Thích khách – Chương 21-25

    Thuộc truyện: Thích khách

    Chương 21

    Thực nhanh, quan quân đã gởi đến video tư liệu, Lezar ngồi trước màn hình toàn tức, xem đoạn video từ đầu đến cuối một lần, phóng đến một đoạn nào đó ở giữa, ánh mắt hơi hơi nhíu lại, dừng hình ảnh, quay ngược lại.

    Số liệu công năng cùng quang năng của đạn hạt nhân là cố định. Tàu Cường giả của binh đoàn 25 thuộc binh đoàn Sứ Mệnh bố trí quân dụng như thế nào, Lezar rất rõ, bất quá. Hai đầu đạn X-352 này uy lực rất lớn, bị chặn lại trên không gây ra vụ nổ hình nấm cực kỳ đồ sộ. Bởi vì lúc đó khoảng cách hai đầu đạn rất gần, đám mây lửa phía sau cũng chồng lên nhau, bởi vậy cũng không ai chú ý tới chỗ không thích hợp. Nhưng hiện tại xem lại video, Lezar phát hiện ra vấn đề.

    Hai đầu đạn X-352 mang năng lượng hạt nhân loại mới nhất, sau khi nổ, không phải phản ứng như vậy. Xem xét độ lớn đường kính đám mây lửa, độ sáng, độ dày khói, rõ ràng đây chỉ là vụ nổ của một đầu đạn.

    Nói cách khác, giữa hai đầu đạn, có một cái không phản ứng đúng, phản ứng kia giống như không nổ, đạn lép, giống như là một đầu đạn kkhoong nhân.

    Chẳng lẽ là…

    Trong đầu Lezar bỗng hiện lên một ý niệm, lập tức lắc đầu, chính mình cũng buồn cười vì ý tưởng này. Y cuối đầu suy tư một chút, lại gọi cho vị quan quân kia, phân phó: “Đem toàn bộ tư liệu vụ chắn đầu đạn kia truyền tới cho ta, kể cả công tác thu dọn mảnh đạn sau vụ nổ, chỉnh lý tốt báo cho ta.”

    Quan quân thuộc hạ làm việc rất có năng suất, Lezar tắm xong đi ra, vừa lau khô tóc vừa đọc tư liệu, trên yến hội y đã uống nhiều rượu, sau khi tắm thân thể thoải mái, có chút buồn ngủ, đại khái lật xem tư liệu một lần, không phát hiện vấn đề gì to lớn, liền chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi.

    Cửa hàng áo choàng Orwell trong trấn Glycine cũng được xem là một trong những cửa hàng nhất nhì, khách hàng không là quý tộc địa phương thì cũng giàu có. Sau buổi trưa ngày Quốc khánh, trong cửa hàng chỉ có một khách hàng Alpha đã hẹn trước, bởi vì có biểu đệ làm trung úy trong đế quốc quân, vị alpha này cũng khá có thế lực tại địa phương, cho nên tính tình tự cao, ra tay rộng rãi.

    Vào khoảng hai giờ chiều, khách quý tới đúng hẹn. Lão bản cửa hàng áo choàng Orwell cực kì nhiệt tình ra đón, cố ý mời người đi lên nhã gian trên lầu, mang ra trà bánh tốt nhất, vừa dùng màn hình toàn tức cho hắn xem hình ảnh các loại phục sức mới nhất, vừa khen ngợi vị lão gia này, hoàn toàn không để ý quả bụng bự cùng đầu hói của vị kia, ngôn từ khen ngợi trơn tru thao thao bất tuyệt ra khỏi miệng, khen đến khi vị alpha lão gia vui vẻ, lập tức chọn vài bộ quần áo, đặt hàng.

    Lão bản cửa hàng tâm hoa nộ phóng, vội vàng gọi nhân viên cửa hàng xuống lầu lấy máy quẹt thẻ.

    Hai người trên lầu nói chuyện náo nhiệt, bỗng nhiên nghe dưới lầu có nhân viên cao giọng nói: “Uy, vị tiên sinh này, ngài có hẹn trước không? Uy, người này…đứng lại, không thể lên lầu…A!”

    Đối với tin tức tố omega, alpha phản ứng mẫn cảm hơn beta rất nhiều, vị lão gia quý tộc nói xong câu chuyện liền ngừng lại, nhìn về hướng cửa thang, “Trong cửa hàng của ngươi hình như có omega đi vào.”

    “Chuyện này sao có thể? Trấn Glycine chỉ có vài omega…” lão bản nói còn chưa xong, chợt nghe thấy tiếng bước chân, thong thả đi lên cầu thang, từng bước từng bước, như đạp lên lòng người, khiến người khó hiểu mà lạnh toát sống lưng.

    Khi chủ nhân tiếng bước chân xuất hiện tại đầu cầu thang, lão bản sững sờ một chút.

    Suốt cả một đường, TTV đã sớm quen với loại ánh mắt này, cho dù hắn tận lực dựa theo trí nhớ, đi theo những ngỏ nhỏ ngõ tắt, nhưng vẫn gặp người qua lại. Cơ hồ mỗi một người gặp thoáng qua hắn, đều sẽ quay đầu lại khi cảm nhận được tin tức tố trên người hắn, mắt lộ ra kinh ngạc, cũng có người nhiều chuyện, lặng lẽ đi theo sau hắn, chờ xem náo nhiệt. TTV không để ý tới bọn họ, dùng tốc độ nhanh nhất tìm đến cửa hàng này, trực tiếp đẩy cửa vào, thậm chí không xuất kiếm, dễ dàng đẩy ngã vài nhân viên dưới lầu.

    Lão bản cửa hàng xác nhận người tới là một omega, tâm trạng căng thẳng cuối cùng cũng thả lỏng, cau mày nói: “Xin hỏi, ngài là người trong phủ đệ của ai? Là omega mới tới sao? Vì sao không mang người đi theo?”

    “Orwell, đây là một omega chưa bị dấu hiệu, ngươi không được thất lễ.” Lão gia alpha vừa thấy TTV hai mắt liền sáng rỡ, nheo đôi mắt hí đánh giá hắn, như là nghiên cứu tỉ mị một loại hàng hóa nhất phẩm, ngoài mặt tỏ vẻ lễ độ, nhưng một tư thái cao cao tại thượng kiêu ngạo không cách gì che dấu, “Đối với những omega mảnh mai xinh đẹp, chúng ta phải hết sức giữ gìn phong độ.” Đối mặt với alpha phong độ này, TTV ngay cả mắt cũng không liếc, chỉ chậm rãi đến gần lão bản cửa hàng: “Nơi này có trang phục cách ly tin tức tố không?”

    TTV tiến tới càng gần, hương vị độc nhât thuộc về omega càng thêm nồng đậm, vị alpha quý tộc ánh nhìn cũng không dời đi. Vị quý tộc lão gia gần 50 tuổi này nổi tiếng sắc quỷ, omega nuôi dưỡng trong nhà khoảng 4,5 nguòi, đương nhiên, với địa vị và thực lực của hắn cũng chỉ có thể tìm đến mặt hàng đã qua hai ba tay làm niềm vui, chưa từng thấy qua omega thuần huyết chưa từng bị dấu hiệu. Cho nên lúc này TTV đối với hắn mà nói, như sông suối với bến bờ, như mật đường thu hút ong bướm, hắn u mê mà nhìn TTV, trong đầu đã ảo tưởng đến cảnh thiếu niên xinh đẹp này bị trói trên giường mà động dục.

    Chương 22

    Trên trang nhất Nhật báo Đế Quốc, tin tức omega trốn khỏi tinh cầu Mai Tả dùng tốc độ tên lửa truyền khắp đế quốc cao thấp.

    Đối với đại bộ phận dân chúng mà nói, tinh cầu Mai Tả vẫn luôn là một sự tồn tại thần bí, mọi người chỉ biết hàng năm sẽ có một đám omega bị đưa tới Mai Tả, chờ đến tuổi thành niên mới được đưa ra, phân phối cho nhóm alpha, những tin tức khác dù là nhỏ tí tẹo cũng chưa hề nghe qua. Cho nên bản tin này thật đúng như một quả bom, chọt trúng điểm G quốc dân.

    Có omega trốn thoát ngay dưới mí mắt quân đội, còn tới đế đô? Quả thực xưa nay chưa từng có a!

    Từ khi tin tức được phát hành cho tới chiều cùng ngày, Carsen đã bị hoàng đế Kelmis gọi đến mắng thẳng mặt. Bất quá thế lực đại hoàng tử điện hạ cùng quân bộ thật không thể xem thường, rất nhanh liền dùng biện pháp cứng rắn áp chế đoạn tin tức này. Bản tin trên internet toàn bộ bị xóa bỏ, các tờ báo cũng tận lực thu về, mà còn trong thời gian gấp rút nhất tiến hành hiệu đính thanh minh, công bố tin này chưa xác định rõ, tình huống cụ thể thế nào còn chưa điều tra xong.

    Không đến một ngày, đã bình ổn được nửa phần, Carsen xử lý xong các chuyện khẩn cấp, liền ưu tiên phái người điều tra kẻ tung tin lên Nhật báo Đế Quốc, phó chủ biên, đáng tiếc lúc tìm được tới nhà hắn, sớm đã vườn không nhà trống.

    Ngược lại Carsen đối với omega bỏ trốn lại không để trong lòng, dù sao thì một omega, có thể làm được gì? Làm hắn chân chính hận đến nghiến rang chính là có người dám đem việc này ra ánh sáng! Một phó biên nho nhỏ của một tờ báo làm sao có lá gan này, nhất định là có người chống lưng.

    Nếu vậy, cuối cùng là ai, dám dưới mắt hắn ngang nhiên gây sự.

    Mặc dù tức giận đến muốn giết người, Carsen hiện tại không có sức lực điều tra đến tột cùng là ai sau lưng đâm hắn. Việc cấp bách hiện giờ, là bắt về omega chạy trốn kia. Vì vậy lúc này hắn tập hợp nhân thủ, bí mật tiến hành lùng bắt trên phạm vi toàn tinh cầu Lama, cũng hạ lệnh, phải bắt được người trong vòng 3 ngày. Bất kể sống chết. Hừ, những kẻ dám can đảm khiêu khích uy nghiêm đế quốc, dám can đảm chặn đường thừa kế ngôi vị hoàng đế của hắn, đều là tội không thể tha.

    Đang lúc Carsen ngồi trong tổng bộ chỉ huy binh đoàn Sứ Mệnh, nhìn đến ảnh chụp omega kia, răng nanh nghiên đến kêu khanh khách, một phi thuyền loại nhỏ, thừa dịp bóng đêm, lặng lẽ đáp xuống sân bay quân dụng đế quốc.

    Một quan quân trẻ tuổi từ phi thuyền đi xuống, tóc tai hỗn độn, râu ria xồm xoàm, áo trên quân trang cũng không gài nút, hở đến ngực, lộ ra lồng ngực tinh tráng. Ngậm điểu thuốc trên môi, nhìn qua có nét lôi thôi du đãng.

    Lezar đã chờ ở đây từ sớm, thấy quan quân trẻ kia không nhanh không chậm đi tới, chậm rãi gợi lên khóe môi: “Joseph, đã một năm không gặp, sao ngươi vẫn không khác gì vậy?”

    “Ta đây còn có thể thế nào? Ta ở chỗ kia thong thả dễ chịu, sao ngươi lại gọi ta về, nói đi, chuyện lớn gì? Ta ngược múi giờ còn chưa có quen đâu.” Joseph hút hai hơi, ném mẫu thuốc lá, mắt mở hí, một bộ dáng chưa tỉnh ngủ.

    “Đương nhiên là chuyện trọng yếu, ta cho ngươi xem vật này trước.”

    Vị quan quân trẻ tuổi này chính là Joseph đêm qua nói chuyện với Lezar, hai người quen biết tại học viện quân sự, vừa là đồng học, vừa là bằng hữu. Hiện giờ Joseph nhậm mệnh dưới trướng binh đoàn Quang Vinh, binh đoàn trưởng binh đoàn 19. Binh đoàn 19 là một trong 32 binh đoàn của đế quốc, là binh đoàn đặc biệt nhất, các binh đoàn khác đều đóng quân rải rác các nơi, chỉ có binh đoàn 19 phân bố binh lực trên các tinh cầu, binh chủng giỏi về điểu tra và ẩn nấp, nhân số không nhiều lắm, danh sách nhân viên thậm chí còn giữ bí mật với cả quốc vương, có thể coi là lực lượng tinh nhuệ nhất của binh đoàn Quang Vinh.

    Lezar nhìn Joseph, lấy một tệp tin chứa tư liệu và đoạn video quan sát thu được ở ga trung tâm trấn Glycine đưa cho hắn.

    Joseph cúi đầu xem tư liệu, sau đó xem video, mới đầu hắn còn có chút không tập trung, sau khi xem xem một lúc, không khỏi ngồi ngay ngắn, càng lúc càng chuyên chú.

    “Thế nào?” Lezar hỏi.

    “Thân thủ không tồi, cho dù là so với người của ta cũng không hề kém. Bất quá, ta ngược lại rât tò mò, hắn làm sao biến mất khỏi đoàn tàu kia? Hắn là omega thật? Có lầm không?”

    “Ta cũng tò mò.” Lezar nhìn màn hình, chằm chằm nhìn bóng dáng người kia, thật lâu không dời tầm mắt. “Toàn bộ, ta đều rất ngạc nhiên.”

    Joseph ở bên cạnh nhìn hắn, bỗng nhiên cười rộ lên ái muội, “oh oh, thất điện hạ băng thanh ngọc khiết của chúng ta, không phải là biết yêu đi”

    Lezar không phủ nhận, thản nhiên liếc Joseph một cái.

    “Tóm lại, người này ta sẽ định. Tuyệt không để hắn rơi vào tay Carsen.”

    “Cho nên ngươi bắt ta chạy từ xa đến, chính là để đoạt vợ cho ngươi sao?” Josep cười tinh tường, nói xong còn gõ đầu Lezar. “Được, chuyện này ta làm, ngươi yên tâm đi.”

    Ngày hôm sau, bản tin Nhật báo Đế Quốc hài hòa, hoàng tử Carsen phi thường hài lòng, nhưng khi hắn nghe nói, những người phái đi bắt omega kia đều tay không mà về, vẫn tức giận đến ném bể ly.

    “Một đám phế vật! Một omega cũng bắt không xong, còn làm được chuyện gì!”

    “Điện hạ, ngoài ra, còn có một tin tức không tốt…” Quan quân đang báo cáo với Carsen lúc này cảm thấy hắn thập phần may mắn, chính là nói chuyện qua màn ảnh.

    “Nói.”

    “Hôm nay… truyền thông lại bắt đầu đưa tin về omega kia. Hắn để lại tung tích tại rât nhiều địa phương, người chứng kiến cũng rất nhiều, đã không còn che dấu được.”

    “Để lại tung tích? Ngươi có ý gì?” Một omega lén bỏ trốn khỏi căn cứ, nhất định là giống con chuột nhỏ trốn đông trốn tây, làm sao ban ngày ban mặt dám để lộ hành tung?

    “Ưm…ngài…ngài mở tivi xem đi, hiện giờ rất nhiều kênh tư nhân đang phát sóng.” Quan quân này nói xong liền tự ý cúp, bởi vì hắn thật sự không dám nhìn biểu tình kế tiếp của Carsen điện hạ.

    Carsen nhíu nhíu mày, lập tức mở tivi ra, chuyển qua vài kênh, quả nhiên sắc mặt đại biến.

    Chỉ thấy trên tivi, cơ hồ chiếm trọn bản tin sáng hêt đài này đến đài khác, là về omega chạy trốn khỏi tinh cầu Mai Tả kia, sáng nay bị quân đội đuổi bắt, ba mươi mấy người thuộc binh đoàn Sứ Mệnh vây bắt một người, cuối cùng thế nhưng để hắn trốn thoát!

    Hiện giờ chuyện một omega trốn thoát khỏi căn cứ Mai Tả đã như ván đóng thuyền, vô luận thế nào cũng không che dấu được nữa, mà cùng lúc với sự việc này bị lôi ra ánh sáng, tư liệu có liên quan đến omega kia cũng bị giới truyền thông từ từ đào ra.

    Omega dung mạo tuyệt hảo này, sau hơn một năm, lại lần thứ hai bước ra tầm nhìn công chúng, mà lần này không phải dựa vào độ thuần huyết đại biểu cho khả năng gây giống cao, mà dựa vào thân ảnh màu đen khó lường kia. Lúc này đây, điều mà mọi người nhớ rõ, không phải là 99.99% thuần huyết, mà là một cái tên: Thẩm Tu Vân.

    Nhìn người chủ trì đưa tin hưng phấn đến độ ánh mắt cũng phát sáng, Carsen càng cảm thấy như thể có người cho mình một bạt tai chính diện. Nhưng chân chính làm cho hắn không nghĩ tới là, đây chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi.

    Hết thảy chỉ vừa mới bắt đầu.

    Hai ngày sau, toàn bộ tinh cầu Lama cơ hồ đều bị omega tên TTV này tác động, hầu như cứ mỗi vài giờ, đều sẽ tuôn ra tin tức “áo choàng đen” thấp thoáng. Mà mỗi lần, phía sau omega này, đều sẽ có người của quân đội truy đuổi không bỏ. Kí hiệu sau lưng những sĩ binh kia, đều là sư tử uy vũ của binh đoàn Sứ Mệnh, giờ này phút này, lại càng giống một loại trêu chọc.

    Carsen mắt mở trừng trừng nhìn bọn thủ hạ của mình, bị một nhân dạng đùa giỡn khắp đế quốc, chính là mỗi khi đến thời khắc cuối cùng, vào lúc bọn họ bức được người kia vào bước đường cùng, hắn đều sẽ biến mất thần kỳ, tìm không thấy.

    Hai lần ba chặp đều là như thế, binh đoàn Sứ Mệnh dưới sự châm biếm của toàn bộ công chúng, mất hết mặt mũi.

    Carsen thậm chí cảm thấy, nếu không phải bởi vì tinh cầu Lama chính là đế đô, hắn thật muốn nã pháo hủy luôn cái tinh cầu chứa omega kia. Cuối cùng, vị hoàng tử tính tình vốn không được tốt lắm bị bức đến cực hạn, khi omega đáng giận như chuột bọ xuất hiện, hắn rời bộ chỉ huy, tự mình dắt người đến hiện trường truy bắt.

    Mà trong khi Carsen sục sôi ý chí chiến đấu, chuẩn bị đầy đủ tiến đến tây bắc bộ tinh cầu tróc người, TTV cũng đã lặng yên không một tiến động mà tiến nhập hoàng cung Klappa.

    Lúc còn ở trong căn cứ, hắn đã tìm được bản vẽ 3d của hoàng cung Klappa, hiện giờ có thêm thời gian ba ngày, đủ để hắn tiến hành khảo sát thực địa đối với tòa cung điện khổng lồ này. Bởi vậy tuy rằng một đường mạo hiểm, hắn vẫn lướt qua hết các chướng ngại, thuận lợi tiến vào tẩm cung thất hoàng tử Lezar.

    Lúc này thất hoàng tử đang ngồi trong thư phòng, trong gian phòng trống trải xa hoa, chỉ có y, một người.

    TTV lẳng lặng nhìn y, từ khi y bắt đầu vào cửa, tới khi y đến ngồi sau bàn, rồi cầm lấy giấy bút vùi đầu…Nhất cử nhất động của người kia, đều rơi vào mắt hắn.

    Trong con ngươi đen vốn không tồn tại bất cứ cảm xúc nào, bỗng dâng lên sát ý, TTV nắm chặt kiếm trong tay, thanh kiếm đã không phải thanh kiếm laser lúc trước, mà hắn cố ý vì hôm nay, vì giờ khắc này, hoặc là, vì chính người này, mà chuẩn bị, một thanh kiếm dài kim loại.

    Từ ánh sáng đèn trần hoàng kim thật lớn chiếu rọi xuống, thân ảnh hắn nhẹ nhàng phất qua bàn hoàng tử Lezar.

    Lezar ngẩng đầu, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào, liền trực tiếp nhìn thấy một thanh kiếm chói sáng như tuyết hướng mình đâm tới.

    Cho dù y lấy tốc độ phản ứng của alpha, cũng không thể tránh thoát hoàn toàn, chỉ cảm thấy một cơn đau nhức, cánh tay bị trúng một vết thương thật sâu. Mà chuôi kiếm này sau khi chém hắn, thế nhưng không thu hết, dư lực kiếm phong trực tiếp thuận thế hạ xuống, chém lên công vụ Lezar vừa xử lý xong trên bàn, thành hai nửa.

    Lezar nhíu mày, cho dù có chuẩn bị tâm lý từ trước đi nữa, lúc này cũng sẽ vì đối phương ra tay tàn nhẫn mà cả kinh trong lòng. Liền sau đó, không cho y cả một cơ hội thở dốc, một kiếm tiếp một kiếm sắt bén đánh lại, chiêu chiêu không lưu đường sống, khắp nơi đều là tử địa.

    Lezar lui về sau từng bước, sau cùng thực sự chống đỡ không nổi, rốt cuộc tìm được khoảng cách rút đao ở thắt lưng ra, chắn ngang trước người, chỉ nghe một tiếng “đương”, kiếm bị chặn đổi hướng chém lên cần cổ y.

    Thất hoàng tử nâng mắt, đối diện đôi ngươi tối đen lạnh lùng.

    TTV nhìn gương mặt cho dù có luân hồi chuyển thế cũng không thể nào quên, nghĩ đến chính tại người này, hại hắn chết rồi trọng sinh, lại trọng sinh vào một thân thể khiến hắn cảm thấy nhục nhã, hận ý trong lòng toàn bộ biến thành sát chiêu dưới kiếm, muốn giết chết người này!

    “Thất điện hạ, đã lâu không gặp!”. Dưới tình huống giằng co, TTV nhìn nam nhân dưới thân, lạnh lùng mở miệng: “Không biết thời thế thay đổi, ngươi còn nhớ rõ ta?”

    Chương 23

    Ánh mắt Lezar nhíu nhíu lại

    Hắn cư nhiên… bị một omega áp chế xuống?!

    Thanh đao laser ánh sáng trắng cùng thanh kiếm kim loại đặc biệt, đánh trực diện, kiềm chế lẫn nhau.

    Người cầm đao và người cầm kiếm đều sử dụng toàn lực, đao kiếm ma sát phát ra âm thanh “xi xi” vang dội, sinh ra tia lửa, Lezar nhăn mày, dùng toàn lực đẩy ra phía trước, đẩy ra kiếm của TTV, sau đó hung hăng đá vào bụng dưới đối phương một cước.

    Alpha xuất toàn lực, thế mạnh không thể đỡ, TTV cũng không đón đỡ, thuận thế xoay người, để đối phương đá vào khoảng không, lấy tay chống mượn lực nhảy lên, bổ thẳng tới Lezar.

    Đường kiếm TTV quá nhanh, chiêu chiêu liên tục tực mây trôi nước chảy, không để người có cơ hội lấy hơi. Lezar chỉ có thể bị động tiếp chiêu, kiếm đến đao đỡ. Giữa âm thanh đao kiếm va chạm, chỉ thấy người nọ động tác tao nhã, thân hình tuấn dật, nếu không phải lúc này đường kiếm nhanh đến hoa mắt kia không chút nào lưu tình mà chọn chỗ yếu hại của mình đâm tới, Lezar sẽ cười lớn vỗ tay ba tiếng, khen hắn một câu: Hảo kiếm pháp! Hảo thân thủ!

    Hai người đều có mắt đen tóc đen, lúc tiếp cận, bọn họ nhìn đối phương, sâu trong mắt phản chiếu thân ảnh của nhau, mang theo khẩn trương, cảnh giác, thậm chí còn có một loại hưng phấn gặp được kỳ phùng địch thủ.

    Lezar không hiểu omega này nổi điên chuyện gì, vì cái gì vừa tới liền đối với mình hạ độc thủ như vậy, y vốn không muốn đả thương hắn, vẫn luôn nương tay, nhưng thực nhanh liền phát hiện, nếu mình không xuất ra toàn lực, thật sự có thể mất mạng dưới kiếm đối phương, vì thế y không còn dám khinh địch, ngay cả nói cũng không kịp, toàn tâm ứng chiến.

    Cũng không biết đã qua bao nhiêu hiệp, trên tay Lezar có vết thương, mất máu càng lúc càng nghiêm trọng, máu tươi nhanh chóng thấm ướt tay áo, nổi bật trên y phục sáng màu, đỏ sẫm như hoa hồng nở rộ. Mà TTV cũng bởi vì tránh không kịp, bị Lezar đá trúng ngực, ẩn ẩn đau, mỗi lúc lấy hơi, đều cảm thấy xương ức muốn nứt ra.

    Hai người đều đầy đầu mồ hôi, thở dốc hồng hộc, nhu cầu cấp bách dừng lại điều chỉnh thân thể, vì vậy, bọn họ gần như ăn ý mà kéo xa khoảng cách giữa hai bên, đứng đối diện, ở hai đầu phòng, cẩn thận giằng co.

    TTV chống kiếm, một chân nửa quỳ, lạnh lùng nhìn Lezar ở đối diện.

    Lezar liếm môi, ánh mắt nhìn TTV càng sâu thẳm. Y thừa dịp ngừng chiến ngắn ngủi này, cởi bỏ nút thắt trên áo khoác, cởi bỏ áo khoác, trực tiếp xé mảnh vải cột lên tay cầm máu.

    “Thất điện hạ, đao pháp của ngươi chậm hơn trước kia không ít.” TTV trầm mặc một lúc, sau cùng mở miệng nói.

    Lezar ngay từ đầu đã không hiểu TTV nói gì, hiện tại hắn lại nói như vậy, nghe càng không hiểu, y nhìn omega suýt nữa đoạt mệnh mình, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ, giống như bọn họ đã từng thực sự quen biết.

    “A? Chúng ta từng gặp nhau?”

    “Đâu chỉ gặp gỡ, như thế nào, thất điện hạ quên nhanh như vậy?”

    “Ta đích xác không nhớ rõ từng gặp ngươi.”

    Ánh mắt TTV tối tăm, nhìn vị hoàng tử trước mặt, gương mặt kia giống nhau như đúc, cùng một gương mặt này, đời trước, đời này, cho dù người này hóa thành tro hắn cũng không quên.

    “Không nhớ rõ?” trong mắt TTV không hề có ý cười mà câu lên khóe môi, “Vậy, Tu Vân liền giúp điện hạ nhớ lại một chút.”

    Lời còn chưa dứt, TTV bỗng nhiên đứng dậy bước nhanh ba bước tới trước, như quỷ mị nháy mắt đã sát bên thất hoàng tử Lezar.

    Lezar đáy mắt cả kinh, nhất thời cảm thấy một cố kiếm ý lạnh lẽo đánh tới, mắt thấy kiếm kia sẽ nhanh đâm vào ngực mình, ngay cả thời gian quay đao chống đỡ y cũng không có, trực tiếp vươn ra hai tay, dùng hai lòng bàn tay kẹp lấy thân kiếm.

    Thế kiếm vẫn không bị cản trở hoàn toàn, mũi kiếm hướng phía trước, muốn đâm vào ngực Lezar, bất quá rốt cuộc lại không thể đâm vào nửa phần.

    Ánh mắt TTV lộ ra tiếc hận. Thế này, nếu là ở kiếp trước, đối phương hẳn là phải chết không nghi nghờ, nhưng hiện giờ đối phương thân là alpha, sinh ra đã tài trí cùng thực lực hơn người, giờ phút này vô cùng nổi bật rõ ràng, cho dù không cam, hắn cũng không biết làm thế nào.

    Ngay từ đầu, âm thanh hai người giao đấu đã kinh động thị vệ trong cung, từ cửa tẩm cung bỗng nhiên tiến vào lực lượng hộ vệ trang bị súng laser dũng mãnh, vô số súng lazer ngắm chuẩn TTV, chỉ cần hắn gây bất lợi cho hoàng tử, lập tức sẽ bị bắn nát.

    Nhưng Lezar lại quay đầu nghiêm khắc bảo ngừng lại: “Không có lệnh của ta, không được hành động thiếu suy nghĩ”

    Đám thị vệ vốn là tiến vào cứu giá không dám manh động, chỉ có thể bưng súng, khẩn trương hề hề mà nhìn bọn họ.

    TTV giương mắt nhìn y, khinh thường cười lạnh: “Thất điện hạ hà tất như vậy, muốn cho người thấy mình quanh minh lỗi lạc sao? Chẳng lẽ đã quên những hành động sau lưng người khác lúc trước kia?”

    Hai tay Lezar đã bị kiếm làm bị thương, nhưng vẫn không buông tay, máu tươi từng giọt theo lưỡi kiếm nhỏ xuống.

    “Từ đầu tới cuối ta đều không hiểu ngươi nói cái gì. Ngươi nói chúng ta quen biết, nhưng ta lại không nhớ rõ đã từng gặp ngươi. Ngươi có phải nhận lầm người hay không?”

    “Nhận lầm người?”

    Làm sao có thể nhận sai người? Hắn đầu thai chuyển thế, vừa mở mắt, thế giới này xa lạ, không một ai quen thuộc, tuy rằng thân thể thay đổi, nhưng hắn vẫn là TTV trước kia, mà người đứng trước mặt này, giống y như đúc thất điện hạ của kiếp trước, như thế nào có thể nhận lầm? Chẳng lẽ y không phải giống như mình sao, cùng trọng sinh tới thế giới này?

    Thấy đối phương tựa như có một tia buông lỏng, Lezar lại nói: “Ta đúng thật là không biết ngươi. Ta là thất hoàng tử của đế quốc, từ khi sinh ra đến khi lớn lên đều ở trong hoàng cung, năm năm trước vào học tại học viện quân sự, cuộc đời của ta, tựa hồ không có chỗ nào có thể nhận biết ngươi?”

    TTV nghe những lời này của Lezar, nhìn chằm chằm ánh mắt y, lại không tìm thấy chút nào trốn tránh, dựa vào lực quan sát hai đời của hắn, cùng hoàn toàn không nhìn ra y đang nói dối.

    “Ngươi đối với ta… thật sự không một chút ấn tượng?” TTV khẽ nhíu mày.

    Lezar bỗng nhiên câu khóe môi, mỉm cười nói: “Hiện tại ngược lại có ấn tượng, hơn nữa là ấn tượng sâu sắc.”

    TTV nhìn đối phương tươi cười, hoàn toàn không giống kiếp trước, nhìn nhìn lại, hoàng cung này cũng không giống kiếp trước, nhìn những thị vệ cầm trong tay vũ khí công nghệ cao chỉa về phía mình, bỗng nhiên từ đáy lòng sinh ra một tia mơ hồ mông lung.

    Nguyên lai…quên uống bát canh Mạnh bà kia….Vẫn luôn chỉ có một mình hắn sao..?

    Từ khi đi đến thế giới xa lạ này, báo thù vẫn luôn là tín niệm trong lòng hắn, nhưng đến giờ phút này, hắn lại chợt phát hiện, có lẽ người mà hắn muốn báo thù, căn bản không tồn tại, người mà hắn tâm tâm niệm niệm muốn giết, có thể là không tồn tại ở cùng một thế giới với hắn. Như vậy, hiện giờ mọi sở tác sở vi của hắn, có phải rất buồn cười hay không?

    Đời trước TTV chọn cuộc sống giết chóc, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thích giết người.

    Cái cảm giác hai tay lúc nào cũng dính máu.. thật không tốt, đôi khi, thậm chí cũng sẽ cảm thấy đau khổ.

    Cho nên hắn chỉ giết người vì hai lí do: hoặc trả thù, hoặc vì tiền.

    Như vậy, hiện giờ phải nên làm sao? Nếu nam nhân trước mặt này không phải cừu hận của mình, vậy phải làm sao bây giờ?

    Thât hoàng tử Lezar thật sắc bén mà bắt giữ mê mang cùng chần chờ thoáng hiện lên trong mắt TTV, vì thế không để cho đối phương có cơ hội, lại nói: “Ngươi thân là omega, từ căn cứ Mai Tả trốn tới, lại tự tiện xông vào hoàng cung ý đồ mưu hại hoàng tử, dựa theo pháp luật đế quốc sẽ phải chịu chế tài nghiêm khắc, có thể sẽ phải chịu cực hình. Bất quá, nếu như ngươi nguyện ý ở lại bên cạnh ta, ta sẽ bảo vệ tính mệnh ngươi vô lo.”

    TTV vốn là đang bị vây trong suy nghĩ mông lung, sau khi nghe Lezar nói mấy lời này, ánh mắt bỗng nhiên trở nên lợi hại.

    “A? Ở lại bên cạnh ngươi?”

    “Không sai.”

    TTV hơi hơi nhướn mày, bỗng nhiên cười to, trên tay dùng một chút lực, đem kiếm rút ra khỏi tay Lezar, chậm rãi lui về sau hai bước, nói với Lezar: “Được, vậy ta cũng muốn xem, ngươi có bản lãnh này hay không!”

    Lezar không thoái nhượng, từng bước từng bước tới gần TTV, “Như thế nào, ngươi đang muốn chạy sao? Ngươi khẳng định, lần này ngươi cũng có thể giống như hai ngày trước vậy, có thể bỏ trốn mất dạng dưới tình huống bị bao vây? Nếu vậy, đế quốc quân quả thực không còn mặt mũi.”

    Nói xong, Lezar vỗ vỗ tay, ngoài tẩm cung bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân chỉnh tề.

    Tất cả thị vệ canh giữ ngay cửa cũng đều cảm thấy mạc danh kỳ diệu mà quay đầu lại nhìn, không khỏi chấn động.

    Nguyên lai không biết từ lúc nào, toàn bộ tẩm cung đều bị đế quốc quân bao vây, sau lưng đám binh sĩ kia, đều có dấu ấn chim ưng thuộc binh đoàn Quanh Vinh.

    Mà dẫn đầu, chính là binh đoàn trưởng binh đoàn 19, thiếu tướng Joseph.

    Joseph vẫn là một bộ dáng lôi thôi, áo choàng có ký hiệu chim ưng khoác hờ hững trên vai, đẩy ra mấy thị vệ chặn trước cửa, sau khi tiến vào liền nhìn Lezar, tựa hồ không hề nhận thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm bên trong, cười nhạo mà nói: “Ei, Lezar, tức phụ này ngươi đoạt được không dễ dàng a, có phải sắp chết rồi không?”. Nói xong ném một món đồ cho Lezar.

    Lezar vươn tay bắt được, đó là một màn hình toàn tức loại nhỏ, y mở khóa, màn hình toàn tức sáng lên, chiếu ra hình ảnh 3d của hoàng cung Klappa.

    “Ngươi rất lợi hại, lúc ở trong căn cứ Mai Tả đã có thể dựa theo góc chết hệ thống camera mà thoát thân. Ta vốn cho rằng hệ thống bảo an của hoàng cung đã rất tốt, không nghĩ tới vẫn bị ngươi tìm ra chỗ sơ hở.” Lezar nói xong, giữ nét cười trên mặt mà chỉ vào trên bản đồ, “Ngươi chính là vào bằng đường này, đúng không? Nếu vậy tiếp theo ngươi sẽ trốn thoát thế nào? Đường này, hay là chỗ này….hoặc là…từ chỗ này?”

    TTV trước khi đến đã chuẩn bị cho mình 3 lối thoát, mà lúc này, bị hoàng tử Lezar chỉ ra từng cái từng cái một, thậm chí chi tiết trên mỗi đường như thế nào, Lezar cũng đều chỉ rõ từng chỗ.

    Nhận thấy trên gương mặt vẫn luôn đạm mạc của TTV cuối cùng có một tia dao động, Lezar vừa lòng mà nở nụ cười.

    “Đều bị chúng ta đoán trúng sao? Nếu vậy, hiện tại, ngươi cũng nên suy xét một chút lời đề nghị vừa rồi của ta.”

    Nhìn đối phương trưng ra một vẻ mặt “tình thế bắt buộc”, nhìn nhìn đế quốc quân nhân đem chính mình vây ở giữa, trên mặt một bộ “chờ xem kịch vui”, TTV bỗng nhiên tỉnh ngộ.

    Cần gì phải là cừu nhân?

    Hắn hiện giờ là một thứ được gọi là omega, mội loại công cụ sinh dục dưới thế đạo vặn vẹo này mà thôi, ngay cả tư cách làm người hắn cũng không có, làm sao nói cừu nhân?

    Như vậy, do đâu làm cho hắn ngay cả tư cách làm người còn không có?

    Đáp án thật đơn giản: alpha.

    Như vậy, nếu muốn lại lần nữa làm người, muốn lần nữa lấy lại tôn nghiêm, có thể không cần mặc cách ly trang che dấu bản thân trên đường phố trốn đông trốn tây, phải làm sao đây?

    Nghĩ đến đây, TTV gợi lên khóe miệng, tay nắm chặt, trường kiếm trong tay phản xạ ngân quang chói mắt, tựa như băng tuyết, lộ ra một tia lãnh khí.

    “Đề nghị sao? Như vậy Thất điện hạ cảm thấy hôm nay ta vì sao phải mang thanh kiếm này đến, không phải mang theo kiếm laser sẽ thuận tiện hơn sao?”

    Trong mắt TTV hiện lên một tia cười lạnh như băng, lại nhìn về phía Lezar, ánh mắt chuyển từ cánh tay y, xuống vêt thương trên hai bàn tay y.

    Nét tươi cười trên mặt Lezar dần biến mất, y rất nhanh liền hiểu omega này muốn ám chỉ điều gì, không khỏi thay đổi sắc mặt.

    TTV lần thứ 2 giơ kiếm lên, chắn ngang trước người, ý cười trong mắt càng đậm, cũng càng lạnh.

    Độc dược, phương thức giết người âm hiểm bỉ ổi, TTV hắn, vẫn luôn khinh thường.

    Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hắn sẽ không sử dụng.

    Chương 24

    “Trên thân kiếm có độc?”

    TTV cười, “Thất điện hạ anh minh.”

    Lời này vừa nói ra, binh lính binh đoàn Quanh Vinh đều biến sắc, Joseph vốn dĩ nhàn nhã một bên xem náo nhiệt, cũng giận tái mặt sau khi nghe, đứng thẳng, ánh mắt nhìn về TTV trở nên sắc bén.

    “Nếu vậy, có thể nói cho ta biết ta rốt cuộc đã làm chuyện gì, khiến các hạ nhất định đẩy ta vào chỗ chết?”. Khi khiếp sợ lúc ban đầu qua đi, ngữ khí Lezar bình tĩnh trở lại, rốt cuộc trên mặt không có lấy một tia kinh hoảng.

    TTV tuy rằng chán ghét diện mạo người này giống y như thất điện hạ kiếp trước, nhưng đáy lòng ít nhiêu cũng bội phục sự bình tĩnh của y lúc này. Chú ý tới hắn không gọi mình là ngươi mà thay bằng các hạ, TTV nhếch môi, nói: “Thât điện hạ nói không sai, là do ta nhận lầm người. Ngươi nếu đã không phải người ta muốn tìm, ta tự nhiên sẽ không giết ngươi.”

    “Sẽ không giết?” Lezar bật cười, một omega cư nhiên dám lấy tư thế cao cao tại thượng như thế nói chuyện với mình. Bất quá, cẩn thận nghĩ lại, hắn hình như đúng là có tư cách này.

    “Không là cừu gia, cũng không có người mua mệnh, sao phải giết người? Độc trên thân kiếm là ta tự chế, khắp thiên hạ, trừ ta không ai có thể giải. Chỉ cần điện hạ có thể cho ta thứ ta muốn, nhât định sẽ đưa ngươi giải dược.”

    “Thứ ngươi muốn?”

    “Một chiếc phi thuyền, một túi tinh thạch, trên phi thuyền phải được trang bị đủ năng lượng cho hai lần kích động không gian.”

    Tinh thạch cũng giống hoàng kim trong kiếp trước của TTV, là một loại khoáng thạch trân quý, là tiền tệ thế giới này.

    Lezar gật đầu, “Ân, ngươi muốn cũng không nhiều.”

    TTV cũng không khách khí, “Đổi một mạng hoàng tử, đúng là không nhiều lắm.”

    Đang lúc mọi người giằng co, chợt nghe một tiếng cười lạnh ngoài cửa.

    “Hừ, thất đệ sao phải cùng người như thế nói chuyện!”

    Bên ngoài tẩm cung lại thêm một trận tiếng vang, đại hoàng tử Carsen sắc mặt âm trầm dẫn người từ bên ngoài vào. Binh lính quân đoàn Quanh Vinh tử thủ trước cửa băn khoăn không biết có nên cản lại, đang lúc chần chờ, lại bị nhân số binh đoàn Sứ Mệnh áp đảo ép buộc tách ra.

    Lezar nhìn thấy Carsen, cho dù biết y bị thương trúng độc cũng không phẫn nộ, đáy mắt hắn lại ẩn ẩn vui sướng.

    Y liếc nhìn Joseph bên cạnh, Joseph nhăn mi, sắc mặt cực kì khó coi.

    Hiện giờ hoàng cung Klappa dước sự an bài của Lezar, cũng sớm bị quân đoàn Quang Vinh bí mật phong tỏa, theo lý, hoàng tử Carsen không thể trở về nhanh như vậy, nhưng hắn đã trở lại, chuyện này nói lên điều gì? Mất một năm chỉnh đốn chải chuốt binh đoàn Quanh Vinh, vẫn không cứng được như thép. Đại hoàng tử ở trong doanh nhiều năm, phạm vi thế lực không chỉ dừng lại ở binh đoàn Sứ Mệnh, trong binh đoàn Quang Vinh và binh đoàn Quang Minh, cũng đều có sự hiểu biết.

    Căn cơ dày mỏng, vào những lúc như vậy liền có thể lĩnh hội rõ ràng. Cho dù bày mưu tính kế từ trước, cho dù đánh bước nào củng cố bước nấy, cũng sẽ không ngăn được đối phương. Tại hoàng cung to lớn như vậy, tại trung tâm chính chị bề bộn phiền phức này, muốn sống yên, nói dễ hơn làm.

    Binh lính binh đoàn Sứ Mệnh sau khi tiến vào tẩm cung liền bao vây TTV, thậm chí ngay cả thất hoàng tử Lezar cũng bị vây vào trong đó. Rất nhiều người trong số bọn họ đều từng bị omega khó chơi này đùa giỡn nhiều lần, lúc này thấy hắn, đã không còn cái vẻ ngả ngớn khi alpha gặp omega thông thường, mà là đề phòng, cẩn thận, đồng thời cũng có chút hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức bắt người tống vào ngục, vãn hồi uy tín binh đoàn Sứ Mệnh trong lòng dân chúng.

    “Thất đệ, đừng để bị omega này lừa, ai biết trên thân kiếm hắn có độc thật hay không, trước hãy cho người đem kiếm đi kiểm tra đo lường, nếu thật sự có độc, ta cũng không tin với trình độ của quân y viện đế quốc lại không giải quyết được. Hơn nữa, cho dù hắn nói trên đời chỉ có hắn giải được, cũng trước soát người hắn thử xem, nếu không có thuốc giải, lại cho quân bộ thẩm vấn, lúc đó còn sợ lấy không được giải dược của hắn sao?”

    Lezar nhìn đại hoàng tử Carsen, thần sắc ngạo mạn hất hàm sai khiến, cuồng vọng, không chút nào để y vào mắt. Nếu hôm nay, đứng ở chỗ này, không phải là hoàng tử yếu thế nhất là y mà là một hoàng tử alpha khác, hẳn Carsen sẽ không kiêu ngạo như thế? Cũng dám mang quân đội tự tiện vào tẩm cung của y sao! Biểu tình Lezar không thay đổi, nhưng tay sau lưng càng lúc càng nắm chặt.

    TTV bị binh đoàn Sứ Mệnh bao vây, cũng không sợ hãi, ánh mắt thanh lãnh chuyển từ người Lezar đến Carsen, tiếp, hắn chẳng những không chống cự, ngược lại xoay tay thu hồi kiếm, chỉnh đốn trang phục, nhắm mắt dưỡng thần điêu tức.

    “Nói không sai, ta quả có khả năng lừa các ngươi. Bất quá nếu muốn kiểm nghiệm, các ngươi phải làm nhanh, qua hai giờ, nếu không có giải dược, độc tính phát tác, đến lúc đó mệnh của thất hoàng tử, chỉ sợ thần tiên cũng không cứu được. Bất quá, có một chút chuyện ta phải nói thằng, giải dược không ở trên người ta, về phần tướng quân nói dụng hình… Ha ha, cứ thử xem, xem có thể lấy được từ ta nửa chữ?”

    Mẫu thân Carsen xuất thân vô cùng tốt, tuy rằng hoàng đế Kelmis không cho phong hào, nhưng trong mắt dân chúng, nghị viện và thành viên hoàng tộc, cũng đã sớm có địa vị hoàng hậu. Carsen thân là trưởng tử, lại có mẫu tộc chống lưng, từ khi sinh ra đã là muốn gió được gió hô mưa được mưa, có rất ít người dám khiêu khích quyền uy của hắn rõ ràng như vậy. Nhưng từ khi omega này xuất hiện, hết lần này đến lần khác làm hắn cảm thấy phiền toái, làm hắn không thoải mái. Ánh mắt Carsen nhìn về phía TTV càng thêm tối, hiện giờ hắn đã không còn kiên nhẫn, chỉ muốn làm cho omega không biết trời cao đất dày này phải trả giá đắt.

    Vì thế hắn giơ tay lên.

    Toàn bộ binh lính binh đoàn Sứ Mệnh có mặt ở đây đợi lệnh.

    “Điện hạ.”

    Đang lúc Carsen chuẩn bị phất tay hạ lệnh, bỗng nhiên bị một quan quân trẻ tuổi ngăn trở.

    Carsen nhìn quan quân trẻ tuổi trước mặt, là da rám nắng, tóc hỗn độn, lún phún râu mép, không biết đã bao lâu không chỉnh lý bản thân, bất quá mặc dù hắn bề ngoài không chỉnh, nhưng ánh mắt hắn lúc này, lại lộ ra kiên định quyết tuyệt. Dựa vào quân hàm, là cấp bậc thiếu tướng, đại khái là một binh đoàn trưởng.

    “A? Như thế nào?”

    “Điện hạ, việc này liên qua đến an toàn của điện hạ Lezar, chúng ta vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ.”

    “Lezar là đệ đệ của ta, ta chẳng lẽ không muốn tốt cho y? Ngươi muốn giải vây cho tên omega kia sao?”

    “Dù sao cũng không ai trong chúng ta biết hắn có nói dối hay không, không thể mạo hiểm tính mạng Lezar điện hạ.” Ngữ khí Joseph không kiêu ngạo không siểm nịnh, tay lại nắm chuôi kiếm bên hông, nhìn đại hoàng tử Carsen, không chút thoái nhượng.

    “Ngươi làm gì, muốn tạo phản hay sao?”

    Nháy mắt, bầu không khí như đông cứng lại, khẩn trương đến mức vô cùng căng thẳng.

    Lúc này, bên phía Lezar truyền ra tiếng cười khẽ, TTV mở mắt nhìn Lezar, chậm rãi nói: “Thất điện hạ, xem ra, người muốn mạng ngươi thật không ít.”

    Lezar vốn đang trầm ngâm không nói bỗng ngẩng đầu, thật sâu mà nhìn TTV.

    “A? Sao lại nói như vậy?”

    TTV: “Chẳng lẽ không phải sao? Hiện giờ mỗi một phút giây trì hoãn, nguy hiểm của ngươi liền tăng mấy phần, vậy nhưng vẫn có người cố ý kéo dài thời gian, kỳ thật cho dù trong lòng biết ngươi thật sự trúng độc, cũng chỉ mong ngươi độc phát thân vong đi? Quả nhiên, nhân tâm khó dò.”

    “Ngươi nói bậy bạ cái gì!” Carsen sao lại không nghe ra TTV đang khiêu khích mình, giận không thể kiềm chế, đã giơ tay thủ thế chuẩn bị hạ lệnh ngắm bắn. Trong phòng lập tức vang lên một loạt tiếng súng lên đạn, chuẩn bị bắn TTV.

    Thế nhưng, TTV vẫn ngồi ngay ngắn, thần sắc lạnh nhạt, giống như không để ý những họng súng tối đen lúc nào cũng có thể bắn ra tia laser trí mạng. Hắn lần thứ hai thanh thản nhắm lại hai mắt, “Xem ra hôm nay khó thoát. Bất quá hoàn hảo, mạng ta không đáng giá, có thất điện hạ chết cùng, cũng coi như không nuối tiếc.”

    Lezar nhìn TTV, con ngươi đen chớp động, bên trong lộ tra một tia cười sát ý, ngoài miệng lại nói: “Cũng đã đến hoàn cảnh này, ngươi còn muốn châm ngòi ly gián tình huynh đệ hoàng tử sao?”

    Tiếp lại quay đầu nhìn Carsen, “Đại ca nói có lý, vẫn là đem người này đi thẩm vấn tốt hơn. Hiện giờ hắn nháo đến xôn xao dư luận, mọi người đều biết. Binh đoàn Sứ Mệnh là quân hộ vệ hoàng gia, không thể mất uy tín trước dân chúng. Nếu thật đáp ứng yêu cầu của hắn, thả hắn ra, về sau làm sao binh đoàn Sứ Mệnh có thể phục chúng? Đại ca cứ xử lý người này, không cần để ý ta.”

    Lezar cứ như vậy nói thao thao, lời vừa nói ra, đã làm Carsen tức đến nội thương. Hiện giờ chuyện đã như vậy, cho dù hắn muốn xử lý omega kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu như Lezar vì vậy mà thực sự chết, cuối cùng là trách nhiệm của ai? Đến lúc đó bị chụp mũ mưu hại ấu đệ, hắn thật sự ăn không tiêu.

    “Thất đệ sao có thể nói như vậy, còn chuyện gì quan trọng hơn tính mạng của ngươi sao?” Carsen cưỡng chế tức giận, thu tay về, cũng không biết bằng cách nào, nghiến răng nghiến lợi nói ra đầy đủ: “Vị tướng quân này vừa nãy nói không sai, vô luận omega này có giả vờ hay không, cũng không thể để ngươi mạo hiểm.”

    Nói xong, Carsen âm trầm đi đến bên TTV, cúi xuống nắm cằm hắn.

    TTV rung mình.

    Carsen híp mắt nói: “Thứ ngươi muốn, chúng ta sẽ chuẩn bị tốt, bất quá, nếu ngươi dám động tay động chân đến giải dược, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.”

    “Điện hạ muốn ám chỉ chuyện gì với ta?”

    Carsen sửng sốt: “Ngươi nói cái gì?”

    TTV đẩy tay Carsen ra, liếc măt nhìn hắn, “Yên tâm, muốn từ chỗ ta mua mệnh, một túi tinh thạch cùng một phi thuyền xa xa không đủ.”

    “Ngươi có ý gì?”

    TTV đứng lên, ánh mắt nghênh hướng Carsen, ánh mắt tối như mực, soi rõ nhân tâm, hắn đến bên tai Carsen, thấp giọng thì thầm: “Đương nhiên, nếu có một ngày, ngài muốn động thủ với vị thất đệ này, chúng ta có thể thương lượng. Bất quá, chỉ sợ hôm nay không được.”

    Carsen sau khi hiểu được ý TTV, sắc mặt nhất thời xanh mét. Về phần đến cùng hắn là do bị người nói trúng đáy lòng, hay là hận người khác châm ngòi tình huynh đệ mà phản ứng như vậy, chỉ có bản thân hắn biết rõ.

    Chương 25

    Mười lăm phút sau, TTV bị áp giải đến bãi đáp phi thuyền quân dụng tại phụ cận hoàng cung.

    Trong bãi có hơn 10 phi thuyền đang đậu, TTV bị đưa đến trước một phi thuyền, Carsen đúng lời đưa cho hắn một túi tinh thạch.

    TTV mở túi nhìn thoáng qua, xem như nghiệm hàng.

    Carsen trầm giọng nói: “Hiện giờ thứ ngươi muốn đều cho ngươi, giải dược đâu?”

    TTV nói: “Không vội, chờ ta lên phi thuyền sẽ đem cách phối giải dược đưa cho thất điện hạ.”

    Lezar đứng bên cạnh Carsen, một đường từ hoàng cung đến chỗ này đều không nói chuyện, bất quá ánh mắt vẫn không thể dời khỏi thân ảnh TTV, đến giờ phút này, y mới mở miệng: “Độc của ngươi trong hai giờ sẽ phát tác, hiện giờ chỉ đưa ta phối phương, kịp sao?”

    TTV nhìn Lezar, bốn mắt chạm nhau.

    TTV: “Yên tâm, nhất định đảm bảo tính mạng cho ngài.”

    Lezar nhếch môi: “Tốt, hy vọng ngươi không để ta thất vọng.”

    TTV bước lên phi thuyền, kiểm tra từ đầu tới cuối một lần, xác định không có giấu người, vì vậy trở lại cửa khoang. Lúc này phi thuyền đã tiến vào quá trình khởi động, đuôi thuyền phát động lực đẩy, tỏa ra năng lượng quang mày lam nhạt. Cánh quạt đầu phi thuyền chuyển động nhanh, phát ra từng luồng không khí.

    TTV đứng ở cửa khoang thuyền, theo phi thuyền dần dần bay lên, cúi đầu nhìn nhóm binh lính trên mặt đất, đột nhiên giơ tay lên, ném xuống một hộp thuốc kim loại.

    Lezar vươn tay bắt được.

    Hộp thuốc này đúng là trước kia TTV dùng để chứa thuốc mô phỏng động dục kỳ.

    Lezar mở ra hộp thuốc, chỉ thấy bên trong có một tờ giấy.

    Cùng lúc đó, sức gió bỗng nhiên bị đẩy mạnh, phi thuyền tại chỗ xoay tròn bay lên trời phát tra từng trận gió mạnh, thổi áo choàng Lezar và Carsen bay phấp phới. Lưới phòng hộ lam sắc được khởi động, bao bọc bên ngoài phi thuyền hình giọt nước, phát ra ánh sáng chói mắt, cơ hồ nhìn không nổi.

    Cửa phi thuyền từ từ đóng lại, dần che đi thân ảo áo đen.

    Giữa những rặng mây đỏ ánh hoàng hôn, ánh sáng xanh hòa ánh mặt trời kim sắc.

    Carsen nhìn phi thuyền từ từ rời xa mặt đất, mâu trung tối sầm lại, hừ lạnh, phân phó người bên cạnh: “Báo phân đội 5 và 6, lập tức hành động, cần phải bắt hắn lại trước khi hắn tiến hành kích động không gian cho ta.”

    Lezar lúc này cũng liếc mắt nhìn Joseph, Joseph gật đầu với y, còn ra dấu ok.

    Thất hoàng tử lúc này mới đọc tờ giấy trong hộp thuốc.

    Bên trên viết mấy chữ;

    Thất điện hạ, sau này không gặp lại.

    Ba phút sau, điện thoại Carsen vang lên

    Carsen mở máy, nhìn thấy gương mặt bất an hoảng loạn của đội trưởng phân đội.

    “Báo…báo cáo điện hạ, chúng ta đã chặn lại phi thuyền kia, nhưng trên phi thuyền….không có người..”

    “Cái gì?” Carsen mở to hai mắt nhìn, “Ngươi lặp lại lần nữa!?”

    “Trên…trên phi thuyền không có người, đang mở chế độ bay tự động.”

    Mà lúc này, xa xa đứng ở phía sau hai vị hoàng tử, Joshep cũng lấy tay che một bên tai, nghiêng người, cúi đầu, trầm mặc một lúc, mày nhíu chặt. Khi Joseph nhìn thấy ánh mắt của Lezar, hắn lắc đầu, mang trên mặt biểu tình không thể tin.

    Làm sao có thể không có người? Chuyện này sao có thể? Bọn họ rõ ràng tận mắt nhìn thấy tên kia lên phi thuyền, cũng tận mắt nhìn thấy cửa phi thuyền đóng lại!

    Điện hạ Carsen nghẹn một bụng hỏa, lúc này cuối cùng cũng bạo phát, hắn thẳng mặt chửi rủa vị đội trưởng trên điện thoại. Thuộc hạ xung quanh không ai dám lên tiếng, e sợ bị giận cá chém thớt.

    “Đại ca, ta đi tìm người chế giải dược, đi trước một bước.” Lezar nói.

    Carsen lúc này mới nhớ tới, bên cạnh còn một thân đệ đệ tính mạng đang lâm nguy.

    “Phương thuốc kia không có vấn đề?”

    “Ừm, hẳn là không có vấn đề.”

    “Vậy tốt rồi, nhanh đi, hiện tại việc cấp bách chính là an nguy của ngươi.” Carsen tỏ vẻ quan tâm, vỗ vỗ vai Lezar.

    Lezar gật đầu với hắn, lặp tức mang người của mình rời đi.

    Joseph đi bên cạnh Lezar, vẻ mặt nghiêm túc, “Vốn là cho rằng có thể ngăn người lại, cũng không ngờ phi thuyền không có người, mẹ, hắn rốt cuộc làm như thế nào? Đúng rồi, phương thuốc có vấn đề không..” Joseph nói được một nửa, bỗng hồ nghi mà đánh giá người bên cạnh.

    “Không đúng, ngươi đây là biểu tình gì? Vì sao có vẻ như không hề vội vàng.”

    Lezar liếc nhìn Joseph, mỉm cười không nói.

    “Eh, trong hộp thuốc của omega kia không phải là thư tình chứ? Hay là ngươi bị độc phát rồi? Đây là điềm báo sẽ chết sao?”

    “Trên thân kiếm người kia căn bản là không có độc.”

    “Ân? Cái gì?” Joseph sửng sốt, sau đó nhảy lên bổ nhào vào người Lezar, kẹp cổ y, “Ngươi thật hay, cmn nó dám đùa ta! Cmn ngươi làm ta sợ chết biết không! Nói! Có phải ngay từ đầu đã biết?”

    Trên người Lezar có vết thương, lại bị Joseph không nặng không nhẹ mà áp, miệng vết thương nhất thời vỡ ra, y đau đến nhướn mày, thừa dịp Joseph không phỏng bị, không lưu tình mà hất vai đẩy hắn ra, cúi đầu nhìn vết thương trên tay, đã lại chảy máu.

    “Hắn lúc vừa mới đến đúng là động sát tâm với ta, một kiếm đã làm ta bị thương, nếu trên thân kiếm thật có độc, hắn vì sao không bỏ chạy ngay khi đắc thủ, ngược lại dây dưa cùng ta không ngớt?”

    Joseph đứng lên, nhổ nước bọt, “Tốt a, hai ta đều lớn như vậy rồi, thất hoàng tử khi nào muốn đãi tiệc rượu. Như thế nào, thật coi trọng omega kia sao?”

    “Ngươi cảm thấy ta hiện tại có tâm tư cho việc này sao?”

    “Chậc chậc, ta cũng không biết, ai không có thời điểm động dục đâu, ngươi cũng không thể cả đời chỉ dựa vào tay trái.” Joshep biết tính mạng bạn tốt đã không sao, tâm tình khẩn trương cũng bình tĩnh lại, châm một điếu thuốc, đưa lên miệng, khóe mắt cười rộ lên: “Bất quá, biểu tình vừa rồi của Carsen thật là xinh đẹp, quả thực chính là một bức tranh. Bên cạnh bãi đỗ phi thuyền không biết có bao nhiêu phóng viên rình mò, tưởng tượng đến tin tức ngày mai, chậc chậc, tiêu đề ta cũng có thể đoán trước,…Thật đồng tình với hắn.”

    “Đúng vậy, vào hoàng cung ám sát hoàng tử, cư nhiên còn bình yên vô sự chạy thoát. Ngưởi kia phỏng chừng thật nhanh sẽ nổi tiếng toàn quốc.”

    Buổi tối trở lại hoàng cung Klappa, thư phòng đã sớm được quét dọn như mới.

    Lezar một mình ngồi trước bàn, trong phòng chỉ mở một ngọn đèn bàn thủy tinh. Hắn lần thứ hai lấy ra hộp thuốc, xuất thần nhìn ngắm một hồi, sau đó lấy ra tờ giấy, chữ viết bên trên tuấn tú đơn giản, không một chút dư thừa hoa hòe, cũng như chủ nhân của nó, phong như lợi kiếm.

    Thất điện hạ, sau này không gặp lại.

    Lezar nở nụ cười, trong một thoáng, trước mắt dường như xuất hiện bóng dáng người kia, một chiếc áo choàng màu đen, trong tay cầm thanh kiếm, ánh mắt không một tia độ ấm, vô dục vô cầu, vô kinh vô giận, giống như cô lang trên thảo nguyên, lẻ loi một mình, vũ khí duy nhất, chỉ là răng nhọn có thể xé đứt da thịt.

    Y chậm rãi gấp tờ giấy lại, một lần nữa bỏ vào trong hộp thuốc, cất vào túi áo.

    Chuyển động ghế xoay, quay về cửa sổ lớn chấm đất phía sau, bức màn tơ màu đỏ sậm còn chưa kéo hết, thất hoàng tử nhìn sao trời ngoài cửa sổ, không khỏi rơi vào trầm tư.

    Cho dù chạy trốn thì lại có năng lực thế nào?

    Thế giới này trừ bỏ sinh dục sinh sản, không cho omega làm việc, một túi tinh thạch mà thôi, có năng lực chống đỡ cuộc sống bao lâu?

    Cùng vào lúc này, TTV trên mặt dịch dung, trên người mặc áo khoác màu xám cũ nát, trốn ở khoang chứa hàng phi thuyền vận chuyển hành khách số F-342, chen chúc giữa một đống hành lý to nhỏ, nhìn qua cửa sổ hẹp dài bên mạn tàu, đồng thời ngắm mờ mịt tinh vân bên ngoài vũ trụ.

    Không thể không thừa nhận, hôm nay nếu không nhờ vị điện hạ kia Lezar, hắn không thể thoát thân thuận lợi như vậy. Cho dù là hắn lợi dụng việc tranh đấu cùng mâu thuẫn thượng lưu quý tộc giữa bọn họ, bất quá nói ngược lại, hắn một thích khách nho nhỏ, có thể thấu triệt tầng tâm lý phức tạp trong giới quý tộc, cũng là nhờ công vị thất hoàng tử trong kiếp trước kia “tài bồi”.

    Lezar thật sự không phải vị thất hoàng tử trong kiếp trước sao? TTV không biết chắc. Bởi vì không xác định, cho nên không thể lạm sát.

    Tóm lại, tốt nhất không bao giờ cần gặp lại vị hoàng tử này, bởi vì nếu lại nhìn thấy hắn, nhất định sẽ chỉ vì hai lý do: hoặc là điểu tra rõ ràng y và thất hoàng tử kiếp trước là một người, hoặc là có người hướng hắn mua mệnh của y.

    Phi thuyền rời khỏi hành tinh Lama, lần thứ hai kích động không gian, chạy về một tinh cầu xa xôi trong đế quốc.

    Qua tối nay, hắn lại trở thành thích khách TTV nổi danh khắp thiên hạ.

    Hết thảy đều là như cũ, lấy thân phận của hắn, sống ở thế đạo thế này, nếu không muốn thư phục dưới thân người khác, hắn chỉ có thể lần nữa quay về nghề cũ. Tuy rằng chán ghét, chán ghét cuộc sống đẫm máu, nhưng ít nhât, hắn được tự do.

    Hắn hận alpha, nhưng cũng sẽ không phá vỡ quy củ của chính mình.

    Cho nên hắn chờ đợi, chờ đợi những người vì tư dục mộ danh mà tìm đến hắn, chờ đợi đơn hàng đầu tiên.

    Giữa vũ trụ cuồn cuộn, mênh mông cô độc, không ai biết điểm cuối ở nơi nào. Yên tĩnh, có lẽ là lễ vật đẹp nhât mà nó có thể ban cho.

    Từ khi TTV từ căn cứ Mai Tả trốn đi tới nay, rốt cuộc có cơ hội an tĩnh nghỉ ngơi, thật nhanh đã ngủ.

    Trong giấc mơ, TTV tựa như quay về kiếp trước, lúc nửa đêm ngồi trước nhà gỗ của mình uống rượu, còn có một nam nhân ngồi cạnh, nâng chén rượu đầy, cùng hắn chuyện trò vui vẻ.

    Nam nhân nói: “Tu Vân, có muốn đổi cuộc sống khác không, ta có vị bằng hữu, có thể nhờ kiếm cho ngươi một chức vụ trong quân, cho ngươi một thân phận mới.”

    TTV không chút suy nghĩ, cự tuyệt: “Không muốn.”

    Nam nhân thật bất ngờ: “Vì sao?”

    TTV uống cạn chén rượu, mắt say mông lung, không them để ý mà cười: “Thụ người quản thúc, không được tự nhiên.”

    Đêm hôm đó bọn họ uống rất nhiều rượu, cuối cùng TTV say, cho nên căn bản không nhớ rõ nam nhân kia nói thêm những gì, giữa sương mù mông lung, chỉ nghe được bốn chữ trong lời nói của người kia..

    Độc lang khó sống.

    Bất quá hôm sau tỉnh lại, hắn liền hoàn toàn không ấn tượng. Mà nam nhân, cũng đã sớm rời đi.

    Thuộc truyện: Thích khách