Home Đam Mỹ Song Giới Mậu Dịch Nam Thần – Chương 155: Tên của quán chủ

    Song Giới Mậu Dịch Nam Thần – Chương 155: Tên của quán chủ

    Thuộc truyện: Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

    Khương Đào là người thứ nhất ăn tới ngon ngọt, được những người khác của võ quán Trầm thị hâm mộ, mà sau khi hấp thu sạch một viên ngưng khí hoàn, tố chất thân thể gã hiển nhiên có biên độ tăng lên càng lớn, thậm chí trong thân thể thêm một cổ khí lưu nhỏ.

    Lúc mới đầu Khương Đào có chút sợ hãi, dù sao võ giả chú trọng thân thể nhất, bên trong cơ thể ra bệnh tật rồi, so với ngoại thương (vết thương bên ngoài) nhưng phải khó điều trị hơn nhiều.

    Nhưng mà hai ngày liên tiếp trôi qua, thân thể gã cũng không có gì không khỏe, ngược lại cảm giác cổ khí lưu nhỏ kia chịu chi phối của cơ thể gã, một khi bức dòng khí vào gân mạch, có thể khiến cho thực lực của gã nháy mắt tăng lên.

    Theo suy đoán của một đội trưởng từng học khí công của võ quán Trầm thị, dược hoàn của Lê Chanh phát cho, có thể khiến người ta tại trên tỷ lệ nhất định đạt được bộ phận nhỏ nội lực.

    Kết luận này vừa xuất hiện, nhất thời người của võ quán Trầm thị đều trầm lặng.

    Khác biệt cùng người thường, đa số những người tập võ biết chuyện nội công này, nội công đều không phải là sáng tạo độc đáo của tiểu thuyết gia, mà là từ xưa đã có rồi, nhưng mà nếu bản thân không phải chính là thiên tài, người thường khác muốn đạt được nội lực, nếu không có có đủ dược liệu đảm bảo tu luyện nhiều năm liên tục, là không có khả năng thành công.

    Này cũng liền một cái hiện tượng võ giả có nội lực vĩnh viễn có thể lấy một chọi mười.

    Khương Đào không phải người có nhiều thiên phú, thậm chí có thể nói thực lực của Khương Đào tại trước đây đều là đứng hàng trung bình trong võ quán. Nhưng mà chính là một người như vậy, lại nhờ một viên  dược hoàn đạt được nội lực.

    Sau khi chứng thật cổ khí lưu nhỏ trong cơ thể chính mình chính là nội lực trong truyền thuyết, Khương Đào thiếu chút nữa lập tức quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi đầy mặt.

    Rất nhiều người khá thấu hiểu cái loại tình cảm này của gã. Đối với người tập võ mà nói, thực lực tăng lên nhanh như gió liền giống như được sống lại một lần nữa.

    Tại trước đó, ai cũng không thể tưởng được chính là tiện tay cứu một đám người của khu náo nhiệt, lại có thể đạt được cơ duyên cực lớn như vậy.

    “Quán chủ chúng ta……”.

    “Giống như cực kỳ khó lường a…..”.

    “Nghe nói anh rể của quán chủ chính là ông chủ của Cống dược phường, ngay cả dược hoàn như vậy đều nghiên cứu ra được, cũng khó trách Cống dược phường được xưng là một cái kỳ tích của giới chế dược……”.

    “Đặt tại trong tiểu thuyết kiếm hiệp, ngưng khí hoàn quả thực chính là vai diễn đại hoàn đan của Thiếu Lâm tự! Giá tiền so với ngàn vàng đó, quán chủ cư nhiên cứ như vậy tùy tùy tiện tiện liền tặng người, sau này tôi tuyệt đối không muốn rời khỏi võ quán Trầm thị”.

    “Có thể suy ra, sau này võ quán Trầm thị nhất định là địa phương võ giả thế giới cực kỳ hướng tới, ban đầu tôi còn cảm thấy ông chủ chẳng qua là một ngôi sao giới giải trí mà thôi, có cái gì đáng giá lão Đại thích chứ? Không nghĩ tới hiện tại xem ra, lão Đại không hổ là lão Đại của chúng ta, ở phương diện tìm vợ này, thật sự là tài trí hơn người ánh mắt tốt……”.

    “Vốn thực lực Khương Đào cùng tôi như nhau, kết quả một viên dược hoàn nuốt xuống lập tức thành nhân vật  trung tâm của võ quán Trầm thị, tại sao ngày đó khu náo nhiệt cứu người không phải tôi chứ, thật ngược a ô ô ô……”.

    Tiếp theo bình tĩnh ban đầu giống như liền bị một viên dược hoàn nhỏ như vậy phá vỡ, mỗi một đám tiểu đội săn thú càn quét núi non chung quanh thủ đô, cơ hồ chỉ cần là khu vực từng xuất hiện động vật biến dị, đều sẽ có bóng dáng của võ quán Trầm thị.

    Mà ngay tại trung gian này, tiểu đội của Đan Văn rốt cục săn tới đầy đủ xác chết của động vật biến dị, nộp lên cho võ quán Trầm thị, trong đó xác chết động vật biến dị cấp một có ba trăm con, xác chết động vật biến dị cấp hai có hai mươi con, thậm chí còn có xác chết của một con động vật biến dị ba cấp ngày thường ngay cả gặp cũng chưa gặp qua.

    Nếu dựa theo quy định mới ra của võ quán, mười “động vật biến dị cấp hai” có thể đổi thành một trăm “động vật biến dị cấp một”, mười “động vật biến dị cấp ba” có thể có thể đổi thành một trăm “động vật biến dị cấp hai”, như vậy lúc này tiểu đội của Đan Văn trong săn thú, ước chừng có thể đạt được sáu viên ngưng khí hoàn!

    Ý nghĩa tiểu đội Đan Văn có thể sẽ có sáu người có cơ hội đạt được nội lực!

    “Sáu viên ngưng khí hoàn, vượt qua số lượng của một chai ngưng khí hoàn, cần hướng bên trên xin chỉ thị”. Người nữ phụ trách lễ tân của võ quán đều kiểm tra một lần xác chết của trên trăm con động vật biến dị, xác định không sai lầm liền gửi tin nhắn cho Lê Chanh, tiếp theo nhận được trả lời đồng ý, người nữ phụ trách mắt đọc tin nhắn, lau mồ hôi trên trán, lấy ra hai chai ngưng khí hoàn trong tủ sắt đằng sau, đưa một viên còn lại trong một chai cho tiểu đội Đan Văn, khẽ cười nói: “Tổng cộng sáu viên ngưng khí hoàn, chú ý để tôi nói với các anh, loại ngưng khí hoàn này càng sớm hấp thu hiệu quả càng tốt, ngàn vạn lần đừng để lâu quá, nếu không dược tức sẽ dần dần mất đi”. (dược tức = mùi thuốc)

    “Chúng tôi hiểu”. Đan Văn gật gật đầu, người phụ trách lễ tân này vẫn là khá chuyên nghiệp, những tư liệu có liên quan tới ngưng khí hoàn tổng bộ võ quán đã đều nói qua cho mọi người rồi, nhưng sau khi có người đạt được ngưng khí hoàn, người phụ trách còn cần lặp lại lần nữa, để tránh hiệu dụng (hiệu lực và tác dụng) trong dược hoàn xói mòn.

    “Đội trưởng, nhanh để chúng tôi xem xem ngưng khí hoàn rốt cuộc có hình dạng gì!”. Phía sau thiên niên gầy động tác nhanh nhẹn giống con khỉ xoa xoa tay, ánh mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm chai sứ trong tay của Đan Văn.

    Đan Văn khẽ cười một tiếng, mắt hơi hơi nhìn người bốn phía, có chút phòng bị cất ngưng khí hoàn vào trong ngực, tiện tay vỗ đầu của thiếu niên, “Về rồi cho cậu xem”.

    “Đan Văn đã đạt được sáu viên ngưng khí hoàn”. Một người đàn ông để râu ở một góc liếc nhìn xác chết động vật biến dị trên mặt đất trước bàn lễ tân, trong lòng rất nhanh phân tích ra thu hoạch lúc này của Đan Văn.

    “Này đã là nhóm người thứ hai đạt được ngưng khí hoàn”. Trong lòng gã âm thầm thầm nghĩ, “Xem ra hiện tại săn giết động vật biến dị mới là nhiệm vụ hàng đầu, hành vi của quán chủ xác thực không phải người thường, vì an toàn của người thường, lấy ích lợi thúc đẩy khiến đám võ giả chúng ta đi tiêu diệt động vật biến dị, quá chịu chi rồi”.

    “Chất thịt của xác chết động vật biến dị thu về càng ngon một chút so với động vật bình thường, không có giá trị càng lớn, tuy rằng không biết đối quán chủ rốt cuộc có thể có tác dụng gì, nhưng hiển nhiên so sánh cùng dược hoàn ngưng khí hoàn chênh lệch quá lớn, đây là hoàn toàn thâm hụt tiền kinh doanh, người bình thường cũng sẽ không làm như vậy, càng không nói tới nghe nói quán chủ ngoại trừ thân phận ngôi sao ra một thân phận khác là thương nhân”.

    “Trước đây liền nghe nói Lê Chanh người này từng tại thành phố Lang động đất mấy ngày sau liền đi khu thiên tai trước, lúc đó lại tặng vật tư và thuốc giá trị hơn một ngàn vạn nhân dân tệ, này vẫn là dự tính sơ sơ”.

    Người đàn ông trung niên để râu bỗng nhiên dâng lên một loại ý tưởng vớ vẩn: “Chẳng lẽ thời buổi này thật có người dâng hiến bản thân vì nước vì dân như vậy?’.

    Cẩn thận suy nghĩ một  chút, kết luận như vậy, gã lại vô lực phản bác.

    Cùng lúc đó, trong lòng gã đột nhiên nhiều ra một phần cảm khái, đều nói là đồng bào Trung Hoa, chân chính có thể làm tới xem nhân dân Trung Hoa đều là đồng bào tay chân, lại có mấy ai chứ?

    Gã siết siết nắm đấm, lập tức đứng lên từ vị trí trong góc, gã đi tới trước bàn lễ tân, ném cái bao vẫn cõng trên lưng xuống, mở ra, một xác chết động vật biến dị lộ ra.

    “Tên họ?”.

    “Thành viên võ quán, Tô Phóng”.

    Người phụ trách lễ tân tìm được tư liệu của Tô Phóng, lập tức dùng thí nghiệm độ cứng kiểm tra rmóng vuốt và răng nanh của con động vật da lông này, có chút kinh dị ngẩng đầu, liếc mắt nhìn người đàn ông để râu một cái, “Đây là động vật biến dị cấp bốn cực kỳ hiếm thấy, có thể đạt được mười viên ngưng khí hoàn, tổng cộng hai chai ngưng khí hoàn, ngài là muốn hiện tại lãnh, hay là tích lũy điểm cống hiến tới tài khoản?”. Một điểm điểm cống hiến chính là một viên ngưng khí hoàn, người không muốn lập tức lãnh ngưng khí hoàn phần lớn đều tích điểm cống hiến của chính mình vào tài khoản, như vậy sau này cũng có thể tùy thời lãnh.

    “Lãnh một chai, một chai khác tích lũy vào số liệu tài khoản”. Người đàn ông để râu suy nghĩ một chút, chỉ lãnh một chai ngưng khí hoàn, lần này gã cũng là vận may khá tốt, gặp được một con động vật biến dị cấp bốn bị thương, nếu không bằng một chút thực lực còn kém một chút so với Đan Văn, liền ngay cả động vật biến dị cấp ba cũng không nhất định giết được, huống chi là động vật biến dị cấp bốn? Nhưng mà có một chai ngưng khí hoàn này, nghĩ tới tốc độ thăng cấp của gã sẽ nhanh một ít so với Đan Văn, dù sao Đan Văn có người của một tiểu đội phải phân phối ngưng khí hoàn, mà một chai của gã tất cả đều thuộc về chính mình.

    Người đàn ông để râu hài lòng thỏa dạ đi vào phòng nghỉ của võ quán, chuẩn bị trước khi đi ra ngoài săn giết động vật biến dị hấp thu sạch một viên ngưng khí hoàn trước, công hiệu viên ngưng khí hoàn của Khương Đào, gã chính là nhìn thèm lâu rồi.

    Kỳ thật gần đây người của võ quán Trầm thị lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng mơ hồ ý thức được, theo cấp bậc của động vật biến dị không ngừng nâng cao, liền ngay cả vũ khí súng ống lực sát thương lớn cũng rất khó tạo thành thương tổn đối chúng nó, chỉ có tăng lên thực lực của chính mình mới có thể sống sót càng tốt.

    Thành viên của võ quán Trầm thị giống như điên rồi đi tứ tán chung quanh võ quán, bất kể là chợ hay là trong thôn làng trống trải, chỉ cần có động vật biến dị xuất hiện, kế tiếp nhất định sẽ có người của võ quán Trầm thị tới, thế cho nên khi Phù nhất Vi bắt đầu xuống tay đối nhà họ Lê, bên trên lại mơ hồ có vài phần ý tứ ngăn cản.

    Phù Nhất Vi cũng không phải cán bộ có có quyền lực nhất, mấy người tại Trung Quốc có thể ra quyết sách đều đứng hàng trung ương, cha của Phù Nhất Vi xem như một cái lãnh đạo trung ương, nhưng cũng không phải là một người vị trí quan trọng nhất, ở phía trên tối thiểu còn có bảy tám người.

    “Lê Chanh sẽ có năng lực lớn như vậy? Kinh động đại lão của trung ương?”. Lúc này Phù Nhất Vi giống như bị súng bắn vào đầu một phát, một tiếng bang đại não đau đớn, trong mắt gã Lê Chanh chính là một con tôm nhỏ, cho dù có thể nhấc lên một chút sóng gió đó cũng chẳng qua là trùng hợp thôi, cũng không nghĩ tới hiện giờ liền ngay cả người của trung ương cũng bắt đầu chú ý hướng đi của Lê Chanh, hơn nữa còn có loại ý vị cổ vũ đối cậu ta.

    Phú Nhất Vi đập văn kiện cầm trong tay lên bàn thật mạnh, thần sắc lạnh lùng cứng ngắc, sau khi nhà họ Phù tổn thất ba đứa con cháu, lại bảo gã bỏ qua ân oán trước đây cùng Lê Chanh?

    “Này không khả năng!”.

    Thuộc truyện: Song Giới Mậu Dịch Nam Thần