Home Đam Mỹ Trọng Sinh Chi Á Lai – Chương 50

    Trọng Sinh Chi Á Lai – Chương 50

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Chi Á Lai

    Sau đó, Henry báo cáo lại với gia chủ, lúc ấy anh và Francis đuổi tới hiện trường, Luân Ân đã sớm khống chế được hiện trường.

    Garlock sờ sờ cằm, quả nhiên không phải là người đơn giản, vì thế bảo Henry đem bức tượng hùng sư do Á Lai chạm khắc gởi qua cho tân đại công Lặc Tư.

    Luân Ân mở lễ vật đến từ Eden ra, cười nói với Fran bên cạnh mình: ― Garlock đại nhân đang nói cho anh biết, hắn đã sớm thấy rõ ngụy trang của anh.‖

    Fran quan tâm hỏi: ―Có cần an bài gặp mặt đối phương không?‖

    ―Đương nhiên, anh cũng rấ t muốn trông thấy vị đồng môn hoặc là đồng tộc kia của em.‖ Luân Ân ôm hôn người yêu dấu, rốt cuộc cũng đợi được đến ngày hôm nay. Đại công mới của Lặc tư bảo lập tức làm ba chuyện khiến cả đế quốc khiếp sợ.

    Th ứ nhất, ra lệnh cho bộ trưởng bộ cảnh vụ tra rõ quý tộc trốn thuế, cuối cùng pháp luật không thiên vị thân thích trừng phạt gia tộc bạn lữ tương lai của mình là Mạch Kì thật nặng để răn đe theo pháp luật, hôn nhân vì lợi ích của hai người cũng tuyên cáo chấm dứt.

    Th ứ hai, những cải chế trong cảnh vụ ở khu hành chính Ưng tộc tự quản cũng đạt được hiệu quả bước đầu, mặc dù trong lúc thựcthi có vài người phản đối dẫn tới vụ ám sát, may mắn là có một phi thú nhân xả thân cứu giúp, đại công cảm động vô cùng sau khi bàn bạc thì chính thức cử hành hôn lễ.

    Th ứ ba, dưới sự chứng kiến của Đại Tế Ti, mượn cơ hội nhận được sự ca ngợi của thành chủ, đã lấy sinh mệnh mà thề về sau Lặc Tư bảo thề sống chết nguyện trung thành với thành chủ, cũng chủ động hóa giải hiểu lầm nhiều năm qua của hai đại gia tộc với Eden bảo.

    Cu ối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là không thể nhìn bề ngoài, ai có thể nghĩ đến một tên yếu đuối vô năng nhanh chóng trở thành nhân vật lợi hại như thế. Đến cuối cùng, 6 người cũng tụ hội lại một chỗ. Luân Ân giao một phần văn kiện cho Francis.

    Francis v ừa mở ra, nhìn thấy, khinh thường tùy tay châm văn bản chứng minh cậu có thể được hưởng một phần tài sản của Lặc Tư bảo lên trên ngọn nến, ―Dù sao rơi vào tay anh thì vị đại công đó cũng không có kết cục tốt đẹp gì, cho nên anh không nợ tôi gì cả, bây giờ Lặc Tư bảo cũng không thiếu tôi cái gì, tôi chẳng qua chỉ là một trợ lý nhỏ cả đời bị nhà thiết kế của Eden bảo ức hiếp mà thôi.‖

    Luân Ân trầm mặc, một đao cắt đứt mọi chuyện của quá khứ, không phải ai cũng có cái dũng khí này.

    Á Lai nói: ―Cậu đã tính như vậ y rồi, vậy trở về chúng ta tiếp tục tính chuyện cả đời thế nào, chờ cậu đến tuổi trung niên thì làm model trung niên của tôi, chờ cậu thành lão niên liền làm model lão niên, chờ cậu xuống mồ thì buổi tối đi ra làm quỷ model?‖ Francis nghẹn lời.

    Fran cười nói: ―Á Lai tiên sinh, tôi cũng không kém hơn Francis chứ? Nói thế nào trong chúng tôi thầy vẫn thiên vị tôi một ít.‖

    Á Lai híp mắt nhìn kỹ y, ―Khí chất ngài rất có tính xâm chiếm, trang sức đẹp đến đâu cũng sẽ bị ngài đoạt đi ánh sáng.‖ Khóe miệng Fran cong lên.

    Francis biết y sẽ hiểu lầm là Á Lai đang khen yxinh đẹp, cho nên nói: ―Á Lai là muốn nói anh không có tiềm lực khiếnngười ta ngắm nhìn như tôi.‖ Garlock nói: ―Tôi và Á Lai còn có việc, đi trước một bước.‖ Hắn cũng không muốn Á Lai làm bia đỡ đạn.

    Luân Ân đứng dậy đưa tiễn, ―Cám ơn lễ vật của Eden bảo, nó khá giống tôi, Á Lai tiên sinh tài nghệ bất phàm.‖

    Á Lai trợ n mắt, hiểu lầm khen tặng của đối phương, ―Đúng là có chút không giống, tôi chưa từng thấy cái bộ vị kia khi thú hình của ngài, cho nên sẽ không dám làm bậy, chỉ có thể dùng thiệt nhiều lông mà che đi.‖ Garlock ôm lấy người nháy mắt đã không thấy.

    Francis ti ếp nhận cốc nước trà do Henry đang cố nhịn cười đưa qua, thanh âm tức chết người không đền mạng nói: ―Á Lai tiên sinh vốn là người đã tốt thì càng muốn tốt hơn.‖

    Luân Ân cảm thấy gần ba mươi năm ẩn nhẫn của mình thật sự là bị một câu của cái người gọi là Á Lai tiên sinh kia đánh tan. Fran an ủi ôm lấy chủ nhân cọ cọ.

    Garlock đắc ý vì Á Lai ra oai phủ đầu với Luân Ân, nhưng vấn đề vừa rồi, thật sự là, ―Á Lai, thú nhân khi biến thành thú hình, nơi đó vốn là bị bộ lông che lấp.‖ Á Lai vẫn không biết xấu hổ xem xét, ―Vậy anh cho em xem đi?‖

    Garlock hít sâu một hơi, ―Không nên châm ngòi anh.‖

    Á Lai mím môi. Garlock trừng mắt, ―Em dám đưa ra yêu cầu này với thú nhân khác thử xem!‖

    Á Lai nổ i giận, nhưng mà y cũng hiểu được, thú nhân biến thành thú hình thì đồng hóa quần áo thành da lông, cho nên bộ vị mấu chốt đương nhiên là bị che lấp, ai không bị che thì nói không chừng là trần truồng biến thái cuồng.

    Luân Ân trở lại Lặc Tư bảo, nghe hạ nhân báo lại, đạicông đời trước bị giam lỏng rốt cục bằng lòng gặp người. ―Mày làm gì Kathy rồi?‖

    Luân Ân ngồ i xuống, ―Nó cần rời xa nơi này đến một nơi im lặng vài năm, có điềuxem xét lại sự ‗chăm sóc‘ của nó mấy năm nay dành cho vị huynh trưởng này, cho nên sinh hoạt của nó sau này có hạnh phúc hay không thì tôi không thể cam đoan.‖

    ―Hừ, không nghĩ tới mày lại có tâm kế như thế, nhịn nhiều năm như vậy.‖

    Luân Ân nói: ―Nếu không làm sao tôi có thể bình yên lớn lên ở Lặc Tư bảo? Chú của tôi.‖

    ―Mày làm sao mà biết được?‖

    Luân Ân nói: ―Năm đó anh trai ngài chính là á phụ của tôi phóng đãng vô cùng lại chậm chạp không chịu kết hôn, không biết cùng ai mang thai rồi chết do khó sinh, gia tộc vì che giấu gièm pha đem tôi giao cho người đã kết hôn là ngài nuôi nấng. Ngài tỉ mỉ chọn lựa bạn lữ sau này có thể giúp ngài thuận lợi kế thừa tước vị gia tộc, ngài cũng coi tôi là con ruột mà nuôi nấng, thẳng đến khi ngài có đứa con ruột của mình, ngài thay đổi, trở thành người khiến kẻ khác khiếp sợ, bắt đầu xử lý những người biết thân phận của tôi, bởi vì dựa theo pháp luật, anh ngài mới là người có quyền thừa kế tước vị, mà tồn tại của tôi chỉ là trở ngại Kathy kế thừa tước vị sau này. Phát hiện ra bản chất của ngài, bạn lữ muốn rời xa ngài, nhưng mà ngài cần người yếu đuối để ngài có thể dễ dàng khống chế giúp ngài bảo vệ tước vị này, tuy ông ấy tính tình yếu đuối nhưng lại có năng lực, là người cũng không tồi, không để cho ngài có lợi thế áp chế được ông, ông ấy không muốn trở thành công cụ của ngài, cho nên ngài rốt cuộc phát hiện một cơ hội lập bẫy khiến ông ấy phát sinh quan hệ cùng một phi thú nhân vô tội, bởi vì lấy tính cách bạn lữ của ngài thì sẽ vì sự áy náy mà nghe theo lệnh ngài. Đáng tiếc ông ấy không sống lâu như sự chờ mong của ngài, cho nên một lần nữa ngài phát hiện giá trị của tôi, tôi mới có cơ hội tiếp tục sống sót tại Lặc Tư bảo.‖

    ―Bọn họ sớm đã có quan hệ không rõ, chuyện phản bội ta cũng là sớm muộn, ta chỉ là tạo cơ hội cho chính mình mà thôi.”

    Luân Ân cười, ―Ngài thậ t sự là đáng thương, hai người đến với nhaucũng với bản chất lương thiện, nhưng ngài thiện lương là giả, mà bạn lữ ngài là thật. Phi thú nhân kia chẳng qua là đang khiêu vũ ở ngoài để trang trải tiền học phí ở học viện, may mắn được quý tộc hảo tâm cũng chính là bạn lữ của ngài giúp đỡ, lại không nghĩ rằng là tai bay vạ gió. Sau bị ép uống thuốc tránh thai, liền bị ngài dùng một khoản tiền đuổi đi, nhưng ngoài ý muốn, sáu năm sau y cùng đứa nhỏ đều bị nhiễm bệnh nặng, không còn cách nào chỉ có thể hy vọng Lặc Tư bảo có thể cứu đứa bé kia. Bạn lữ của ngài yếu đuối như thế, vẫn vì thanh danh của bản thân đã trốn tránh cốt nhục của mình như cũ, ngài còn hung hăng cho đứa bé ấy một cái tát. Mà khi đó tôi đang núp trong bụi hoa, bởi vì ngài nói ngài thích nhất những đóa hoa tươi vương những giọt sương sớm.‖

    Luân Ân nhìn ngườ i hầu ngoài cửa sổ bận rộn nói: ―Ngày thường ngài chưa bao giờ giúp mọi người làm điều tốt, cho dù thành chủ có không ra tay tương trợ thì khi tôi vừa hiểu chuyện họ đã ở sau lưng ngài nói cho tôi biết thân phận thật sự của mình. Đáng cườilà, trước khi tôi nhìn thấy ngài đối đãi vô tình đối với cha con hai người kia, còn chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói của bọn họ. Bất quá, hài tử bị bệnh kia vẫn sống sót, nhưng tóc màu vàng đã trở thành màu tuyết trắng, con mắt màu xanh bị ngài gây thương tích kia đã biến thành màu vàng kim, chuyện này ban đầu thành chủ cũng không biết, mà tôi cũng vừa mới xác định cách đây không lâu.‖

    Nhìn lão nhân trướ c mắt lộ ra hoảng sợ, Luân Ân cười nói: ―Ngài vì giúp tôi đắp nặn hình tượng vô năng đã mời một vị cao thủ, nhưng ngài cũng không biết cậu ấy sau khi xóa đi ngụy trang là một người trẻ tuổi có tóc trắng cùng đôi mắt khác màu. Ngài nên cảm tạ cậu ấy đã gặp người có thể khiến cậu ta thay đổi ước nguyện ban đầu, chứ không hiện tại ngay cả Kathy ngài âu yếm cũng sẽ không có kết cục tốt.‖

    Luân Ân thờ ơ với lão nhân bởi vì tuyệt vọng mà phủ phục bên chân mình, ―Ngài không cần cầu tôi, bởi vì tất cả mọi chuyện tôi làm đều theo lệnh của thành chủ, nếu ngài có thể thành công lợi dụng tôi để đạt được tài vật của gia tộc Mạch Kì, kế tiếp là chuẩn bị liên hợp với thế lực Allen định khi nào đó để tiến công thú nhân đế quốc, thì ngài cũng không nên đánh chủ ý tới người không thể xâm phạm. Tôi tự tạo hình tượng cho mình cũng chính là hình tượng ngài thích nhất, một kẻ yếu đuối vô năng. Nhưng mà ngài không nên chơi lại trò cũ, vạch kế hoạch để hãm hại tôi chung đụng với Mạch Kì nhằm vu oan cho Eden bảo, ngài biết không, vô luận là thành chủ hay là tôi thì trước đó đều đã từng cho ngài cơ hội, đáng tiếc ngài đều không có nắm chắc.‖

    Lão vốn không già như vậy, nhưng bị giam lỏng trong chính tòa tháp mà trước kia lão dùng để giam lỏng trưởng tử của mình, thì lão không thể không nhanh chóng trở nên già nua. Fran thấy Luân Ân đi ra, yên lặng đi theo phía sau.

    Luân Ân đột nhiên hỏi: ―Tại sao sư phụ của em lại thu Francis làm đệ tử?‖ Fran hồi tưởng trước khi thầy rời đi có nói một chút, ―Francis còn nhỏ tuổi nằm bên một vũ sư đã chết bị ông nhìn thấy, thầynghĩ đến cậu ấy là cô nhi định đưa đến cô nhi viện, nhưng sau lại phát hiện Francis cũng giống em, đều không giống người thường nên thường xuyên trở về dạy cậu ấy, em cảm thấy nếu lúc trước thầy biết thân phận chân chính của Francis có lẽ đã đổi một loại phương thức xử lý khác.‖

    Sau m ột đêm, trong phòng tạm giam của Lặc Tư bảo truyền ra tiếng cười khặc khặc, thủ vệ ngoài cửa nghe thấy nhưng cũng không thể nói gì, vị đại công từng phong tình vô hạn đó đã nổi điên được một khoảng thời gian rồi. Chăn nệm cuốn thành vòng, vòng qua song sắt lan can, lại quấn qua cổ, tóc bay tán loạn. Chính mình xong rồi, nhưng vẫn hy vọng những người của Eden bảo không chết tử tế được, ha ha, còn ai ở đằng sau đây?

    Hôn lễ của Henry và Francis cử hành long trọng. Theo sau, tân nhân khởi hành đến bờ biển phong cảnh duyên dáng hưởng tuần trăng mật. Á Lai nhìn Francis hạnh phúc tràn đầy hỏi: ―Cậu thật sự quyết định nghỉ học?‖

    Francis nói: ―Lúc trước là vì Full tâm nguyện của á phụ, nhưng hiện tại tôi đã có tâm nguyện của chính mình.‖

    Cười nhìn về phía bạn lữ của mình. Á Lai gật đầu,―Tôi đây cũng nghỉ học vậy.‖ Francis khó hiểu.

    Á Lai nói: ―Hiện tại tôi đã là nhân vật công chúng, đến trường sẽ khiến cho rối loạn.‖ Hai tay mở ra bất đắc dĩ lắc đầu nói: ―Danh khí quá lớn cũng là gánh nặng.‖

    Francis hí mắt, ―Anh phả i bớt đi!‖ Nhưng cũng hiểu được Á Lai có đôi khi thoạt nhìn là người tùy tiện, nhưng mỗi một quyết định đều là trải qua suy nghĩ kĩ càng.

    Á Lai giao một cái hộ p nhỏ một tinh tế đẹp đẽ cho cậu, ―Lễ vật tân hôn.‖ Một cặp nhẫn kim cương hình mắt mèo, phong cách rất khác biệt, vừa thấy đã biết là do Á Lai tự mình thiết kế, cậu nhớ tới hàm nghĩa có liên quan loại nhẫn này mà Á Lai từng nói, cảm động cười. Có điềuFrancis không yên lòng Á Lai, liếc mắt trừng Garlock một cái.

    Garlock lạnh giọng nói với Henry: ―Thừa dịp tuần trăng mật này mà dạy dỗ người của cậu cho tốt đi.‖

    Henry g ật đầu, trong mắt mang theo ý cười khát khao về cuộc sống mới. … Trong xe ngựa, Henry nhìn bạn lữ ngủ say trong lòng mình nhịn không được cười ngọt ngào, đêm qua có hơi quá đáng.

    Nghĩ lạ i, vẻ mặt của anh lại trở nên nghiêm túc, bởi vì nhớ tới lờithành chủ dặn trước khi đi, mục đích của chuyến đi này cũng không hề đơn giản, hy vọng bọn Garlock có thể đối phó với chuyện sắp xảy ra ở trung tâm chủ thành như thành chủ đại nhân mong muốn ……

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Chi Á Lai