Tình Mê Pháp Lan Tây – Chương 113-116

    1051

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 113

    Sáng sớm, Alex thần khí sảng khoái xuất hiện ở nhà ăn, nhưng Sở Lăng không cùng xuống với anh.

    Ray vừa thấy bộ dạng đắc ý và nụ cười thỏa mãn của Alex, giống hệt như mèo con trộm được thịt, nhịn không được cười nói:

    “Alex, sao cười hệt như sắc lang thế? Tôi đoán Jason đáng thương nhất định bị anh tra tấn không thể xuống giường được.”

    Tâm tình Alex đang rất vui vẻ, đối với lời lẽ trêu chọc của Ray cũng không để ý tới, chỉ liếc mắt nói:

    “Thì sao? Thấy người khác hạnh phúc nên ghen tỵ à?”

    Anh nhớ tới xuân cảnh kiều diễm vô hạn tối hôm qua nhịn không được lại bật cười, anh gần như quấn quít muốn Sở Lăng suốt một đêm, hết lần này tới lần khác ôm cậu dây dưa…

    Cuối cùng khi anh ôm Sở Lăng vào phòng tắm tẩy sơ giúp cậu, Sở Lăng đã mệt tới mức không chờ được anh xả đầy bồn nước nóng đã ngã vào lòng anh ngủ mê man, mãi tới bây giờ cũng chưa thức dậy.

    Ray lắc đầu cười nói với Sophia ngồi cạnh:

    “Sophia, tôi nói đúng không? Alex gần đây qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát, mỹ vị ăn tới miệng, một câu cám ơn cũng không có.”

    Sophia một bên bận bịu nhấp nháp hương vị cháo thịt nạc, một bên cười nói:

    “Đúng vậy, Alex, anh vẫn chưa cám ơn tôi a.”

    Alex nói:

    “Được, các ngươi muốn gì cứ nói.”

    Ray cười nói:

    “Nếu tôi muốn anh đem vị trí thủ lĩnh Hắc Diễm cho tôi ngồi hai ngày thì sao?”

    Alex không để ý tới cười nhạo nói:

    “Anh muốn có Hắc Diễm.”

    Ray cười:

    “Thiết, thật ra anh ta muốn cho Jason, đáng tiếc người ta lại không thích.”

    Sophia cười nói:

    “Anh với Jason sao có thể so sánh được?”

    Alex cười cười:

    “Cho dù Lăng không muốn cũng không tới phiên anh đâu.”

    Ba người vừa ăn sáng vừa vui vẻ đùa giỡn.

    Sở Lăng ngủ tới tận giữa trưa mới tỉnh dậy, toàn thân vô cùng khó chịu, hơn nữa bên hông cứ đau nhức, còn có chút sốt nhẹ, này đương nhiên là kết quả của một đêm quá mức buông thả, nếu không phải nhờ vào thể chất tập võ từ nhỏ, chỉ sợ cũng giống như Ray nói, căn bản không xuống giường được.

    Alex nhìn thấy bộ dáng cậu suy yếu như vậy, vừa đau lòng lại áy náy, nhịn không được ôm lấy cậu năm lần bảy lượt nhận lỗi.

    Sở Lăng cũng không có ý muốn trách tội Alex, nhìn thấy anh thành khẩn như vậy cậu cũng không cần giả vờ làm ra vẻ oán trách đem hết trách nhiệm đổ lên đầu anh, bởi vì chính mình trong một tràng tình ái kịch liệt kia cũng cảm nhận được vui thích, điểm này cậu không phủ nhận, chỉ là sau khi làm cơ thể trở nên vô cùng yếu ớt khiến cậu có chút phiền não.

    Cả ngày Sở Lăng đều ở trong phòng không có ra ngoài, không phải cậu không thể xuống giường được, chỉ là dấu hôn ngân trên cổ quá nổi bật, muốn che cũng không được, thứ hai là lúc bước đi có chút khó chịu, quả thực không muốn trong bộ dạng này ra ngoài gặp người khác, nhất là Ray rất thích bỡn cợt, nhất định sẽ cười mình.

    Ngày hôm sau, Sở Lăng đã hành động thoải mái như bình thường, Alex định dẫn cậu ra ngoài giải khuây, nhưng vừa ăn xong cơm trưa trời đã đổ mưa nhỏ, đành phải dẹp bỏ.

    Sở Lăng mở cửa sổ, nhàn nhã ngồi ngắm cảnh vật tươi mát của vườn hoa sau cơn mưa, một cơn gió nhẹ thổi qua mang theo chút hơi lạnh, đã là cuối thu.

