Home Đam Mỹ Tây Song Trúc – Chương 28: Viên phòng (2)

    Tây Song Trúc – Chương 28: Viên phòng (2)

    Thuộc truyện: Tây Song Trúc

    Yến Sâm bám vào đệm chăn, cật lực kìm nén, hoảng loạn khóc lóc: “Không được, không được!…..Hoàn Thành, không được….. Cầu xin ngươi, cầu xin ngươi……”

    Ngữ điệu hắn cao vút bất thường, Lục Hoàn Thành lập tức dừng hầu hạ, rút ngón tay ra, xốc lên đệm chăn đến xem hắn, một bên động viên, một bên hỏi hắn làm sao vậy.

    Ai ngờ Yến Sâm thở hổn hển, nước mắt mông lung nói: “Ngươi, ngươi còn chưa đi vào…… Ta không thể bắn…… Ngươi mau mau, mau mau……”

    Lục Hoàn Thành không nghĩ tới hắn còn đang khúc mắc cái này, trong lòng ấm áp vô cùng, vội vã an ủi: “Chớ vội, lập tức sẽ xong.”

    Yến Sâm lúc này đã không thể giống như trước đây nằm ngửa hoặc quỳ sấp xuống, chỉ có thể nằm nghiêng. Lục Hoàn Thành liền nằm ở phía sau hắn, một tay luồn vào bên đùi hắn, nâng một chân lên, lộ ra miệng huyệt nhỏ hẹp, một tay đỡ lấy dương căn nhét vào trong, chậm rãi đâm vào. Hành lang thít chặt không ngừng co bóp, mỗi lúc lại nuốt một tấc, nhục bích sít sao bao lấy trụ thân, tham lam cắn nuốt, không chịu hé ra một khe hở.

    Quá trình này vốn nên có chút gian nan, nhưng trước đó Yến Sâm chỉ cách cao trào một bước, khoái cảm gom đến cao nhất, ngay cả lúc vách ruột bị mở ra cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại thoải mái đến chất ngất.

    Mi tâm hắn chau lại, hô ấp dồn dập, nhắm mắt lại cảm nhận Lục Hoàn Thành từng chút từng chút lấp kín thân thể trống vắng. Cả gốc rễ đi vào, hai bên giao hòa làm một, cảm giác khoái cảm lạ thường nào đó đột nhiên kéo tới, Yến Sâm hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị, bị thúc ra một tiếng rên rỉ đầy kiều mị.

    Hắn còn chưa kịp cảm nhận luồng khoái cảm kì lạ, hành trụ trong huyệt đã bắt đầu ôn nhu đưa đẩy. Lục Hoàn Thành từ phía sau lưng ôm lấy hắn, động tác nhẹ nhàng chậm chạp, mỗi lần đều đâm tới nơi sâu nhất, khí quan như chạm phải cái gì, vật kia tựa như liên kết với cung màng, bụng dưới theo luật động mà dội lên cảm giác tê dại chưa bao giờ có, quả thật thoải mái khôn kể.

    Lục Hoàn Thành thành đợi hắn thích ứng một lúc, săn sóc hỏi: “Có đau không?”

    Yến Sâm lắc lắc đầu: “Không đau……Ưm…… Ngươi cứ đến.”

    Lực đưa đầy giữa hai đùi từ từ mạnh lên, tốc động cũng theo đó tăng vọt. Sống lưng Lục Hoàn Thành mạnh mẽ, nhiều lần đụng vào mông thịt, thúc lên hai cánh mông ướt nhẹp mồ hôi tạo thành tiếng vang, đệm giường nhất thời xuân tình nồng đượm, sắc dục vô biên.

    Yến Sâm là thân sắp sinh, Lục Hoàn Thành phải khắc chế, không thể giống như trước tàn nhẫn chọc ghẹo bên trong, chỉ xuất ra sáu bảy phần sức lực. Nhưng thân thể này ngày càng mẫn cảm, lúc này không dừng được, u huyệt bao dương căn nhiều lần nuốt mút, khoái cảm quen thuộc ào ào đánh tới, giống như sóng triều khuấy động giữa hai đùi.

    Yến Sâm há mồm thở khẽ, âm thanh quyến rũ bên tai.

    Cùng lúc, cảm giác tê dại xa lạ trong bụng cũng trở nên mãnh liệt.

    Trước kia khoái cảm dữ dội hơn nữa, cùng lắm là sống lưng tê dại, tiền căn (cây gậy ở phía trước) run rẩy, chưa bao giờ lan đến bụng, bây giờ toàn bộ bụng dưới đều cảm thấy tê ngứa. Khoái cảm đúng lúc, như đun lên một nồi nước sôi, hơi nước bốc lên, hun lên cái bụng nóng hổi.

    Yến Sâm ôm bụng cười khẽ, trúc hành giữa hai chân quệt lên đệm chăn, có chút cảm giác ẩm ướt không thể khống chế.

    Hắn xấu hổ cực kì, vội hỏi: “Hoàn Thành, dừng một chút…… Ta, ta có chút…… Không đúng……”

    Lục Hoàn Thành liền dừng động tác, cắn lỗ tai hỏi: “Chỗ nào không đúng?”

    Yến Sâm lén lút sờ soạng đệm giường, hai ngón tay bị chất lỏng thấm ướt, tất cả đều là thứ cái cây của hắn dính ra, không khỏi mặt đỏ bừng, nghĩ đến thân thể mình sinh ra tình huống khác thường, lại vì không tìm ra nguyên nhân ở đâu, liền nhỏ giọng nói: “Ngươi tiếp tục.”

    Lục Hoàn Thành đăm chiêu, đại khái hiểu vấn đề nằm ở đâu.

    Vừa rồi khi y thúc vào nơi sâu nhất của huyệt động, phần đỉnh đã chạm đến nơi màng thịt nhỏ sung huyết, cảm xúc vô cùng mềm mại, trước đây chưa từng có. Y nhắm ngay nơi đó, nâng hông đẩy lên, đúng như dự đoán nghe thấy Yến Sâm than nhẹ một tiếng mềm oặt, rõ ràng là hưởng thụ đến cực điểm.

    “A Sâm, thấy thoải mái không?”

    Yến Sâm cảm thấy trong bụng ấm áp mà sảng khoái đến tê dại, cố gắng hình dung nói: “Rất thoải mái…… Cũng không giống mọi khi, là trong bụng cảm thấy thoải mái, còn có chút nóng….. Hoàn Thành, người động nhiều chút, ta thích….”

    Lục Hoàn Thành thấy hắn không những không việc gì, còn khá là mê luyến khoái ý này, liền thẳng lưng một lần nữa cắm lên, từ chậm đến nhanh, né qua chỗ mẫn cảm trước kia, cố ý thúc vào chỗ mô thịt nổi lên. Mười mấy lần, sức lực càng lúc càng mạnh, từng cái liên tiếp xông tới, thiếu niên trong lồng ngực rất nhanh đã đánh mất thần trí, ngẩng đầu, hai tay không ngừng vuốt ve vụng dưới, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn.

    Yến Sâm rên rỉ, không giống trước kia cao vút.

    Hắn kêu nhẹ nhàng, chậm chạp mà thích thú, biểu lộ hết say mê, phảng phất như uống cạn một vò rượu thơm ngon tinh khiết. Hô to gọi nhỏ, huyệt phía sau dần dần thít chặt, nhục bích trơn nhẵn nuốt lấy phân thân Lục Hoàn Thành, càng lúc càng tham lam mút vào, giống như thật sự muốn dùng tiếng rên rỉ mềm nhẹ đạt đến cao trào.

    Lục Hoàn Thành khàn khàn cười nói: “Trước không phải nói muốn kêu lên sao? Tại sao không kêu nữa hả?”

    “Không phải…… Này không giống nhau…… Ta, bụng ta…… Ách! Hoàn Thành!”

    Yến Sâm đột nhiên hô lên một tiếng trầm đục, eo lưng run rẩy, trong huyệt co rút lại, cuối cùng đang trong lúc vẫn còn đang nói chuyện lại đạt đến cao trào bất ngờ. Tràng bích cực nóng từng trận co giật, kéo dài không ngừng, kẹp chặt lấy khiến Lục Hoàn Thành sung sướng đê mê, cả người thoải mái cực kỳ. Y đưa tay đến giữa hai chân tìm tòi, dương căn to lớn vẫn còn cứng rắn, tinh dịch từng chút một chảy ra, thấm ướt trụ thân, thế nhưng hai bọc phía dưới vẫn phồng lên, có thể thấy được vẫn chưa bắn tận.

    Bọn họ hoan hảo qua vô số lần, Yến Sâm là lần đầu tiên chỉ dùng phía sau đã đạt cao trào.

    Lục Hoàn Thành cực kỳ vui vẻ, đoán hẳn là do mô thịt mới này mà ra, đại khái do Yến Sâm sắp tới sinh kì. Lúc này y còn cách lúc xuất tinh một đoạn, mà Yến Sâm đã muốn lên đỉnh, nếu mạnh mẽ cắm bên trong mà đưa đẩy chỉ có thể tăng thêm dày vò, y nghĩ tới cảm thụ của Yến Sâm, liền chậm rãi rút dương căn mình ra.

    Mới được một nửa, lại bị miệng huyệt căng chặt cắn lại.

    Thiếu niên mơ màng làm nũng với y: “Còn chưa đủ, còn nhiều hơn đến mấy lần…… Hoàn Thành, đừng đi ra ngoài……”

    Lục Hoàn Thành mơ hồ hiện lên một ý niệm kì quái, vì muốn thử, liền chiều theo mong muốn của Yến Sâm, lần thứ hai đem hạ thân chọc vào, tự mình lắc eo hông, hướng đến mô thịt sung huyết kia mạnh mẽ đẩy vào. Lúc này y không còn khống chế, giống như đã hoàn toàn quên mất tình trạng thân thể Yến Sâm, tựa như lúc Yến Sâm còn chưa mang thai mà ác độc đâm đến nơi sâu nhất, thoả thích phóng túng khoái cảm của bản thân.

    Yến Sâm còn đang rên rỉ nhỏ vụn, mặc sức hưởng thụ khoái cảm liên miên đầy nóng bỏng, rất nhanh đến cực hạn, lại trải qua một hồi cao trào, tinh dịch chảy ra không ít, nhỏ xuống đệm chăn, phân thân Lục Hoàn Thành bị vách ruột co rút đè ép, khoái ý cũng mãnh liệt tương đương, y nhớ kỹ Yến Sâm đã nói “nhiều hơn đến mấy lần”, cũng không dừng lại mà tiếp tục rong ruổi trong cơ thể người kia.

    Chốc lát sau, Lục Hoàn Thành hô hấp gấp gáp, lồng ngực rắn chắc đầm đìa mồ hôi, rút cục đánh lên hai mông ướt át của Yến Sâm thoải mái bắn ra. Mà Yến Sâm nằm trong lồng ngực của y, cao trào đến năm lần. Tinh dịch cạn hết, dương căn mềm nhũn, đôi mắt khép hờ, biểu hiện mê ly mà say sưa. Cao trào kéo dài không dứt như đám mây bao lấy, trong phút chốc không trở về được trần thế.

    Thân thể khát khao mấy tháng, rốt cục thoả mãn.

    Yến Sâm hư nhược nói: “Hoàn Thành, thật thoải mái…… Ta, ta bắn không ngừng…. ”

    Lục Hoàn Thành tình triều mới lui, thở dốc chưa bình ổn, ôm lấy hắn từ phía sau, lồng ngực phập phồng dán vào tấm lưng trần: “Thân thể vẫn khỏe? Ta đây dùng sức, ngươi không cảm thấy đau chứ?”

    Yến Sâm lắc lắc đầu, nói không đau, lại mê mang hồi tưởng đến hoan ái vừa rồi, nghi ngờ nói: “Ngươi….. dùng sức nhiều sao?”

    “Cực kì dùng lực, gần như đem ngươi xuyên thủng.” Lục Hoàn Thành gặm cắn bờ vai hắn, lưu lại một dấu răng thật sâu, cả người bay đầy oán niệm, “Sớm biết không đả thương được thân thể ngươi, ngươi lại thoải mái như vậy, mấy tháng trước ta sẽ không nhịn, ngày ngày tối tối đều dằn vặt ngươi. A Sâm, ta phải sớm cùng ngươi quan hệ, tương lai ngươi mang hài tử thứ hai, ta nhất định không đành lòng, bình thường làm với ngươi thế nào, khi đó cũng làm thế ấy.”

    Nói xong, dùng cái đó còn cắm bên trong, dương căn nửa mềm nửa cứng lại thúc lên một hồi.

    Yến Sâm còn mẫn cảm, trong bụng từng luồng loàn trào tê dại, hắn mắc cỡ vùi đầu xuống đệm: “Ta nào có biết…… Nếu như sớm biết một chút, ta mới không thèm nhẫn nhịn……”

    Lục Hoàn Thành nghe rồi nở nụ cười, kéo chăn gõ lên trán Yến Sâm mấy cái: “A Sâm nhà ta thật là không giống người khác, sinh ra đẹp đẽ, có thể sinh hài tử, ngay cả nơi không nhìn thấy bên trong kia cũng tuyệt không thể tả, thế nhưng sao lại để ta nhặt được chứ?”

    Thuộc truyện: Tây Song Trúc