Tình Mê Pháp Lan Tây – Chương 105-108

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 105

    Sở Lăng rốt cuộc cũng lên phi cơ cùng Alex trở về Paris.

    Ray thấy kết quả này cũng không bất ngờ gì, nhưng có một việc khác làm anh thấy khó hiểu——từ khi lên phi cơ vẻ mặt Alex luôn có vẻ như đang giận dỗi, còn Sở Lăng thì ngược lại rất vui vẻ, hơn nữa một chút biểu tình bị ép buộc cũng không có, trên gương mặt hoàn mỹ luôn toát ra tiếu ý.

    Trái lại sắc mặc Alex vô cùng âm u, vẻ mặt hậm hực, nhìn qua giống như có một đàn quạ đen đang tụ tập trên đỉnh đầu.

    Ray trên suốt đường đi cố gắng suy nghĩ về sự khác thường này, nghĩ tới nghĩ lui, cũng đoán ra đại khái Alex muốn Sở Lăng cùng mình về Paris thì phải đáp ứng một điều kiện gì đó, mà Alex lại không hề muốn đáp ứng điều đó.

    Ray nhìn Alex và Sở Lăng ở đối diện, một bên thì u ám, một bên thì vô cùng thoải mái làm anh tò mò muốn chết, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra Sở Lăng rốt cuộc đã ra hiệp định khó khăn gì đến mức Alex vừa lên phi cơ đã bày ra bộ dáng như vậy, làm cho đám vệ sĩ theo sau ai cũng thấp thỏm bất an?

    Ray nôn nóng muốn tìm một cơ hội hỏi riêng Alex một chút, nhưng Sở Lăng vẫn luôn ngồi bên cạnh, quả thực không có cơ hội nào, nhưng mà…..ngay cả tập đoàn Hắc Diễm cũng cam tâm tình nguyện dâng lên hai tay, thì rốt cuộc có chuyện gì có thể khiến Alex phiền não như vậy?

    Phi cơ cuối cùng cũng chấm dứt hành trình đáp xuống sân bay riêng, Sở Lăng dựa vào ghế say ngủ vẫn chưa tỉnh lại.

    Ray và đám vệ sĩ đã xuống phi cơ trước, Alex khẽ lay Sở Lăng:

    “Lăng, tỉnh dậy, xuống máy bay thôi.”

    Sở Lăng mơ mơ màng màng không tình nguyện khẽ mở mắt, ngồi dậy nhìn ra cửa sổ:

    “Nhanh như vậy đã tới rồi sao.”

    Alex mỉm cười nói:

    “Không nhanh, em ngủ gần bốn tiếng rồi.”

    Sở Lăng khẽ “nga” một tiếng, đứng dậy theo sau Alex xuống phi cơ.

    Đoàn người lên xe chạy về trang viên ở ngoại ô thành phố.

    Sở Lăng đứng trên bậc cấp tiền sảnh, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cậu vừa rời khỏi không bao lâu, trên mặt hiện ra một tia cảm xúc phức tạp.

    Alex biết cậu khó tránh được thấy cảnh sinh tình, nhớ lại những sự việc đã xảy ra trong đoạn thời gian trước, bàn tay kéo nhẹ vai cậu, thấp giọng nói:

    “Lăng, em đã đồng ý để chúng ta bắt đầu lại một lần nữa thì không nên nhớ lại những chuyện trước đây.”

    Sở Lăng ngoảnh lại cười nhẹ:

    “Tôi biết.”

    Hai người cùng sóng vai đi vào bên trong đại sảnh.

    Ray rốt cục cũng thừa dịp Sở Lăng vào phòng tắm rửa thay đồ lập tức kéo Alex qua phòng sách, cười nói:

    “Alex, nói mau, anh làm sao thuyết phục được Jason cùng anh trở về?”

    Alex không khỏi lắc đầu thở dài:

    “Đừng nói nữa, bây giờ tôi mới biết Lăng so với tôi còn am hiểu đạo lý thương lượng hơn.”

    Ray khẽ nhíu mày, nói:

    “Cậu ta rốt cuộc đã đưa ra điều kiện gì khiến anh khổ sở như vậy?”

    Alex lười biếng dựa vào trên sô pha:

    “Lăng cuối cùng cũng đồng ý cùng tôi trở về, cùng đồng ý cho quan hệ của chúng ta bắt đầu lại một lần nữa, nhưng em ấy muốn tôi tuân thủ một điều kiện, chỉ cần Lăng không đồng ý, tôi vĩnh viễn không thể chạm vào em ấy.”

    Ray ngẩn ra một lúc, bật cười nói:

    “Đây là nguyên nhân làm anh rầu rĩ sao? Tôi còn tưởng Jason thực sự muốn anh đem vị trí thủ lĩnh Hắc Diễm giao ra chứ.”

    Alex không đồng ý vung tay lên:

    “Kia có gì đâu? Giang sơn có thể không quan tâm, nhưng hạnh phúc cả đời sao có thể không lo lắng được?”

    Ray cười nói:

    “Vậy anh cứ theo đuổi cậu ta một lần nữa đi.”

    Alex nói:

    “Kỳ thực Lăng cùng ta trở về thì cũng đã ngầm thừa nhận quan hệ của chúng ta rồi, nhưng vẫn kiên trì không cho tôi đụng vào em ấy.”

    Ray nhún vai nói:

    “Kia cũng chỉ trách anh thôi, ai bảo lưu lại ấn tượng ác liệt cho cậu ta như vậy.”

    Alex thở dài:

    “Tôi cũng biết là tự làm tự chịu, nhưng quả thực không thể tưởng tượng được cuộc sống với Lăng sau này.”

    Ray nhịn không được trêu chọc:

    “Tình yêu tinh thần cũng đâu có gì không tốt a.”

    Alex liếc mắt nhìn Ray:

    “Cười đủ chưa? Cười xong còn không mau tìm cách giúp tôi?”

    Ray không khỏi bật cười to:

    “Alex, từ khi nào bắt tôi phải lo cả những việc này? Này cũng đâu nằm trong phạm vi công tác của tôi? Tôi không làm những chuyện vượt quyền. Hơn nữa tôi bị anh bán đứng một lần rồi, đâu có ngu ngốc lao vào lần nữa.”

    Alex hừ một tiếng:

    “Nếu Lăng vẫn không cho tôi chạm vào, tâm tình tôi nhất định sẽ không tốt, mà lúc đó, anh nghĩ người không may mắn sẽ là ai?”

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 106
    Ray không khỏi cười kháng nghị:

    “Uy, anh không cần không phân phải trái như vậy đi? Cần phải ức hiếp cấp dưới kiêm bạn thân như vậy sao?”

    Alex miễn cưỡng nói:

    “Như vậy thì sao.”

    Ray lắc đầu cười:

    “Quen biết anh đúng là chuyện xui xẻo nhất đời này.”

    Alex trừng mắt liếc Ray một cái:

    “Nếu anh còn cười nữa, tôi sẽ khiến cho anh càng xui xẻo hơn.”

    Ray bất đắc dĩ giơ hai tay lên đầu hàng:

    “Được rồi, tôi đồng ý. Thiết, thật là, sao mạng tôi lại khổ vậy chứ.”

    Alex không thèm quan tâm tới lời than thở của Ray, nhanh chóng ngồi thẳng dậy:

    “Anh có cách nào không?”

    Ray nói:

    “Tạm thời chưa có. Alex, Jason bây giờ chỉ vừa mới bắt đầu tiếp nhận anh thôi, tôi khuyên anh nên tỏ ra có thành ý một chút, dù sao cũng phải chờ cậu ta hoàn toàn tín nhiệm anh đã, không hề còn cảnh giác mới có thể tiến hành bước tiếp theo được.”

    Alex nhíu mày kiếm, rầu rĩ nói:

    “Trước tiên cũng đành như vậy đã.”

    Sở Lăng trải qua trận sóng gió sinh tử này, rốt cuộc cũng bắt đầu cân nhắc lại mối quan hệ của mình với Alex một lần nữa.

    Cậu không thể không thừa nhận những lời Ray nói rất có đạo lý, thật lòng yêu nhau không phải một tội lỗi, hơn nữa còn có cảm giác thống khổ trong khoảnh khắc sinh ly tử biệt, không bằng cứ bỏ qua băng khoăn lo lắng, thử tiếp nhận tình cảm này.

    Nếu cậu đã sớm hiểu rõ lòng mình, cũng hiểu được tình yêu của Alex là thật tâm, thì sao không cho cả hai một cơ hội? Nếu cậu nguyện ý để Alex lấp đầy đáy lòng vốn luôn vắng lặng của mình, đồng thời để ôn nhu của anh xoa dịu sự cô đơn của của cậu, vậy tiếp nhận anh đi.

    Sau khi thông suốt tất cả những thứ này, Sở Lăng bắt đầu cảm thấy những gút mắc mình luôn bận tâm lo lắng đã chậm rãi mở ra, đối với đoạn tình cảm hoàn toàn mới lạ này nên vô cùng nôn nóng muốn nếm thử.

    Mắc kệ trước đây Alex có làm sai chuyện gì, những lúc anh ôn nhu chăm sóc cho cậu cũng đã để lại những ấn tượng sâu sắc, còn có loại cảm giác được ôn nhu che chở chưa bao giờ được trải nghiệm.

    Cậu sống lưu lạc ở ngoại quốc như vậy chưa bao giờ thực sự có một thứ gì của mình, vì thế khi nếm thử hương vị tình yêu ngọt ngào say lòng người tự nhiên cũng bắt đầu khao khát anh có thể thay đổi cuộc sống của mình sau này——tin tưởng Alex thật lòng yêu mình, cũng tin tưởng anh sẽ không bao giờ làm tổn thương mình nữa.

    Alex vô cùng sung sướng cảm nhận được những sự thay đổi rõ rệt của Sở Lăng, cậu không còn lạnh lùng xa cách như trước, đôi tinh mâu xinh đẹp thường đuổi theo anh, trong lúc đôi tinh mâu lưu chuyển thường để lộ ra tình ý, khiến anh kinh ngạc nhìn đến ngẩn người, chỉ hận không thể lập tức ôm lấy hôn cậu thật sâu, đương nhiên bình thường nghĩ như vậy anh sẽ lập tức hành động, chỉ cần không làm càn trước mặt đông người, Sở Lăng cũng không cự tuyệt.

    Sở Lăng không đi săn, nhưng lại rất thích cưỡi ngựa, Alex thường bồi cậu phóng ngựa truy đuổi nhau vào sâu trong rừng, thường hay ra ngoài dạo chơi, khiến cho Ray luôn oán hận vì đã vứt hết công việc lại cho anh, hại anh ngày nào cũng bận bịu đến thở không ra hơi.

    Cuối cùng Alex quyết định cắt đi một nữa các vụ buôn bán, như vậy anh sẽ có thêm nhiều thời gian ở bên cạnh người yêu, dù sao anh từ sớm cũng không cần kiếm thêm tiền nữa, anh muốn cùng người mình yêu trải qua trăm cay nghìn đắng mới theo đuổi được cùng nhau hưởng thụ thế giới ngọt ngào của hai người.

    Sở Lăng từ nhỏ đã luôn bận bịu…đọc sách, tập võ, sau khi gia nhập hải quân lục chiến càng bận rộn hơn… huấn luyện, đi chấp hành nhiệm vụ khắp nơi trên thế giới, cơ hồ chưa bao giờ có thời gian dành cho riêng mình, càng chưa bao giờ được trải qua những ngày tháng thoải mái như vậy, không phải ẩn trong bóng tối nguy hiểm, không còn phải giết người, hoàn toàn kéo xuống sự cảnh giác, thoải mái hít thở.

    Chỉ cần vừa nhấc đầu lập tức có thể nhìn thấy đôi lam mâu ôn nhu của Alex, chỉ cần mệt mỏi một chút sẽ có một vòng tay vô cùng ấm áp chờ đón, cậu đã hoàn toàn sa vào trong hạnh phúc chưa bao giờ có, cậu thực sự cảm giác rất vui vẻ.

    Alex cũng bị sự vui vẻ của Sở Lăng truyền sang, mỗi khi đem tình nhân không hề lạnh lùng ôm vào lòng, ngón tay luồn vào mái tóc đen nhánh hưởng thụ cảm giác mềm mại trơn bóng, nhìn đôi tinh mâu xinh đẹp lấp lánh, hôn lên cánh môi phấn nộn như hoa anh đào, trái tim và cả cơ thể anh như đang chìm đắm trong mùa xuân vĩnh cữu, tiền tài và quyền lực chưa bao giờ cho anh có cảm giác này.

    Những lúc này Alex luôn có một suy nghĩ: chỉ cần mãi mãi ở bên cạnh Sở Lăng như vậy, có thể giống như vầy ôm cậu, nhìn cậu ngây thơ mỉm cười vô cùng mê người, cho dù phải cấm dục cả đời, anh cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

    Ách…..bất quá, nếu có một ngày anh không cần ngủ trong phòng sách, không cần nửa đêm nhớ cậu tới mức phải chạy vào phòng tắm xối nước lạnh, nhất định sẽ càng hạnh phúc hơn nữa.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 107
    Trong bữa ăn sáng, Alex đề nghị Sở Lăng cùng anh tham dự một buổi tiệc của một nhân vật nổi tiếng.

    Sở Lăng cúi đầu ăn món cháo thịt nạc vịt muối yêu thích nhất, một bên không để ý nói:

    “Không, tôi không hứng thú với mấy chuyện xã giao như vậy.”

    Alex cũng biết Sở Lăng không thích giao thiệp nhiều:

    “Nếu không phải bộ trưởng bộ quốc phòng cũng tham dự, hơn nữa còn gọi điện mời tôi nhất định phải qua một chút, tôi cũng không muốn đi.”

    Ray cười nói:

    “Đúng vậy, so với lão già kia sao vui vẻ bằng đối mặt với Jason a.”

    Sở Lăng nhăn mày, ngẩng đầu liếc Ray một cái:

    “Alex, tôi nhớ anh nói làm ăn với Phi châu không tệ, còn định tìm một quốc gia bên đó lập phân nhánh phải không?”

    Alex nói:

    “Đúng vậy, em thấy sao?”

    Sở Lăng nói:

    “Tôi thấy chủ ý này tốt lắm. Anh thấy Êtiôpia thế nào? Ngoài ra nếu thành lập một phân nhánh mới cần phái một người tín nhiệm qua đó quản lý mới được, ngoài Ray ra không còn ai thích hợp.”

    Alex cười cười nhìn về phía Ray đã bắt đầu suy sụp, nói:

    “Có thể cân nhắc.”

    Ray không khỏi bi thương kêu lên:

    “Alex, không cần a. Jason, tôi chỉ đùa một chút thôi không cần chỉnh tôi như vậy đi?”

    Thượng đế a, Ray tuyệt đối không muốn bị phái đi tới cái nơi hoang dã ấy, anh chỉ thích mỹ thực và cuộc sống ở thành phố lớn, cái nơi hoang tàn đó chỉ sợ anh không trụ nỗi ba ngày.

    Sở Lăng không nhịn được bật cười to, không như những nụ cười nhàn nhạt bình thường, khiến Alex nhất thời hoa mắt nhìn đến choáng váng.

    Sở Lăng đối với bộ dáng háo sắc nhìn đến si ngốc đã thành thói quen cứ xem như không thấy, dù sao cũng đã ăn xong bữa sáng, liền buông đũa rời khỏi phòng ăn, không hề để ý tới người đang ngây ngẩn kia.

    Ray thấy bóng dáng Sở Lăng đã rời khỏi nhà ăn, cười nói:

    “Alex, đừng nhìn nữa, nước miếng chảy ra kìa.”

    Alex thu hồi ánh mắt, liếc nhìn Ray, mày kiếm khẽ nhếch, nói:

    “Anh không phải muốn đi công tác qua Êtiôpia chứ?”

    Ray cười cố đè thấp âm thanh:

    “Trừ phi anh không muốn tôi giúp nữa, hoặc là muốn thay đổi chủ ý, thật sự muốn cùng Jason tiếp tục như vậy, cả đời làm người yêu tinh thần.”

    Alex có chút không tự tin nói:

    “Vậy anh nói xem có biện pháp nào tốt?”

    Ray cười:

    “Xem ra anh vẫn chưa từ bỏ hi vọng?”

    Alex nói:

    “Kỳ thật cứ như bây giờ cũng không có gì không tốt.”

    Ray kinh ngạc nhíu mi, Alex lại nói tiếp:

    “Bất quá nếu có thể có được em ấy thì càng tốt.”

    Ray không khỏi bật cười mỉa mai:

    “Tôi còn tưởng anh quyết tâm muốn thành thánh nhân, thì ra bản tính vẫn không hề thay đổi.”

    Alex có chút mất hứng thú nói:

    “Anh rốt cuộc có biện pháp nào không?”

    Ray mỉm cười:

    “Tôi đột nhiên nghĩ ra một cách rất đáng thử một lần….”

    Ray nói xong không khỏi thầm đắc ý trong lòng:

    ‘Jason, bây giờ tới phiên tôi báo thù.’

    Sở Lăng đẩy cửa vào thư phòng Alex, thấy Ray đang đứng trước bàn quay lưng về phía hắn sắp xếp văn kiện, liền hỏi:

    “Ray, rốt cuộc là tiệc gì mà phải lưu lại trễ như vậy?”

    Ray không để ý nói:

    “Alex còn chưa về sao?”

    Sở Lăng nói:

    “Tôi vừa mới gọi, Alex bảo buổi tiệc vẫn chưa kết thúc.”

    Ray nói:

    “Không thể nào? Một tiếng trước tôi có gọi cho bộ trưởng quốc phòng nghe ông ta bảo Alex đã sớm ly khai với Sophie.”

    Sở Lăng nghe vậy không khỏi sửng sốt.

    Ray vừa nói xong chợt cảm thấy không đúng, vội vàng xoay người lại, có chút xấu hổ nói:

    “Ách….Jason, có lẽ….có lẽ ông bộ trưởng nhìn nhầm, tiệc đông như vậy, sao có thể nhìn rõ được.”

    Sở Lăng không biểu hiện gì nhìn Ray một chút, xoay người rời khỏi phòng.

    Tối đó, Alex dắt một mỹ nữ tóc vàng vô cùng thanh lịch đi vào đại sảnh.

    Sở Lăng đang bước xuống lầu đột nhiên dừng lại, đứng trên cầu thang nhìn Alex đang hôn một mỹ nữ tóc vàng dưới đại sảnh, hơn nữa còn là một nụ hôn sâu, mỹ nữ tóc vàng kia quả thực cũng sắp xụi lơ ngã vào lòng Alex…

    Đúng vậy, ai có thể kháng cự được sức hấp dẫn của Alex? Sở Lăng đối với kỹ năng hôn môi của Alex hiểu rất rõ, mỗi ngày luôn chìm đắm trong nụ hôn của anh không biết bao nhiêu lần, nhưng không bao giờ tưởng tượng được đôi môi mỏng khiêu gợi kia cũng có thể hôn người khác, còn dùng phương thức như đối xử với cậu….

    Sở Lăng nhất thời không thể phản ứng, liền ngơ ngác đứng trên cầu thang nhìn, trong lòng nhanh chóng trầm xuống.

    Phía sau đột ngột vang lên tiếng của Ray:

    “Alex.”

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 108
    Hai người đang dây dưa hôn sâu trong đại sảnh lập tức ngẩng đầu lên, Alex nhìn thấy Sở Lăng, biểu tình có chút không được tự nhiên, mỉm cười nói:

    “Lăng, trễ thế này sao còn chưa ngủ?”

    Ray đi ngang qua Sở Lăng bước xuống cầu thang, cười nói:

    “Sophia.”

    “Hi, Ray.”

    Sophia mỉm cười chào Ray, đồng thời khóe mắt tò mò ngắm trộm về phía nam nhân đông phương xinh đẹp nhưng lạnh lùng đang đứng trên cầu thang.

    Alex kéo Sophia đi tới, nói:

    “Lăng, đây là Sophia.”

    Lại quay đầu nói:

    “Sophia, em ấy chính là người tôi nói với cô.”

    Sophia mang theo nụ cười bí hiểm nói:

    “Cậu chính là Jason à? Tôi đã sớm nghe tên cậu.”

    Sở Lăng đứng trên cầu thang không hề động đậy, đôi tinh mâu xinh đẹp cơ hồ toát ra lửa giận, lạnh lùng liếc mắt một cái, không nói câu nào xoay người lên lầu.

    Alex nhìn chằm chằm theo sau bóng dáng Sở Lăng, con ngươi xanh thẳm tràn ngập lo lắng.

    Sophia nhìn thấy bóng lưng Sở Lăng biến mất trên cầu thang mới khẽ cười nói:

    “Alex, tiểu tình nhân của anh thật xinh đẹp, nhất là cặp mắt đen mê người kia, quả thực giống hệt như anh nói vậy.”

    Alex khẽ liếc mắt nhìn cô, nói:

    “Em ấy là của tôi, đừng có nghĩ lung tung.”

    Đôi môi xinh đẹp của Sophia chu ra, nói:

    Tôi tốt bụng giúp anh diễn trò, thái độ của anh như vậy là sao?”

    Ray cười:

    “Alex, anh vừa rồi nhìn thấy ánh mắt của Jason không? Rõ ràng rất tức giận. Chậc chậc, tính tình của Jason quả thực rất mạnh mẽ.”

    Sophia nói:

    “Bất quá chỉ là một đứa trẻ không có tâm cơ, ngay cả giả bộ một chút cũng không biết, làm sao có thể là người khó đối phó như anh nói a?”

    Alex than nhỏ:

    “Lăng vốn rất trong sáng căn bản không biết che dấu cảm xúc của mình.”

    Ray đưa tay ngăn cản Alex đang muốn đi lên lầu:

    “Alex, tôi biết anh đau lòng muốn lên an ủi cậu ta, bất quá bây giờ nếu đi lên khác gì ba năm kiếm củi đốt một giờ?”

    Sophia cũng cười nói:

    “Đúng vậy, anh cũng nên cho cậu ta thời gian suy nghĩ một chút.”

    Alex nhíu mày nói:

    “Ray, nếu Lăng vì thế mà không để ý tới tôi nữa thì biết làm sao?”

    Ray khẽ xoa hai bàn tay, nói:

    “Tôi cũng không có biện pháp.”

    Alex hừ nói:

    “Nếu thật sự như vậy, đừng mong tôi tha cho anh. Anh bắt đầu cầu nguyện cho ý tưởng chết tiệt này thành công đi.”

    Sở Lăng ngồi trên mép giường tức giận nhớ lại một màn vừa rồi, nhớ tới Alex dùng đôi môi mỏng gợi cảm của mình hôn mỹ nữ tóc vàng kia, trái tim của cậu vừa đau xót vừa tức giận, oán hận dùng sức đánh lên giường.

    Alex chết tiệt, mỗi ngày không ngừng nói yêu cậu, nhưng vừa rời khỏi tầm mắt của cậu một chút, xoay người đã cùng nữ nhân khác ôm ấp hôn môi, tên hoa tâm chết tiệt.

    Sở Lăng càng nghĩ càng tức giận, sao cậu có thể quên trước đây Alex phong lưu thế nào? Trên tình trường nỗi tiếng là hoa hoa công tử, đổi nữ nhân nhanh chóng như thay quần áo, những chuyện này thiên hạ đều biết, sao cậu có thể quên được?

    Sở Lăng kiềm không được đôi môi mỏng khẽ nhếch, tình yêu Alex dành cho cậu là chân thực, chính là…..có lẽ….thói quen chơi bời không thể chỉ yêu một mình mình đi? Anh cố chấp với mình như vậy có lẽ chỉ là nhất thời đam mê, có lẽ bởi vì khó theo đuổi nên nảy sinh cảm giác mới lạ, đợi mình bắt đầu thuần phục dưới sự tấn công của anh, đợi tới khi đạt được ý nguyện có được trái tim mình có lẽ sẽ bắt đầu cảm thấy chán ghét?

    Sở Lăng cắn chặt môi dưới, cảm giác chua xót đau đớn trong lòng khiến cậu vô cùng tức giận nhưng lại không biết nên làm sao.

    Cậu chưa bao giờ có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nghĩ thế nào cũng không có cách nào để đối mặt với tình huống này——đi tìm Alex và nữ nhân kia tranh cãi ầm ĩ một trận, hoặc là dứt khoát rút súng ra đánh nhau một trận đi? Cậu không làm được. Không quan tâm tới tùy ý để Alex làm muốn làm gì làm? Cậu cũng không thể làm vậy được, giận dỗi rời đi? Không, cậu không thể làm vậy….

    Làm sao cậu có thể cam tâm được? Khó khăn lắm mới có thể hạ quyết tâm ở cùng Alex một chỗ, khó khăn lắm mới thẳng thắng thừa nhận tình cảm của mình, vừa mới chạm vào tình yêu ngọt ngào hạnh phục, sao có thể vứt bỏ như vậy?

    Tâm trí Sở Lăng vô cùng rối loạn, liên tục dùng sức đấm lên mép giường, hận hành động của Alex, tên khốn đó sao có thể đối với cậu như vậy?

    Tính tình Sở Lăng rất kiên cường nhưng cũng vô cùng đơn thuần, nhìn thấy cảnh tượng ái muội trong đại sảnh liền cảm thấy tức giận.

    Cậu buông thả hết tự tôn và kiêu ngạo, toàn tâm toàn ý yêu Alex, cái tên phong lưu chết tiệt kia lại dám bắt cá hai tay? Không…. nói không chừng đã là ba, năm hay mười tám con rồi….

    Sở Lăng đột nhiên đứng dậy, quyết định đi tìm Alex hỏi cho rõ, anh làm như vậy rốt cuộc có tính toán gì? Chính mình trong mắt anh là cái gì? Alex tốt nhất nên cho cậu một câu trả lời thuyết phục, cậu không chịu được loại cảm giác lo lắng này, cũng như thái độ lật lọng mơ hồ.

    Sở Lăng vừa mới đi tới cửa, ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa.

    Sở Lăng khẽ chau mày, không phải Alex đi lên dùng lời ngon tiếng ngọt giải thích với cậu đi? Cậu nghĩ vậy liền giật cửa ra, sau đó liền ngẩng người:

    “Ray?”

    Hoàn chương 105-108.

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây