Ta nổi tiếng khắp đế quốc – Chương 94

    Thuộc truyện: Ta nổi tiếng khắp đế quốc

    “Hạng mục thi đấu —— lý luận —— thỉnh giải thích một chút tác dụng của đan dược ở trong chiến đấu.”

    “Chuẩn bị bảng thi, thời gian 120 phút, đếm ngược hiện tại bắt đầu!”

    Khán giả: “… Ngọa tào.” Quang não trung ương một năm so với một năm càng thích đùa người! Cái vấn đề mà toàn bộ giới đan dược sư đều không thể giải quyết được ngươi lại đi hỏi mấy đứa trẻ. Ngươi không ngại ngùng sao? !

    Ngoại trừ khán giả của đế quốc, trong lòng ai cũng héo tàn như có một đàn thảo nê mã chạy qua trong lòng, quả thực không có cách nào nhìn thẳng quang não trung ương.

    Thế nhưng khán giả đế quốc, vừa nghe cái vấn đề này, con ngươi lập tức liền sáng.

    Khán giả đế quốc: # bàn luận tác dụng của đan dược ở bên trong chiến đấu#, đây không phải là sở trường của nam thần chúng ta sao? Người đế quốc nào mà chưa xem qua phần video kia của Đoạn Ngọc Giác đều không tiện xưng là người của đế quốc!

    Ông trời đều là đứng bên nhóm của bọn họ, Ưng Hoa thương hội đúng là quá xui xẻo rồi!

    Khán giả đế quốc không khỏi vui mừng thầm nghĩ, Dương Văn là đồng đội của nam thần nếu không quen thuộc phần lý luận này, ha ha, chúng ta tuyệt đối sẽ đem hắn loạn côn đánh chết! ( nghiêm mặt)

    Cuộc tranh tài này, bọn họ tuyệt đối nắm chắc phần thắng, nghĩ đến một lúc nữa Ưng Hoa thương hội đại bại 3-0 dưới tay của đế quốc, trên mặt khán giả của đế quốc không khỏi hiện ra mấy phần vui mừng.

    “Tiểu Giác, thành thật mà nói, cậu cùng quang não trung ương có quan hệ gì!” Hạ Tình ánh mắt nghiêm túc nhìn Đoạn Ngọc Giác, trong con ngươi tràn đầy ánh sáng bát quái.

    Đoạn Ngọc Giác: “…”

    “Quang não trung ương giúp cậu như thế! Nói! Hắn có phải của cậu… Khà khà…” Hạ Tình cười đến khá là hèn mọn, một đôi mắt cũng hiếu kì nhìn chằm chằm Đoạn Ngọc Giác, cánh tay lại quàng qua vai của Đoạn Ngọc Giác , mặt đầy mong đợi nhìn cậu.

    Đoạn Ngọc Giác: “… Đó là quang não.” Cho nên cậu cả nghĩ quá rồi.

    “Vậy thì thế nào!” Hạ Tình chuyện đương nhiên nói, “Đại phiến năm nay của Hạ Tuế không phải là ( Quang não mang ta bay ) sao? Vai nam chính trong đó cực kỳ đẹp trai! Hắn chính là một vị thú nhân vô cùng lợi hại do quang não biến thành, cùng vương tử giống cái tương thân tương ái!”

    Đoạn Ngọc Giác: “…”

    “Tớ nói cho cậu a, quang não kia thật sự cực kỳ đẹp trai, hơn nữa còn đặc biệt lợi hại, cơ hồ cứu vớt một cái tinh cầu đây!” Hạ Tình hứng thú dạt dào đạo, “Khi hắn còn là quang não liền trăm phương ngàn kế giúp người trong lòng của mình, cậu xem hiện tại quang não trung ương không phải là đang giúp cậu sao? Xem hạng mục thi đấu tốt cỡ nào a, chúng ta tất thắng! Quang não nhất định là coi trọng cậu, cho nên hắn mới trăm phương ngàn kế trợ giúp cậu như thế!”

    “Quang não nhất định sẽ biến thành một đại anh hùng tới đón cậu, Tiểu Giác cậu nhất định sẽ hạnh phúc!” Con mắt của Hạ Tình tỏa sáng đưa ra lời tổng kết cuối cùng.

    Đoạn Ngọc Giác: “…”

    Trầm mặc vài giây, Đoạn Ngọc Giác ngữ trọng tâm trường nói: “Hạ Tình, ”

    “Hả?” Hạ Tình con mắt sáng long lanh, còn có chút hoảng hốt, hiển nhiên là dừng lại trong ảo tưởng tốt đẹp, Đoạn Ngọc Giác yên lặng mà giật giật khóe miệng.

    “Ít xem kịch não tàn một chút, chúng thực sự vô cùng hại đối với sự thông minh của cậu, ” Đoạn Ngọc Giác dừng một chút, một mặt vô cùng thê thảm bù đắp một đao, “Vốn là không cao, cậu lại vẫn luôn làm giảm sự thông minh của cậu như thế.”

    “Ai, ” Đoạn Ngọc Giác thở dài một tiếng, “Nhớ uống thuốc.”

    Hạ Tình: “… qaq!” Sự thông minh của ta mới không có vấn đề!

    Hạ Tình ngẹn đế cổ, tức giận hô: “Sự thông minh của tớ mới không có vấn đề!”

    Đoạn Ngọc Giác ngữ khí thường thường nói: “Những người sinh bệnh đều không nói mình có bệnh, tớ hiểu.”

    Hạ Tình: “… qaq!”

    Thi đấu tiến vào giai đoạn gay cấn tột độ. Vào thời đại khoa học phát đạt như bây giờ, hai người chỉ cần nghĩ, đem tư duy làm rõ ở trong đầu của mình, bút tự động sẽ đem ý nghĩ của bọn họ viết xuống, tốc độ không thể nói là không nhanh a.

    Trước đó, Đoạn Ngọc Giác phát ra video liên quan tới vấn đề đan dược có lực sát thương ở trên giả lập, liền nói một cách vô cùng chặt chẽ vấn đề này với đám người Dương Văn khi ở trên phi thuyền, bởi vì giảng giải cái vấn đề đan dược có lực sát thương kia, Đoạn Ngọc Giác cũng giải thích một chút lý luận dùng đan dược ở trong chiến đấu. Không nghĩ tới, bây giờ lại thực sự phát huy được tác dụng .

    Dương Văn thực ra hiểu rõ sự trân quý của đan dược có lực sát thương kia, cho nên hắn chỉ là mập mờ một chút về đan dược kia, cũng không có sáng tỏ vạch ra sự tồn tại của loại đan dược này, Dương Văn thậm chí dùng ngữ khí ‘Trong tương lai một ngày nào đó chúng ta sẽ nắm giữ loại đan dược này.

    Dương Văn đồng thời cũng đem vận dụng của Đoạn Ngọc Giác đối với đan dược dùng trong chiến đấu viết ra, đồng thời liền thêm không ít lý giải của chính mình. Ngày hôm đó sau khi Đoạn Ngọc Giác nói tới cái lý luận này, chính bọn hắn cũng có những suy nghĩ cùng cảm ngộ mới, hiện tại viết tự nhiên cũng là trôi chảy thuận lợi, viết phần trả lời phân tích thật dài, bài thi đã lật vài trang mà Khanh Thiên Nhạc vẫn phấn đấu ở trang thứ nhất.

    Điều này cũng không thể trách hắn. Hắn cho dù có thêm thiên phú đến thế nào đi chăng nữa, nhưng hắn hiện tại cũng mới chỉ là học sinh của bộ cao đẳng, một đan dược sư cấp bốn sơ cấp, tự nhiên tiếp xúc không tới vấn đề cao thâm như vậy, lão sư cũng không cho là nên giảng giải vấn đề này với hắn, rất có thể dục tốc bất đạt. Cho nên trước lúc này, hắn ngoại trừ có một chút hiểu biết bên ngoài đối với ứng dụng đan dược ở trên chiến trường ra, căn bản không có chú ý tới cái vấn đề này.

    Trong lòng hắn cũng hiểu rõ ràng, hắn hiện tại không cần nghiên cứu những đầu đề cao đẳng đó, đem cơ sở đập vững chắc mới là trọng yếu nhất, cũng bởi vậy, ở bên trong cuộc tranh tài này hắn rõ ràng là ở thế yếu.

    Khoảng sau bảy, tám mươi phút, Dương Văn hoàn thành bài thi của mình, án vào nút ‘Xác định đệ trình’ này, đồng thời buông bút đứng dậy, lay động thân thể một chút. Dương Văn ngồi dậy, bình tĩnh mà đợi phán quyết cuối cùng.

    Mãi đến tận khi tiếng chuông kết thúc thi đấu vang lên, Khanh Thiên Nhạc mới sắc mặt xanh trắng đem đáp án của mình đệ trình. Trong khoảnh khắc, hai bài luận văn đều xuất hiện trên màn ảnh lớn, trước mắt của tất cả mọi người. Một bài rõ ràng sáng tỏ đưa ra các loại lập luận suy đoán, một phần khác lại tương đối viết ngoáy, trước sau thậm chí còn có một chút sai lầm không ăn khớp, ai hơn ai kém vừa xem hiểu ngay.

    Mấy người của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh cười đến đặc biệt hài lòng. Ván đấu bán kết đầu tiên, bọn họ rất có thể lấy thành tích 3:0!

    “Trận thứ ba: Dương Văn của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đánh giá B+ tư tưởng không sai, có tinh thần đổi mới, đầu óc linh hồn, thế nhưng suy nghĩ không chu đáo, giả nghĩ quá nhiều.”

    “Khanh Nhạc Thiên của Ưng Hoa thương hội đánh giá C-.”

    “Cuộc tranh tài thứ ba, Song Tử Tinh đan dược sư công đoàn đại biểu tiểu đội dương văn thắng được, hiện nay điểm số 3:0.”

    “Trận thứ ba của cuộc thi đấu bán kết lần thứ nhất, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh thắng với thành tích 3-0, tích lũy ba phần, Ưng Hoa thương hội tích không phân.”

    “Ngày mai sẽ tiến hành rút thăm để chọn ra đối thủ thi đấu vòng thứ hai, thỉnh các vị đúng lúc kiểm tra quang não hoặc quan võng.”

    Người của Ưng Hoa thương hội như bị đánh vào vô cùng nghiêm trọng, sắc mặt đều rất trắng, thế nhưng rất có phong độ biêu đạt chúc mừng với mấy người Đoạn Ngọc Giác, sau đó vội vã rời đi hiện trường thi đấu.

    Phía sau bọn họ có mấy phóng viên muốn đi theo, bọn họ sửa sang đều không có sửa sang, bước nhanh nhảy lên phi hành khí, trong nháy mắt biến mất ở trong mắt mọi người.

    Đoạn Ngọc Giác rõ ràng nhìn thấy, trong mắt mấy người đều có nước mắt.

    Thua thảm như vậy, tâm lý của mấy người Ưng Hoa thương hội này bị trùng kích cực lớn, cho nên trước tiên đã bị người mang đội của đội bọn họ mang đến bệnh viện kiểm tra.

    Lấy thành tích 3-0 mà thắng lợi, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh trong nháy mắt trở nên hoàn toàn nổi tiếng. Quán quân cùng á quân cuộc tranh tài lần trước đều lần lượt thua trong tay Song Tử Tinh, làm ứng cử viên lớn nhất cho giải quán quân, vừa ra nơi so tài đã bị mấy người cản lại.

    “Xin hỏi tiểu đội đại biểu của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, các cậu lần thứ nhất tham gia giải thi đấu đan dược liền đạt được thành tích đáng ngưỡng mộ như vậy, lần lượt đánh bại lần quán quân cùng á quân của cuộc tranh tài lần trước, xin hỏi tâm tình hiện tại của các cậu thế nào?” Một giống cái xinh đẹp cầm mic phỏng vấn.

    Hạ Tình ngốc manh mặt: “Tâm tình? Rất đói tính sao?”

    “Híc, ha ha, tuyển thủ Hạ Tình thật biết nói đùa!”

    “Ta không có nói đùa, ” Hạ Tình nghiêm mặt, “Ta thật sự rất đói , đều mười mấy tiếng , ta một ít thứ đều không có ăn.”

    Phóng viên: “… Ha ha.”

    “Như vậy xin hỏi tuyển thủ Đoạn Ngọc Giác, cậu rõ ràng chỉ là đan dược sư cấp một, tại sao có thể luyện chế ra đan dược cao cấp hơn?” Phóng viên có tướng mạo xinh đẹp đem đầu mâu chỉ hướng Đoạn Ngọc Giác.

    Đoạn Ngọc Giác trầm mặc thời gian rất lâu, chậm rãi mở miệng nói: “Ít xem kịch não tàn, ngủ nhiều, ăn cơm thật ngon.”

    Phóng viên: “… Ha ha tuyển thủ Đoạn Ngọc Giác thật sự có cảm giác dí dỏm.”

    Đoạn Ngọc Giác: “Ồ.”

    Mí mắt của mấy phóng viên tàn nhẫn mà nhảy một cái, đem đề tài liền chuyển tới trên mình Dương Văn, “Dương Văn tuyển thủ, phần luận văn vừa nãy của cậu thực sự là rất tuyệt vời, hoàn toàn không thể tin tưởng ngài có tư tưởng như vậy ở vào cái tuổi này, sau này ngày chắc chắn sẽ có thành tựu rất lớn, như vậy ta có thể hay không xin hỏi ngài, ngài là như thế nào làm đến bước này đây?”

    Dương Văn thâm trầm nói: “Ít xem kịch não tàn bảo đảm thông minh.”

    Trong thanh âm dẫn theo một luồng đồng tình cùng tiếc hận thắm thiết, mí mắt phóng viên giật lên, trong lòng tàn nhẫn mà cấp mấy người này nhớ một bút, dầu muối không ăn cái gì ghét nhất rồi!

    “Mấy vị tuyển thủ thân ái có thể hợp tác với ta một chút được không?” Phóng viên lệ rơi đầy mặt hỏi,

    Hạ Tình giật mình nói: “Chúng ta không có phối hợp ngươi sao?”

    Phóng viên: “…” Các ngươi nơi nào có phối hợp ta? !

    Hạ Tình: “Chúng ta nói đều là lời nói thật! Vừa nãy Tiểu Giác còn giáo dục ta không nên nhìn não tàn kịch còn trào phúng ta thông minh thấp.”

    Nói, Hạ Tình còn cau mũi một cái, không quá cao hứng nói: “Ta nào có thông minh thấp?”

    Minh Tu Kiệt yên lặng mà thở dài một hơi, “Ít xem não tàn kịch a, Tiểu Tình.”

    Phóng viên yên lặng mà bấm một đoạn vừa nãy, cười nói: “Nghe nói các cậu mười mấy tiếng không ăn cái gì? Đói bụng sao? Vậy nhanh ăn cơm một chút đi thôi.”

    Mấy người gật gật đầu với phóng viên, Hạ Tình, Dương Văn còn rất chân thành nói: “Cám ơn ngươi, ngươi thật sự là người tốt.”

    Phóng viên bị phát phiếu người tốt: “… Ha ha.” Nếu không phải đoạn video này thấy thế nào đều như đang bôi đen các ngươi, ta sẽ thả các ngươi đi sao!

    Hiện tại danh tiếng của các ngươi đang hỏa bạo, trên internet nổi lên những đoàn phấn ti to to nhỏ nhỏ, trong đó còn có rất nhiều não tàn phấn có sức chiến đấu kinh người, chỉ cần có người hắc các ngươi liền để người ta mắng ra vũ trụ, vào lúc này ta dám hắc các ngươi à dám à dám sao? !

    Phóng viên xinh đẹp lệ rơi đầy mặt, cảm giác mình vẫn là đi ra ngoài ăn một bữa cơm thôi qaq.

    Thuộc truyện: Ta nổi tiếng khắp đế quốc