Thích khách – Chương 109-111

    Thuộc truyện: Thích khách

    Chương 109

    Trải qua một trận so đấu với thất hoàng tử, binh lính alpha đã trở nên thành thật rất nhiều, đại biểu là Mike, cũng không còn đùa cợt, đối với TTV tràn ngập tò mò. Nhưng TTV cũng không cho bọn họ chút hòa nhã nào, chia đội ngũ hơn sáu ngàn người thành từng tổ năm trăm người, mười hai phân đoàn, cũng để cho năm omega quan quân đi theo mình đảm nhiệm chức vụ phân đội trưởng, mang binh huấn luyện, còn lại bảy phân đội trưởng kia thì được chọn ra từ trong những sĩ binh alpha đầu tiên thoát khỏi trận đại hỏa, trong đó có Mike, còn có một người quen cũ của TTV.

    “Thổ Lang? Sao ngươi lại ở chỗ này?” TTV lần đầu tiên chú ý tới một alpha cao cao trong đám người, cảm thấy có chút nhìn quen mắt, nhanh chóng nhớ ra hắn đúng là bằng hữu của mình ở đấu trường Solomon trước kia.

    “Dã Quỷ huynh đệ, không nghĩ ra ngươi vẫn còn nhớ ta.” Thổ Lang cười cười với TTV, thở dài một hơi, “Sau khi rời khỏi Solomon ta liền nhập ngũ, tham gia mấy cuộc chiến bảo vệ tinh cầu, đồng đội đều chết, từ bị đồng hóa đến bị đồng hóa, chuyển vài quân đoàn, cuối cùng tới đây.”

    Năm đó khi TTV ở đấu trường Solomon, trên mặt luôn dịch dung, cho đến khi Solomon bị thiêu hủy, tin tức liên quan đến thân phận của hắn mới dần được khui ra, Thổ Lang mới biết được đấu sĩ từng có giao tình nhạt nhẽo với bọn họ kia lại là omega tiếng tăm lừng lẫy, cùng Kiệt Duy bàn tán một trận.

    “Kiệt Duy đâu?”

    “Hắn không muốn gia nhập đế quốc quân, mang theo muội muội cùng vào xưởng công binh rồi, nghe nói là làm cơ giáp.”

    Từ lúc trùng tộc xâm lấn tới nay, trăm nghề điêu linh, chỉ có xường công binh là phát triển ở mọi nơi, bởi vì khác biệt lớn trong thể năng của nhân loại và trùng tộc, không thể không dùng lực lượng cơ giáp, cho nên chính phủ bắt đầu tuyển dụng công nhân cơ giáp khắp nơi.

    “Ân, vậy ngươi liền nhận một phân đoàn đi.” TTV hàn huyên vài câu với Thổ Lang, liền bổ nhiệm hắn làm một phân đoàn trưởng.

    Mà người trẻ tuổi tên Mike kia, khi biết mình được đề bạt, ngược lại phi thường ngoài ý muốn.

    “Này, Mike, ngươi nhìn cái gì đấy!” đồng đội đứng bên cạnh lấy khuỷu tay huých hắn, gọi hồn phân đội trưởng mắt vẫn luôn nhìn về phía trước.

    “Không có gì.” Mike lau sạch bùn trên mặt, tà tà liếc đồng đội một cái.

    Đồng đội nhìn theo phương hướng mà vừa rồi Mike chăm chú, cười trộm nói: “Không phải chứ, ngươi thế nhưng lại đang nhìn quân đoàn trưởng.”

    “Thì làm sao?” Mike nhướng mày.

    “Cẩn thận bị chọc mù mắt.” Đồng đội nhỏ giọng trêu ghẹo, sau đó liếc nhìn về phía thất hoàng tử, hất cằm ra dấu, “Thấy không, ta nghe nói, đôi mắt thất hoàng tử sở dĩ trở thành như vậy, chính là có liên quan đến huấn luyện viên omega này đó.”

    Mike nheo mắt, “Thật không? Ngươi nghe ai nói?”

    Đồng đội nhún nhún vai, nói: “Tin đồn thôi, bất quá cho dù là thật hay giả, trưởng quan mới này của chúng ta cũng không phải là một chủ nhân dễ chọc, tiểu tư ngươi vẫn đừng làm càn quá.”

    Mike lại chuyển ánh mắt tới trên người thất hoàng tử, nhưng khiến cho hắn không nghĩ tới chính là, đang lúc hắn nhìn Lezar chăm chú, Lezar lại như có cảm giác mà quay đầu về hướng này. Cho dù đôi mắt thất hoàng tử vẫn nhắm, nhưng Mike lại rõ ràng cảm thấy bị người nhìn chăm chú cùng với một loại khí tức nguy hiểm mạnh mẽ.

    “Này, ta nói…” Mike vỗ vai đồng đội bên cạnh.

    “Ân, sao?”

    “Ngươi nói thất điện hạ có mặc cách ly trang không?”

    “Chắc là không, nếu không sao có thể cảm nhận được tin tức tố trên người y chứ?”

    “Nhưng sao ta cảm thấy đôi giày trên chân y, giống hệt như giày bắt chước tin tức tố alpha mới ra mắt như vậy?”

    “Giống chỗ nào, sao ta không nhìn ra? Hơn nữa, Lezar điện hạ mang giày bắt chước tin tức tố alpha để làm gì?”

    Tuy rằng Mike chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, nhưng đôi mắt lại vô cùng lợi hại, cứ nhìn chằm chằm vào Lezar, mà Lezar cũng xoay người qua bên này, mặc dù cách một đám đông, tựa hồ như cũng có hai luồng khí tức đối địch va chạm giữa không trung.

    “Cũng đúng, có thể ta nhìn lầm.” Mike hơi giương môi, rốt cuộc thu hồi tầm mắt. Đồng đội bên cạnh mạc danh kỳ diệu, không hiểu vì sao lại đột nhiên cảm thấy lạnh buốt cả người.

