Tình Mê Pháp Lan Tây – Chương 57-60

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 57

    Alex quét mắt liếc Ray một cái, quay đầu nói: “Lăng, bây giờ em nên yên tâm đi.”

    Sở Lăng còn chưa mở miệng, Ray đã nói tiếp: “Anh từ trước tới nay đối với địch nhân luôn giết không cần hỏi, tôi còn nghĩ phòng giam này sẽ không được sử dụng tới, bây giờ khó khăn lắm mới có người vào đó, tôi cũng cảm thấy cao hứng, hẳn là cũng có nhiều thứ để đùa. Người bị thương kia, trước hết tiếp tục làm hắn chảy máu, về phần những người khác thì không cho thức ăn nước uống, xem bọn họ kiên trì được bao lâu.”

    Sở Lăng ngẩng ra, nghe Ray nói cảm thấy vô cùng khẩn trương, lập tức quay sang Alex nói: “Alex, không cần làm khó bạn của tôi, xin anh.”

    Alex ôm nhẹ cậu, an ủi nói: “Tốt tốt. Lăng, chỉ cần em không rời khỏi tôi, cái gì tôi cũng đồng ý với em.”

    Ray ở sau lưng Sở Lăng khoa tay múa chân với Alex vài cái, cười hì hì nhìn anh giành công, ý tứ nếu không có tôi giúp, sao anh dễ dàng được Sở Lăng mở miệng nhờ vã?

    Alex liếc trắng mắt: “Tốt lắm, Lăng, bạn của em hiện tại đã không còn nguy hiểm, em cũng nên quay lại nghĩ ngơi sớm một chút.”

    Sở Lăng do dự một chút, cuối cùng nói: “Tôi…tôi muốn đi xem bọn họ.”

    Alex nhíu mày, không có trả lời ngay.

    Sở Lăng ngẩng đầu nhìn Alex, vẫn mang sắc mặt cầu xin như trước khiến anh mềm lòng: “Alex, cho tôi đi đi, tôi muốn biết ai bị thương, có nặng hay không thôi.”

    Alex ngẩng đầu nhìn về phía Ray, Ray nhún vai, tỏ ý không muốn xen vào chuyện của bọn họ.

    Alex đúng là vẫn không cách nào chống lại được ánh mắt năn nỉ của Sở Lăng, thở dài nói: “Được rồi.”

    Bốn người nhóm Andy bị nhốt trong phòng giam, vết thương trên tay trái Kay đã được băng lại.

    Bốn người đều đang ngồi trên sàn nhà, đang vừa giận vừa uể oải, không ngờ nhiệm vụ lần này lại thất bại hoàn toàn, chẳng những không nhìn thấy bóng dáng Jason còn trúng mai phục, sau một hồi kịch chiến toàn bộ bị bắt. Alex từ lâu đã nỗi tiếng tàn bạo lãnh khốc, lần này xem ra bọn họ không còn mạng quay về, như vậy xem ra, Jason bị bắt đầu tiên cũng khó bảo toàn mạng sống.

    Andy dựa lên tường trầm tư hồi lâu, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sắt ngoài phòng giam, đây là một tầng hầm rộng, phòng giam chỉ chiếm một nữa diện tích, mà bên ngoài cũng không có ai trông coi.

    Andy nói: “Tôi cảm thấy tình hình có chút không đúng.”

    Tony ngẩng đầu hỏi: “Sao cơ?”

    Andy nói: “Chúng ta lọt vào mai phục, hơn nữa còn giết nhiều người của họ như vậy, theo lý thuyết là không còn đường sống, không biết vì sao đối phương lại không ra tay, ngược lại còn hạ thủ lưu tình?”

    Kay nhíu mày: “Tôi cũng thấy vậy, dựa theo tác phong của Alex, chúng ta căn bản không thể sống sót mà ở trong này, người này đối với địch nhân ra tay vô cùng tàn nhẫn, sao lại nương tay với chúng ta như vậy?”

    Harry lười biếng ngồi dưới sàn dựa lưng vào tường: “Có lẽ tên khốn đó muốn tra tấn chúng ta một phen.”

    Cửa tầng hầm đột nhiên mở ra, một bóng đen bước nhanh vào, đi thẳng tới trước cửa phòng giam, kêu lên: “Andy, Kay, Tony, Harry.”

    “Jason?” Bốn người Andy đều giật mình đứng dậy, không dám tin Sở Lăng lại xuất hiện trước cửa phòng giam.

    Sở Lăng cầm lấy hai song sắt phòng giam, lo lắng nhìn bốn người: “Kay, anh bị thương, có nặng không?”

    Kay ngạc nhiên nói: “Chỉ là vết thương nhẹ thôi, đừng lo.”

    Lúc này lại có một nam nhân cao lớn cực kỳ anh tuấn đi đến, tóc đen mắt xanh, mặc một bộ tây trang màu đen sang trọng, áo sơ mi bên trong không có gài nút và thắt cà vạt, mặc dù có vẻ tùy ý nhưng lại càng tôn lên vẻ anh tuấn, bốn người nhóm Andy giật mình nhận ra nam nhân điềm tỉnh lãnh khốc này chính là Boss tối cao của tổ chức Hắc Diễm Alex Savannah.

    Alex chậm rãi đi tới bên người Sở Lăng, bốn người Andy đều không khỏi nhìn Alex đề phòng, đối với nhân vật nỗi tiếng nguy hiểm này, ai cũng không dám coi thường, nhất là trước mắt bọn họ đang trong tình huống cực kỳ bất lợi.

    Alex đứng bên cạnh Sở Lăng, lạnh lùng nhìn lướt qua bọn người Andy, cố ý dùng tiếng anh lưu loát nói: “Lăng, em đã nhìn thấy bọn họ, bây giờ cũng an tâm đi?”

    Ánh mắt bốn người lập tức hướng sang Sở Lăng, Andy bất ngờ lại có chút nghi ngờ hỏi: “Jason, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 58
    Sắc mặt Sở Lăng bất giác bắt đầu tái nhợt, cậu không biết giải thích tình huống kì dị này như thế nào, mà căn bản cũng không có biện pháp giải thích.

    Kay nghi hoặc hỏi lại: “Jason?”

    Sở Lăng nắm chặt song sắt, không tự chủ cúi đầu, đối với thắc mắc của những người bạn chí cốt chỉ có thể im lặng chống đỡ.

    Alex nhìn lướt qua đám người Andy, khóe miệng lộ ra tia cười nhàn nhạt, nâng tay phải vòng qua cổ Sở Lăng kéo cậu lại sát vai mình, hơi nghiêng đầu nói vào tai cậu: “Lăng, sao không nói sự thật cho bọn họ?”

    Hành động này của Alex dẫn tới vài cái hít sâu, đám người Andy đều khiếp sợ mở to hai mắt.

    Sở Lăng không được tự nhiên giãy khỏi cái ôm của Alex, né tránh hai bước, nhất thời lúng túng không dám ngẩng đầu.

    Alex lại vươn tay kéo cậu lại, cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo kéo cậu ôm chặt vào ngực, đôi lam mâu tràn ngập tà mị khiêu khích nhìn đám người Andy: “Tụi mày nên cảm ơn Lăng, là em ấy cứu tụi mày, nếu không phải Lăng cầu xin, tụi mày nghĩ mình còn mạng ở trong này nhìn em ấy sao? Nếu tụi mày tới giết tao, tụi mày rõ ràng đã thất bại, còn nếu muốn đem em ấy đi, hiện tại tao có thể khẳng định cho tụi mày biết, tuyệt đối không có khả năng! Lăng đã là người của tao, em ấy tuyệt đối không quay về.”

    Sở Lăng khó khăn dùng sức vùng vẫy khẽ nói: “Buông.”

    Đám người Andy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn tình cảnh ngoài dự đoán trước mắt, Andy bổ nhào vào song sắt phẫn nộ hét lớn: “Mau buông cậu ấy ra, tên khốn này!”

    Sở Lăng rốt cuộc giãy ra khỏi cái ôm của Alex, lại né tránh vài bước, không kiềm nỗi thở hổn hển, nhất thời trong đầu rối loạn một nùi, Alex cố ý trước mặt bạn cậu làm ra hành động thân mật này, anh… hành vi của anh quả thực xấu xa, làm cho nhóm bạn của cậu lộ ra biểu tình vô cùng kinh hoàng, Sở Lăng xấu hổ hận không thể biến mất trước mặt mọi người.

    Alex lạnh lùng liếc xéo Andy: “Mạng sống của mày đang nằm trong tay tao, tốt nhất đừng chọc giận tao.”

    Andy phẫn nộ nói: “Mày là tên khốn, có gan thì cứ giết, nếu không chúng ta tuyệt đối không bỏ qua mày!”

    Tay phải Alex nhanh chóng nhấc lên, một khẩu súng lục đen ngòm đã đặt trên trán Andy, cười lạnh nói: “Tao rất thích tự tay giết tụi mày, có thể chết trong tay tao, tụi mày nên cảm thấy vinh hạnh.”

    “Không!” Sở Lăng lập tức nhảy tới ngăn cản trước mặt Alex: “Van cầu anh, đừng tổn thương bạn của tôi.”

    Andy luồn tay qua song sắt cầm lấy tay Sở Lăng, kêu lên: “Jason, cậu làm sao vậy? Sao phải sợ? Sao phải cầu xin tên khốn này?”

    Ba người còn lại cũng đồng thanh kêu lên: “Jason, không cần cầu tên khốn này.”

    “Cậu không cần cầu anh ta.”

    Sỡ Lăng nắm lại tay Andy, lo lắng nói: “Andy, tôi… tôi không thể nhìn mọi người bị thương được?”

    Con ngươi xanh thẳm của Alex hiện lên một tia nguy hiểm, một phen kéo Sở Lăng ra phía sau mình, tức giận nhìn Andy, lạnh lùng nói: “Không được đụng vào Lăng, em ấy là của tao!”

    Mắt Andy bừng bừng lửa giận, dùng sức nắm chặt song sắt, cắn răng tức giận nói: “Alex, mày rốt cuộc đã làm gì Jason?”

    Alex nhạy cảm cảm nhận được sự tức giận trong mắt Andy và những người khác rất khác biệt, tựa hồ còn có hàm ý sâu sắc bên trong, loại này rất khó có thể giải thích chỉ có thể cảm nhận, cũng chỉ có chính mình bị giam giữ trong lưới tình mới có thể nhận ra sự khác biệt rất nhỏ đó.

    Anh nhướng đôi lam mâu, trong lòng lập tức nảy lên cảnh giác, chăm chú nhìn Andy, đôi môi gợi cảm nhẹ nhàng cong lên thành một nụ cười lạnh tràn ngập khiêu khích: “Muốn biết tao đã làm gì sao?” Bất ngờ kéo Sở Lăng qua ôm chặt vào lòng, không nói nhiều cúi đầu hôn lên môi cậu.

    Bốn người bên trong song sắt nhất thời trợn mắt há mồm, Kay líu lưỡi nói: “Thượng đế ơi… chuyện gì đang xảy ra?”

    Harry lẩm bẩm nói: “Tôi…tôi quả thực không thể tin được.”

    Tony cũng vô cùng khiếp sợ nói: “Không phải tôi đang nằm mơ chứ?”

    Sắc mặt Andy tái xanh, lửa giận trong mắt càng thêm mãnh liệt, đột nhiên bổ nhào vào song sắt quát: “Không! Buông cậu ấy ra!”

    Sở Lăng không kịp đề phòng bị Alex hôn, qua hai giây mới kịp phản ứng, lập tức bắt đầu giãy dụa, nhưng Alex không thả lỏng chút nào càng dùng sức ôm chặt cậu vào ngực, trên môi cậu trằn trọc mút vào, đôi lam mâu gắt gao nhìn Andy, bất luận Sở Lăng vùng vẫy thế nào cũng chỉ có thể phát ra âm thanh “ngô…ngô…” không có cách nào thoát ra được.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 59
    Andy tức giận đấm đá lung tung lên song sắt đáng thương, kêu lên: “Mau buông cậu ấy ra! Tên khốn này! Khốn khiếp! Tao muốn giết mày!” vươn nắm tay ra ngoài song chắn muốn tấn công Alex, nhưng lúc nào cũng hụt một chút.

    Sở Lăng bất đắc dĩ đành phải cắn lên môi Alex, mới có thể nhân cơ hội thoát ra, lảo đảo liên tục thối lui về phía sau, mãi tới đi đụng vách tường mới dừng lại thở dốc không ngừng.

    Alex cũng không bắt hắn lại, tùy ý cậu trốn thoát, ánh mắt tập trung khiêu khích Andy, vươn đầu lưỡi khẽ liếm vết máu trên môi, chậm rãi bước hai bước tới gần Andy: “Bây giờ, mày đã biết tao làm gì với em ấy chưa? Hay còn muốn tao kể chi tiết hơn nữa?”

    Hai tròng mắt Andy bị lửa giận bùng cháy đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày là tên khốn!” Liều lĩnh vung tay đấm Alex.

    Alex nhanh nhẹn nghiêng thân mình thoái khỏi phạm vi nắm đấm của Andy, nhanh chóng đánh trả một cú vào bụng anh ta. Thân thể Andy lui về phía sau ba bước, suýt chút nữa ngã ngồi xuống, may mắn có Harry bên cạnh đỡ lấy.

    Andy đẩy Harry ra, lại nỗi trận lôi đình bổ nhào về phía chấn song hét lớn: “Tên khốn, có bản lĩnh thì một mình đấu với tao!”

    Đôi mắt Alex cũng bừng cháy lửa giận, bỗng nhiên nâng cao âm lượng gọi lớn: “Ray.”

    Ray đang canh giữ bên ngoài dắt theo vài tên vệ sĩ đi vào, Alex trầm giọng nói: “Mở cửa ra.”

    Ray ngơ ngác một chút, nhưng vẫn gọi một thuộc hạ đưa chìa khóa tiến lên mở cửa phòng giam.

    Alex lạnh lùng nói: “Mày không phải muốn khiêu chiến với tao sao? Ra đây.”

    Andy thấy hành động của Alex cũng có chút giật mình, nhưng lập tức nỗi giận vọt ra ngoài, không nói hai lời liền tấn công Alex, Alex cũng không khách khí nhanh chóng mạnh mẽ đánh trả lại.

    Mọi người trong tầng hầm kinh ngạc nhìn tỉnh cảnh ly kì trước mắt, tất cả đều bối rối.

    Sở Lăng và đám người Kay cũng không biểu được Andy bình thường luôn cơ trí linh hoạt sao hôm nay lại đột nhiên nóng nãy liều lĩnh như vậy? Mà Ray cũng khó hiểu vì sao Alex luôn lãnh khốc điềm tĩnh sao lại trở nên quyết liệt, Alex rõ ràng nắm trong tay quyền sinh sát những người này, có cần thiết phải tự mình đánh nhau vậy không? Alex trước nay luôn coi thường những hành động lãng phí sức lực, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì a?

    Sau vài vòng kịch liệt, Andy bất ngờ bị Alex đấm một quyền ngã xuống, đám người Tony kinh hãi, không hẹn mà cùng nhau vọt tới, “răng rắc” , “răng rắc” vài tiếng, bọn vệ sĩ nhanh chóng mở chốt an toàn, cầm súng nhắm thẳng vào ba người trong phòng giam, ép buộc ba người phải dừng lại.

    Sở Lăng bước lại kêu lên: “Andy.” Vươn tay muốn dìu anh dậy.

    Andy nâng tay lau vết máu trên khóe miệng, đẩy Sở Lăng ra, nhảy bật dậy lại hướng Alex đánh tới, hai người lại kịch liệt đánh nhau.

    Sở Lăng và những người khác đều nhìn ra được Andy không phải đối thủ của Alex, nhìn thấy Alex đang tiến công ác liệt cực kỳ nguy hiểm, lo lắng kêu lên: “Andy, đừng đánh nữa.”

    Alex nghe thấy âm thanh Sở Lăng đối với Andy vô cùng lo lắng, nhất thời lửa giận càng bốc cao, một cú móc tay trái liền đấm thẳng vào cằm Andy, không chút nương tay đánh bay anh ta dội vào chấn song.

    Đám người Kay động loạt hét lên: “Andy.”

    Sở Lăng vội vã chạy tới bên cạnh Andy nửa quỳ xuống, lo lắng nâng anh dậy: “Andy, anh sao rồi?”

    Alex nhìn thấy Sở Lăng nâng Andy lên, trong mắt tràn ngập quan tâm và kích động, đôi lam mâu càng thêm phẫn nộ đến mức sắp phun ra lửa, khuôn mặt tuấn tú lạnh băng, nước tới xách Andy dậy, không cho Sở Lăng kịp ngăn cản quăng vào trong phòng giam, ba người lập túc vây quanh: “Andy, Andy.”

    Alex nhanh tay bắt lấy Sở Lăng đang muốn chạy vào bên trong, không quan tâm tới sự vùng vẫy nắm chặt cổ tay kéo cậu lui về phía sau vài bước, một tên vệ sĩ nhanh chóng chạy lên khóa cửa phòng giam lại.

    Một lúc sau Andy mới giãy dụa ngồi dậy, ngẩng đầu không chút nào e sợ trợn mắt nhìn Alex, Alex cũng lạnh lùng nhìn lại, ánh mắt hai người giao nhau dường như tóe ra lửa, mà chỉ có hai người bọn họ biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

    Alex chậm rãi thu hồi ánh mắt, ôm chặt Sở Lăng còn đang cố gắng vùng vẫy, nhìn thấy ánh mắt cậu vẫn lo lắng nhìn về phía Andy trong phòng giam, nghe thấy tiếng cậu lo lắng gọi tên của gã ta: “Andy!”

    Alex vô cùng tức giận đột ngột bùng lên sát khí, cắn răng lạnh lùng ra lệnh: “Giết toàn bộ!”

    Nói xong kéo Sở Lăng đang sửng sốt ra ngoài.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 60
    Ray giơ tay phải lên: “Chuẩn bị.” Đám vệ sĩ lập tức nâng súng lên hướng vào bốn người trong phòng giam.

    Sở Lăng hoảng sợ hét lên: “Không!” Càng ra sức giãy khỏi tay Alex, chạy thẳng về phía cửa phòng giam, dang tay đứng trước một loạt họng súng: “Đừng nổ súng!”

    Bàn tay Lôi vẫn đưa trên không, quay đầu lại nhìn Alex.

    Alex nhíu chặt mày: “Lăng, mau quay lại đây.”

    Sở Lăng tức giận nói: “Alex, anh đã đồng ý với tôi không giết bọn họ.”

    Alex cười lạnh: “Tôi chỉ đáp ứng tạm thời không giết.”

    Sở Lăng nhìn thấy sát khí bốc cao trong đôi mắt xanh thẳm của Alex, vừa vội lại hoảng: “Không, Alex, xin anh, đừng giết họ.”

    Andy nằm bên trong phòng giam hổn hển kêu lên: “Jason, không được cầu xin tên khốn đó.”

    Alex trầm giọng: “Lăng, lập tức theo tôi ra ngoài.”

    Tâm tư Sở Lăng vô cùng rối loạn lắc đầu nói: “Không, không, tôi không đi, anh muốn giết họ thì cứ giết tôi trước đi.”

    Alex nhìn chằm chằm Sở Lăng đang đứng trước phòng giam, nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng chậm rãi nói: “Ray, dẫn người lui ra ngoài.”

    Ray thấy Alex luôn kỷ luật nghiêm khắc hôm nay lại nhượng bộ cũng không có biểu tình bất ngờ, phất tay ra lệnh đám vệ sĩ rời khỏi, chính mình cũng ra ngoài cửa.

    Sở Lăng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vô lực dựa vào song sắt, cảm giác linh hồn mình cũng căng thẳng đến mức muốn thoát khỏi thân thể.

    Alex đi tới trước mặt cậu, bình tĩnh nói: “Lăng, em thật sự muốn cứu bạn mình sao?”

    Sở Lăng cố gắng ép sát người về phía sau, lãng tránh tiếp cận của Alex: “Đúng vậy.”

    Ánh mắt Alex chuyển tới trên người Andy, khẽ cười lạnh: “Nếu vậy, em muốn lấy cái gì trao đổi?”

    Trong lòng Sở Lăng hiểu được Alex vẫn muốn uy hiếp mình, nhất thời không thể trả lời, chí có thể cúi đầu im lặng.

    Alex tới gần cậu, tay phải nhẹ nhàng nâng cằm cậu lên, cúi người tiến sát bên môi cậu: “Lăng, yêu cầu của em tôi sẽ không cự tuyệt, tôi đã sớm nói, bất luận em muốn gì tôi cũng đồng ý, chỉ cần em mở miệng. Nói đi, cuối cùng em muốn tôi làm thế nào?”

    Môi của Alex cơ hồ dán chặt lên môi Sở Lăng, âm thanh nói chuyện cũng vô cùng dịu dàng, nhưng đôi lam mâu lại chăm chú vào Andy, ánh mắt tràn ngập khiêu khích.

    Andy không khỏi tức giận, lảo đảo muốn đứng dậy, khàn khàn kêu lên: “Jason, không cần cầu xin, tôi thà chết cũng không muốn cậu làm vậy.”

    Alex bất ngờ xoay người Sở Lăng để cậu đối mặt với bọn họ, từ sau lưng ôm lấy cậu, nghiêng đầu áp bên tai cậu cười khẽ: “Lăng, nghe thấy không? Bạn em không muốn nhận tình cảm này, tôi xem hay là thôi đi.”

    Sở Lăng rũ mắt xuống, căn bản không dám nhìn những người bạn chí cốt của mình, cắn chặt răng nói: “Tôi muốn anh thả họ ra.”

    Đôi lam mâu vẫn chăm chú nhìn Andy, giống như muốn ra oai nhẹ nhàng hôn khẽ lên vành tai và gò má Sở Lăng: “Có thể, bất quá em phải trả một cái giá lớn.”

    Sở Lăng cũng hiểu được Alex sẽ không bỏ qua cơ hội uy hiếp mình, âm thầm hít sâu: “Anh nói đi.”

    Alex nhìn về phía Andy trong mắt hiện lên ý cười thắng lợi, nhẹ nhàng nói: “Từ bỏ chống cự, ngoan ngoãn ở trên giường của tôi, chỉ cần em không cự tuyệt, tôi sẽ đồng ý thả bọn họ.”

    Sở Lăng đối với điều kiện Alex đưa ra cũng đoán trước vài phần, nhưng khi nghe thấy Alex nói rõ ràng như vậy, vẫn không tự chủ run rẩy.

    Andy nhất thời nỗi trận lôi đình hét lên: “Đê tiện vô sỉ khốn nạn! Jason, không được đáp ứng, trăm ngàn lần không được đáp ứng!”

    Ba người Kay đều hoảng sợ không dám tin, cứng họng nhìn tỉnh cảnh trước mặt.

    Alex căn bản không để ý tới lời phản đối của Andy, vẫn thân thiết áp vào bên má Sở Lăng thở dài: “Em vẫn luôn cự tuyệt tôi, luôn từ chối tình cảm của tôi, điều này khiến tôi thực đau đầu, tôi cũng nên hảo hảo cám ơn bạn tốt của em đem tới cho tôi cơ hội tốt như vậy.”

    Sắc mặt Sở Lăng đã trở nên tái nhợt, nhưng không có cách nào né tránh, cũng không có chỗ trốn, chỉ có thể cắn chặt môi khó khăn cúi đầu.

    Hoàn chương 57-60.

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây