Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân – Chương 66

    Thuộc truyện: Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân

    Lục Sướng dẫn Liệt Phong cùng tiểu khủng long đi tìm Star, Liệt Phong nhất định phải gia nhập bộ lạc. Về phần Jeff, rốt cuộc xử trí thế nào Lục Sướng cũng không biết chính xác, người này tuyệt đối là phần tử nguy hiểm, cứ tùy tiện thả đi biết đâu khi nào đó sẽ quay lại báo thù xã hội.

    Hết thảy đều cần Star tán thành, hắn đi tới đột nhiên nhớ ra Fitch cũng mới gia nhập, cảm thấy mọi người nên cùng đi thì tiện hơn, liền quẹo về, tìm Fitch trước. Nhớ rõ hắn bị Rick mang đi, đến chỗ cây cỏ nào đó tìm hẳn không thành vấn đề.

    Bao nhiêu năm sau Lục Sướng nghĩ về tình hình hôm đó luôn cảm thấy thật hối hận, mình lúc ấy sao không suy nghĩ cẩn thận, đi tìm bọn họ chứ? Kết quả bị Rick ép cùng hại Fitch, hắn nói thế nào cũng là thanh niên lương thiện, tự dưng biến thành đồng lõa.

    Hắn đi đến trước nhà cây của Rick, đưa dây thừng cột Jeff cho Liệt Phong, dặn nàng trông chừng kỹ Rồng Đặc Dị, tuyệt đối không thể để chạy. Liệt Phong tuy rằng ngốc, nhưng đối với chuyện trong phạm vi chức trách của mình tuyệt đối sẽ kiên trì đến cùng, nhận rồi sẽ thật sự làm, cho nên Lục Sướng rất yên tâm.

    Hắn một mình mở cửa đi vào, thấy Rick đang ôm Fitch, tinh tinh ngã vào lòng người kia đang ngủ say. Thú nhân luôn cảnh giác thế mà không phát hiện hắn tiếp cận, Fitch đến cùng đã mệt cỡ nào chứ! Hắn chớp mắt mấy cái, vội vàng xoay người đóng cửa cài then, không cho bạn rồng và bạn chim bên ngoài thấy tình hình trong phòng.

    Đóng cửa lại, hắn chần chờ xoay người, đối diện với ánh mắt mị hoặc của Rick.

    Nói thật, hắn biết bộ dáng Rick rất đẹp, nhưng chưa từng nghĩ người này thế mà có thể đẹp đến trình độ này. Khuôn ngực xích lõa mang theo dấu hôn mờ mờ, khuôn mặt tuấn nhã lộ một tia cười quyến rũ, nói thật, nếu không phải người này cao, hắn thật sự sẽ nghĩ ngồi ở đây là một mỹ nữ trung tính, chứ không phải một thú nhân cường tráng.

    Quan trọng nhất là, ở thời điểm hắn đánh giá Rick, cây cỏ nào đó vẫn thoải mái ôm Fitch, không chút ý định buông tay.

    “Ngươi…” Lục Sướng tính hỏi rốt cuộc là ai thượng ai. Nếu xét diện mạo hắn sẽ cho rằng là Fitch không chịu nổi sắc đẹp hấp dẫn, đánh bậy bạ làm Rick ngay tại chỗ, nhưng từ tình huống trước mắt, ai công ai thụ quả thật liếc qua đã hiểu.

    Rick đặt ngón trỏ trên môi, ngăn Lục Sướng đặt câu hỏi. Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng đưa Fitch từ trong lòng đặt trên da thú đã trải, còn thuận tay vuốt ve mái tóc dài mềm mại, lúc này mới buông ra.

    Lục Sướng sợ run cả người, hắn mơ hồ cảm thấy mình phát hiện một bí mật rất kinh khủng.

    Cách ly ôm ấp của cây cỏ nào đó Fitch đạp đạp hai chân, sau đó túm tay Rick mơ mơ màng màng nói: “Cây cỏ biến thái lão tử giết ngươi… Ưm… Máu của ngươi uống ngon thật, vừa ngọt vừa thơm, giống chuối tiêu.”

    Rick nghe xong lời này thần sắc càng nhu hòa, lại vuốt mái tóc vàng của tinh tinh, thấp giọng nói: “Ngươi ngủ trước, trở về ngươi muốn uống bao nhiêu ta cho ngươi uống bấy nhiêu.”

    Nói xong còn cảnh cáo trừng mắt nhìn Lục Sướng, làm cho người nào đó sau lưng phát lạnh.

    Fitch trở mình, trong miệng không biết than thở cái gì, rồi nặng nề ngủ.

    Cây cỏ nào đó ra dấu bằng mắt với Lục Sướng, ý là hai người đi ra ngoài nói.

    Lục Sướng dại ra theo sát Rick rời khỏi nhà cây, ra hiệu cho Liệt Phong ở tại chỗ chờ hắn, lúc này mới cùng cây cỏ nào đó đi đến một chỗ không người.

    “Ngươi đoán đúng rồi.” Rick dẫn đầu mở miệng, “Thế nào? Ngươi thấy thật ghê tởm? Tinh tinh ngốc luôn nói ta là cây cỏ biến thái, nói ta toàn làm chuyện ghê tởm với hắn.”

    Lục Sướng trầm mặc, nếu bọn họ tính là ghê tởm, vậy hắn cùng Leo thân là couple đam mĩ đầu tiên của bộ lạc Viêm Hoàng, chẳng phải thành tổ tiên của biến thái?

    “Ta chỉ muốn biết các ngươi ai là thụ… ờ… Là bên chịu đựng ấy.” Lục Sướng do dự hỏi.

    “Thụ? Từ này không tồi, chiếu theo tình hình ngươi thấy, ngươi cho là ta sao?” Rick vòng hai tay trước ngực, mang theo một tia đắc ý.

    “Ờ… Vậy ngươi coi như là cường…” Tiếng ‘gian’ kia hắn thật sự nói không nên lời.

    “Thì thế nào?” Rick nhướng mày, “Dù sao Fitch cũng thật hưởng thụ, không phải quá thống khổ.”

    Đến rồi, đã sớm biết nói với giống đực này ấy mà, cái gì mà luân lý đạo đức rồi thì vợ của bạn bè không thể mơ hay là tôn trọng ý nguyện của người khác tất cả đều vô nghĩa! Người này muốn gì, sao lại bỏ qua? Lục Sướng cảm thấy hiện tại nên thấy may mắn Rick chịu đổi người, nếu không hắn thật khó đảm bảo Rick có qua mặt Leo bắt hắn làm hay không.

    “Ta cảm thấy ngươi không thể cứ như vậy.” Leo còn có thể nói là biến hắn trở thành giống cái, nhưng Rick cùng Fitch lại đường đường chính chính là hai giống đực, hắn nghĩ nghĩ rồi nói: “Nếu Fitch tự nguyện, vậy các ngươi còn có thể lâu dài. Nhưng hiện tại Fitch vốn đã không nguyện ý, các ngươi…” Nói thật, kết cục không vui đâu. Ngay cả chính hắn cũng không cam đoan Leo có bởi vì lâu ngày hắn không có con mà đi tìm giống cái khác hay không, huống gì hai vị này.

    “Cho nên ta mới tìm ngươi.” Rick không chút hoang mang nói, hoàn toàn không thèm để ý tiền cảnh Lục Sướng miêu tả.

    Cảm giác nổi hết da gà lại hiện lên trong lòng Lục Sướng, hắn cùng Rick, trừ lần dùng lửa bắt người kia treo nguyên một đêm, còn lại gần như đều là Rick chiếm thượng phong. Nói thật, tâm nhãn vặn vẹo của Rick không hề thua kém hắn, hơn nữa người này có sức chiến đấu rất mạnh, ai thua ai thắng liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

    “Ngươi nói đi.” Lục Sướng cúi đầu, cho dù hắn không muốn đáp ứng Rick cũng sẽ ép hắn, huống gì người kia còn vừa mới dẫn hắn ra khỏi bộ lạc tìm Leo, mình thiếu một món nợ lớn như vậy. Chỉ cần không bắt hắn dùng thân thể hoàn trả, hắn nghĩ hắn sẽ rất nguyện ý báo đáp.

    “Giúp ta.” Cùng người thông minh nói chuyện không cần lời vô nghĩa, Rick biết Lục Sướng hiểu được ý của mình.

    “Ta có quyền cự tuyệt không?”

    “Không có.”

    Vô lực cúi đầu. Lục Sướng trầm tư một lát, nhớ vừa rồi ở trong nhà gỗ, bộ dáng Fitch ngủ say ở trong lòng Rick, trong đầu nảy ra một ý tưởng.

    “Trước khi đáp ứng ngươi, ta phải hỏi một vấn đề. Ta cảm thấy ta đi đường tiếng cũng không nhẹ, mở cửa đóng cửa cũng không chú ý, vậy với một thú nhân trường kỳ sinh sống một mình, tính cảnh giác không nên thấp như vậy chứ nhỉ?”

    “Hắn quá mệt, lần nào cũng sẽ như vậy.” Rick có chút dung túng cười.

    “Ta không nghĩ vậy, thời điểm ngươi mệt chết, nếu có âm thanh, sẽ không tỉnh sao? Đương nhiên, ta chỉ nói tình huống ở trong bộ lạc.”

    Rick cúi đầu trầm tư một lát sau, mới có chút lo lắng nói: “Cho dù ta có mệt cỡ nào, cho dù ta ở trong bộ lạc, chỉ cần có một chút âm thanh, đều lập tức thanh tỉnh. Đúng vậy, Fitch sống một mình lâu năm, tính cảnh giác phải cao hơn ta nhiều. Sao lại thế này? Hắn không phải thật sự khờ chứ?”

    Lục Sướng cười cười: “Ta đoán không phải hắn ngốc, là bởi vì hắn cảm thấy chỗ mình ngủ rất an tâm, nên tính cảnh giác mới kém như thế.”

    “Chỗ ngủ rất an tâm? Ờ… Hắn khờ thật hả? Hiện tại còn chưa tính, trước đó bọn ta ở trong rừng, sao có thể không chú ý như vậy!”

    “Ngươi mới ngốc ấy! Lời ta nói ngươi không hiểu sao? Ý của ta là, tính cảnh giác của Fitch sở dĩ kém như vậy bởi vì ở bên cạnh ngươi, hắn bất giác tin tưởng ngươi!” Lục Sướng nói thế nào cũng đã học tâm lý học, đối với hiện tượng này có chút hiểu biết.

    Rick sung sướng nheo lại mắt, trong mắt phượng hẹp dài hiện lên một ánh hào quang: “Ý của ngươi là, kỳ thật Fitch không có chán ghét ta như lời hắn nói?”

    “Đúng! Ta cảm thấy hắn kỳ thật cũng không phải không có ý gì với ngươi, chỉ là trong lòng không chấp nhận nổi, sinh ra phản ứng bài xích, đối với ngươi sẽ có mâu thuẫn tâm lý. Nếu thật sự là vậy, ta nghĩ ta có thể vi phạm lương tâm giúp ngươi một phen.”

    “Ngươi nói ta phần lớn nghe không hiểu, chỉ ta biết lương tâm ngươi luôn luôn không có nhiều.” Cây cỏ nào đó cười nói.

    Lục Sướng chán nản, luận về thiếu đạo đức hắn có thể hơn một ít so với Rick, nhưng nếu so về nói ác độc, hắn cam bái hạ phong.

    “Vậy ngươi nói ta nên thế nào để hắn… ờ… chấp nhận ta?” Rick có chút chờ mong nhìn Lục Sướng.

    Bạn Lục nhìn người kia, có chút thả lỏng cười: “Đây là lần đầu tiên ta nói chuyện cùng ngươi bình thường thế này, trước kia luôn sợ hãi ánh mắt ngươi, hiện tại có thể đã đến phiên người khác chịu khổ.”

    Rick nhìn hắn, giơ tay xoa xoa đầu hắn, nói: “Ta thích ngươi, bây giờ vẫn thích ngươi, chỉ là cảm giác cùng lúc trước có chút khác biệt.”

    Lục Sướng gật đầu: “Ta hiểu.”

    “Có lẽ ngay từ đầu ta đã hiểu nhầm cảm giác, ngươi phải biết rằng, giống cái ta coi trọng chỉ có mình ngươi.”

    “Ta biết, ngươi không thích giống cái, ta cũng không phải giống cái.” Rick thoạt nhìn là gay bẩm sinh, vì vẫn luôn sinh sống trong rừng rậm nguyên thủy, mới bị đè nén xuống.

    “Ta biết ngươi không phải giống cái.” Thấy Lục Sướng kinh ngạc nhìn mình, Rick tiếp tục nói: “Ta cũng biết ngươi không phải giống đực, ngươi khác nhóm chúng ta.”

    Lục Sướng lần đầu tiên được khẳng định, lộ ra một nụ cười thả lỏng: “Kỳ thật ta là nam nhân.”

    “Ta không hiểu, nhưng đại khái hiểu được ngươi là dạng người gì.”

    Lục Sướng cười càng vui vẻ, nâng tay ôm lấy vai Rick, nói: “Đã biết ngươi thông minh mà. Đến đến đến, chúng ta hai người hợp lại, nên làm thế nào bẻ cong tinh tinh ngốc kia. Không phải chỉ là bẻ cong một thẳng nam sao, ta có kinh nghiệm.” Đến rồi, phạm vào bệnh cũ, mang vẻ gặp tri âm vỗ ngực cam đoan.

    “Ờ… Ngươi nói ta đại đa số ta đều không hiểu, bất quá có cách nào sao?”

    “Trước hết là làm cho Fitch tuyệt vọng với giống cái a! Ngươi khiến hắn tìm không được giống cái, không tìm giống đực thì tìm ai. Có mấy kế hoạch, kế hoạch một của ta… không được hả… tới kế hoạch hai, thật sự không được còn có ba. Hơn nữa ngươi cũng có hơi mạnh bạo quá, hắn dù sao cũng là giống đực, ý muốn bảo vệ còn ngoan cường, ngươi biểu hiện hơi yếu nhược đi một tẹo, hắn cảm thấy mình mạnh hơn ngươi, tìm lại lòng tự trọng, không phải sẽ thả lỏng sao. Còn nữa, lúc ngươi làm có bôi trơn hay không? Không có! Không thể được, ngươi đối xử với hắn không tốt, một lát nữa ta nói cho ngươi một chỗ bí mật, rất hữu dụng. Ta không tin bằng hai ta lại không thể bắt được tinh tinh kia.”

    “Ờ…” Rick có chút dại ra nhìn hắn.

    “Ngươi nghĩ cái gì?”

    “Ta nghĩ Leo thật đáng thương, dính phải ngươi.

    “…”

    Fitch tỉnh lại phát hiện không thấy Rick, hơi kỳ quái, trước đây mình mở mắt cây cỏ biến thái đều đang gắt gao ôm mình, đuổi cũng không đi. Hôm nay sao lại không thấy bóng dáng? Hay là đã có vấn đề?

    Hắn ngửi mùi trong không khí, sắc mặt hơi trắng bệch, hắn ngửi thấy được mùi của Lục Sướng.

    Tinh tinh tất nhiên biết Rick đang theo đuổi Lục Sướng, nhưng “nàng” không phải đã có bạn lữ sao? Vì sao còn vào nhà cây tìm Rick?

    Chẳng lẽ cây cỏ biến thái lại ra tay với Lục Sướng!? Ngực Fitch bị đè nén, không được! Hắn phải bảo vệ giống cái.

    Vội vàng theo mùi ra ngoài tìm hai người kia, cô đực quả cái, Rick lại biến thái, không chừng sẽ làm ra chuyện gì đó.

    Hắn chạy chạy, vừa mới thấy hai người Lục Sướng và Rick kề vai sát cánh dán tai nhau, bộ dáng thật thân mật.

    Lòng hắn sụp đổ, không khỏi lớn tiếng hô ——

    “Buông tay!”

    Kỳ quái là có người đồng thanh hô lên cùng hắn, hắn theo tiếng nhìn lại, thấy là sư tử Leo mất tích đã lâu.

    Leo sắc mặt trắng bệch, trong lòng điên cuồng lo lắng cho Lục Sướng.

    Fitch sắc mặt cũng trắng bệch, nhưng hắn lo lắng rốt cuộc là Lục Sướng, hay là Rick? Cái này chỉ sợ ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng.

    Thuộc truyện: Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân