Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 106-108

    Thuộc truyện: Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    20
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết [106] Bản Đồ Bí Mật

    *****

    “Xác định?” Bối Cơ hỏi An Nhĩ Tư ở đối diện.

    An Nhĩ Tư mỉm cười: “Xác định, chưa từng xác định đến vậy. Đời này trừ bỏ Tiểu Dạ, ai cũng không cần.”

    “Ai…” Bối Cơ khẽ thở dài một hơi, sau đó nói: “Cũng là duyên phậm a! Nếu đã quyết định rồi thì đừng hối hận, cũng đừng phụ lòng người ta.” Tuy Bối Cơ thực không hài lòng khi An Nhĩ Tư dắt một thú nhân về nhà, thế nhưng nếu đã đáp ứng thì Bối Cơ hi vọng con mình có thể chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân, đồng dạng cũng chịu trách nhiệm đối với Nhan Tử Dạ.

    “Con sẽ không phụ lòng Tiểu Dạ.” An Nhĩ Tư thực khẳng định nói, sau đó anh nghĩ tới gì đó, liền hỏi Bối Cơ: “Đúng rồi cha, nghe nói sáng nay quốc khố vừa bị trộm?”

    “Con đã biết rồi à? Đúng vậy, tên trộm này hiểu rất rõ hệ thống phòng ngự của quốc khố, hơn nữa cũng quen thuộc với địa hình hoàng cung. Bọn chúng hướng về phía phương pháp tu luyện của gia tộc Á Bá Lan chúng ta mà tới.”

    “Phương pháp tu luyện của chúng ta?” Ánh mắt An Nhĩ Tư hơi nheo lại, suy nghĩ một chốc rồi nói: “Cha, con biết là ai làm.”

    “Ai?” Bối Cơ nhìn về phía An Nhĩ Tư.

    “Là Phỉ Áo Nạp.” Kỳ thực căn bản không cần phải đoán, vừa nghe đối phương nhắm tới phương pháp tu luyện thì An Nhĩ Tư đã khẳng định là Phỉ Áo Nạp.

    “Không có khả năng.” Bối Cơ lập tức phủ nhận: “Gã đã bị tôi tự tay giết chết.” Bối Cơ biết rõ, trong trận chiến năm đó mình đã tự tay giết chết Phỉ Áo Nạp, cũng tận mắt nhìn đối phương tắt thở mới rời đi. Thế nên Phỉ Áo Nạp khẳng định không có khả năng còn tồn tại trên thế giới này.

    “Cha, là thật. Gã còn tới Lam tinh đánh lén con cùng Tiểu Dạ, muốn giết chúng con.” Nhớ lại chuyện lần đó, trong mắt An Nhĩ Tư lập tức dâng lên một cỗ sát ý.

    “Cái gì? Gã tới Lam tinh?” Bối Cơ chấn kinh: “Gã muốn giết con thì tôi hiểu được, kia vì sao lại muốn giết cả Nhan Tử Dạ?” Bối Cơ có thể đoán được nguyên nhân Phỉ Áo Nạp tìm tới An Nhĩ Tư, thế nhưng vì sao còn muốn giết cả bầu bạn An Nhĩ Tư?

    “Bởi vì gã muốn có phương pháp tu luyện của gia tộc Tiểu Dạ, không, chính xác hơn là gã muốn có phần bản đồ ở phía sau tờ giấy ghi phương pháp tu luyện.” An Nhĩ Tư nghiêm túc hỏi Bối Cơ: “Cha, tấm bản đồ kia rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì?”

    Gia tộc Nhan Tử Dạ cư nhiên cũng có tấm bản đồ kia, này là điều Bối Cơ không ngờ tới, nghe An Nhĩ Tư hỏi tới chuyện bản đồ, vốn ông không muốn nói chuyện này nhưng không ngờ lại liên quan tới bầu bạn An Nhĩ Tư, chỉ đành trả lời.

    Ánh mắt Bối Cơ có chút mê ly, tựa hồ đang nhớ lại những chuyện thực xa xôi: “Chuyện về tấm bản đồ kia tôi cũng là nghe gia gia con nhắc tới. Tấm bản đồ đó xuất hiện ở ba ngàn năm trước, truyền thuyết nói rằng, chỉ cần tập trung đủ bốn phần bản đồ, ghép lại thành một tấm bản đồ hoàn chỉnh thì có thể tìm được cung điện thần bí. Trong cung điện đó có sức mạnh thần bí có thể làm thú nhân cấp thấp trở thành thú nhân cấp SSS chỉ trong một đêm, thậm chí còn là cấp bậc càng cao hơn nữa. Một ngàn năm trước, sở dĩ có nhiều thú nhân cấp SSS như vậy cũng vì bọn họ đã tìm được tòa cung điện thần bí đó, sau đó chiếm lấy sức mạnh của nó.”

    Nhớ lại chuyện này, Bối Cơ có chút thương cảm: “Năm đó gia gia con biết chuyện này thì giống như phát điên bắt đầu tìm kiếm tấm bản đồ kia, thế nhưng trừ bỏ phần của gia tộc Á Bá Lan chúng ta, ba phần khác căn bản không tin tức gì. Không bao lâu sau gia gia con bởi vì tiến cấp SSS thất bại mà trọng thương, sau đó thì qua đời. Bí mật này cũng ẩn tàng. Người biết chuyện này cũng chỉ có tôi, mỗ ba con cùng Phỉ Áo Nạp. Thật không ngờ Phỉ Áo Nạp chẳng những không chết mà còn âm mưu chiếm lấy sức mạnh thần bí kia, gã quả thực đã điên rồi.”

    “Gã vốn đã điên rồi, vì cái gọi là quyền thế cùng sức mạnh.” An Nhĩ Tư khinh thường, cười lạnh nói: “Gã ẩn mình ở Lam tinh nhiều năm như vậy nhất định là vì tìm kiếm tấm bản đồ kia. Ba mươi năm, con không tin gã không thu hoạch được gì. Con nghi ngờ tính cả tấm bản đồ của gia tộc chúng ta thì gã đã có được hai phần.”

    Nhớ tới chuyện quốc khố Ni Lạp Nhĩ đế quốc bị trộm hơn mười năm trước, tình hình cũng giống hệt như lần này. Nghe nói phương pháp tu luyện của vương thất Ni Lạp Nhĩ cũng đã bị trộm đi, sự việc khi đó đã làm rung động cả đế quốc. Quốc vương Ni Lạp Nhĩ phi thường phẫn nộ truy tìm hồi lâu nhưng không có chút manh mối. Khi đó An Nhĩ Tư không để tâm tới chuyện này lắm, dù sao gia tộc Cái Nhĩ bọn họ cũng không quá thân cận với vương thất. Hiện giờ nhớ lại, An Nhĩ Tư liền liên tưởng tới chuyện bản đồ. Lần trộm đó rất có thể do Phỉ Áo Nạp gây ra. Thế nên An Nhĩ Tư suy đoán, hiện giờ trong tay gã đã có được hai phần bản đồ.

    “Nếu Phỉ Áo Nạp thực sự đã có được hai phần bản đồ, hơn nữa theo con nói, trong tay Nhan Tử Dạ cũng có một phần thì tổng cộng là ba. Chỉ còn thiếu một phần?” Bối Cơ kinh ngạc, chẳng lẽ cung điện thần bí thực sự sẽ xuất hiện trước mặt thế nhân sao?

    “Không phải ba mà là bốn. Tất cả các phần bản đồ đều đã xuất hiện.” An Nhĩ Tư biết, hiện giờ trong tay Nhan Tử Dạ có hai phần, hơn nữa Phỉ Áo Nạp cũng có hai phần, như vậy toàn bộ bản đồ đã xuất hiện.

    “Cái gì? Cả bốn phần bản đồ đều đã xuất hiện?” Bối Cơ hút một ngụm khí lạnh, trợn to mắt nhìn An Nhĩ Tư: “Phần bản đồ cuối cùng ở đâu?”

    Cũng khó trách Bội Cơ khẩn trương như vậy, hiện giờ ở tinh tế này gia tộc Á Bá Lan có thể trở thành đệ nhất gia tộc chính vì bọn họ có được gen cực mạnh cùng nhiều cường giả SS nhất. Nhưng đó là trong tình huống không có cường giả SSS. Nhưng một khi cung điện thần bí được mở ra, Phỉ Áo Nạp trở thành cường giả SSS thì đó là tai họa thật lớn đối với gia tộc Á Bá Lan.

    “Không được, nhất định phải ngăn cản Phỉ Áo Nạp. Tôi lập tức tuyên bố tuy nã toàn tinh tế, nhất định không thể để gã ta thực hiện được âm mưu.” Bối Cơ nhấn thông tấn khí, hạ mệnh lệnh cho cấp dưới: “Lập tức tuyên bố truy nã Phỉ Áo Nạp trên toàn tinh tế, nếu có gia tộc nào ở các đế quốc hoặc một cá nhân nào đó có thể bắt được hắn, tinh cầu Á Bá Lan chúng ta sẽ đưa tặng miễn phí mẫu vũ khí laser mới nhất.”

    “Vâng.” Sau khi nghe thú nhân trên màn hình ánh sáng cung kính đáp, Bối Cơ tắt thông tấn khí rồi tiếp tục hỏi An Nhĩ Tư về vấn đề khi nãy: “Phần bản đồ cuối cùng kia không phải đang ở Lam tinh chứ?”

    “Trước đó ở Lam tinh, bất quá hiện giờ đang ở trong tay Tiểu Dạ. Là gia chủ Mã Khắc Tân giao cho em ấy.” An Nhĩ Tư cảm thấy duyên phận thực sự rất kỳ diệu. Gia gia anh tìm lâu như vậy, lại còn là bạn tốt của gia chủ tiền nhiệm gia tộc Mã Khắc Tân nhưng không hề biết nó đang trong tay ông bạn tốt của mình. Hiện giờ bởi vì Tiểu Dạ mà tất cả phần bản đồ đã được tập hợp.

    “Hai phần còn lại đều đang ở trong tay bầu bạn con? Này rất nguy hiểm, con bảo bầu bạn giao lại cho tôi đi, tôi sẽ tìm một nơi bí mật bảo quản.” Bối Cơ đề nghị.

    “Cha, hai phần bản đồ kia là phương pháp tu luyện của Nhan gia cùng Mã Khắc Tân, giao cho người không thích hợp. Thế nên vẫn cứ để Tiểu Dạ giữ đi, có con ở đây, con sẽ bảo vệ Tiểu Dạ cùng hai phần bản đồ kia.” Hai phần bản đồ kia thuộc về Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư biết với tính cách của Nhan Tử Dạ, cậu sẽ không giao ra, vì thế anh mới cự tuyệt lời đề nghị của cha mình.

    “Làm sao được!” Bối Cơ vỗ bàn: “Hai đứa con đều là thú nhân cấp S, Phỉ Áo Nạp chính là thú nhân cấp SS, hai đứa làm sao thắng được hắn? Thứ kia đặt ở chỗ hai đứa chỉ là bùa đòi mạng thôi.”

    “Ai nói con là thú nhân cấp S, cha, người xem kĩ đi.” Ngân quang trên người An Nhĩ Tư chợt lóe, bộc phát ra hơi thở cường đại.

    “Cấp SS sơ cấp?” Bối Cơ kinh hô: “Con trở thành thú nhân cấp SS sơ cấp từ khi nào vậy?” Con trai mình cư nhiên mới ba mươi tuổi đã trở thành thú nhân cấp SS, Bối Cơ quả thực rất khiếp sợ, đồng thời cũng thực kiêu ngạo cùng vui sướng. Hơn nữa cũng không còn gút mắc gì với chuyện của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ. An Nhĩ Tư trở thành thú nhân cấp SS, cho dù kết hợp với giống cái thì cũng không thể sinh được nhãi con, chẳng khác gì ở cùng thú nhân.

    “Đã sớm đột phá, chỉ là không nói cho hai người biết thôi. Tuy sức chiến đấu của con hiện giờ vẫn còn kém hơn Phỉ Áo Nạp, thế nhưng trải qua trận chiến lần đó, tinh thần lực của con đã tích tụ đủ, không bao lâu nữa sẽ đột phá lên trung cấp, đến khi đó, con muốn Phỉ Áo Nạp có tới mà không có về.” Cảnh tượng Nhan Tử Dạ bị thương vẫn còn mồn một trước mắt làm An Nhĩ Tư thực sốt ruột muốn đột phá, anh đã hấp thu không ít tinh hạch vô thuộc tính cấp S, hiện giờ năng lượng đang ở tình trạng bão hòa, muốn đột phá chỉ còn thiếu một cơ hội mà thôi.

    “Tốt, thật sự quá tốt.” Bối Cơ đi tới bên cạnh An Nhĩ Tư, vỗ vỗ vai anh nói: “Thật không ngờ con có thể trở thành thú nhân cấp SS nhanh như vậy. Tốt, một khi đã vậy thì bản đồ cứ để lại chỗ bầu bạn con. Chuyện này rất trọng đại, hai đứa nhất định phải xem trọng.” Có thực lực của An Nhĩ Tư đảm bảo, Bối Cơ cũng an tâm.

    “Yên tâm đi cha, không có vấn đề gì đâu.”

    An Nhĩ Tư cùng Bối Cơ nói chuyện xong thì cũng tới thời gian bữa tối.Con trai mình dẫn bầu bạn trở về, hơn nữa người bầu bạn này ông cũng thực vừa lòng. Tạp Mễ Nhĩ cao hứng không thôi, liền bảo phòng bếp làm một bữa tối thực phong phú.

    “Mỗ ba, bảo bọn họ chuẩn bị thêm phần ba người đi.” An Nhĩ Tư nói với Tạp Mễ Nhĩ.

    “Chuẩn bị thêm ba phần à? Có thêm khách tới sao?” Tạp Mễ Nhĩ kỳ quái hỏi.

    “Không phải.” An Nhĩ Tư cười cười, không giải thích. Bất quá Nhan Tử Dạ ở bên cạnh nghe vậy thì lập tức liếc mắt nhìn anh một cái. Thật là, hôm nay là ngày đầu tiên tới cửa bái phòng a. Vốn Nhan Tử Dạ muốn nhẫn nhịn một chút không để phụ mẫu An Nhĩ Tư phát hiện sự thực mình là một tên tham ăn, kết quả lại bị An Nhĩ Tư phá hỏng.

    “Ừm, để mỗ ba bảo bọn họ chuẩn bị.” Tuy không biết vì sao An Nhĩ Tư lại yêu cầu như vậy nhưng Tạp Mễ Nhĩ vẫn bảo đầu bếp chuẩn bị. Ở hoàng thất Á Bá Lan, đầu bếp được tuyển dụng đều là thú nhân có trù nghệ rất cao siêu chứ không phải người máy chuyên dụng. Đối với vương thất Á Bá Lan giàu có mà nói, trừ bỏ những chất dinh dưỡng cần thiết phải bổ sung, còn lại trong bữa ăn luôn dùng thực vật nguyên ngủy.

    Lúc ăn tối, Nhan Tử Dạ vốn nghĩ cho dù An Nhĩ Tư đưa thức ăn qua thì mình cũng phải ráng nhịn, tận lực không ăn nhiều như vậy. Thế nhưng không biết vì cái gì, vừa thấy thịt nướng thơm ngào ngạt được bưng lên thì ánh mắt Nhan Tử Dạ lập tức bừng sáng, hoàn toàn không thể khống chế bản thân dùng tốc độ cực nhanh nhưng vẫn không mất phần tao nhã ăn cả bốn phần thức ăn vào bụng trong ánh mắt kinh ngạc của Tạp Mễ Nhĩ cùng Bối Cơ.

    Sau khi ăn xong Nhan Tử Dạ mới nhớ ra phụ mỗ An Nhĩ Tư vẫn còn ở đây, nhìn nhìn hai người cùng nhóm người hầu phía sau đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, gương mặt Nhan Tử Dạ nhịn không được nóng lên. Nhất thời cậu cảm thấy thực ngượng ngùng, sao cậu không chịu nhịn xuống a?

    Hoàn Chương 106.

    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết [107] Ngoài Ý Muốn

    *****

    Nhìn ra Nhan Tử Dạ xấu hổ, An Nhĩ Tư lập tức giúp cậu giải vây: “Gần nhất Tiểu Dạ đang trong thời kì phát triển thân thể, bất quá em ấy không thích uống dịch dinh dưỡng nên cần phải ăn nhiều một chút mới cung cấp đủ lượng dinh dưỡng cần thiết.”

    Nga, thì ra là vậy. Tạp Mễ Nhĩ hiểu ra, sau đó ôn nhu nhìn Nhan Tử Dạ: “Sao tôi lại quên mất nhỉ! Tiểu Dạ a, thời kỳ trưởng thành của thú nhân cần phải bổ sung dinh dưỡng sung túc, ăn nhiều một chút là đúng rồi. Con ăn no chưa, chưa thì tôi bảo phòng bếp làm thêm hai phần nữa?”

    “Không cần, tôi đã no rồi.” Nhan Tử Dạ vội vàng xua tay, tuy chỉ mới no bảy phần nhưng Nhan Tử Dạ quả thực không dám ăn nữa, sợ còn ăn nữa thì ngay cả cậu cũng sợ chính mình.

    “Đừng khách khí, đều là người một nhà cả.” Bối Cơ mở miệng, ý tứ rất rõ ràng, chính là nếu Nhan Tử Dạ muốn ăn nữa thì cứ việc nói thẳng, đều là người một nhà không cần phải ngại.

    “Đúng đúng, thú nhân đang phát triển cơ thể không thể thiếu chất được.” Tạp Mễ Nhĩ lập tức nói với người hầu ở phía sau: “Bảo phòng bếp làm thêm hai phần thịt nướng, đúng rồi, còn cả rau cải nữa, vừa nãy thấy Tiểu Dạ rất thích ăn cải, dinh dưỡng nhất định phải cân đối.”

    “Vâng, quốc hậu.” Người hầu phía sau nhận lệnh liền rời đi.

    “Tôi…” Được rồi, Nhan Tử Dạ căn bản không có cơ hội cự tuyệt. Cứ vậy, Nhan Tử Dạ vốn đã ăn phần ăn của bốn người lại tiếp tục ăn thêm hai phần, cuối cùng cũng cảm thấy mỹ mãn.

    Nhìn sức ăn khủng khiếp của tiểu tổ tông nhà mình, Tân Địch trực tiếp che mặt. Lần đầu tiên gặp gia trưởng đã không chút hình tượng bại lộ sức ăn kinh khủng của mình, Tân Địch cảm thấy tiểu tổ tông đúng là thành thật a!

    Dùng cơm tối xong, An Nhĩ Tư dẫn Nhan Tử Dạ đi làm quen với hoàng cung Á Bá Lan. Hoàng cung Á Bá Lan khá tương tự với lối kiến trúc cung điện Tây Âu ở địa cầu, bất quá có khoa học kĩ thuật hiện đại vượt trội hơn hẳn. Kiến trúc huy hoàng hùng vĩ, khoa học kĩ thuật siêu cao cùng hoàn cảnh xanh tươi mát mẻ, tất cả đều làm Nhan Tử Dạ cảm thán không thôi.

    “Cha cùng mỗ ba đã công bố tin tức đính hôn của chúng ta, hiện giờ cả tinh cầu Á Bá Lan đều biết tin này.” An Nhĩ Tư vừa đi vừa nói với Nhan Tử Dạ.

    “Kia tin tức này có công bố trên mạng tinh tế không? Nếu gia gia thấy thì làm sao bây giờ?” Nhan Tử Dạ không sợ bản thân bị công khai, chủ yếu là cậu biết gia chủ Cái Nhĩ vẫn chưa biết thân phận thật sự của An Nhĩ Tư, sợ ông sẽ bị kích động.

    “Yên tâm, tuy tin tức đã công bố trên mạng nhưng hình dáng của chúng ta sẽ được làm mờ đi. Đây là quy định bảo hộ thành viên hoàng thất.” An Nhĩ Tư nhìn tiểu thứ cầu đang hưng phấn vừa chạy vừa lăn ở phía trước, cười nhạt nói.

    Hai người cứ vậy bước đi trong vương cung đèn đuốc sáng rực, nhóm binh sĩ tuần tra cùng người hầu xung quanh không ngừng hướng hai người hành lễ, Nhan Tử Dạ quả thực có chút không quen.

    Tiêu thực không sai biệt lắm, Nhan Tử Dạ ôm tiểu thứ cầu trở lại phòng An Nhĩ Tư.

    Hiếm có khi cảm nhận được linh khí tràn đầy trong không khí như vậy, Nhan Tử Dạ tranh thủ mang tiểu thứ cầu về phòng An Nhĩ Tư tu luyện. An Nhĩ Tư cầm một quyển sách ngồi bên cạnh xem.

    Đợi tới khi thời gian không sai biệt lắm, Nhan Tử Dạ ngừng tu luyện. Đang là mùa đông thế nhưng vừa tu luyện xong Nhan Tử Dạ cảm thấy toàn thân đều ấm áp, tắm rửa xong liền cùng An Nhĩ Tư nghỉ ngơi. Tiểu thứ cầu cũng nằm trong cái ổ nhỏ chuyên dụng của mình, ngủ thực ngon lành.

    Tới nơi này, Nhan Tử Dạ không có ý định tu luyện tới tận hừng đông, bằng không ngủ không chứng thiếu ngủ sẽ lưu lại ấn tượng không tốt cho hai vị nhạc phụ nhạc mỗ. Hơn nữa, Nhan Tử Dạ tuy không tu luyện nhưng trong khi ngủ yêu đan trong cơ thể cậu vẫn tự động hấp thu linh khí, chuyển hoán thành linh lực. Tuy linh khí hấp thu không nhiều, linh lực được chuyển hoán cũng ít, thế nhưng có vẫn hơn không.

    Nhan Tử Dạ không phải người nhận giường, vào mùa đông vô luận là khi nào, cậu rất dễ dàng ngủ say. Thế nhưng tối nay không hiểu sao lăn qua lộn lại mãi vẫn không ngủ được.

    “Tiểu Dạ làm sao vậy?” An Nhĩ Tư là người ngủ không sâu, nhất là từ khi ở cùng một chỗ với Nhan Tử Dạ, bình thường chỉ khi Nhan Tử Dạ tiến sâu vào giấc ngủ rồi anh mới ngủ.

    Nhan Tử Dạ mở to mắt, vừa định lên tiếng thì phần bụng dâng lên một luồng nhiệt lưu, Nhan Tử Dạ cảm thấy choáng váng. Đừng nói kỳ động dục lại tới nữa đi? Kết quả luồng nhiệt lưu kia sau khi dâng lên cũng không lan tràn xuống dưới mà tụ lại ở giữa bụng. Dần dần Nhan Tử Dạ cảm nhận được yêu đan của mình cư nhiên bắt đầu xoay tròn, linh khí chậm rãi xói mòn.

    “An Nhĩ Tư…” Nhan Tử Dạ ôm lấy cánh tay An Nhĩ Tư, lúc anh còn chưa kịp phản ứng thì hồng quang trên người Nhan Tử Dạ chợt lóe, tiếp đó thú văn trên trán xuất hiện, đôi chân dưới lớp chăn cũng biến thành cái đuôi thật dài.

    “Này là có chuyện gì?” An Nhĩ Tư ôm cổ Nhan Tử Dạ trông có vẻ thực kiệt sức, khẩn trương hỏi: “Tiểu Dạ, em làm sao vậy?”

    “Linh lực… tôi cần linh lực.” Lúc Nhan Tử Dạ nói chuyện cũng thực yếu ớt, không biết vì cái gì, linh lực trong cơ thể đang nhanh chóng tiêu hao, nếu còn tiếp tục như vậy Nhan Tử Dạ cảm thấy yêu đan của mình sẽ cạn kiệt.

    “Linh lực?” An Nhĩ Tư vẫn luôn lãnh tỉnh nhìn Nhan Tử Dạ suy yếu như vậy thì gấp tới độ hoản loạn. Anh không phải tu yêu giả, phải đi đâu tìm linh lực cho Nhan Tử Dạ? Đột nhiên, An Nhĩ Tư nhớ ra Nhan Tử Dạ tựa hồ có thể hấp thu năng lượng trong tinh hạch, anh lập tức xoay người nhảy xuống giường, mặc áo ngủ rồi lắc mình biến mất.

    Nhan Tử Dạ nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, trên người một chút khí lực cũng không có, chỉ có thể cảm giác linh lực chứa đựng trong yêu đan không ngừng biến mất, cả viên yêu đan chậm rãi ảm đạm. Tiểu Hoa đang ẩn mình trên mu bàn tay Nhan Tử Dạ lập tức truyền linh lực của mình cho cậu, mà tiểu thứ cầu vốn đang ngủ say cũng tỉnh lại, chạy tới truyền linh lực. Thế nhưng đối với Nhan Tử Dạ hiện giờ mà nói, chút linh lực này hệt như muối bỏ biển, ngay lúc Nhan Tử Dạ sắp chống đỡ không nổi thì An Nhĩ Tư trở lại.

    Trong tay An Nhĩ Tư cầm mười lăm viên tinh hạch vô thuộc tính cấp A, bởi vì trước đó quốc khố bị Phỉ Áo Nạp càn quét một phen nên tinh hạch vô thuộc tính cấp S đều bị lấy đi, giờ chỉ còn lại tinh hạch cấp A mà thôi. An Nhĩ Tư sợ Nhan Tử Dạ hấp thu tinh hạch có thuộc tính sẽ gặp nguy hiểm nên chỉ đành gom hết toàn bộ số tinh hạch vô thuộc tính cấm A mang về.

    Nhìn thấy tinh hạch, ánh mắt Nhan Tử Dạ lập tức sáng ngời. An Nhĩ Tư vội nhét hai viên tinh hạch vào tay Nhan Tử Dạ. Cậu lập tức bắt đầu hấp thu linh lực bên trong.

    Linh lực trong tinh hạch cấp A đối với Nhan Tử Dạ mà nói cũng không nhiều bao nhiêu, chỉ một phút đồng hồ trôi qua, linh lực trong hai viên tinh hạch đã bị hấp thu toàn bộ. Sau khi hấp thu xong mười ba viên tinh hạch còn lại, cơ thể được bổ sung linh lực, Nhan Tử Dạ mới tốt hơn một chút.

    Bất quá cũng chỉ là một chút mà thôi, bởi vì linh lực vẫn tiếp tục bị tiêu hao. Cuối cùng, ngay lúc số linh lực vừa hấp thu được sắp bị hao hết thì hiện tượng linh lực biến mất rốt cuộc cũng ngừng lại.

    Sau khi linh lực không ngừng tiêu hao ngừng lại, Nhan Tử Dạ thở phào một hơi, cả người mềm nhũn nằm trên giường không chút nhúc nhích, ngay cả tay cũng không nâng lên nổi.

    “Tiểu Dạ…” An Nhĩ Tư nâng Nhan Tử Dạ dậy, để cậu dựa vào lòng ngực mình, tiếp đó cầm khăn tay lau mồ hôi lạnh trên trán cậu, hỏi: “Đỡ hơn chút nào không?”

    Nhan Tử Dạ há miệng thở phì phò, một lúc sau mới chậm chạp nói: “Tốt hơn chút rồi.”

    “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao em lại biến thành như vậy?” An Nhĩ Tư phát hiện những chiếc vảy trên đuôi Nhan Tử Dạ tựa hồ cũng mất đi vẻ sáng bóng bình thường. Hết thảy phát sinh quá đột nhiên, An Nhĩ Tư căn bản không kịp phản ứng. Nhớ lại vừa nãy nhìn Nhan Tử Dạ không ngừng hấp thu năng lượng trong tinh hạch, bản thân anh bởi vì không rõ tình huống nên không dám tiến tới, chỉ có thể đứng một bên cam chịu, An Nhĩ Tư cảm thấy thực khó chịu.

    “Tôi cũng không biết…. không biết sao lại thế này, đột nhiên linh lực giống như bị thứ gì đó hút đi. Quá nhanh, ngay cả một chút thời gian phản ứng cũng không có.” Nhan Tử Dạ đến giờ vẫn còn sợ hãi.

    “Giống như lúc trước à?” An Nhĩ Tư nhíu mi hỏi.

    “Ừm, tôi cũng không biết đó là cái gì, tôi hoàn toàn không dò xét được chút gì cả.” Nhan Tử Dạ cứ cảm thấy có thứ gì đó đang ký sinh trong cơ thể mình, dựa vào hấp thu linh lực của cậu mà sinh trưởng. Nếu thật là vậy thì thực đáng sợ. Chỉ là, vì sao cậu không tìm ra nó?

    “Ngày mai nhất định phải kiểm tra, từ đầu tới đuôi, toàn bộ dụng cụ đều phải kiểm tra qua một lần.” An Nhĩ Tư ôm chặt lấy Nhan Tử Dạ giống như muốn khảm cậu vào trong cơ thể mình. Hai tay của anh đang run rẩy.

    Cảm nhận được An Nhĩ Tư bất an, Nhan Tử Dạ vòng tay ôm lấy anh, nhẹ giọng nói: “An Nhĩ Tư, tôi hiện giờ không có việc gì.”

    Mỗi tấc cơ thể An Nhĩ Tư đều đang căn thẳng cực độ, nghe Nhan Tử Dạ nói vậy thì lại càng ôm chặt cậu hơn: “Tiểu Dạ, hiện giờ không có việc gì không có nghĩa là sau này cũng vậy. Tiểu Dạ, tôi sợ lắm, sợ sẽ mất em, Tiểu Dạ, đừng rời khỏi tôi.”

    Cho dù là trước kia bị bắt cóc, hay lúc ở trong rừng rậm nguy cơ tứ phía suýt chút nữa bị tinh tế thú giết chết, An Nhĩ Tư cũng chưa từng sợ hãi. Thế nhưng vừa nãy, anh đã sợ, rất sợ, sợ mình cứ như vậy mất đi Nhan Tử Dạ. Nếu thật sự mất đi Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư không biết mình sẽ thế nào, sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì.

    Chỉ mới ở chung với Nhan Tử Dạ mấy tháng mà An Nhĩ Tư phát hiện anh không thể rời khỏi cậu. Nhan Tử Dạ đã trở thành người quan trọng nhất trong sinh mệnh của mình.

    Trong cảm nhận của Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư vẫn luôn tồn tại trong thân phận cường giả. Hiện giờ An Nhĩ Tư thân là cường giả SS cư nhiên lộ ra một mặt yếu ớt như vậy trước mặt cậu, sự bất an cũng hoảng sợ của anh, ngay cả Nhan Tử Dạ cũng cảm nhận được sâu sắc. Nếu không phải thực sự yêu cậu cùng cực thì An Nhĩ Tư sao lại thất thố đến vậy.

    “Chỉ cần anh không rời bỏ tôi, tôi cũng sẽ không bỏ anh. An Nhĩ Tư, tôi là ai a, tôi là tu yêu giả của địa cầu. Trước kia tôi có thể dời núi lấp biển, pháp lực cường đại, có sóng gió gì mà tôi chưa từng thấy qua, sao có thể dễ dàng bị đánh bại chứ. Trước kia không, hiện giờ cũng sẽ không.” Nhan Tử Dạ cọ cọ bả vai An Nhĩ Tư, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh an ủi.

    Trước kia Nhan Tử Dạ căn bản không nghĩ tới có một ngày mình sẽ an ủi một người như vậy. Chính là hiện giờ cậu thực để ý An Nhĩ Tư, vì thế cậu không muốn anh lo lắng.

    “An Nhĩ Tư, tôi mệt.” Nhan Tử Dạ nhỏ giọng nói, âm thanh quả thực cũng mang theo sự mệt mỏi.

    An Nhĩ Tư nhẹ nhàng buông Nhan Tử Dạ ra: “Tôi giúp em lau mồ hôi rồi ngủ, giờ muộn rồi, nếu tắm rửa sẽ rất dễ cảm lạnh.”

    “Ừm.” Nhan Tử Dạ mỉm cười gật đầu. Kỳ thật vừa nãy đã toát một thân mồ hôi lạnh, hiện giờ lại đang mùa đông, cứ để vậy cũng không thoải mái. An Nhĩ Tư vào phòng tắm dùng nước nóng thấm ướt khăn mặt rồi giúp Nhan Tử Dạ lau người. Sau khi đặt tiểu thứ cầu bởi vì đã truyền hết toàn bộ linh lực cho Nhan Tử Dạ mà chìm vào ngủ say vào ổ, anh liền ôm lấy Nhan Tử Dạ nằm trên giường ngủ.

    Nhan Tử Dạ bởi vì tiêu hao quá nhiều linh lực nên cả buổi tối cái đuôi vẫn không biến về đôi chân, cái đuôi dài cứ vậy quấn lấy An Nhĩ Tư ngủ một buổi tối.

    Sáng sớm hôm sau, An Nhĩ Tư gọi người mang tới toàn bộ thiết bị, chuẩn bị kiểm tra toàn thân Nhan Tử Dạ.

    Hoàn Chương 107.

    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết [108] Kinh Ngạc

    *****

    Vốn trên đường tới Á Bá Lan, An Nhĩ Tư đã muốn làm kiểm tra thân thể cho Nhan Tử Dạ, thế nhưng bởi vì đang ở hoàng cung, nếu kiểm tra thì khẳng định không thể gạt được phụ mỗ của anh. Thế nên An Nhĩ Tư vốn định kiểm tra sức khỏe mỗ ba rồi nhân tiện kiểm tra Nhan Tử Dạ một chút, làm vậy sẽ không quá đường đột. Vốn Nhan Tử Dạ cũng đồng ý, nhưng thật không ngờ đêm qua lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy làm An Nhĩ Tư căn bản không cố kỵ bất cứ thứ gì nữa, trời vừa sáng liền gọi người mang tất cả thiết bị tới.

    “Này là làm sao vậy?” Tạp Mễ Nhĩ thức dậy rất sớm nên biết chuyện An Nhĩ Tư bảo nhóm bác sĩ mang theo thiết bị qua. Ông đang nghĩ có phải con trai muốn kiểm tra sức khỏe cho mình hay không thì thấy những thứ thiết bị kia cư nhiên mang hết vào phòng của An Nhĩ Tư.

    Bối Cơ nhíu mày: “Sáng sớm đã bày trận lớn như vậy, tên nhóc thối kia muốn làm gì a?”

    “Liệu có phải thân thể Tiểu Dạ không thoải mái không? Bằng không chúng ta qua đó xem thử xem.” Tạp Mễ Nhĩ lo lắng nói.

    “Ừm.” Bối Cơ cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, liền cùng Tạp Mễ Nhĩ băng qua hành lang thật dài, đi về phía phòng An Nhĩ Tư.

    Tân Địch trụ cách phòng An Nhĩ Tư có hơi xa, hơn nữa cũng không có người tới báo nên cậu căn bản không biết chuyện An Nhĩ Tư muốn kiểm tra thân thể Nhan Tử Dạ.

    Trong phòng, linh lực trong cơ thể tuy không còn nhiều nhưng muốn duy trì hình người thì vẫn có thể. Biến trở về hai chân, lúc này Nhan Tử Dạ đang nằm trong khoan thiết bị kiểm tra sức khỏe thú nhân.

    Tia sáng đỏ quét một đường từ đầu tới chân Nhan Tử Dạ, sau khi số liệu xuất hiện, kết quả kiểm tra vẫn giống như lúc ở Lam tinh. Không có bất cứ vấn đề gì.

    “Lập tức đổi thiết bị kiểm tra cho giống cái.” Để phòng ngừa vạn nhất, An Nhĩ Tư lại dùng thiết bị kiểm tra giống đực kiểm tra lại một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề mới bảo nhóm bác sĩ đổi thành thiết bị dành cho giống cái.

    Tuy nhóm bác sĩ thực khó hiểu vì sao lại dùng thiết bị kiểm tra giống cái kiểm tra cho Nhan Tử Dạ, bất quá làm bác sĩ của vương thất Á Bá Lan, ông buộc phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của An Nhĩ Tư.

    Thiết bị kiểm tra cho giống cái cùng thú nhân có chút khác biệt. Khác biệt lớn nhất chính là ở ngoài khoan kiểm tra có trang bị một cái bình hình tròn trong suốt để kiểm tra dựng tố (tiết tố mang thai). Chiếc bình cao cỡ ba mươi cam, bên trong chứa chất lỏng màu trắng ngà, nếu kiểm tra được giống cái mang thai thì chất lỏng bên trong sẽ lập tức đổi màu, sẽ từ từ trở nên đậm hơn, hơn nữa cũng xuất hiện số liệu trên thiết bị.

    Thấy Nhan Tử dạ nằm vào khoan kiểm tra, không biết vì sao An Nhĩ Tư cảm thấy có chút khẩn trương, có lẽ bởi vì tối qua bị dọa một trận, hoặc anh sợ hãi thật sự sẽ kiểm tra ra gì đó.

    Nằm trong thiết bị kiểm tra cho giống cái, Nhan Tử Dạ ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, nó làm Nhan Tử Dạ đột nhiên có cảm giác không khỏe. Nhíu mày, vì tìm ra vấn đề của thân thể, Nhan Tử Dạ chỉ có thể cố nhẫn nhịn.

    Ánh sáng màu trắng bạc bắt đầu quét, Nhan Tử Dạ lập tức nhắm mắt lại. Ánh sáng chậm rãi di động, lướt qua trán Nhan Tử Dạ rồi tới mặt, tiếp đó là ngực, cuối cùng tia sáng quét tới phần bụng Nhan Tử Dạ.

    “Tít…” Ánh sáng bạc dừng lại ở phần bụng Nhan Tử ạ, tất cả mọi người ở bên ngoài lập tức khẩn trương nhìn màn hình ánh sáng. Trên đó đang không ngừng hiện lên một chuỗi số liệu.

    Nhan Tử Dạ đột nhiên cảm thấy bụng mình truyền tới một trận khó chịu. Nhan Tử Dạ đang nhắm mắt có thể tinh tường nhìn thấy phía dưới yêu đan trong cơ thể đột nhiên xuất hiện ba điểm sáng, theo độ ấm của tia sáng bạc kiểm tra thẩm thấu vào cơ thể, ba điểm sáng kia bắt đầu không ngừng va chạm vào bụng Nhan Tử Dạ, hơn nữa còn tản mát ra ánh sáng màu bạc cùng màu đỏ. Phần bụng cậu rõ ràng có thể nhìn thấy có thứ gì đó gồ lên.

    Chuyện này, An Nhĩ Tư ở bên ngoài khoan kiểm tra không hề nhìn thấy, bởi vì anh đang nhìn chằm chằm màn hình ánh sáng đang không ngừng xuất hiện số liệu, anh muốn từ nó tìm ra Nhan Tử Dạ rốt cuộc có vấn đề gì.

    Nhưng ngay lúc này, chất lỏng trắng ngà trong chiếc bình kiểm tra dựng tố ở bên ngoài khoang kiểm tra đột nhiên dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đổi thành màu đỏ nhạt, chậm rãi màu đỏ càng lúc càng đậm hơn, sau khi biến thành màu đỏ sẫm thì chất lỏng trong bình cư nhiên giống như bị nấu sôi mà sôi trào sùng sục.

    An Nhĩ Tư mắt sắc ngay từ lúc màu sắc trong bình kiểm tra dựng tố thay đổi đã phát hiện. Anh khiếp sợ nhìn chất lỏng dần dần trở thành màu đỏ sẫm rồi bắt đầu sôi trào, ngay sau đó anh túm lấy vị bác sĩ cách mình gần nhất, lớn tiếng chất vấn: “Này là sao?”

    “Điện hạ, tôi… tôi cũng không biết này là chuyện gì a!” Vị thú nhân bác sĩ nọ cũng ngây ngẩn, những nhân viên y tế khác vội vàng chạy tới kiểm tra xem rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu. Nếu là giống cái, cho dù mang thai thì dựng tố cùng lắm chỉ đổi màu mà thôi, chưa từng có trường hợp sôi trào như vậy.

    Kết quả nhân viên y tế vừa mới tới gần khoang kiểm tra, đang định kiểm tra bình dựng tố thì đột nhiên dụng cụ kiểm tra phát ra tiếng ‘tít tít tít’ cảnh báo.

    “Tiểu Dạ…” An Nhĩ Tư nhìn thấy Nhan Tử Dạ mở to mắt, vẻ mặt thống khổ muốn mở khoang kiểm tra, anh lập tức buông vị bác sĩ nọ ra, lắc mình bước tới nhấn nút mở khoang kiểm tra, bất quá không có phản ứng.

    “Điện hạ, chưa kiểm tra xong sẽ không thể mở khoan kiểm tra ra được.” Nhân viên y tế vội vàng ngăn cản An Nhĩ Tư. Tuy thiết bị kiểm tra phát ra tiếng cảnh báo nhưng nhân viên y tế đã xác nhận chỉ có thiết bị kiểm tra dựng tố xảy ra vấn đề, khoang kiểm tra không có vấn đề gì.

    “Cút ngay.” An Nhĩ Tư vẫn luôn dùng hình tượng ôn hòa đối đãi với người khác trực tiếp nổi giận, nghe thấy tiếng cảnh báo anh liền nghĩ Nhan Tử Dạ gặp phải nguy hiểm. An Nhĩ Tư không quản nhiều như vậy, trực tiếp đẩy nhân viên y tế, ngân quang trong tay chợt lóe, trực tiếp đánh một quyền lên mặt trên khoang kiểm tra.

    Phần nắp trong suốt của khoang kiểm tra được chế tác từ nguyên liệu đặc biệt, bất quá vẫn không chịu nổi một quyền của An Nhĩ Tư. Chỉ nghe ‘rắc’ một tiếng, phần nắp khoang kiểm tra bị đánh nát nhưng toàn bộ bị ánh sáng bạc bao trùm, không hề rớt xuống người Nhan Tử Dạ mà bị hất xuống mặt đất bên ngoài.

    Theo khoang chiếm giữ bị An Nhĩ Tư phá hỏng, số liệu trên màn hình ánh sáng cũng biến mất toàn bộ.

    “Tiểu Dạ, em làm sao vậy?” An Nhĩ Tư ôm cổ Nhan Tử Dạ, ẵm cậu ra khỏi khoang chiếm giữ, có chút sốt ruột hỏi han.

    “Tôi, bụng….” Nhan Tử Dạ một tay ôm bụng, một tay nắm tay cánh tay An Nhĩ Tư, vẻ mặt đau đớn khó nhịn.

    Bụng? An Nhĩ Tư nhìn xuống bụng Nhan Tử Dạ, bởi vì kiểm tra nên cậu chỉ mặc một lớp y phục mỏng manh. Mặc dù Nhan Tử Dạ đang dùng tay ôm bụng nhưng An Nhĩ Tư vẫn tinh tường nhìn thấy bên trong tựa hồ có thứ gì đó nảy lên.

    Đó là cái gì? An Nhĩ Tư kéo tay Nhan Tử Dạ rồi vén lớp áo lên, chỉ thấy có thứ gì đó lớn cỡ nắm tay trẻ con không ngừng va chạm ở bên trong. An Nhĩ Tư không biết thứ kia là gì, quay đầu lại thấy nhóm nhân viên y tế vẫn còn ngây ngốc đứng bên kia thì lập tức quát lớn: “Các người còn đứng đó làm gì, không mau tới đây kiểm tra.”

    Nhân viên y tế vội vàng tập trung tới, một vị bác sĩ dùng thiết bị soi X quang nhỏ dán lên bụng Nhan Tử Dạ, chuẩn bị quét hình. Kết quả chỉ vừa áp lên thì một trận hồng quang từ bụng Nhan Tử Dạ phát ra, ‘ầm’ một tiếng, thiết bị kiểm tra kia trực tiếp nổ mạnh.

    “Này…” Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Nhan Tử Dạ.

    Nhan Tử Dạ chỉ thấy bụng không ngừng truyền tới từng đợt khó chịu, cố nén nói: “Không phải tôi.”

    An Nhĩ Tư rốt cuộc cũng phát hiện tựa hồ chỉ cần có thiết bị tới gần bụng Nhan Tử Dạ muốn kiểm tra thì thứ bên trong lại càng va chạm kịch liệt hơn. Hơn nữa luồng hồng quang khi nãy anh cũng phát hiện nó toát ra từ bụng Nhan Tử Dạ, nhất định là thứ kia phá hủy thiết bị kiểm tra.

    “An Nhĩ Tư, trong bụng tôi có gì đó…” Nhan Tử Dạ cảm giác được ba điểm sáng kia dị thường sinh động, trước đó rõ ràng không tra xét được gì, ba điểm sáng kia cứ hệt như đột nhiên xuất hiện.

    “Là cái gì?” An Nhĩ Tư sốt ruột ôm chặt lấy Nhan Tử Dạ.

    “Không biết.” Tuy có thể tra được sự tồn tại của ba điểm sáng kia nhưng Nhan Tử Dạ căn bản không biết đó là gì. Sau khi phá hủy thiết bị kiểm tra, ba điểm sáng kia tựa hồ chậm rãi im lặng, Nhan Tử Dạ chỉ cảm thấy một dòng nước ấm áp từ bụng tản ra. Ngay sau đó linh lực trong yêu đan bắt đầu hỗn loạn, hồng quang trên người Nhan Tử Dạ chợt lóe, ánh sáng chói mắt nháy mắt bao phủ toàn thân cậu.

    Đợi đến khi hồng quang biến mất, hai chân Nhan Tử Dạ đã biến thành cái đuôi thật dài.

    Hết thảy phát sinh quá mức đột ngột, mọi người đều không kịp phản ứng, chỉ trơ mắt nhìn Nhan Tử Dạ vốn là thú nhân trực tiếp biến hóa thành bán thú nhân. Thú văn trên trán càng phụ trợ cậu yêu diễm tới cực điểm.

    Nhóm nhân viên y tế trong phòng đều sợ ngây người.

    Bọn họ thấy cái gì? Đó là cái gì? Cái đuôi thật dài không ngừng dao động trên mặt đất quả thực sắp chọt mù mắt bọn họ.

    Nửa trên là người nửa dưới là thú, đó là cái gì? Đó là bán thú nhân, là bán thú nhân trong truyền thuyết a. Bọn họ cư nhiên có thể nhìn thấy bán thú nhân truyền thuyết trong đời?

    An Nhĩ Tư căn bản không kịp ôm Nhan Tử Dạ rời đi thì cậu đã trực tiếp biến thân. Hiện giờ mọi người trong phòng đều nhìn thấy bộ dáng bán thú nhân của Nhan Tử Dạ, bất quá An Nhĩ Tư cũng không quá khẩn trương. Dù sao toàn bộ đều là người của vương thất, anh có biện pháp làm bọn họ không nói ra chuyện này. Hiện giờ điều anh lo lắng nhất chính là Nhan Tử Dạ.

    “Tiểu Dạ, em hiện giờ cảm thấy thế nào?” An Nhĩ Tư cởi bỏ áo khoác khoác lên người Nhan Tử Dạ.

    Nhan Tử Dạ không trả lời An Nhĩ Tư, bởi vì cậu đã bị phát hiện của mình dọa ngây người. Chỉ thấy ba điểm sáng sau khi an tĩnh thì hiện ra bản thể. Ba quả trứng, Nhan Tử Dạ nhìn thấy cư nhiên là ba quả trứng lớn cỡ ngón cái, tuy rất nhỏ nhưng cậu rõ ràng cảm nhận được hơi thở sinh mệnh ở bên trong. Hơn nữa còn có một quả trứng màu đỏ.

    Điều này quả thực quá kinh thế hãi tục, làm người ta phải khiếp sợ. Nhan Tử Dạ hiện giờ đang bị vây trong trạng thái sững sờ.

    Thấy Nhan Tử Dạ ngơ ngác không có chút phản ứng, An Nhĩ Tư sốt ruột hỏi han: “Tiểu Dạ, nói chuyện đi, em làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?”

    Nhan Tử Dạ máy móc ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn An Nhĩ Tư: “An Nhĩ Tư, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

    “Chuyện gì?”

    “Tôi hình như…. có thai….”

    ….

    Hoàn Chương 108.

    Thuộc truyện: Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết