Tình nhân kỵ sĩ bá đạo – Chương 13.2

    Thuộc truyện: Tình nhân kỵ sĩ bá đạo

    Chương 13: Kết quả ngoài ý muốn (2)

    Ngự Thượng Tuyền sửng sốt, mạc danh kỳ diệu gật đầu: “Đúng vậy”.

    Có thể không phải là tiểu hổ sao?

    Trên trán, mặc dù có chút mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy có một chữ ‘Vương’.

    Sát Nặc chậm rãi phun ra một hơi, đó là Bạch Hổ a.

    Ở rừng rậm Giới Hạn, vượt qua đỉnh cấp ma thú, chính là thần cấp ma thú, lợi hại nhất trong đó là Bạch Hổ.

    Tuy rằng ngoại hình ngoại trừ màu lông, nhìn qua cùng với Ma Hổ bình thường không có gì khác, nhưng thực lực ma thú Bạch Hổ cấp chín thì Ma Hổ bình thường thế nào có thể so sánh.

    Có thể là do duyên cớ di truyền, hay cường giả đối đãi với hậu đại của mình thì nghiêm khắc hơn.

    Đẳng cấp ma thú cao cấp hậu đại, cơ hồ thực lực là một đời vượt qua một đời.

    Đây tự nhiên là cách sinh tồn ở rừng rậm, trong đàn ma thú cao cấp, chỉ có thực lực mạnh mới có thể sinh tồn.

    Sát Nặc không khỏi có chút lo lắng: “Không nên?”

    Nhặt được một Bạch Hổ hậu đại lợi hại như vậy?

    Bạch Hổ trước mắt tuy vẫn còn là thú con, nhưng có thể nhìn ra được trong tương lai nhất định sẽ trở thành một ma thú cường đại, như vậy cha mẹ nó chắc chắn thực lực vô cùng mạnh.

    Ngự Thượng Tuyền nhức đầu,” Đây là Thương Tuyệt kêu ta mang nó theo……”

    Trong ánh nghi hoặc của Sát Nặc, Ngự Thượng Tuyền đem chuyện mình gặp được Thương Tuyệt một năm một mười nói ra, nghe xong Sát Nặc không khỏi cảm thấy kinh hãi.

    Có thể đem ma thú Bạch Hổ cấp chín làm bị thương đến như vậy, cũng không biết cái gì có thực lực mạnh như thế.

    Bất quá nếu đã gặp, hơn nữa Bạch Hổ không có ác ý, còn được Ngự Thượng Tuyền hỗ trợ trị thương, chỉ sợ, sau khi thương thế tốt ma thú sẽ quần thể đánh lén nó. (Mình cũng không hiểu đoạn này lắm)

    Đánh lén.

    Đây là khả năng có thế xảy ra nhất mà trước mắt Sát Nặc có thể nghĩ đến.

    Ma thú Long cấp mười, tại trên phiến đại lục này, cũng chỉ xuất hiện có hai lần mà thôi.

    Lần đầu tiên, là khi đại lục mới hình thành, Long là người mang đến nền văn minh.

    Lần thứ hai, là khi ma thú bạo động, Long là người mang đến sinh cơ.

    Mỗi một lần Long xuất hiện, nhất định mang đến cho mọi người vô vàn hy vọng.

    Cho nên, hắn cũng không cho rằng Long sẽ xuất thế.

    Huống hồ, hình thể Long lớn như vậy, mỗi một lần xuất thế, lập tức sẽ có người nhìn thấy.

    — Bởi vì cho tới bây giờ nó đều phá không mà xuống.

    Lắc đầu, không nghĩ tiếp vấn đề này nữa, lại hỏi: “Ngươi cùng thú Vòi Rồng……”

    Thiếu niên trước mắt tựa hồ đối với ma thú có một loại hấp dẫn đặc biệt.

    Nếu nói vừa rồi y cùng với thú Vòi Rồng, hắn còn có thể cho rằng là trùng hợp, dù sao trên đại lục này kỳ nhân dị sự như thế rất nhiều.

    Nhưng sau khi Ngự Thượng Tuyền nói ra chuyện về Bạch Hổ, hắn không thể tiếp tục nghĩ như vậy.

    Ma thú thiên tính thích hài tử thuần khiết vô hại, còn người trưởng thành luôn có ác ý, trong lòng suy nghĩ phức tạp, từ đó mà quanh thân hơi thở cũng trở nên không tinh thuần.

    Ngự Thượng Tuyền tuy rằng cũng là một hài tử đơn thuần, nhưng cho dù là hài đồng thiên chân, trong lòng cũng có bóng ma, có một mặt hắc ám.

    Vĩnh viễn cũng không thể thiên chân như một tiểu hài tử thực sự.

    Ngự Thượng Tuyền nháy mắt mấy cái, nổi lên vui đùa: “Ngươi đoán a, đoán đúng rồi ta liền nói cho ngươi!”

    Sát Nặc: “……” Đoán đúng liền nói cho hắn?

    Lời này nghe như thế nào cũng không được tự nhiên?

    Ha ha nở nụ cười, Ngự Thượng Tuyền mới nói: “Ân, ta trời sinh có thể cùng động vật thân cận, chúng nó cũng thích ta, chúng ta có thể hiểu được lời nói của nhau, còn có thể cùng nhau nói chuyện”.

    Đây là lời giải thích cho chuyện vừa rồi.

    Sát Nặc sửng sốt, không nghĩ tới thiếu niên trước mắt còn có loại năng lực này.

    Cái gì cũng không cần làm có thể đạt được hảo cảm của động vật, chuyện này cho dù là Thuần thú sư cao cấp cũng không thể làm được.

    Thuần thú sư cũng chính là người thuần hóa ma thú, người như thế, trời sinh tương đối bình dị gần gũi, đương nhiên đây cũng có thể là kết quả do rèn luyện tạo thành.

    Bất quá…… Có thể cùng ma thú nói chuyện……

    Sát nặc chân mày nhíu lại, nói: “Chuyện này trừ bỏ ta, còn có ai biết?”

    Này tuyệt đối là một tin tức hệ trọng, ít nhất có thể làm cho rất nhiều người sinh ra tà niệm.

    Có thể dễ dàng đạt được hảo cảm của ma thú, liền đại biểu cho có thể làm vô số ma thú phục tùng, còn có thể nói chuyện với ma thú……. Điều này thật khó tin.

    Không chỉ có được tin tức ma thú đã được thuần hóa biết, còn có thể theo ma thú hoang dã tìm được những vật phẩm hiếm lạ ở những nơi không người biết.

    Thậm chí là bảo tàng của Cự Long.

    Này không phải là liền xong rồi sao.

    Ngự Thượng Tuyền lắc đầu, chuyện này, mặc kệ là trước đây hay hiện tại, trừ bỏ y cùng cha mẹ đã mất, bây giờ cũng chỉ có thêm Sát Nặc biết.

    Có lẽ vì biết năng lực này sẽ đem đến cho y nguy hiểm, thời điểm cha mẹ biết cũng đã nghiêm túc dặn dò y, không thể đem chuyện này nói cho bất kỳ ai, cho nên y vẫn chưa từng nói qua với ai.

    Bất quá…… Y tin tưởng, Sát Nặc là người y có thể tin cậy được.

    Lắc đầu, tỏ vẻ không có người khác biết.

    Sát Nặc gật gật đầu, thở dài nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn có người thời thời khắc khắc lúc nào cũng nhớ thương thiếu niên trước mắt này, thiếu niên này chỉ có thể là của một mình hắn. (Anh ấy đã bắt đầu đánh dấu chủ quyền)

    Hết chương 13.2

    Thuộc truyện: Tình nhân kỵ sĩ bá đạo