Tình Mê Pháp Lan Tây – Chương 73-76

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 73

    Alex bình tĩnh nói: “Thị trưởng Kent, cục trưởng Aino, các ông cứ an tâm, tôi tuyệt đối không nghĩ tới chuyện tiếp quản thành phố này, tôi chỉ đang vội tìm một người thôi.”

    Cục trưởng Aino vô cùng ngạc nhiên: “Cái gì? Cậu hành động lớn như vậy lại chỉ vì muốn tìm một người? Cậu đến cùng đang tìm ai? Quan trọng như vậy, giống như đang truy đuổi đại địch?”

    Ánh mắt Alex vẫn nhìn xuống các con đường băn khoăn: “Người đó cực kỳ quan trọng với ta. Cục trưởng Aino, tôi thấy có xe cảnh sát đang đuổi theo người của Hắc Diễm, còn có mấy chiếc trực thăng theo sau tôi, các ông muốn gây phiền phức cho tôi sao?”

    Cục trưởng Aino cáu kỉnh nói: “Alex, hiện tại là cậu đang gây rắc rối cho chúng tôi. Lực lượng của cậu có mặt ở khắp nơi, sân bay và bến cảng cũng có, cậu đang gây ra hỗn loạn biết hay không?”

    Thị trưởng Kent nói: “Alex, cậu lập tức đình chỉ hành động, cậu sẽ gây ra hoảng loạn trong thành phố, đến lúc đó ai cũng gặp phiền phức, không ai được yên.”

    Alex nói: “Xin lỗi, tôi phải tìm được người tôi muốn, gây ra những rắc rối này cho các ông tôi rất có lỗi, nhưng trước khi tìm được người, tôi sẽ không ngừng lại.”

    Thị trưởng Kent nói: “Rốt cuộc cậu muốn tìm nhân vật quan trọng nào? Thân phận người đó là gì?”

    Alex nói: “Em ấy là người của tôi, không có quan hệ tới chính phủ Pháp, thậm chí cũng không phải người Pháp. Cục trưởng Aino, ông nghe thấy không? Tôi chỉ muốn tìm một người trong tổ chức, không liên quan gì tới các ông, lập tức ra lệnh đám trực thăng tránh ra, còn có gọi các xe cảnh sát đừng tiếp tục gây phiền thức cho người của tôi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”

    Thị trưởng Kent nói: “Alex, cậu nói chuyện với không quân rồi sao?”

    Alex trả lời: “Tới bây giờ còn không thấy không quân xuất hiện, các ông tưởng tự nhiên được sao?”

    Thị Trưởng Kent thở dài: “Alex, cho dù cậu muốn tìm người thì cũng không liên quan gì tời chúng ta, nhưng hành vi của cậu đã đi quá xa, mặc kệ ai, quan trọng như thế nào, cậu cũng không nên điều động nhiều người như vậy gây rối loạn trật tự và an ninh. Hãy nghe tôi nói, ít nhất hãy rút về một nửa, chỉ là tìm một người mà thôi, đâu cần toàn bộ tổ chức phải ra mặt? Tôi và cục trưởng Aido đáp ứng cậu, có thể mượn lực lượng cảnh sát giúp đỡ cậu tìm người. Về phương diện này, cảnh sát so với người của cậu cũng có kinh nghiệm hơn, tôi nói vậy được không?”

    Đến lúc này Alex vẫn chưa nhận được tin tức gì của Sở Lăng, vô cùng lo lắng, nếu trên đường Sở Lăng đổi xe hoặc ẩn nấp vào một nơi hẻo lánh nào đó, muốn tìm được quả thật ngày càng khó khăn hơn. Nghe thấy lời đề nghị của thị trưởng Kent, cảm thấy đó cũng là một biện pháp, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được, chúng ta cùng lùi một bước, tôi rút trước một nửa người về, nhưng cảnh sát phải toàn lực phối hợp không được cản trở nữa.”

    Cục trưởng Aino nói: “Được, cậu hạ lệnh lui người, tôi sẽ phát lệnh đi, chúng ta lập tức hành động. Bây giờ nói cho tôi biết cậu muốn tìm ai?”

    Trước tiên Alex dùng bộ đàm thông báo cho Lôi rút một nửa đội ngũ về, sau đó mới trả lời cục trưởng Aino: “Một chiếc xe BMW màu đen, biển số 4721. Trên xe là một người đàn ông đông phương, 24 tuổi, mắt đen, tóc đen, mặc y phục đen.”

    Cục trưởng Aino nhanh chóng phân phó trợ lý bên cạnh ghi lại những đặc điểm này gửi cho các xe cảnh sát, đồng thời hỏi tiếp: “Tên? Alex, tên của cậu ta?”

    Alex trầm mặc một chút mới nói: “Jason Claire.”

    Cục trưởng Aino nói: “Có ảnh chụp không?”

    Alex nói: “Tạm thời không có.”

    Cục trưởng Aino nói: “Tôi đã điều động các xe cảnh sát bắt đầu tìm kiếm, nếu tìm thấy, có cần bắt giam cậu ta không?”

    Alex nói: “Không, cục trưởng Aino, nếu người của ông phát hiện em ấy, xin lập tức thông báo cho tôi, tuyệt đối không được tiếp cận, lại càng không được gây tổn thương, nghe thấy không? Điểm này rất quan trọng, tuyệt đối không được đả thương.”

    Thị trưởng Kent đột ngột hỏi: “Alex, nếu chúng tôi không tìm thấy cậu ta thì sao? Dù sao Paris cũng là một thành phố lớn, vỏn vẹn trong nội thành cũng có mấy trăm vạn dân cư, muốn tìm một người hệt như mò kim đáy biển, ai cũng không nắm chắc được.”

    Micro truyền ra một trận im lặng, một lát sau, âm thanh Alex lạnh như băng vang lên: “Một giờ sau, nếu còn chưa tìm được em ấy, quả tên lửa đầu tiên sẽ bay tới tháp Eiffel, sau đó là Khải Hoàn Môn, nhà thờ Đức Bà, cung điện Louvre. Sau đó sẽ có nhiều phi cơ chiến đấu xuất hiện trên bầu trời Paris, mục tiêu tập trung ở chỗ các ông-tòa thị chính, sau đó là tổng bộ hình cảnh quốc tế và các sân bay hải cảng, tiếp đó là các đại sứ quán đặt ở Paris, đầu tiên chính là đại sứ quán Mỹ quốc. Tóm lại nếu không tìm thấy em ấy, tôi sẽ san bằng Paris thành bình địa! Tôi sẽ không chút lưu tình biến thành phố này một đống gạch vụn! Cuối cùng, dùng một đầu đạn hạt nhân phá hủy triệt để quốc gia này! Khiến cho Pháp quốc vĩnh viễn biến mất trên bản đồ thế giới!”

    Giọng nói Alex lạnh như băng giống như đến từ địa ngục, nói xong đoạn này liền ngắt liên lạc.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 74
    Thị trưởng Kent và cục trưởng Aino ngồi chết lặng trên ghế, nữa ngày cũng không thể động đậy, nhân viên làm việc trong phòng cũng há hốc mồm nói không ra lời.

    Hơn nữa ngày, trợ lý đang vùi đầu vào máy vi tính mới mở miệng nói: “Thị trưởng, tra được Jason Claire một tuần trước dùng dùng thân phận Mỹ quốc nhập cảnh để đi du lịch, thân phận thật sự của cậu ta là… tôi tìm được rồi… là… thiếu úy đội hải quân lục chiến Mỹ? Trời ạ, thị trưởng, cậu ta là một sĩ quan quân đội Mỹ.”

    Thị trưởng Kent lẩm bẩm nói: “Cái này có thể gây ra rắc rối lớn cho chúng ta.”

    Cục trưởng Aino nhíu mày nói: “Nếu không xử lý đúng cách, có thể dẫn tới một chuộc tranh cãi quốc tế. Nhưng mà…một sĩ quan quân đội Mỹ dùng thân phận bình thường đến Paris làm gì? Thật sự chỉ là khách du lịch sao?”

    Thị trưởng Kent nói: “Theo chuyện cậu ta có liên quan tới Alex, làm sao có thể là nghĩ phép được? 80% là tới tiến hành nhiệm vụ bí mật. Theo thông lệ chính phủ Mỹ sẽ không công khai thừa nhận chuyện này, trừ phi Alex quả thật phá hủy đại sứ quán Mỹ. Chúng ta bây giờ không phải nên lo lắng về nước Mỹ mà là Alex.”

    Trợ lý nghi hoặc nói: “Ông Alex kia thật sự sẽ làm theo lời uy hiếp phá hủy toàn bộ Paris sao?”

    Thị trưởng Kent lo lắng: “Theo tính cách của Alex, nếu không tìm thấy người tên Jason kia, chỉ sợ cậu ta quả thực sẽ làm như vậy.”

    Cục trưởng Aino nói: “Nhưng mà cũng như lời ông nói, tìm một người trong một thành phố mấy trăm vạn dân cư thì khác nào mò kim đáy bể, huống chi lại chỉ có một giờ, nếu lúc đó còn chưa tìm được thì chúng ta nên làm cái gì đây?”

    Thị trưởng Kent trầm mặc một chốc, chậm rãi ngẩng đầu lên nói: “Chúng ta chỉ có thể xây dựng lại Paris trên đống đổ nát, hơn nữa chuẩn bị đón nhận chiến tranh thế giới lần ba. Đương nhiên, điều kiện trước tiên…. nếu đến lúc đó chúng ta có đủ may mắn để sống sót.”

    Tất cả các nhân viên trong phòng đều quay đầu nhìn nhau, trợ lý cẩn thận hỏi lại: “Thị trưởng, có cần thông báo lên tổng thống hay quốc hội, chuẩn bị sơ tán…hoặc khai chiến?”

    Thị trưởng Kent mệt mỏi nhu nhu huyệt thái dương: “Với thực lực của tổ chức Hắc Diễm, cho dù tiến hành tấn công quân sự chỉ sợ chúng ta cũng không có phần thắng, nói tới vũ khí tối tân hiện đại sao có thể so lại họ, thậm chí có khả năng bọn họ thực sự có vũ khí hạt nhân.”

    Cục trưởng Aino kiềm không được lẩm bẩm nói: “Người Jason Claire này cuối cùng là người như thế nào?”

    Alex nôn nóng nói: “Ray, trên xe của chúng ta không phải đều gắn thiết bị GPS sao? Sao lâu như vậy vẫn không tìm thấy Lăng?”

    Ray nhìn máy tính đang đặt trên đùi mình, nhíu mày nói: “Alex, chúng ta đã bắt được tín hiệu từ xe của Jason, trên đường cao tốc hướng về nội thành ở phía trước, nhưng có chút kỳ quái…người của chúng ta không tìm thấy. Tôi đã phái người cẩn thận điều tra con đường đó, nhưng đến bây giờ vẫn chưa phát hiện được.”

    Alex điều khiển máy bay hướng tới cao tốc Ray vừa nói: “Trên xe Lăng cũng có micro, ngươi thử liên lạc xem?”

    Ray nói: “Tôi đã thử qua, không có tín hiệu hồi âm.”

    Alex cắn răng thấp giọng nguyền rủa: “Chết tiệt.”

    Ray cười khổ nói: “Alex, anh không phải đang nói tôi đi.”

    “Đừng nhiều lời, tiếp tục tìm kiếm cho tôi.”

    Phi cơ chiến đấu lướt nhanh dọc theo đường cao tốc, nhìn xuống phía dưới khắp nơi đều là xe BMW đen, Alex không khỏi nhíu mày, nhìu xe BMW giống nhau tụ tập một chỗ, anh căn bản không thể phát hiện tung tích của Sở Lăng, lập tức nói: “Lôi, lập tức kêu người trên quốc lộ này rời khỏi, để cảnh sát tiến hành điều tra.”

    “Vâng.” Ray trả lời, sau đó nhanh chóng dùng bộ đàm thông báo cho thuộc hạ khẩn trương rút về, đồng thời liên lạc với cục trưởng Aino, yêu cầu tăng cường lực lượng cảnh sát kiểm tra từng chiếc xe trên quốc lộ này.

    Alex mở hệ thống GPS trên máy bay, đưa chỉ thị vào quả nhiên trên màn hình xuất hiện tín hiệu xe Sở Lăng, anh nhanh chóng giảm tốc độ bay thấp xuống quốc lộ, nhưng lại không tìm chiếc chiếc xe có tín hiệu trên màn hình, anh quay đầu phi cơ lại cần thận tìm lại một lần, có rất nhiều loại xe đang tiến vào nội thành, nhưng lại không thấy bóng dáng xe Sở Lăng.

    Alex vừa tìm kiếm vừa hỏi: “Ray, bên cảnh sát có phát hiện gì không?”

    Ray nói: “Vẫn chưa có.”

    Alex cũng nhìn thấy xe của Ray đang chạy như bay trên quốc lộ, anh nhìn nhìn biểu tượng tín hiệu trên màn hình, đột nhiên nói: “Ray, truyền tín hiệu GPS xe anh cho tôi.”

    Ray theo lời Alex bắt đầu truyền tải tín hiệu xe của mình.

    Alex nhanh chóng nhận được tín hiệu của Ray, nói: “Ray, theo tín hiệu, khoảng cách của anh và Lăng không còn xa lắm.”

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 75
    Ray nhìn qua cửa kính xe quan sát trước sau, nói: “Nhưng hiện tại trên quốc lộ chỉ có xe của tôi là BMW.”

    Ray ngạc nhiên nói: “Nhưng tôi không thấy gì cả?”

    Alex chăm chú quan sát màn hình tín hiệu, kêu lên: “Ray, anh vừa vượt qua tín hiệu của Ray kinh ngạc nhìn ra cửa sổ xe, nói: “Tôi chỉ vừa vượt qua một chiếc xe tải lớn thôi.”

    Alex trên không trung cũng nhìn thấy Ray vừa lướt qua chiếc xe vận tải kia, anh chăm chú quan sát thùng xe phía sau được đóng kín, bên môi không khỏi dắt ra một nụ cười lạnh, lẩm bẩm nói: “Lăng, em quả thật rất thông minh.” Lập tức nói: “Ray, ngăn chiếc xe tải lại, kiểm tra thùng xe.”

    Ray lập tức ra lệnh quay đầu xe chặn giữa quốc lộ, cầm súng nhảy xuống, hướng về phía chiếc xe tải đang tiến đến lớn tiếng kêu: “Dừng xe.” Hai tên vệ sĩ trên xe cũng đồng loạt nhảy xuống rút súng ra.

    Tài xế xe tải đột nhiên nhìn thấy một chiếc BMW đen đậu giữa quốc lộ, có ba người đàn ông giơ súng lớn tiếng ra lệnh cho ông phải dừng lại, nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng dùng sức giẫm lên phanh xe, chiếc xe tải khổng lồ lao tới trước cách Lôi chưa đầy hai mét mới dừng lại, đúng lúc đó có một chiếc phi cơ chiến đấu lướt qua gào rít trên đỉnh đầu chiếc xe.

    Ray bước tới mở cửa xe, ra lệnh: “Xuống xe, mở thùng xe ra.”

    Hai gã lái xe bị họng súng chỉa vào đầu đe dọa sợ hãi đến chảy mồ hôi lạnh, một bên cầm chìa khóa bước xuống xe một bên run rẩy nói: “Các người muốn làm gì? Tôi…chúng tôi không làm gì hết….”

    Ray không kiên nhẫn vung súng lên: “Mau mở ra.”

    Hai tên tài xế bị áp giải đi dọc theo chiều dài chiếc xe tiến về phía sau, đám người vừa tiến tới đuôi xe, “oanh” một tiếng, cửa thùng xe đột ngột bị phá thủng, một chiếc BMW màu đen lao ra khỏi thùng xe đáp xuống mặt đường, tiếp theo là một tiếng phanh xe chói tai, chiếc xe trượt ra vài mét sau cú bay quá đà.

    Ray vừa mừng vừa sợ kêu lên: “Là Jason.” Lập tức bước tới, đồng thời cầm lấy bộ đàm: “Alex, mau lại đây, chúng ta tìm thấy cậu ta rồi.”

    Hai tên vệ sĩ cầm súng chỉa vào đầu hai tên tài xế, hai gã tài xế thì trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, không dám tin nói: “Thượng đế, đây là chuyện gì?”

    Bọn họ không biết từ lúc nào trong xe mình lại có một chiếc BMW, mà trên xe lại đúng là người những người cầm súng này muốn tìm, bọn họ căn bản không biết nên giải thích như thế nào.

    Sở Lăng nắm chặt tay lái, lạnh lùng nhìn Ray đang tiến tới gần.

    Ray đi tới trước mặt Sở Lăng, nói: “Jason, xuống xe đi.”

    Sở Lăng nhấn nút cho cửa sổ xe hạ xuống, lạnh lùng nói: “Anh tránh ra.”

    Ray đi tới bên cửa kính xe, thở dài khuyên nhủ: “Jason, mau cùng tôi trở về, cậu cũng hiểu được là trốn không thoát mà.”

    Sở Lăng vừa nhìn thấy Ray không còn chắn trước xe, lập tức nhấn ga, chiếc xe bất ngờ vọt lên, Ray kinh hãi đuổi theo phía sau hét lớn: “Jason, mau dừng xe.”

    Hai tên vệ sĩ nhìn thấy chiếc xe vọt lại, nhưng cũng không dám nổ súng, chỉ có thể nhảy sang bên cạnh né tránh, Sở Lăng nhanh chóng lướt qua hai người, tông thẳng vào chiếc BMW đang đậu giữa đường, nghênh ngang lướt đi.

    Ray đã chạy tới kêu lên: “Mau lên xe đuổi theo.” Ba người vội vàng leo lên chiếc xe đã bị va chạm hư hỏng, đuổi sát phía sau.

    Bộ đàm trên tay Ray truyền ra tiếng rống giận của Alex: “Ray, sao lại thế này? Sao để cho em ấy chạy thoát?”

    Ray giơ bộ đàm lên cười khổ: “Alex, chúng ta không được nổ súng, cũng không được bắn nổ chiếc xe, cũng không được dùng phương thức gì làm cậu ta bị thương, xin anh nói cho tôi biết phải làm gì để chặn cậu ta lại đây?”

    Alex thấp giọng nguyền rủa: “Đáng chết.”

    Anh đã điều khiển phi cơ quay lại, theo sát phía trên xe Sở Lăng, trầm giọng kêu: “Lăng, em nghe thấy không? Tôi bảo em lập tức dừng xe lại!”

    Ray cũng dùng bộ đàm kêu lên: “Jason, mau dừng xe, Alex đang lái máy bay trên đầu cậu, cậu cho rằng mình có cơ hội thoát được sao?”

    Sở Lăng không thèm để ý tới lời nói đang phát ra từ bộ đàm, nhưng không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn một chiếc phi cơ chiến đấu xẹt lướt qua trên không trung, âm thầm khiếp sợ, Alex lại điều khiển máy bay truy đuổi cậu, điều này đáng giá sao?

    Alex kêu lên: “Ray, nhanh chóng thông báo cho các xe cảnh sát phía trước chặn lại.”

    Ray nhìn chằm chằm chiếc xe BMW cách đó không xa, nói: “Tôi đã thông báo cho cục trưởng Aino. Bất quá…Alex, anh cảm thấy Jason sẽ nghe lời cảnh sát sao?”

    Vừa dứt lời cũng nghe thấy tiếng còi cảnh sát réo vang.

    Tình Mê Pháp Lan Tây Chương 76
    Sở Lăng lái xe chạy như bay trên đường quốc lộ, trong bộ đàm không ngừng truyền ra âm thanh của Alex và Ray bảo hắn dừng xe, mà cậu đối với việc Alex bắt tay với cảnh sát ngăn chặn cậu cũng không cảm thấy giật mình, các tổ chức lớn mạnh luôn có sự gắn bó chặt chẽ với chính phủ, chuyện này trong bất cứ quốc gia nào cũng rất phổ biến.

    Theo âm thanh chói tai của còi cảnh sát truyền tới, Sở Lăng đã đối diện với một chiếc xe cảnh sát, nhưng cậu không hề có ý muốn dừng xe, dưới chân càng dùng sức giẫm mạnh chân ga, lướt như bay qua đám xe cảnh sát đang tụ tập.

    Cậu biết với thế lực của tập đoàn Hắc Diễm, cảnh sát cũng không làm được gì Alex, cũng không thể bảo hộ mình, huống hồ thân phận của cậu lại đặc biệt, không được liên lụy tới các cơ quan chính phủ, cậu phải mau chóng tiến vào nội thành, có lẽ còn khả năng thoát khỏi truy đuổi của Alex, về phần cảnh sát cậu cũng không bận tâm.

    Kỹ năng lái xe của Sở Lăng rất tuyệt vời, sử đụng tối đa tính năng và tốc độ của BMW, một trận rượt đuổi ngoạn mục trên đường cao tốc được thể hiện rất sống động.

    Alex trên không trung nhìn thấy Sở Lăng như mủi tên rời khỏi dây cung, phần đông xe cảnh sát đã quay đầu xe lại bắt đầu truy đuổi phía sau, nhưng đã bắt đầu rớt xa khoảng cách, ngược lại còn khiến cho xe Lôi bị trở ngại, không thể theo sát được.

    Những chiếc xe cảnh sát được chi viện nhận được báo cáo của đồng sự, liền thay đổi sách lượt, đem xe cảnh sát chắn ngang đường quốc lộ đang tiếp cận xe Sở Lăng đang phóng như bay.

    Alex điều khiển phi cơ trên không trung đuổi theo xe Sở Lăng, nhìn thấy xe cảnh sát đang chặn trên đường, anh biết theo tính cách của Sở Lăng sẽ kiêng dè làm bị thương cảnh sát sẽ không liều lĩnh tông thẳng qua, nhân tiện nói: “Ray, đuổi theo nhanh lên, cố gắng không cho người bên phía cảnh sát tiếp cận Lăng.”

    “Đã biết.” Ray vừa trả lời vừa nhanh chóng phân phó lái xe lướt qua một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng vượt lên.

    Lúc này trên không trung bắt đầu xuất hiện nhiều máy bay trực thăng của cảnh sát, đuổi theo hành tung của sở lăng, đồng thời báo cáo tình huống cho các đồng sự dưới mặt đất.

    Sở Lăng cũng nhìn thấy dàn xe cảnh sát xếp hàng ngang trên quốc lộ, do dự một chút, chiếc xe như tia chớp đang vọt tới, Sở Lăng cắn răng dùng sức chuyển tay lái, chiếc BMW đột nhiên lao ra khỏi đường cao tốc, nhảy lên mặt cỏ cạnh quốc lộ, sát bên đám xe cảnh sát đang chắn ngang, lướt trên mặt cỏ vụt qua.

    Alex nhìn thấy cảnh này không khỏi ảo não đấm mạnh lên đùi, thấp giọng mắng: “Đám cảnh sát ngu ngốc.” Đẩy cần điểu khiển, nâng độ cao vọt lên phía trước, nói: “Lăng,mau dừng xe, nếu không tôi sẽ không khách sáo.”

    Sở Lăng lạnh nhạt, lướt nhanh qua đám xe cảnh sát chắn giữa đường, một lần nữa nhảy lên đường cao tốc tiếp tục chạy vào hướng nội thành.

    Alex vừa vội vừa giận, đột ngột điều khiển phi cơ lao xuống, một đầu tên lửa mang theo một làn khói trắng lướt qua xe Sở Lăng, rớt xuống mặt đường trước mặt hắn khoảng một trăm mét, bùng lên một ngọn lửa cao vút.

    Sở Lăng cắn răng nắm chặt tay lái, dưới chân dùng sức đạp chân ga, lao xuyên qua bức màn lửa, Ray cũng theo sát phía sau, phần đông xe cảnh sát đuổi theo lại phát ra một trận tiếng phanh xe náo loạn, liên tục va chạm vào nhau, một số lao ra khỏi quốc lộ, một số bị hất tung lên không.

    Ray nhìn ra sau thấy một số xe cảnh sát vẫn tiếp tục truy đuổi nhưng số lượng đã giảm một nửa, không khỏi lắc đầu cười khổ, cầm lấy bộ đàm nói: “Alex, anh không ngăn được Jason, ngược lại còn giúp cậu ta đánh văng không ít cảnh sát.”

    Alex không trả lời, cảm thấy ngày càng tức giận, nhìn thấy Sở Lăng sắp tiến vào nội thành, nếu muốn cản trở hắn cũng không phải dễ.

    Anh nhìn chằm chằm chiếc xe BMW đen Sở Lăng đang điều khiển phóng như bay dưới quốc lộ không ngừng lướt qua làn xe, trầm giọng nói: “Lăng, nếu em không dừng lại, tôi sẽ khiến cho em phải hối hận.”

    Sở Lăng vẫn mặc kệ như trước, chỉ tập trung tinh thần tăng nhanh tốc độ.

    Alex nhìn màn hình ngắm ngay mục tiêu, hung hăng ấn mạnh nút bấm, một đầu tên lửa lại nhanh chóng bay ra, chính xác bắn trúng thùng xe vận tải trước Sở Lăng không xa, toàn bộ thùng xe bị chấn động hất lên không trung nổ tung, lửa văng ra bốn phía, bánh xe bay loạn xạ.

    Sở Lăng cắn chặt răng, không hề dừng lại lao thẳng tới biển lửa dầy đặc khói.

    Bộ đàm lại truyền ra âm thanh Alex vô cùng tức giận: “Lăng, tôi bảo em lập tức dừng xe!”

    Phi cơ chiến đấu bay ở độ cao thấp, đạn nã xuống mặt đường trước xe Sở Lăng như mưa, ảnh hưởng nặng nề tới số đông ô tô gần đó, nháy mắt không biết có bao nhiêu chiếc xe đâm vào nhau, quốc lộ trở thành một mảnh hỗn loạn.

    Số máy bay trực thăng cảnh sát bám theo phía sau phi cơ của Alex, không ngừng đem tin tức hiện trường báo cáo lại cho cục trưởng và thị trưởng đang vô cùng lo lắng, đối mặt với cơn tức giận của Alex, tất cả mọi người đều kinh hoàng khiếp sợ.

    Hoàn chương 73-76.

    Thuộc truyện: Tình Mê Pháp Lan Tây