Sổ tay tra thụ tìm đường chết – Chương 49-52

    Thuộc truyện: Sổ tay tra thụ tìm đường chết

    Chương 49: Tần đại thiếu muốn vụng trộm

    Giang Ninh đến ở cùng anh em nhà họ Bạch, Bạch Soái không coi cậu như người ngoài, chăm sóc sinh hoạt có thể nói là tỉ mỉ chu đáo. Trước đây ở cùng một chỗ với Tần Phi, đều là Giang Ninh nấu cơm quét dọn, hiện tại ở cùng với anh em nhà họ Bạch, những công việc thủ công này đều do Bạch Soái làm.

    Bạch Soái từ khi tiến vào câu lạc bộ tennis dưới danh nghĩa Tần Phi, có cơ hội nhận được một số giải thi đấu, cũng coi như là có thu nhập, điều này làm cậu sướng phát rồ, thường xuyên lôi kéo Giang Ninh nói rằng câu lạc bộ kia nó tốt đẹp biết là bao nhiêu.

    Đa số thời điểm Bạch Soái đều rất vô tư, Giang Ninh chưa từng nói với cậu câu lạc bộ kia là sản nghiệp nằm trong tay Tần Phi, cậu ở trong câu lạc bộ một lòng vùi đầu thi đấu huấn luyện, vì lẽ đó đến hiện tại cậu vẫn không biết ông chủ của câu lạc bộ này là ai.

    Giang Ninh chẳng muốn cùng Bạch Soái giải thích, thời điểm nghe Bạch Soái nói việc này cũng chỉ gật gù qua loa, trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ đến Tần Phi, lẽ ra sự tình tiến triển đến tình huống hiện tại, Tần Phi sớm nên đem Bạch Soái loại đi, thế nhưng Tần Phi không có tìm đến Bạch Soái gây phiền phức.

    Giang Ninh không tự chủ nhớ tới lúc trước, bởi vì chuyện của Bạch Soái cùng Tần Phi náo loạn một thời, chỉ sợ Tần Phi lại làm khó dễ Bạch Soái, hồi đó Tần Phi còn nói qua sẽ không dùng Bạch Soái đến áp chế cậu.

    Tần Phi là một người ngạo khí, anh đã nói như vậy chắc chắn sẽ không đổi ý, thế cho nên lần này anh sẽ không động đến Bạch Soái.

    So sánh như thế, Giang Ninh cảm giác mình chính là tiểu nhân, khi sưu tập chứng cứ Tiếu Cẩn cùng Thẩm Trung Hoa, cậu lợi dụng triệt để Tần Phi từ đầu đến đuôi.

    Nhưng là…… Giang Ninh nhíu chặt lông mày, chua xót nghĩ, nhưng cậu làm gì còn biện pháp nào đâu?!

    Qua hai tuần lễ sau, lệnh tòa án triệu tập xuống, vụ án tai nạn mỏ quặng một tháng sau sẽ xử lý, Thẩm Trung Hoa đã bị bắt giữ.

    Đối mặt với hết thảy những bố cục do chính mình tự tay bố trí cuối cùng cũng gặt hái được thành quả, trong lòng Giang Ninh ngược lại không có nhẹ nhàng như trước kia nữa.

    Bắt đầu từ đó cả đêm cậu ngủ không yên giấc, nằm ở trên giường trằn trọc trở mình, sau đó ngồi dậy bật laptop lên, một lần lại một lần theo dõi Tần Phi, hoặc là xem video chính mình cùng Tần Phi làm tình, sau đó là một hồi sóc lọ.

    Giang Ninh nghĩ mình có phải bị tẩu hỏa nhập ma rồi không? Cứ giống như những nhân sĩ võ lâm có tâm tư theo đuổi tuyệt thế thần công, ở thời khắc cuối cùng nắm được bí kíp thần công, thường thường sẽ đánh mất tâm trí mà điên loạn lên.

    Chiều hôm đó, Giang Ninh nằm trên giường ngủ trưa, ngủ thẳng đến tận ba giờ chiều mới tỉnh lại, lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, Bạch Soái cùng em trai cậu đều đã đi ra ngoài.

    Cậu mới vừa ngồi dậy, cảm giác trống vắng không tên liền ập đến. Nếu là trước đây, thời gian này cậu sẽ đi đến đài truyền hình thực tập, hoặc là đi đến trường học chơi tennis, hay là đi dạo chợ mua thức ăn chuẩn bị bữa tối, nhưng hiện tại, cậu không có việc gì để làm, chỉ có thể theo thói quen lấy ra laptop, nhìn những cái không nên xem.

    Mơ màng trôi qua hơn một giờ, Giang Ninh mới đi tắm rửa.

    Chờ cậu tắm xong đi ra, vừa đi vào phòng, nhìn thấy Bạch Băng ở trong phòng của anh.

    Bạch Băng nghe được động tĩnh Giang Ninh đi ra, vội vàng nhanh như chớp, đứng ở giữa phòng, vẻ mặt có chút lúng túng cùng hoang mang.

    “Giang, anh Giang Ninh……” Bạch Băng nhẹ giọng kêu một câu, trong thanh âm rất không tự nhiên.

    Giang Ninh gật đầu: “Ừ, sao em lại ở chỗ này?” Ánh mắt chậm rãi hướng bên cạnh bàn sách liếc nhìn, cậu đặt laptop ngay trên bàn sách, trên màn hình biểu thị trạng thái cần nhập password.

    Nếu như cậu nhớ không lầm, vừa nãy trước khi tắm rửa, cậu thấy trong nhà không có ai, liền đặt laptop xuống rồi đi tắm, không có khóa cửa phòng lại.

    Bạch Băng liền vội vàng nói: “Em, em vào lấy hai đĩa CD, em thấy cửa phòng có mở, còn tưởng rằng anh ở đây.” Nói xong, cậu quơ quơ đĩa CD trên tay, lại chỉ trên giá sách bàn sách, trên giá sách có một loạt đĩa CD.

    “Ừ.” Giang Ninh không nhiều lời, xoay người ngồi vào trên giường.

    Bạch Băng nhìn sắc mặt Giang Ninh một chút, “Cái kia…… Cái kia…… Vậy em đi ra ngoài đây.”

    Nhìn thấy Giang Ninh gật đầu, cậu nhanh chóng từ trong phòng đi ra.

    Bạch Băng rời đi, Giang Ninh im lặng không lên tiếng mở laptop, kiểm tra một lượt, không thấy cái gì bất thường, không tìm thấy dấu vết CD, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

    Bạch Băng trở lại phòng mình cùng anh hai, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, cậu có chút lo sợ Giang Ninh, bình thường Giang Ninh rất ít biểu lộ nét mặt, anh hai luôn nói Giang Ninh là ân nhân của chúng ta, thế nhưng Bạch Băng cảm thấy căn bản Giang Ninh không hề giống như bề ngoài nhìn đơn giản như vậy.

    Cậu nhớ tới vừa nãy nhìn thấy trong laptop Giang Ninh có đồ vật, một lần nữa khiếp sợ không thôi.

    Giang Ninh nhìn qua lạnh lùng như thế, không nghĩ tới sau lưng lại xem G.V!!! Hơn nữa cái người đàn ông trong đoạn G.V ấy, cậu có nhận thức, đây không phải là Tần thiếu sao?!

    Bình thường Giang Ninh ngụy trang rất giống thẳng nam, ngay cả cậu lăn lộn trong giới còn không nhìn ra.

    Kỳ thực những điều này không khiến cho Bạch Băng khiếp sợ, dù sao chính cậu cũng thích nam nhân, chỉ là ngũ lôi oanh đỉnh đánh xuống cậu chính là, người trong đoạn video kia, Tần Phi lại nằm ở phía dưới!!

    Trời ạ, cậu còn nhớ thời điểm còn ở nơi Trần Đại Đầu, đã nghe những người hầu hạ qua Tần Phi nói, Tần thiếu quy củ rất nhiều, đặc biệt có thói quen ưa sạch sẽ, ngay cả khi blowjob cho Tần thiếu trước tiên phải súc miệng sạch sẽ mới được.

    Hoa danh Tần thiếu ở bên ngoài như vậy, sao có thể làm bot cho được?!

    Bạch Băng đóng kín cửa, tay có chút run rẩy móc ra di động nằm trong túi quần, mở màn hình lên.

    Trên màn hình là bức ảnh cậu trực tiếp dùng di động chụp đoạn video trong laptop, mặc dù có chút mơ hồ, thế nhưng vẫn như cũ có thể nhìn thấy rõ ràng người đàn ông nằm dưới thân lộ ra biểu tình cao trào kia, tuyệt đối chính là Tần Phi!

    Bạch Băng nhìn kỹ bức ảnh người đàn ông đè lên người Tần Phi kia, rắn chắc nhưng không hùng tráng, eo mông đường nét trôi chảy, ngón tay rất đẹp, vừa nhìn chính là nam nhân xinh đẹp.

    Bạch Băng từ khi xác định xu hướng tình dục của mình, làm nhiều nhất chỉ có một chuyện chính là quan sát nam nhân, đi ở lối đi bộ, đôi mắt cậu luôn dừng ở những nam nhân có bề ngoài xuất chúng, bất luận vóc người hay là tướng mạo, cậu đều rất ham muốn.

    Chính vì nghiệp vụ thuần thục như vậy, cậu liếc mắt một cái liền nhận ra trong đoạn video kia nam nhân không hề lộ mặt chính là Giang Ninh.

    Tuy rằng cậu cùng anh cậu đã sớm đối với chuyện Giang Ninh cùng Tần Phi có hiểu biết ít nhiều một chút, nhưng họ vẫn không dám hỏi Giang Ninh, gương mặt Giang Ninh lạnh băng như thế, ai dám hỏi cậu chứ!

    Bạch Băng có đánh chết cũng không nghĩ ra, Giang Ninh có bản lĩnh đem Tần Phi đặt dưới thân!

    Lúc ấy khi chụp bức hình này, Bạch Băng cũng không nghĩ nhiều cho lắm, chỉ là chụp lại theo thói quen đam mê chụp ảnh người mà thôi.

    Bạch Băng từ lần trước nháo nhào đòi tự sát xong, Hạ Tranh đã an bài cho cậu một công việc, ở tòa soạn báo làm nhân viên sao chép photocopy, sao chép các văn kiện, công việc không cần kỹ thuật chuyên môn cao, rất thích hợp với cậu, tốt xấu gì cũng coi như là công việc nghiêm túc.

    Bạch Băng có đôi khi cũng vứt đồ bừa bãi, đặc biệt là khi lúc làm việc bận rộn, tay chân càng luống cuống, ngày đó cậu đưa văn kiện xong, không biết ném di động ở nơi nào, tìm một vòng cũng không tìm thấy, cũng không tiếp tục tìm nữa.

    Cậu rất là đau lòng khi trong di động đó có những bức ảnh chụp mình đứng tạo dáng trong tư thế ỏng ẹo chu mỏ, nhưng cậu đã sớm quên bên trong còn có những hình ảnh Tần Phi được trích xuất trong đoạn video ấy.

    Chỉ là lúc đó cậu không nghĩ tới, mấy tấm hình này lại mang đến cho cậu bao nhiêu là phiền phức lớn.

    ##

    Gần đây Tần Phi gặp không ít chuyện tình.

    Đầu tiên là vụ án Tiếu Cẩn, anh mời tới toàn những luật sư tốt nhất giúp phân tích vụ án này, nhưng vụ án này cho dù có phân tích ra sao, đơn giản chỉ phán định Tiếu Cẩn từ mười mấy năm xuống còn có vài năm, đừng mong được vô tội.

    Có điều hiện tại vui mừng nhất chính là, người khởi tố xin bảo mật thẩm tra xử lý, nói cách khác vụ án này sẽ không công khai ra ngoài, có thể nói, từ trình độ nhất định, có thể bảo vệ được danh dự Tiếu gia.

    Tần Phi nghe luật sư phân tích xong, từ trong lỗ mũi hừ lạnh một tiếng, không phát biểu ý kiến gì.

    Tiếu Cẩn bên kia vẫn không có động tĩnh, chỉ yên tĩnh chờ đợi một tháng đến ngày thẩm tra.

    Còn có một chuyện khác khiến Tần Phi rất phiền, dì út anh đột nhiên quyết định muốn lưu lại quốc nội, hơn nữa còn chuẩn bị tham gia chuyện làm ăn trong công ty Tần thị.

    Này cũng không có gì đáng trách, dù sao cũng là cổ phần của dì, tham gia vào chuyện làm ăn của gia tộc cũng không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa gì, chính là không biết bà dì bị điên hay gì, lại muốn Vương Chí Đạt tham dự vào!

    Tần Phi không vui, người nào lại không biết anh cùng Vương Chí Đạt chỉ là trên danh nghĩa “Ba nuôi” Lại như nước với lửa, dì làm như thế khác nào đối nghịch với cậu.

    Anh đã từng tìm dì của mình nói qua mấy lần, bà dì vẫn luôn trưng ra khuôn mặt cười híp mắt, nói Tần Phi nghĩ quá nhiều, bà cùng Vương Chí Đạt chỉ thuần túy tán thưởng năng lực của Vương Chí Đạt, mà ở quốc nội người mà bà tín nhiệm lại không nhiều.

    Tần Phi biết những câu nói này vốn là vô nghĩa, anh nhớ tới rõ ràng, năm đó cả nhà dì út có quan hệ rất tốt với Vương Chí Đạt.

    Tần Phi thấy nói kiểu gì bà dì cũng không nghe, không thể làm gì khác hơn là khắp nơi đề phòng tên tiểu nhân Vương Chí Đạt.

    Trong công ty cũng không bớt lo, Tần Phi càng bận rộn hơn, buổi tối thường xuyên còn trong công ty tăng ca, hơn nữa anh cũng không muốn về lại nhà nơi nơi đều có hình bóng Giang Ninh, vì lẽ đó thời gian tan việc càng ngày càng trễ.

    Mà gần đây Tần tổng lại có thêm một tật xấu, tăng ca còn phải lôi kéo mấy bộ ngành khác làm cùng mình, mấy ngày trước các ông lớn giận mà không dám nói gì, nhưng đã trôi qua hai tuần rồi, có nhiều người không nhịn được nữa, cuối cùng vào ngày cuối tuần liền đồng loạt nổi giận.

    “Tần tổng, mười mấy ngày nay tăng ca liên tục, bạn trai em toàn mắng em đây nè.” Mấy cô em gái trẻ tuổi mở miệng trước.

    Tiếp đó chính là những người khác mồm năm miệng mười oán giận, có người nói bà xã ở nhà mang thai cần người chăm sóc, lại có người nói con mình làm bài tập ở nhà không có ai dạy kèm, dồn dập yêu cầu đúng giờ về nhà.

    Tần Phi nhìn mọi người tức giận, trong bụng buồn bực, thâm tâm nói lão tử cũng là người cô đơn đó!

    Buổi tối ngày hôm ấy vẫn thuận theo đa số, thả mọi người về nhà.

    Tần Phi là người cuối cùng đi ra công ty, khổ cái là mình lại không có chỗ để đi…… Anh lái xe lung tung không có mục đích, bất tri bất giác chạy tới cổng X.

    Chờ Tần Phi phản ứng lại chính mình đi đến đâu, hận không thể cho chính mình hai cái bạt tai! Lúc này chỉ mới mấy ngày mà mình đã không chịu đựng được? Nếu như bị Giang Ninh biết anh còn chạy tới nơi này, còn không khinh bỉ anh ra mặt?

    Tần Phi nhanh chóng quay đầu xe.

    Anh cảm thấy có lẽ do mình kiềm nén quá lâu, dẫn đến dục cầu bất mãn, cần phải giải tỏa, cho nên mới chạy đến trước cổng X, ừ, nhất định là như vậy đi!

    Tần Phi lái xe đến quán bar Trần Đại Đầu, dừng ở bên ngoài không tiến vào bên trong, gọi điện cho Trần Đại Đầu kêu ông đưa hàng sạch sẽ tới, kêu một em trai tới ngay.

    Cúp máy, Tần Phi che miệng mình lại, mẹ kiếp, cái tên tiểu tử kia nói kêu mình ít đi quán bar, anh đúng là có nghe lời, chỉ đứng ở ngoài không có tiến vào.

    Đệt, lẽ nào lão tử bị tẩy não rồi? Sao lại nghe lời đến thế!

    Vì muốn chứng minh mình không bị tẩy não, hơn nữa muốn thoát khỏi bóng tối bị Giang Ninh bao phủ, Tần Phi quyết định dẫn thiếu niên này mang về nhà!

    Trần Đại Đầu dẫn thiếu niên này tới hình dạng trông như thế nào, Tần Phi không nhìn kỹ, chỉ là khi tiến vào trong xe vội vàng liếc mắt nhìn một chút, nhìn thấy một thân trắng trẻo sạch sẽ, ốm yếu gầy gò, cũng gật đầu đồng ý.

    Dọc theo đường đi Tần Phi chỉ lo lái xe, cũng không nói lời nào, khiến cho bầu không khí trong xe rất yên tĩnh, cũng là thiếu niên kia, chủ động giới thiệu chính mình: “Tần thiếu, em tên là Kim Kim.”

    Tần Phi có cũng được mà không có cũng được ừ một tiếng.

    Kim Kim nhìn vị này thấy rõ ràng đang mất tập trung, cũng không tiến lại gần, yên lặng ngồi một bên, ngược lại chỉ cần mình làm xong việc cầm lấy tiền rời đi là được rồi.

    Vừa vào nhà Tần Phi, Kim Kim từ phía sau ôm tới, như một con rắn ôm lấy eo Tần Phi.

    Tần Phi lập tức sửng sốt, quả nhiên quá lâu rồi không có gọi người bên ngoài, vẫn chưa thích ứng lắm, có điều anh cầm lấy tay Kim Kim, trầm giọng nói: “Trước tiên mau đi tắm rửa!”

    Kim Kim rất biết điều, gật đầu đi đến phòng tắm tắm rửa.

    Tần Phi ngồi vào trên ghế sô pha, trong lòng thoải mái hẳn lên: Hừ, không có Giang Ninh, lão tử vẫn là Tần đại thiếu gia phong lưu phóng khoáng!

    Đúng lúc này, điện thoại bàn bên cạnh anh bỗng nhiên vang lên, Tần Phi đưa tay nhấc máy, chỉ nghe đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói đã lâu không gặp, thanh âm lạnh như băng: “Tần Phi, anh đang làm cái gì?”

    Chương 50: Bắt gian tại trận

    Tần Phi nghe được thanh âm quen thuộc truyền đến từ trong điện thoại, trong lòng không nhịn được hoảng hốt mấy lần.

    Tiểu tử chết tiệt này có quá nhiều thời gian rảnh rỗi đi! Anh mới vừa đem người vào trong nhà, bên này đã gọi điện đến rồi, hơn nữa ngữ khí này cứ như đang bắt gian vậy!

    Có điều Tần Phi rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, anh cân nhắc Giang Ninh không có thiên lý nhãn, sao biết anh đem người về nhà cho được! Lại nói cứ cho là cậu biết đi, thì có thể làm gì đây? Lão tử đã sớm cùng cậu chia tay rồi đúng không? Cậu quản được tôi chắc?

    Ấy cha cha cha, suy nghĩ một hồi, vẫn đúng là phải cho thằng nhóc đó biết thôi!

    Nghĩ đến đây, Tần Phi ngữ khí nhẹ nhàng nói: “A, là cậu à! Tôi không có làm gì cả, chỉ có cùng em trai hưởng thụ thời gian cuối tuần mà thôi.”

    Tiếng nói vừa dứt, Tần Phi nghe được Giang Ninh nghiến răng nghiến lợi trong điện thoại: “Tần Phi, anh quả đúng là cơ khát khó nhịn, mọi lúc mọi nơi đều không rời bỏ nam nhân, chính là không biết —— Là anh chịch thằng đó, hay thằng đó chịch anh?!”

    Lời nói này Tần Phi không hề thích nghe, “Cậu đây là có ý gì? Cậu không chịu nổi tôi có người mới sao? Hai chúng ta đã chia tay rồi, tôi đồng ý chịch cùng ai không có liên quan gì đến cậu cả! Nếu như cậu ghen tị, được thôi chủ động dâng mông lại đây, à chưa chắc lão tử lọt nổi vào mắt xanh đâu nhé!”

    Nói xong, Tần Phi rất tiêu sái đem điện thoại cúp trước.

    Không tới ba giây, điện thoại lại vang lên, Tần Phi trong cơn tức giận rút dây điện thoại ra, tiếp đó, di động anh lại bám riết không tha vang lên.

    Tần Phi liếc mắt nhìn màn hình, học theo mấy bộ phim điện ảnh, đem pin di động tháo ra ném một bên.

    Âm thanh chấm dứt, Tần Phi rút ra một điếu thuốc, có chút bực bội châm lửa, trong lòng mắng to Giang Ninh là một tên ngu ngốc.

    Hút một điếu xong, Kim Kim từ trong phòng tắm đi ra, trên người mặc chiếc áo thun rộng rãi màu hồng nhạt, phía dưới chỉ mặc một cái quần lót nhỏ bó sát mông, lộ ra hai bắp đùi trắng nõn.

    Kim Kim là do chính Trần Đại Đầu dựa theo khẩu vị Tần Phi mà lựa chọn, thân là ma cô cao cấp, Trần Đại Đầu đều nhớ rõ khẩu vị ham muốn của khách hàng, trong nhận thức của Trần Đại Đầu, Tần Phi ham muốn chính là: Sạch sẽ, xinh đẹp, làn da trắng trẻo, đôi mắt to tròn, dáng người nhỏ gầy.

    Kim Kim chính là một người như thế.

    Kim Kim chớp con mắt to tròn hướng về Tần Phi lộ ra dáng vẻ e lệ kèm theo nụ cười lấy lòng: “Anh ơi, em không mang theo quần áo, nhìn thấy trong phòng tắm của anh có áo thun này, em mặc vào anh không trách em chứ?”

    Đứa nhỏ này miệng rất ngọt, lại biết thức thời, nhìn thấy Tần Phi đem mình tiến vào trong nhà, liền tự động chuyển xưng hô từ “Tần thiếu” thành “Anh”, rút ngắn khoảng cách cùng khách hàng bất luận là ngành nghề nào nhân viên tiêu thụ đều phải nắm giữ kỹ năng cơ bản này.

    Tần Phi liếc mắt nhìn Kim Kim, nhất thời hơi kinh ngạc, anh còn tưởng Giang Ninh lấy hết cả đồ vật của chính mình đem đi rồi, hóa ra vẫn còn để lại áo thun này. Nếu như anh nhớ không lầm, cái áo thun này có được là do lúc đó hai người đã từng đi chơi tại Đại Liên, ở ngay bờ biển mua được, lúc ấy Giang Ninh một hai đòi mua màu trắng, anh nói Giang Ninh mặc màu trắng quá đơn điệu, nhất định phải mua cho bằng được màu hồng nhạt này, cuối cùng Giang Ninh không lay chuyển được anh, đành phải mua áo thun màu hồng nhạt này.

    Kim Kim vừa nhìn sắc mặt Tần Phi, biết mình chọn nhầm áo rồi, vội vàng nói: “Ấy chết, em không nên tùy tiện lấy áo bận như thế này, để em đi đổi lại.”

    Ai biết Tần Phi chỉ vẫy vẫy tay nói: “Không cần, cứ mặc thế đi.”

    Người đã đi rồi, còn so đo chi một cái áo thun chứ? Lão tử không rảnh làm chuyện này đâu!

    Vẻ mặt Kim Kim lập tức vui vẻ trở lại, lắc lư đôi chân đi tới trước mặt Tần Phi.

    “Anh, không định tắm rửa sao?”

    Tần Phi tựa lưng lên ghế sô pha, lười biếng đem chân duỗi ra, “Lười lắm.”

    Kim Kim ngồi vào bên người Tần Phi, ôm cổ Tần Phi, cười híp mắt nói: “Vậy thôi đừng tắm nữa.” Nói xong, vươn đầu lưỡi liếm trên cổ Tần Phi.

    Tần Phi nhắm mắt lại, chậm rãi hưởng thụ, đây mới là điều Tần đại thiếu nên trải qua, muôn vẻ sắc màu linh hoạt!

    Kim Kim bắt đầu tung ra tuyệt chiêu của mình, ở trước cổ, trước ngực Tần Phi trêu đùa một phen, sau đó xoay người ngồi vào trên đùi Tần Phi, hai tay cởi bỏ thắt lưng Tần Phi.

    Một bên mở, một bên cách quần tây xoa lên bộ vị mẫn cảm.

    Chỉ là…… Sự tình khó có thể tưởng tượng đột nhiên xuất hiện, Kim Kim đã ra sức rất nhiều, nhưng chỗ đó của Tần Phi một chút cũng không có động tĩnh nào.

    Kim Kim cũng không cảm thấy gì lạ, cậu tiếp đãi qua rất nhiều khách, có mấy người cảm giác đến rất chậm, cũng là chuyện bình thường.

    Nhưng Tần Phi lại bị kích thích mạnh!

    Anh nhìn đũng quần chính mình, bị một thiếu niên dâm đãng ngồi trên đùi sờ tới sờ lui, đũng quần chết tiệt kia lại không hề khởi sắc!!!

    Tần Phi lập tức sinh ra ý niệm ngũ lôi oanh đỉnh chính là —— Anh bị Giang Ninh đè ép quá lâu, nên thay đổi thuộc tính đi???

    Không! Không thể nào!

    Anh luôn luôn kiêu ngạo với biệt danh “Kim thương tiểu bá vương không dễ ngã xuống”!

    Anh Tần đại thiếu, trà trộn vào thanh sắc đã nhiều năm, có bao nhiêu mỹ nam quỳ gối dưới chân anh, lại có bao nhiêu thiếu niên thanh xuân bị anh khai phá cúc, Tần đại thiếu uy vũ hùng tráng như thế, sao lại thất bại hoàn toàn như thế này?!!

    Nhất định là do cú điện thoại khi nãy Giang Ninh gọi, khiến cho anh không còn lý trí, nhất định là do cái thằng ngốc Giang Ninh uy hiếp!

    Tần Phi không biết, anh ở chỗ này mắng, còn một bên khác, Giang Ninh quay về màn hình laptop nhìn thấy anh dẫn người khác về nhà, đôi mắt đều đỏ lên, quả thực muốn bay đến đánh người.

    Còn có Tần Phi mang người kia về, đó là cái loại mặt hàng gì vậy, vừa nhìn liền biết từ trong quán bar đi ra, hóa ra chỉ là một con vịt nhỏ!

    Đặc biệt là khi cậu nhìn thấy con vịt nhỏ kia dám mặc áo thun của mình thì, Giang Ninh tức giận muốn nổ tung lên.

    Tần Phi quá *, dám cho con vịt nhỏ mặc áo của mình!

    Giang Ninh không thể nhịn được nữa, đóng laptop, nắm lấy chìa khóa xe liền đi ra ngoài.

    Từ nơi cậu đến nhà Tần Phi, bình thường phải hơn hai mươi phút mới tới, cậu một đường phong ba bão táp, không tới mười phút liền đến nơi.

    Vì lẽ đó, giữa lúc Kim Kim dùng các kĩ xảo chuyên nghiệp phục vụ Tần Phi, quỳ gối trước đôi chân Tần Phi, mở ra thắt lưng da cá sấu, kéo xuống quần lót, quay đầu chuẩn bị đem “Tiểu bá vương” ngậm vào miệng, liền nghe thấy cửa phòng “Rầm” một tiếng, bị người từ bên ngoài mạnh mẽ đá văng ra.

    Hai người ngẩng đầu, nhìn thấy một anh chàng đẹp trai cả người tỏa ra khí lạnh đứng trước cửa phòng, ánh mắt kia, có thể làm cho khắp cả căn phòng đóng băng.

    Lập tức Kim Kim liền giật mình, tâm nghĩ đừng nói chủ nhân trở về bắt gian đi? Bọn họ làm nghề này, sợ nhất gặp phải chính là chuyện như thế này, đã không lấy được tiền thì thôi, không chắc sẽ không bị ăn no đòn.

    Quả nhiên, chủ nhân bán nằm trên ghế sa lông nhíu mày hỏi: “CMN cậu tới đây làm chi?”

    Kỳ thực Tần Phi nhìn thấy Giang Ninh cũng kinh ngạc không kém! Thâm tâm anh nghĩ, trời ạ đúng là bám dai như đỉa, mà cậu ta vào đây bằng cách nào?! Lẽ nào tiểu tử kia còn làm chìa khóa dự phòng?

    Tiếp đó nhìn thấy Giang Ninh mặt âm lãnh, lấy chìa khóa dự phòng cất vào trong túi áo, nhanh chân hướng về hai người bước tới.

    Kim Kim vừa nhìn “lai giả bất thiện”*, lập tức muốn tránh qua một bên, ai biết eo cậu còn chưa kịp đứng thẳng, cả người bị Giang Ninh nhấc bổng lên, từng cú đấm giáng thẳng lên mặt, đau đến nỗi mắt Kim Kim nổ từng trận đom đóm.

    *Lai giả bất thiện: người không có ý tốt.

    “Á!” Một tiếng thét lên, Kim Kim ngay lập tức khóc lớn, “Cầu tha mạng, tôi, tôi chỉ là……”

    Phía sau còn chưa kịp nói, cả người cậu bị vứt qua một bên.

    Giang Ninh tiến lên, kéo lại cổ áo Kim Kim, đem áo thun mặc trên người Kim Kim cởi ra.

    Kim Kim không dám thở mạnh, điệu bộ này của Giang Ninh, bất cứ lúc nào cũng đều có thể giết cậu.

    Chỉ là đừng xem động tác Giang Ninh đánh người mạnh bạo, thời điểm cởi áo thun động tác đặc biệt nhẹ nhàng, từng chút từng chút một, chỉ sợ làm mạnh một tí áo thun sẽ rách mất.

    Rất nhanh, Kim Kim bị cởi chỉ còn lại quần lót nhỏ, cậu nhanh chóng lấy hai tay bao quanh người lại, che lại khuôn ngực gầy như khúc củi, cuộn mình ở một bên.

    Giang Ninh đem áo thun gấp gọn cẩn thận, đặt ở một bên khác trên ghế sô pha, lúc này mới đưa mắt tìm kiếm Tần Phi, miệng đầy châm chọc nói: “Loại mặt hàng như gà chết này mà anh cũng để ý hở?”

    Tần Phi “Vụt” một phát từ ghế sô pha đứng dậy, giận dữ hét: “Cậu có quyền gì quản tôi? Lão tử thích tìm dạng này đó! Cái mặt hàng này so với cậu tốt biết bao nhiêu!”

    Ánh mắt Giang Ninh từ từ hướng về Tần Phi nhìn vào chỗ ấy chưa kịp kéo quần lên, “Trạng thái của anh như vậy, tìm dạng gì cũng vô ích!”

    Câu nói này quá mức trắng trợn nhục nhã!

    Đôi mắt Tần Phi trừng to, thét lên: “*** con mẹ mày!” Liền hướng về Giang Ninh nhào tới, vung quyền muốn đánh Giang Ninh.