    Ba ngày kế tiếp, toàn quân đoàn dưới thủ đoạn của TTV cơ hồ nếm trải tra tấn kinh người, qua núi đao biển lửa, những ai không qua được liền bị TTV không chút lưu tình mà đá khỏi quân đội, cái gọi là “đá khỏi quân đội” ở đây, cũng không phải chỉ là đá ra khỏi sân huấn luyện, mà là trực tiếp khai trừ quân tịch.

    Phải biết rằng, tại đế quốc Tinh Tế, có thể có được quân tịch, không chỉ có nghĩa là vinh quang vô lượng, còn có nghĩa là có thể lãnh quân lương kết xù, địa vị cũng cao hơn người thường rất nhiều. Đối với một ít đại tộc thế gia mà nói, hậu bối có nhậm chức trong quân hay không, càng có ý nghĩa đại diện cho tương lai phát triển và sức mạnh của gia tộc sau này.

    Cho nên kỳ hạn huấn luyện ba ngày của TTV còn chưa chấm dứt, tin tức hắn khai trừ quân tịch hơn hai ngàn người cũng đã truyền khắp tinh cầu Lama, rất nhiều quý tộc trong hội nghị cũng kháng nghị với công chúa Hasusan, Hasusan vốn đã đau đầu vì những tin tức bất lợi liên tiếp truyền tới từ tiền tuyền, lúc này không còn sức kiên trì ứng phó với đám quý tộc này, sắc mặt âm trầm.

    “Hasusan điện hạ, ngày cho omega kia một quân đoàn để hắn huấn luyện mà thôi, vì sao có thể cho phép hắn khai trừ quân tịch của binh sĩ?” một nghị viên có cháu bị khai trừ bất bình mà nói, “Chẳng lẽ nói, hoàng tộc sẽ vì một omega chưa từng cống hiến gì cho đế quốc mà vứt bỏ gia tộc đã từng dốc hết tâm huyết vì quốc gia như chúng ta sao? Ta muốn biết, đến tột cùng đây là ý của ngài, hay là ý của Kelmis bệ hạ? Zhethanon có phải đã không cần sự ủng hộ của chúng ta nữa rồi phải không?”

    “Lúc trước cũng đã ước định, đáp ứng để TTV toàn quyền xử lý một quân đoàn, bao gồm cả quyền lợi của binh sĩ, lúc đó đã được quyết định bằng hình thức bỏ phiếu toàn hội nghị. Nam tước Sherk hiện giờ lại nói như vậy, là bất mãn đối với hoàng tộc Zhethanon sao? Muốn uy hiếp ta hay là hoàng đế Kelmis còn đang dưỡng bệnh?”

    Người gọi là nam tước Sherk này, bị Hasusan chất vấn đến có chút hụt hơi, không khỏi xuống nước: “Hasusan điện hạ bớt giận, ta cũng chỉ là đại diện cho các quý tộc đến phản ảnh chi tiết tình huống với ngài, omega kia quả thật là quá phận…”

    “Nam tước Sherk, chẳng lẽ các ngươi quả thật muốn cho con cháu nối dõi của mình ra tiền tuyến sao?” Lúc này Hasusan đột nhiên lạnh giọng hỏi.

    Nam tước Sherk ngẩn người, “Đây là đương nhiên…chiến đấu là vinh quang của alpha.”

    Công chúa Hasusan lộ ra biểu tình vi diệu, “Tướng quân Joseph dũng mãnh thiện chiến đến nay vẫn bặt vô âm tín, tiền tuyến giao tranh giữa đế quốc và trùng tộc xuất hiện một khu vực rada không do thám được, quân đội đến tiếp ứng lần này có thể hung hiểm vạn phần, rất có khả năng sẽ đi không về, ngài xác thực muốn cho con cháu của mình tham gia trận chiến như vậy?”

    Nam tước Sherk nhất thời rơi vào trầm mặc, lông mày từ từ nhíu chặt.

    Hasusan thu hết chuyển biến của hắn vào trong mắt, lộ vẻ trào phúng: “Nam tước Sherk, nhờ ngài đem lời của ta truyền đạt cho các quý tộc và nghị viên, nể tình cộng sự nhiều năm của các ngươi và gia tộc Zhethanon, ta cũng là vì muốn tốt cho các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn không rõ?”

    Nam tước Sherk liếc nhìn Hasusan, hơi cúi người nói: “Đa tạ công chúa điện hạ nhắc nhở, ta sẽ chuyển đạt ý của ngài.” Sau đó liền vội vội vàng vàng rời đi.

    Hasusan đuổi hết những người này, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, kéo kéo cổ áo, đi đến trước cửa sổ, đôi mắt vĩnh viễn lạnh lùng nhìn về phía chân trời, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh TTV và Lezar trong hội nghị ngày đó.

    Lezar, nếu đây là người mà ngươi chọn, hy vọng hắn không làm cho ta thất vọng. Nhưng mà, một người tràn ngập nguy hiểm khó xác định như vậy, ngươi có thể đảm bảo hắn sẽ không uy hiếp tới sự thống trị của gia tộc Zhethanon sao? Một ngày kia, có thể ngay cả ngươi cũng không thể khống chế hắn hay không?

    Kỳ hạn ba ngày nhanh kết thúc, cuối cùng, binh sĩ thông qua khảo hạch của TTV còn không tới năm nghìn người, sau khi trải qua kiểm duyệt của Hasusan, bước lên quân hạm. TTV mặc dù là quân đoàn trưởng, nhưng quân hàm cũng chỉ là phó hạm trưởng, hạm trưởng do thất hoàng tử Lezar đảm nhiệm, TTV cũng không dị nghị gì đối với chuyện này, vũ trụ không phải là sở trưởng của hắn, chỉ huy toàn bộ quân hạm đúng là có chút khó khăn với hắn, có Lezar ở đây sẽ thoải mái không ít.

    Lần này chiến hạm của bọn họ là chiến hạm hoàng gia, chịu tải lượng lên đến vạn người, sau khi quan khỏi lớp bảo vệ của tinh cầu Lama, chiến hạm hoàng gia phát sáng rực rỡ, mang theo những vũ khí tân tiến nhất, bay vào vũ trụ.

