Thích khách – Chương 87-88

    Thuộc truyện: Thích khách

    Chương 87

    Sau hơn hai trăm năm, chiến tranh người và trùng lại bùng nổ lần thứ hai.

    Vài giờ sau, căn cứ Mai Tả luân hãm làm cả nước khiếp sợ.

    Mà trong quân bộ đế quốc, TTV cõng Lezar lao ra khỏi địa lao, trong hành lang hôn ám được chiếu sáng bởi một ngọn đèn tái nhợt, hai đầu đề đã có binh sĩ đế quốc bị đồng hóa bao kín.

    TTV nhanh chóng nhìn thoáng qua, lại lui về, nói với Lezar: “Chốc nữa liền nhắt mắt lại…” nói được một nửa, mới ý thức tới chuyện gì, đột nhiên dừng lại. Sau đó trực tiếp lôi trên người ra một ống nghiệm, ném ra phía trước, chính mình lại nghiêng đầu nhắm mắt lại.

    ống nghiệm nứt toát ra, chất lỏng bên trong tiếp xúc với không khí sinh ra phản ứng hóa học, trong nháy mắt, cường quang chói sáng mãnh liệt phát ra, chỉ nghe một trận tiếng kêu rên đau đớn, tất cả binh sĩ đều bị cường quang mãnh liệt làm mù mắt tạm thời, che kín đôi mắt, không còn nghĩ được chuyện khác. Mà TTV lại tranh thủ mấy giây thời gian này, lao tới, trực tiếp xông vào một đầu hành lang, dùng kiếm chém bay vài người, đột phá vòng vây, chạy về hướng cầu thang.

    “Vừa rồi mới dùng cường quang đạn?” Lezar hỏi.

    “Tương tự vậy.”

    “Mua từ đám buôn lậu?”

    Lúc này có ba người từ trên cầu thang chạy xuống, TTV một kiếm đâm qua, giải quyết một tên, đồng thời cúi người tránh thoát một tên đánh lén phía sau, quét chân ra sau làm người kia trượt chân, hơn nữa đá mạnh một cú, người kia bị đá văng xuống khỏi cầu thang.

    “Ngươi hỏi nhiều quá.” TTV nói.

    TTV một chiêu giải quyết hai tên, người thứ ba nhân cơ hội đang đứng ở chỗ xa hơn một chút, rút súng Laser ra nhắm bắn TTV, đang muốn bóp cò, Lezar nghiêng tai, tay trực tiếp mò đến bên hông TTV, lấy ra súng laser, xoay tay lên bắn, tinh chuẩn không trật mà trúng ngay đầu đối phương, hắc trùng từ từ bay lên từ cơ thể đối phương, đánh về phía hai người bọn họ, lại bởi vì Lezar mà không dám tiếp tục tấn công, TTV tiếp tục cõng Lezar chạy lên cầu thang, rốt cuộc đến được mặt đất.

    Lezar kề bên tai TTV, mỉm cười, tiếp tục câu chuyện: “Không nói với ta? Đây là bí mật quân sự của các ngươi sao?”

    TTV không để ý tới y.

    Lezar còn nói: “Tu Vân, làm thủ lĩnh một tinh cầu, kỳ thật hiện tại ngươi không nên xuất hiện ở đây.”

    “Thất điện hạ, nếu ngươi không muốn bị ta lập tức quăng xuống, liền ngậm miệng.”

    Nhưng Lezar vẫn không có ý câm miệng, không sợ chét mà tiếp tục nói.

    “Tu Vân, vì sao lại trở về cứu ta?”

    TTV quay đầu liếc Lezar một cái, “Ta vốn dĩ cho rằng còn thiếu ngươi.”

    “Sau thì sao?”

    “Sau lại phát hiện ta tự mình đa tình, làm chuyện thừa.”

    Nụ cười của Lezar hơi hơi đông cứng, nhưng cũng không phản bác lại.

    Hai người ra khỏi tòa nhà, bên ngoài cũng đã có binh sĩ trùng tộc chờ sẵn, những người này tựa hồ vừa dùng binh khí đánh nhau, trên người mang theo vài vết thương lớn nhỏ, làn da bị cắt phá, có vết thương thậm chí để lộ xương cốt máu chảy đầm đìa, mơ hồ có thể thấy được hắc trùng di động bên trong, người xem da đầu phát run. Nhưng những người này vẫn duy trì sức chiến đấu cực cao, chỉ cần thần kinh đầu không bị phá hư, cho dù bị thương, cũng vẫn là con rối để trùng tộc sử dụng.

    TTV nheo mắt nhìn những binh sĩ đã bị ăn mòn ngăn ở trước lối ra, trong mắt không hề sợ hãi, chỉ hơi nghiêng đầu nói với Lezar: “Bên ngoài trùng hơi nhiều, một mình ta ứng phó chỉ sợ là có chút cố hết sức, ý điện hạ thế nào?”

    Lezar nâng nâng tay, trong tay nắm thanh kiếm TTV cho y: “Không phải còn có ta sao?”

    TTV khinh thường mà cười: “Trừ phi có thể có cứu binh từ trên trời rơi xuống, nếu không, có còn sống ra khỏi chỗ này hay không, liền xem bản lĩnh hai người chúng ta.”

    Nói xong, TTV liền mang theo Lezar tiến về phía đám lính trùng tộc kia, bọn lính có người thì đi về phía bọn họ, có người thì dùng súng laser bắn tới. Trước khi tia laser bắn tới, TTV xuất kỳ bất ý mà giơ lên một tấm lưới năng lượng bảo hộ sáng xanh ngăn lại tia laser, sau đó quăng phi trảo, móc vào rào chắn cao trên đại sảnh quân bộ, mở ra cơ quan thu dây thừng, nháy mắt lên tới giữa không trung, lướt qua bức tường người đầu tiên. Nhưng vì lưng cõng theo một người, TTV không thể hoàn toàn bay lên, nhanh chóng lại rơi xuống sàn, lúc này không thể tránh khỏi rơi vào thế bánh kẹp.

    Khoảng cách quá gần không thể sử dụng súng laser, TTV thân ở giữa vòng vây của trùng tộc, rút ra bội kiếm, vào lúc tiếp đất, trường kiếm vung lên, chém về phía cổ một người gần đó, nhưng binh sĩ này phản ứng nhanh hơn nhiều so với binh lính phổ thông khác, linh mẫn nhảy lui về phía sau, không bị hắn chém trúng. TTV có chút ngoài ý muốn, không chờ hắn tiếp tục công kích, một binh sĩ bên cạnh cũng tiến lại, tốc độ cũng nhanh như vậy, cơ hồ không ai có thể thấy rõ động tác.

    “Đấu trường Solomon?!” trong lòng TTV giật mình, khẽ nhíu mày, “Những người này là cao thủ ở đâu?”

    “Xem ra bọn họ là đám bị ăn mòn sớm nhất.” tuy rằng đôi mắt Lezar không nhìn thấy, nhưng có thể thông qua âm thanh động tác và tốc độ gió tạo ra từ những người này mà đoán được thân thủ xuất phàm của bọn họ, “Theo ta được biết, bị trùng tộc ăn mòn càng lâu, dung hợp gen của trùng tộc càng nhiều, sức chiến đấu sẽ càng mạnh, phải cẩn thận.”

    Đối mặt những người này, TTV có một lợi thế rất lớn, chính là bởi vì Lezar, đám trùng tộc kia không dám ăn mòn cơ thể của bọn họ, chỉ có thể đánh nhau với bọn họ như người thường.

    TTV lấy một địch nhiều, vốn dĩ là thập phần cố gắng, trên lưng lại cõng thêm một người, tốc độ phản ứng đều bị ảnh hưởng, bởi vậy triền đấu hơn mười phút đồng hồ, vẫn không thể phá vỡ vòng vây, còn trúng mấy vết thương nhẹ.

    Địch nhân không thể ăn mòn bọn họ, bọn họ cũng không thể thương tổn được địch nhân, cứ như vậy không tiến không lùi mà giằng co thật lâu, Lezar đột nhiên nói: “Tu Vân, bỏ ta xuống.”

    TTV không biết Lezar muốn làm cái gì, nghe lời cởi dây thừng cột chặt hai người với nhau.

    “Tu Vân, còn nhớ rõ trò chơi trước kia của hai ta không?” Lezar hỏi.

    Tuy rằng lúc bị tra tấn Lezar cũng bị thương vài chỗ, nhưng không đến mức ảnh hưởng đến hành động, TTV cõng y là vì mắt y không nhìn thấy, sợ ảnh hưởng đến tốc độ đào thoát, cho nên lúc này y vẫn đứng vững vàng trên mặt đất.

    “Cái gì?” TTV hỏi.

    “Làm đôi mắt của ta.” Lezar chính là thấp giọng thì thầm một câu như vậy bên tai TTV, cũng không thấy vô nghĩa, trực tiếp rút kiếm, xông lên phía trước.

    TTV hơi hơi sửng sốt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh của y.

    “Tả phổ thông, hạ bàn.” TTV nói.

    Sau khi Lezar nghe được thanh âm TTV, khóe miệng không kìm được mà giương lên, quả nhiên, TTV không quên, hắn biết mình có ý gì. Đời trước, hai người cùng săn thú, bởi vì uống quá chén, hưng trí cao, Lezar che mắt lại, toàn dựa vào khẩu lệnh của TTV mà phóng phi tiêu, kết quả hai người phối hợp phi thường ăn ý, thế nhưng thắng lợi trở về.

    TTV nhanh như vậy đã kịp hiểu ý của mình, có phải hay không có nghĩa là, hắn cũng đặt đoạn hồi ức khó quên này ở trong lòng?

    Lezar xuất kiếm dựa vào sự chỉ huy của TTV, tốc độ của y cũng cực nhanh, thậm chí còn nhanh hơn đám binh sĩ trùng tộc này, TTV nói tả phổ thông hạ bàn, trường kiếm trong tay Lezar nhắm thẳng phía trước bên trá chém xuống, thế nhưng chém đứt một chân tên có ý đồ đánh lén y. Binh sĩ trùng tộc kia té ngã, người phía sau nối gót vung đao tiến lên.

    “Hoành thứ!” TTV phía sau hô to một tiếng, đồng thời phải chiến đấu với những binh sĩ trùng tộc đang tấn công chính mình.

    Lezar nghe lời nắm ngang kiếm, dùng sức vung ra phía trước, chém bay đầu một binh sĩ trùng tộc đang vung đao, hắc trùng xông ra, bay thẳng về phía TTV, lúc này Lezar không cần TTV lên tiếng, dựa theo hương vị tin tức tố mà nhảy lùi về bên người hắn.

    “Ngươi không cần bận tâm ta, ta có cách đối phó với đám trùng này.” TTV nói xong, lấy thuốc xịt mà Baccho cho hắn ra khỏi túi, thứ này tuy rằng chỉ có một chai nhỏ, nhưng vô cùng tốt, có thể giết chết trùng tộc cấp thấp tập trung thành đàn này trong một khoảng thời gian ngắn. Hắn chính là dựa vào cái này mà một đường xông vào ổ trùng trong kinh thành- quân bộ đế quốc.

    Lezar thấy TTV đúng là có cách bảo vệ bản thân, hành động càng thêm phóng khai. Hai người một là kiếm của đối phương, một làm đôi mắt, dần mở ra một đường máu giữa vòng vây, cách lối ra ngày càng gần.

    TTV đi theo phía sau Lezar, nhìn thân thủ mau lẹ của y, trong lòng càng phát ra nghi hoặc. Hắn hiểu rõ trình độ của Lezar, cho dù alpha thuần huyết nhất đế quốc y đúng là rất mạnh, nhưng cũng không mạnh đến mức này, lúc trước trên lôi đài đấu trường Solomon, y so chiêu với đối thủ cũng không hề chiếm được chút tiện nghi nào, vì sao hiện giờ lại hoàn toàn ngược lại?

    Nhưng lúc này TTV cũng không thể nghĩ nhiều, bọn họ phối hợp với nhau chém giết thật lâu, rốt cuộc cũng đến lối ra, trùng tộc phong kín cửa.

    “Tránh ra một chút!” TTV dưới chân không ngừng, lại lấy ra một viên thuốc nhỏ.

    Lezar vui vẻ lui về đứng chung một chỗ với TTV.

    TTV trực tiếp ném viên thuốc vào cổng quân bộ, lôi Lezar trốn về phía sau.

    Oanh!

    Tia lửa bắn ra bốn phía, uy lực của lựu đạn mini không thể kinh thường, cổng lớn bị thủng một lỗ to, ngay cả toàn nhà quân bộ cũng bị chấn đến rung động, bụi bặm đá vụn rơi xuống.

    TTV giữ chặt Lezar nhảy ra khỏi cửa, mãnh liệt chạy trốn, bọn họ vừa nhảy ra, lựu đạn mini thế nhưng lại nổ thêm lần nữa, càng kịch liệt hơn so với lần đầu, nổ văng một phần binh sĩ trùng tộc muốn truy đuổi bọn họ, ngay cả hắc trùng bay ra cũng bị thiêu rụi.

    Quảng trường trước quân bộ đế quốc lúc này thế nhưng ngay cả một bóng người cũng không có, bóng tối dày đặc, ánh đèn đường chiếu sáng thân ảnh chạy nhanh của hai người.

    Cho dù một nhóm đã bị nổ tung, nhưng truy binh phía sau vẫn còn không ít. Quẹo qua một con phố, người phía trước dần dần nhiều hơn, mơ hồ nghe thấy có tiếng người la hét và tiếng khóc.

    Đúng lúc này, trên không trung Lama bỗng nhiên xuất hiện một đám phi thuyền, hơn nữa tốc độ bay vô cùng nhanh, cơ hồ trong chớp mắt đã xuống sát gần mặt đất.

    Nhìn từ bên ngoài, những phi thuyền này là phi thuyền quân dụng quen thuộc của đế quốc, dấu hiệu bên trên là hùng ưng đang giương cánh, tượng trưng cho quân doàn Quang Vinh. Nhưng mà lúc này, dân chúng đế quốc nhìn thấy phi thuyền quân đội, trong mắt lại không hề dâng lên hy vọng cùng vui sướng, ngược lại tràn ngập khủng hoảng, thậm chí chạy trốn về hướng ngược lại với nơi mà phi thuyền đáp xuống.

    Lúc này TTV và Lezar cũng vừa chạy tới nơi này, mắt thấy phi thuyền tiếp đất, một đám cao thấp súng vác trên vai từ phi thuyền bước xuống, sĩ binh đế quốc đạn đã lên nòng, màu sắt đôi mắt vô cùng nhạt, đúng là cặp đồng tử chỉ có sau khi bị trùng tộc ăn mòn, người đi đầu trong đó, TTV đã từng gặp, chính là thủ hạ tâm phúc của Lezar, tướng quân Joseph.

    Chương 88

    Màn đêm hạ xuống, tiếng thét càng thêm chói tai, sự sợ hãi nhanh chóng lan tràn. Những binh lính với đôi mắt nhạt màu, trong mắt mọi người lúc này hệt như quỷ sát giữa địa ngục, áo choàng lục sắc tung bay trong gió, ngay cả hùng ưng ở trên trông cũng vô cùng dữ tợn.

    Sau khi phi thuyền đầu tiên của Joseph đáp xuống, tiếp theo những phi thuyền khác cũng lần lượt hạ cánh, phóng nhãn nhìn lại, trên bầu trời rậm rạp các loại phi hành khí lơ lửng. Đại khái là mấy ngày này đã chịu đủ tra tấn của sóng trùng màu đen trên nền trời, lúc này mọi người nhìn thấy những vật thể bay dày đặc, bản năng đều sinh ra sợ hãi chán ghét.

    TTV nhìn các loại phi thuyền phi hành khí dầy đặc như sao trong bầu trời đêm, trong lòng trầm xuống.

    Triển khai tập kích với lực lượng như vậy, đây đâu chỉ là tập kích một khu vực, đây chính là tập kích toàn hành tinh!

    “Thất điện hạ, hiện giờ chỉ sợ không may mắn.” TTV nói khẽ với Lezar.

    “A? Sao vậy?”

    “Tinh cầu Lama, xem ra sắp luân hãm.” TTV nói.

    Lezar nghe xong TTV nói nhưng không có trả lời, nhắm mắt chặt đầu hơi nghiêng, y có thể nghe thấy tiếng động cơ cùng tiếng kéo gió của cánh quạt, nghĩ tới lúc trước khi còn ở học viện chỉ huy quân sự, đã tiếp thu chuyên môn huấn luyện vũ khí, chỉ dựa vào tiếng động cơ vào tốc độ gió xoáy liên tục có thể đoán được loại phi thuyền, cấp bậc vũ trang của phi thuyền đó, còn có thể thông qua tải lượng tính ra nhân số bên trên.

    Giờ này khắc này, ánh sáng năng lượng xanh lam của phỉ thuyền chiếu lên trên mặt Lezar, tóc đen che khuất gương mặt, nhìn không ra cảm xúc, trấn tĩnh đến nỗi ngược lại mang thêm vài phần lãnh khốc.

    “Có bao nhiêu phi thuyền?” Lezar hỏi.

    “Trong vòng 10km này có 40 phi thuyền, ngoài bán kính 10km không thể đếm được.” TTV nói, sau đó quay đầu liếc nhìn Lezar.

    Mấy phì thuyền tiếp đất gần đây đồng loạt mở cửa, binh sĩ đế quốc bị trùng tộc đồng hóa đi xuống khỏi phi thuyền.

    Từng thân ảnh màu đen, dưới bóng đêm thêm vẻ quỷ dị, chiếu vào trong đôi mắt hoảng sợ của mọi người, hệt như tận thế buông xuống.

    “AAAAA! Chạy mau! Trùng ăn người!”

    Mấy ngày này, những vụ việc người sống bị trùng tộc ăn mòn phát sinh rất nhiều, omega thì bị bắt đi, alpha thì bị đám hắc trùng xâm nhập vào thân thể, mà beta không có giá trị lợi dụng gì, thì bị tùy ý giết hại tìm niềm vui. Hiện giờ trùng tộc đã bắt đầu tấn công toàn diện đối với nhân loại, không còn ẩn nấp, không còn lén lút, mà công khai giày xéo tính mạng nhân loại, có thể thấy được, mục đích cuối cùng của bọn chúng không chỉ đơn giản là xâm chiếm một vài tinh cầu, mà là giống như hai trăm năm trước nhân loại tiêu diệt sạch trùng tộc, bọn chúng cũng muốn một lưới bắt hết toàn bộ nhân loại, làm cho chủng tộc này biến mất khỏi nền văn minh vũ trụ.

    TTV muốn dẫn Lezar lui về phía sau, nhưng lúc này bọn họ đã bị binh lính võ trang đầy đủ vây quanh. Bao vây bọn họ không phải là ai khác, mà chính là người chỉ huy đội ngũ, Joseph, một cặp mắt nhạt màu phiếm bạch quang gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ, từng chút từng chút tiến đến.

    TTV yên lặng lui về phía sau, nắm chặt kiếm trong tay, tay kia cũng lôi ra lưới phòng hộ.

    Quan quân đế quốc mang đôi mắt đã gần như một màu trắng dã chậm rãi đi về phía bọn họ, rút súng bên hông ra, ánh mắt hơi nheo lại.

    “Joseph?” Lezar bỗng nhiên mở miệng.

    “Thất điện hạ, đã lâu không gặp.” gương mặt lãnh ngạnh của Joseph trưng ra một nụ cười khô cằn.

    Lezar trầm mặc trong một chớp mắt, bỗng nhiên mỉm cười, nhẹ giọng nói, “Không sai biệt lắm, đúng lúc.”

    Lời vừa ra khỏi miệng, ánh mắt Joseph thay đổi, trực tiếp chỉa họng súng lên trời, bắn ra ba phát súng liên tiếp, mà ra khỏi họng súng kia cũng không phải là tia laser mà là đạn tín hiệu màu đỏ!

    Tia sáng đỏ chói mắt xuyên thủng nền mây, xuyên thẳng lên trời, chiếu sáng toàn bộ không trung tinh cầu Lama.

    Cùng lúc đó, mỗi địa điểm trên tinh cầu Lama đều có người bắn ra ba phát đạn tín hiệu màu đỏ liên tục giống vậy, tình hình cũng diễn ra tương tự ở mấy tinh cầu lớn thuộc đế quốc.

    Một khi đạn tín hiệu được phát ra, chỉ thấy đế quốc quân đã bị đồng hóa vốn dĩ đang bao vây Lezar và TTV, bỗng nhiên trong đó có một nhóm người trước trận phản chiến, nhắm họng súng vào đồng đội đứng bên cạnh, sau đó nhân lúc bọn họ không kịp đề phòng mà bóp cò, một phát đạn xuyên đầu! Hắc trùng lập tứ bay lên từ những cổ thi thể con rối, điên cuồng hướng về phía những binh sĩ vừa nổ súng, mà binh sĩ alpha vốn dĩ thập phần hấp dẫn đối với trùng tộc, nhưng khi sóng trùng màu đen quét đến bọn họ lại không dám tới gần! Ngược lại còn bị bọn họ dùng thiết bị phun lửa cao áp đốt thành tro bụi.

    Mà cảnh sĩ binh trùng tộc lâm trận phản chiến này không chỉ xảy ra ở nơi của Joseph, mà phát sinh trên mọi ngõ ngách tinh cầu Lama cũng như những tinh cầu lớn khác của đế quốc.

    Mỗi con rối trùng tộc đều bị kẻ mà bọ họ cho rằng là “đồng loại” đánh lén sau lưng, thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, đã bị ép bay ra khỏi cơ thể con rối, cố tình làm sao lại còn không có cách nào ăn mòn những người vừa giết chết vật chủ của bọn chúng, căn bản vô pháp tới gần, thật giống như có một bức tường vô hình, bảo vệ cho đám nhân loại đáng giận kia.

    Ngay trước mặt Lezar, đám binh sĩ lâm thời làm phản kia, sau khi giải quyết xong đồng bọn bên cạnh, đều lấy một chiếc khăn tay trong áo ra, cột lên trên cánh tay của mình, yên lặng tiến đến, không còn là bao vây, mà là bảo vệ Lezar ở bên trong.

    Joseph cất súng vào bên hông, một khắc trước còn thập phần cứng ngắc mặt không biểu tình, khắc sau đã đột nhiên thay đổi, lộ ra nụ cười biếng nhác vốn có của hắn, tiến đến ôm lấy bả vai Lezar, vỗ vỗ.

    “Xú tiểu tử, rốt cuộc cũng gặp ngươi, ta nói, mắt ngươi nhắm làm gì? Giả vờ đủ chưa?”

    TTV bên cạnh sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt như đao nhìn về phía Lezar.

    Mà đôi mắt Lezar, vẫn nhắm chặt như cũ, cũng không giải thích nhiều, chỉ thấp giọng phân phó: “Lần này nhất định phải nhổ cỏ tận gốc bọn trùng tộc, chú ý tên Phạm Tư Đức kia, hiện nay hắn là đẳng cấp cao nhất, còn có Carsen, tuyệt đối không để bọn chúng chạy!”

    “Yên tâm đi, cực khổ bố trí lâu như vậy, sau có thể để cho bọn chúng chạy? Đám trùng ngu ngốc còn tưởng sẽ bắt hết bọn ta, ta xem là bọn chúng bị diệt sạch mới đúng.” Joseph khinh thường mà trào phúng, sau đó bỗng nhiên cảm nhận một trận lạnh lẽo, nghiêng đầu sang chỗ khác, “Đây, ta nói, vị này…là TTV phải không? Chỉa súng vào người ta như vậy, không phiền sao?”

    Từ lúc Joseph rút súng bắn ba phán đạn tín hiệu lên trời, súng trong tay TTV vẫn luôn ngắm trúng hắn, nếu không phải TTV phản ứng nhanh, khắc chế cò súng của mình đúng lúc, nói không chừng lúc này Joseph đã bị bắn thành cái rổ, có gan ở trước mặt hắn hành động hư hư thật thật như vậy mà còn sống, Joseph là người đầu tiên.

    “Ánh mắt của ngươi.” TTV không nói vô nghĩa, chỉ hỏi một câu.

    “A, ngươi nói cái này!” Joseph nhún vai, vươn tay nhẹ nhàng sờ soạng lên mắt một chút, tháo xuống một cặp kính áp tròng bán trong suốt, sau đó mở to đôi mắt sáng rỡ dí sát vào TTV chớp chớp, “Kính sát tròng mà thôi.”

    TTV yên lặng dời mắt về phía Lezar: “Cho nên, đây là kế hoạch của thất điện hạ?”

    “Tu Vân, xin lỗi, vẫn luôn che giấu ngươi.”

    “Ánh mắt của ngươi…cũng là giả?” TTV hỏi.

    “Ngươi thấy sao?” Lezar cuối cùng lộ ra một nụ cười chua sót, “Ngươi cảm thấy ta đang lừa ngươi?”

    Nghe đoạn đối thoại của hai người, Joseph vẫn luôn không để ý tới đôi mắt của Lezar bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp, trở nên nghiêm túc, sắc mặt biến đổi mãnh liệt, “Lezar, đôi mắt ngươi làm sao vậy?”

    Lezar không trả lời, vẫn quay mặt về phía TTV như cũ.

    “Mẹ, ngươi làm ra một bộ dáng buông tha ngôi vị hoàng đế kia cũng đã đủ, đôi mắt rốt cuộc làm sao hả?” Joseph nóng nảy, muốn đi qua lật mí mắt Lezar lên xem đến tận cùng.

    Lezar ngăn Joseph lại, thản nhiên nói: “Trùng tộc có thể tổng tiến công nhanh như vậy, mà không chờ đế lúc bọn chúng có thể nắm chắc, hy sinh một chút như vậy để đổi lấy sinh mạng cho nhiều người, đáng.”

    “Lezar! CMN ngươi đang nói giỡn sao!” Joseph rống to, “Bao nhiêu người còn chờ ngươi chỉ huy, cmn ngươi mù ai thay thế ngươi?”

    “Joseph, ta hiện giờ đã không còn là người thừa kế vương vị, có thể ngay cả hoàng tử cũng không phải. Chuyện này về sau chúng ta bàn lại, ngươi trước dẫn người đến hoàng cung Klappa, công chúa Hasussan sẽ tiếp ứng ngươi từ bên trong.”

    “Lezar!”

    “Đây là mệnh lệnh!”

    Joseph biết hiện giờ hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm, đúng là không có thời gian tiếp tục náo loạn ở đây, cuối cùng liếc nhìn Lezar một cái, để lại một nhóm người bảo vệ Lezar, mình thì mang theo những người còn lại tham gia chiến đấu.

    “Đúng rồi, TTV, nghe nói Ssard được các ngươi cứu tới tinh cầu Omega.” Trước khi chia tay, Joseph quay đầu nói với TTV “Vô cùng cảm tạ, ân tình này ta nhớ kỹ, hắn liền nhờ các ngươi.” Nói xong liền quay người rời đi, áo choàng lục sắc lay động nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.

    TTV nhìn Lezar thật lâu, bỗng nhiên nói: “Chỉ cần cầm cự thêm mấy ngày, đôi mắt của ngươi có thể giữ lại được rồi.”

    “Không phải đã giải thích với ngươi rồi sao, nếu ta còn có năng lực đánh trả, Phạm Tư Đức cảm thấy luôn nghi ngờ, khẳng định không thoải mái phát động tổng tiến công như vậy, mỗi một ngày trì hoãn, sẽ càng có nhiều người bị biến thành con rối.”

    “Vì những người không liên quan, thật sự đáng giá sao?” TTV nhìn Lezar, trong mắt có một tia mê hoặc.

    Lezar chuyển hướng TTV, chậm rãi bước vài bước tới gần, đôi mắt y tuy rằng không thể mở, nhưng không một chút nào làm người khác cảm thấy đáng thương, toàn thân vẫn tràn ngập túc sát khí.

    “Sai.” Lezar đi đến trước mặt TTV, ngữ khí bình tĩnh, thấp giọng nói bên tai hắn: “Là vì người trọng yếu, cho nên đáng giá.”

    TTV hơi hơi nghiêng đầu, có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, còn có hương vị tin tức tố alpha tản mác trên người y, trong lòng lại giao động một trận, loại cảm giác này thật khó hiểu, cũng là lần thứ hai trải qua.

    TTV run sợ một khắc, quay đầu về, ánh mắt thản nhiên quét nhìn chiến trường sau lưng Lezar, còn có đám thị vệ vẫn vây bọn họ vào giữa. “Vì sao bọn họ lại có thể miễn dịch đối với trùng tộc?”

    “Người trong quân y viện đế quốc lấy máu ta làm thành thuốc, tiêm vào cơ thể của bọn họ.”

    TTV cười cười, “Xem ra ngươi vẫn thật có ích, ta còn cho là ngươi đã bị bức đến tuyệt cảnh, xem ra đúng là đi quá giới hạn.”

    “Nhưng ngươi vẫn tới cứu ta, Tu Vân.” Lezar nói.

    “Ta không thích thiếu nợ ai, ngươi biết.”

    “Ta biết.” Lezar nói, “Nhưng ta rất cao hứng.”

    “Nếu thất điện hạ đã bình an vô sự, ta cũng không làm thêm điều thừa ở chỗ này.” TTV thu hồi kiếm, xoay người muốn đi, “Từ nay về sau, hai người chúng ta đều không ai nợ ai.”

    “Tu Vân!” Nhưng Lezar gọi TTV lại.

    TTV quay đầu lại.

    Lezar cười nói: “Sao lại có thể nói là không thiếu nợ nhau, lần này rõ ràng làm cho ngươi một chuyến trắng tay đi về.”

    “Cho nên?”

    “Cho nên ta muốn tặng ngươi một phần hậu lễ.”

    “A? Cái gì?” TTV cảm thấy hứng thú mà nhướng mi, thân từng là một thích khách xú danh tội ác chồng chất, kỳ thật so với những đồ vật hư tình giả ý, hắn thích vật chất hơn.

    “Súng ống đạn dược.”

    TTV càng thêm hưng trí.

    Lezar tựa như có thể nhìn thấy biếu tình lúc này của đối phương, không khỏi mỉm cười thản nhiên, “Đến lúc đó sẽ cho người đưa đến tinh cầu Omega cho ngươi, nhớ bảo người nhận.”

    “Vì sao?” TTV hỏi, hắn và Lezar nói chuyện, thường không cần nói đầy đủ, chỉ cần vài chữ đơn giản cũng có thể hiểu trọn ý của đối phương.

    “Ngươi sẽ cần đến.” Lezar nói.

    TTV nhìn nhìn Lezar, cuối cùng gật đầu, “Được, ta chờ.”

    “Hiện giờ mọi chuyến bay của các phi thuyền dân dụng đều bị ngưng, ngươi muốn đi, liền tự điều khiển phi thuyền loại nhỏ đi đi thôi.” Lezar nói.

    “Ân, tốt, đa tạ thất điện hạ.” khóe miệng TTV cũng gợi lên một nụ cười thản nhiên.

    Một ngày sau ngày trùng tộc và nhân loại khai chiến toàn diện, thế cục áp đảo một phía mà Phạm Tư Đức vốn dĩ tính trước đã không xuất hiện, binh sĩ vốn dĩ đã bị trùng tộc đồng hóa hết một nữa, đột nhiên lại có một nửa trong số đó lâm thời phản bội, hơn nữa vì bất ngờ, rất nhiều người trong số bọn họ đã bị đồng đội bên cạnh ám toán, bởi vậy thiệt hại lớn.

    Rốt cuộc là vì sao, rõ ràng là tận mắt nhìn thấy những người đó tiêm vào thể sống sơ cấp của trùng tộc, sao bọn họ lại không bị ăn mòn đồng hóa? Hơn nữa lúc đó cũng không đo lường được bất cứ điều gì khác thường trên người bọn họ, sao có thể đột nhiên phát sinh chuyện kỳ lạ như vậy? Trăm câu hỏi không có lời giải đáp.

    Lực lượng sĩ binh nhân loại mới xuất hiện, Lezar và Joseph cầm đầu xuất lĩnh quân tinh nhuệ, lập tức thu hồi những phạm vi thế lực đã mất, khiến cho giấc mộng tiêu diệt toàn nhân loại trong vòng một ngày của trùng tộc triệt để tan biến. Nhưng, vì lực lượng chênh lệch quá lớn giữa trùng tộc và nhân loại, hơn nữa một phần trùng tộc cao cấp đã tiến hóa tạo thành trí lực cho nên đế quốc quân cũng không thể nhanh chóng tiêu diệt trùng tộc, hai bên nhanh chóng rơi vào thế giằng co.

    Tại chiến trường ở tinh cầu Lama xem như nhân loại chiếm ưu thế, không lâu sau, Carsen đã bị bao vây trong hoàng cung Klappa, dưới thế chó cùng rứt giậu, thế nhưng lôi ra lão hoàng đế Kelmis đã lâu không xuất hiện, bắt hắn hạ lệnh tước binh quyền của Lezar, để chính mình thừa kế ngôi vị hoàng đế, suất lĩnh đế quốc quân phản kháng trùng tộc, còn nói Lezar là nội ứng của trùng tộc, dựa vào sự kỳ lạ trong máu của y, cho rằng y có liên hệ vi diệu với trùng tộc.

    Nhưng Lezar cũng không để ý nhiều như vậy, tiếp tục ra lệnh cho quân đoàn tiếp tục bắn phá hoàng cung Klappa, thề bắt sống Carsen, để thế nhân thấy rõ bộ mặt thật của hắn.

    Thuộc truyện: Thích khách