    Mắt Giang Ninh lóe lên, né qua nắm đấm Tần Phi, thuận thế vươn tay ra, ôm chặt lấy Tần Phi, cánh tay vừa vặn kẹp ngay bên hông Tần Phi trần trụi, ngón tay chạm qua bụng dưới trơn nhẵn Tần Phi.

    Thân thể Tần Phi trong nháy mắt cứng đờ, sắc mặt thay đổi, đột nhiên đẩy Giang Ninh, có chút chật vật lùi lại một bước, nhanh chóng túm lấy quần, kéo thắt lưng lại.

    “Biến! Cậu cút ngay cho tôi!” Tần Phi bạo phát, “Giang Ninh, cậu xem lại chính mình đi, cậu đã đi rồi còn làm thêm chìa khóa dự bị, lúc trước giả mù sa mưa còn bày đặt để lại chìa khóa tại đây, nhưng trên thực tế đã sớm làm ra một chìa khác, ngay cả chút việc nhỏ này mà cậu còn nghĩ đến ư?! Còn có, cậu đây là xông vào nhà dân, không phải cậu thích lên tòa án sao? Lão tử liền cáo trạng cậu lên đó!”

    Lời này vốn là dưới cơn nóng giận Tần Phi thuận miệng nói ra, thế nhưng lời vừa ra khỏi miệng, anh cùng Giang Ninh đều sửng sốt, đề tài lên tòa án cả hai đều tránh né không đề cập tới, hiện tại đột nhiên bị lôi ra nói, khiến cho bầu không khí trong nháy mắt đột nhiên trầm xuống.

    Sắc mặt Giang Ninh càng thêm âm trầm, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hai tay buông xuống hai bên người. Cậu cố gắng che giấu nỗi bất an trong lòng mình, chỉ là khi vừa nãy một giây chạm vào thân thể Tần Phi, không khống chế được trong lòng bồi hồi xao động.

    Giang Ninh không cút, Kim Kim đã nhanh chóng tiến vào phòng tắm lấy đồ của chính mình mặc vào, mở cửa cút ra ngoài.

    Cửa một lần nữa đóng lại, bên trong phòng chỉ còn lại Tần Phi cùng Giang Ninh.

    Yên lặng hồi lâu, sắc mặt Giang Ninh hơi hòa hoãn lại một chút: “Chưa gì anh đã không chịu nổi sự cô quạnh rồi à?”

    “Ai cô quạnh?!” Tần Phi tức giận vẫn chưa tan, “Tôi có cô quạnh hay không liên quan gì đến cậu! Không phải chuyện của cậu thì đừng có xen vào!”

    Trong mắt Giang Ninh có chút khó chịu chợt lóe lên, “Tôi mới đi có mấy ngày, anh đã làm loạn lên rồi? Tần Phi, anh nghĩ mình tốt lắm sao, lại muốn mọi người quan tâm đến mình.”

    Lời này vừa thốt ra, Tần Phi phải bội phục Giang Ninh, “Cút đi! Sao trước đây tôi không phát hiện cậu ngoại trừ vô liêm sỉ ra, da mặt còn dày đến như vậy?”

    “Là do anh nợ tôi!”

    “CMN tôi nợ gì cậu? Đáng lẽ cậu phải nợ tôi mới đúng!”

    Giang Ninh nhìn chằm chằm Tần Phi, thật lâu sau, nói: “Anh khiến trong lòng tôi rối bời, tôi còn chưa yên ổn, anh đừng hòng được thoải mái.”

    Tần Phi ngây ngẩn cả người, anh nhìn Giang Ninh, đầu óc ong lên, nói không ra lời. Không bỏ xuống được? Cậu nói cậu không bỏ xuống được sao?

    Giang Ninh đi tới trước mặt Tần Phi, trong con mắt to tròn ngạc nhiên của Tần Phi, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi anh, sau đó cầm lấy áo thun đặt trên ghế sô pha, mở cửa rời đi.

    Chương 51: Giang Ninh đáng sợ

    Tần Phi lại không ngủ ngon, gần đây anh đều mất ngủ, hai con mắt dài ra hiện lên vành đen.

    Tần soái ca quay về gương xoa bóp nửa ngày, mới khiến vành mắt đen bớt đi một chút.

    Nguyên bản kế hoạch * lại bị Giang Ninh quậy tung lên, ngày hôm sau là thứ bảy, anh ở nhà quá buồn chán, liền gọi điện cho Đại Xuân Tử.

    Đại Xuân Tử ở trong di động ồn ào hưng phấn: “Tôi nói ái phi này, chạy nhanh tới Mật Vân đi, tôi đang ở đây câu cá này!”

    “Ối trời đất ơi, thời đại nào rồi, còn đi Mật Vân câu cá, cậu có điểm chơi nào cao cấp hơn không?”

    “Tôi ghét đi đến các nơi vui chơi cao cấp rồi, không lẽ anh trở lại nguyên trạng rồi sao?”

    Hai người ở trong điện thoại nói chuyện tào lao vài câu, Tần Phi cúp máy, lái xe đi đến Mật Vân tìm Đại Xuân Tử.

    Đại Xuân Tử ở Mật Vân sắm được một căn nhà trệt, bề ngoài nhìn qua không giống như biệt thự xa hoa, nhưng đi vào sân sau sẽ phát hiện, vườn rau, hoa viên xử lý đều rất đúng chỗ, bên trong lại lộ ra ý tứ tinh xảo.

    Tần Phi cùng Đại Xuân Tử lúc trước đã từng tới đây ở ngay đập chứa nước câu mấy con cá lớn, mang về trong sân lộ thiên nướng lên ăn, cảm giác một trận thư sướng.

    Tần Phi đi đến đây, Đại Xuân Tử đã ở trong sân nướng lên, bảo mẫu đi làm cá, còn có một nam nhân vóc dáng to cao ở một bên sửa sang lại vỉ nướng để chuẩn bị nướng cá.

    Đại Xuân Tử vừa nhìn thấy Tần Phi, liền rùm beng ồn ào nói: “Mới mấy ngày không gặp, sao anh lại gầy thế?”

    “À…… Phải không?” Tần Phi không có tinh thần, ngồi vào một bên ghế.

    “Đừng nói tối qua anh chơi quá độ đi? Nhìn anh buồn bã ỉu xìu thế này, không phải bị bảy con sói bám theo chứ! Ngài nên biết kiềm chế mình một chút!” Đại Xuân Tử không lựa lời mà đùa giỡn.

    Tần Phi nhớ tới chuyện hỗn loạn tối hôm qua, lại bắt đầu đau đầu.

    Đại Xuân Tử đi qua bên cạnh phụ giúp nam nhân to cao, đối với Tần Phi nói: “Phi tử, tôi giới thiệu với anh, đây là tiểu Hàn.”

    Đại Xuân Tử cùng Tần Phi có mười mấy năm giao tình, bình thường không phải nhân vật trọng yếu cậu sẽ không giới thiệu cho Tần Phi, phàm là người cậu chính thức giới thiệu, nói rõ rằng người này đối với Đại Xuân Tử mà nói không phải là mối quan hệ bình thường.

    Xem ra vị này nhất định là bồ mới của Đại Xuân Tử.

    Nhất thời Tần Phi hơi kinh ngạc, đánh giá nam nhân gọi là Tiểu Hàn này, vóc dáng rất cao, gần một mét chín, thân thể cường tráng, đặc biệt cơ ngực tương đối phát triển, mày rậm mắt to, lớn lên thành đàn ông khí khái mười phần.

    Tần Phi nhìn nửa ngày, phát sinh cảm khái không thôi: “Cậu…… Từ thời điểm nào đổi khẩu vị như thế này.”

    Tiểu Hàn không nói chuyện nhiều, cùng Tần Phi chào hỏi xong, liền tự giác đến bên cạnh bảo mẫu làm cá nướng, Đại Xuân Tử xoa xoa tay ngồi vào bên người Tần Phi, có chút xấu hổ bẽn lẽn cười: “Gần đây thấy chán quá liền đi đến phòng tập thể hình để rèn luyện, sau đó liền quen tiểu Hàn, cậu ấy là huấn luyện viên tập thể hình, thấy sao, vóc dáng rất tốt đi.”

    Tần Phi hừ cười nói: “Không tệ, rất cao lớn nha, cậu bị tiểu Hàn đè cạn hết cả nước chắc thoải mái lắm đi!”

    “Khụ khụ……” Đại Xuân Tử có chút mất mặt, nhưng cũng không phủ nhận.

    Tần Phi không nhịn được khinh bỉ nói: “Bị đè đến nghiện rồi đi!!”

    Đại Xuân Tử không lên tiếng, tiểu Hàn bên kia quay đầu lại hướng Đại Xuân Tử liếc mắt một cái, khẽ mỉm cười, Đại Xuân Tử hướng tiểu Hàn gật đầu, hai người nhìn qua còn rất ăn ý với nhau.

    Tần Phi nhìn thấy trong mắt, thấp giọng hỏi Đại Xuân Tử: “Tôi còn tưởng ba cậu quản lý cậu rồi chứ, sao nhanh như thế lại đi cám dỗ người mới rồi.”

    Đại Xuân Tử thờ ơ nói: “Ba tôi bị tôi làm cho tức điên lên rồi, hiện tại chẳng muốn quản tôi nữa, chỉ cần tôi đừng đâm đại cái sọt, ông mở một mắt nhắm một mắt liền không nói gì.”

    “Cậu làm quen như vậy! Liệu người này có xác định đáng tin?”

    Đại Xuân Tử rũ đôi mắt xuống, có chút ai oán nói: “Tôi vẫn còn chưa thoát khỏi bóng tối mà Hạ Tranh đã trực tiếp gây ra, có điều tiểu Hàn cũng không tệ, đi cùng với cậu ta rất nhẹ nhàng, thôi thì cứ đợi khoảng thời gian sau này nói sau đi.”

    Tần Phi nửa ngày không lên tiếng, trong đầu anh ong ong, lời nói này sao lại giống lời Giang Ninh đến thế!

    Ba người ngồi xuống đồng thời ăn cá nướng, đồng chí tiểu Hàn kia đúng là rất cẩn thận, còn bóc xương cá đưa thịt cá cho Đại Xuân Tử, thâm tâm Tần Phi nghĩ, Đại Xuân Tử chọn được một người đàn ông tháo vát giỏi giang, cũng coi như là tốt cho cậu rồi.

    Trên thế giới này sự tình phải có vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cũng như anh với Giang Ninh, chính mình cũng bị hàng trụ như thế đi!

    Đến buổi tối khi ngủ, Tần Phi ngủ trong phòng khách, sát vách chính là phòng Đại Xuân Tử cùng tiểu Hàn, như thế lại không ổn, tuy rằng nhà trệt nhưng cách âm hiệu quả không tốt lắm, Tần Phi nghe được âm thanh hai người hôn môi rõ ràng rành mạch, trước đây không biết, hóa ra Đại Xuân Tử thời điểm hôn môi còn có tật xấu rầm rì như vậy.

    Tần Phi không thể làm gì khác hơn là gõ vách tường: “Tôi nói hai người các cậu, suy tính đến cảm thụ của người đàn ông độc thân như tôi đây.”

    Đại Xuân Tử vốn không tiết tháo, rất nhanh chóng hồi đáp lại: “Anh cũng nên suy tính kiếm người yêu đi!”

    Tần Phi biết cho dù mình có nói cái gì cũng đều vô ích, tay cắm vào trong túi quần đi ra ngoài sân hút thuốc, cảm giác mình thật sự quá sức cô độc.

    Nói thật, ngày hôm nay anh nhìn thấy Đại Xuân Tử tìm được bạn tình, trong lòng rất khiếp sợ. Trước đây Đại Xuân Tử là thuần top, gặp được Hạ Tranh mới thay đổi tính chất, cái tình huống này sao mà giống anh quá.

    Nhưng Tần Phi cảm thấy chính mình sở dĩ đồng ý nhịn đau làm bot, tất cả bởi vì không muốn làm Giang Ninh đau lòng, bởi vì đối phương là Giang Ninh, nếu như thay đổi đối tượng, chắc chắn anh sẽ không thỏa hiệp! Hiện tại chia tay với Giang Ninh, anh nhất định sẽ đi tìm những bé bot ngoan ngoãn vâng lời.

    Cũng không biết Đại Xuân Tử vì sao cứ nghĩ luẩn quẩn trong lòng, anh còn tưởng rằng Đại Xuân Tử cùng Hạ Tranh chia tay nhau rồi, có thể trở về làm top, không thể nghĩ đến…… Haizz!

    Tần Phi lại nghĩ tới tình cảnh tối hôm qua ở cùng với Kim Kim, bỗng nhiên vì chính mình lo lắng, quá lâu không tìm nam nhân khác, anh đã muốn quên cảm giác phía trên…… Hay là nên đi tìm Kim Kim, dù sao đứa bé kia cũng rất hiểu chuyện.

    Tần Phi móc ra di động, tìm lại dãy số Kim Kim gọi cho anh, liền gọi tới.

    Kim Kim nghe điện thoại liền khóc: “Tần thiếu, van cầu ngài buông tha em đi! Là em không tốt, em sai, em không nên quyến rũ ngài, ngài bỏ qua cho em đi!”

    Tần Phi đầu óc mơ hồ: “Cậu đang nói cái gì vậy?”

    Kim Kim khóc bù lu bù loa: “Tần thiếu, ngài cùng bạn trai ngài tức giận cãi nhau, có chút bực bội, điều này em lý giải, nhưng bạn trai ngài lại quá ác đi, ngày hôm qua đánh mặt em sưng lên còn không nói, ngày hôm nay còn đem sự tình của em đưa tới trường học rồi.

    Ngài cũng biết, buổi tối em làm ở quán bar ông chủ Trần chỉ là kiếm lời trang trải sinh hoạt phí, ban ngày em còn phải đi học, tuy rằng đây không phải là trường tốt, được cái giáo viên ở đây rất tốt, tốt xấu gì em cũng còn ba năm, em chỉ muốn kiếm được bằng tốt nghiệp, tìm kiếm công việc đàng hoàng!

    Hiện tại lãnh đạo trường học đều biết em học không tốt, buổi tối còn ở quán bar lêu lổng, các bạn học đều nói xấu sau lưng em, nói em làm con vịt, ngài nói xem em còn mặt mũi nào học tại trường nữa? Còn có lỡ như ba mẹ em mà biết được, chắc lúc đó em chết mất…… Em, em…… Hu hu hu……”

    Tần Phi không nghe nữa liền cúp máy, âm thanh Kim Kim khóc sướt mướt quấy nhiễu huyệt thái dương đau nhức của anh.

    Đệt! Giang Ninh! Quá tàn nhẫn! Quá thù dai! Biết Kim Kim chính là con vịt nhỏ, cũng không chịu buông tha!

    Này tính toán cái gì? Cách sơn đả ngưu, cho anh cái giáo huấn?

    Tần Phi suy nghĩ một chút, lại gọi đến cho Trần Đại Đầu, di động Trần Đại Đầu tắt máy.

    Tần Phi giật mình, mỗi khi Trần Đại Đầu làm ăn, chính là nửa đêm cho dù có gọi điện thoại, hắn giống như hít phải thuốc lắc giới thiệu mấy em trai dưới trướng hắn, anh quen biết Trần Đại Đầu lâu như vậy, còn chưa thấy Trần Đại Đầu tắt máy như thế này.

    Tần Phi ở bên ngoài hút thuốc xong xoay người trở về nhà, cân nhắc chờ một lúc sẽ gọi cho Trần Đại Đầu sau.

    Vừa mới vào nhà, Đại Xuân Tử chạy tới gõ cửa: “Phi tử, mau mở cửa, có chuyện rồi!”

    Tần Phi mở cửa, ném cho cậu cái nhìn khinh thường: “CMN từ khi nào cậu có tính đàn bà vậy, có chuyện gì?!”

    “Đây là tin tức lớn đấy!”

    Tần Phi liếc trên người Đại Xuân Tử chỉ mặc cái áo sơ mi: “Nhanh như thế liền kết thúc? Sức chiến đấu của hai người cũng không tệ nha! Áo này cậu mặc ngược rồi, đây là đang cố ý à?”

    Đại Xuân Tử tiến sát gần, da mặt dày cười nói: “Lúc này chỉ mới là hiệp thứ nhất, phía sau còn đến hơn mười mấy hiệp nữa!”

    “Đệt…… Cẩn thận coi chừng eo gãy!”

    “Thôi thôi, không nói những chuyện này, tôi mới vừa nhận cuộc gọi, có anh em nói thuộc hạ cùng Trần Đại Đầu bị cảnh sát bắt vì tội ăn cắp!!”

    “Ăn cắp?” Tần Phi không dám tin, “Trần Đại Đầu ăn cắp? Bắt đầu từ thời điểm nào?”

    Phải biết Trần Đại Đầu làm “Gái giang hồ” này cũng đã mấy năm, ít nhiều gì cũng tích lũy một số mối quan hệ trong ngành, hơn nữa dưới tay hắn có hai quán bar, một trụ sở cao cấp, quy mô này không hề nhỏ, coi như có tra ra được hắn, cũng cần phải cân nhắc động thủ thêm một chút nữa.

    Đại Xuân Tử dùng di động nhấn vào một kiện hàng, đưa cho Tần Phi nhìn: “Tôi có người anh em ở Cục Công An nói cho tôi biết, buổi tối đêm nay, Trần Đại Đầu sẽ tiến vào cục cảnh sát! Nghe nói là có người báo cáo, đã báo mấy ngày nay rồi, người báo cáo này liệt kê chứng cứ rất đầy đủ, hơn nữa đồng thời phát ra tin tức trên các trang báo mạng. Có đoạn thời gian Trần Đại Đầu không phải thích giới thiệu hai, ba người mẫu nam cùng các ngôi sao nhỏ à, những trang web giải trí kia vừa nhìn liền biết tin này giúp họ đạt rating cao, liều mạng đem tin tức này tung lên, bởi vậy ảnh hưởng rất nhiều, Cục Công An thì không thể làm ngơ, xem như Trần Đại Đầu xui xẻo, bị tóm là chuyện hiển nhiên.”

    Tần Phi sao cảm thấy chuyện này có quan hệ đến Giang Ninh nhỉ?

    Đầu tiên là Kim Kim, tiếp đó chính là chuyện Trần Đại Đầu, nếu như là do Giang Ninh làm, Giang Ninh này sao lại thù dai đến thế? Này sắp thành hạng người có thù tất báo rồi!

    Có điều Đại Xuân Tử nói báo cáo đã mấy ngày nay, hôm qua anh mới đem Kim Kim mang về nhà, như vậy cũng có thể không phải Giang Ninh làm đi……

    Bỗng nhiên Tần Phi đặc biệt hi vọng chuyện Trần Đại Đầu cùng Giang Ninh không có quan hệ, nếu như nói chuyện Kim Kim là do Giang Ninh làm, cái đó Tần Phi nhận, dù sao Giang Ninh cũng không phải là người dễ trêu, Kim Kim cũng là xui xẻo bị rước họa vào thân. Còn nếu chuyện Trần Đại Đầu do Giang Ninh làm, vậy chỉ có thể nói Giang Ninh giấu diếm chuyện này quá kĩ, người này so với anh tưởng tượng còn đáng sợ hơn nhiều! Từ đầu tới đuôi anh đã đánh giá quá thấp về Giang Ninh!

    Đại Xuân Tử cùng Tần Phi nói chuyện đến nửa ngày, nói Trần Đại Đầu cũng không phải hạng người chân chính gì, Tần Phi nghe cũng không lọt tai.

    Sau đó Đại Xuân Tử trở lại tiếp tục cùng tiểu Hàn hoàn thành mười mấy hiệp kế tiếp, Tần Phi chỉ còn lại một người không cách nào ngủ yên được.

    Anh mặc áo khoác đi ra ngoài, một bên hút thuốc một bên lấy di động gọi cho Giang Ninh.

    Điện thoại gọi đi rất nhanh có người bắt máy, Giang Ninh dường như đang chờ anh gọi tới.

    “Chuyện của Trần Đại Đầu là do cậu làm?” Tần Phi đi thẳng vào vấn đề, không nhiều lời vô nghĩa.

    Âm thanh Giang Ninh trầm xuống: “Đúng.”

    Chương 52: Lộ ảnh nóng (một)

    Quả nhiên vẫn thoải mái thừa nhận như thế, Tần Phi vừa mới sản sinh hi vọng liền triệt để thất vọng, không phải anh không thừa nhận, chỉ có điều chính mình chưa từng cẩn thận nhìn nhận rõ ràng về Giang Ninh.

    “Vì cái gì làm như vậy? Lẽ nào bởi vì tôi đi đến Trần Đại Đầu tìm trai bao sao?” Tần Phi kiềm chế tức giận trong lòng, lạnh giọng hỏi.

    Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Không tồi.”

    Trên thực tế, Giang Ninh đã sớm không ưa Trần Đại Đầu, không nói bởi vì Bạch Băng ở nơi đó cứ như quỷ hồn chọc Bạch Soái liên tục sinh khí, chỉ nói riêng Tần Phi từ nơi Trần Đại Đầu thu mua được mười mấy thiếu niên, tuy rằng những người này ở cùng với Tần Phi trước cậu, nhưng mỗi lần nghĩ tới những thứ này, Giang Ninh vẫn không nhịn được từ trong đáy lòng nổi cơn tức giận.

    Càng ngày càng không có cách nào khống chế cơn tức giận, khiến cậu có ý định giải quyết khối u to ác tính Trần Đại Đầu, mãi đến tận ngày đó, Tần Phi từ nơi Trần Đại Đầu mang Kim Kim về, loại tức giận này cuối cùng đã đạt đến đỉnh bạo phát.

    “Giang Ninh, tôi càng ngày càng không quen cậu, cậu có biết rằng nội tâm của chính mình đang hắc hóa hay không?”

    Giang Ninh yên lặng, thật lúc sau, trong thanh âm có chút cô đơn, “Biết.”

    Tần Phi thở một hơi thật dài, nghe được giọng Giang Ninh, ngược lại anh không tức giận nổi.

    Cầm trong tay điếu thuốc lá ném xuống đất, giẫm tắt tàn thuốc, Tần Phi lạnh lùng nói: “Đến cùng là cậu muốn thế nào? Tôi nói rồi chúng ta đã chia tay, mặc kệ cậu có làm chuyện gì đi nữa, chúng ta không thể trở lại như lúc trước, Giang Ninh, hà tất làm những chuyện khiến chúng ta khó xử!”

    “Tần Phi, tôi nói rồi…… Tôi không muốn chia tay.”

    “Ha ha ha,” Tần Phi không nhịn được cười lớn, “Tiểu Ninh, cậu vẫn chưa khai thông nhỉ?!”

    “Chúng ta gặp mặt, cố gắng nói chuyện.”

    “Không cần thiết!”

    Tần Phi nhanh chóng cúp máy, trong lòng đầy phiền muộn.

    Mẹ kiếp, Giang Ninh, CMN cậu nghĩ đẹp quá nhỉ!

    Cậu cảm thấy đem anh tôi ra tòa án, chẳng mấy chốc Nham Nham sẽ thành đứa con không còn ba mẹ quản giáo, còn có thể khỏe mạnh sao?!

    Ngày hôm sau, Tần Phi không còn tâm tình ở lại Mật Vân chơi nữa, đặc biệt Đại Xuân Tử cùng tiểu Hàn còn dong dong dài dài, anh nhìn càng ghen tị, đơn giản lái xe trở về thành phố.

    Nhàm chán qua hết cả ngày chủ nhật, sáng sớm ngày thứ hai, Tần Phi chuẩn bị đi công ty làm việc, còn chưa kịp ra khỏi nhà. Lại nhận được cuộc gọi của dì út gọi đến.

    Âm thanh dì út rất nghiêm túc, không nhiều lời, chỉ kêu anh nhanh chóng đến công ty một chuyến, cũng nói toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đều đến đây, chỉ chờ anh.

    Tần Phi cúp máy, trong lòng hơi kinh ngạc. Toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đều đến? Gần đây cũng không có lệnh triệu tập kế hoạch hội đồng quản trị nha.

    Đột nhiên, Tần Phi có ít dự cảm không tốt, nhưng lại không nói ra được đó là gì.

    Đến phòng họp công ty, quả nhiên thấy toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đến đầy đủ, tổng cộng mười hai người, ngoại trừ dì hai không tới, ngay cả bạn hợp tác của ông ngoại rất ít tham gia hội nghị cũng đến đây.

    Tần Phi đi vào, hướng mọi người gật đầu chào hỏi, ánh mắt tất cả mọi người nhìn anh đều có chút kỳ quái, toàn bộ yên lặng không nói lời nào, bầu không khí cũng quỷ dị không nói nên lời.

    Tần Phi ngồi xuống, nhìn thấy Vương Chí Đạt ngồi bên cạnh dì út, lập tức lông mày nhăn lại: “Hội nghị cục đổng sự, không phải thành viên đổng sự thì không có tư cách tham gia cùng bàng luận, mời người không liên quan đi ra ngoài!”

    Lời nói này của anh rất không khách khí, nhắm thẳng vào người Vương Chí Đạt.

    Vương Chí Đạt ngồi gác chân qua một bên, dáng vẻ thản nhiên, còn nói khoác không biết ngượng nói: “Không biết Tần tổng nói tới ai? Ngày hôm nay ngồi ở chỗ này toàn bộ đều là thành viên cục đổng sự.”

    Thâm tâm Tần Phi nói, da mặt đúng là dày, không phải muốn lão tử nói rõ ra à.

    “Nếu như tôi nhớ không lầm, hình như ông không có cổ phần.”

    “Ha ha……” Vương Chí Đạt cười cợt, còn giả bộ làm ra vẻ mặt bình dị gần gũi, “Tiểu Phi à! Đây chính là con không đúng, không quan tâm đến người làm ba này, mới một giờ trước, dì của con đã đem 5% cổ phần của cô ấy chuyển nhượng cho ba.”

    Vương Chí Đạt còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Làm ba”, trong lời nói toàn bộ đều là trào phúng.

    Nhất thời Tần Phi giật mình, quay đầu nhìn về phía dì út, trên mặt dì biểu hiện nhàn nhạt, hiển nhiên không có ý giải thích.

    Tần Phi gật đầu: “Tốt.” Liền không nói thêm gì nữa, này rõ ràng chính là một Hồng Môn Yến, anh không còn lời nào để nói.

    “Tiểu Phi,” Lúc này, chú Trần ngồi ở một bên mở miệng nói chuyện, “Chúng ta lần này mở cuộc họp khẩn cấp, chủ yếu thảo luận một chút quyết định về con.”

    Chú Trần hồi trẻ đi theo ông ngoại đồng thời là đối tác làm ăn, năm nay hơn sáu mươi tuổi, đã sớm về hưu, nếu như không phải chuyện đặc biệt trọng yếu, bình thường ông sẽ không tham gia quyết sách của công ty. Ngày hôm nay hội nghị này là do chú Trần là người mở miệng lên tiếng, hiển nhiên đã sớm thương nghị qua.

    Tần Phi gật đầu: “Dạ, mời chú nói.”

    Chuyện đến nước này, anh chỉ có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

    Chú Trần nhíu mày, vẻ mặt rất không tự nhiên, ho nhẹ một tiếng nói: “Vẫn là con nên xem đi!”

    Có người đưa qua ipad đến cho Tần Phi xem, Tần Phi tiếp nhận, cúi đầu chỉ liếc mắt nhìn, đầu ong một tiếng, một câu cũng không nói ra được.

    Trên màn hình chính là mấy bức ảnh, xác thực chính là cảnh giường chiếu, nhân vật chính rất rõ ràng là hai người đàn ông, một người trong đó không nhìn thấy rõ mặt, mà một người khác —— Lại nhìn thấy rất rõ ràng, đó chính là mình.

    Tần Phi từ lúc 19 tuổi tiến vào thương trường, trường hợp lớn nhỏ nào cũng từng trải qua, có thể nói sóng to gió lớn gì cũng đều tới. Dù là như vậy, chưa kịp chuẩn bị tâm lý đối mặt với tình huống như thế này, nhìn thấy hình ảnh mình cùng một người đồng tính khác làm tình hiển hiện ngay trước mặt công chúng, khiến anh khiếp sợ đến tột đỉnh.

    Ngón tay Tần Phi nhẹ nhàng run rẩy, trượt màn hình. Xem lướt các bức ảnh qua một lần, tổng cộng có năm tấm, hình ảnh không rõ nét, như là ảnh phục chế, thế nhưng đủ để nhìn rõ ràng nội dung hình ảnh, cùng với gương mặt Tần Phi đỏ bừng, khóe mắt hàm chứa cảnh xuân.

    Tần Phi hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, ép buộc chính mình phải tỉnh táo.

    Anh không nói gì.

    Chú Trần mở miệng lần nữa: “Sáng sớm hôm nay, hết thảy thành viên hội đồng quản trị của chúng ta đều nhận được một bưu kiện, Tiểu Phi, khiến chúng ta đều khiếp sợ.”

    Tần Phi gật đầu, anh cũng rất khiếp sợ.

    “Tiểu Phi,” Chú Trần dùng giọng trưởng bối nói, “Theo đạo lý, cuộc sống riêng của con chúng ta không có tư cách hỏi đến, thế nhưng, con thân là giám đốc CEO trong công ty, nên phải hiểu rõ ràng, mọi hành động của con đều đại diện cho hàng triệu người trong công ty. Hiện tại hình ảnh này phát tán ra bên ngoài, khiến cho tất cả mọi người đều rất khó chịu, nếu như mấy bức hình này đến tay các phóng viên tòa soạn báo chí, như vậy hình ảnh công ty Tần thị cũng sẽ bị ảnh hưởng. Tần thị do chính ông ngoại con một tay thành lập, chú tin tưởng con cũng không muốn nhìn thấy Tần thị rơi vào cảnh khốn khó, bằng vào nhận định của chúng ta, con nên lý giải quyết định của chúng ta.”

    Tần Phi không phản bác: “Dạ, con đã rõ.”

    Chú Trần lại nói: “Cho nên, trải qua quyết định của tất cả mọi người, rút đi chức vị CEO của con, bắt đầu từ hôm nay, con vẫn như cũ có quyền bỏ phiếu cho cổ đông, thế nhưng nghiệp vụ trong công ty, chúng ta muốn một lần nữa an bài nhân viên tới quản lý.”

    Tần Phi không nói lời nào, chỉ là đứng dậy, một thân âu phục thẳng tắp mặc trên người anh rất vừa vặn.

    Anh hơi ngửa cằm lên, “Được thôi, kế tiếp là quyết định của các người, tôi không muốn bỏ phiếu.”

    Nói xong lời này, anh ưỡn lưng thẳng tắp, xoay người đi ra ngoài.

    Không còn gì có thể tranh biện, nhìn thái độ của hội đồng quản trị, còn có thái độ của dì út, nói vậy người tiếp nhận thay thế anh khẳng định chính là Vương Chí Đạt.

    Thuộc truyện: Sổ tay tra thụ tìm đường chết