    Lễ mừng xuất chinh được truyền hình trực tiếp, quân xuất chinh lần này được quan tâm không phải chỉ bởi vì đây là cuộc chiến quan trọng giữa trùng tộc và nhân loại, mà còn là vì quân đoàn trưởng là một omega, đây là chuyện chưa từng phát sinh kể từ khi đế quốc được thành lập.

    Giữa tiếng tấu nhạc và tiếng hoan hô, chiến hạm hoàng gia rốt cuộc thoát ly khỏi lực hấp dẫn, kéo theo một đường ánh sáng thật dài, bay về phía biển sao.

    Mọi người trên quân hạm giờ khắc này đều nhìn về phía tinh cầu Lama, không biết lần này từ biệt, còn có khả năng sống sót trở về nhìn cố hương hay không.

    TTV cũng không ngoại lệ, đứng trước cửa sổ mạn tàu trên phòng chỉ huy nhìn ra bên ngoài, lúc này vừa vặn nhìn thấy một đám sao chổi lướt qua chiến hạm, nhìn từ xa đó chính là một trận mưa sao xinh đẹp, mà ở sâu trong vũ trụ yên tĩnh đến buồn chán này, bọn chúng cũng chỉ là những tinh thạch xấu xí mà thôi.

    “Tu Vân, đứng bên cửa sổ nhìn cái gì?” Lezar không biết từ lúc nào đã đứng ở bên cạnh TTV.

    TTV nghiêng đầu liếc nhìn Lezar một cái, thản nhiên nói: “Không có gì?”

    “Vẫn là nhìn mưa sao?” Lezar hỏi, “Ta nhớ rõ khi vừa cất cánh khỏi tinh cầu Lama, đi về phía này, có thể thấy được mưa sao.”

    TTV không để ý tới Lezar.

    Lezar cười cười, nói:”Tu Vân, còn nhớ lúc trước ta đã nói gì sao?”

    “Không nhớ rõ.”

    Lezar cười khẽ, “Khi một ngôi sao băng rơi xuống đất, có nghĩa là trên đời sẽ có một người chết đi. Không nhớ?”

    TTV biểu tình không thay đổi, không trả lời, chỉ xoay người rời khỏi cửa sổ.

    “Tu Vân.” Lezar muốn gọi hắn trở lại.

    “Thất điện hạ, ta nhớ đã từng nói, không thích nhắc đến chuyện kiếp trước.” Ngữ khí TTV càng thêm lạnh lùng.

    “Ta không nhắc tới, không có nghĩa là ngươi không nhớ tới.” Lại lần nữa nhắc tới chuyện liên quan cả đời, lần này Lezar lại không nhượng bộ.

    “Cho dù nhớ, thì thế nào?”

    “Nếu cái gai trong lòng không lấy ra, thì sẽ ghim ở đó không được thoải mái.”

    TTV cười: “Cũng đã chết trong lòng từ lâu, còn lấy ra làm gì?”

    “Không lấy ra, mỗi lần gặp mưa gặp gió tâm sẽ đau.”

    “Vậy cứ đau đi.” TTV nói, “Như vậy ít nhất cũng có thể nhắc nhở chính mình, lần sau nhớ lâu một chút, đừng đi lại đường cũ.”

    TTV nói xong liền rời khỏi phòng chỉ huy, lại bị Lezar giữ chặt lại, TTV lạnh mặt, nhưng Lezar cũng không để ý hắn có vì vậy mà tức giận hay không, chỉ cố chấp không buông.

    “Có phải một lúc nào đó ta nguyện ý thay ngươi chắn một đao, ngươi mới có thể buông xuống đề phòng?”

    TTV ngẩng đầu nhìn Lezar, trầm mặc một khắc, mới nói: “Chẳng phải lúc trước thất điện hạ đã làm như vậy?”

    Lezar nháy mắt trở nên cứng đờ.

    TTV vùng thoát khỏi Lezar, cảm xúc trầm ổn mà nói: “Thất điện hạ, năm đó là nhãn giới của ta chật hẹp, chỉ xem ngươi như là tiểu nhân bội bạc, hiện giờ hiểu chuyện nhiều, cũng hiểu được nỗi khổ trong lòng ngươi trước đây, về nhiều phương diện, cũng kính nể khí phách và thủ đoạn của ngươi. Nói thật, chút ân oán này giữa ta và ngươi, ta cũng đã sớm không để trong lòng, từ nay về sau cho dù là quen biết thông thường cũng tốt, cần gì phải chấtp nhất với phần giao tình này? Tín nhiệm hay là không, khúc mắc hay là không, đối với hai người chúng ta mà nói, hẳn là cũng không còn liên quan gì đi? Ta tin rằng với lòng trung thành tuyệt đối mà điện hạ dành cho đế quốc, nhất định sẽ toàn lực phối hợp cùng ta tác chiến, như vậy, vậy đủ rồi, không phải sao?”

    TTV nói xong liền xoay người rời đi, chỉ để lại Lezar một mình đứng giữa phòng chỉ huy trống rỗng, sau lưng chỉ còn ánh đèn trên bản điều khiển thỉnh thoảng loé sáng.

    Lezar lắng nghe tiếng bước chân của TTV càng lúc càng xa, không hiểu vì sao, đột nhiên nhớ tới một câu đã từng vô tình nhìn thấy, một câu nói vô cùng cẩu huyết:

    Trái ngược với yêu không phải là hận, mà là…thờ ơ như người lạ.

    Chương 110

    Sau khi TTV rời khỏi phòng chỉ huy, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh một cách khó hiểu, tay bị Lezar nắm vừa rồi trở nên nóng như lửa đốt, trong cơ thể nổi lên dục hoả không thể ngăn chặn. TTV biết đây là điềm báo kỳ động dục đã đến, thần sắc khẽ biến, lập tức bước nhanh trở về phòng mình, vào thẳng phòng tắm, quần áo vẫn chưa kịp cởi, đã mở vòi sen, đứng ở phía dưới.

    Dòng nước lạnh lập tức tưới thẳng từ đầu đến gót chân, trước kia TTV hay dùng biện pháp này để giảm bớt sự thống khổ của kỳ động dục, nhưng gần đây TTV lại cảm thấy biện pháp này đã không còn hiệu quả, không khỏi cắn chặt răng, nửa dựa vào trên tường, cởi đai lưng hung hăng cột lên miệng, sau đó rút chuỷ thủ trong giày ra, xoay lại hướng về cánh tay của mình, động tác rõ ràng, vừa ác vừa chuẩn, không dây dưa dài dòng dù chỉ một chút.

    Máu đỏ chậm rãi chảy ra từ miệng vết thương, từng giọt từng giọt hoà vào dòng nước, như từng cánh hồng điêu tàn, TTV nhíu mày, răng nanh cơ hồ cắn đứt dây lưng cột trên miệng, ánh mắt phiến hồng, mồ hôi lạnh bị dòng nước tẩy đi, tiếng rên rỉ thống khổ cũng được dòng nước che dấu. Tay kia của hắn nắm chặt chuỷ thủ, chẳng những không giảm bớt lực do đau đớn, ngược lại cắm vào cốt nhục thêm sâu, để cho nỗi đau đao kiếm của nam nhân, thay thế vào những khác vọng không hợp luân thường khiến người mất thể diện.

    Cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ cửa, thanh âm thuộc hạ Omega của TTV ở ngoài cửa vang lên: “Tướng quân? Thiếu giáo Mike xin gặp ngài.”

    Cách ly trang bị ướt dẫn tới tác dụng giảm mạnh, mà TTV lúc này đang bị vây trong kỳ động dục, tin tức tố omega trên người đã cao hơn bình thường mấy lần, lúc này cách ly trang trên người hắn gần như không còn tác dụng.

    Đối với tin tức tố omega, cảm giác của alpha là rất sắc bén, cho dù cách mấy trăm met, cũng có thể nhanh chóng phát hiện. Mike đang đứng ngoài cửa vốn dĩ muốn báo cáo quân vụ với TTV lúc này nhanh chóng cứng đờ, ánh mắt cũng thay đổi.

    Quan quân omega canh giữ trước cửa lúc này cũng cảm thấy được không ổn, trực tiếp chắn trước cửa, “Thiếu giáo Mike, tướng quân hiện giờ có thể không tiện gặp ngài, mời ngài ngày mai lại đến.”

    Đã bị tin tức tố omega mê hoặc, Mike cảm thấy đại não tựa như đột nhiên mất khống chế, mặc kệ lời khuyên của quan quân omega, thế nhưng trực tiếp vươn tay đẩy cửa, mạnh mẽ muốn xông vào.

    “Thiếu giáo Mike! Nếu ngươi còn không đi, ta sẽ không khách khí với ngươi!” Quan quân omega lại cảnh cảo.

    Mà Mike đã hệt như bị ma nhập, một hương vị chưa bao giờ được ngửi qua, hương vị động dục của omega có độ thuần huyết cao quả thực tựa như thuốc phiện đối với kẻ nghiện, làm cho người khác không thế khắc chế, theo bản năng muốn lao qua.

    Ánh mắt của quan quân omega trầm xuống, trực tiếp ném một quyền lên mặt Mike, thế nhưng trực tiếp đánh chiến sĩ alpha cao hơn hắn nửa cái đầu té nghiêng trên mặt đất. Mike bị đau, cũng tỉnh táo lại một chút, ôm cằm đứng lên, nheo mắt nhìn quan quân omega kia.

    “Nhân lúc tướng quân vẫn chưa phát hiện, ngươi đi nhanh đi.” Quan quân lạnh lùng nói.

    “Omega các ngươi đều dã man như vậy sao?” Mike rờ lên khoé môi bị đánh rách, rên một tiếng.

    “Nếu nhớ không lầm, vị này chính là thiếu giáo Mike?” Lúc này đột nhiên có người nói.

    Mike quay đầu lại nhìn, phát hiện thất hoàng tử Lezar, lập tức đứng vững, chào Lezar theo nghi thức quân đội.

    “Có quân vụ gì cần phải báo cáo ngay trong tối nay? Nếu rất khẩn cấp, vậy báo với ta đi.” Lezar thản nhiên nói, thân là alpha lại dường như hoàn toàn không bị mê hoặc bở tin tức tố của TTV, thần sắc như thưởng.

    Mike nhíu nhíu mày, “Không, nếu tướng quân không khoẻ, mai ta lại đến, tại hạ cáo từ.”

    Mike lại chào Lezar theo nghi thức quân đội, sau đó yên lặng cáo lui. Quan quân omega canh ở cửa vẫn không buông lỏng cảnh giác, yên lặng nhìn Lezar bất động trước mặt.

    “Điện hạ, ngài có chuyện gì không?”

    Lezar im lặng đứng trước cửa một lúc, sau đó lấy ra một chiếc hộp, giao cho quan quân, “Đưa cho tướng quân của các ngươi.”

    Quan quân nhận chiếc hộp, nhìn về phía Lezar, hỏi: “Tại hạ có thể…”

    “Ân, có thể mở ra.”

    Quan quân mở hộp ra, nhìn thoáng qua bên trong, nhất thời vẻ mặt đại biến, nhưng khi hắn ngẩng đầu lên, phát hiện thất hoàng tử đã đi mất. Quan quân omega do dự một khắc, cuối cùng vẫn lấy quyết tâm, mang chiếc hộp đi vào phòng TTV.

    Cùng lúc đó, alpha trẻ tuổi vừa mới rời đi lúc nãy, khi ngang qua một lối đi nhỏ đột nhiên nghe thấy hai thuyền viên nói chuyện.

    “Ai? Ngươi có thấy cái gì mới đi qua không? Hình như từ phòng điều khiển, má ơi, một cái bóng đen, hệt như quỷ!”

    “Ta nhìn thấy, tốc độ thật nhanh, như một cơn gió vậy, chớp mắt đã không thấy tăm hơi, rõ ràng tựa như có cái gì, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì hình như không có, hình như lên lầu ba đó.”

    “Lầu ba…không phải là chỉ có mình phòng của trưởng quan omega thôi sao?”

    “Ai biết…ghê quá đi.”

    “Thôi, có lẽ chúng ta nhìn lầm, đừng tự mình hù mình nữa.”

    Mike dừng bước, nghiêng đầu nhìn lên lầu ba mà hắn vừa đi xuống, nhíu mày.

    Trong phòng TTV, quan quân omega mang chiếc hộp Lezar đưa tới vào.

    “Tướng quân?”

    Lúc này TTV đã ra khỏi phòng tắm, sắc mặt trắng bệch, lết thân thể ướt đẫm ngã vào trong ghế sofa, trên cánh tay trái còn một vết thương rõ ràng, vẫn đang chảy máu không ngừng.

    “Tướng quân Tu Vân!” quan quân omega hoảng sợ, lập tức đi đến bên cạnh sofa, muốn xem xét chỗ bị thương của TTV.

    TTV miễn cưỡng tránh hắn, liếc mắt một cái: “Có chuyện gì ghê gớm đâu?”

    “Tu Vân tướng quân, ngài…chuyện này…”

    “Không cần nói cái từ kia.” TTV lạnh lùng cảnh cáo.

    Quan quân biết “cái từ kia” mà TTV nói là cái gì, ánh mắt nhìn về phía TTV có chút phức tạp, vừa kính nể, vừa đồng tình, có bất bình cũng có phẫn uất.

    Lúc trước khi bọn họ tạo thành minh quân Omega, sẽ bị sắp xếp để chọn một loại thuốc do chính tinh cầu Omega chế tạo, chính xác hơn, là hai loại, bọn họ chọn một trong hai loại đó. Loại thứ nhất là thuốc bắt chước kỳ động dục thông thường, sau nhiều lần rèn luyện, khiến cho bọn họ tự mình có thể vượt qua kỳ động dục, không đến nỗi hễ thấy alpha là mềm chân. Loại thứ hai có thể trì hoãn kỳ động dục, nhưng kết quả của loại này không ưu việt, tuy rằng có thể dời ngày phát tác, nhưng một khi tác dụng trôi qua, khi phát tác thì các phản ứng sinh lý sẽ lớn hơn bình thường, càng thêm bất kham.

    Lúc đó bọn họ vẫn chưa biết chính sự lựa chọn này lại là một khảo nghiệm đối với bọn họ, những người chọn loại thứ nhất đều là kẻ mà tận đáy lòng có một loại cảm xúc không muốn chịu thua, cuối cùng đều được tuyển vào Minh Quân, mà những người lựa chọn loại thứ hai thì đa số bị đào thải. Hiện giờ tất cả mọi người trong đế quốc Tinh Tế đều tò mò vì sao sức chiến đấu của Minh Quân Omega lại mạnh mẽ như vậy, thậm chí có thể làm được những việc mà ngay cả alpha cường tráng cũng không làm được, bọn họ không biết, ngày lẫn đêm đều phải chiến đấu chống lại bản năng sẽ tôi luyện ra một loại ý chí khiến cho bọn họ không còn biết sợ hãi dù là dưới bất kỳ tình huống nào, dốc hết toàn lực, dùng hết cả tia khí lực cuối cùng của sinh mệnh.

    Chính bởi vậy, trải qua sự huấn luyện để khắc chế kỳ động dục, vị quan quân omega này mới có thể hiểu được thống khổ lúc này của TTV. Mà loại thống khổ này của TTV, còn nghiêm trọng hơn so với bọn họ nhiều lắm. Bởi vì tiếp xúc nhiều với TTV, bọn họ cũng biết, TTV là một omega chưa từng trải qua nhân sự, hơn nữa hắn cũng chưa bao giờ lén tiến hành sơ giải.

    Mọi người đều có nhu cầu sinh lý riêng, cho dù bọn hắn là những người đã trải qua huấn luyện, có thể đảm bảo không mất đi tôn nghiêm khi trải qua kỳ động dục, nhưng nếu nhẫn nhịn quá lâu, đều sẽ lén lút dùng các biện pháp tự khai thông, tự phát tiết, như vậy mới không tạo thành thương tổn cho bản thân.

    Quan quân omega lại liếc nhìn chiếc hộp mà thất hoàng tử Lezar vừa mới đưa cho hắn.

    “Tu Vân tướng quân, nếu như thân thể quá khó chịu, vậy thử cái này đi.” Quan quân nói xong liền đặt chiếc hộp vào trong tay TTV.

    Các bạn đang đọc truyện đam mỹ ABO tại đam mỹ hoàn DMH dammydmh.com

    “Đây là cái gì?” TTV nằm trên sofa, giương mắt nhìn quan quân omega.

    Quan quân lại không dám nói lời nào, rủ mắt, tựa hồ chờ kình phong thổi tới.

    TTV cảm thấy quan quân này có chút kỳ lạ, nâng nâng chiếc hộp trong tay, cảm thấy cũng có chút nặng, sau đó hất ngón tay, mở nắp, quét mắt nhìn đồ vật bên trong.

    “Đây là có ý gì?” thanh âm TTV tựa như lạnh thêm ba mươi bốn mươi độ.

    “Tướng quân, Baccho tiên sinh cũng đã nói, ngài, ngài không thể cứ tiếp tục như vậy, nếu không, nếu không…”

    “Đây là của ngươi làm ra?” TTV trầm giọng hỏi.

    Quan quân omega cảm thấy mình sắp bị áp suất trên người TTV ép chết, chớp cơ hội báo cáo luôn, dời mục tiêu thù hận: “Đây là thất điện hạ vừa mới đưa tới cho ngài!”

    “Lezar?” ánh mắt TTV vì kỳ động dục mà có vẻ sáng ngời, lúc này gầm gừ gọi tên thất hoàng tử, âm trầm.

    “Tướng…tướng quân…kỳ thật…”

    “Cút.”

    “Tướng quân, nếu ngài vẫn cứ cưỡng chế áp lực của kỳ động dục như vậy, nhất định sẽ xảy ra vấn đề, vì sao không thử tự mình? Dù sao cũng sẽ không có ai thấy…”

    “Charlie thượng uý, nhân lúc ta còn chưa có một kiếm cắt cổ ngươi, nhanh ra ngoài.”

    Quan quân omega tên Charlie bị ánh mắt của TTV nhìn đến khiếp sợ cả người, biết vị lão đại này của bọn họ đối với chuyện dao súng là chưa bao giờ nói chơi, nói một kiếm đâm chết thì sẽ không đâm kiếm thứ hai, nuốt một ngụm nước bọt, nuốt hết những lời muốn nói vào bụng, làm một cái chào theo nghi thức quân đội rồi yên lặng lui ra.

    TTV chờ Charlie lui ra hẳn, ánh mắt đen phiến hàn quang, hung hăng quăng chiếc hộp trong tay đi, bàn tay nắm chặt thành quyền, mu bàn tay nổi lên gân xanh, siết chặt đến nỗi các khớp ngón tay đều rung động.

    Hộp gỗ tinh xảo nện lên trên cửa, bị đánh mở, đồ vật bên trong lộc cộc lăn ra, nhìn kỹ, đó là một cái ngọc khí ôn lương mượt mà, còn có hai hộp thuốc mỡ trong suốt.

    Cho dù đời này TTV vẫn chưa trải qua nhân sự, lúc còn ở trong căn cứ Mai Tả cũng thấy không ít các loại đồ vật của đế quốc Tinh Tế, loại khí cụ dùng cho omega tự mình dùng này cũng từng gặp, nói trắng ra là, cũng không khác mấy so với ngọc thế trong đời trước của hắn.

    TTV nhìn cái ngọc khí mô phỏng theo một bộ vị trên người nam nhân kia, sắc mặt tái nhợt, ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lửa giận ngập trời.

    TTV hắn đường đường nam nhi, sao có thể giống như tiểu quan trong thanh lâu dùng thứ đồ ghê tởm này khinh mạn chính mình? Quả thực là vô cùng nhục nhã! Nếu không phải hiện tại hắn mỏi mệt cả người, nhất định sẽ làm cho cái tên mang đến thứ đồ vật này phải chết không có chỗ chôn!

    “Thất điện hạ…ha hả, ngươi tặng đồ tốt lắm!” TTV nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn căn ngọc thế nằm lăn trên đất.

    Mà thất điện hạ đang ở một đầu khác của chiến hạm, lúc này hơi nghiêng đầu, tựa hồ có thể nghe thấy thanh âm TTV, không khỏi lắc đầu bất đắc dĩ, thở dài: “Tu Vân, ngươi cần gì phải tự làm khó mình như vậy…”

    Chương 111

    Sáng sớm hôm sau, sắc mặt TTV vẫn không khá lắm, đi vào phòng chỉ huy khiến cho những người khác đều giật nảy mình, nhìn vào đôi mắt âm trầm kia của hắn, bị dư quang quét qua đến nỗi cả người đều không nhịn được mà run rẩy.

    TTV nhìn thấy Lezar đang ngồi bên cạnh bàn điều khiển, nheo mắt lại, đi thằng qua.

    “Thất điện hạ, từ khi lên quân hạm vẫn chưa có cơ hội luyện tập, nếu ngài không để ý vậy đến phòng huấn luyện làm nóng người với ta đi, đồng thời hoạt động gân cốt một chút.”

    Lezar đứng lên, “Đây là vinh hạnh của ta.”

    TTV xoay người bước đi, Lezar đi theo phía sau hắn, hai người cùng đi đến phòng huấn luyện đối kháng trên chiến hạm. Đây là nơi chuyên dùng để quan quân huấn luyện thể năng, lúc này đang không có một bóng người. TTV chờ Lezar cùng đi vào, một cước đóng cửa, ngay sau đó không một chút báo trước mà áp qua, hung hăng ấn Lezar lên trên tường, lấy chuỷ thủ kê lên cổ y.

    Lezar cũng không có phản kháng, để mặc cho TTV chặn mình lại, đợi nửa ngày, cũng không thấy hắn có động tác tiếp theo, mới thấp giọng hỏi: “Tu Vân, ngươi đang muốn làm cái gì?”

    “Thất điện hạ cảm thấy thế nào?”

    Lezar chậm rãi giơ tay lên, muốn nắm lấy cổ tay TTV, nhưng lưỡi dao trên cổ lại đến gần thêm mấy phần, y đột nhiên cảm thấy đau đớn, là lưỡi dao rạch vào da thịt, khiến y phải lập tức ngừng động tác.

    “Ta không hiểu, hôm qua vẫn còn tốt đẹp, sao hôm nay lại đã rút chuỷ thủ đến rồi?”

    “Hôm qua?” TTV cười lạnh một tiếng, đôi mắt càng thêm âm trầm, “Chẳng lẽ thất điện hạ không nhớ rõ, hôm qua đã đưa cho ta thứ tốt gì?”

    Lezar nhẹ nhàng “a” một tiếng, tựa hồ mới chợt nghĩ ra chuyện mà TTV nhắc đến, “Ngươi nói cái kia.”

    “Trí nhớ của thất điện hạ đúng là tốt.”

    “Bất quá là thứ công cụ có thể giúp ngươi giảm bớt thống khổ mà thôi, ta không hiểu vì sao ngươi lại tức giận như thế.” Ngữ khí Lezar vẫn bình tĩnh như cũ, y hơi nghiêng nghiêng đầu, hơi thở phất qua má TTV, tản ra một loại hương vị tin tức tố alpha.

    “Không rõ?” ánh mắt TTV phiến hồng, trong cơn giận dữ, liều mạng khắc chế mới không cắt nát yết hầu thất hoàng tử, “Thất điện hạ coi ta là cái gì? Đồ chơi để ngươi tìm niềm vui? Khỉ diễn xiếc? Hay là chó động dục xoay mông cầu người thượng?”

    “Đủ!” ngay trong một nháy mắt khi TTV không khống chế được, Lezar đột nhiên phát lực đẩy TTV ra, lại xoay người đặt hắn lên trên tường, cho dù TTV không thấp, nhưng nếu so sánh với alpha thì vẫn hơi kém hơn một chút, chiều cao kém hơn vô hình trung tạo thành một loại áp lực, “TTV, ngươi chính là nhìn bản thân như vậy?”

    Thanh âm Lezar đột nhiên trở nên phi thường lạnh lẽo, tựa như cất chứa tức giận.

    Hôm qua TTV đã mất máu khá nhiều, thể lực không như bình thường, tránh vài lần đều không thoát được, lửa giận trong lòng càng tăng lên, trừng Lezar, trong mắt dâng lên sát khí.

    “TTV, vật kia bất quá chỉ là công cụ giảm bớt thống khổ thân thể trong kỳ động dục, cũng như dược liệu, cho dù không có alpha, cũng có thể thoả mãn nhu cầu của omega ở một trình độ nào đó, loại này rất hiếm có, ta phải rất vất vả mới có thể đưa tới cho ngươi, ngươi là thống soái quân đoàn, rất quan trọng đối với trận chiến này của chúng ta, không thể mắc nửa điểm sai lầm, ta chỉ là có ý tốt.”

    “Có ý tốt? Rất tốt. Vẫn là xin thất điện hạ nhận lại ý tốt của mình để lại tự dùng đi.”

    “Ta là alpha, không cần, vật kia là để omega dùng.”

    Những lời này đối với TTV mà nói, thật giống hệt như thuốc nổ, dưới cơn thịnh nộ bắt lấy cánh tay Lezar, xoay người ép vai qua, hung hăng hất Lezar ra, cúi đầu vòng qua khuỷu tay y, tránh thoát, sau đó thúc mạnh cùi chỏ, bị Lezar nhanh tay đỡ được, tránh cho lồng ngực khỏi bị thương.

    “Ha ha…thất điện hạ là alpha…” Lúc TTV vừa mới đến thế giới này, sở dị lại hận Lezar thấu xương, đúng là do hắn thì thành một omega, phải động dục, để người thượng, phải sinh hài tử… Mà vừa nghĩ tới lý do mình phải đến cái thế giới hoang đường này, đúng là do hắn chết dưới kiếm của thất hoàng tử. Vốn dĩ hận ý đã dần dần phai nhạt, theo một câu nói kia của Lezar mà lại bùng lên, TTV chỉ ước gì giết chết người này. “Omega từ nhỏ đã định chỉ để cho người đùa giỡn, đúng không?”

    Hai người đánh nhau trong phòng huấn luyện, TTV không mang bội kiếm, chỉ có thể tấn công bằng chuỷ thủ, chiêu sau lại càng âm ngoan hiểm độc hơn chiêu trước, tất cả đều hướng vào nơi yếu hại của Lezar, Lezar vẫn luôn bị động phòng ngự, chỉ lo tránh né, không phản công.

    Giá binh khí hai bên phòng huấn luyện đều bị đạp đổ, TTV nhặt lên một cây gậy gỗ, coi như đạt được binh khí vào tay, chém giết thêm hăng say, muốn đưa Lezar vào chỗ chết. Côn phong quét ngang, nghe được tiếng gió vùn vụt, không biết triền đấu đã bao lâu, TTV mồ hôi đầm đìa, dần dần cảm thấy choáng váng, nhưng tốc độ của Lezar lại không giảm một chút, thậm chí ngay cả tần suất hô hấp cũng không thay đổi.

    Cuối cùng, TTV bị Lezar ép lên mặt đất, cả phòng huấn luyện rơi vào an tĩnh quỷ dị, chỉ có tiếng thở gấp hổn hển của hai người.

    “Tu Vân, ngươi trọng sinh làm người ở thế giới này, thành omega yếu ớt, nhưng đi một bước đến hôm nay, ngươi cả thấy sẽ còn có ai coi thường ngươi sao?”

    Lezar đè ở trên TTV, ấn hắn lên sàn nhà, mặt cũng sáp đến gần TTV, TTV chỉ có thể thấy rõ hàng lông mi dày đậm trên đôi mắt nhắm chặt của y. Trong một nháy mắt, TTV như có một loại ảo giác, tựa như đôi mi kia sẽ nâng lên, lại sẽ nhìn thấy một đôi mắt đen đã từng âm trầm sâu thẳm.

    “Omega sẽ động dục, vốn chính là đặc thù sinh lý, alpha bị omega đang động dục hấp dẫn, cũng là phản ứng sinh lý bình thường, có cái gì bất kham? Có cái gì cao thấp ti tiện? Ta biết, với tính cách của ngươi nhất định sẽ không cho phép bất cứ alpha nào đến gần, áp lực quá lâu dài dĩ nhiên sẽ đến lúc không nhịn được nữa mà bùng nổ, cho nên ta mới đưa thứ kia cho ngươi, trợ giúp ngươi vượt qua thống khổ, thậm chí cho ngươi được vui sướng. Đây là một loại quyền lợi, vì sao ngươi phải bài xích như vậy?”

    “Thân là một nam nhân, nếu thất điện hạ rơi vào hoàn cảnh như vậy, cũng sẽ nhẹ nhàng mà hưởng thụ “quyền lợi” này sao?”

    “Có lẽ ban đầu cũng sẽ không muốn tiếp thu, nhưng nếu không còn cách nào thay đổi, cho dù không thích, cũng sẽ thản nhiên đối mặt. Cho dù có rất nhiều người ôm thành kiến, cho dù ở giữa oán trách và châm chọc, cũng phải tiếp thu chính bản thân mình. Người khác khoa tay múa chân cũng chỉ có thể xem như là động lực vươn lên, mà chính mình tự xem thường mình mới chân chính là biểu hiện yếu đuối.” Lezar nhíu mi, bàn tay nắm cổ tay TTV hơi siết, đôi môi mỏng sát gần lại, giọng nói khàn khàn, “TTV, ngươi như thế nào nhìn bản thân? Thân là omega, tự đáy lòng ngươi cũng khinh thường thân phận của ngươi sao? Cho dù tỏ ra mạnh mẽ cường thế trước mặt người khác, trong đáy lòng của ngươi, cũng vẫn cảm thấy sỉ nhục vì mình là một omega sao?”

    Thấy TTV không nói gì, Lezar bỗng nhiên nhẹ giọng nói: “Ngay cả mình cũng phủ định chính mình, còn mong muốn người khác đi theo ngươi tin phục ngươi sao?”

    Lezar rời khỏi phòng huấn luyện, để lại một mình TTV nằm trên mặt đất, hắn cũng không tỏ vẻ tán thành với những lời này của Lezar, nhưng lửa giận dưới đáy lòng cũng tựa hồ tan đi một ít.

    Vật lộn quyết liệt với Lezar một hồi quả nhiên là tiêu hao rất nhiều thể lực, TTV nằm trên mặt đất nghỉ ngơi trong chốc lát mới đứng dậy, vừa ra cửa lại gặp phải Mike, thoạt nhìn có vẻ đã chờ ở đây rất lâu.

    “Có việc?” TTV liếc nhìn Mike, sắc mặt vẫn kém như cũ.

    Mike chào TTV theo nghi thức quân đội, ánh mắt dừng lại vài giây trên vạt áo TTV.

    “Bắt đầu từ đêm qua, chiến hạm hoàng gia đã tiến vào phạm vi khống chế của trùng tộc. Cách vị trí mà tướng quân Joseph mất liên lạc chưa tới hai năm ánh sáng, nếu tiến hành kích động không gian, chỉ khoảng ba tiếng đồng hồ là có thể đến.”

    “Xung quanh có gì khác thường không?” những gì mà Mike nói cũng đã được thảo luận hôm qua, TTV biết, Mike đặc biệt đến tìm hắn khẳng định là còn có chuyện khác.

    Quả nhiên, Mike nhìn nhìn chung quanh, thấp giọng nói: “Có thể đổi chỗ khác nói chuyện không?”

    TTV liếc nhìn Mike, alpha này xuất thân không tồi, thuở nhỏ được giáo dục tốt, ngoại trừ tính cách có chút ồn ào, các phương diện khác lại đều có tiếng khắp quân đoàn, nhất là khả năng quan sát sắc bén, đầu óc thông minh, TTV rất thưởng thức hắn.

    TTV mang Mike vào phòng của mình, sau khi Mike xác nhận sẽ không bị người khác nghe lén, mới lấy ra máy tính bỏ túi, xuất ra tin tình báo thu thập được khi đi tiền trạm.

    “Đêm qua ta mang theo một nhóm người rời khỏi chủ hạm để thăm dò, phát hiện một chuyện rất kỳ quái.” Mike nói xong, lấy ra bản đồ vệ tinh, bảo TTV nhìn. “Ở đây có hai trạm không gian, trước kia được dùng làm trạm trung chuyển giữa hai tinh cầu, bên trong có một lượng lớn thể sống sơ cấp của trùng tộc, a, cũng chính là sóng trùng màu đen mà chúng ta hay nhắc tới. Dưới tình huống bình thường, khi thể sống sơ cấp không chịu sự khống chế của thể sống cấp cao, trạng thái đại khái chính là như vậy.” Mike lại đưa hình ảnh cho TTV xem, là đồ thị phân tích rada về trùng tộc do viện nghiên cứu làm, “Bọn chúng thường tụ tập thành đàn không theo quy luật nào, tản mạn phiêu đãng giữa không trung. Nhưng đêm qua khi chúng ta đi ngang qua trạm không gian kia, đồ thị rada lại không giống như vậy, ngược lại giống với cái này…”

    Nói xong, ngón tay Mike nhẹ nhàng vuốt lên màn ảnh, thay đổi một tấm hình khác, TTV nhanh chóng phát hiện, đồ thị rada này giống với đồ thị rada mà Mike ghi lại được, sóng trùng được phân bố dều đều, hơn nữa dựa vào biểu đồ chuyển động có thể rõ ràng nhận ra chuyển động của bọn chúng có quỹ đạo.

    “Đồ thị này, chính là quy luật của sóng trùng khi chịu sự ảnh hưởng của thể sống cao cấp. Nói cách khác, sóng trùng mà ngày hôm qua bọn ta nhìn thấy, đang bị thể sống cao cấp gần đây ảnh hưởng.”

    TTV hỏi: “Dưới tình hình chung, thể sống cao cấp cần phải cách bao xa để có thể ảnh hưởng tới sóng trùng?”

    Mike điểm lên màn hình, trên màn hình xuất hiện một vòng tròn lấy trạm không gian làm tâm, “Trong phạm vi vòng tròn này.”

    TTV nhìn phạm vi kia, “Chiến hạm của chúng ta cũng nằm trong phạm vi này?” TTV biết, Mike đang ám chỉ, có lẽ trên chiến hạm của bọn họ có gián điệp.

    Mike chớp mắt, chờ đợi TTV khen ngợi.

    TTV ngoại trừ hơi rung động mi mắt vào lúc ban đầu, thì biểu tình cũng không có gì thay đổi, chỉ thản nhiên mà nói: “Mặc kệ ngươi nghĩ gì trong đầu, trước khi có chứng cứ xác thực, không được nói lung tung.”

    “Vâng, thuộc hạ hiểu rõ.”

    Phản ứng trấn định của TTV ngược lại càng làm cho Mike thêm kính trọng, thêm hứng thú đối với vị trưởng quan omega này.

    TTV chờ Mike rời đi, đang muốn tắm rửa, thay một thân quần áo đầy mồ hôi, liếc mắt nhìn thấy cái ngọc khí còn đang nằm dưới đất kia, TTV nhân tiện đá đá một chút, sau đó tựa như có chút khó chịu, nhặt vật kia lên, lại ném bay đi, chỉ nghe một thanh âm vang lên, ngọc khí lại rớt trên mặt đất, thế nhưng lại không hề hư hao một chút.

    Cái gì đây…rõ ràng không phải là ngọc.

    TTV còn muốn tới đá thêm một lần, lúc này đột nhiên nhận được cuộc gọi video, người gọi đến là tứ hoàng tử Ssard.

    Thuộc truyện: Thích khách