    Alex đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Sở Lăng ngồi bên cửa sổ mở rộng đưa lưng về phía mình không khỏi nhíu mày, đi tới ôm từ sau lưng cậu:

    “Lăng, vừa mưa xong em cứ ngồi ở đây sẽ bị trúng gió, nếu không cũng cảm lạnh.”

    Sở Lăng lơ đễnh nói:

    “Tôi không mỏng mảnh đến mức như vậy.”

    Alex nghiêng người qua hôn lên mặt cậu một chút:

    “Lăng, thân thể em đã khỏe hẳn chưa?”

    Sở Lăng lườm anh:

    “Mới để cho tôi nghĩ ngơi được vài ngày, anh lại muốn làm gì?”

    Alex đành phải cười xòa: “Không có gì, chỉ là quan tâm em mới hỏi thôi.”

    Sở Lăng khẽ hừ một tiếng, quay đầu nhìn lại bầu trời trong xanh vô cùng thoáng mát sau cơn mưa, chậm rãi thất thần.

    Alex cảm giác giống như hắn đang lạc vào cõi thần tiên, hai tay ôm cậu thật chặt nói:

    “Lăng, em đang nghĩ gì?”

    Sở Lăng trầm mặc một chút, khẽ thì thầm:

    “Sơ vũ tẩy thiên thanh, chẩm đệm lương sinh. Tỉnh ngô nhất diệp tố thu thanh. Thùy niệm khách thân khinh tự diệp, thiên lý phiêu linh.”

    Alex ôm chặt cậu, ôn nhu nói:

    “Lăng, nhớ nhà sao?”

    Sở Lăng than nhỏ:

    “Tôi đâu còn nhà nữa? Đài Loan tuy là cố hương, nhưng cũng không còn người thân nào.”

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 114
    Alex nhất thời cũng trầm mặc, một lát sau nói:

    “Lăng, chờ hai ngày nữa tôi sắp xếp công việc, chúng ta cùng nhau về Đài Loan một chuyến, được không?”

    Sở Lăng lập tức quay đầu lại, nhìn Alex nói:

    “Thật sao?”

    Tuy rằng hiện tại cậu hoàn toàn tự do, nhưng trong lòng cậu hiểu rõ Alex không hi vọng mình rời khỏi anh quá xa hay quá lâu, mà công việc của Alex lại quá bận rộn, cậu cũng không tiện mở miệng nói Alex để công việc lại cùng mình đi Đài Loan, bây giờ nghe anh nói như vậy, đương nhiên rất vui sướng.

    Alex nhìn thấy con ngươi đen lóe sáng tràn ngập kinh hỉ, nhịn không được cúi đầu hôn lên môi Sở Lăng một chút, cười nói:

    “Đương nhiên là thật, dù sao Đài Loan cũng là cố hương của hai chúng ta.”

    Sở Lăng cảm động nhìn đôi lam mâu còn xinh đẹp hơn bầu trời quang đãng, nhẹ nhàng nói:

    “Cám ơn Alex.”

    Alex tiến tới sát bên môi cậu, khẽ nói nhỏ:

    “Lăng yêu dấu, không cần khách sáo.”

    Nói xong liền hôn lên môi cậu, say sưa hôn thật sâu.

    Sau khi dùng xong bữa tối, Alex cùng Ray tính toán sắp xếp công viêc cho hai ngày sau, sau đó dành thời gian để đưa Lăng về thăm Đài Loan.

    Sở Lăng luôn tránh tham gia vào công việc của Hắc Diễm, huống hồ cậu cũng không có hứng thú với những việc này lắm, liền lên lầu nghĩ ngơi trước.

    Sở Lăng tắm rửa thay quần áo ngủ xong, dùng khăn lông lau khô tóc, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhưng không phải từ máy mình.

    Cậu ngẩng đầu nhìn về phía tiếng chuông phát ra, thì ra là điện thoại của Alex để quên trên đầu giường.

    Sở Lăng tùy ý khoát khăn lông lên vai, đi qua lấy điện thoại mở ra, còn chưa mở miệng, từ trong di động đã truyền ra một tiếng cười thoải mái của một nữ nhân:

    “Hi, Alex, tiểu tình nhân của anh sao rồi? Bây giờ không còn giận dỗi nữa đi? Này anh nên cám ơn tôi cùng anh diễn trò a, nếu không tiểu tình nhân của anh sao có thể ngoan ngoãn nằm trên giường như vậy? Xem ra tiểu tình nhân của anh lúc đó nhất định rất ghen tỵ. Đúng rồi, anh đã đồng ý đấu giá bình hoa Trung Hoa Minh triều rồi đó nha, mặc kệ là giá bao nhiêu cũng phải mua cho tôi đó….”

    Sở Lăng nắm chặt điện thoại, bình tĩnh nói:

    “Là Sophia sao?”

    Âm thanh trong di động lập tức ngưng lại, một lúc lâu sau Sophia mới lắp bắp nói:

    “Cậu….cậu là….”

    Sở Lăng bình tĩnh nói tiếp:

    “Tôi chính là là tiểu tình nhân thích giận dỗi của Alex.”

    “Ức, trời ạ…..”

    Sophia thì thào kêu một tiếng, lập tức cuống quít tắt điện thoại.

    Sở Lăng nhìn chằm chằm điện thoại trong tay mình, hơn nữa ngày mới tùy ý ném lên bàn, ngồi xuống mép giường, giật khăn lông trên vai xuống tiếp tục lau tóc, đôi tinh mâu khẽ nhíu lại không biết đang suy nghĩ cái gì.

    Sở Lăng đơn thuần nhưng không ngu ngốc, chuyện này cũng không có gì phức tạp, chỉ cần suy nghĩ lại những việc trước đây một chút, dễ dàng hiểu ra đang xảy ra chuyện gì, nói trắng ra là kỹ xảo thường dùng trong tình yêu, tạo ra một chút tình cảnh khơi mào ghen tỵ của người yêu, còn tiện tay chiếm được chút tiện nghi, trên đời này mười người cũng có hết tám người dùng chiêu này với người mình yêu.

    Sở Lăng nghĩ tới đây, một chút buồn bực cũng không biến mất, ngược lại vô thức mỉm cười.

    Alex quả thực dụng tâm đối với cậu, vắt hết trí óc so với việc đối phó với các đối thủ cạnh tranh cũng không kém bao nhiêu đi? Bất quá cũng chỉ là ăn cậu, cần phải phiền toái đến vậy sao? Cho dù không có chuyện này, cậu cũng không thể cự tuyệt anh cả đời, cậu đã quyết tâm yêu anh, sao có thể nhẫn tâm để anh cấm dục đến chết?

    Bất quá….tội chết có thể miễn, nhưng phải trừng trị nghiêm khắc một trận, ân…. nên trừng phạt thế nào đây?

    Đôi môi mỏng khêu gợi của Sở Lăng dần nhếch lên tạo thành một đường cong duyên dáng, đôi tinh mâu cũng lóng lánh giảo hoạt, cậu đã nghĩ ra làm thế nào để trừng phạt tên háo sắc kia.

    Lúc Alex trở lại phòng, Sở Lăng đã nằm trên giường, nghĩ cậu muốn ngủ sớm nên cũng không gọi, bước nhẹ vào phòng tắm.

    Lúc anh trở ra, lại ngoài ý muốn thấy Sở Lăng nằm trên giường, bình tĩnh nhìn anh.

    Alex ngẩn ra đi tới nói:

    “Lăng, làm sao vậy?”

    Sở Lăng nói:

    “Tôi có chuyện muốn xin lỗi anh.”

    Alex khó hiểu hỏi:

    “Cái gì?”

    Sở Lăng nói:

    “Vừa rồi tôi thấy điện thoại anh reo, tiện tay nghe một chút. Tôi chưa xin phép đã nghe điện thoại nên muốn xin lỗi anh.”

    Alex không khỏi bật cười:

    “Lăng, chuyện đó có gì đâu. Đúng rồi, là ai gọi?”

    Sở Lăng nói:

    “Là Sophia, cô ấy muốn anh trả thù lao hôm trước diễn trò, nghe nói là một cặp bình hoa xa xỉ Trung Hoa triều Minh.”

    Alex đang tươi cười lập tức cứng ngắc.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 115
    Sở Lăng không nói thêm gì nữa, chỉ chăm chú nhìn Alex.

    Alex cũng chăm chú nhìn, nhưng ngoài vẻ bình tĩnh cũng không thấy cậu có biểu hiện gì nữa, đành xấu hổ nói:

    “Ách….Lăng….tôi….tôi chỉ là…..”

    Sở Lăng nói tiếp:

    “Anh chính là lại bày kế lừa tôi một lần nữa.”

    Alex nghe thấy giọng nói lạnh nhạt tràn ngập trách cứ của cậu, liên tục kêu khổ, Sophia chết tiệt, anh đã đồng ý mua cặp bình hoa kia, còn rãnh rỗi gọi điện cho anh làm gì, hơn nữa còn xui xẻo thế nào để Sở Lăng bắt gặp, này không phải muốn hại chết anh sao?

    Alex quả thực cũng không biết giải thích như thế nào, đành phải khép nép nói:

    “Lăng, thực xin lỗi, tôi biết sai rùi, tôi đảm bảo từ nay về sau không có chuyện này nữa, em tha thứ cho tôi đi, đừng tức giận nữa được không?”

    Sở Lăng nói:

    “Được, tôi tha tội cho anh. Bất quá để tỏ thành ý, anh phải nhận trừng phạt.”

    Alex vừa nghe thấy cậu dễ dàng tha thứ như vậy, lập tức vui sướng nói:

    “Lăng, chỉ cần em không giận nữa, em muốn trừng phạt gì tôi cũng chịu.”

    Sở Lăng khẽ nghiêng đầu, mỉm cười:

    “Thật sao?”

    Alex nhìn thấy hắn vô thức toát ra biểu tình tinh quái, không khỏi nuốt nước miếng: “Đương nhiên là thật.”

    Lại âm thầm thở dài:

    ‘Đại khái chắc Lăng sẽ định ra thời gian bao lâu không cho mình chạm vào em ấy đi? Ai, chỉ có thể tiếp tục nhịn….’

    Sở Lăng gật đầu một cái nói:

    “Tôi nghĩ đường đường là thủ lĩnh Hắc Diễm nhất định nói sẽ giữ lời, tôi tin anh.”

    Alex thấy hắn dường như đang suy tính gì đó, tò mỏ hỏi:

    “Lăng, em rốt cuộc định trừng phạt tôi như thế nào?”

    Sở Lăng ngẩng đầu đối diện với đôi tinh mâu, lại mỉm cười:

    “Vậy trước tiên múa thoát y cho tôi xem đi.”

    A? Alex đứng ngây người, cứng họng nhìn hắn.

    Sở Lăng nhíu mày, nói:

    “Sao? Không muốn à?”

    Alex lúc này mới hồi phục tinh thần, đương nhiên không phải không muốn, chỉ là không thể tin lại có chuyện tốt như vậy, bất quá…. nếu Lăng muốn nhìn anh thoát quần áo, chuyện này có đáng gì, anh còn ước gì mỗi ngày đều cởi cho cậu xem.

    Khóe miệng Alex khẽ cong lên, không nói hai lời, lập tức cởi đai lưng áo ngủ, nhanh nhẹn cởi đồ ra quăng qua một bên, thân thể kiện mỹ hoàn toàn lộ ra trước mặt Sở Lăng.

    Sở Lăng làm bộ không thèm chú ý liếc mắt một cái, tuy là bọn họ đã trở thành tình nhân rất thân mật, nhưng vẫn không nhịn được có chút đỏ mặt, cố bình tĩnh nói:

    “Tốt lắm, bây giờ anh có thể nằm xuống giường.”

    Alex lại tiếp tục ngơ ngẩn, Lăng nói trừng phạt thì ra lại đơn giản như vậy sao? Nhưng nhìn thấy Sở Lăng kéo chăn chuẩn bị nằm xuống, anh tự nhiên cũng không ngốc nghếch hỏi nhiều nữa, vội vàng leo lên giường ngoan ngoãn nằm xuống——Lăng của anh thật khoan dung, anh còn nghĩ là ít nhất cũng bị đuổi tới thư phòng ngủ một đêm.

    Sở Lăng chủ động dựa sát lại nằm trên người Alex hỏi:

    “Alex, công việc của anh sắp xếp thế nào rồi? Lúc nào chúng ta có thể khởi hành về Đài Loan?”

    Alex cố gắng kiểm xoát bản thân bị phân tâm do da thịt thân cận, nói:

    “Gần như hoàn tất rồi, tôi đã kêu Ray đi chuẩn bị, nếu thuận lợi, ngày mai chúng ta có thể đi….di? Lăng, em….em đang làm gì vậy?”

    Sở Lăng nằm trên người anh, không biết lấy cà vạt ở đâu ra trói hai tay Alex lại, sau đó kéo lên cao cột vào đầu giường, ngoài miệng không chút để ý nói:

    “Không phải tôi nói muốn trừng phạt anh sao?”

    Alex trợn mắt há mồm nhìn cậu, thì ra anh đã vui mừng quá sớm, trừng phạt thực sự còn chưa bắt đầu a.

    Sở Lăng cột chắc cà vạt xong, ngồi thẳng dậy, liền ngồi trên người Alex, mỉm cười nói:

    “Tôi buộc không chặt lắm, với bản lĩnh của anh có thể lập tức thoát ra. Bất quá, tôi nói trước, nếu hôm nay anh dám vùng vẫy, tôi lập tức trở về Đài Loan một mình.

    Alex trải qua kinh ngạc, chỉ có thể cười khổ:

    “Được được, tôi không giãy. Nhưng mà…. Lăng, em rốt cuộc định trừng phạt tôi thế nào a?”

    Sở Lăng chăm chú nhìn Alex một lát, tự cởi áo ngủ của mình ra, đồng thời cúi xuống áp bên môi anh khẽ cười:

    “Anh nói xem?” Lập tức hôn lên môi Alex, hai tay cũng bắt đầu không an phận vuốt ve trên người anh.

    Alex có chút mơ hồ tự hỏi, hơn nữa ngày mới tỉnh ngộ ra, trời ạ, thì ra…. thì ra Lăng của anh muốn….

    Alex theo bản năng muốn giãy ra đẩy cậu ra hảo hảo hỏi một chút, đột nhiên lại nhớ tới lời uy hiếp vừa nãy, lập tức không dám vùng vẫy, đành phải lắp bắp nói:

    “Chờ….chờ một chút….Lăng….Lăng….Em đến cùng muốn làm gì?”

    Sở Lăng đã muốn hôn lên bờ ngực rộng rắn chắc của anh, nghe vậy không chút che dấu trả lời:

    “Muốn thượng anh a, chẳng lẽ còn không nhìn ra sao?”

    Alex lúc này không biết nói gì mới tốt:

    “Ách….. không….Lăng…. chờ một chút…”

    Sở Lăng ngừng lại, ngẩng đầu chăm chú nhìn Alex:

    “Vì sao?”

    Alex nhất thời không trả lời được.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 116
    Sở Lăng chống tay ngồi dậy chăm chú nhìn Alex nằm dưới mình:

    “Nếu anh nói chưa từng bị nam nhân thượng qua, nhưng trước khi gặp anh, tôi cũng vậy. Bởi vì yêu anh nên tôi nguyện ý đem hết thảy giao cho anh, vậy sao anh lại không muốn? Nếu chúng ta ngang hàng với nhau, thì sao chỉ có anh có thể chiếm lấy tôi? Hoặc là….trong lòng anh, chúng ta không phải ngang hàng?”

    Alex nhìn Sở Lăng, suy nghĩ một chút, nhưng không thể phản bác lại được, chỉ có thể cười khổ nói:

    “Lăng, tôi chưa từng nghĩ như vậy, chúng ta đương nhiên ngang hàng rồi.”

    Sở Lăng lúc này mới cho Alex một nụ cười mê người, cúi xuống hôn lên môi anh một chút, nói:

    “Vậy là đồng ý?”

    Vừa nói vừa tiếp tục hôn xuống dưới.

    Alex cũng cười:

    “Chỉ cần chuyện em muốn, tôi có bao giờ phản đối? Em là người tôi yêu nhất, em muốn thượng tôi, sao tôi có thể cự tuyệt? Bất quá….”

    Alex ái muội cười xong mới nói:

    “Tôi quả thực nghi ngờ kỹ xảo của em đạt tới trình độ nào?”

    Sở Lăng trả thù đột ngột cắn ngực anh một ngụm.

    “Nha….”

    Alex không khỏi kêu nhỏ một tiếng, đau nhưng cũng không nhiều lắm, nhưng có một cảm giác kích thích nhanh chóng trỗi dậy, dục vọng trào lên khiến âm thanh anh trở nên khàn khàn:

    “Lăng, em không phải nhân cơ hội này trả thù đi?”

    Sở Lăng nhìn hai hàng dấu răng chỉnh tề trên cơ ngực rắn chắc, bất giác lộ ra nụ cười ranh mãnh, đắc ý nói:

    “Anh khi dễ tôi lâu như vậy, tôi đương nhiên phải hảo trả thù một chút.”

    Hắn học theo bộ dáng của Alex khẽ hôn cắn lên da thịt, tuy động tác của cậu lúng túng non nớt hoàn toàn không có chút kỹ xảo nào, nhưng Alex đã nhanh chóng bị cậu kích thích đến loạn ý tình mê, xem ra mặc kệ là chủ động hay bị động, ở trên hay dưới, chỉ cần đụng chạm tới người mình yêu quý, dục vọng của Alex căn bản không thể khống chế được.

    Sở Lăng đột nhiên cảm giác được nam tính của người dưới thân nhanh chóng trở nên cứng ngắc vô cùng to lớn, không khỏi khẽ nói:

    “Alex, anh quả thực là sắc lang, tôi căn bản cái gì cũng chưa làm a.”

    Alex cười khổ nói: “Lăng, em căn bản không cần làm gì, tôi vừa nhìn thấy em đã muốn rồi.”

    Sở Lăng oán hận hừ một tiếng, nghịch ngợm khẽ bóp vật nam tính đang thẳng đứng của anh một chút, Alex không khỏi kinh động thở gấp kêu nhỏ một tiếng:

    “Lăng, em thật tàn nhẫn….”

    Sở Lăng không ngừng hôn môi kích thích trên da thịt Alex, vuốt ve âu yếm nam căn cực đại, nghe thấy tiếng anh thở dốc liên tục, vốn chỉ là hành động trêu chọc, dần dần hưng phấn động tình.

    Alex khép hờ đôi tinh mâu, cảm thụ được đôi môi mềm mại của Sở Lăng không ngừng châm lửa thiêu đốt cơ thể mình, bất giác sung sướng rên rỉ….ân, có lẽ cảm giác bị người yêu thượng cũng không hẳn là một loại trải nghiệm tồi tệ.

    Alex khó chịu vặn vẹo, thở hổn hển nói:

    “Lăng, nhanh lên một chút được không? Em đến cùng là muốn thượng hay muốn tra tấn tôi a?”

    Sở Lăng vừa hôn Alex, động tác trên tay cũng bắt đầu nhanh hơn, khẽ cười nói:

    “Là anh dạy tôi phải ôn nhu chăm sóc cho người yêu mà, sao bây giờ lại trách tôi? Nếu nhịn không được, vậy cầu xin tôi đi.”

    Ý định ban đầu của cậu chỉ muốn làm khó Alex một chút, không nghĩ tới Alex trước mặt cậu lại không chút nào băn khoăn, không cần suy nghĩ buộc miệng nói:

    “Được rồi, xin em, Lăng….”

    Vừa cùng đầu lưỡi hắn kịch liệt dây dưa, vừa thở hổn hển bên tai cậu, thấp giọng nói:

    “Lăng…. tôi để em thượng trước, sau đó cũng cho tôi thượng một lần, được không?”

    Sở Lăng không khỏi bật cười nói:

    “Ngay cả việc này cũng phải cò kè mặc cả a?”

    Bàn tay đang vỗ về xoa nắn đột ngột dùng sức bóp chặt lại.

    “A…..”

    Alex kêu khẽ một tiếng, kiềm không được khẽ nâng thắt lưng, xuất ra trên tay cậu.

    Sở Lăng cũng bị phản ứng sống động của Alex kích thích lửa dục vọng, dùng sức trên môi anh mút vào, chăm chú nhìn đôi lam mê chìm trong say mê tình ái có chút mơ màng, đồng thời ngón tay bắt đầu len xuống thăm dò nơi tư mật….

    Alex còn đang chìm đắm trong giây phút ngắn ngủi sau cao trào, mơ mơ màng màng cảm giác Sở Lăng đang cố gắng tiến vào bên trong mình, đau đớn khó chịu khác thường làm anh nhíu mày, nhưng vẫn cố gắng thả lỏng chính mình phối hợp tiếp nhận cậu…

    Anh sẽ không bao giờ quên chính mình cũng từng làm Sở Lăng thống khổ như vậy, hơn nữa nhất định còn đau hơn nhiều, anh quả thực rất hối hận đã làm tổn thương cậu, may mắn tất cả đã qua đi…..

    Thở dốc gợi cảm và tiếng rên rỉ cùng đan vào nhau, hai người sâu sắc yêu nhau cùng nhau dây dưa một chỗ, đồng thời cũng có hai trái tim quyện chặt lấy nhau, cùng nắm tay nhau trải qua cuộc sống sau này.

    Đêm còn rất dài, bọn họ có rất nhiều thời gian để khám phá tâm ý nhau, đồng thời cũng thuận tiện khám phá thân thể nhau, về phần trong quá trình ai trên ai dưới đã không còn là vấn đề quan trọng.

    Toàn văn hoàn.

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây