Home Đam Mỹ Trọng Sinh Chi Á Lai – Chương 54

    Trọng Sinh Chi Á Lai – Chương 54

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Chi Á Lai

    Á Lai biết được mình cũng có cơ hộ i tham dự thiết kế lễ đườngnước của Thần miếu, lập tức phấn chấn tinh thần, tuy rằng y cũng biết hạng mục lớn như vậy không có khả năng hoàn toàn do một thiết kế sư đảm đương, huống chi ylà người mới chưa có kinh nghiệm gì, nhưng chỉ cần có thể được chọn vào đội ngũ thiết kế sư chuyên nghiệp của Eden bảo đã là chuyện rất may mắn rồi, y cảm thấy không ngại cuối cùng trên bản thiết kế chỉ có vài nét bút là sáng ý của mình, những kinh nghiệm này cũng rất đáng để tự hào.

    Vì thế yđưa ra ý kiến với Garlock muốn cùng những thiết kế sư khác của Eden bảo đi khảo sát lễ đường nước của thần miếu giờ đã cấm du khách tham quan một lần.

    Garlock cũng biết Á Lai cứ mãi ở trong nhà không tốt, gật đầu đồng ý để Barret an bài, đợi Á Lai đi trước, tiếp tục hỏi: ―Cậu gặp bác sĩ mới của Đào Đức chưa?‖

    Barret lắc lắc đầu, ―Không, còn không phải sốt ruột trở về đưa tin cho Á Lai sao?Có điềutôi thấy tinh thần Đào Đức không tồi.‖

    Garlock sờ sờ cằm, ―Về vị bác sĩ này, Luân Ân cũng không biết rõ.‖

    Barret nói: ―Không phải là cư dân đỉnh Allen đế n lục địa định cư theo điều lệ bảo vệ thân phận sao, huống chi vẫn là bác sĩ phục vụ Đại Tế Ti, có chút thần bí cũng là chuyện thường tình, đi thôi, thành chủ và Bill gia gia cũng gặp rồi, có thể người nọ từng đụng phải chúng ta trên chiến trường, cho nên Đào Đức tránh để xấu hổ mới không nói với chúng ta.‖

    Garlock v ẫn thấy có chỗ nào đó không thích hợp, như ngày trước, nếu bác sĩ tốt, Đào Đức sẽ nhịn không được khoe người, sau đó đợi nhìn chán liền tống người ta đi, nếu bác sĩ không tốt, Đào Đức sẽ gióng trống khua chiêng oán giận, sau đó che mặt tống người đi, nếu bác sĩ bình thường, Đào Đức sẽ ôn hoà phối hợp, sau đó tùy tiện lấy cớ cũng sẽ tống người đi, nhưng hiện tại vô thanh vô tức, tình huống này thật sự rất khác thường, có lẽ hắnnên tự đi xem thử.

    Lại qua vài ngày, Barret vẫn bị Đại Tế Ti vì phòng ngừa chu đáo thỉnh vào Tế Ti phủ.

    Đơn giản nói về chuye645ng đã trải qua một lần, dường như khuôn mặt quý công tử Đào Đứcthêm u sầu khiến người nhìn nóng lòng, ― Chuyện trải qua chính là cái dạng này.‖

    Terrence đứ ng ở một bên thập phần băn khoăn, cho nên nói: ―Đưa ra yêu cầu quá phận như vậy tôi rất xin lỗi, tôi chỉ muốn biết thân thể của y hiện tại có tốt không là đủ rồi, còn nhờ hai vị đại nhân giúp đỡ một chút.‖

    Barret nhìn ra được người trước mắt là thật lòng, nhưng vẫn có một chuyện khó hiểu, ―Xin hỏi bác sĩ ngài làm sao biết thân phận của Á Lai?‖

    Terrence thành thực nói: ―Không lâu trước có ngườ i ở Ưng tộc hỏi thăm một cây đàn violon, tuy rằng không quý trọng, nhưng đây là thứ tông phụ Á Lai lưu lại, sau lại theo tin tức về cây đàn biết được tung tích, cho nên tôi tranh thủ đi theo Ưng trưởng lão đi tới nơi này, nhưng tôi không nói việc này với bất kì ai.‖

    À, chính là cây đàn mà Á Lai nhờ mình tìm giúp, Barret hỏi tiếp nói: ―Người nhà của ngài không có ý kiến với việc này à?‖

    Terrence áy náy, ―Bọn họ phi thường ủng hộ quyết định của tôi, cũng hối hận hành vi lúc trước, cho nên muốn để ta thừa dịp cơ hội này tận lực bù đắp.‖

    Barret không hỏi lại nữa, đám người đi xuống, nhìn về phía Đào Đức hỏi: ―Anh thấy thế nào?‖

    Đào Đứ c khẽ cười một tiếng, ―Người này muốn bồi thường cho Á Lai là thật, nhưng người nhà của hắnthì……‖ Trào phúng lắc đầu, lúc trước có thể làm ra chuyện quá phận như vậy, hiện tại lại đột nhiên ăn năn? Nếu đã muốn hối lỗi, không cần phải rời khỏi đỉnh Allen, sao ngay cả gởi cho Á Lai một phong thư an ủi tự tay viết cũng không có.

    Barret cũng cho rằng như thế, Terrence nhìn qua rất có thành ý, biết Á Lai có quan hệ với Eden bảo, cho nên dám nói rõ những chuyện năm đó với gã và Đào Đức. Có điều, thời gian người này tới thật sự là rất khéo, ―Anh đó, tốt nhất vẫn nên nói trước với Garlock đi, nếu hắn bởi vì chuyện khác mà nổi bão, ít nhất còn có Á Lai có thể ngăn lại được, nếu hắnlà bởi vì chuyện của Á Lai mà nổi bão, hậu quả cũng khó mà chịu được.‖

    Đào Đức ba phần buồn bã, ba phần do dự, ba phần phiêu dật, một phần vô tội, ―Cho nên mới nhờ tới cậu, em traiBarret yêu mến~‖

    Barret lạnh người, đứng dậy muốn đi, ―Anh cũng cẩn thận chút đi.‖ Đào Đức cười tủm tỉm phất tay bái bai.

    Á Lai đứ ng trước cửa sổ trong chốc lát, uống một ngụm trà, tiếp tục nhìn gấu ngựa đi tới đi lui ở trong sân, hình như là đang phát sầu? Đại khái lại là muốn nói chuyện gì đó mà có thể chọc cho Garlock nổi giận, mình vẫn là trốn xa một chút cho đảm bảo.

    Qu ả nhiên, sau khi Garlock được Barret báo cho biết tình hình cụ thể sắc mặt âm trầm dọa người, lúc trước hắn động tâm với Á Lai, có để Henry điều tra về Á Lai, ―Không ngờ phía sau sự thật mà tôi biết còn có một câu chuyện xưa.‖

    Barret nói: ―Tình huố ng cụ thể Á Lai không nói, người khác cũng sẽ không biết.‖ Trong lòng gã lại đồng tình với Á Lai, cái gọi là việc xấu trong nhà không thể nói ra, Terrence cũng sẽ nói đỡ cho những người nhà vài phần, nên là sự thật có khả năng còn khiến người khác tức giận hơn.

    Garlock cườ i lạnh nói, ―Tôi cũng không hy vọng Á Lai nhớ lại những chuyện cũ không vui, không phải nói xa xa nhìn Á Lai sống tốt là đủ rồi sao, vậy cứ để hắn đứngxa xa nhìn đi.‖

    Barret cũng đồng ý quyết định này, năm đó đế n tột cùng Terrence sắm vai nhân vật gì cũng chỉ có Á Lai mới có quyền lên tiếng, nhưng đến nay Á Lai cũng không hề đề cập tới bất cứ người hay chuyện của Ưng tộc, nói vậy cũng có nghĩa là không liên quan đến bất kì chuyện gì nữa.

    Trong phủ Tế ti, Terrence thực khẩn trương cũng thực chờ mong, rốt cục có thể nhìn thấy Á Lai, trên mặt lộ ra vui mừng.

    Đào Đức nhìn từ cách đó không xa, nhíu mày, một tên không có lòng đề phòng lộ ra tươi cười rất tốt, thật sự đã lâu chưa thấy như thế rồi.

    Terrence r ất nhanh lại bắt đầu phát sầu, lúc ấy tông phụ và á phụ nói Á Lai là tự mình quyết định rời đi, hắnkhông tin, bởi vì Á Lai rất nghe lời hắn, trước khi ra ngoài hắnđã dặn dò Á Lai còn muốn nghỉ ngơi, hơn nữa dù Á Lai thật muốn rời đi cũng tuyệt đối sẽ nói lời tạm biệt với hắn, đến có một ngày không cẩn thận nghe được hàng xóm nghị luận mới biết được đến tột cùng đã xảy ra chuyệngì, Á Lai hiện tại nhất định là rất hận.

    Xem chừng hiện tại đang áy náy rồi, Đào Đức muốn cười, người lớn như vậy, biểu tình thật thú vị.

    Terrence chậm rãi ngẩng đầu nhìn bầu trời không, hắnkhông rõ, Á Lai có chỗ nào không tốt, vì sao người nhà của mình đều thay đổi.

    Một con chim nhỏ bay qua, vì quá ‗vội‘, một chất bài tiết thong thả đáp lên mặt kính của người đang đắm chìm trong tâm sự nên không để ý.

    ―A ha ha……‖

    Người hầu của Tế ti phủ trong lòng rét run, Tế Ti đại nhân hôm nay lại không bình thường, cười dọa người như thế.

    Lại một ngày, Garlock vừa ra khỏi thư phòng, cảnh vệ viên báo lại Luân Ân đại công đến.

    Garlock cũng không khách khí, im lặng chờ người chủ động lên tiếng.

    Luân Ân chậm rãi tháo bao tay xuống, cười nói: ―Xem ra, ngài vẫn chưa tin tưởng tôi.‖ Eden bảo gần nhất tăng mạnh ―Chú ý‖ với đỉnh Allen, người khác không biết, hắn hiểu khá rõ.

    Garlock nói: ―Lên án của ngài tôi không gánh nỗi đâu.‖ Luân Ân nói: ―Hoặcnên nói là ngài xem thường năng lực của Lặc Tư bảo?‖ Hộitrưởng hội trưởng lão thật sự bệnh nặng đến mức khổng thể gặp ai?

    Garlock hơi hơi ngẩng đầ u, trong mắt mang theo cao ngạo, ―Như vậy thỉnh ngài triển lãm thực lực của Lặc Tư bảo, tôi mỏi mắt mong chờ.‖ Tuy rằng thành chủ an bài như vậy, chính là cho rằng sự tình nào đó vẫn là giao cho người Eden bảo đi làm mới yên tâm, Luân Ân không phục cũng không có biện pháp.

    Luân Ân cười mà không nói, khí thế nguy hiểm cũng không thua kém, ―Tôi nghĩ phải nói là song phương trao đổi tin tức mới đúng, dù sao thành chủ đại nhân có lệnh, ngày sau Lặc Tư bảo và Eden bảo cùng phụ trách an toàn đế quốc.‖

    Hai ngườ i vừa là địch vừa là bạn lại giằng co một trận, Luân Ân đột nhiên ngữ khí dịu đi nói: ―Lễ đường nước cửa thần miếu sắp tới phải tu sửa nên tạm thời phong tỏa, nghe nói Á Lai tiên sinh có thể tùy ý tham quan, không biết bạn lữ của tôi có vinh hạnh cùng đi không.‖ Fran vừa mới khôi phục sinh hoạt của người bình thường còn đang trong thời gian thích ứng, cho nên cơ hồ không có bạn bè thân thiết, nhưng rất thích Á Lai.

    Một tường đồng, một vách sắt, liên hợp lại là chắc chắn, một khi đối kháng thì lực lượng ngang nhau.

    Garlock cũng thu liễm mũi nhọ n, mỉm cười, ―Tôi nghĩ Á Lai nghe tin cũng sẽ rất cao hứng.‖ Hắnđối với chuyệnLuân Ân và bạn lữ Fran đồng cam cộng khổ có một sự ngưỡng mộ nhất định, nhưng chỉ là ngưỡng mộ, bởi vì nếu hắnlà Luân Ân tuyệt đối luyến tiếc để Á Lai đi vào nơi nguy hiểm giống Fran, đừng nói là vài năm, nửa khắc cũng không được.

    Luân Ân đi rồi, Garlock an bài cho mình ngày nghỉ, quyết định tự mình bồi Á Lai đi dạo giải sầu.

    Ngày đó, Fran hiển nhiên càng cả m thấy hứng thú làm sao năm đó Francis trộm được bức tự họa của Abraham Đại Tế Ti từ thần miếu được canh giữ nghiêm ngặt, cho nên trong chốc lát người sẽ không thấy bóng dáng.

    Fran thân thủ như thế nào, trong lòng mọi người đều biết, cũng vốn không có ngăn cản, huống hồ bạn lữ của bộ trưởng bộ cảnh vụ đế quốc cũng sẽ không làm ra hành vi tự trộm, cho nên không cần lo lắng thần miếu mất cái gì.

    Barret phụ trách đi cùng với các kiến trúc thiết kế sư khác, Á Lai đương nhiên được đãi ngộ bất đồng, là do Garlock tự mình đi cùng.

    Th ần miếu của Đế quốc có kiến trúc quần thể phân bố theo hướng Tây Đông, phân biệt là Tháp gió, Đài tế lửa, Phủ tế ti đất, Lễ đường nước, không chỗ nào không phải là đá trắng cứng cáp khảm mã não và bảo thạch, kể cả khi mặt trời mọc lẫn lúc trăng lên cao, mỗi một khắc đều trưng ra vẻ đẹp không gì sánh được, giống như mỗi giai đoạn của nhân sinh tỏa ra một màu sắc lóng lánh tuyệt đẹp khác nhau.

    Mà chỉ có lễ đườngnướcvà quảng trường tròn là mở cửa cho người ngoài, mỗi ngày đều có vô số tín đồ đến khẩn cầu thần chúc phúc, đương nhiên, nếu có thể được Đại Tế Ti đứng từ xa coi trọng liếc mắt một cái vậy càng thêm hạnh phúc.

    Đi vào lễ đườngnước, bốn bức tường được làm từ đá xanh trong suốt, giống như đứng trong khối nước lập phương, thanh lương, tĩnh tâm.

    Á Lai cả m thụ được xung quanh giống như nhà thờ thời Trung Cổ lớn trống trải và thần thánh, trong đầu không ngừng nghĩ đến hàng loạt kiến trúc nhà thờ, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị.

    Garlock thấy vẻ mặt ynhư thế, có cảm xúc muốn xông lên cắn một cái.

    ―Ai ôi, tôi đã biết các người nhất định sẽ đếnmà.‖ Á Lai xoay người nhìn, dĩ nhiên là Tế Ti đại nhân mặc thường phục, quả nhiên người đẹp mặc gì cũng đẹp, à, còn có thành chủ đại nhân?

    Ykhông tự giác nhích lại gần bên người Garlock, cũng không biết lúc này có thích hợp hành đại lễ không.

    Lão thành chủ cười nói: ―Không cần khách khí, cùng nhau ngồi xuống có được không?‖

    Á Lai kích động, có thể tiếp xúc gần gũi với đại nhân vật như Chiến Thần trong truyền thuyết, thật sự là rất vinh hạnh!

    Garlock dùng ánh mắt cảnh cáo Đào Đức: Chút nữa cậu thử dám nhiều chuyện xem!

    Đào Đức không có ý tốt cười cười nhìn lại, không nhiều chuyện sao được đây? Bác sĩ ngốc nghếch còn chờ chủ nhân như y hỗ trợ mà!

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Chi Á Lai