốt hơn Tân Nguyên, Thẩm Gia Ngôn không có cho câu trả lời xác định, cậu chọn mấy công ty quản lý nhìn trúng, chuẩn bị nghe ngóng sâu hơn.

    Trần Tiếu Tiếu hai hôm nay một mực cản cậu, cản mấy lần, Thẩm Gia Ngôn không tiện tiếp tục trốn không gặp nữa, hẹn chỗ với Trần Tiếu Tiếu.

    Cậu buổi sáng chạy một lịch trình, buổi tối còn có một cái, một tuần kế tiếp cũng đều xếp đầy. Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi cơm nước xong, Thẩm Gia Ngôn đang muốn tới chỗ hẹn, bị Mạnh Giản Minh ngăn lại.

    Thẩm Gia Ngôn vừa nghe là Tạ Kế Hiên tìm cậu, vô luận như thế nào cũng không muốn đi tới, tìm cớ nói: “Tôi có chứng sợ độ cao, lên tầng cao nhất choáng đầu buồn nôn, phiền anh nói với anh ấy, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ấy.”

    Mạnh Giản Minh không ép cậu, trở về truyền lời với Tạ Kế Hiên.

    Tạ Kế Hiên nhìn điện thoại di động, một giây hai giây, một phút hai phút, một tiếng cũng không thấy điện thoại có động tĩnh. Đi toilet mang theo điện thoại, uống cafe nhìn điện thoại, ở bên cửa sổ ngắm phong cảnh xa xa –

    Tạ Kế Hiên đứng ở trước cửa sổ sát đất, đang xuất thần, trong tầm mắt xuất hiện một nam nhân đội mũ khẩu trang, vành nón thấp lộ ra tóc màu nâu, anh sáng nay mới trông thấy. Lúc này đang đứng bên đường vẫy taxi.

    Hoàn toàn không có ý tứ gọi điện thoại.

    Tạ Kế Hiên cắn răng, siết chặt điện thoại di động xoay người đi xuống lầu, lái xe đuổi theo taxi, một đường theo tới một quán trà sữa, cách 20m từ xa nhìn Thẩm Gia Ngôn xuống xe, vào trong quán, ngồi đối diện một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.

    “Gia Ngôn.” Trần Tiếu Tiếu một phen trang phục tỉ mỉ, hoàn toàn khác với hình tượng nữ cường nhân lần đầu tiên gặp mặt, lần này cực kỳ mềm mại đáng yêu.

    “Em gọi cho anh sinh tố dâu tây anh thích.” Trần Tiếu Tiếu cười nhẹ nhàng: “Còn nhớ chứ, nơi này lúc chúng ta yêu đương thường xuyên đến, anh thích nhất sinh tốt quán này, đã nhiều năm như vậy, không nghĩ tới bọn họ bây giờ vẫn bán.”

    Ý tứ của Trần Tiếu Tiếu, Thẩm Gia Ngôn có thể nói là lòng dạ biết rõ, cậu quả thực thích sinh tố nơi này, nhưng hiện tại cũng không dám ăn, nhóc con trong bụng rất dễ hư, một miếng cũng không để cho cậu ăn thoải mái.

    Nhưng lời vẫn là phải nói rõ, Thẩm Gia Ngôn đắn đo: “Anh cảm thấy anh không thích hợp với công ty các em, tâm ý của em anh nhận, các em nhất định có thể tìm được người tốt hơn anh.”

    Trần Tiếu Tiếu cũng không tiếp lời: “Hẹn hò tốt đẹp trước tiên không bàn chuyện công việc được chứ?”

    “…… Vậy nói chuyện gì?” Thẩm Gia Ngôn có chút mông lung.

    Trần Tiếu Tiếu vén tóc mái lung tung bên tai, rũ mắt uống trà sữa: “Hai hôm trước sau khi gặp mặt, em cứ nghĩ tới chuyện trước kia, em vẫn chưa quên anh.”

    Ngừng ngừng ngừng, hai ta hảo tụ hảo tán, thật sự không cần vì chuyện ký hợp đồng làm như vậy, Thẩm Gia Ngôn ứng phó không được nhất chuyện như này, cảm thấy vẫn là gọn gàng dứt khoát nói xong: “Quá khứ cứ để nó qua đi, dù sao anh cũng không nhớ nữa.”

    Lời này nói đã khá rõ ràng, Trần Tiếu Tiếu ngẩng đầu: “Anh có bạn gái rồi?”

    Thẩm Gia Ngôn vì tốc chiến tốc thắng, lựa chọn nói dối: “Đúng vậy.”

    “Em biết anh đang gạt em, anh căn bản không có bạn gái, em từng điều tra anh.”

    Thẩm Gia Ngôn trợn mắt: “Em điều tra anh?”

    Nhìn ánh mắt chột dạ của Trần Tiếu Tiếu, Thẩm Gia Ngôn nổi giận: “Sao em có thể như vậy?!”

    “Em quan tâm anh mới sẽ như vậy.” Trần Tiếu Tiếu túm lấy tay Thẩm Gia Ngôn: “Gia Ngôn, em -”

    Trần Tiếu Tiếu đang muốn bày tỏ yêu thương, tay nắm chặt lại bị người cưỡng chế tách ra, cho dù cô dùng toàn lực, cũng không ngăn được lực tay lớn của người đến. “Mày!” Trần Tiếu Tiếu ngẩng đầu chợt ngây ngẩn: “Tạ, Tạ tổng?”

    Tạ Kế Hiên giống như cái gì cũng chưa phát sinh, ung dung ngồi xuống bên cạnh Thẩm Gia Ngôn đang kinh ngạc ngây người.

    “Có gì không thể nói trước mặt bạn trai tôi đây?” Tạ Kế Hiên trầm mặt, một bộ chính cung bắt gian.

    Thẩm Gia Ngôn: “??”

    Trần Tiếu Tiếu: “??”

    Tạ Kế Hiên kể rõ: “Thực không dám giấu, Thẩm Gia Ngôn vẫn luôn thầm mến tôi.”

    Thẩm Gia Ngôn: Meow meow meow??

    Vừa nói mặt Tạ Kế Hiên lộ vẻ bất đắc dĩ: “Thích tới mức vì tôi bước vào giới giải trí, tiến vào Tân Nguyên đều chỉ là vì gần tôi hơn chút, chỉ cần mỗi ngày có thể nhìn tôi một cái, em ấy đã rất thỏa mãn.”

    Cứu mạnggggg, Tạ tổng ngu rồi.

    Thẩm Gia Ngôn mặt lơ mơ, khiếp sợ nhìn Tạ Kế Hiên nói xằng nói bậy.

    “Em ấy quá cố chấp, hết thảy đều là bởi vì em ấy quá yêu tôi, em ấy đã làm xong chuẩn bị nếu tôi không bằng lòng thì cô độc sống quãng đời còn lại, không có cách nào, không đành lòng nhìn em ấy đáng thương như vậy, dưới quấn chặt của em ấy, tôi quyết định ở cùng em ấy một quãng thời gian.”

    (Bơn bớt nha cha nội =)))) Nên nhớ vợ m mới là diễn viên =))))

    Giữ chút mặt mũi đê! Tạ tổng!

    Trần Tiếu Tiếu không tưởng tượng nổi nhìn Thẩm Gia Ngôn: “Anh, anh thích Tạ tổng?!”

    Thẩm Gia Ngôn chống lại ánh mắt hàn khí bức người của Tạ Kế Hiên, dưới áp lực tầng tầng gật đầu, vì có thể để cho Trần Tiếu Tiếu biết khó mà lui, chỉ có thể làm như vậy.

    Tạ Kế Hiên thấy thế ngẩng cằm, ở góc độ Thẩm Gia Ngôn không nhìn thấy, giương lên nụ cười chiến thắng với Trần Tiếu Tiếu.

    Sau khi Trần Tiếu Tiếu rời đi, Tạ Kế Hiên thuyết phục mình đè khóe miệng xuống, trì hoãn hai phút, lãnh khốc nói: “Hiện tại mọi người đều biết cậu thích tôi rồi, tôi rất khó xử.”

    Thẩm Gia Ngôn vội vàng phủ nhận, cũng không dám để cho anh khó xử: “Không có, tôi không thích anh, tôi chỉ là vì đối phó Trần Tiếu Tiếu.”

    ……

    Giải thích cẩn thận, Tạ Kế Hiên tựa hồ càng thêm phát cáu, Thẩm Gia Ngôn còn thiếu giơ tay đảm bảo: “Tôi thật sự không thích anh, anh không có ý nghĩa với tôi!”

    Tạ Kế Hiên hầm hừ rời đi, Thẩm Gia Ngôn nhìn người này tức tới suýt chút nữa tự mình bốc cháy, nghĩ thầm thật quá khó lấy lòng, cậu đã giải thích như vậy còn muốn thế nào nữa, cũng không thể muốn cậu chỉ thiên họa địa nói, cho dù trên thế giới chỉ còn 2 chúng ta, tôi cũng sẽ không thích anh chứ.

    (Đm họ hàng với Hạc béo à =)))) Một thằng tự chết trong biển giấm của mình, một thằng thì tự tức bốc cháy =)))))

    Thẩm Gia Ngôn buổi tối chạy xong lịch trình, tới Thịnh Thì Phỉ Bảo, bệnh viện này mặc dù ở nội thành, nhưng lục thụ thành ấm (*), hoàn cảnh khá tốt.

    ((*) lục thụ thành ấm: sống lâu lên lão làng)

    Thẩm Gia Ngôn lấy số, tình huống của cậu đặc biệt, trước đó gọi điện thoại tư vấn qua, hẹn bác sĩ tốt nhất chỗ này, đảm bảo tính tư mật tuyệt đối.

    Thẩm Gia Ngôn có chút thấp thỏm, dè dặt nhìn kết quả kiểm tra mà bác sĩ đưa cho cậu, “Tôi, tôi thật sự mang thai sao?”

    Bác sĩ gật gật đầu: “Sắp 2 tháng rồi.”

    Thẩm Gia Ngôn hết sức không tưởng tượng nổi, bác sĩ này cũng quá bình tĩnh rồi đi, đàn ông mang thai sinh con là chuyện rất bình thường không hiếm lạ sao? Cậu đều bị dọa chết rồi.

    “Không cần lo lắng, bệnh kỳ quái trên thế giới rất nhiều, cậu như vậy không tính là hiếm lạ, bệnh viện bọn tôi xử lý xử lý qua vài ca rồi.” Bác sĩ cười ôn hòa trấn an Thẩm Gia Ngôn: “Bảo bảo rất khỏe mạnh, người cha khác đâu?”

    Tạ Kế Hiên sao? Nhớ tới tên đầu sỏ này, Thẩm Gia Ngôn liền cực kỳ hận: “Anh ấy bất lực, có chút tự ti, xấu hổ tới đây.”

    Bác sĩ đầy mặt kinh ngạc, bất lực còn có thể mang thai? Thẩm Gia Ngôn cười cười: “Làm 5 năm anh ấy cũng chỉ có chút chất lượng này thôi.”

    (ý chỗ này là làm 5 năm mới có thai =))))

    “Nếu như cậu muốn ở bệnh viện chúng tôi giữ thai……”

    Thẩm Gia Ngôn lắc đầu: “Tôi muốn bỏ đi.”

    Thẩm Gia Ngôn hẹn trước thời gian, tuần này có thể làm, sau khi cậu rời đi, bác sĩ Đỗ Tử Tửu kiểm tra cho cậu ngồi suy nghĩ rất lâu, hắn luôn cảm thấy người này nhìn rất quen mắt hình như gặp ở đâu đó, nhưng lại không nghĩ ra nổi. Ài thôi vậy, hắn vẫn là suy nghĩ bán thuốc mỡ trừ sẹo của hắn thế nào.

    Tân Nguyên chuyển Thẩm Gia Ngôn tới trong tay Mạnh Giản Minh, làm người đại diện cừ nhất Tân Nguyên, có thể ở trong tay Mạnh Giản Minh, liền có nghĩa là tương lai tươi sáng, Thẩm Gia Ngôn có thể nói là tiền đồ vô lượng.

    Thẩm Gia Ngôn sớm đã có lịch trình, lúc trang điểm nhìn thấy Mạnh Giản Minh mang theo một bạn nhỏ vào khu trò chơi trẻ em, nhóc con lớn 3-4 tuổi, để đầu dưa hấu, mắt vừa to vừa sáng, lóe lên ánh sáng của trẻ con, cực kỳ đáng yêu.

    “Đây là bảo bảo của anh?” Thẩm Gia Ngôn vẫnlaf lần đầu tiên nhìn thấy con trai Mạnh Giản Minh, Mạnh Giản Minh gật gật đầu: “Gần đây vị kia trong nhà công việc bận rộn, Tiểu Đông là tôi trông.”

    Trong tay Tiểu Đông cầm một khối xếp hình Lego, ôm chân Mạnh Giản Minh dè dặt nhìn Thẩm Gia Ngôn.

    Mạnh Giản Minh sờ đầu nhóc cười đến ôn nhu: “Đợi lát nữa nhìn thấy chú Tạ đừng quên chào hỏi.”

    Tiểu Đông gật đầu, rặn từng chữ: “Con thích chú Tạ.”

    “Ừm, chú Tạ cũng thích con.”

    Thẩm Gia Ngôn nghĩ chú Tạ hẳn là Tạ Kế Hiên, không nghĩ tới Tạ Kế Hiên còn rất thích trẻ con. Thẩm Gia Ngôn nghĩ tới nhóc con trong bụng, nhịn không được nghĩ, nếu như Tạ Kế Hiên biết sự tồn tại của nhóc con sẽ làm thế nào? Mặc dù cậu luôn sợ Tạ Kế Hiên biết, nhưng nhìn Tiểu Đông, cậu đột nhiên có ý nghĩ khác.

    Ý nghĩ này dao động cậu, thúc đẩy cậu khơi lên dũng khí muốn nói cho Tạ Kế Hiên.

    “Tạ tổng, Thẩm Gia Ngôn muốn nói chuyện với ngài một chút.”

    Tạ Kế Hiên đầu cũng không ngẩng, lãnh khốc cự tuyệt: “Không gặp.”

    Thư ký giống như vô ý nói: “Cậu ấy thoạt nhìn hình như có chuyện rất quan trọng muốn nói.”

    Anh giận còn chưa hết đâu!

    “Không gặp!”

    Lúc Thẩm Gia Ngôn nằm ở trên giường bệnh, sờ bụng thở dài, thầm nghĩ: “Đừng trách cha nha nhóc con, con từ trên trời giáng xuống cũng không nói cho cha một tiếng a, trong lòng cha không tiếp nhận được, người cha khác của con còn không bằng lòng gặp cha, cha cũng là vì tốt cho chúng ta.” Cậu tự tiện sinh ra, nói không chừng Tạ Kế Hiên nhất định rất tức giận, một người đàn ông sinh con cho anh, Tạ Kế Hiên phải ghét bỏ chết.

    Sau khi tiêm thuốc mê, một khắc kia sắp hôn mê, Thẩm Gia Ngôn nghe thấy bác sĩ hỏi: “Chúng ta có phải từng gặp hay không? Tạ Kế Hiên cậu biết chứ?”

    Thẩm Gia Ngôn dư lại kinh sợ ngủ mê man, cái gì cũng không biết nữa. Lúc Đỗ Tử Tửu đang muốn động thủ đột nhiên ngừng lại, “Tôi thật sự từng gặp cậu ấy!”

    “Tôi nghĩ chút.” Đỗ Tử Tửu vắt hết óc, một hồi lâu mạnh mẽ vỗ tay một cái: “Tụ họp của ảnh đế Tần! Lúc sáng sớm tôi nhìn thấy cậu ấy từ trong phòng Kế Hiên đi ra ngoài, ui da chu choa ma!” Hắn sở dĩ có thể nhớ, là bởi vì thằng cha Tạ Kế Hiên này chưa từng sống tốt với ai, càng đừng nhắc tới lên giường, cho nên hôm đó gặp phải Thẩm Gia Ngôn từ trong phòng đi ra ngoài, hắn đánh giá kỹ lưỡng mấy lần.

    Đỗ Tử Tửu kinh hãi: “Dừng lại hết, ai cũng đừng động vào bụng cậu ấy!”

    Tạ Kế Hiên lúc này đang bàn chuyện làm ăn, nhận được điện thoại của Đỗ Tử Tửu còn có chút bực mình, “Làm giề? Không có việc gì thì cúp.”

    “Cúp thì con mày sẽ không còn!!”

    Tạ Kế Hiên nhíu mày: “Mày nói cái gì?”

    “Lão Tạ à, còn nhớ mày hơn 1 tháng trước đã làm gì không? Người ta tới chỗ tao nạo thai đây này!”

    Tạ Kế Hiên dừng hai giây, mạnh mẽ đứng lên, lao ra cửa.

    Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình giống như giẫm phải một nắm bông, lại cảm thấy ngủ trong mây, lơ lơ lửng lửng, từ từ mở mắt ra. Đợi một hồi lâu, tầm mắt mới dần dần rõ ràng, Thẩm Gia Ngôn biết, giải phẫu đã làm xong.

    Cậu sờ cái bụng, cảm thụ: “Xong việc rồi sao?”

    Bên cạnh có một âm thanh trầm thấp nói: “Chưa xong.”

    “!” Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, ngọ ngoạy ngồi dậy, nhìn thấy Tạ Kế Hiên đứng bên giường, ngược sáng có chút không thấy rõ mặt anh, nhưng đôi mắt đỏ bừng kia đang nhìn cậu, trong mắt tâm tình hỗn loạn, Thẩm Gia Ngôn không phân biệt rõ.

    Âm thanh Tạ Kế Hiên có chút khàn: “Sao lại muốn bỏ nó?”

    Anh biết rồi, Thẩm Gia Ngôn cúi đầu: “Tôi phải hỏi anh đấy.”

    “Xin lỗi.” Mặc dù cảm giác mình cũng không sai, nhưng Thẩm Gia Ngôn kìm lòng không đậu nói xin lỗi, cậu cảm thấy Tạ Kế Hiên lúc này thoạt nhìn cực kỳ đáng thương, phỏng chừng khóc vài trận rồi.

    “Giữ lại nó.” Lông mi Tạ Kế Hiên treo giọt nước lãnh khốc nói: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu.”

    “Lập tức kết hôn.”

    Chương 10

    Nghe thấy phải kết hôn dọa Thẩm Gia Ngôn kêu to một tiếng, tiến triển sự tình có chút vượt quá tưởng tượng của cậu: “Không cần anh chịu trách nhiệm……”

    Tạ Kế Hiên lời lẽ chính nghĩa: “Nguyên tắc làm người của tôi không cho phép tôi bội tình bạc nghĩa, đã làm ra thì phải chịu trách nhiệm đến cùng, nếu không tôi không còn mặt mũi làm người!”

    ……

    Nhìn Tạ Kế Hiên quyết tuyệt như vậy, lời cự tuyệt của Thẩm Gia Ngôn thậm chí có chút không nói lên lời, “Dù sao anh cũng là cha của đứa nhỏ.” Thẩm Gia Ngôn vẫn không cách nào nhìn Tạ Kế Hiên, những lời này cũng là cắn chặt răng mới nói ra, vành tai xấu hổ tới sắp nhỏ máu: “Nếu như anh cần nó, tôi tin anh nhất định có thể chăm sóc nó tốt.” Tạ gia có tiền như vậy, nhóc con ít nhất áo cơm không lo.

    Thẩm Gia Ngôn kỳ thực cũng rất không nỡ, cậu đã 27, đối với gia đình và con cái có khát vọng trời sinh, mặc dù chưa từng nghĩ sẽ tự mình sinh, nhưng ở chung sẽ có tình cảm.

    “Nhưng kết hôn vẫn là suy nghĩ kỹ thêm tốt hơn.”

    Tạ Kế Hiên híp mắt: “Cậu không muốn?”

    Thẩm Gia Ngôn chính là không muốn cũng không thể nói rõ nha, vội vàng nói: “Tôi là vì Tạ tổng suy nghĩ.”

    Tạ Kế Hiên hiên ngang lẫm liệt nói: “Tôi cũng là vì đứa nhỏ, hơn nữa đơn thân không dễ làm hộ khẩu, còn bị người kỳ thị, vì tương lai của con, cậu cũng không muốn nó có một nhân sinh bất hạnh chứ?”

    ???

    Anh đại lão một phương còn cần lo lắng chuyện làm hộ khẩu? Bị người kỳ thị? Ngậm thìa vàng sinh ra chỉ sẽ được người ôm đùi được chứ?

    “Nhờ chút quan hệ làm rất dễ dàng.”

    Tạ Kế Hiên nghiêm túc nói: “Chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, tôi sẽ không làm.”

    …………………… Trương tổng bên sông Đại Minh vẫn ổn chứ.

    Bởi vì sợ gây mê có ảnh hưởng tới thai nhi, Thẩm Gia Ngôn ở viện quan sát cả đêm. Có Tạ Kế Hiên ở đây, cậu và nhóc con trong bụng ở phòng bệnh cao cấp, phòng bệnh cao cấp nơi này cực kỳ khoa trương, không khác gì biệt thự. Căn Thẩm Gia Ngôn ở, được Tạ Kế Hiên tự mua, trước kia tới ở hai lần, coi như là một trong những chỗ ở của anh.

    Thẩm Gia Ngôn là dựng phu, để ngừa ngoài ý muốn, liền ở lại lầu 1. Kỳ thực ngoại trừ có chút buồn ngủ, Thẩm Gia Ngôn không có cảm giác quá lớn, lúc ăn cơm tối xong, Đỗ Tử Tửu đích thân tới cửa, làm kiểm tra cho cậu.

    “Lúc tôi ấn, chỗ nào không thoải mái, cậu nói cho tôi biết.” Đỗ Tử Tửu đang muốn vén áo Thẩm Gia Ngôn lên, Tạ Kế Hiên nói: “Cách quần áo ấn không được sao?”

    “Cách quần áo ấn không có cảm giác.” Đỗ Tử Tửu hiểu rõ: “Mày yên tâm tao sẽ không chiếm tiện nghi của cậu ấy.”

    Thẩm Gia Ngôn tự nhiên sẽ không cho rằng Tạ Kế Hiên có dục độc chiếm với cậu, cậu nói với Đỗ Tử Tửu: “Tạ tổng không phải là ý tứ này, anh ấy chỉ là không quá thích ứng với việc người khác ở trước mặt anh ấy để ngực lộ zú, không sao đâu, bác sĩ Đỗ ấn thế nào thì cứ ấn thế đó đi.”

    Thẩm Gia Ngôn quay đầu nói với Tạ Kế Hiên: “Tạ tổng, không thì anh lên lầu đi, như vậy thì không nhìn thấy nữa.”

    Tạ Kế Hiên: “……”

    Nghĩ Tạ Kế Hiên khẳng định không thích nhìn thân thể cậu, Thẩm Gia Ngôn hảo tâm tìm cho bậc thang xuống, dùng ánh mắt ra hiệu Tạ Kế Hiên rời khỏi, không nghĩ tới Tạ Kế Hiên chẳng những không lĩnh tình, còn lườm cậu, hùng hổ nói: “Cậu ta có thể nhìn tôi không thể nhìn?”

    Lòng tốt trở thành kẻ xấu, Thẩm Gia Ngôn cũng không cao hứng, dứt khoát nhắm mắt lại không nhìn Tạ Kế Hiên.

    Đỗ Tử Tửu tỉ mỉ ấn tới ấn lui, Thẩm Gia Ngôn chỉ cảm thấy có chút ngứa, đau cũng không cảm thấy. Lâu sau Đỗ Tử Tửu kéo áo xuống, nói: “Thai nhi phát triển rất tốt, nhớ mỗi tháng tới làm kiểm tra, thuận lợi sinh con hẳn không có vấn đề gì lớn.”

    Lúc Đỗ Tử Tửu rời đi lôi kéo Tạ Kế Hiên tán gẫu một hồi, Thẩm Gia Ngôn cũng không biết bọn họ đang nói chuyện cái gì, nhàn rỗi không có chuyện gì liền đi tắm, chuẩn bị lên giường ngủ.

    Bồn tắm trong biệt thự có thêm xoa bóp, Thẩm Gia Ngôn ngâm bên trong thoải mái rên hừ hừ mãi, phòng Tạ Kế Hiên ở trên lầu, có phòng tắm của mình, Thẩm Gia Ngôn liền không khóa cửa, ngâm một nửa lại cảm thấy có người, trên rèm, một bóng người cao lớn chiếu bên trên, vóc người vai rộng chân dài cao gầy kia, Thẩm Gia Ngôn không cần nhìn cũng biết là ai.

    Thẩm Gia Ngôn gọi một tiếng: “Tạ tổng?”

    Tạ Kế Hiên đứng không nhúc nhích, không lên tiếng, Thẩm Gia Ngôn cũng không tiện đi theo anh, một lát sau nhìn thấy Tạ Kế Hiên đang cởi quần áo, sợ hết hồn: “Tạ, Tạ tổng, phòng anh không phải có phòng tắm sao?”

    Âm thanh Tạ Kế Hiên âm u: “Sợ cái gì, tôi không phải liệt dương sao.”

    “!!!” Bệnh viện này không phải có tiếng là tính bảo mật hạng nhất sao? Làm sao có thể tùy tiện tiết lộ lời người bệnh đã nói!

    “Tôi nói lung tung đấy!” Mắt thấy Tạ Kế Hiên sắp cởi sạch, Thẩm Gia Ngôn nhớ tới chuyện phát sinh ngày đó, trên mặt nóng lên. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, “Tôi chính là vì lấy lệ với bác sĩ Đỗ, không có ý tứ gì khác.”

    Tạ Kế Hiên nghiến răng nghiến lợi: “Bất lực có thể một phát liền trúng, tôi thật sự rất tự ti đấy.”

    Đàn ông bị nói bất lực thật sự rất tổn thương, Tạ Kế Hiên tức tới muốn tại chỗ cởi quần chứng minh, quần cởi được một nửa lại dừng lại, Thẩm Gia Ngôn cẩn thận đề phòng, nhưng nhìn thấy Tạ Kế Hiên một lát sau lại mặc quần vào, chỉ bất quá không cài dây lưng. Thẩm Gia Ngôn cách rèm cũng không biết anh làm sao.

    Say rượu loạn tính lần đó là một ngoài ý muốn, cậu đoán Tạ Kế Hiên không cứng nổi với cậu, cho nên chỉ là muốn dọa cậu muốn chút, mục đích đã đạt được.

    Quả nhiên hồi lâu, nghe Tạ Kế Hiên nói: “Tôi không có hứng thú với cậu.” Dứt lời, cứng ngắc xoay người, khập khễnh rời đi.

    Thẩm Gia Ngôn thả lỏng một hơi, tắm rửa xong lên giường đi ngủ, một giấc đến trời sáng, rời giường nhìn thấy Tạ Kế Hiên hai mắt quầng thâm, Thẩm Gia Ngôn không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn điểm tâm.

    “Hôm nay có lịch trình gì?”

    “Có livestream.”

    Tạ Kế Hiên dùng cơm khá ưu nhã, lúc ăn cơm đánh giá bụng Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn bị anh nhìn có chút quẫn bách, lại xấu hổ nói.

    “Bụng có cảm giác gì?” Tạ Kế Hiên nghiêm túc nói: “Nó đá cậu sao?”

    Thẩm Gia Ngôn cạn lời: “Hiện tại mới chưa tới 2 tháng, nó chính là phôi nhỏ, còn chưa biết nhúc nhích nhanh như vậy đâu.”

    Tạ Kế Hiên ăn xong, lau miệng, đứng dậy đi tới bên cạnh Thẩm Gia Ngôn, áo sơ mi quần tây nhãn hiệu nổi tiếng sạch sẽ chỉnh tề, so với treo trên người người mẫu nam còn muốn đẹp trai hữu hình hơn. Cho dù góc độ trên cao nhìn xuống, cũng hoàn mỹ không thể xoi mói: “Bác sĩ nói, thân là người mang thai cảm giác sẽ trở nên trì độn, tôi làm thay cậu, nghe một chút.”

    Thân thể Thẩm Gia Ngôn cứng ngắc, thật sự không muốn cùng Tạ Kế Hiên dựa quá gần, lúc này sẽ làm cho cậu không tự chủ được nhớ tới đêm đó. Hơn nữa, cậu hết sức nghi ngờ lời của Tạ Kế Hiên, rõ ràng cảm giác đau của cậu sâu sắc rõ ràng như vậy.

    Tạ Kế Hiên thấy cậu do dự, nhấc cao quầng mắt thâm lãnh đạm nói: “Cậu yên tâm, tôi không cảm thấy hứng thú với thân thể cậu.”

    Đúng vậy a, Thẩm Gia Ngôn cười cười, cậu nghĩ nhiều rồi. Bất quá để cho Tạ Kế Hiên dán trên bụng, vẫn làm cho Thẩm Gia Ngôn hết sức kỳ quặc. Một phút, 2 phút, 5 phút trôi qua, Thẩm Gia Ngôn không nhúc nhích, thở mạnh cũng không dám thở, vành tai đỏ bừng, rốt cục cậu không nhịn được nói: “Ngày mai lại nghe nhé.”

    Tạ Kế Hiên nhưng không động đậy, Thẩm Gia Ngôn nhịn không nổi: “Tạ tổng.”

    “Cậu đi trước đi, chân tôi tê rồi.” Tạ Kế Hiên cúi đầu, Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy trán anh mồ hôi đều đã rơi xuống, vội vàng đứng lên, “Vậy tôi lên xe trước.” Tạ Kế Hiên không lên tiếng, cũng không nhìn cậu, Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể đi trước, đừng nói, cậu thật sự sắp muộn rồi.

    Thẩm Gia Ngôn lên xe, mới thấy Tạ Kế Hiên đứng lên, khập khiễng lên lầu.

    Nhìn tư thế lao lực, tê chân còn rất nghiêm trọng.

    Sáng sớm Thẩm Gia Ngôn đã tới phòng trang điểm, thợ trang điểm trước gội đầu cho cậu, mới bắt đầu trang điểm. Lúc trang điểm mở một bộ đồ trang điểm mới, Thẩm Gia Ngôn liếc nhìn, phía trên toàn là tiếng nước ngoài. Thợ trang điểm thấy cậu tò mò: “Thầy Mạnh nói cậu hai hôm nay dị ứng, đổi cho cậu một bộ đồ trang điểm thực vật tinh khiết, không tổn thương da, nghe nói ăn cũng được.”

    Vừa nhìn là biết hàng tốt: “Không rẻ đi?”

    Thợ trang điểm gật gật đầu: “Người bình thường không mua nổi, đây là đặc biệt dùng cho phụ nữ có thai.”

    Thẩm Gia Ngôn ho khan một trận, sắc mặt đỏ bừng, chột dạ nhìn thợ trang điểm hóa trang, lúc sắp vẽ xong, cửa phòng hóa trang bị đẩy ra, Chu Tầm Chi và trợ lý đi đến.

    “Chị Trương, trang điểm cho Tầm Chi trước, cậu ấy thời gian gấp.” Trợ lý dùng ánh mắt thúc giục, đầy mặt không kiên nhẫn.

    Chị Trương đang sấy tóc cho Thẩm Gia Ngôn, trong lúc nhất thời có chút khó xử, Thẩm Gia Ngôn nhận lấy máy sấy, “Còn lại em tự làm, chị đi làm đi.”

    Chị Trương cảm kích cười cười, đi làm tạo hình cho Chu Tầm Chi. Thẩm Gia Ngôn trước kia đã tự mình sấy tóc, tay luyện được không tệ, sấy xong soi gương một cái, còn rất vừa lòng. Lúc này, Chu Tầm Chi gội đầu xong, lập tức muốn trang điểm, trợ lý của hắn mắt cực kỳ tốt, nhìn thấy đồ trang điểm của Thẩm Gia Ngôn, ánh mắt sáng lên: “Đây không phải đồ trang điểm thực vật nổi tiếng châu Úc thời gian trước Tầm Chi vẫn luôn nhắc sao? Thầy Mạnh rốt cuộc mua cho rồi.”

    Ánh mắt Chu Tầm Chi quét qua, nhìn một cái dời tầm mắt đi.

    Trợ lý thấy động tác của hắn, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Sao chưa hỏi một tiếng đã mở ra?”

    Trong phòng hóa trang ngoại trừ Chu Tầm Chi chính là Thẩm Gia Ngôn, lời này nói cho ai nghe không cần nói cũng biết.

    Trợ lý nói với chị Trương: “Tầm Chi có bệnh sạch sẽ, đồ người khác đã dùng qua còn để cho cậu ấy dùng thế nào, đồ trang điểm tốt như vậy liền lãng phí.” Trương tỷ muốn nói lại thôi, không biết nói cái gì mới tốt.

    Cái gì gọi là lãng phí, lời này nói có chút khó nghe, Thẩm Gia Ngôn nói: “Là tôi bảo chị Trương mở ra, dù sao cũng là đồ cùng nhau dùng, cũng không cần phân ai trước ai sau.”

    Trợ lý ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Vậy Gia Ngôn các cậu dùng đi, Tầm Chi da nhạy cảm, không thích dùng chung đồ trang điểm với người khác.”

    Không cần thì không cần, Thẩm Gia Ngôn cũng không ép.

    Thẩm Gia Ngôn quay đầu liền quên chuyện này, cùng Thôi Chính Khâm lên livestream.

    Trước khi cậu livestream, nhìn Weibo một cái, fan đối với livestream lần này đều rất mong đợi, còn có người mộ danh mà đến, muốn xem bộ dáng “Tiểu thịt tươi”. Thẩm Gia Ngôn xem xong đại hào, lại chuyển tới tiểu hào, kết quả vừa vào tiểu hào, liền nhìn thấy fan cũ của cậu, Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn đang khóc lóc.

    (“tiểu hào” và “đại hào” là nick level cao và nick level thấp)

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: [khóc lớn][khóc lớn][khóc lớn] ID livestream bị người cướp mất rồi, dịch vụ khách hàng khiếu nại cũng vô dụng, livestream tới nơi rồi, cái con mẹ nó chứ a a a a a a a a!!

    Thẩm Gia Ngôn giả bộ fan của cậu an ủi một phen, nói với hắn Thẩm Gia Ngôn chắc chắn sẽ không quên hắn, hi vọng nói như vậy có thể làm cho trong lòng hắn dễ chịu chút.

    Bọn họ dùng là kênh của công ty, nơi này bình thường đăng mấy chào hỏi ngày lễ tết tập thể, hoặc là các loại thông báo, tuyên truyền gì đó, gần đây lượng đăng cao nhất vẫn là thông báo phim mới của Chu Tầm Chi.

    Thôi Chính Khâm cực kỳ khẩn trương, y vẫn là lần đầu tiên livestream, trên mặt khẩn trương mồ hôi đều rơi xuống.

    Thẩm Gia Ngôn khích lệ y: “Không sao đâu, người mới lần đầu tiên đều khẩn trương, từ từ là ổn thôi, kỳ thực fan cũng thích dáng vẻ cậu khẩn trương ngây ngô, cái này gọi là dưỡng thành, chờ cậu sau này thành thục, bọn họ vẫn sẽ hoài niệm cậu lúc này.”

    Thôi Chính Khâm giống như gà con, Thẩm Gia Ngôn nói gì tin đấy: “Thật sao?” Nhận được khẳng định của Thẩm Gia Ngôn, hắn lau sạch mồ hôi, tĩnh tâm, hơi cảm giác không khẩn trương vậy nữa.

    Livestream rất nhanh bắt đầu.

    Hai người phía trước chính là tác giả, người đại diện, nhóm quan hệ xã hội, chăm chú mà nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai người, từng từ từng chữ.

    Đây là livestream đầu tiên của tiểu thịt tươi Thẩm Gia Ngôn sau vụ gặp phải cướp giật, một sự kiện mà công ty chú ý nhất, cũng phái Mạnh Giản Minh tới trấn giữ, tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm.

    Thẩm Gia Ngôn cảm thán, trước kia cậu livestream cũng không có đãi ngộ như vậy, nhiều lắm cũng chính là Tôn Cường có mặt, đãi ngộ của trong suốt với nổi tiếng, ở trong giới giải trí là sự thật tàn khốc.

    Livestream vừa bắt đầu, trong thời gian 1 phút đã ào vào 5000 fan, tiếp theo 1 vạn, 2 vạn, 5 vạn, không ngừng tăng lên.

    Thôi Chính Khâm đều nhìn ngây người.

    Trong ấn tượng của y, làm nghệ sĩ hot mới có rầm rộ, không nghĩ tới y có thể gặp được. Thôi Chính Khâm trong lúc nhất thời cảm động hốc mắt ướt át, có chút không kiềm chế được. Đây chính là giới giải trí đơn thuần lại phức tạp, người thích được thích gấp bội, người yên lặng vô danh cho dù ưu tú hơn nữa cũng không ai nhìn một cái.

    Làm người được ánh mắt chú ý, rốt cục có người nguyện ý nhìn bạn, đứng ở tiêu điểm tầm mắt, loại cảm giác biến thành ánh sáng này cho dù lập tức chết cũng đáng.

    Thẩm Gia Ngôn cũng đặc biệt cảm động, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều fan như vậy, trước kia 5 phút mới có 1 tin nhắn lại, hiện tại tin nhắn giống như tuyết rơi, xoạt xoạt bay qua.

    Cậu mang theo Thôi Chính Khâm chào hỏi, vừa nói chuyện vừa giải đáp vấn đề của fan.

    Thẩm Gia Ngôn xem comment, nhìn nhìn đột nhiên nhìn thấy ID bị trộm của fan cũ xuất hiện.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Thẩm Gia Ngôn chỉ yêu tui, làm tiểu tam không đạo đức, tui khuyên các thím cải tà quy chính.

    Chương 11

    Cái khẩu khí này, cái dấu chấm tròn cố định này, giống như đã từng quen biết.

    Dù sao nhìn thế nào cũng không giống khẩu khí của Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn trước kia.

    Comment hỏi gì đó đều có. Có hỏi Thẩm Gia Ngôn thích màu gì, hình mẫu lý tưởng, gần đây đang quay phim sao, cùng Thôi Chính Khâm là CP sao, chiều cao bao nhiêu vân vân mây mây.

    Thẩm Gia Ngôn tận lực hữu cầu tất ứng, lựa chọn câu trả lời dễ đáp lại.

    Lúc Thẩm Gia Ngôn mới debut, công ty thiết lập cho cậu là chàng trai dương quang. Hiện nay fan đều thích manh tương phản (*), hình tượng thẳng nam đơn điệu nhàm chán đã không được hoan nghênh nữa. Thẩm Gia Ngôn thích vận động, nhiệt tình sáng sủa, nhưng lại có trái tim thiếu nữ, thích màu hồng, manh tương phản như vậy đặc biệt chọt trúng điểm manh của fan.

    (Manh tương phản: vẻ ngoài một kiểu nhưng tâm hồn một kiểu. Ví dụ vẻ ngoài đáng yêu nhưng lại rất bạo lực)

    Thẩm Gia Ngôn dựa theo thiết lập mà công ty cho cậu, nói mình thích màu hồng.

    Về phần hình mẫu lý tưởng, cái này có chút không dễ trả lời. Nhưng fan lại không bỏ qua cho cậu, cứng rắn muốn hỏi. Lúc này, Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn nói ra đáp án của mình, cũng không biết tại sao, hắn mỗi lần xuất hiện Thẩm Gia Ngôn đều có thể nhìn thấy.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Anh tuấn bức người, gia đình hơn trăm triệu, thể lực tốt, JG.

    Mấy cái trước Thẩm Gia Ngôn nhìn hiểu, JG là cái gì? Là từ ngữ lưu hành gần đây sao? Thẩm Gia Ngôn có chút không biết nói sao, mặc dù cậu và Tạ Kế Hiên đã lăn giường, nhưng cậu là thẳng nam! Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn chẳng lẽ là hủ nữ? Nghĩ tới đây, Thẩm Gia Ngôn cũng là thấy lạ mà không lạ.

    Thẩm Gia Ngôn ngó lơ hắn, không ảnh hưởng cậu nói chuyện.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Nghe nói hợp đồng của anh sắp tới kỳ rồi, định chọn công ty nào chưa?

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tân Nguyên rất tốt, ông chủ là một người tốt, người cũng lớn lên rất đẹp trai.

    ……

    Nếu không phải hiện tại cây to đón gió, Thẩm Gia Ngôn thật muốn kéo đen cái người này.

    Thẩm Gia Ngôn đầu này vừa livestream không bao lâu, Chu Tầm Chi cũng mở livestream, bình thường công ty sẽ không sắp xếp livestream cùng một lúc, hại nhiều hơn lợi.

    Mạnh Giản Minh nghe nói Chu Tầm Chi không báo cáo với hắn đã livestream, ngược lại không nói gì, nhưng chân mày nhăn lại đã cho thấy hắn không cao hứng lắm, nhưng dù mất hứng thế nào cũng không đứng dậy rời đi, trọng tâm trước mắt vẫn như cũ là Thẩm Gia Ngôn.

    Chu Tầm Chi sau khi hot, thời gian rảnh rỗi livestream rất ít, hắn một khi livestream đều là phim mới sắp chiếu cần tuyên truyền. Cho nên livestream như hôm nay cực kỳ quý giá, fan vừa nghe nói hắn livestream, đổ xô tới, lượt view bên này của Thẩm Gia Ngôn giảm xuống rõ ràng.

    Chu Tầm Chi rất nhanh liền vượt qua Thẩm Gia Ngôn, đợi Thẩm Gia Ngôn kết thúc livestream, Chu Tầm Chi cũng rất nhanh nói tạm biệt. Hai bên giống như đang âm thầm so đấu gì đó, cuối cùng lấy Thẩm Gia Ngôn bị thua mà kết thúc.

    Bất quá Thẩm Gia Ngôn biết vừa lòng với cái đã có, có thể có nhiều fan như vậy đã rất vui vẻ rồi, về phần Chu Tầm Chi có ý gì, cậu căn bản không để ý.

    Livestream xong, Thẩm Gia Ngôn gọi điện thoại cho dịch vụ khách hàng, “Xin chào, tài khoản “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn” bị trộm, phiền tìm về giúp tôi được không?” Tên ID livestream không thể lặp lại, người khác đặt rồi thì bạn không thể đặt nữa, fan nhỏ đi theo cậu nhiều năm như vậy, gặp phải khó khăn Thẩm Gia Ngôn muốn làm chút gì cho hắn.

    “Chờ chút.”

    Dịch vụ khách hàng ngừng thao tác, “Anh là chính chủ sao?”

    Số điện thoại bắt buộc, khả năng còn sẽ cần dùng tới mật khẩu trước kia, Thẩm Gia Ngôn không có cách nào nói dối: “Không phải.”

    Dịch vụ khách hàng nói: “Không phải chính chủ không thể tiến hành thao tác này.”

    Thẩm Gia Ngôn chất vấn: “Chủ nhân tài khoản gọi điện thoại khiếu nại rất nhiều, các người tại sao chưa giải quyết?”

    Dịch vụ khách hàng giở giọng: “Xin lỗi, tình huống anh nói chúng tôi không hiểu lắm, chỉ cần xác định bị trộm tài khoản, khiếu nại chúng tôi đều sẽ cố gắng sớm giải quyết.”

    Kỳ quái, cậu cảm thấy fan nhỏ không thể nào nói dối, nhưng dịch vụ khách hàng cũng không cần thiết lừa cậu mà. Thẩm Gia Ngôn nghi ngờ cúp điện thoại, tiểu ca dịch vụ khách hàng từ đáy lòng thở phào nhẹ nhõm. Thật là kỳ quái, cái ID “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn” này rốt cuộc có bí mật gì không thể cho ai biết, nhiều người tranh nhau cướp như vậy.

    Tiểu ca quay đầu hỏi đồng nghiệp: “Thím biết hiện tại tài khoản này ở trong tay ai không?”

    Đồng nghiệp lắc lắc đầu: “Mặc kệ trong tay ai, nhất định là nhân vật lợi hại, không thấy quản lý của chúng ta đích thân tới tìm giám đốc kỹ thuật đòi tài khoản sao.”

    Tiểu ca chậc chậc: “Thế giới của người có tiền chúng ta không hiểu.”

    Hai ngày này trải qua suy nghĩ kĩ càng, Thẩm Gia Ngôn vẫn là quyết định gia hạn với Tân Nguyên, hiện tại đã định giữ lại nhóc con, liền có dính dáng với Tạ Kế Hiên, lựa chọn Tân Nguyên đối với cậu mà nói là tốt nhất.

    Thẩm Gia Ngôn khoảng thời gian này bận rộn không có thời gian về nhà, luôn ở trong căn hộ thuê, cậu thật sự cũng không muốn về nhà, vui tới nhàn rỗi, không có Dương Mạn Cầm và Thẩm Thừa Vũ, thế giới của cậu tươi sáng hơn nhiều.

    Ngược lại Thẩm Thừa Vũ lại trải qua không quá thuận.

    Hắn có một cô bạn gái truy tinh (*), sau khi biết hắn là em trai của Thẩm Gia Ngôn, một mực hỏi hắn về chuyện của Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Thừa Vũ phiền không chịu nổi.

    ((*) truy tinh: theo đuổi ngôi sao, đu idol)

    Ở trước mặt hắn, Thẩm Gia Ngôn cho tới bây giờ đều không phải nhân vật chính.

    “Thừa Vũ, Thẩm Gia Ngôn gần đây sắp mở fan meeting, anh giúp em lấy chữ ký của anh ấy nhá.”

    “Muốn chữ ký còn không dễ sao? Em có thể tự mình đi tiếp xúc cự ly gần với anh ta mà.”

    Cô gái oán hận: “Anh không biết đâu, người đi nhiều lắm, không nhất định có thể rút trúng em!”

    Chỉ bất quá tình cờ cứu người, Thẩm Thừa Vũ thật sự không tin Thẩm Gia Ngôn có thể có bao nhiêu hot, mấy hot search trên mạng còn không phải đều là lăng xê ngấm ngầm của công ty, cái này ở giới giải trí cũng không phải chuyện mới mẻ gì.

    Hắn muốn xem xem rất nhiều người mà bạn gái nói có thể có mấy người.

    8h tối, Thẩm Gia Ngôn vẫn ở studio chụp ảnh, meeting sẽ đăng poster, phải làm gấp rút suốt đêm. Cả tòa nhà chỉ có phòng này còn sáng đèn, Thẩm Gia Ngôn đã chụp xong hai bộ, hair stylist sau khi lại sấy tóc cho cậu một lần, tiếp tục chụp bộ thứ 3.

    Thẩm Gia Ngôn lúc này buồn ngủ cực kỳ, kể từ khi có nhóc con, rất dễ mệt mỏi không nói, buổi tối cũng nhịn không dậy tiểu đêm, tới thời gian liền mệt rã rời, còn không thể uống cafe, chỉ có thể cấu tay lên tinh thần.

    Thợ trang điểm đo eo cho cậu, cười nói: “Tiểu Thẩm có phải mập không?”

    Thẩm Gia Ngôn cả kinh, buồn ngủ cũng chạy mất: “Eo to sao?”

    “Không có không có, chính là cảm giác da đẹp hơn trước kia, sáng bóng mọng nước, vừa nhìn đã thấy rất dễ chịu.” Thợ trang điểm nháy mắt: “Gần đây ăn thần đan diệu dược gì, tôi lần trước thấy người khác sáng chói như vậy, vẫn là đứa em họ mang thai của tôi.”

    Thẩm Gia Ngôn bị sặc nước miếng, mạnh mẽ ho khan, chột dạ không dám ngẩng đầu. Cậu hiện tại càng ngày càng hận, sớm biết vậy, cậu đã tiên hạ thủ vi cường, phản thụ làm công, cường Tạ Kế Hiên, như vậy mang thai chính là Tạ Kế Hiên, tới lúc đó để cho Tạ Kế Hiên nếm thử chút đủ loại tư vị trên người cậu.

    ((*) tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước chiếm được lợi thế)

    Nôn nghén, buồn ngủ, béo lên gì đó, từng cái bị một lần.

    Không, đàn ông chuyên nghiệp bình thường sẽ làm cho đàn ông mang thai sao? Nghĩ như vậy, chuyên nghiệp của Tạ Kế Hiên thật là có độc!

    Sau khi chụp xong, mọi người lục tục rời đi, chỉ còn lại Thẩm Gia Ngôn ở toilet tẩy trang. Cậu tẩy trang xong, vừa định rửa mặt, đèn đột nhiên tắt.

    Bốn phía đen kịt một mảnh, điện thoại di động của Thẩm Gia Ngôn ném ở trong balo phòng hóa trang, trong tay ngay cả chiếu sáng khẩn cấp cũng không có. Mặt cũng không cách nào rửa, đợi một lát vẫn không sáng, liền sờ mò đi ra ngoài.

    Bên ngoài cũng là một mảnh đen kịt, Thẩm Gia Ngôn sờ tới chỗ để túi, nhưng cái gì cũng không có, cậu rõ ràng nhớ mình để balo ở chỗ này, bên trên còn đè một quyển tạp chí. Thẩm Gia Ngôn lại sờ mò chỗ khác cũng không có, lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng rơi khóa, Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, vội vàng sờ tới cạnh cửa, kéo một cái, quả nhiên bị khóa.

    “Tôi vẫn chưa đi!” Thẩm Gia Ngôn hô to, nhưng không ai đáp lại, thật sự bị khóa, cậu phải sáng mai mới có thể đi ra, không có điện thoại, cậu thật sự không cách nào cầu cứu.

    Lại qua nửa tiếng, Thẩm Gia Ngôn trong bóng tối buồn ngủ, cậu thật sự buồn ngủ, nhóc con cần cậu giữ giấc ngủ đầy đủ, không để cho cậu mở mắt. Lúc này, trên cửa rốt cục truyền đến động tĩnh, Tạ Kế Hiên cầm đèn pin mở cửa. Thẩm Gia Ngôn nằm trên ghế salon, ngủ tới ngã trái ngã phải.

    Thẩm Gia Ngôn ngủ ngược lại nhiều hơn một phần cường thế so với bình thường, tư thế mở rộng hoàn toàn một chút cũng không khách khí, bá khí chiếm cả cái ghế sofa, một bên cẳng chân còn rũ trên mặt đất, hết sức tùy ý.

    Tạ Kế Hiên ngồi xổm xuống, đặt đầu cậu ngay ngắn, Thẩm Gia Ngôn giống như không xương, lại xiêu vẹo trở lại, đè tay Tạ Kế Hiên.

    Làn da trên tay bóng loáng nhẵn nhụi, nóng hầm hập, từng đợt lay động trái tim Tạ Kế Hiên.

    Tạ Kế Hiên không nhúc nhích, ánh mắt u ám, quầng thâm mắt tối qua vẫn chưa tan, lúc này càng thêm nặng. Thẩm Gia Ngôn ngủ rất sâu, giống như đang mơ cái gì đó, trong miệng đột nhiên rì rầm.

    Tạ Kế Hiên ghé tới muốn nghe cậu đang nói gì, người ngủ có chút phát âm không rõ, nghe hồi lâu, không nghe thấy, Tạ Kế Hiên ngược lại bị hơi thở của Thẩm Gia Ngôn khiến cho cả người run rẩy. Hơi thở nóng bỏng kia phun trên vành tai anh, đốt ra tiếng vọng cực nóng.

    Xuống thêm 2cm nữa chính là mặt Thẩm Gia Ngôn, thời gian Tạ Kế Hiên ngây người, Thẩm Gia Ngôn đột nhiên tỉnh.

    Tạ Kế Hiên nghĩ cũng không nghĩ, tay trước tiên làm phản ứng, tắt đèn pin.

    Tính cảnh giác của Thẩm Gia Ngôn trở nên kém, nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất, lúc cảm giác được bên cạnh có người, đại não ra sức khôi phục tỉnh táo, nhưng còn chưa nhìn rõ người, lại lâm vào bóng tối.

    Cậu lập tức cảm thấy người này không có ý tốt, nếu như không phải chột dạ tại sao thấy cậu tỉnh liền tắt đèn pin. Vừa nãy cách cậu gần như vậy, không phải muốn móc túi chứ!

    Nghĩ như vậy, thừa dịp người nọ còn chưa ra tay với cậu, Thẩm Gia Ngôn tiên hạ thủ vi cường, nhấc chân liền đá người kia.

    Chương 12

    Dù sao cũng vừa tỉnh, cho dù dùng toàn lực, cũng dùng không bao nhiêu khí lực, Thẩm Gia Ngôn một cước hạ xuống, Tạ Kế Hiên dễ dàng đỡ được.

    Sợ tổn thương bụng cậu, Tạ Kế Hiên không dám dùng sức, không nghĩ tới Thẩm Gia Ngôn một cước không thành, động tay, sau khi tỉnh táo, mão (*) đủ khí lực, đánh giá bóng tối, nhắm vào 3 đường bên dưới của Tạ Kế Hiên liền tới.

    (Mão ở đây là ngôi thứ tư trong 12 địa chi (tý, sửu, dần, mão, thìn, tỵ, ngọ, mùi, thân, dậu, tuất, hợi), “mão” ý là “mạo” (bất chấp, liều lĩnh))

    Hướng đũng quần Tạ Kế Hiên liền đá.

    Có câu nói thế nào nhỉ, bắt giặc phải bắt vua trước, chỗ đó bị đá trúng, kẻ địch trong nháy mắt sẽ phải đầu hàng.

    ……

    Tạ Kế Hiên nổi giận, sau khi khó khăn tránh thoát, đang định nghênh đón cú tiếp theo, không nghĩ tới lúc này Thẩm Gia Ngôn đứt xích, đầu óc choáng váng, suýt chút nữa không đứng vững, càng không cần nói ra tay. Tạ Kế Hiên nghe thấy tín hiệu của cậu, vội vàng túm lấy cậu, bị đẩy ra.

    Lúc này, đèn sáng.

    Quen bóng tối đột nhiên gặp ánh sáng, Thẩm Gia Ngôn thích ứng hồi lâu mới nhìn rõ sự vật xung quanh. Trước chân cậu nằm một người, hẳn là tên trộm lúc nãy, Thẩm Gia Ngôn còn chưa hiểu hắn sao lại đột nhiên té xỉu, đột nhiên cảm thấy có chút là lạ.

    Làm sao giống người nào đó cậu quen!

    Thẩm Gia Ngôn vội vàng tiến lên, nhìn chính diện lại chính là Tạ Kế Hiên!

    Tạ Kế Hiên chặt chẽ nhắm hai mắt, xem chừng hình như ngất. Thẩm Gia Ngôn nhớ vừa nãy không làm gì anh mà, bị đá hai cú kia cũng không đá tới chỗ yếu hại, chẳng lẽ đẩy anh một cái, đụng phải đầu rồi?

    “Tạ tổng? Tạ tổng? Tạ Kế Hiên?” Gọi thế nào cũng không có động tĩnh, Thẩm Gia Ngôn sốt ruột, đây nhưng là cấp trên của cậu, người cầm quyền của Tạ gia a, quý giá lắm đấy, làm hỏng cậu không bồi thường nổi.

    Gọi vô dụng, Thẩm Gia Ngôn lại đi ấn nhân trung, ấn nhân trung không phản ứng, Thẩm Gia Ngôn định gọi điện thoại gọi xe cứu thương, lúc này, Tạ đại tổng tài rốt cục ung dung tỉnh lại.

    “Anh sao rồi Tạ tổng?” Thẩm Gia Ngôn nặng nề thở dài.

    “Anh vẫn ổn chứ?”

    Tạ Kế Hiên trầm mặt: “Không ổn, chân tôi hình như gãy rồi.”

    “???”

    Sao có thể! Cậu chỉ đẩy 1 cái, tới mức nghiêm trọng vậy sao??

    Thẩm Gia Ngôn khó có thể tin: “Chân nào?”

    “Chân trái.”

    Cách quần cũng không thấy được bệnh trạng gì, Thẩm Gia Ngôn cũng không dám sờ, vội vàng đưa người tới bệnh viện. Tạ Kế Hiên muốn tìm bác sĩ tư nhân của mình, thế là Đỗ Tử Tửu hơn nửa đêm bị người từ trên giường gọi dậy, nghe nói chân Tạ Kế Hiên gãy, vô cùng lo lắng chạy tới bệnh viện.

    “Trời má, làm sao vậy! Ai đánh gãy chân mày?”

    Thẩm Gia Ngôn rũ mắt, Đỗ Tử Tửu vừa nhìn liền hiểu, hắn cẩn thận đánh giá toàn thân Thẩm Gia Ngôn một phen, không bị thương không rách da, kỳ tích ha.

    “Tao kiểm tra cho mày chút.” Đỗ Tử Tửu sờ cẳng chân, sờ soạng vết thương hồi lâu: “Nè? Tao thấy cẳng chân mày không —”

    Tạ Kế Hiên giương mắt: “Đứt thành mấy khúc?”

    Đỗ Tử Tửu ngừng lại, đụng chạm ánh mắt với Tạ Kế Hiên, thật lâu sau, thần sắc đông cứng: “Phải 1 năm rưỡi thì mới nhanh nhẹn!”

    “Nghiêm trọng như vậy!!” Thẩm Gia Ngôn sợ ngây người.

    Đỗ Tử Tửu lập tức xử lý, Thẩm Gia Ngôn ở bên ngoài đợi nửa tiếng, Tạ Kế Hiên chống nạng đi ra. Cẳng chân quấn một lớp băng vải rất dày, chỉ nhìn đã cảm thấy rất đau.

    “Chăm sóc cẩn thân, không thể đụng vào nước, một tháng sau tới thay thuốc.” Đỗ Tử Tửu phân phó một câu vội vã rời đi, để lại Tạ Kế Hiên và Thẩm Gia Ngôn, mắt to trừng mắt nhỏ.

    Chuyện này trách cậu, Thẩm Gia Ngôn quyết định gánh trách nhiệm, chịu mệt đưa người tới biệt thự. May mà Tạ Kế Hiên ngoại trừ chân, sắc mặt thoạt nhìn ngược lại không có vấn đề gì, Thẩm Gia Ngôn hơi cảm giác không có áy náy như vậy nữa.

    Hiện tại muộn như vậy, trong biệt thự ngoại trừ hai người bọn họ thì không còn ai khác, Thẩm Gia Ngôn tối nay phải ở lại chăm sóc Tạ Kế Hiên. Sau khi nâng người lên giường, Thẩm Gia Ngôn xoay người muốn đi xuống lầu đun ấm nước, Tạ Kế Hiên nói: “Cậu đi đâu?”

    “Tôi —”

    “Cậu muốn về thì về đi, tôi chỉ là gãy chân không chết được.” Nói xong rũ lông mi, giống như gà con bị vứt bỏ.

    “…… Tôi đi đun nước, anh có muốn uống chút gì không?” Cậu sao có thể đi chứ, Thẩm Gia Ngôn chỉ sợ Tạ Kế Hiên lại khóc, giải thích.

    Hai người uống chút nước nóng, liền tự mình nằm xuống, ngủ 4-5 tiếng đã vội vàng rời giường. Bữa sáng có chuyên gia tới đưa, Thẩm Gia Ngôn hôm qua uống là cháo cải trắng, hôm nay phòng bếp đưa tới cháo xương heo, đặc biệt bồi bổ thân thể phát triển xương cốt cho Tạ Kế Hiên.

    Mùi vị của cháo xương heo cực kỳ nồng, Thẩm Gia Ngôn từ xa ngửi mùi trong dạ dày đã cuồn cuộn, quả nhiên ăn chưa hai miếng đã chạy tới toilet ói. Sau khi trong bụng có nhóc con, thân thể cậu trở nên hết sức hà khắc, rất nhiều thứ không thể ăn, một chút mùi thịt là có thể ói trời đất quay cuồng.

    Nghe nói giai đoạn đầu mang thai đều như vậy, bắt đầu từ giai đoạn giữa sẽ tốt hơn nhiều.

    Tạ Kế Hiên cũng không biết tới đây kiểu gì, nhẹ nhàng vỗ lưng cho Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn ói đủ rồi mới phát hiện anh ở đây, vội vàng nói: “Tôi tự mình làm.” Kỳ thực sáng sớm không có thứ gì để ói, toàn là vị chua, nhưng thân thể quý giá này của Tạ Kế Hiên, Thẩm Gia Ngôn sợ anh ngửi mùi chịu không nổi.

    Tạ Kế Hiên đưa nước cho cậu: “Súc miệng.” Âm thanh ngược lại mềm mại kiên nhẫn ngoài ý muốn, an ủi Thẩm Gia Ngôn không ít.

    Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đầu tiên phát hiện Tạ Kế Hiên ôn nhu như thế, có chút khó xử.

    Sau khi từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, cháo xương heo đã bưng đi, đổi thành cháo mơ nhạt, mùi vị chua chua ngọt ngọt, hết sức hợp khẩu vị Thẩm Gia Ngôn, ăn xong một bát, Tạ Kế Hiên lại múc thêm cho cậu một bát. Thẩm Gia Ngôn đâu dám làm phiền anh đại giá, để cho người bệnh phục vụ cậu, nhưng mà Tạ Kế Hiên rất chấp nhất, mắt lấp lóe: “Tôi là vì bảo bảo.”

    Nói như vậy Thẩm Gia Ngôn ngược lại bớt sầu, ăn liền 3 bát, lát nữa muốn ói thế nào là chuyện của lát nữa, hiện tại cậu cực kỳ đói bụng.

    Cơm nước xong, trợ lý của Tạ Kế Hiên lái xe tới đón bọn họ, Thẩm Gia Ngôn nhân cơ hội dặn dò: “Chén nước Tạ tổng uống tôi đã rửa sạch rồi, đặt ở trong bếp ráo nước, buổi tối anh pha cho anh ấy cốc nước mật ong, cho hai thìa mật ong là được, đừng thêm, anh ấy không uống.”

    Thư ký nói: “Xin lỗi, tôi buổi tối không có trách nhiệm chăm sóc Tạ tổng.”

    “Ai chăm sóc anh ấy hả?”

    Ánh mắt thư ký nhìn phía sau Thẩm Gia Ngôn một cái, “Một mình Tạ tổng.”

    Thẩm Gia Ngôn không quá tán thành: “Dù sao cũng phải thuê người đi, đây nhưng là bị thương đấy.”

    “Tạ tổng là một người hết sức tiết kiệm, lối sống xa xỉ thuê bảo mẫu anh ấy không thích.”

    “……” Phải không???

    Vậy làm sao đây, Thẩm Gia Ngôn lại không thể mặc kệ Tạ Kế Hiên, lúc này, Tạ Kế Hiên nói: “Cậu muốn về thì về đi, tôi chỉ là gãy chân không chết được.”

    “……” Lời này sao lại quen tai như vậy……

    Việc này Thẩm Gia Ngôn không thoát thân được, chỉ có thể dọn tới biệt thự ở cùng Tạ Kế Hiên, tới lúc chân Tạ Kế Hiên khỏi rồi mới có thể rời đi.

    Để tránh dẫn tới ngoài ý muốn, cách khoảng cách một trạm, Thẩm Gia Ngôn xuống xe, đợi lúc tới công ty, vừa vào cửa đã bị lễ tân gọi lại.

    “Anh Thẩm, đây là điện thoại của anh sao?”

    Lễ tân lấy ra một cái túi, chính là cái balo mà Thẩm Gia Ngôn tìm khắp nơi không thấy, điện thoại và ví tiền bên trong đều ở đó.

    Thẩm Gia Ngôn nghi ngờ: “Cô tìm được ở đâu?”

    “Dì vệ sinh ở trong thùng rác tìm thấy, tôi cảm thấy cái túi này nhìn quen mắt, mở điện thoại ra vừa nhìn, quả nhiên là đồ của anh. Anh Thẩm, túi của anh sao lại chạy tới thùng rác?”

    Tôi cũng muốn biết. Thẩm Gia Ngôn nói cám ơn, tâm tư nặng nề. Hôm qua cậu thật sự không nghĩ nhiều, hôm nay biết được ba lô kỳ quái xuất hiện trong thùng rác, liền biết chuyện này tuyệt đối không đơn giản. Có người đang âm thầm làm chuyện xấu đối phó cậu, tìm cậu giở trò.

    Buổi trưa còn có meeting, Thẩm Gia Ngôn trước đi trang điểm, lúc chạy tới phòng trang điểm, nhưng thấy chị Trương mặt mày ủ ê không biết ra tay thế nào, Thẩm Gia Ngôn hỏi nguyên nhân, chị Trương đưa bộ đồ trang điểm thuần thực vật đắt tiền kia cho Thẩm Gia Ngôn nhìn: “Hôm qua lúc chị đi rõ ràng nắp kỹ rồi, hôm nay tới đây phát hiện không biết làm sao lại mở ra, bộ đồ trang điểm này không thể tiếp xúc không khí thời gian dài, rất dễ vón cục, sau khi vón cục thì không thể dùng nữa.”

    Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn, dịch phấn lót vốn là trơn nước đều có vết nứt, mắt thấy không thể dùng nữa.

    Đầu tiên là túi, sau đó là đồ trang điểm, ngược lại làm rất toàn diện.

    Thẩm Gia Ngôn cũng không phải người dễ bị đánh gục như vậy, bình tĩnh nói: “Không sao đâu, hôm nay không trang điểm, che da đơn giản là được.”

    “Cái, cái này có thể chứ?” Fan meeting nhất định sẽ chụp hình, không trang điểm chụp ra ảnh xấu làm sao đây.

    Thẩm Gia Ngôn cười cười: “Chị yên tâm đi nhất định là được!” Đừng nói, cậu không phải loại người nghiệp dư, đối với khuôn mặt mình rất có lòng tin. Trước kia cậu mỗi lần họp fan đều phải trang điểm, hôm nay nhân cơ hội này, cậu muốn để fan nhìn thấy diện mạo cậu, dáng vẻ vốn có.

    Trưa hôm đó, Thẩm Gia Ngôn một thân T-shirt quần jean xuất hiện ở meeting, cậu da trắng, tóc đen ngược lại lộ vẻ trẻ tuổi, thoạt nhìn giống như sinh viên đại học chưa tốt nghiệp, ngây ngô nhưng lại chững chạc, hai loại quan cảm mâu thuẫn này, kết hợp kỳ dị ở trên người Thẩm Gia Ngôn vô cùng tốt, một chút cũng không mâu thuẫn.

    Theo chủ tới, hiện trường vang lên tiếng thét chói tai nhiệt liệt, các fan giơ trường thương đoản pháo (*), nhắm ống kính vào Thẩm Gia Ngôn.

    ((*) trường thương đoản pháo: là chỉ kiểu máy ảnh mà các phóng viên hay dùng ý)

    Trong đại sảnh người đầy ắp, Thẩm Gia Ngôn thật không nghĩ tới có thể tới nhiều người như vậy, cậu lại một lần nữa cảm động, sau livestream, lại một lần chân thật cảm nhận được, cậu đã không phải tiểu trong suốt yên lặng vô danh trước kia nữa, cậu có thể có kỳ vọng, tương lai hướng ánh sáng rảo bước tiến lên.

    Ngoài đại sảnh, Thẩm Thừa Vũ vừa từ trên xe xuống, mấy phú nhị đại nghe nói anh trai của Thẩm Thừa Vũ ở chỗ này làm meeting, nhàn rỗi không có chuyện làm chạy tới xem náo nhiệt.

    Cô gái hưng phấn mà sắc mặt đỏ bừng, “Hi vọng lát nữa có thể rút được em, nghe nói có tặng poster!”

    Thẩm Thừa Vũ kéo khóe miệng cười: “Đừng lo, không ai tranh với em.” Thẩm Gia Ngôn đức hạnh gì hắn vẫn biết, 5 năm đều không hot, làm sao có thể đột nhiên lợi hại. Nhất định là công ty ở phía sau màn thúc đẩy, fan tới hôm nay nói không chừng đều là công ty mời, cái này quá bình thường.

    Đang nói, một nhóm tiểu cô nương từ bên cạnh bọn họ chạy tới, la hét: “Nhanh lên một chút bắt đầu rồi!”

    Thẩm Thừa Vũ hừ cười, nghĩ thầm vẫn còn có mấy fan tới đây cổ vũ, cũng không biết đợi lát nữa mấy người này kẹp ở trong đám đệm lót là cảm thụ gì.

    Bọn họ ra khỏi thang máy, cách từ xa đã thấy cửa đại sảnh vây quanh không ít người, trong hành lang cũng có, tụ 5 tụ 3 lại nói gì đó. Cẩn thận nghe, trong miệng đều là đang nói Tiểu Ngôn thế này thế kia, Thẩm Thừa Vũ cắn răng, kiên trì từ cửa chen vào, đi đến bên trong vừa nhìn, Thẩm Thừa Vũ choáng mắt.

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn