Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử – Chương 73-76

    Thuộc truyện: Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử

    Chương 73: Hoài nghi…

    Đã biết mục đích của ký thân tộc nhân nên Mông Hiểu Dương cũng không có cảm giác bất an như mấy ngày trước đây.

    Bất quá mấy ngày nay tâm tình của y cũng không xem là tốt, tên vương của ký thân tộc nhân kia không biết dùng phương pháp gì mà ngay cả 9717 đều dò xét không được.

    Không nói y, gần đây sắc mặt Lâm Hô cũng không được tốt lắm, quả thực mau thành khối băng di động, nhưng Mông Hiểu Dương hỏi hắn, hắn lại không nói, miệng kín như kẻ trộm.

    “Anh không sao.” Giữ chặt Mông Hiểu Dương đang định rót thêm ly trà thứ tư cho hắn, “Mấy ngày nay đừng đi ra ngoài, đi hoa viên thì mang theo Viên Đồng.” Hắn đã đem Viên Đồng đưa đi tăng thêm công năng cảm ứng ký thân tộc nhân.

    Lâm Hô, hết lần này tới lần khác anh đưa Viên Đồng đi tiến tu như vậy thật sự được không?

    Trừng mắt nhìn, một hồi lâu sau Mông Hiểu Dương mới lấy lại tinh thần, đáp: “Được rồi.” Trong lòng nói thầm, chẳng lẽ Lâm Hô cũng biết mục tiêu của ký thân tộc nhân là mình?

    Đúng rồi, mấy ngày hôm trước Đông Phương Thanh tìm Lâm Hô, sau đó hắn đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở về thì vẫn luôn vội vàng chuyện của ký thân tộc nhân, Đông Phương Thanh là quân nhân, 9717 lại nói chuyện này quân đội là biết đến trước nhất, cho nên sau khi Đông Phương Thanh biết được liền nói chuyện này với Lâm Hô. Chắc chắn là vậy rồi.

    Mông Hiểu Dương len lén quan sát Lâm Hô hai ngày, cho ra kết luận là quả nhiên hắn đã biết.

    Thở dài! Kỳ thực hắn biết cũng tốt, như vậy y cảm giác an toàn một chút, Mông Hiểu Dương kỳ tích trầm tĩnh lại, (này! tâm tính kiểu gì thế hả?)

    Không thể ra cửa, nên đương nhiên cũng không thể tới chỗ Lâm Cẩn được, cũng may hiện tại có quang não, hoàn toàn có thể ở bên trong gặp mặt, không cần lo lắng bị ký thân tộc nhân ký thân, còn có thể hít thở không khí một chút.

    “Chị dâu ” Lâm Cẩn lén lút tới gần Mông Hiểu Dương, sau đó quát to một tiếng, muốn hù dọa y.

    Sớm được hệ thống quang não nhắc nhở có người tới gần nên Mông Hiểu Dương liếc mắt một cái, “Đều làm mẫu phụ rồi, cư nhiên còn nghịch ngợm như vậy.” Mông Hiểu Dương kéo cậu đi vào phòng âm nhạc của mình, sau đó đem ca khúc đã thu âm phóng xuất.

    Tiếng ca nhẹ nhàng ấm áp nhất thời quay chung quanh hai người.

    Mông Hiểu Dương: Chậc chậc! Anh không làm minh tinh thật sự là tổn thất của quần chúng nhân dân, liền tiếng ca này của anh, một khi phóng xuất ra tuyệt đối là ca thần! ( Shoorin Yumi: Tiểu Dương, anh vẫn chưa chịu leo xuống hả?! -_-)

    Một ca khúc chấm dứt, Mông Hiểu Dương đắc ý hỏi bên cạnh Lâm Cẩn, “Thấy sao?” Ca từ ca khúc gì đều là phụ, mấu chốt là anh đây hát như thế nào?

    “Êm tai. Ca từ rất hay, nhạc khúc cũng nhẹ nhàng ấm áp.” Lâm Cẩn khiến cho phòng âm nhạc lại phát ca khúc một lần nữa.

    Mông Hiểu Dương: Này này! Sao chỉ nói ca từ cùng nhạc khúc, mấu chốt là tiếng ca của anh được không?

    “Chị dâu, chẳng lẽ đây chính là ca khúc mà anh viết cho em sao?” Lâm Cẩn cẩn thận nghĩ nghĩ, trước giờ thật đúng là chưa từng nghe bài hát này, đây tuyệt đối là một ca khúc mới, càng thêm xác định là cho cậu.

    Nửa người nằm úp sấp đến trên người Mông Hiểu Dương, “Chị dâu, thực xin lỗi.” Lâm Cẩn tựa đầu chôn ở hõm vai của y, nghẹn ngào nói.

    Này chuyển biến quá nhanh, Mông Hiểu Dương thoáng cái theo không kịp tiết tấu, kích động không phải hẳn là nên hỏi lại lần nữa? Cảm kích không phải là phải nói cám ơn sao? Sao lại thành thực xin lỗi rồi?

    Lâm Cẩn ngẩng đầu, hốc mắt đã hơi hơi phiếm hồng, “Lần trước không phải em cố ý.” Cậu về nhà suy nghĩ thật lâu, vẫn muốn nói tiếng xin lỗi với chị dâu, nhưng vẫn tha đến bây giờ.

    Mông Hiểu Dương nghe Lâm Cẩn nói mà không hiểu gì cả, “Cái gì không phải cố ý? Chỉ là viết một ca khúc cho em mà thôi, có cần kích động thành nói năng lộn xộn như vậy không?”

    Hít hít cái mũi, Lâm Cẩn nói: “Chính là lúc ở ký túc xá trường học, em không nghĩ muốn oán giận chị dâu. Trạch Ngọc nói em thân là em chồng của anh, nếu không sớm sinh bảo bảo, Triệu Nhân sẽ nghĩ như thế nào. Cho nên…” Lâm Cẩn ấp úng không biết giải thích sao, có chút thấp thỏm bất an nhìn Mông Hiểu Dương.

    Chủ yếu là Phượng Trạch Ngọc không chỉ nói một lần, mà mỗi lần cùng Lâm Cẩn liên hệ, đều sẽ hữu ý vô ý nhắc tới, số lần nhiều, những lời này tự nhiên sẽ cắm rễ trong lòng Lâm Cẩn.

    Cậu vốn cũng không phải là người giỏi che giấu, đương thời điểm Mông Hiểu Dương cười nói không vội, lúc trước rễ cây cắm trong lòng cậu bắt đầu nảy mầm, nhất thời chui từ dưới đất lên, lúc này mới sẽ nói ra những lời kia.

    Phượng Trạch Ngọc? Mông Hiểu Dương thực không nghĩ tới, chuyện này cũng liên quan đến Phượng Trạch Ngọc, bất quá vì cái gì gã lại cố ý nói những lời ngộ đạo Lâm Cẩn như thế, rốt cuộc gã muốn làm cái gì?

    Mặc kệ thế nào, sự tình đều đã đi qua lâu như vậy, Mông Hiểu Dương cười cười, “Chuyện đều đã qua lâu như vậy rồi, lúc đó anh đã nói là không sao rồi mà, được rồi, em đi hát bài hát này thử xem.”

    Lâm Cẩn gật gật đầu, trước tiên nghe cẩn thận một lần nữa, sau đó mới bắt đầu thu âm ca khúc, đồng dạng ca từ, đồng dạng nhạc khúc, đến miệng Lâm Cẩn hát ra cảm giác lại hoàn toàn bất đồng.

    Cũng đúng thôi, Mông Hiểu Dương chính là ấn ca khúc ở kiếp trước mà hát, thuộc loại giống như KTV, mà Lâm Cẩn lại vận dụng kỹ xảo, đồng thời thêm vào tình cảm, hoàn toàn đầu nhập vào bài hát nên đương nhiên là không giống.

    Kỳ thực thanh âm của khối thân thể này của Mông Hiểu Dương cũng không tệ, đặc biệt thời điểm thấp giọng, có loại thản nhiên gợi cảm, nếu như bồi dưỡng có hệ thống một phen, nói không chừng thật đúng là như bản thân y nói, trở thành ca thần.

    Đáng tiếc hiện tại không có trải qua huấn luyện, hoàn toàn là chiêu thức tự phát, cho nên y tự nhận là hát rất tốt rồi, nhưng trước mặt một người chuyên nghiệp như Lâm Cẩn thì lại sơ hở chồng chất.

    Mông Hiểu Dương: Được rồi, mình vẫn nên đi viết tiểu thuyết của mình đi, đó mới là bản chức của mình.

    Đem phòng âm nhạc lưu cho Lâm Cẩn ở đó thu âm ca khúc, chính mình đi tới mặt biên tiểu thuyết, nói xem, ba ngày nay y không có đổi mới, không biết độc giả có muốn đánh chết y hay không.

    Đội nắp xoong đi đến khu bình luận, kỳ tích không có tiếng mắng, những độc giả cư nhiên ngay dưới văn của y khoái trá kết bạn, thật sự là làm cho người ta… mở rộng tầm nhìn.

    Lầu 1: “B, gần đây cậu có đi nơi nào chơi không?”

    Lầu 2: “Không đi ra ngoài, gần đây ở nhà nghiên cứu sinh con nha!”

    Lầu 3: “Sinh con? Được đó được đó! Cậu nghiên cứu được cái gì rồi, nhất định phải chia sẻ cho anh em nhá.”

    Lầu 4: “Tôi có thể nghiên cứu ra cái gì, cùng thú nhân nhà tôi thử qua mọi tư thế đế quốc tuyên bố rất có khả năng mang thai, đáng tiếc vẫn không có, nếu Mông Thần có thể viết cái sinh con bút ký hoặc là tư thế bút ký thì tốt rồi.”

    Lầu 5: “Đúng vậy! Cùng hy vọng.”

    Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Cư nhiên còn có tư thế bách khoa toàn thư, dưới văn của tôi trò chuyện về cái này, còn để cho người ta khoái trá viết văn hay không.

    Chật vật bò ra khu bình luận, Mông Hiểu Dương trở lại phòng nhỏ quang não của mình, trong đầu không tự giác nhớ tới lời nói của Lâm Cẩn vừa rồi.

    Phượng Trạch Ngọc sẽ nói những lời ngộ đạo Lâm Cẩn như vậy, thật sự chỉ là bởi vì lúc trước là tình địch sao? Mông Hiểu Dương cẩn thận hồi tưởng Phượng Trạch Ngọc hành vi xử sự, gã là cái loại người sẽ làm mấy hành động mờ ám này, nhưng Lâm Cẩn cũng đã xuất giá, châm ngòi quan hệ của bọn họ có ý nghĩa gì.

    “Không nghĩ nữa.” Nghĩ đến đầu đều đau rồi, loại sự tình phí trí nhớ này cứ giao cho 9717 là được rồi. Ừ, cứ quyết định vậy đi.

    Nhìn Lâm Cẩn, thấy cậu còn đang thu âm ca khúc, Mông Hiểu Dương để lại lời nhắn liền rời khỏi quang não chuyển sang đi vào không gian hệ thống, dù sao y đều nằm, Lâm Hô biết y lên quang não đi chơi với Lâm Cẩn, cũng sẽ không kỳ quái sao y còn chưa đứng lên.

    “9717, cậu nói chuyện này có liên quan gì tới ký thân tộc vương không?” Mông Hiểu Dương blah blah đem lời Lâm Cẩn vừa nói tự thuật một lần, sau đó nói ra phỏng đoán của chính mình.

    9717: “Đây không phải là tình địch ghen ghét anh sống quá hạnh phúc, cho nên muốn phá cuộc sống của anh linh tinh sao?” Làm ơn đê, này tiểu thuyết máu cún đều viết nát đến không thèm viết nữa được không?

    Xua tay, “Không phải, tôi luôn cảm thấy, việc này không phải đơn giản như vậy.” Mông Hiểu Dương dừng một chút, cắn cắn môi dưới, “9717, tôi nghĩ, có phải chúng ta nên đổi phương thức suy nghĩ hay không?”

    “Cậu nghĩ xem! Trước kia chúng ta cho rằng ký thân tộc nhân không thể ký thân ở con em thế gia, thế nhưng cậu thấy đó, gần đây không phải tra ra thế gia có người trúng chiêu, cho nên trước đó, vì cái gì lại không thể có người của thế gia trúng chiêu, thậm chí thập đại thế gia.” Mông Hiểu Dương híp mắt, càng nói càng cảm thấy có đạo lý.

    Bất quá Phượng Trạch Ngọc là giống cái, khí tức không lừa được người khác, hiện nay thật đúng là không có gì có thể che dấu khí tức giống cái, vậy có thể hay không?

    “Phượng Trạch Khiêm (Phượng Trạch Khiêm)?” Mông Hiểu Dương và 9717 đồng thời kêu lên.

    “Hẳn là, không thể nào đi?” Mông Hiểu Dương tuy rằng thốt ra tên Phượng Trạch Khiêm, nhưng căn cứ vào ký ức của nguyên thân trước kia, Phượng Trạch Khiêm hẳn không phải là ký thân tộc vương mới đúng nha!

    “Trước tiên tôi đi kiểm tra một chút lại kết luận.” 9717 nói xong liền biến mất không thấy, trước đây nó thật đúng là quên mất mấy người quen biết với Mông Hiểu Dương, thật sự là sơ suất.

    Mông Hiểu Dương ra không gian hệ thống, trong lòng còn có chút kinh nghi bất định vì ý tưởng của chính mình, nếu thật là Phượng Trạch Khiêm, vậy thế giới này thật sự là quá nguy hiểm, y rất muốn quát to một tiếng, ‘Mẹ ơi, con muốn về nhà.’

    “Làm sao vậy?” Lâm Hô vào cửa chỉ thấy Mông Hiểu Dương sắc mặt quỷ dị, “Em ra ngoài?”

    “A?” Một hồi lâu sau Mông Hiểu Dương mới lấy lại tinh thần, lăng lăng trả lời: “Không có, em mới từ quang não đi ra.” Nguyên lai Mông Hiểu Dương và Phượng Trạch Khiêm cơ hồ là cùng nhau lớn lên, hiện tại y lại hỏi Lâm Hô Phượng Trạch Khiêm là hạng người gì, nhất định sẽ không tốt đi?

    Len lén liếc Lâm Hô một cái, thấy sắc mặt hắn dịu lại mới thấu lại gần hắn, “Dạo này anh rất kỳ lạ nha! Sợ em đi ra ngoài làm gì sao? Chẳng lẽ trộm thú nhân sao?”

    Mông Hiểu Dương: Vì sao những lời này quái như vậy?

    Lâm Hô ngứa tay muốn gõ đầu người trước mặt này, “Trứng lười đang tìm em.”

    Bĩu môi, Mông Hiểu Dương tiến lên hôn lên mặt Lâm Hô một cái mới nhảy nhót đến khu bọn nhỏ đang chơi, sân thượng.

    Sờ sờ trên gương mặt nước miếng, khóe miệng Lâm Hô cong cong lên, sau đó rũ xuống mi mắt, che ở đáy mắt lóe ra điểm điểm hàn quang, muốn động Hiểu Dương, cũng phải nhìn coi có cái mệnh này hay không.

    Mông Hiểu Dương ngồi ở một bên nhìn bọn nhỏ chơi, trong lòng nghĩ có nên đem chuyện mình hoài nghi Phượng Trạch Khiêm nói cho Lâm Hô biết hay không, nên nói như thế nào mới tốt.

    Cuối cùng, y chỉ đem chuyện Phượng Trạch Ngọc ngộ đạo Lâm Cẩn nói cho Lâm Hô biết, về phần những thứ khác, y cũng không cần phải nhiều lời nữa, dù sao y còn không muốn hệ thống bị bại lộ, ít nhất là hiện tại.

    Cũng không phải Mông Hiểu Dương không tin Lâm Hô, mà y không biết phải giải thích như thế nào thôi, dù sao trước cứ kéo dài, nói hay không nhìn sau này đi.

    Quả nhiên, Lâm Hô cũng có chút hoài nghi mục đích của Phượng Trạch Ngọc, chuyển sang hoài nghi Phượng Trạch Khiêm, rốt cuộc là người trong thế gia, không giống người thường, tất cả tư liệu nói nhìn liền nhìn, lén lút bảo người điều tra liền tra.

    Cho dù có hoài nghi, Lâm Hô cũng không có hiển lộ ra, chỉ lén cho người cẩn thân điều tra, chỉ chờ tra ra một chút dấu vết sẽ nói chuyện này với phụ thân cùng các trưởng lão.

    Chỉ có vận dụng lực lượng trên tay bọn họ, mới có thể triệt để tra rõ.

    9717: “Kí chủ, thời gian quá ngắn, tôi chỉ tra được một chút manh mối, bất quá không xác định, tôi lại đi tra tiếp.” Nó cư nhiên tra được Hoa Nhiên cũng có dính dáng, trước không nên nói với kí chủ.

    Vào ban đêm, Mông Hiểu Dương liền đi truy vấn 9717 kết quả, không phải vì nóng vội, mà là ngay tại xế chiều hôm nay, cư nhiên lại có một ký thân tộc nhân ẩn vào Lâm phủ, muốn ký thân trên người Vỏ Trứng, này đã va chạm vào nghịch lân của Mông Hiểu Dương, chỉ là bản thân y không có việc gì, hiện tại cư nhiên dám đánh chủ ý lên người con của y.

    Nếu bọn nhỏ không đeo túi hương, lần này sợ là sẽ thật sự thành công, y vẫn không hề có cảm giác, bởi vì ký thân tộc nhân một khi ký thân thành công, sẽ giấu ở địa phương bí ẩn nhất trên cơ thể người, cho dù là 9717, nếu như không đặc biệt đi phân hình cũng sẽ không biết.

    Trong lúc nhất thời, các tộc lão Lâm gia giận dữ, lúc này đây là lần thứ hai bị ký thân tộc nhân xâm nhập trong nhà, đây tuyệt đối là có nội gián, nếu không lấy phòng hộ hiện giờ của Lâm gia, ký thân tộc nhân không có khả năng tiến vào.

    “Được rồi, 9717 cậu vất vả rồi.” Dám động con của y, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

    Ngày hôm sau, lúc Mông Hiểu Dương lại truy vấn, 9717 đã vô lực nói chuyện, nó có thể nói nó lại tra ra Đông Phương Thanh cũng có liên quan đến chuyện này sao? ( Shoorin Yumi: ლ (¯ ロ ¯ლ) cái giề mà rối nùi hết zậy?!)

    9717: Đậu xanh rau má! Thế giới này thật khủng bố, muốn hay không mang kí chủ chạy về địa cầu!

    Chương 74: Ký thân tộc vương

    9717 suy nghĩ thật lâu, cúi cùng vẫn đem tin tức tra được đều nói cho Mông Hiểu Dương biết, cụ thể muốn làm như thế nào, liền nhìn quyết định của Mông Hiểu Dương đi.

    “Cậu có thể đem những tin tức này lén lút không vết tích tiết lộ cho người của Lâm Hô biết không?” Mông Hiểu Dương suy nghĩ một chút, hỏi.

    “Ý anh là đem toàn bộ manh mối tra được lần này đều nói cho Lâm Hô biết?” 9717 có chút nghi hoặc, Hoa Nhiên còn có Đông Phương Thanh đều là bạn tốt nhất của Lâm Hô, nói cho anh ta biết như vậy thật sự được không?

    Như là biết 9717 đang suy nghĩ gì, Mông Hiểu Dương cười khẽ một tiếng, “Chính là bởi vì bọn họ rất quen thuộc cho nên có một số việc anh ấy tra tương đối dễ dàng hơn, nếu giống như cậu vậy thông qua quang não tra, muốn tới khi nào.”

    9717 nghe vậy không nói thêm nữa, nó cũng chỉ nghi hoặc một chút thôi, dù sao dưới tình huống không nguy hại tới kí chủ, kí chủ bảo nó làm gì nó liền làm như thế đó là được.

    Vào lúc ban đêm, Lâm Hô liền nhận được tin tức mới nhất từ thủ hạ, dĩ nhiên chính là 9717 để lộ ra tới, nhìn tên của hai người Hoa Nhiên còn có Đông Phương Thanh, trong lúc nhất thời có chút ngũ vị tạp trần.

    Sự tình đến một bước này, Lâm Hô cũng không muốn cậy mạnh nữa, mang theo những tài liệu này đi tìm Lâm gia chủ, bất luận như thế nào, lực lượng gia tộc có thể nhanh chóng tra được ai là vương của ký thân tộc nhân.

    Bất kể là ai, dám đánh chủ ý tới chính quân và con trai của hắn đều tuyệt đối không được, huống chi hắn tin tưởng Hoa Nhiên cùng Đông Phương Thanh tuyệt đối không phải là vương của ký thân tộc nhân.

    Có những manh mối này, phạm vi tìm tòi lập tức thu nhỏ lại rất nhiều.

    Lâm gia chủ cũng không giống như Mông Hiểu Dương, đem ánh mắt tập trung ở trên người một cá nhân, ông đưa tất cả thành viên của ba gia tộc này va.

    Lâm gia ra ngựa quả nhiên không phải Lâm Hô và Mông Hiểu Dương có thể so sánh, không quá ba ngày, rất nhiều tư liệu liền đặt ở trên bàn làm việc của Lâm gia chủ, đầu tiên bài trừ chính là Hoa gia, chỉ là Hoa Nhiên thú nhân là chi thứ từ tinh cầu xa xôi được tiếp hồi Hoa gia cũng không được gạch bỏ khỏi danh sách hiềm nghi.

    Tiếp theo chính là Đông Phương gia, từ ban đầu Đông Phương gia chủ và Đông Phương Thanh cũng không phải là người bị hiềm nghi, bởi vì bọn họ tại trong quân đội cũng đã điều tra, Đông Phương gia nhân khẩu đơn giản, ngoại trừ hai cha con bọn họ ra, những người còn lại không quá hai ngày liền tra rõ ràng, trong đó bị đánh dấu nhân vật khả nghi chính là Đông Phương phu nhân còn có Mộ Vân Nhi, liên đới Mộ gia đều vào trong danh sách khả nghi.

    Cuối cùng cũng là ban đầu hoài nghi Phong gia, trải qua nhiều lần kiểm chứng, Phong Trạch Khiêm không phải là ký thân tộc nhân, Phong Trạch Ngọc lại bị kiểm nghiệm ra có huyết mạch của ký thân tộc nhân.

    “Không thể nào, Phong Trạch Ngọc là giống cái, điểm ấy không lừa được người, loại dụng cụ kiểm tra đo lường có chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân hay không, có thể nào không chính xác không? Dù sao nó cũng vừa được phát minh.” Đông Phương Thanh sau khi thoát khỏi hiềm nghi cũng tham dự vào, đại biểu quân đội phát biểu ý kiến.

    “Vì sao lại cho rằng ký thân tộc nhân sẽ ở thế hệ này của chúng ta?” Lâm Hô vẫn luôn không hé răng đột nhiên lên tiếng, “tin tức thu được không phải nói ký thân tộc nhân ký thân trên giống cái sinh ra ký thân tộc vương sao?”

    Đúng vậy! Ký thân tộc vương sao không thể là lớn tuổi?

    Dường như mọi người đều bị tin tức ban đầu ký thân tộc vương muốn Mông Hiểu Dương mà bị lừa, vì cái gì liền không thể là lão thú nhân chứ, hắn có thể tuyển cho con của hắn mà?

    Bởi vậy, Phong Trạch Ngọc có được huyết mạch của ký thân tộc nhân, Phong gia hiềm nghi càng thêm nặng.

    Mọi người trầm mặc một hồi, Lâm gia chủ đánh nhịp, “Khiến người chú ý Phong gia nhiều một chút, chớ đả thảo kinh xà, ta đi xin chỉ thị của trưởng lão.”

    Cho dù Phong gia không so được với Lâm gia, hiện tại cũng là tân tấn đại thế gia, thực lực nhất định không thể khinh thường. Chỉ bằng những suy đoán hiện tại, sợ là khó có thể tra được bằng chứng xác thực.

    “Mẫu phụ, cha đâu rùi?” Tiểu Trứng Cuộn ôm chân Mông Hiểu Dương, ngước đầu nhỏ hỏi.

    Nhóc tham ăn Trứng Cuộn cư nhiên không ăn bánh ngọt lại tới hỏi Lâm Hô? Ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu xù mềm mại của Trứng Cuộn, “Tìm cha con làm gì?” Bình thường đều là tiểu thú nhân tìm Lâm Hô, tiểu á thú, nhất là Tiểu Trứng Cuộn thế nhưng rất ít tìm cha nó.

    Nghiêng đầu nhỏ chu cái miệng nhỏ nhắn, tròng mắt tựa như hắc bồ đào không tự giác liếc nơi nào đó phía sau Mông Hiểu Dương, sau đó nói: “Trứng Cuộn nhớ cha quá hà.” Nói xong, còn khẳng định gật gật đầu.

    Mông Hiểu Dương thoáng nhìn cây nhỏ phía sau đang rung rinh, đặc biệt phía sau có một cái đuôi nhỏ màu trắng đang vung qua vung lại, đáy mắt hiện lên ý cười, “Vậy sao! Vậy mẫu phụ dẫn con đi gặp cha nha.”

    Quả nhiên, đôi mắt nhỏ của Trứng Cuộn lại liếc về phía nơi cây nhỏ có cái đuôi đó, đứt quãng trả lời: “Mẫu phụ… Con muốn đi vườn hoa chơi, muốn cùng phụ thân… muốn phụ thân chơi với con!” Nói xong, bộ dáng giống như thở phào nhẹ nhõm.

    Mông Hiểu Dương sờ sờ đầu nhỏ của Trứng Cuộn, hỏi: “Vậy sao!” Trứng Cuộn gật đầu, “Không thể nha! Trứng Cuộn cùng mẫu phụ đến hỏi cha con đi, cha con đồng ý mới được nha.” Tốt lắm, cái đuôi nhỏ màu trắng phía sau cây lắc lư càng nhanh, rõ ràng sốt ruột.

    “Hơn nữa đi vườn hoa có gì vui chứ, ở sân thượng chơi vui hơn, con xem nơi này có nhiều món đồ chơi như vậy, Trứng Cuộn không vui sao?” Mông Hiểu Dương lôi kéo Tiểu Trứng Cuộn ngồi vào trên xích đu, còn lấy một cái bánh pudding hoa quả từ người máy ở bên cạnh.

    Nhìn đến bánh pudding, lập tức ánh mắt của Trứng Cuộn không thể dời ra, hiện tại Mông Hiểu Dương nói cái gì nó đều gật đầu, y nghĩ cho dù bán nó, Trứng Cuộn cũng sẽ giúp đỡ đếm tiền xem có đủ hay không.

    “Mẫu phụ, em trai muốn đi vườn hoa chơi.” Nhị đản rốt cuộc nhịn không được từ phía sau cây nhỏ nhảy ra, duy trì hình hổ nói với Mông Hiểu Dương.

    Bình thường thú nhân sau năm tuổi có thể ở thú hình cũng có thể mở miệng nói chuyện, Trứng lớn và Trứng hai tư chất tương đối tốt, cho nên lúc này có thể mở miệng.

    Lần đầu tiên khi nghe Trứng hai dùng hình hổ kêu y mẫu phụ, Mông Hiểu Dương đương trường liền đậu xanh rau má, không thể trách y nói tục, thật sự là nhìn đến tiểu bạch hổ gọi y mẫu phụ, khiến y thoáng có chút suy nghĩ hỗn loạn, hiện tại đã thói quen, cũng không hề gì.

    “Vậy sao? Sao mẫu phụ lại cảm thấy là con muốn đi vậy?” Thằng nhóc xấu xa, còn đùa giỡn trí tuệ với cha của con sao.

    “Là thật đó.” Trứng hai vội biến thành hình người, đăng đăng đăng chạy đến bên cạnh Trứng Cuộn, “Em nói đi.”

    Trứng Cuộn liếm bánh pudding không thèm đếm xỉa tới nó, đưa lưng về phía anh trai Trứng hai, tiếp tục mút ăn, cái miệng nhỏ nhắn chép chép không ngừng.

    “Em trai, bánh pudding của anh cho em nha!” Những lời này của Trứng hai quả nhiên khiến cho Trứng cuộn chú ý, thân thể nho nhỏ từ từ quay lại, đôi mắt nhỏ cũng chuyển qua trên người Trứng Trứng.

    Mông Hiểu Dương đứng ở một bên liếc mắt xem thường, mẫu phụ nói này, con muốn thu mua em trai có thể nói nhỏ một chút không, như vậy khiến y nghe được thật sự được không?

    “Khụ khụ…” Được rồi, không nói nữa, Mông Hiểu Dương liếc mắt nhìn trứng hai một cái, bảo Trứng Cuộn tiếp tục ăn bánh pudding, xách trứng hai vào phòng, liếc nhìn đầu hổ của nó, “Nói với con bao nhiêu lần rồi hả, không được đi vườn hoa chính là không được đi, chờ phụ thân con gật đầu mới được.”

    Trong khoảng thời gian này quả thật bọn nhỏ bị nghẹn phá hủy, trứng lớn cùng bọn tiểu thú nhân không sao, đều chịu đựng được, Trứng Lười càng không cần phải nói, ước gì mỗi ngày nằm ở trên cây nhỏ ngủ say, ngoại trừ trứng hai, cả ngày muốn đi hoa viên nhỏ bắt tiểu dị thú chơi, cho bắt con thỏ đến sân thượng đều không được, cảm thấy tay chân không thoải mái.

    Theo lời Mông Hiểu Dương thì nó chính là ngứa da thiếu đòn.

    “Nếu nó muốn đi chơi, liền dẫn nó đi đi.” Lâm Hô vừa cởi áo khoác vừa nói.

    “Hử?” Đây là có ý gì? Chẳng lẽ đã bắt được vương của ký thân tộc nhân?

    Xoa xoa mi tâm, vì tra ai là ký thân tộc vương, hắn đã liên tục một tuần không nghỉ ngơi, cho dù hắn là cường thú nhân, lúc này đều có chút mệt, “Có thể đi hoa viên chơi, bất quá không được ra khỏi Lâm gia.”

    “Cho nên hiện tại có thể đi hoa viên chơi sao?” Trứng hai nhảy lên, ngược lại với bộ dáng nửa chết nửa sống vừa rồi, giống như cơn gió chạy lên sân thượng nhảy đến trên cây, kéo trứng lớn phóng ra hoa viên.

    Thằng nhóc này! Mông Hiểu Dương lắc đầu, cũng không ngăn cản nữa, Lâm Hô nếu nói như vậy, vậy đại biểu không có việc gì, y không cần phải lo nữa.

    “Lúc trước anh vẫn luôn không cho em và các con ra ngoài, nhất định là có nguyên nhân, không định nói cho em biết sao?” Biết Lâm Hô không nói cho y là không nghĩ y lo lắng hãi hùng, cho nên y vẫn luôn không hỏi tới, hiện tại có thể đi hoa viên, cũng liền đại biểu y có thể biết.

    Quả nhiên, Lâm Hô đem sự tình tra được nói cho Mông Hiểu Dương biết.

    Sau khi bọn họ đem mục tiêu tập trung ở Phong gia, đầu tiên từ bàng chi bắt tay vào làm, sau khi cắt bỏ những người đó, mới đem ánh mắt chuyển dời đến chi chính, đương nhiên là trước từ đứng đầu tra lên, đứng mũi chịu sào chính là Phong Trạch Khiêm cùng Phong Trạch Ngọc.

    Kết quả cùng lần trước như nhau, Phong Trạch Khiêm không dính líu đến chuyện này nhiều lắm, Phong Trạch Ngọc lại khác, rõ ràng gã biết chút gì, theo mối liên kết này của gã vẫn luôn tra tiếp, đụng đến người thứ nhất, chính là mẫu phụ của gã, Phong gia chủ trắc quân, lại tra tiếp đi xuống, đụng đến người thứ hai, cư nhiên là thật lâu không ra mặt trưởng lão chính quân.

    Trưởng lão chính quân này không phải ai khác, chính là Phượng gia giống cái, năm đó muốn chết muốn sống phải gả cho người của Phong gia, đến lúc này, người Lâm gia đã xác định, vương của ký thân tộc nhân chính là ngay tại Phong gia.

    Cuối cùng, không ai nghĩ tới, ký thân tộc vương cư nhiên chính là Phong gia chủ, cái kia nhìn cơ trí cường đại thú nhân tràn ngập thành thục sức quyến rũ, chính là Phong gia các trưởng lão cũng không biết, Phong gia chủ cư nhiên là vương của ký thân tộc nhân.

    Tự nhiên, từ ký thân tộc nhân kia ép khai ra ký thân giống cái, chính là Phong gia chủ mỗ mụ, Phượng gia giống cái.

    Lúc trước khi Phượng Tộc giống cái kia gặp được Phong gia chủ thì tính tình liền đại biến, cư nhiên bị ký thân, thậm chí huyết mạch đã hoàn toàn tương dung, khó trách sẽ làm ra chuyện đánh cắp thánh khí của gia chủ. Lâm gia sau khi xác định tin tức, liền lập tức thông tri cho Phượng gia, dù sao khối thân thể này vẫn là Phượng Tộc.

    Phượng gia tới rất nhanh, bọn họ cũng đang tra tìm ký thân tộc nhân, vừa nghe Lâm gia có tin tức quan trọng, tự nhiên lấy tốc độ nhanh nhất tiến đến, Phượng gia chủ nhìn tài liệu trong tay, khuôn mặt anh tuấn không có tươi cười như mộc xuân phong, buông xuống mi mắt che khuất đáy mắt hàn quang.

    Ông đã nói tại sao Phượng gia hộ vệ Trung Ương Tinh thì sẽ xuất hiện lỗ hỏng lớn như vậy, cư nhiên có nhiều ký thân tộc nhân xuất hiện tại Trung Ương Tinh như vậy nhưng Phượng Tộc lại không hề phát hiện dấu vết, nguyên lai là có nội gián.

    Càng đáng chết hơn là, ký thân tộc nhân cư nhiên tại hơn sáu mươi năm trước đã xuống tay với giống cái của Phượng gia bọn họ, còn là giống cái chi chính được sủng ái nhất của Phượng Tộc.

    Buông tư liệu, Phượng Tộc trưởng dịu đi sắc mặt, bình tĩnh cùng Lâm gia chủ trao đổi làm sao bắt ký thân tộc vương, bất luận như thế nào, ký thân tộc vương đã ẩn nấp ở Trung Ương Tinh nhiều năm như vậy, nói ông ta không có hậu chiêu thật đúng là không ai thể tin, mặt khác, Lâm gia còn thỉnh Long gia cùng Triệu gia lại đây, gần nhất thỉnh quá nhiều người sợ đả thảo kinh xà, thứ hai hai nhà này là hiện nay Lâm gia tối đáng giá tín nhiệm.

    “Sau đó thì sao? Mọi người bắt được Phong gia chủ?” Mông Hiểu Dương ở một bên nghe mà trong lòng run sợ, 9717 chỉ có thể thông qua quang não dấu hiệu điều tra, mà giống Phong gia chủ loại cáo già chung cực BOSS thế này, làm sao sẽ đem mấy tin tức này quên tại trong quang não được, hoặc là ẩn sâu dưới đáy lòng, hoặc là giấu ở chính mình tư nhân không gian trong dụng cụ trữ vật.

    Cho nên cho tới bây giờ, ngược lại Lâm gia chủ bọn họ trước tra được tin tức, 9717 chỉ lấy ra được tờ giấy đầu tiên.

    “Bắt được.” Mấy đại gia tộc dùng toàn lực vây bắt, làm sao có thể để ông ta chạy trốn được, chỉ là….

    Lâm Hô nhíu mày, việc này thật đúng là có liên quan đến Hoa Nhiên.

    Chương 75: Thẩm vấn

    Hoa Nhiên ngồi ở trước bàn thẩm vấn, khóe miệng trước sau như một hơi hơi gợi lên, tựa hồ cảm thấy nơi này không phải là phòng thẩm vấn đế quốc làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, mà là vườn hoa nhà mình.

    “Tôi đã nói rồi, tôi cũng không biết Phong gia chủ, càng không biết cái gì vương của ký thân tộc nhân.” Đáy mắt Hoa Nhiên hiện lên một tia phiền táo, từ khi bị người đưa đến phòng thẩm vấn, những lời này hắn đã không biết nói bao nhiêu lần.

    “Nhưng thân thể của cậu xác thực hàm chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân.” Thẩm vấn trưởng nhìn chằm chằm Hoa Nhiên, hồi lâu, mới thu hồi ánh mắt, tầm mắt chuyển qua người bên cạnh, “Kết quả xét nghiệm khi nào thì đi ra?”

    Vương của ký thân tộc nhân đã xác định là Phong gia chủ, mà không phải Hoa Nhiên, nhưng là Hoa Nhiên giống như Phong Trạch Ngọc thân hàm huyết mạch của ký thân tộc nhân. Cố tình thú phụ cùng mẫu phụ của Hoa Nhiên cũng không có, như vậy, chỉ có thể xác định một việc, Hoa Nhiên không phải con ruột của đôi phu phu kia.

    Chỉ là cứ như vậy, sự tình liền càng thêm phức tạp, Hoa gia là hồ tộc, Hoa Nhiên chuyển hoán hình thú xác định là hồ hình. Còn có Phong Trạch Khiêm, gã vì cái gì không có huyết mạch của ký thân tộc nhân, mà hình thú của gã, cũng đúng là phong báo.

    Hiện tại Phong gia chủ còn có các Phong gia trưởng lão cùng trưởng lão phu nhân đều được mời đến toà nhà thẩm vấn uống trà, đáng tiếc Phong lão gia chủ hỏi cái gì đều trả lời không biết, một bộ dáng người bị hại.

    Phong gia chủ thì khỏi phải nói, hiện nay đã vận dụng nhiều loại phương pháp thẩm vấn, nhưng không cách nào từ trong miệng gã ta đào ra cái gì.

    Về phần Phong lão phu nhân, cũng chính là mỗ mụ của Phong gia chủ, tại thời điểm mọi người bắt lấy Phong gia chủ, ông ta liền tự sát chết, đồng thời sử dụng thuật phân giải trực tiếp phân giải thân thể của chính mình, bởi vì chỉ có như vậy, ông ta tài năng bảo trụ bí mật ký thân tộc nhân trong đầu ông ta.

    Cho nên đối với với Phong gia chủ, mọi người không dám ép buộc quá mức, sợ gã ta tự bạo, thế nhưng thẩm vấn không nghiêm, lại hỏi không ra cái gì, hiện giờ, chỉ có thể từ Hoa Nhiên xuống tay.

    Đáng tiếc tất cả mọi người đánh giá thấp chỉ số thông minh của Hoa Nhiên, người này tuổi tuy rằng không lớn, nhưng từ lúc tiến phòng thẩm vấn vẫn luôn trấn định tự nhiên.

    “Ba!” Thẩm vấn trưởng vỗ cái bàn, “Hoa Nhiên, đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Ừm, câu này lấy từ trong tiểu thuyết của Mao Trạch Tây đại đại, dùng tại đây rất thích hợp.

    “Tôi xác thực không biết.” Hoa Nhiên thần sắc không thay đổi, trước sau như một trả lời.

    Hai mắt thẩm vấn trưởng theo dõi chặt chẽ Hoa Nhiên, cảm giác đôi mắt đều phải đốt ra lửa.

    Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng, “Báo cáo!” Đánh gãy lời thô tục thẩm vấn trưởng sắp nói ra.

    “Tiến vào.” Thẩm vấn trưởng quét mắt người đứng ở trước cửa, nói.

    Đám người đến gần, lấy qua tờ giấy xét nghiệm trong tay bọn họ, ánh mắt nhất thời lóe ra một chút kinh hỉ, thật đúng là khiến cho anh đã đoán đúng.

    Đứng dậy đi tới bên cạnh Hoa Nhiên, đối với hắn vẫy vẫy kết quả xét nghiệm trong tay, “Cậu bây giờ còn có cái gì muốn nói?”

    Hoa Nhiên nhíu mày, “Tôi không rõ anh đang nói cái gì?” Xác thực, Hoa Nhiên không rõ, hơn nữa cho tới bây giờ, hắn đều cảm thấy chuyện bọn họ nói trong cơ thể hắn có huyết mạch của ký thân tộc nhân, phi thường buồn cười.

    Thật chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thẩm vấn trưởng đem tờ giấy xét nghiệm cho Hoa Nhiên, ngón trỏ xao cái bàn, giống như từ trong kẽ răng rít gào từng từ, “Cẩn thận nhìn, nhìn cho kỹ vào.”

    Tiếp nhận tờ giấy xét nghiệm, nhìn kết quả cuối cùng ở mặt trên, đồng tử Hoa Nhiên mãnh liệt co rụt lại, sau đó đem tờ giấy xét nghiệm phóng tới trên bàn, thanh âm bình tĩnh nói: “Các người cho rằng lấy một tờ giấy xét nghiệm giả, có thể lừa gạt được tôi?” Hắn là con trai của Phong gia chủ? Đừng nói giỡn được không? Đây là một truyện cười buồn cười nhất hắn từng nghe qua.

    Chỉ là hai bên tay buông xuống tại hai bên thân thể, lại không tự giác run nhè nhẹ.

    Thẩm vấn trưởng ngồi trở lại vị trí của mình, chỉ vào ô thử máu, “Hoa Nhiên, tôi biết cậu hẳn là hiểu được, tôi sẽ không cùng cậu chơi này đó, cũng không có thời gian lấy mấy thứ này lừa gạt cậu.”

    Hoa Nhiên cúi thấp đầu, vài sợi tóc trợt xuống che khuất hai mắt thâm trầm, “Tôi xác thực không biết Phong gia chủ, càng không biết cái gì vương của ký thân tộc nhân, đừng quên, hình thú của tôi, là hồ hình, mà Phong gia chủ chính là Vân Báo.” Cho nên, tôi là Người của Hoa gia, tuyệt đối không phải người của Phong gia, lại càng không là cái gì con trai của ký thân tộc vương.

    Thẩm vấn trưởng nhíu nhíu mày, đó cũng là anh trăm tư không được kỳ giải, kêu người lại lần nữa đem tóc của Phong gia chủ cùng Hoa Nhiên tiến hành xét nghiệm, không bao lâu, cho ra kết quả là nhất dạng.

    Toàn bộ quá trình, Hoa Nhiên đều ở bên cạnh nhìn, hợp với ba lượt xét nghiệm, ba lượt kết quả cũng giống nhau, cho dù là Hoa Nhiên, trong lòng cũng tại hoài nghi mình rốt cuộc có phải là con trai của Phong gia chủ.

    Hoa Nhiên lắc đầu, “Tôi tuyệt đối không phải, hình thú của chúng tôi đều không giống.” Nói xong, Hoa Nhiên coi như không nghĩ nói thêm gì nữa, nhắm mắt lại dưỡng thần.

    Lâm Hô tại một gian phòng thẩm vấn khác, nơi này người bị thẩm vấn, là Phong gia chủ, Lâm Hô không phải người thẩm vấn, hắn chỉ là ở bên cạnh bàng thính. Từ lúc buổi sáng bảy giờ đồng hồ hắn lại đây, thẳng đến hiện tại buổi chiều ba giờ, Phong gia chủ không có mở miệng thổ lộ một chữ.

    Các nhân viên thẩm vấn ngứa tay, tưởng muốn đối với gã ta tiến hành bức cung, Lâm Hô đột nhiên đứng dậy đến bên cạnh Phong gia chủ, mở ra quang não, mặt trên truyền phát tin, rõ ràng là video thẩm vấn Hoa Nhiên.

    Phong gia chủ vẫn luôn ổn như thái sơn, rốt cuộc hơi hơi động tròng mắt, bất quá rất nhanh lại khôi phục thần sắc bình tĩnh như nước vừa rồi, chỉ là thời điểm trong video kia cầm ra tờ giấy xét nghiệm, trên khuôn mặt bình tĩnh của Phong gia chủ rốt cuộc nổi lên một tia gợn sóng.

    “Phong bá phụ, ông chẳng lẽ không vì Hoa Nhiên ngẫm lại sao?” Lâm Hô lấy ra một tờ giấy xét nghiệm khác đưa cho Phong gia chủ, đáy mắt lóe ra một chút rối rắm.

    Hắn tin tưởng, Hoa Nhiên là thật không biết mình có huyết mạch của ký thân tộc nhân, càng sẽ không biết chính mình chính là con trai của Phong gia chủ, hình thú của hắn, Lâm Hô cũng gặp qua, đúng là hồ hình.

    “Ta không rõ cậu đang nói cái gì?” Phong gia chủ phảng phất một chút già rồi mấy chục tuổi, trong thanh âm thiếu dĩ vãng cơ trí trầm ổn, nhiều vẻ uể oải.

    Một thẩm vấn trưởng khác trực tiếp đứng lên, gợi lên khóe miệng, “Tôi xem là hỏi không ra cái gì, đem Phong gia chủ thỉnh trở về phòng nghỉ ngơi.”

    Một người phía sau thẩm vấn trưởng gật gật đầu, “Còn Hoa Nhiên?” Theo thẩm vấn trưởng nhiều năm như vậy, phối hợp tự nhiên ăn ý.

    “Trực tiếp thu lấy tin tức trong não.” Thẩm vấn trưởng khuôn mặt lạnh lùng, giọng điệu tự nhiên nói.

    Ngay tại Phong gia chủ còn có Lâm Hô cho rằng anh chỉ là cố ý doạ Phong gia chủ thì, thẩm vấn trưởng động tác rất nhanh mở ra quang não, bấm cho người thẩm vấn Hoa Nhiên, “Trực tiếp thu lấy tin tức trong não, có hậu quả gì tôi chịu trách nhiệm.”

    Lâm Hô cùng Phong gia chủ sắc mặt đương trường thay đổi, thu lấy tin tức trong não không phải nói đùa, một khi bị thu lấy sau, đương sự cũng chỉ có hai loại hậu quả, thứ nhất là chết ngay lập tức, thứ hai não tử vong, bất luận là loại nào, đều là chết. Hơn nữa, thẩm vấn trưởng thẩm vấn Phong gia chủ là người của Phượng gia, anh quả thật có thể gánh vác được hậu quả này.

    Thực hiển nhiên, bên kia Hoa Nhiên cũng nghe được mệnh lệnh này, hắn chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng thủy chung mỉm cười, Hoa Nhiên không kỳ quái Lâm Hô sẽ ở đó, gặp hắn trong video sắc mặt khó coi, còn hướng hắn an ủi cười cười, “Có thể thỉnh cậu giúp một chuyện sao?”

    Nắm thật chặt hai tay, khàn khàn nói: “Cậu nói.”

    “Giúp tôi nói với phụ mẫu tôi tiếng thực xin lỗi, còn có, giúp tôi nói thêm một câu ‘Con vẫn luôn là con của hai người.’ ” Ngữ khí Hoa Nhiên vô cùng bình tĩnh.

    “Được.” Con ngươi Lâm Hô loé loé, xoay người rời đi, chờ ra phòng thẩm vấn, gửi đi một câu cho Hoa Nhiên.

    Hoa Nhiên nhìn trong quang não dần hiện ra một cái tin tức.

    Đại miêu: “Lời nói buồn nôn như vậy, lưu trữ chính cậu nói.”

    Hoa Nhiên khóe miệng cười chân thật vài phần, có chút hiểu được ý tứ Lâm Hô, ngẩng đầu thật sâu nhìn vài lần Phong gia chủ, xoay người theo thẩm vấn trưởng rời đi.

    Phong gia chủ vẫn luôn không mở miệng nhìn chằm chằm bóng dáng Hoa Nhiên, thẳng đến biến mất không thấy, ánh mắt mang theo tơ máu rốt cuộc nhìn thẳng thẩm vấn trưởng, “Buông tha nó.”

    “Sao?” Thẩm vấn trưởng coi như sửng sốt một chút, sau đó vung tay lên, “Đem Phong gia chủ mang trở về phòng nghỉ ngơi.”

    “Ta nói, buông tha Hoa Nhiên, nó thật sự cái gì cũng không biết, các người cho dù thu lấy tin tức trong não nó, cũng không thể được đến tin tức hữu dụng gì đâu.” Phong gia chủ giống như một chút lại già thêm mấy chục tuổi.

    Một lần nữa ngồi trở lại trên ghế, Phong gia chủ nói cho nhân viên thẩm vấn ngọn nguồn trước sau.

    Hoa Nhiên đúng là con trai của gã ta, chính xác là con trai của gã ta cùng chính quân, về phần vì cái gì có thể huyễn thành hồ hình, đó là bởi vì một năng lực khác của ký thân tộc nhân.

    Không có ai biết, vương của ký thân tộc nhân là rất khó sinh ra, một khi có vương, ký thân tộc nhân sẽ không còn chia năm bè bảy mảng, mỗ mụ của Phong gia chủ, cũng chính là giống cái Phượng Tộc, ông ta lúc mười tuổi ra ngoài du ngoạn, đã bị một cái ký thân tộc nhân ký thân, trải qua nhiều năm ẩn nấp, rốt cuộc một chút dung hợp thân thể ông, đồng thời cắn nuốt linh hồn của ông.

    Cắn nuốt ký chủ linh hồn sau, khi đó ký thân tộc nhân là yếu ớt nhất, linh hồn không xong, thân thể cũng không phối hợp, thực dễ dàng khiến cho trong nhà người chú ý, cho nên tại thời điểm sắp cắn nuốt hoàn toàn, ký thân tộc nhân thao túng thân thể ly khai Phượng Tộc, cũng là ở đó thì gặp được Phong lão gia chủ.

    Liền cứ thế vội gả cho Phong lão gia chủ, đồng thời chặt đứt cùng gia tộc liên hệ, đều là Phượng giống cái làm tất cả tránh cho Phượng Tộc chú ý vả lại hoài nghi, mà Phong lão gia chủ, xác thực không biết mình cưới chính quân là ký thân tộc nhân.

    Mà cái ký thân tộc nhân này, cũng không nghĩ tới mình và thú nhân kết hợp sinh con ra, cư nhiên là trong truyền thuyết ký thân tộc vương, điều này cũng khiến cho ông ta càng thêm cẩn thận, đây chính là hy vọng của ký thân tộc bọn họ.

    Càng làm cho người ta kinh ngạc là, khi đứa bé này, cũng chính là hiện tại Phong gia chủ sau khi lớn lên, con trai gã ta sinh ra, cư nhiên cũng có tiềm chất trở thành vương.

    Nói đến đây, liền muốn nói một chút ký thân tộc nhân ngoại trừ ẩn thân còn một năng lực khác, thì phải là biến ảo, bất quá này phải ký sinh thành công mới có năng lực, phổ thông ký sinh tộc nhân cùng ký thân tộc vương lại có khác nhau.

    Phổ thông ký thân tộc nhân chỉ có thể biến ảo vài loại giống, thời gian duy trì không dài không nói, còn thực dễ dàng khiến cho người nhận ra, ký thân tộc vương biến ảo liền không giống, gã có thể làm cho giống biến ảo càng thêm chân thật, còn có thể duy trì rất dài thời gian, đương nhiên, trong truyền thừa còn có một loại phương pháp, có thể đem giống biến ảo thực thể hóa.

    Đương nhiên, này yêu cầu đại giới, bất quá không phải phi thường đại, chỉ cần máu của nguyên hình giống biến ảo là được, nếu có thể có linh hồn, vậy càng hoàn mỹ.

    “Cho nên, Hoa Nhiên hồ hình là ông huyễn hóa ra tới, dùng máu cùng linh hồn của bản thân Hoa Nhiên?” Thẩm vấn trưởng ngồi ở đằng kia, thản nhiên hỏi.

    “Không sai, ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, ta tìm một người xa xôi như vậy làm biến ảo giả cho con ta, lại bị Hoa gia nhận đến dòng chính, muốn trách chỉ có thể trách con ta thiên phú quá mạnh mẽ.”

    Thẩm vấn trưởng gật gật đầu, “Trách không được một đôi phổ thông phu phu, có thể sinh ra một cường thú nhân thiên phú mạnh như vậy, như vậy Phong Trạch Khiêm đâu? Cũng là ông huyễn hóa ra tới?”

    Phong gia chủ hừ nhẹ một tiếng, kia là của con trai của gã, thiên phú tự nhiên cường, về phần Phong Trạch Khiêm, “Nó không phải, nó thật sự là người của Phong gia, chỉ là bàng chi, mới vừa sinh ra đã bị ta ôm qua đến nuôi nấng.” Như vậy tài năng bảo vệ tốt con trai chân chính.

    “Nghĩ đến cha mẹ hắn đều mất đi?” Đáy mắt thẩm vấn trưởng hiện lên một tia hiểu rõ, “Tôi còn là không rõ, con của ông đặt ở bên cạnh ông không phải càng an toàn sao? Vì cái gì muốn cất bước.” Thật khiến cho người ta khó hiểu.

    Phong gia chủ liếc nhìn khinh thường, “Bởi vì nó quá nhỏ, khống chế không được năng lượng của mình, sẽ thường xuyên chuyển hoán hình thái, cho nên ta chỉ có thể đem nó đưa đến Thiên Viễn Tinh tiến hành một loại ký thân khác.”

    Thẩm vấn trưởng gật gật đầu, chỉ là anh có loại trực giác, Phong gia chủ đưa Hoa Nhiên đi ngoại tinh, cũng không phải đơn giản như vậy, “Tôi đã biết, mang Phong gia chủ về phòng đi.”

    “Hoa Nhiên?” Phong gia chủ đứng lên, vội vàng hỏi.

    “Tôi sẽ thông tri đi xuống, hiện nay trước không thu lấy tin tức trong não.” Thẩm vấn trưởng đi theo đứng dậy.

    Hoa Nhiên ngồi trên ghế sa lông, ngẩn ngơ nhìn theo dõi video, “Ông ta nói là sự thật sao?” Đây đúng là sự thật sao?

    “Cậu khả năng cần ở lại đây một đoạn thời gian, có cái gì cần cứ nói cho tôi, tôi còn có việc, đi về trước.” Lâm Hô biết, Hoa Nhiên không cần đáp án của hắn, cũng không cần hắn an ủi, chỉ cần lẳng lặng một mình, cho nên Lâm Hô rõ ràng lưu loát xoay người rời đi.

    Hoa Nhiên: An ủi đâu? Liền như vậy đi rồi thật là bằng hữu sao?

    Chương 76: Người bị ký thân

    Phong gia là gia tộc sinh ra ký thân tộc vương, còn có nhà ai dám cùng bọn họ lui tới, càng miễn bàn biện hộ cho, ngay cả gia tộc quan hệ thông gia lúc này đều đối với Phong gia tránh không kịp, thậm chí có mấy nhà đã bắt đầu vắng vẻ á thú cùng giống cái Phong gia.

    Từ khi người của Phong gia bị mang đi, cho tới bây giờ thời gian bất quá một tháng, hiện tại đừng nói là thập đại thế gia, có thể bảo trụ trong hàng ngũ thế gia liền không sai, Phong gia cái này xem như hoàn toàn suy tàn.

    Làm tội nhân gia tộc, Phong gia chủ thần sắc vẫn luôn không thay đổi, dường như kia không phải gia tộc của gã vậy, liền ngay cả Phong Trạch Khiêm còn có Phong Trạch Ngọc thỉnh cầu gặp mặt đều bị gã từ chối.

    Gã hiện tại duy nhất lo lắng, chính là Hoa Nhiên, đứa bé gã cùng mỗ mụ dùng tẫn tâm huyết bồi dưỡng xuất hiện, rốt cuộc có thành công hay không.

    “Phong gia chủ, ông còn có cái gì muốn nói.” Thẩm vấn trưởng đi tới gian phòng giam giữ Phong gia chủ, hỏi. Đã hơn một tháng, vụ án này tuy rằng còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng là cấp trên đã lên tiếng, làm cho bọn họ trước làm kết án, sau đó lén lút lại tra kỹ hơn.

    Kéo kéo khóe miệng, Phong gia chủ lộ ra một nụ cười vô cùng âm trầm, “Có.” Tưởng muốn liền như vậy kết án? Tưởng muốn không đếm xỉa đến? Ai đều đừng nghĩ.

    Lâm gia, Mông Hiểu Dương ôm Trứng Cuộn, kinh ngạc hỏi, “Cho nên, Hoa Nhiên là con trai của Phong gia chủ?” Thật sự là bất khả tư nghị, Phong Trạch Khiêm cư nhiên mới là bàng chi.

    “Còn Mông Yên?” Lần này nếu không phải Phong gia xảy ra chuyện lớn như vậy, y đều nhanh quên người của Phong gia cùng Mông gia.

    Lâm Hô thoáng sửng sốt, “Không biết.” Suy nghĩ một chút, lại mở mắt ra nhìn Mông Hiểu Dương nói: “Nếu là lo lắng, có thể cho người hỏi một chút.”

    Mông Hiểu Dương liếc nhìn xem thường, y lo lắng cái gì, chỉ là tò mò thôi, xua tay ý bảo Lâm Hô không cần, một tay kia nhẹ nhàng lau đi vụn bánh ngọt bên khóe miệng của Trứng Cuộn.

    “Bất quá, cũng có thể hỏi một chút.” Cũng cho y biết bọn họ hiện tại có bao nhiêu thảm, khiến cho y vui vẻ một chút đi! Tóm lại đối với mấy người hại chết nguyên thân kia, Mông Hiểu Dương tuyệt đối không có gì hảo cảm.

    Lâm Hô quét mắt nhìn y một cái, điểm mở quang não đánh mấy chữ gửi đi, sau đó tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, mấy ngày nay hắn đều đang nghĩ biện pháp như thế nào giúp Hoa Nhiên thoát thân, phụ thân của cậu ta là ký thân tộc vương, cho dù về sau đi ra, cũng chung thân bị theo dõi, càng không thể có con được, đế quốc tuyệt đối sẽ không cho phép người có huyết mạch của ký thân tộc nhân lưu hậu đại.

    Mông Hiểu Dương ôm con trai rời đi, lưu lại hoàn cảnh an tĩnh để cho Lâm Hô nghỉ ngơi, ký thân tộc vương đã bị bắt lấy, cho nên y hiện tại cũng khôi phục tự do, ở nhà nghẹn lâu như vậy, hôm nay dẫn theo bọn nhỏ đi nhà Lâm Cẩn, bé con nhà bọn họ mấy ngày nay liền nên phá xác, thuận đường cũng hỏi một chút Lâm Cẩn thu âm ca khúc đến đâu rồi?

    Thời gian mấy phút đồng hồ, Mông Hiểu Dương cùng bọn nhỏ liền tới Triệu gia, các thú nhân đang vội vàng tra tìm ký thân tộc nhân lọt lưới, còn á thú và giống cái ở nhà thì rất thảnh thơi, phải ăn cứ ăn phải ngủ cứ ngủ còn là ngủ rất say sưa, đương nhiên bao quát Lâm Cẩn.

    “Chị dâu, ngươi tới rồi!” Lâm Cẩn ôm trứng cười tủm tỉm đi ra ngoài cửa nghênh đón Mông Hiểu Dương, tư thế kia càng ngày càng có bộ dáng làm mẫu phụ.

    “Cô cô (cô cô)” bốn hài tử vây đi qua, Trứng Lười bởi vì nhỏ, so ra kém tốc độ các anh trai, chỉ có thể ở bên ngoài chuyển vòng quanh, nhiều lần đứng thẳng lên, tưởng muốn nhìn em trai Trong ngực Lâm Cẩn.

    Đi qua bắt lấy một cái chi trước của Trứng Lười lắc lắc, “Xem Trứng Lười của chúng ta này, nhỏ như vậy đã nghĩ muốn tức phụ, ha ha…” Trứng trong ngực Lâm Cẩn sẽ hấp thu năng lượng, cho nên là thú nhân, Mông Hiểu Dương cũng bất quá là trêu đùa.

    Lâm Cẩn ở đó cùng mấy đứa nhỏ nói chuyện nghe thấy, cũng lại đây góp vui, trêu chọc Trứng Lười, “Trứng Lười, tưởng muốn tức phụ cũng không thể lười biếng như vậy, nếu không về sau như thế nào chiếu cố tức phụ!”

    Đúng lúc này, trứng trong ngực Lâm Cẩn truyền đến rắc một tiếng, Mông Hiểu Dương cùng Lâm Cẩn đối với cái thanh âm này tuyệt đối không xa lạ, bởi vì bọn họ trước đã nghe ba bốn lần, chính là thanh âm vỏ trứng nứt vỡ.

    Lâm Cẩn kinh hô một tiếng, ôm trứng chạy vội trở về phòng, sửng sốt một hồi Mông Hiểu Dương cũng theo đi vào, một bên khiến cho Viên Đồng mang bọn nhỏ đi tiểu ban công chơi, một bên gọi quang não cho Lâm Hô còn có mỗ mụ.

    “Răng rắc…” Bé con nhà Lâm Cẩn phá xác so mấy đứa nhỏ nhà Mông Hiểu Dương đều phải mau, không vài cái liền chui ra một cái tay nhỏ bé đến, người Triệu gia cùng Lâm Cẩn đều ở đằng kia khẩn trương nhìn, chỉ có Mông Hiểu Dương thần tình kinh ngạc.

    “Răng rắc!” Lại một tiếng truyền đến, một cái đùi nhỏ chui ra, Mông Hiểu Dương rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Không phải tiểu thú nhân sao? Vì cái gì xuất hiện là tay chân?” Lời này nhất thời khiến cho mấy người khẩn trương thần tình sửng sốt, bao quát Lâm phu nhân còn có Lâm Hô bọn họ đã vội vàng chạy tới.

    Đúng rồi, đã nói tiểu thú nhân đâu, như thế nào biến thành tiểu á thú?

    “Răng rắc!” Toàn bộ vỏ trứng thoát phá sau, một tiểu á thú nhuyễn manh nhuyễn manh ngồi ở đằng kia, tròng mắt đen lúng liếng chuyển động, gặp không ai lại đây, cái miệng nhỏ nhắn đỏ sẫm mếu máo, oa khóc thành tiếng đến.

    “A! Bảo bảo ngoan của mẫu phụ, không khóc!” Lâm Cẩn bản năng xông lên đi ôm bảo bảo, nhẹ vỗ nhẹ lưng bé.

    Mấy bác sĩ lấy lại tinh thần nhanh chóng tiến lên, tiếp nhận tiểu á thú đã nín khóc, đi kiểm tra thân thể cùng tẩy trừ.

    “Ngao ô…” Tối lo lắng còn là Trứng Lười, vây quanh Lâm Cẩn chuyển vài vòng, chờ tiểu á thú bị ôm đi, bé cũng đuổi theo, đáng tiếc thời điểm đi ngang qua Lâm Hô, bị cha bé bắt lại không cho đi rồi.

    Mông Hiểu Dương khẽ cười một tiếng, đứa nhỏ này, lập tức nghĩ đến con của Lâm Cẩn, ‘Có phải là bởi vì ăn dựng tử đan hay không?’ mang theo vấn đề này trở lại Lâm gia, thời điểm không có ai, khẩn cấp hỏi 9717.

    “Không sai, không phải tôi đã nói, dựng tử đan còn thừa năng lượng sẽ bị đứa bé hấp thu.” 9717 đáp lại.

    “Trách không được cắn nuốt truyền thừa.” Mông Hiểu Dương gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

    9717: “Đúng rồi, kí chủ, anh biết không? Mông gia chủ chính quân cũng bị ký thân tộc nhân ký thân?”

    “A? Cái gì?” Mông Hiểu Dương còn đang nghĩ con của Lâm Cẩn, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, sau đó sắc mặt quái dị nhìn 9717: “Vậy Mông Đằng cùng Mông Yên chẳng phải là?”

    “Ừ, giống như Hoa Nhiên, hàm chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân.” 9717 bĩu môi, “Đúng rồi, còn có Đông Phương phu nhân.”

    Mông Hiểu Dương kinh tủng, đậu xanh chính quân thập đại gia tộc đều bị ký thân không thành?

    “Bản thân gã ngược lại không có bị ký thân, chính là của gia chủ của gã, người Mạc gia đều bị ký thân, cũng may còn không có rất sâu, hiện tại đều bị mang đi trị liệu.”

    “Đậu xanh! Toàn bộ gia tộc, ký thân tộc nhân rốt cuộc phát triển bao nhiêu nhân khẩu?” Này đặc biệt sao so sinh con còn đơn giản.

    “Cụ thể không biết, bất quá ta tại trong hệ thống được đến một cái tin tức thực có ý tứ.” 9717 cười cười, “Kí chủ anh tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, vương của ký thân tộc nhân, tựa như kiến chúa vậy, sẽ tự mình sinh ra ký thân tộc nhân.” Thế giới này cư nhiên có một cái chủng tộc có ý tứ như vậy, nó nhất định phải nghiên cứu một chút.

    Mông Hiểu Dương trừng lớn mắt, “Đậu xanh! Vậy Hoa Nhiên còn có Phong Trạch Ngọc không phải là Phong gia chủ sinh, đừng dọa ta được không?” Nghĩ đến cái lão thú nhân Phong gia chủ kia biến thành bộ dáng phong báo ngồi xổm ở đó đẻ một trứng tiếp một trứng, không cần rất kinh tủng được không?

    Liếc nhìn xem thường, “Không phải, Hoa Nhiên đúng là Phong phu nhân sinh, mà Phong Trạch Ngọc, cũng đúng là Phong gia chủ trắc quân sinh, kí chủ, anh suy nghĩ nhiều quá được không?”

    Bĩu môi, “Không phải ngươi nói ký thân tộc vương tự công tự thụ, đồng thời còn có thể…” Sinh trứng…

    Hai người đột nhiên lẫn nhau đối diện, Mông Hiểu Dương mãnh liệt đứng lên, y dường như phát hiện một chuyện rất nguy cấp.

    Thuộc truyện: Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử