Thích khách – Chương 127-131

    Thuộc truyện: Thích khách

    Chương 127

    “Thất điện hạ, ngươi tới làm gì?”

    TTV vẫn một bộ dáng làm biếng, nằm im bất động trên sofa, giọng nói trầm khàn hơi tắt tiếng, còn mang theo vài phần biếng nhác. Lezar nghe thấy, cước bộ hơi dừng một chút, sau đó mới chậm rãi đến bên sofa, ngồi xuống cạnh TTV.

    “Người bên viện khoa học nói muốn chúng ta đến đó một chút, có vài báo cáo về trùng tộc cần tham khảo ý kiến của chúng ta, rất khẩn cấp.”

    “Khi nào đi?”

    “Ngay bây giờ. Bọn họ báo với ta, ta tới đón ngươi.”

    Sofa vì sức nặng của Lezar mà hơi lõm xuống, TTV bán nằm nghiêng qua một bên, cho nên không còn dư nhiều không gian lắm, sau khi Lezar ngồi xuống, đầu gối nhẹ nhàng chạm vào đùi của hắn, TTV phảng phất cảm thấy có một trận điện lưu khởi nguồn từ nơi thân thể hai người tiếp xúc, nháy mắt chạy khắp toàn thân, tin tức tố alpha nồng đậm tràn ngập khắp căn phòng, tựa như mê hương có tác dụng huyễn trí, tạo nên một sức hấp dẫn mê hoặc không thể nói rõ. TTV nheo mắt nhìn Lezar, yết hầu trở nên khô khốc, hệt như khát nước vậy, khô cháy khó nhịn.

    Đã nhiều năm qua, TTV vẫn luôn tranh đấu với chính bản tính omega của mình, hắn chưa từng tin tưởng, omega vào kỳ động dục không có alpha thì không được, mà đích xác hắn cũng dùng thân thể của chính mình để chứng minh điều này. Cho dù là bị vây trong kỳ động dục, nhìn khắp cả đế quốc, hiện giờ cũng sẽ không có một alpha nào mắt mù mà quấy rối hắn. Mà hắn, dưới áp lực quá lâu, tự thôi miên làm cho mình không động đến phần tâm tư kia, cho dù Baccho đã nhiều lần nhắc nhở như vậy không tốt đối với thân thể, hắn cũng chưa bao giờ lơi lỏng.

    Hiện giờ, cho dù vào lúc thân thể kém thoải mái nhất lại có alpha lắc lư trước mặt hắn, hắn cũng có thể bình tĩnh kiềm chế, không bị ảnh hưởng chút nào. Nhưng hiện tại xem ra, sức kiềm chế của hắn, tựa hồ ngoại lệ với một người.

    Lezar đợi lâu cũng không thấy TTV trả lời, lại nghiêng đầu gọi một tiếng: “Tu Vân?”

    TTV ở ngay bên cạnh, vẫn nheo mắt nhìn y, trầm mặc.

    Lezar lại chờ giây lát, thấy TTV vẫn không lên tiếng, vì thế vươn tay thăm dò mà tiếp cận TTV.

    TTV không động, cho đến khi bàn tay Lezar sắp chạm vào mặt hắn, hắn mới đột nhiên nắm chặt lấy tay y.

    Lezar sửng sốt, muốn rút tay về, nhưng TTV lại không chịu buông ra.

    “Xin lỗi, ngươi vẫn luôn không nói gì, ta cho rằng ngươi đang ngủ.” Lezar giải thích.

    TTV nhìn Lezar không chuyển mắt, con ngươi sâu thẳm không biết có phải do men say hay không, nhìn không giống với ngày thường, thiếu vài phần thanh lãnh, nhiều thêm một phần bản tính dục niệm nguyên thuỷ. Giống như liệp báo nhìn con mồi có thực lực tương đương thậm chí nhỉnh hơn cả mình, nhịu đói khát, kiên nhẫn quan sát, chờ đợi cơ hội tốt nhất, một phát trí mạng.

    Áo sơmi và quân trang lục sắc mới tinh, mấy cúc áo trên cùng được cởi bỏ, tạo nên một khe hở hình chữ V dài hẹp, mơ mơ hồ hồ có thể nhìn thấy quang cảnh bên trong. TTV nắm tay Lezar dần dần buông lỏng, hai ngôi sao trên quân hàm biểu thị cho quyền thống soái binh đoàn ánh lên ánh sáng kim loại sắc lạnh.

    “Thất điện hạ, vì sao vẫn luôn không mặc cách ly trang?” TTV hỏi.

    Lezar có thể cảm nhận được hơi thở có chút ồ ồ của TTV, biết lúc này hắn cách mình gần vô cùng. Y chậm rãi nghiêng đầu quay mặt về phía hắn, thần sắc không thay đổi, đè thấp giọng nói: “A? Sao vậy, có gì không ổn sao?”

    TTV rủ mắt nhìn vào đôi môi Lezar, trong vô ý thức lại tiến gần vào y hơn mấy phần, thanh âm đã trầm thấp mơ hồ đến nỗi chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy, “Tuỳ ý phát tán chút ý vị trên người mình, nếu là ra chiến trường, không phải là nói với kẻ địch hành tung của ngươi?”

    Lezar nghe thấy TTV thở dốc ngày càng không xong, ngay vào lúc môi hai người sắp sửa chạm vào nhau, y đột nhiên hơi hơi ngả về sau một chút, nói: “Tu Vân, ngươi uống rượu sao?”

    Con ngươi TTV trở nên thanh mình rất nhiều, tựa như cũng không ý thức được chính mình vừa mới làm gì, ánh mắt thẳng tắp nhìn Lezar, một lát sau mới chậm rãi kéo giãn khoảng cách với y.

    “Có lẽ.” TTV nói.

    “Hôm nay là ngày vui của ngươi, uống nhiều hai chén cũng dễ hiểu.”

    “Ngày vui?” TTV cười nhạo, “Đúng vậy, đúng là ngày vui, có phải ngươi cũng không nghĩ tới ta sẽ có một ngày như thế này?” TTV buông tay Lezar ra, thân thể mất cân bằng, hơi lung lay một chút, Lezar lập tức đỡ lấy hắn.

    “Ta không nghĩ tới chính là, không thể nào nhìn tận mắt hình ảnh ngươi mặc lên bộ quân trang này.” Lezar nhắm mắt, bàn tay chậm rãi di động dọc theo cánh tay TTV, lòng bàn tay vuốt qua quân trang phẳng phiu, cuối cùng dừng trên đầu vai, đầu ngón tay chậm rãi mô tả hai ngôi sao trên quân hàm, nói: “Trong mắt của ta, chỗ này phải có ba ngôi sao.”

    “Ba ngôi sao?” TTV tựa như nghe được chuyện cười, “Chỉ có tổng tư lệnh đế quốc mới có.”

    “Thì sao? Cũng sẽ có một ngày như vậy.” thần sắc Lezar trở nên nghiêm túc mà nói, “ta tin rằng, sẽ có ngày đó.”

    TTV nhìn đôi mắt nhắm nghiền của thất hoàng tử thật lâu, một khuôn mặt quen thuộc, cho dù nằm mơ cũng vẫn rõ ràng, hai đời trước sau đề dây dưa không rõ với người này, nhưng ảo ảnh trong mơ, đã sớm không phân rõ hư thực. TTV đột nhiên hỏi: “La Giai, nếu đời trước ta nhận lời đề nghị của ngươi, có phải, ngươi sẽ không giết ta?”

    Lezar hơi sửng sốt, sau đó mới kịp nắm được TTV là có ý gì. Hắn là nói đến trước khi sự việc bại lộ năm đó, y từng muốn hắn thay hình đổi dạng rửa tay chậu vàng, từ nay về sau theo y vào quân đội. Nhưng mà lúc đó TTV không đồng ý.

    La Giai là tên của y đời trước, đã bao lâu rồi chưa từng nghe ai gọi mình như vậy? Lâu đến nỗi bản thân cũng đã quên, quên mất y cũng là một người đã sống hơn một đời.

    “Ta không biết.” Lezar trầm mặc thật lâu, mới trả lời như vậy. “Có lẽ đến một lúc nào đó bất đắc dĩ, ta cũng vẫn sẽ hy sinh ngươi.”

    TTV bật cười, nhưng không có bực tức, “Thất điện hạ, ngươi đúng là thành khẩn thẳng thắn.”

    “Ta đã nói, sau này sẽ không lừa ngươi.”

    “Như vậy còn đời này thì thế nào? Ta có thể có hôm nay, cũng mệt điện hạ một đường tương trợ, thật sự không sợ ta công cao chấn chủ?”

    “Đời này ta không là chủ, ngươi cũng không phải là phó.”

    “Nhưng mục tiêu của ngươi vẫn là ngôi vị hoàng đế. Nếu một ngày kia ta chắn đường ngươi, có phải ngươi cũng sẽ giống đời trước, diệt trừ ta?”

    Trầm mặc gần như quỷ dị, bụi bặm trong không khí giờ phút này tựa như cũng ngừng lượn lờ, lẳng lặng nghe hô hấp lần lượt thay đổi của hai người, còn có nhịp tim đập.

    “Ta không biết.” Lezar đưa ra câu trả lời giống như cũ.

    TTV nhìn y, không nói, mà nghe được ba chử này, con ngươi đen của hắn vẫn có một loại cảm xúc chớp động, là thất vọng.

    “Cho nên, Tu Vân.” Lezar nắm lấy tay TTV, nắm thật chặt, nghiêng người về phía trước, chóp mũi hai người như có như không chạm vào nhau, môi cũng cơ hồ gián lên môi TTV, sau đó y nhẹ nhàng thì thầm: “Cho nên Tu Vân, nếu thật sự có ngày đó, hãy dùng quân đội của ngươi, lợi kiếm trong tay ngươi, giết ta. Trước khi ta diệt trừ ngươi, giết ta trước một bước. Bởi vì ngươi đã không còn là một thích khách mặc người xử trí lúc trước nữa, cho nên ngươi phải đi lên thật cao, trở nên càng mạnh, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào, động vào lợi ích của ngươi.”

    TTV nhắm mắt lại, giờ phút này, hắn tựa như hiểu được chuyện gì đó, có lẽ kỳ thật hắn đã sớm hiểu được, cho nên trọng sinh đời này, hắn mới không dẫm lên vết xe đổ trở thành một hung thủ giết người tội ác chồng chất mà là đi trên một con đường hoàn toàn khác, mà còn đi được rất xa.

    Mà vì sao hắn lại đi trên con đường này?

    Không chỉ có một số lớn người theo sau, còn trở thành tướng quân tay nắm quân quyền. Thậm chí trong một thế giới ABO như thế này, cũng không vì xuất thân omega của mình mà bị quý tộc nuôi trong nhà như công cụ sinh dục, mà là được người tôn kính, thậm chí sùng bái.

    Có lẽ, đúng là không thoát khỏi liên quan tới người ngồi trước mặt này? Nếu như không có người này, sẽ không có hắn của ngày hôm nay, nếu như không có thất hoàng tử Lezar y đời trước lời nói việc làm mẫu mực, đời này âm thầm tương trợ, sẽ không có TTV bây giờ. Chỉ là, hắn vẫn không muốn thừa nhận mà thôi.

    “Được, ta cam đoan trước khi ngươi muốn diệt trừ ta, ta sẽ trước một bước, giết ngươi.” TTV trả lời, sau đó cảm nhận được đôi môi nóng rực, nhẹ nhàng áp lên môi hắn.

    Tình cảnh tương tự lần gần đây nhất là xảy ra trước khi hắn chết, lúc đó suy nghĩ của TTV là muốn đâm tên này một kiếm, nhưng mà lúc này, hắn lại không chống cự, khí tức alpha quen thuộc làm hắn cảm thấy an tâm, môi răng triền miên thăm dò, từng chút từng chút vuốt ve lên đáy lòng mạnh mẽ. TTV biết, giờ khắc này, không liên quan tới kỳ động dục của omega, cũng không mang bất cứ màu sắc nào của tình dục, bọn họ chỉ là làm cho xong một chuyện đời trước chưa kịp hoàn thành mà thôi.

    TTV đột nhiên nhớ tới một giọng nói từng hỏi hắn, có muốn trọng sinh một lần hay không, TTV hỏi vì sao phải trọng sinh, thanh âm kia lại nói, bởi vì có một thứ hắn không hiểu, là ái tình.

    Kỳ thật đến bây giờ TTV vẫn không hiểu ái tình là cái chó gì, hắn chỉ biết là, khi hắn dùng thân phận thống soái binh đoàn cùng với người này tham gia phỏng vấn ở trước cửa cao ốc hội nghị, cảm giác này không tệ. Mọi người khi nhắc đến tên của hắn, trong ánh mắt không còn sợ hãi, cảm giác này không tệ. Khi hắn dự nghi thức hiến dâng tính mạng, nhìn xuống đài, thấy người này, cảm giác không tệ. Còn nữa, cái hôn này…cảm giác…không tệ.

    Hai người hôn một hồi, Lezar liền tự giác đứng dậy, TTV vào phòng rửa mặt, chỉnh lý quân trang, sau đó bọn họ tựa như chưa từng phát sinh chuyện gì, rời khỏi hành cung, lên phi hành khí đến viện khoa học.

    “Bọn họ đang làm gì?”

    Trước khi hai người lên phi hành khí, TTV nhận thấy có người lén lút chụp ảnh bọn họ, trong lòng không khỏi kỳ quái, hiện giờ không có tin tức gì mới, không có phóng viên tới, sao lại có người lén chụp ảnh?

    “Sao vậy?”

    “Hình như lại chụp ảnh.”

    “Có lẽ là fan của ngươi.” Lezar nói, khóe môi không kìm được mà cong lên.

    Giữa hoàng hôn, phi hành khí chậm rãi bay lên, nhảy vọt qua một nửa tinh cầu Lama, bay về phía viện khoa học phía tây nam bán cầu. TTV chống đầu nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, trải qua một trận chiến hỏa cướp sạch, tinh cầu Lama chìm trong ánh tịch dương đỏ ửng, mất đi vài phần tiêu điều, có vẻ ôn nhu mà quyết rũ. Mà lúc này hắn vẫn không biết, ngay sau hắn, Lezar thế nhưng lại mở mắt, yên lặng nhìn ngắm hắn, đôi mắt kia vẫn sâu tối như đêm đen, sáng ngời thâm thúy, tựa như chưa từng chịu tổn thương.

    “Nếu cơ thể mẹ của trùng tộc thật sự là mẫu thân ngươi, vậy ngươi phải làm sao đây?” TTV vẫn nhìn ngoài cửa sổ, hỏi Lezar.

    “Đã trở thành cơ thể mẹ, hẳn là nàng đã không còn ý thức của nhân loại. Ta sẽ đem thi thể đầy đủ của mẫu thân ta trở về.”

    “Nếu như nàng vẫn còn ý thức của nhân loại thì sao?”

    “Sao có thể, mẫu thân của ta đã chết.”

    “Không phải ngươi cũng bị ta đâm một kiếm chết?” TTV coi như trêu chọc mà nói một câu.

    “Vậy ngươi giết luôn cả hai chúng ta cùng một lần đi. Có lẽ ta cũng không còn là nhân loại.” Lezar cũng đùa.

    “Đến lúc đó ta đây liền thật sự trở thành anh hùng.”

    “Sau đó chỗ này sẽ có ba ngôi sao.” Lezar nói xong vỗ nhè nhẹ lên bả vai TTV.

    TTV không nói thêm gì nữa, bất quá khóe môi lại ôm một nụ cười đạm mạc.

    Lezar cũng mỉm cười, y không thể cam đoan sẽ vĩnh viễn đứng bên cạnh người này, lại có thể cam đoan có thể làm cho hắn trở nên đủ mạnh, mạnh đến nỗi cho dù là ai cũng không thể nào dễ dàng lay động hắn. Nếu thật sự có một ngày đao kiếm cùng hướng, y hy vọng người sẽ chết chính là mình. Cũng như y không thể cam đoan chính mình sẽ vĩnh viễn thương hắn, lại cam nguyện dùng tánh mạng, đổi tự do vĩnh viễn cho hắn.

    Ở nơi mà đôi mắt y có thể nhìn đến, dùng cách thức mà hắn muốn, sống sót.

    Chương 128

    Viện khoa học nằm ở phía nam bán cầu của tinh cầu Lama, được bao bọc bởi ánh vàng kim óng ả của sa mạc và sắc xanh mượt mà của đại dương nhân tạo, vị trí hoang vắng, cũng chính là trung tâm trí tuệ của nhân loại. Là cơ quan nghiên cứu khoa học tối cao của đế quốc Tinh Tế, nơi này tập hợp tất cả các chuyên gia hàng đầu trong mọi lĩnh vực khoa học kỹ thuật, áp dụng hình thức quản lý phong bế, mọi hạng mục nghiên cứu đều là bí mật quốc gia, mọi nhân viên công tác đều nghiêm khắc hạn chế ra vào. Không giống với các kiến trúc cổ khác trên tinh cầu Lama, cao ốc màu bạc cao hai trăm tầng hệt như một thanh đao hướng lên trời cao, màu kim loại sáng lạnh như băng, tượng trưng cho quang huy của lý trí.

    Sau khi TTV và Lezar đến cổng chính của viện khoa học, Lezar xuất trình giấy thông hành, phi hành khí lướt qua hệ thống laser kiểm tra an ninh, sau đó Lezar và TTV còn phải thông qua nghiệm chứng đối chiếu gen mới có thể tiến vào.

    “Kiểm tra an ninh ở đây còn nghiêm khắc hơn cả hoàng cung.” TTV nói.

    “Chuyện này là đương nhiên.” Lezar nói: ” Ở trong hoàng cung chính là hoàng tộc, cho dù thật sự có chuyện ngoài ý muốn, bất quá cũng là đổi họ cho hoàng tộc mà thôi. Nhưng nơi này không giống, bất luận là nghiên cứu gì bên trong đều có liên quan đến kinh mạch cả đế quốc, vào lúc tinh cầu Lama bị trùng tộc bao vây, ngay cả hoàng cung Klappa cũng suýt bị luân hãm, nơi này lại không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.”

    Sau khi phi hành khí vào căn cứ, TTV và Lezar liền chuyển sang dùng phương tiện giao thông riêng của viện khoa học, đi đến tòa nhà chính, người được phái tới đón bọn họ chính là tiến sĩ Laurent, hắn là bạn thân của tứ hoàng tử Ssard, đối với TTV và Lezar mà nói, xem như là người quen.

    Sau khi giáo sư Figg của viện quân y bị ám sát, Laurent liền tiếp nhận chức vị của Figg, trở thành giáo sư thủ tịch khoa huyết học. Bởi vì nguyên nhân trùng tộc sống lại lần này chủ yếu là nhờ vào máu của nhân loại, cho nên lĩnh vực huyết học đang rất được coi trọng, Laurent là nhân tài đầu nghành, đương nhiên được tuyển vào viện khoa học làm nghiên cứu viên. Xuất thân là beta, lại có thể đứng vững trong một nơi tập trung nhân tài như viện khoa học, tài hoa của Laurent tự nhiên là không thể nghi ngờ. Bất quá nghĩ thêm một chút, với năng lực của hắn, nếu như là alpha, nói không chừng thành tựu cũng không chỉ nhiêu đây.

    “TTV tướng quân, Lezar điện hạ.” Laurent vẫn là một biểu tình ôn hòa như vậy, thản nhiên gật đầu chào hai người, dẫn bọn họ vào trong.

    TTV rất có hảo cảm với Laurent, lúc trước nếu không phải nhờ vị tiến sĩ này tự tiêm cho bản thân một liều thuốc mê, cố ý thả TTV đi, hắn phỏng chừng không cứu được Baccho, mà nếu không có Baccho, hắn cũng không kiếm được khoảng tiền đầu tiên, cũng sẽ không có tinh cầu Omega sau này.

    Tiến sĩ Laurent mang theo bọn họ vào thang máy trực tiếp lên phòng họp, vài nghiên cứu viên đã chờ sẵn ở đó, sau khi thấy bọn họ tiến vào, mọi người cũng không nói nhiều, mọi cửa số dài sát đất đều được điều chỉnh về màu tối, ánh sáng trong phòng họp được giảm thiểu, màn hình toàn tức sáng lên. TTV và Lezar là đại diện của quân đội, ngồi vào ghế dành cho khách quý.

    Buổi họp lần này chủ yếu là để báo cáo thành quả nghiên cứu mới nhất về trùng tộc cho TTV và Lezar, hy vọng có thể làm cho bọn họ có thêm hiểu biết về kẻ địch, gia tăng phần thắng. Tuy rằng lúc trước viện khoa học cũng có phái người đến dự hội nghị báo cáo, nhưng đây cũng chỉ là da lông, nội dung trung tâm chân chính, cũng chỉ có Thống soái cao cấp suất lĩnh quân đội lao ra chiến trường như TTV và Lezar mới đủ tư cách biết đến.

    “Nhằm vào nguyên nhân quật khởi lần này của trùng tộc, trước nay vẫn luôn không tìm ra được đáp án chính xác, cho đến thí nghiệm gần đây nhất, chúng ta đã cho ra một kết luận tương đối gần với chân tướng.” Laurent nói xong, vuốt nhẹ lên màn hình, trên màn ảnh lập tức xuất hiện hai tập tin ảnh tư liệu về gen. “Đây là ảnh tư liệu về gen của trùng tộc đời thứ nhất vào hai trăm năm trước, bên cạnh là ảnh tư liệu về gen của trùng tộc đời thứ hai hiện nay, có thể thấy được, có sự chênh lệch rất lớn, từ biểu hiện tính chất đặc thù của chúng, trùng tộc đời thứ hai và thứ nhất có khác biệt, nói rõ hơn, là mối quan hệ vi diệu giữa đời thứ hai với nhân loại.”

    Laurent nói tới đây, bất chợt dừng lại, TTV có cảm giác đôi mắt giấu sau cặp kính của Laurent tựa hồ quét về phía Lezar một chút.

    “Thể sống sơ cấp của trùng tộc được sinh ra khi mảnh gen trùng tộc tiếp xúc với máu của omega, điều này không cần nói thêm. Mà tổ hợp của mảnh gen này có nhiều bộ phận trùng với tư liệu gen của trùng tộc đời thứ nhất và thứ hai, bởi vậy có thể xác định, trùng tộc đời thứ hai là được tiến hóa từ đời thứ nhất, giữa bọn chúng có quan hệ trực hệ. Bởi vậy, chúng ta đã từng phỏng đoán, các mảnh gen này là được lưu lại từ đời thứ nhất của trùng tộc, được giấu kín hai trăm năm, sau đó lại vì một lý do nào đó mà lại được lôi ra ánh sáng, dẫn đến sự quật khởi của trùng tộc. Nhưng mà, gần đây chúng ta phát hiện sự thật cũng không phải như vậy. Bởi vì trên các mảnh gen này, chúng ta phát hiện ra dấu hiệu gen của nhân loại. Chính xác hơn, là gen của omega, hơn nữa, là gen của cùng một người.”

    Tiến sĩ Laurent nói xong, trong phòng họp yên tĩnh, không một chút thanh âm, TTV ngồi bên cạnh Lezar, dựa vào cảm nhận sắc bén của thích khách, lúc này hắn có thể cảm nhận rõ ràng vô số ánh mắt hướng về phía bọn họ, hoặc là nói, hướng về phía thất hoàng tử đang ngồi cạnh hắn.

    “Nếu vậy, có thể xác định người này là ai chưa?” Lezar hỏi, từ vẻ mặt đến ngữ khí đều thập phần bình tĩnh, bình tĩnh đến ngay cả người biết rõ nội tình như TTV cũng cảm thấy khâm phục.

    Laurent nói: “Hiện giờ trong phòng thí nghiệm của chúng ta có tổng cộng ba mươi chín siêu máy tính đang chạy cùng lúc, chính là muốn tìm ra người này.”

    “Trên các mảnh gen của trùng tộc đều có mã gen của cùng mộ người, chuyện này có nghĩa gì?”

    “Có nghĩa là, cơ thể mẹ của trùng tộc, rất có thể chính là một con người, một omega.”

    “Quả thực bất khả tư nghị.” Lezar nhẹ giọng cảm thán.

    Laurent vẫn không biểu tình mà nhìn Lezar, có nề nếp mà nói: “Thất điện hạ, lần này viện khoa học có một thỉnh cầu nhỏ đối với ngài.”

    “Chuyện gì?”

    “Sau khi buổi họp kết thúc, có thể mong ngài phối hợp với chúng ta làm một thí nghiệm kiểm tra máu không?”

    Lezar nhíu mày, “A? Vì sao?” Ngay sau đó y tựa như đột nhiên hiểu ra chuyện gì vậy, nhịn không được mà bật cười, “Không phải các ngươi hoài nghi mẫu thân của ta có quan hệ với trùng tộc chứ? Chỉ bởi vì các ngươi “phỏng đoán” cơ thể mẹ của trùng tộc là omega? Cho nên cũng hoài nghi ta?”

    “Lezar điện hạ, tin rằng ngài cũng hiểu được, trận chiến này rất quan trọng đối với nhân loại chúng ta, chúng ta phải tận lực tránh bất cử khả năng phát sinh ngoài ý muốn nào.”

    “Được, ta đồng ý phối hợp.” khóe môi Lezar câu thành một nụ cười.

    Laurent hơi cúi đầu nói lời cảm tạ, tiếp theo lại tựa như chưa từng phát sinh chuyện gì, triệt để không quan tâm đến bầu không khí trở nên có chút xấu hổ trong phòng họp, tiếp tục nói: “Trùng tộc là dùng chung hệ thống tư duy, từ quan sát đời thứ nhất của trùng tộc, cơ thể mẹ có ảnh hưởng đến ý thức và tư duy của trùng tộc, có thể điều khiển hành động của trùng tộc. Nhưng loại ảnh hưởng này lại không rõ ràng ở đời thứ hai này của trùng tộc, ít nhất chúng ta có thể xác định là, hiện nay một vài thể sống cao cấp tiến hóa thành trí lực siêu nhân loại, đã có thể không chịu sự khống chế của cơ thể mẹ, ít ra không hoàn toàn bị khống chế, chúng nó đã có ý thức độc lập, hơn nữa có thể điều khiển một nhóm thể sống cấp thấp hơn nhất định. Trước khi TTV tướng quân chiến thắng quay về, Phạm Tư Đức vẫn luôn là thể sống cao cấp nhất mà chúng ta biết được.”

    “Chúng ta biết?” lần này là TTV mở miệng, “Nói cách khác còn có những thể sống cao cấp khác nữa, đúng không?”

    Gương mặt Laurent vẫn luôn trầm tĩnh vô ba, lúc này cũng hiện ra một tia mờ mịt, “Dựa vào tin tình báo của chúng ta, đúng là không xác định được thể sống nào còn cao cấp hơn cả Phạm Tư Đức, nhưng, căn cứ vào những phân tích đo lường được gởi về từ vệ tinh, dấu hiệu hoạt động của trùng tộc hiện nay cho thấy tính kỷ luật và tính tổ chức của bọn chúng ngày càng cao. Tính tổ chức cao như vậy, nếu như không có thể sống cao cấp điều khiển, là tuyệt không có khả năng. Nhưng bất an chính là, thể sống cao cấp này thế nhưng chưa từng để lộ tung tích, chúng nó tựa hồ đang ẩn nấp, hơn nữa từ khi quân đội của chúng ta rời khỏi lỗ trùng, chúng nó cũng tựa hồ không có hành động gì.”

    “Nói cách khác, rất có thể chúng nó đang chờ thời cơ hành động, cố ý ẩn dấu thực lực, muốn làm chúng tra không kịp trở tay?”

    “Không sai, cho nên lần chiến đấu này có vẻ cực kỳ hung hiểm, TTV tướng quân.”

    Ánh mắt TTV tối đi vài phần, trong đầu đột nhiên hiện lên tên một người. Quay đầu nhìn về phía Lezar, thấy y cũng nhíu mày lại.

    “Ngoại trừ hai điều trên, nội dung báo cáo cuối cùng của buổi họp hôm nay, lúc trước đã đề cập ngắn gọn trong hội nghị, cơ thể mẹ của trùng tộc đang trong thời kỳ suy nhược, chuyện chưa được nhắc đến chính là, chúng ta phát hiện cơ thể mẹ của trùng tộc không phải là duy nhất. Nói cách khác, chúng đang tìm kiếm cơ thể mẹ thứ hai, thay thế cho cơ thể mẹ đương nhiệm sắp sửa suy vong, mà dựa theo nghiên cứu về cơ thể mẹ, chúng ta có lý do để hoài nghi, cơ thể mẹ thứ hai này, rất có thể cũng là con người, hơn nữa còn là omega.”

    Nghe đến đó, thân thể TTV khó phát giác mà trở nên cứng đờ.

    Chỉ có hắn biết, mọi duy luận hiện nay của sở khoa học, đều hoàn toàn phù hợp với những gì mà Phạm Tư Đức nói với hắn khi còn ở trong lỗ trùng.

    Như vậy ai là cơ thể mẹ thứ hai của trùng tộc, đáp án tựa hồ đã không có gì phải nghi ngờ.

    “Được rồi, báo cáo hôm nay chính là những nội dung trên, hy vọng có thể trợ giúp cho thất hoàng tử điện hạ và TTV tướng quân, nếu quân đội có yêu cầu gì về mặt kỹ thuật, chúng ta nguyện ý toàn lực trợ giúp. Còn thời gian chuẩn bị khoảng hai tuần, hy vọng quân đội chúng ta có thể lo trước tránh họa.” Laurent kết thúc báo cáo, tắt màn hình toàn tức, điều chỉnh cửa sổ trở về trạng thái trong suốt, phòng họp từ từ sáng lên.

    Mà lúc này, đã có vài người võ trang đầy đủ đi đến cạnh Lezar, giờ khắc này TTV mới hiểu được, cái gì là họp báo cáo nghiên cứu khoa học, có lẽ chính là lấy cớ, để cho Lezar phối hợp thí nghiệm mới là mục đích thực sự. Nhưng nhìn vẻ mặt của Lezar, tựa hồ chuyện này cũng không ngoài dự đoán của y, y thản nhiên đứng lên, chuẩn bị đi cùng những người kia.

    “Tu Vân, còn bắt ngươi phải chờ một chút.” Khi Lezar đứng dậy, thấp giọng nói với TTV.

    Nghiên cứu viên alpha mặc trang phục cách ly đặc chế, đeo súng laser trên người, liếc mắt nhìn Lezar, sau đó nói: “TTV tướng quân, nếu như ngài không để ý, cũng phối hợp chúng ta làm thí nghiệm máu một lần đi.”

    Khiêm nhường mà Lezar vẫn luôn bảo trì, trong một nháy mắt hoàn toàn biến mất, cả người bộc phát một loại khí thế lãnh liệt nguy hiểm.

    “Các ngươi nói cái gì? Nói lại lần nữa xem.”

    Nghiên cứu viên vừa nói tựa hồ cũng bị khí thế của Lezar dọa sợ, giọng nói mang theo lo lắng, “Chúng ta, chúng ta muốn TTV tướng quân cũng phối hợp làm thí nghiệm máu một lần.”

    Lezar chậm rãi bước tới một bước, nghiên cứu viên kia sợ tới mức lui thẳng ra sau, vài nghiên cứu viên bên cạnh đã chuẩn bị hành động, đặt tay lên súng laser, tựa hồ giây tiếp theo liền sẽ tấn công Lezar. Đúng lúc này, TTV đứng lên, ánh mắt lạnh băng bước tới, che trước người Lezar, sau đó nói: “Được, ta đồng ý phối hợp với các ngươi.”

    Chương 129

    Lezar đã rút xong máu, trầm mặc đứngtrước của phòng thí nghiệm chỉnh ống tay áo, chờ đợi kết quả phân tích. Thí nghiệm lần này chủ yếu là muốn xem xem trong máu của y có chứa thể sống của trùng tộc hay không, xác định y không bị trùng tộc ăn mòn. Kỳ thật loại xét nghiệm này hiện giờ đã là xét nghiệm thông thường, mỗi một alpha trước khi ra chiến trường đều phải làm xét nghiệm này, đảm bảo trong quân đế quốc không lẫn vào gian tế của trùng tộc.

    “Chỉ là muốn lấy máu của ta mà thôi, có tất yếu biến thành hưng sư động chúng như vậy không?” Lezar nói với Laurent bên cạnh.

    Xét nghiệm nhanh chóng có kết quả, phản ứng huyết học của Lezar hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu bị trùng tộc ăn mòn.

    “Chuyện này các người đã vừa lòng chưa?” Lezar hỏi.

    Lúc nghiên cứu viên mang kết quả xét nghiệm đến cho Laurent xem, hắn chỉ nhìn lướt qua không để ý, sau đó nói với Lezar: ” Thất điện hạ, có thể đi với ta một lát không? Có vài chuyện ta muốn nói riêng với ngươi.”

    Lezar có chút chần chử, Laurent đoán được y đang lo lắng cho TTV, nhân tiện nói: “Yên tâm, sẽ không mất nhiều thời gian, cam đoan sẽ quay về trước khi TTV tướng quân làm xét nghiệm xong.”

    Cuối cùng, Lezar vẫn đồng ý đi với Laurent, Laurent dẫn y vào một phòng thí nghiệm không có người, phong cách trang hoàng ở đây có chút khác biệt với các phòng thí nghiệm khác, trần, sàn, vách tường, và các loại thiết bị khác, tất cả đều là một màu bạc sáng, có chút chói mắt.

    “Nói đi, chuyện gì.” Lezar thấy sau khi Laurent vào phòng cũng chỉ nhìn mình chằm chằm hết nửa ngày mà không nói lời nào, có chút mất kiên nhẫn.

    Nhưng Laurent lại vô biểu tình mà nhìn y, một lát sau mới nói: “Lezar điện hạ, nếu ta không nói sai, hiện giờ ngươi đang mặc cách ly trang, đúng không?”

    “Thì sao?”

    “Nếu vậy, ngài có thể giải thích cho ta vì sao trong phòng thí nghiệm có thể làm mất đi hiệu quả của cách ly trang này, vẫn không cảm nhận được tin tức tố alpha trên người ngài được không?”

    Thần sắc Lezar đột nhiên thay đổi, nhưng y nhanh chóng khôi phục nụ cười thong dong bình tĩnh, “Tiến sĩ Laurent có ý gì? Sao ta nghe không hiểu?”

    “Phòng thí nghiệm này là phòng thí nghiệm tư nhân của ta, vừa hoàn thành vào tháng trước, mọi thiết bị ở đây đều có tác dụng miễn nhiễu xạ, là kỹ thuật mới nhất có thể loại bỏ hiệu quả của cách ly trang. Nói tới đây, Lezar điện hạ vẫn không rõ ý của ta sao?”

    Lezar vẫn mỉm cười, nhưng nếu quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện tay y nắm chặt hơn, trên người ngưng tụ hàn ý.

    “Khi thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn não bộ nhân loại, đồng thời cũng chữa trị những tổ chức trong cơ thể, đây cũng là lý do vì sao những sĩ binh alpha chết trận sau khi bị trùng tộc ăn mòn lại có thể một lần nữa “sống dậy”, hoàn toàn trở thành con rối của trùng tộc. Mà sau khi alpha trở thành con rối, sẽ mất đi tin tức tố của bản thân.”

    “A? Cho nên tiến sĩ Laurent muốn nói điều gì?” Lezar nói xong, từng bước đến gần Laurent.

    Laurent tựa như không cảm nhận được khí tức nguy hiểm trên người Lezar, tiếp tục nói: “Mà omega không dễ bị thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn, bởi vì một khi bị ăn mòn, bọn họ sẽ chết ngay lập tức. Cho tới bây giờ, chỉ có một người là ngoại lệ, chính là tứ điện hạ Ssard.”

    Sau khi Laurent nhắc tới tên Ssard, thân hình Lezar chợt lóe, dùng một tốc độ mà nhân loại không thể đạt được, xuất hiện trước mặt Laurent, còn mạnh mẽ nhấn hắn lên bức tường sau lưng, dùng tay nắm chặt yết hầu Laurent, sau đó, chậm rãi mở mắt. Đôi mắt luôn nhắm chặt, vẫn như cũ, tựa như màu mực, đen nhánh sâu thẳm.

    Tiến sĩ beta nhìn đôi mắt của Lezar, trên mặt không một chút sợ hãi, giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ, hệt như ghi âm ký lục, “Nhân loại sau khi bị trùng tộc ăn mòn, màu đồng tử sẽ dần dần trở nên nhạt đi, cho đến khi mất hoàn toàn ý thức nhân loại, sẽ biến thành màu trắng. Dựa vào cơ năng thân thể hiện nay của thất điện hạ, các phương diện tố chất đều cao hơn người bình thường rất nhiều, đôi mắt vốn được xác nhận đã hoại tử thần kinh cũng khôi phục như ban đầu, giác quan của cơ thể lại hơn người bình thường cả trăm lần, ngoại trừ bị thể sống sơ cấp của trùng tộc cải tạo, ta không thể nghĩ ra được nguyên nhân khác. Nhưng đồng tử mắt của ngươi không đổi màu, ý thức vẫn thanh tỉnh như cũ, điều này rất giống với Ssard, chỉ ưu hóa cơ năng và các tổ chức trên cơ thể, nhưng không bị trùng tộc ảnh hưởng tới ý thức.”

    “Cho nên, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?” Lezar tăng thêm sức lực trên tay, đôi mắt cũng nheo lại.

    Laurent có chút hít thở không xong, không thể không bắt lấy cánh tay đang bóp chặt cổ mình, dùng hết toàn lực cũng không thể lay động cánh tay đang dùng sức lực kinh người mà kiềm chế hắn.

    “Lezar điện hạ, đây là phòng thí nghiệm tư nhân của ta, che chắn hết tất cả các thiết bị nghe lén và camera, kỹ thuật miễn nhiễu xạ cũng là ta giấu viện khoa học mà tự thiết trí, trừ hai người bọn ta, không có người thứ ba biết cuộc nói chuyện này của chúng ta, nhưng nếu ta chết trong này, cho dù là ngươi, cũng trốn không thoát.”

    Lezar vẫn như cũng nhìn Laurent bằng ánh mắt, lực đạo trên tay không thuyên giảm, tựa hồ hạ quyết tâm muốn bóp chết hắn vậy!

    “Khụ khụ…Lezar điện hạ, chẳng lẽ ngươi không nhận thấy được, cảm xúc của ngươi càng ngày càng không ổn định sao? Dễ dàng tức giận, dễ dàng phát động công kích đối với nhân loại…Nghí tới TTV tướng quân, có lẽ nói không chừng một lúc nào đó, ngươi sẽ….”

    Nghe được ba chữ TTV, Lezar tựa như nháy mắt thức tỉnh khỏi một loại cảm xúc bướng bỉnh nào đó, chậm rãi buông Laurent ra.

    Laurent mất đi kiềm chế của Lezar, thiếu chút nữa đã tê liệt té xuống sàn, không thể không dựa tường mà đứng, ồ ồ thở dốc.

    “Ngươi nói với ta những lời này, rốt cuộc là có mục đích gì?” Lezar trầm giọng hỏi.

    “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện.”

    “Chuyện gì?”

    “Nếu thật sự tìm được cơ thể mẹ của trùng tộc, ngươi sẽ làm như thế nào?”

    Lezar nhìn Laurent, nam nhân beta mặc áo blu trắng này vừa rồi xém chút nữa đã chết trong tay y, nhưng ánh mắt hắn lúc này nhìn mình vẫn như cũ bình tĩnh đến lãnh khốc.

    “Không hổ là tiến sĩ Laurent mà ca ca ta vẫn luôn khen ngợi, ngươi quả nhiên là cái gì cũng biết. Biết từ lúc nào?”

    “Từ lần đầu tiên ngươi hiến máu cho đế quốc quân, lúc tiến hành kiểm tra toàn thân cho ngươi, chúng ta phát hiện trên lồng ngực ngươi có một vết sẹo, vị trí đó, bị thương như vậy, tuyệt đối không có khả năng còn sống. Lúc đó cũng có rất nhiều người nổi lên hoài nghi với ngươi, nhưng máu của ngươi lại vô cùng tinh thuần, cũng không phát hiện có bất kỳ một thể sống sơ cấp nào, cho nên bọn họ đánh mất nghi ngờ, cho đến khi ta phát hiện hai chân của Ssard khỏi hẳn. Người khác không biết rõ tình trạng cơ thể của hắn, ta lại rõ, chân hắn và cơ thể ốm yếu bẩm sinh, là không có khả năng chữa khỏi.”

    “Vậy vì sao ngươi vẫn luôn che dấu tin tức này? Không biết vừa rồi ngươi đã xém chút mất mạng sao?”

    Laurent nhìn Lezar, đôi mắt sau cặp kính vẫn bình tĩnh vô ba, ngữ khí cứng nhắc, nghe không ra bất cứ một tình cảm gì, “Liền như lời nói vừa rồi của thất điện hạ, nếu trong lòng ngươi có người tương đối coi trọng, đại khái sẽ hiểu ta vì sao lại làm như vậy.”

    Lezar hơi ngẩn ra, nhìn tiến sĩ Beta vẫn luôn luôn lãnh đạm với mọi thứ này, tựa hồ hiểu ra được chuyện gì.

    “Máu của ngươi và Ssard đều có tác dụng miễn nhiểm với trùng tộc, hơn nữa sau khi thể sống sơ cấp tiến vào cơ thể của các ngươi đều chỉ sinh ra tác dụng chính diện…Đại khái là…do nàng bảo hộ các ngươi đi.” Nói tới đây Laurent tràn ngập thâm ý mà liếc nhìn Lezar một cái, “Thất điện hạ, ngươi phải chuẩn bị sẵn sang, mẫu thân của ngươi và Ssard, rất có thể vẫn còn giữ được ý thức của nhân loại. Ngươi xác định, ngươi thật có thể hết lòng tuân theo lời hứa của ngươi, tự tay diệt trừ nàng sao?”

    Lezar rũ mắt, lẳng lặng đứng dưới ánh sáng ngọn đèn trong phòng thí nghiệm, chiếc bóng thon dài in lên sàn nhà kim loại có vẻ mơ hồ mà lại thanh lãnh.

    “Hiện có vô số dấu hiệu cho thấy, cơ thể mẹ của trùng tộc đang suy kiệt, ta chỉ là muốn gặp nàng một lần trước khi nàng chết.” Qua một lúc lâu, Lezar mới thấp giọng nói.

    “Nhưng ngươi có nghĩ tới một khả năng này hay không?”

    “Cái gì?”

    “Ngươi và Ssard hiện giờ sở dĩ không bị trùng tộc ăn mòn, thậm chí ngay cả xét nghiệm máu cũng không phát hiện ra sự tồn tại của bọn chúng trong máu của các ngươi, chính là nhờ tác dụng sự bảo hộ từ gen của mẫu thân các ngươi. Mà một khi cơ thể mẹ tử vong, gen trùng tộc dùng chung hệ ý thức sẽ được thay thế bởi cơ thể mẹ tiếp theo, ngược lại, sự bảo hộ của cơ thể mẹ dành cho các ngươi sẽ không còn tồn tại.”

    Đôi mày của Lezar nhíu chặt, “Đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của ngươi.”

    Laurent nghiêm túc nhìn Lezar, “Để bảo đảm an toàn, ta còn đề nghị trước khi cơ thể mẹ tử vong, nhanh chóng nghĩ biện pháp quét sạch các thể sống sơ cấp trong máu của ngươi và Ssard.”

    “Chuyện này là không thể.” Lezar lập tức nói.

    “Vì sao?”

    Lezar liếc nhìn Laurent, “Bởi vì hiện giờ ta không thể mất đi sức chiến đấu.”

    “Ngươi không sợ chết?”

    Lezar cười cười, trong mắt là một loại thoải mái, “Nếu có thể làm hết mọi chuyện nên làm trước khi chết, vậy cũng đáng.”

    “Nếu ngươi bị trùng tộc phản phệ, mất đi ý thức nhân loại, vậy phải làm sao?”

    “Yên tâm, trước lúc đó ta sẽ tự kết liễu,” Lezar nói xong liền xem thời gian, xoay người ra khỏi phòng thí nghiệm, lúc ra đến cửa, lại giống như tự nhủ mà nói một câu: “Hoặc là, nếu ta không kịp, cũng sẽ giao sinh mệnh của mình vào tay một người đáng tin cậy.”

    Laurent nhìn vị hoàng tử tính cách luôn lạnh lùng này, trong lòng cũng dâng lên một tia bi thương cùng kính ý, đột nhiên hắn nhớ đến lời nói của hoàng đế Kelmis.

    Khi đó Carsen còn cầm quyền, hắn vẫn chưa hoàn toàn mất hết ý thức của nhân loại, Kelmis bệ hạ bệnh tình nguy kịch, tuyên triệu bác sĩ viện quân y vào cấp cứu, Laurent cũng nằm trong số đó. Từng có một lần Kelmis lâm vào hoàn cảnh nguy kịch, Carsen đứng trước giường bệnh bức bách hoàng đế ký vương lệnh truyền ngôi cho hắn, Kelmis bệ hạ thà chết không làm, mặt xám trắng chỉ vào Carsen mắng, Carsen giận dữ, hỏi hắn đến tột cùng có chỗ nào không xứng với ngôi vị hoàng đế, hơn nữa chỉ trích lão hoàng đế nơi nơi thiên vị thất hoàng tử Lezar.

    Lúc ấy, Kelmis bệ hạ chỉ nói với Carsen: “Ngươi vì ngôi vị hoàng đế có thể hy sinh tất cả, trừ chính ngươi. Mà Lezar có thể vì ngôi vị hoàng đế này hy sinh tất cả, kể cả bản thân y. Ngươi đi lên ngôi vị hoàng đế, chỉ là một người ngồi trên đế vị. Mà Lezar đi lên ngôi vị hoàng đế, cũng chính là đế vương.”

    Dưới mắt Laurent, chính khách nào tranh quyền đoạt lợi cũng đều bị dã tâm và quyền lợi chi phối, không có gì gọi là chính nghĩa, cho đến giờ phút này, Laurent mới đột nhiên hiểu được lời mà lão hoàng đế Kelmis đã nói.

    Lezar vốn đã ra cửa, lại đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, quay đầu hỏi Laurent: “Vì sao lại muốn lấy máu của TTV?”

    Laurent lấy lại tinh thần từ trầm tư: “Kỳ thật không chỉ là một mình TTV tướng quân, hiện nay mọi omega có độ thuần huyết cao đều phải xét nghiệm.”

    Ánh mắt Lezar chợt lóe: “Vì tìm kiếm cơ thể mẹ?”

    “Ân, đúng vậy.”

    Lezar trầm ngâm một khắc, không nói gì thêm, đang muốn rời đi thì bị Laurent gọi lại.

    “Đúng rồi, còn một việc.”

    “Việc gì?”

    “Trong viện khoa học có người nhắm vào các ngươi, bọn họ nhận chuẩn mẫu thân ngươi chính là cơ thể mẹ hiện nay của trùng tộc, nhưng không có chứng cớ, hiện giờ siêu máy tính đang phân tích gen của trùng tộc, có lẽ không bao lâu nữa, có thể xác định được omega này rốt cuộc là ai, cũng sẽ tìm ra mẫu thân ngươi, ngươi…tự giải quyết cho tốt đi.”

    “Kết quả tính toán nhanh nhất là khi nào có?”

    “Mười ngày.”

    Lezar nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Đa tạ đã nhắc nhở.”

    “Nếu muốn cảm tạ, ta cũng có một việc muốn nhờ thất điện hạ.” Laurent nói.

    “Việc gì?”

    Laurent: “Ngươi có muốn tiếp thu trị liệu hay không ta mặc kệ, nhưng mong ngươi thuyết phục Ssard, để hắn nhanh chóng tiếp thu phẩu thuật loại bỏ thể sống sơ cấp của trùng tộc trong cơ thể, chỉ cần hắn đồng ý, ta sẽ sắp xếp tiến hành phẫu thuật bí mật, không để người khác biết.”

    “Được.” Lezar gật đầu, “Đa tạ ngươi, Laurent, nhưng cho phép ta nhắc nhở ngươi một câu, ca ca ta và Joseph…”

    “Ta biết, bọn họ đã cho nhau dấu hiệu.” Laurent thản nhiên đáp lại, “Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến tình cảm mà ta dành cho hắn, cho dù ra sao, chúng ta là bằng hữu, ta không muốn thấy hắn gặp chuyện không may.”

    Lezar quay lại nơi mà TTV làm xét nghiệm máu, vừa lúc bắt kịp TTV đi ra khỏi phòng xét nghiệm. Hai bóng dáng thon dài cùng sóng đôi, lúc này Lezar cũng đã sớm nhắm mắt lại, cho nên không thể nhìn thấy ánh mắt TTV dừng trên người y, mang theo chút ý tứ lo lắng.

    “Kết quả xét nghiệm của ngươi thế nào?” TTV hỏi.

    “Ân.”

    “Thế nào?”

    Lezar đi đến bên cạnh TTV, cười cười nói: “Đương nhiên là mọi việc bình thường, vừa rồi là ta chuyện bé xé ra to, xin lỗi, để cho ngươi chê cười.”

    TTV tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngữ điệu lại không chút thay đổi, “Vậy là tốt rồi, ta không thích chỗ này, đi thôi.”

    “Ta cũng không thích.” Lezar nói xong liền cùng TTV ra khỏi viện khoa học, sau đó tựa như đột nhiên hưng trí hỏi TTV: “Tu Vân, nếu kết quả xét nghiệm của ta thể hiện ta bị trùng tộc ăn mòn, ngươi sẽ làm thế nào?”

    TTV nghiêng nghiêng đầu liếc mắt nhìn y, lúc này hai người đã quay về lại phi hành khí.

    “Ta sẽ làm thế nào?” TTV không thèm để ý mà cười, “Đương nhiên là giết ngươi.”

    Lezar: “Ân, nhớ kỹ lời ngươi nói, ngàn vạn lần đừng luyến tiếc xuống tay.”

    TTV mạc danh kỳ diệu mà quay lại nhìn Lezar, nghe thấy hương vị tin tức tố trên người y, vốn dĩ trong lòng dâng lên một tia nghi ngờ cũng biến mất, đơn giản không thèm để ý tới y nữa.Lezar đã rút xong máu, trầm mặc đứngtrước của phòng thí nghiệm chỉnh ống tay áo, chờ đợi kết quả phân tích. Thí nghiệm lần này chủ yếu là muốn xem xem trong máu của y có chứa thể sống của trùng tộc hay không, xác định y không bị trùng tộc ăn mòn. Kỳ thật loại xét nghiệm này hiện giờ đã là xét nghiệm thông thường, mỗi một alpha trước khi ra chiến trường đều phải làm xét nghiệm này, đảm bảo trong quân đế quốc không lẫn vào gian tế của trùng tộc.

    “Chỉ là muốn lấy máu của ta mà thôi, có tất yếu biến thành hưng sư động chúng như vậy không?” Lezar nói với Laurent bên cạnh.

    Xét nghiệm nhanh chóng có kết quả, phản ứng huyết học của Lezar hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu bị trùng tộc ăn mòn.

    “Chuyện này các người đã vừa lòng chưa?” Lezar hỏi.

    Lúc nghiên cứu viên mang kết quả xét nghiệm đến cho Laurent xem, hắn chỉ nhìn lướt qua không để ý, sau đó nói với Lezar: ” Thất điện hạ, có thể đi với ta một lát không? Có vài chuyện ta muốn nói riêng với ngươi.”

    Lezar có chút chần chử, Laurent đoán được y đang lo lắng cho TTV, nhân tiện nói: “Yên tâm, sẽ không mất nhiều thời gian, cam đoan sẽ quay về trước khi TTV tướng quân làm xét nghiệm xong.”

    Cuối cùng, Lezar vẫn đồng ý đi với Laurent, Laurent dẫn y vào một phòng thí nghiệm không có người, phong cách trang hoàng ở đây có chút khác biệt với các phòng thí nghiệm khác, trần, sàn, vách tường, và các loại thiết bị khác, tất cả đều là một màu bạc sáng, có chút chói mắt.

    “Nói đi, chuyện gì.” Lezar thấy sau khi Laurent vào phòng cũng chỉ nhìn mình chằm chằm hết nửa ngày mà không nói lời nào, có chút mất kiên nhẫn.

    Nhưng Laurent lại vô biểu tình mà nhìn y, một lát sau mới nói: “Lezar điện hạ, nếu ta không nói sai, hiện giờ ngươi đang mặc cách ly trang, đúng không?”

    “Thì sao?”

    “Nếu vậy, ngài có thể giải thích cho ta vì sao trong phòng thí nghiệm có thể làm mất đi hiệu quả của cách ly trang này, vẫn không cảm nhận được tin tức tố alpha trên người ngài được không?”

    Thần sắc Lezar đột nhiên thay đổi, nhưng y nhanh chóng khôi phục nụ cười thong dong bình tĩnh, “Tiến sĩ Laurent có ý gì? Sao ta nghe không hiểu?”

    “Phòng thí nghiệm này là phòng thí nghiệm tư nhân của ta, vừa hoàn thành vào tháng trước, mọi thiết bị ở đây đều có tác dụng miễn nhiễu xạ, là kỹ thuật mới nhất có thể loại bỏ hiệu quả của cách ly trang. Nói tới đây, Lezar điện hạ vẫn không rõ ý của ta sao?”

    Lezar vẫn mỉm cười, nhưng nếu quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện tay y nắm chặt hơn, trên người ngưng tụ hàn ý.

    “Khi thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn não bộ nhân loại, đồng thời cũng chữa trị những tổ chức trong cơ thể, đây cũng là lý do vì sao những sĩ binh alpha chết trận sau khi bị trùng tộc ăn mòn lại có thể một lần nữa “sống dậy”, hoàn toàn trở thành con rối của trùng tộc. Mà sau khi alpha trở thành con rối, sẽ mất đi tin tức tố của bản thân.”

    “A? Cho nên tiến sĩ Laurent muốn nói điều gì?” Lezar nói xong, từng bước đến gần Laurent.

    Laurent tựa như không cảm nhận được khí tức nguy hiểm trên người Lezar, tiếp tục nói: “Mà omega không dễ bị thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn, bởi vì một khi bị ăn mòn, bọn họ sẽ chết ngay lập tức. Cho tới bây giờ, chỉ có một người là ngoại lệ, chính là tứ điện hạ Ssard.”

    Sau khi Laurent nhắc tới tên Ssard, thân hình Lezar chợt lóe, dùng một tốc độ mà nhân loại không thể đạt được, xuất hiện trước mặt Laurent, còn mạnh mẽ nhấn hắn lên bức tường sau lưng, dùng tay nắm chặt yết hầu Laurent, sau đó, chậm rãi mở mắt. Đôi mắt luôn nhắm chặt, vẫn như cũ, tựa như màu mực, đen nhánh sâu thẳm.

    Tiến sĩ beta nhìn đôi mắt của Lezar, trên mặt không một chút sợ hãi, giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ, hệt như ghi âm ký lục, “Nhân loại sau khi bị trùng tộc ăn mòn, màu đồng tử sẽ dần dần trở nên nhạt đi, cho đến khi mất hoàn toàn ý thức nhân loại, sẽ biến thành màu trắng. Dựa vào cơ năng thân thể hiện nay của thất điện hạ, các phương diện tố chất đều cao hơn người bình thường rất nhiều, đôi mắt vốn được xác nhận đã hoại tử thần kinh cũng khôi phục như ban đầu, giác quan của cơ thể lại hơn người bình thường cả trăm lần, ngoại trừ bị thể sống sơ cấp của trùng tộc cải tạo, ta không thể nghĩ ra được nguyên nhân khác. Nhưng đồng tử mắt của ngươi không đổi màu, ý thức vẫn thanh tỉnh như cũ, điều này rất giống với Ssard, chỉ ưu hóa cơ năng và các tổ chức trên cơ thể, nhưng không bị trùng tộc ảnh hưởng tới ý thức.”

    “Cho nên, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?” Lezar tăng thêm sức lực trên tay, đôi mắt cũng nheo lại.

    Laurent có chút hít thở không xong, không thể không bắt lấy cánh tay đang bóp chặt cổ mình, dùng hết toàn lực cũng không thể lay động cánh tay đang dùng sức lực kinh người mà kiềm chế hắn.

    “Lezar điện hạ, đây là phòng thí nghiệm tư nhân của ta, che chắn hết tất cả các thiết bị nghe lén và camera, kỹ thuật miễn nhiễu xạ cũng là ta giấu viện khoa học mà tự thiết trí, trừ hai người bọn ta, không có người thứ ba biết cuộc nói chuyện này của chúng ta, nhưng nếu ta chết trong này, cho dù là ngươi, cũng trốn không thoát.”

    Lezar vẫn như cũng nhìn Laurent bằng ánh mắt, lực đạo trên tay không thuyên giảm, tựa hồ hạ quyết tâm muốn bóp chết hắn vậy!

    “Khụ khụ…Lezar điện hạ, chẳng lẽ ngươi không nhận thấy được, cảm xúc của ngươi càng ngày càng không ổn định sao? Dễ dàng tức giận, dễ dàng phát động công kích đối với nhân loại…Nghí tới TTV tướng quân, có lẽ nói không chừng một lúc nào đó, ngươi sẽ….”

    Nghe được ba chữ TTV, Lezar tựa như nháy mắt thức tỉnh khỏi một loại cảm xúc bướng bỉnh nào đó, chậm rãi buông Laurent ra.

    Laurent mất đi kiềm chế của Lezar, thiếu chút nữa đã tê liệt té xuống sàn, không thể không dựa tường mà đứng, ồ ồ thở dốc.

    “Ngươi nói với ta những lời này, rốt cuộc là có mục đích gì?” Lezar trầm giọng hỏi.

    “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện.”

    “Chuyện gì?”

    “Nếu thật sự tìm được cơ thể mẹ của trùng tộc, ngươi sẽ làm như thế nào?”

    Lezar nhìn Laurent, nam nhân beta mặc áo blu trắng này vừa rồi xém chút nữa đã chết trong tay y, nhưng ánh mắt hắn lúc này nhìn mình vẫn như cũ bình tĩnh đến lãnh khốc.

    “Không hổ là tiến sĩ Laurent mà ca ca ta vẫn luôn khen ngợi, ngươi quả nhiên là cái gì cũng biết. Biết từ lúc nào?”

    “Từ lần đầu tiên ngươi hiến máu cho đế quốc quân, lúc tiến hành kiểm tra toàn thân cho ngươi, chúng ta phát hiện trên lồng ngực ngươi có một vết sẹo, vị trí đó, bị thương như vậy, tuyệt đối không có khả năng còn sống. Lúc đó cũng có rất nhiều người nổi lên hoài nghi với ngươi, nhưng máu của ngươi lại vô cùng tinh thuần, cũng không phát hiện có bất kỳ một thể sống sơ cấp nào, cho nên bọn họ đánh mất nghi ngờ, cho đến khi ta phát hiện hai chân của Ssard khỏi hẳn. Người khác không biết rõ tình trạng cơ thể của hắn, ta lại rõ, chân hắn và cơ thể ốm yếu bẩm sinh, là không có khả năng chữa khỏi.”

    “Vậy vì sao ngươi vẫn luôn che dấu tin tức này? Không biết vừa rồi ngươi đã xém chút mất mạng sao?”

    Laurent nhìn Lezar, đôi mắt sau cặp kính vẫn bình tĩnh vô ba, ngữ khí cứng nhắc, nghe không ra bất cứ một tình cảm gì, “Liền như lời nói vừa rồi của thất điện hạ, nếu trong lòng ngươi có người tương đối coi trọng, đại khái sẽ hiểu ta vì sao lại làm như vậy.”

    Lezar hơi ngẩn ra, nhìn tiến sĩ Beta vẫn luôn luôn lãnh đạm với mọi thứ này, tựa hồ hiểu ra được chuyện gì.

    “Máu của ngươi và Ssard đều có tác dụng miễn nhiểm với trùng tộc, hơn nữa sau khi thể sống sơ cấp tiến vào cơ thể của các ngươi đều chỉ sinh ra tác dụng chính diện…Đại khái là…do nàng bảo hộ các ngươi đi.” Nói tới đây Laurent tràn ngập thâm ý mà liếc nhìn Lezar một cái, “Thất điện hạ, ngươi phải chuẩn bị sẵn sang, mẫu thân của ngươi và Ssard, rất có thể vẫn còn giữ được ý thức của nhân loại. Ngươi xác định, ngươi thật có thể hết lòng tuân theo lời hứa của ngươi, tự tay diệt trừ nàng sao?”

    Lezar rũ mắt, lẳng lặng đứng dưới ánh sáng ngọn đèn trong phòng thí nghiệm, chiếc bóng thon dài in lên sàn nhà kim loại có vẻ mơ hồ mà lại thanh lãnh.

    “Hiện có vô số dấu hiệu cho thấy, cơ thể mẹ của trùng tộc đang suy kiệt, ta chỉ là muốn gặp nàng một lần trước khi nàng chết.” Qua một lúc lâu, Lezar mới thấp giọng nói.

    “Nhưng ngươi có nghĩ tới một khả năng này hay không?”

    “Cái gì?”

    “Ngươi và Ssard hiện giờ sở dĩ không bị trùng tộc ăn mòn, thậm chí ngay cả xét nghiệm máu cũng không phát hiện ra sự tồn tại của bọn chúng trong máu của các ngươi, chính là nhờ tác dụng sự bảo hộ từ gen của mẫu thân các ngươi. Mà một khi cơ thể mẹ tử vong, gen trùng tộc dùng chung hệ ý thức sẽ được thay thế bởi cơ thể mẹ tiếp theo, ngược lại, sự bảo hộ của cơ thể mẹ dành cho các ngươi sẽ không còn tồn tại.”

    Đôi mày của Lezar nhíu chặt, “Đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của ngươi.”

    Laurent nghiêm túc nhìn Lezar, “Để bảo đảm an toàn, ta còn đề nghị trước khi cơ thể mẹ tử vong, nhanh chóng nghĩ biện pháp quét sạch các thể sống sơ cấp trong máu của ngươi và Ssard.”

    “Chuyện này là không thể.” Lezar lập tức nói.

    “Vì sao?”

    Lezar liếc nhìn Laurent, “Bởi vì hiện giờ ta không thể mất đi sức chiến đấu.”

    “Ngươi không sợ chết?”

    Lezar cười cười, trong mắt là một loại thoải mái, “Nếu có thể làm hết mọi chuyện nên làm trước khi chết, vậy cũng đáng.”

    “Nếu ngươi bị trùng tộc phản phệ, mất đi ý thức nhân loại, vậy phải làm sao?”

    “Yên tâm, trước lúc đó ta sẽ tự kết liễu,” Lezar nói xong liền xem thời gian, xoay người ra khỏi phòng thí nghiệm, lúc ra đến cửa, lại giống như tự nhủ mà nói một câu: “Hoặc là, nếu ta không kịp, cũng sẽ giao sinh mệnh của mình vào tay một người đáng tin cậy.”

    Laurent nhìn vị hoàng tử tính cách luôn lạnh lùng này, trong lòng cũng dâng lên một tia bi thương cùng kính ý, đột nhiên hắn nhớ đến lời nói của hoàng đế Kelmis.

    Khi đó Carsen còn cầm quyền, hắn vẫn chưa hoàn toàn mất hết ý thức của nhân loại, Kelmis bệ hạ bệnh tình nguy kịch, tuyên triệu bác sĩ viện quân y vào cấp cứu, Laurent cũng nằm trong số đó. Từng có một lần Kelmis lâm vào hoàn cảnh nguy kịch, Carsen đứng trước giường bệnh bức bách hoàng đế ký vương lệnh truyền ngôi cho hắn, Kelmis bệ hạ thà chết không làm, mặt xám trắng chỉ vào Carsen mắng, Carsen giận dữ, hỏi hắn đến tột cùng có chỗ nào không xứng với ngôi vị hoàng đế, hơn nữa chỉ trích lão hoàng đế nơi nơi thiên vị thất hoàng tử Lezar.

    Lúc ấy, Kelmis bệ hạ chỉ nói với Carsen: “Ngươi vì ngôi vị hoàng đế có thể hy sinh tất cả, trừ chính ngươi. Mà Lezar có thể vì ngôi vị hoàng đế này hy sinh tất cả, kể cả bản thân y. Ngươi đi lên ngôi vị hoàng đế, chỉ là một người ngồi trên đế vị. Mà Lezar đi lên ngôi vị hoàng đế, cũng chính là đế vương.”

    Dưới mắt Laurent, chính khách nào tranh quyền đoạt lợi cũng đều bị dã tâm và quyền lợi chi phối, không có gì gọi là chính nghĩa, cho đến giờ phút này, Laurent mới đột nhiên hiểu được lời mà lão hoàng đế Kelmis đã nói.

    Lezar vốn đã ra cửa, lại đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, quay đầu hỏi Laurent: “Vì sao lại muốn lấy máu của TTV?”

    Laurent lấy lại tinh thần từ trầm tư: “Kỳ thật không chỉ là một mình TTV tướng quân, hiện nay mọi omega có độ thuần huyết cao đều phải xét nghiệm.”

    Ánh mắt Lezar chợt lóe: “Vì tìm kiếm cơ thể mẹ?”

    “Ân, đúng vậy.”

    Lezar trầm ngâm một khắc, không nói gì thêm, đang muốn rời đi thì bị Laurent gọi lại.

    “Đúng rồi, còn một việc.”

    “Việc gì?”

    “Trong viện khoa học có người nhắm vào các ngươi, bọn họ nhận chuẩn mẫu thân ngươi chính là cơ thể mẹ hiện nay của trùng tộc, nhưng không có chứng cớ, hiện giờ siêu máy tính đang phân tích gen của trùng tộc, có lẽ không bao lâu nữa, có thể xác định được omega này rốt cuộc là ai, cũng sẽ tìm ra mẫu thân ngươi, ngươi…tự giải quyết cho tốt đi.”

    “Kết quả tính toán nhanh nhất là khi nào có?”

    “Mười ngày.”

    Lezar nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Đa tạ đã nhắc nhở.”

    “Nếu muốn cảm tạ, ta cũng có một việc muốn nhờ thất điện hạ.” Laurent nói.

    “Việc gì?”

    Laurent: “Ngươi có muốn tiếp thu trị liệu hay không ta mặc kệ, nhưng mong ngươi thuyết phục Ssard, để hắn nhanh chóng tiếp thu phẩu thuật loại bỏ thể sống sơ cấp của trùng tộc trong cơ thể, chỉ cần hắn đồng ý, ta sẽ sắp xếp tiến hành phẫu thuật bí mật, không để người khác biết.”

    “Được.” Lezar gật đầu, “Đa tạ ngươi, Laurent, nhưng cho phép ta nhắc nhở ngươi một câu, ca ca ta và Joseph…”

    “Ta biết, bọn họ đã cho nhau dấu hiệu.” Laurent thản nhiên đáp lại, “Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến tình cảm mà ta dành cho hắn, cho dù ra sao, chúng ta là bằng hữu, ta không muốn thấy hắn gặp chuyện không may.”

    Lezar quay lại nơi mà TTV làm xét nghiệm máu, vừa lúc bắt kịp TTV đi ra khỏi phòng xét nghiệm. Hai bóng dáng thon dài cùng sóng đôi, lúc này Lezar cũng đã sớm nhắm mắt lại, cho nên không thể nhìn thấy ánh mắt TTV dừng trên người y, mang theo chút ý tứ lo lắng.

    “Kết quả xét nghiệm của ngươi thế nào?” TTV hỏi.

    “Ân.”

    “Thế nào?”

    Lezar đi đến bên cạnh TTV, cười cười nói: “Đương nhiên là mọi việc bình thường, vừa rồi là ta chuyện bé xé ra to, xin lỗi, để cho ngươi chê cười.”

    TTV tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngữ điệu lại không chút thay đổi, “Vậy là tốt rồi, ta không thích chỗ này, đi thôi.”

    “Ta cũng không thích.” Lezar nói xong liền cùng TTV ra khỏi viện khoa học, sau đó tựa như đột nhiên hưng trí hỏi TTV: “Tu Vân, nếu kết quả xét nghiệm của ta thể hiện ta bị trùng tộc ăn mòn, ngươi sẽ làm thế nào?”

    TTV nghiêng nghiêng đầu liếc mắt nhìn y, lúc này hai người đã quay về lại phi hành khí.

    “Ta sẽ làm thế nào?” TTV không thèm để ý mà cười, “Đương nhiên là giết ngươi.”

    Lezar: “Ân, nhớ kỹ lời ngươi nói, ngàn vạn lần đừng luyến tiếc xuống tay.”

    TTV mạc danh kỳ diệu mà quay lại nhìn Lezar, nghe thấy hương vị tin tức tố trên người y, vốn dĩ trong lòng dâng lên một tia nghi ngờ cũng biến mất, đơn giản không thèm để ý tới y nữa.

    Chương 130

    Vào lúc TTV và Lezar đi phi hành khí rời khỏi viện khoa học, mẫu máu của TTV được nghiên cứu viên mang đến phòng phản ứng đặc biệt, trên đường, nghiên cứu viên này lại đụng phải một người đẩy xe thuốc ra khỏi thang máy.

    “A, rất xin lỗi, không sao chứ?” người đẩy xe thuốc hỏi, giúp nghiên cứu viên nhặt lên mẫu máu.

    “Không sao.” Nghiên cứu viên lắc đầu, nhận mẫu máu mà đồng sự đưa tới.

    “Vậy là tốt rồi.” Người đẩy xe thuốc cười cười, tiếp tục đi về hướng khác.

    Không ai chú ý tới, trong tay người này vẫn đang cầm một ống nghiệm chứ mẫu máu, thần không biết quỷ không hay mà cho vào túi áo của mình.

    Mẫu máu của TTV, bị đánh tráo.

    “A! Tiến sĩ Laurent?”

    Người đẩy thuốc đi qua một lối rẽ, gặp phải Laurent đi ra khỏi phòng thí nghiệm. Laurent thản nhiên nhìn hắn một cái, đôi mắt vĩnh viễn tựa như máy móc cứng nhắc không mang theo bất kỳ một cảm xúc dao động này, hữu ý vô ý nhìn lướt qua miệng túi của người kia, sau đó một lời cũng không nói, lướt qua hắn, nhanh chóng rời đi.

    Đêm xuống, trong phòng đại giáo chủ bên trong đại giáo đường, Demark nhận được một tin tức mà hắn không quá mong muốn được truyền đến từ viện khoa học.

    “Cái gì? Ngươi nói máu của TTV và Lezar đều bình thường?” Demark khẽ nhíu mày, “Chuyện này sao có thể, rõ ràng người kia nói…”

    “Demark điện hạ, nói cẩn thận!” thuộc hạ lập tức nhỏ giọng nhắc nhở.

    Demark cũng ý thức được chuyện gì, nói được một nữa liền dừng lại, sau đó lại hỏi: “Lần xuất chinh này bọn họ dẫn theo ai?”

    “Bên tinh cầu Omega có vài vị đại tướng, bên phía thất hoàng tử, không biết tướng quân Joseph có thể đi hay không, nghe nói tứ hoàng tử Ssard bệnh nặng, nhiều khả năng Joseph tướng quân không an lòng…”

    Lúc này Demark cười lạnh: “Hừ, đế quốc này chính là một tay alpha lập nên, hiện giờ thế đạo băng phôi, thế nhưng để cho nhiều omega tham dự vào quốc sự như vậy, sớm muộn cũng khiến cho thần linh tức giận. Lúc thần linh tạo ra ABO ba giống loài, cũng đã sắp xếp địa vị cho từng người, muốn vi phạm ý chỉ của thần linh, cuối cùng sẽ có ngày bị trừng phạt.”

    Giáo đường cổ kính đã đứng vững trên tình cầu này mấy trăm năm, tồn tại trước cả khi nhân loại tiến hóa lần thứ hai, cũng trải qua cuộc chiến đầu tiên của người và trùng. Demark đi đến bên cạnh cửa sổ, đẩy ra cánh cửa sổ nặng nề cao lớn bằng hai tầng nhà, nhìn ánh sao đầy trời, bên môi lại câu lên một nụ cười quỷ dị, nhẹ giọng nói: “Nếu như lần này, bọn họ đều không về được, thì tốt rồi.”

    Nửa đêm hôm đó, trên không trung tinh cầu Lama đã rất lâu không mưa, một tia chớp mãnh liệt rạch ngang bầu trời, mưa to giàn dụa rơi xuống tầm tã. Cận vệ Charlie của TTV đột nhiên bị bảo vệ cửa đánh thức, nói là có một nam nhân mắt xanh cần gặp hắn gấp, còn nói nếu hắn dám không báo với TTV, sẽ nhất định hối hận đã được sinh ra trên đời. Charlie đang mơ mơ màng màng nghe thấy lời này, lập tức nhảy dựng lên, vội vàng chạy xuống cửa chính dưới lầu, sau khi nhìn thấy người mới tới liền vội vàng chạy đến phòng TTV, sắp gõ cửa, TTV đã mở cửa ra.

    “Xảy ra chuyện gì?” TTV mặc áo ngủ, đứng giữa phòng hỏi, đôi mắt đen không chút buồn ngủ, tựa như hắn căn bản chưa hề ngủ.

    Charlie ngẩn người, nói: ” Tướng quân, Shia, Shia đại nhân trở lại.”

    TTV bí mật hội đàm với Shia trong phòng khách nhỏ gần một giờ, từ sau khi chiến tranh bắt đầu, Shia vẫn luôn không rõ tung tích, rất nhiều omega trốn ra khỏi hoàng cung Klappa đều nói lần cuối cùng nhìn thấy hắn là vào ngày mà Carsen trốn vào trong nghĩa trang Windsor, khi đó toàn bộ tinh cầu Lama đều bị sóng trùng bao phủ, Lezar và Hasusan liên thủ, khởi động chiến hạm hoàng gia, hy sinh hơn mười ngàn sĩ binh alpha, mới đuổi hết sóng trùng đi, lúc đó mọi người đều được hộ tống vào hầm trú ẩn để tránh né, nhưng rốt cuộc không thấy Shia.

    Joshua và TTV cũng từng phái người đi tìm Shia nhưng rốt cuộc vẫn không có âm tín, cuối cùng không thể không chấp nhận sự thật rằng hắn tử vong, không ngờ, hôm nay, Shia lại xuất hiện trước mặt hắn.

    Shia thoạt nhìn thập phần chật vật, thần sắc tiều tụy, áo choàng xám dài ướt đẫm nước mưa, tóc vàng từng lọn dán vào trên trán, làm cho làn da càng thêm trắng nõn. Nhưng dù là như vậy, cũng không ảnh hưởng đến nét đẹp của hắn, cùng với thần sắc vĩnh viễn mang theo một tia kiêu ngạo bất cần.

    “Hắn còn sống.” Sauk hi giải thích ngắn gọn những việc gần đây của mình, Shia nói với TTV.

    “Ngươi nói, là Carsen?”

    “Ân, ta có thể cảm nhận được. Omega đối với người từng dấu hiệu mình, đều sẽ có một loại cảm ứng, tuy không rõ ràng như song hướng dấu hiệu trong truyền thuyết, nhưng ta khẳng định, hắn còn sống.”

    Đôi mắt xanh của Shia nhìn TTV, trong ánh mắt có một loại cảm xúc khó hiểu, TTV cảm thấy, trong thời gian mất tích này của Shia, tuyệt không thể là “lưu lạc đến một tinh cầu hoang vắng, sau khi trọng thương luôn dưỡng bệnh trong một hộ nông dân” đơn giản như vậy.

    “Hắn ở tinh cầu Lama?” TTV hỏi.

    “Không.” Shia lắc đầu, vô ý thức mà nhíu mày, ” Tu Vân, mọi chi tiết sau này ta sẽ nói với ngươi, hiện giờ ngươi nhanh đi quân y viện đế quốc, Ssard điện hạ gặp nguy hiểm, chậm một chút nữa, chỉ sợ hắn sẽ bị người giết.”

    “Làm sao ngươi biết?” ánh mắt TTV như có khả năng xuyên thấu, thẳng tắp nhìn Shia.

    Shia có chút phiền muộn, thanh âm nói chuyện cũng lớn lên, “Tu Vân, xin ngươi tin tưởng ta được không, thật sự không còn thời gian, Ssard có khả năng biết một số bí mật quan trọng đối với omega chúng ta, thậm chí quan trọng đối với cả người ngoài, mà trùng tộc không muốn chúng ta nắm giữ bí mật này, ngươi đi nhanh đi, bọn chúng đêm nay sẽ hành động!”

    TTV trầm mặc một khắc, thoạt nhìn cảm xúc của Shia thật không ổn định, TTV sợ hắn bị chuyện gì kích thích, liền để cho Charlie sắp xếp cho hắn nghỉ ngơi, còn cho hắn một ít thuốc an thần. Dàn xếp Shia xong lập tức lấy điện thoại gọi cho Lezar, nhưng không ai bắt máy.

    “Charlie, sắp xếp phi hành khí, ta muốn đến viện quân y.”

    “Tướng quân, có cần phái người qua đó trước không?”

    “Không cần để lộ. Nơi này là tinh cầu Lama, không nên để người khác biết.”

    Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, nện lên mặt đất, TTV thừa dịp bóng đêm điều khiển phi hành khí bay nhanh về hướng viện quân y, khi chỉ còn cách quân y viện một khoảng ngắn, phân phó người điều khiển thả hắn xuống, một người dựa vào bóng đổ của những tòa nhà hai bên đường thấp thoáng, chạy đến cổng chính quân y viện.

    Lần đầu tiên đến quân y viện đế quốc, TTV là vì giết người, điều hắn không ngờ chính là, lần thứ hai chạy đến nơi này, lại là vì cứu người. Hiện giờ bảo an ở quân y viện đã không thể so sánh với ngày xưa, sau khi chiến tranh bùng nổ, nhân số giảm mạnh, bảo an mọi nơi đều ít nhiều buông lỏng, lần này TTV không phí chút khí lực, đã lặng yên không tiếng động tiến vào trong.

    Lúc trước vì ám sát giáo sư Figg, TTV nghiên cứu về viện quân y không ít, hiểu rõ bố trí địa hình các nơi, hắn biết khu phòng bệnh cao cấp mà Ssard ở, mau chóng tìm đến.

    Phòng bệnh nằm ở tầng một, ngọn đèn trong hành lang hôn ám, không chút thanh âm, TTV mặc cách ly trang, như một chiếc bóng, từng chút tiếp cận căn phòng sáng đèn kia. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Ssard đang ở đây.

    Rốt cuộc, TTV đến trước cửa gian phòng, nghe thấy tiếng đối thoại bên trong, TTV cẩn thận lắng nghe, hơi ngẩn ra, người đang nói là Lezar.

    “Ssard, vì sao ngươi lại cố chấp như vậy! Hiện giờ không tiếp thu trị liệu, tình huống sẽ ngày càng nguy hiểm!” giọng của Lezar có chút bực tức.

    “Nếu hiện giờ tiếp thu trị liệu, ta không biết mình còn có thể tỉnh lại hay không, Lezar, ta nghĩ, có một số việc ngươi cũng cảm nhận được… Nghiên cứu của ta sẽ nhanh chóng có kết quả, ta không muốn từ bỏ như vậy.” giọng nói của Ssard vẫn là ôn hòa như vậy, dễ nghe, nhưng có thể vì đang bệnh nặng, trong thanh âm lộ chút suy yếu.

    “Ngươi không nghĩ tới Joseph? Nếu như ngươi chết, Joseph sẽ thế nào? Đừng quên khế ước giữa các ngươi.”

    Ssard chậm rãi nói: “Nếu nghiên cứu của ta thành công, có thể diệt trừ dấu hiệu trên người, đến lúc đó khế ước được giải trừ, Joseph sẽ không có chuyện gì.”

    “Ssard, ngươi thật tàn nhẫn.”

    Ssard yên lặng một khắc, mới nhẹ giọng nói: “Nếu ta nhất định có thể sống, nhiều khả năng ta cũng sẽ không sống được lâu. Mà nếu khả năng ta chết còn lớn hơn, không bằng làm vài việc thật sự có ý nghĩa.”

    Lezar: “Chuyện thật sự có ý nghĩa? Phương pháp giải trừ dấu hiệu cho omega, cho dù nghiên cứu ra phương pháp này, thì thế nào?”

    Ssard: “Có nghĩa là, toàn bộ omega, đều được tự do.”

    Đúng lúc này, đầu kia hành lang truyền đến tiếng bước chân, trong lòng TTV cả kinh, đối thoại của Lezar và Ssard trong gian phòng cũng dừng lại. Một khắc trước khi Lezar mở cửa phòng, TTV lao nhanh tới cửa thoát hiểm khẩn cấp, nín thở, che dấu tung tích bản thân.

    Lezar mở cửa bước ra, nghiêng đầu về một hướng, chân mày hơi nhăn, y nhấc chân, muốn bước đến cửa thoát hiểm, lúc này nghe thấy một thanh âm xa xa nói: “Thất đệ.”

    Là nhị hoàng tử Manuss.

    “Nhị ca? Sao ngươi lại tới đây.”

    “Ta đến thăm Ssard.” Manuss trả lời tự nhiên, sau đó cùng quay vào phòng bệnh với Lezar.

    TTV thấy bọn họ đi vào không bao lâu, Manuss và Lezar lại lần nữa bước ra, lại còn là bước về phía cửa thoát hiểm bên này! TTV lập tức nhẹ nhàng nhảy lên, dựa theo tay vịn cầu thang nhảy xuống tầng dưới. Vửa trốn xong, chỉ thấy Lezar và Manuss đẩy cửa, bước vào.

    “Lezar, nơi này không tiện nói chuyện, lát nữa ngươi tới chỗ của ta một chút, ta có việc muốn nói riêng với ngươi.”

    “Nếu không đoán sai, là về omega kia?” Lezar hỏi.

    “Có vài thứ sau khi mất đi mới biết quý trọng, hiện giờ đối với ta, không thứ gì có thể quan trọng hơn hắn.”

    “Ta hiểu.” Lezar cười cười nói, “Chờ lát nữa Joseph trở về, có người chăm sóc Ssard, ta liền tới chỗ ngươi.”

    Manuss gật đầu, đang chuẩn bị rời đi, lúc này TTV đang trốn dưới lầu đột nhiên cả người cứng đờ, thế nhưng cảm thấy có rất nhiều tin tức tố alpha, hơn nữa đều đi về hướng phòng bệnh của Ssard, tốc độ nhanh đến kinh người! Trong lòng TTV nhất thời dâng lên dự cảm xấu, không thể trì hoãn, cũng mặc kệ Lezar và Manuss phát hiện ra mình, liền rút bội kiếm ra, xông lên lầu, nhưng bóng ma lướt qua đêm tối, tông cửa xông ra, chạy như bay về phía phòng bệnh của Ssard!

    Chương 131

    Khi TTV đá văng cửa phòng bệnh của Ssard, nhìn thấy một người mặc áo blu trắng, đeo khẩu trang đang dùng kim tiêm muốn tiêm thứ gì vào cơ thể Ssard. Người kia nghe thấy thanh âm ngẩng đầu lên, TTV trực tiếp dùng kiếm chém cổ hắn, người nọ quăng kim tiêm né ra sau, một đôi mắt không đồng tử nhìn qua, một trảo đã hướng đến TTV, phản ứng của người này thật sự là quá nhanh, mu bàn tay TTV bị người kia chụp rách, chảy máu.

    Người kia một kích thành công, vốn muốn nhảy cửa sổ trốn, nhưng không biết bị thứ gì hấp dẫn, nửa đường đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người, cặp mắt không đồng tử thẳng tắp nhìn vào TTV, bởi vì không thấy con ngươi của hắn, không biết hắn nhìn cái gì, nhưng TTV có một loại trực giác, hắn đang nhìn mu bàn tay chảy máu của TTV.

    Một trận âm thanh “khanh khách” làm người ta bủn rủn tay chân phát ra từ trong cổ họng của hắn, sau đó hắn nhảy lên, đánh về phía TTV.

    Păng! Cùng với tiếng súng, ánh sáng xanh chói mắt phóng ra, Lezar ở phía sau TTV dùng súng laser bắn người kia, vừa ác vừa chuẩn bắn trúng vào ót hắn, để lại một lỗ hổng tròn, máu từ đó ào ào chảy ra, nhưng hắn lại tựa hồ không chút cảm giác, vẫn liều lĩnh hết thảy mà đánh tới TTV.

    “Lezar, ngươi vừa mới thất thủ, bắn nát đầu sao dùng được với loại này? Vẫn là chém đứt đầu tốt hơn.” TTV lạnh lùng nói. Hắn nắm lấy mu bàn tay bị thương, trong lòng khó chịu, ánh mắt lộ ra hàn ý, kiếm chặn ngang trước người, thừa dịp kẻ kia lại tấn công mình, kiếm quang lưu chuyển, chân đạp mạnh vào sàn nhà, nhảy lên, dựa vào thế vọt tới, đồng thời chém kiếm ra, thẳng tắp chém lên cổ đối phương. Mà cùng lúc đó Lezar cũng ra tay từ phía sau kẻ kia, một đao đâm vào lưng, xuyên tim, giữ chặt người lại, làm cho hắn không thể trốn thoát.

    Tên kia thấy kiếm của TTV sắp chém tới cổ mình, muốn tránh cũng không tránh được, phát ra tiếng thét chói tai, sau đó “phụt”, mất đầu. Sóng trùng màu đen bay ra từ cần cổ bị chém đứt, trực tiếp hướng về phía TTV. TTV đã sớm có chuẩn bị, vào lúc vừa mới xuất kiếm, một tay khác cũng đã lấy thuốc xịt trong túi ra, phun vào đàn hắc trùng, thuốc xịt đã được Baccho cải tiến mấy lần, hiện giờ đã gần như hoàn hảo, đối phó với đám thể sống sơ cấp này đương nhiên là không thành vấn đề, hắc trùng nhanh chóng bị diệt sạch.

    Lezar rút thanh đao “nhiễm huyết” ra khỏi lưng tên kia, TTV nhìn nhìn kiếm trong tay mình, bên trên đầy máu đen, không khỏi nhíu mày ghét bỏ, đang muốn lau lên áo của tên vừa bị giết, lại phát hiện Lezar cũng đang dùng áo blu trắng kia lau đao.

    Chiến trường được thu dọn hoàn tất, Manuss mới chậm rãi đi đến như đại boss, nhìn thấy Lezar và TTV đang cùng lau máu lên quần áo của nạn nhân, không khỏi nhướng nhướng mày, dùng một loại ánh mắt ái muội liếc nhìn hai người một cái, bất quá lúc này bầu không khí không thích hợp nên hắn mới không trêu ghẹo vài câu, mà chỉ nhìn Ssard vẫn đang nằm trên giường bệnh, thần sắc trở nên có chút ngưng trọng.

    “Tu Vân, vừa rồi ngươi thấy được chuyện gì? Thứ này muốn làm gì Ssard?” Kỳ thật giao tình giữa Manuss và TTV cũng không nhiều, nhưng hắn chính là người như vậy, đối với ai cũng luôn là một kiểu cách gần gũi, vừa vào liền thân mật mà gọi “Tu Vân”.

    “Hắn tiêm thêm thứ gì đó vào chai thuốc của tứ điện hạ.” TTV nhặt lên ống tiêm vừ bị tên trùng tộc làm rớt trên sàn nhà, bên trong là một chất lỏng trong suốt. Vào lúc nhặt lên ồng tiêm, TTV tựa như nhìn thấy hai con trùng đen bên trên miệng vết thương ở mu bàn tay, bất quá nhìn kỹ lại, lại không thấy được gì nữa, nên cũng không chú ý thêm.

    Lúc này bên ngoài phòng bệnh truyền đến một trận tiếng bước chân hỗn độn, đại khái là do nghe được tiếng đánh nhau ở bên này, một đám bác sĩ và hộ lý chạy tới, cùng tới còn có Joseph sắc mặt trắng bệch, nhìn thấy trùng tộc bị chém bay đầu nằm trên sàn, tất cả đều tái mặt.

    “Các ngươi rốt cuộc đang làm gì? Phòng bệnh cao cấp, cư nhiên có thể để cho trùng tộc lẻn vào?”. Cảnh tượng trước mắt vừa nhìn liền đoán được chuyện gì vừa mới xảy ra, Joseph giận dữ, sắc mặt lạnh đến dọa người, kéo áo bác sỉ chủ trì, rống lên mấy câu, sau đó ném hắn qua một bên, bước đến xem Ssard.

    Ssard lẳng lặng mà nằm ở trên giường, không một chút phản ứng, Joseph quỳ gối bên giường bệnh, nắm chặt tay hắn, khàn giọng gọi tên hắn, mà hắn vẫn không phản ứng.

    “Tu Vân, ngươi đưa ống tiêm cho bọn họ, để xem bên trong là cái gì.” Lezar mở miệng nói.

    TTV giao ống tiêm trong tay cho một y sĩ, với hiểu biết về trùng tộc của hắn, nếu mẫu thân Lezar là cơ thể mẹ, trên người có sự bảo hộ của mẫu thân, như vậy loại bảo hộ này nhất định Ssard cũng có, trùng tộc thông thường sẽ không thương tổn đến tính mạng của Ssard. Nhớ lại tình huống trong lỗ trùng lúc trước, Phạm Tư Đức muốn giết Lezar, cơ hồ là đả thương địch 100o tự hại mình 800, chống lại ý thức của cơ thể mẹ kết quả nhận được là đau đón khó có thể chịu đựng. Mà quan sát bộ dáng tên trùng tộc vừa rồi, lúc gã muốn tiêm thuốc cho Ssard, lại vẫn phản ứng như thường, mà cấp bậc tiến hóa của gã khẳng định không thể cao như Phạm Tư Đức, có thể thấy được, hành vi của gã rất có thể là không phải gây nguy hiểm trí mạng cho Ssard.

    Quả nhiên, suy đoán của TTV là chuẩn xác, sau khi làm kiểm tra cho Ssard, các bác sĩ cũng phát hiện thân thể hắn không có bất kỳ dấu hiệu tổn thương nào, cơ năng thân thể thậm chí còn tốt hơn lúc trước một ít, nhưng vì sao hắn lại hôn mê bất tỉnh, các bác sĩ cũng không hiểu được.

    “TTV tướng quân, trong ống tiêm này là thể sống sơ cấp của trùng tộc.” Y sĩ phụ trách kiểm tra chất lỏng trong ống tiêm báo cáo.

    Nghe xong, TTV nhận thấy Joseph có vẻ cứng ngắt một chút, nét mặt của Lezar và Manuss cũng thập phần vi diệu.

    “Thể sống sơ cấp!” Bác sĩ trưởng biến sắc, lấy điện thoại ra, đang muốn gọi cho một người nào đó lại bị Joseph hung hăng quát bảo ngừng lại.

    “Ngươi muốn làm cái gì?”

    “Joseph tướng quân, omega bị tiêm vào thể sống sơ cấp có thể bị nguy hiểm đến tính mạng, ta sẽ lập tức sắp xếp phòng cấp cứu…”

    “Ra ngoài.”

    Bác sĩ trưởng sửng sốt: “Joseph tướng quân, ngài đây là…”

    Ánh mắt Joseph lạnh như băng, “Không hiểu lời ta nói sao, mang theo những người này cút hết đi.”

    Bác sĩ trưởng đầu óc lơ mơ, cũng không dám đắc tội với cái vị tướng quân hung dữ mang theo dáng vẻ sắp ăn thịt người này, liền ra dấu cho mọi người rời đi.

    Trong phòng ngoại trừ Joseph và Ssard, còn lại TTV, Lezar và Manuss.

    Joseph bình ổn lửa giận, đôi mắt một giây trước vẫn đang cùng hung cực ác, khi chuyển lên gương mặt hoàng tử omega đang ngủ say, đã trở nên ôn nhu thương tiếc.

    “Này, Laurent phải không?” Joseph lấy điện thoại, bấm số, thấp giọng nói, “Có thể tới đây một chuyến không? Ssard…có thể đang gặp nguy hiểm.”

    Cũng không biết bên kia nói cái gì, tóm lại, Joseph chưa kịp nói hết, liền nói lời cảm tạ. Sauk hi gọi điện xong, hắn rút kim tiêm trên tay Ssard ra, sau đó lấy chăn ôm trọn Ssard vào trong, bế người lên, đi thẳng ra khỏi phòng bệnh. TTV, Lezar và Manuss cũng đi theo.

    Ssard điện hạ bị tướng quân Joseph mang đi, hai vị phó viện trưởng nghe được tin này, cũng đi đến cửa chính bệnh viện.

    “Tướng quân Joseph, ngài nghĩ lại một chút, Ssard điện hạ đang trong tình huống này nếu như xuất viện, có thể rất nguy hiểm…”

    Phó viện trưởng không thể nói tiếp, bởi vì Joseph lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ở đây? Để cho hắn bị trùng tộc lẻn vào giết chết sao?”

    Phó viện trưởng không dám nói thêm, để cho trùng tộc lẩn vào phòng bệnh, đúng là thất trách của bọn họ, bất quá ánh mắt lại rơi vào người TTV, lập tức thay một biểu tình nịnh nọt: “TTV tướng quân, ngài đến lúc nào? Sao không cho chúng ta biết, chúng ta ra đón ngài.”

    TTV thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, thẳng thắn: “Lẻn vào.”

    Phó viện trưởng: “..”

    Một lần nữa minh chứng cho việc quân y viện đế quốc quá không đáng tin, chó mèo gì cũng có thể lẻn vào được.

    Joseph mang Ssard về nhà riêng, tuy rằng hiện giờ hắn không còn là thống soái binh đoàn Vinh Quang, nhưng quân hàm vẫn còn, cảnh vệ trong nhà cũng không ít, nếu nói về chuyện an toàn, tuyệt đối đáng tin hơn cái quân y viện đế quốc kia. Sau khi an bài tốt cho Ssard, Joseph ngồi xuống bên giường hắn, nắm tay hắn, nhìn ngắm hắn.

    “Joseph.” Trong lòng Lezar lúc này cũng là thập phần tự trách, nếu không phải do y và Manuss rời đi để một mình Ssard nằm lại trong phòng bệnh, đại khái chuyện như vầy sẽ không xảy ra. “Rất xin lỗi, chuyện lần này là do ta sai.”

    Kỳ thật trong lòng Joseph cũng có oán trách Lezar, nhưng hắn càng trách bản thân mình, rõ ràng hắn nên canh giữ bên cạnh Ssard.

    “Thôi, chuyện này cũng không phải là ngươi có thể khống chế được.” Joseph nói.

    “Lần này ngược lại là nhờ có Tu Vân.” Manuss nói, “Bất quá, Tu Vân, ngươi có phải nên giải thích chút gì với ta và Lezar? Thống soái binh đoàn Vinh Quang đại danh đỉnh đỉnh, vì sao lại nấp trong thang thoát hiểm?”

    “Ta nhận được tin, nói Ssard gặp nguy hiểm.” TTV nói, sau đó liếc nhìn Lezar, “Nhưng đúng là không nghĩ tới, ngài và thất điện hạ lại có sở thích nói chuyện ở chỗ như vậy.”

    “Chỗ đó không có camera.” Lezar đột nhiên buông một câu, “Nhị ca và ta muốn nói ra suy nghĩ của mình, không muốn người khác nghe được.”

    Giải thích sao? Ngược lại là TTV cảm thấy bất ngờ, Lezar người này vẫn là luôn làm theo ý mình, sâu không lường được, vào lúc nào sẽ hạ mình giải thích với người khác?

    Ánh mắt hẹp dài tinh tế của Manuss đánh giá vài cái giữa TTV và Lezar, tựa hồ nhìn ra chuyện gì, cười nói: “Đúng vậy, ta đúng là có chuyện quan trọng muốn thương lượng với thất đệ, Tu Vân, kỳ thật chính xác hơn là muốn thương lượng với thất đệ và ngươi.”

    TTV đã sớm biết thiên hạ không phát cơm miễn phí, lúc đó trong hội nghị Manuss toàn lực duy trì mình, tất nhiên là có việc muốn nhờ.

    Nhìn thần sắc thong dong bình tĩnh của TTV, đáy lòng Manuss không khỏi gia tăng thêm mấy phần tán thưởng, đi vài bước tới trước giường nhìn Ssard, lại nhìn Joseph, thu liễm bớt nét cười ngả ngớn, trở nên nghiêm túc: “Omega bị tiêm vào thể sống sơ cấp của trùng tộc, sẽ chết, cho tới hôm nay, đại khái chỉ có mình Ssard là ngoại lệ. Nhìn vào phản ứng của Joseph tướng quân hôm nay, hẳn là cũng đã biết vài chuyện.” nói tới đây, hắn ngẩng đầu nhìn TTV, “Ngươi và Lezar đi qua lỗ trùng hẳn cũng đã biết.”

    Nghe đến đó, trái tim TTV nhảy dựng, không biết từ “biết” này của Manuss là nói tới chuyện gì.

    “Manuss, đừng có thừa nước đục thả câu nữa, rốt cuộc muốn nói cái gì?” lúc này Lezar có chút mất kiên nhẫn, hắn hận nhất điểm này của nhị điện hạ, nói cái gì cũng phải vòng ba vòng, “Lúc trước ngươi nhắc đến Vệ Á với ta, hiện giờ ở đây không có người ngoài, ngươi rốt cuộc muốn chúng ta làm thế nào?”

    Manuss nói: “Ssard là omega, sau khi bị tiêm vào thể sống sơ cấp không những không nguy hiểm đến tính mạng, ngược lại cơ năng thân thể còn được tăng cường, kỳ thật là do máu của hắn có lực miễn dịch đối với trùng tộc, nếu lúc này lấy máu của Ssard làm xét nghiệm, trong thân thể hắn cũng sẽ không có bất kỳ một dấu hiệu nào của thể sống sơ cấp, ta nghĩ, đây chính là nguyên nhân vì sao Joseph tướng quân muốn mang hắn về ngay lập tức? Bởi vì một khi quân y viện biết máu của Ssard cũng miễn nhiểm đối với trùng tộc…Lezar, chuyện của mẫu thân hai người các ngươi sẽ bại lộ.”

    “Cho nên?”

    “Cho nên, hôm nay ta tới tìm ngươi, chỉ là muốn nói, Ssard không phải là omega duy nhất không chết.”

    Lúc này, ngay cả Joseph cũng bị thu hút, quay đầu lại nhìn Manuss một cách khó hiểu.

    “Vệ Á?” Lezar trầm ngâm một khắc, đột nhiên phun ra một cái tên mà TTV trước giờ chưa từng nghe thấy.

    Manuss gật đầu: “Không tồi.”

    “Điều này sao có thể? Không phải là chỉ có sự bảo hộ của cơ thể mẹ…” Joseph nói đến một nửa, ngây ngẩn cả người.

    “Đoán ra rồi sao?” Manuss cười cười, “Máu của Vệ Á cũng có lực miễn nhiểm đối với trùng tộc, nguyên nhân rất đơn giản, hắn là huynh đệ cùng mẫu dị phụ với các ngươi.”

    Thuộc truyện: Thích khách